Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Em Là Vì Sao Trong Mắt Anh - Lã Diệc Hàm

Em Là Vì Sao Trong Mắt Anh Một người hờ hững, một người đau khổ, Một người trung thành, một người lừa dối. Một người cho đi, một người cướp đoạt, Một người tin tưởng, một người giấu diếm. Chỉ tiếc rằng tình yêu không phải phép toán một cộng một bằng hai. Bạn đã bao giờ nghe nói tới một vụ án liên quan đến những mối tình cắt không đứt, càng gỡ càng rối như vậy không? Nhưng có lẽ, trong mối tình đó, chỉ cần một người bằng lòng quay đầu, nhìn về phía sau, có lẽ tất cả sẽ là bình minh tươi sáng và có lẽ ngày hôm nay… mọi chuyện đều đã khác… *** “Ra biển uống rượu có được không? Anh mời em ra bờ biển, em mời anh uống rượu?” “Được.” “Có cần đợi anh tắm rượu, thay quần áo không?” “Không cần, năm phút nữa anh sẽ ở dưới nhà đón em.” “Vâng.” Đúng năm phút sau, chiếc Lexus màu đen đỗ ngay dưới một tòa chung cư cao cấp nào đó. Một tiếng đồng hồ sau đó, Lexus đã lại xuất hiện trên bãi cát bên bờ biển. Những chai bia bị vứt ngổn ngang ở ghế sau. Ở phía trước, mỗi người kẹp một điếu thuốc trên tay, yên lặng ngồi đó. Làn khói thuốc vấn vít, hòa theo điệu nhạc nhẹ nhàng phát ra từ DVD, khẽ vang vọng trong không gian chật hẹp. Đó là bản nhạc Fur Elise nổi tiếng của nhạc sỹ Beethoven. “Sao vậy? Gọi anh ra đây mà lại chẳng nói câu gì?” Rất lâu sau, Phó Minh Tích rít một hơi thuốc, đột ngột quay mặt sang. Doãn Thần Tâm ngoảnh mặt làm ngơ, vẫn suy trì trạng thái đờ đẫn như trước. Người đàn ông trước mắt có chiếc mũi diều hâu mà cô thân thuộc nhất, khiến cô cứ bất động ngồi nhìn mãi, dường như có thể thông qua hình dạng của chiếc mũi ấy, mon men tiến vào trái tim ở một nơi khác. Phó Minh Tích khẽ mỉm cười – Thật đấy, rất hiếm có người đàn ông nào ngay cả nụ cười cũng gợi cảm như vậy, nhưng Phó Minh Tích lại có thể làm được mà không tốn chút sức lực nào. “Còn nhìn nữa, anh sẽ cho rằng em đang quyến rũ anh đấy.” “…” Bờ môi mỏng nam tính căng ra, ghé sát tới trước mặt cô như có ý trêu chọc, chóp mũi hai người đã chạm vào nhau” “Thật sự định quyến rũ anh?”. Nhưng cô vẫn chẳng nói chẳng rằng. Thế là anh ấy chầm chậm di chuyển, mang theo chút trêu chọc như đùa bỡn, chút thăm dò chân thành nhất, dùng một tốc độ mà ngay cả cô cũng không nhận ra, định áp môi mình lên hai bờ môi đỏ hồng kia. Chậm rãi, từ từ, từng bước một, lặng lẽ, không một tiếng động… Chính vào khoảnh khắc đó, Doãn Thần Tâm đột nhiên khựng lại, khẽ gọi một tiếng “Phó Minh Tích”. Ngay sau đó, khi anh ấy còn chưa kịp phản ứng lại, cô bỗng nhiên òa lên khóc, nức nở rất to. Anh ấy sững người. “Phó Minh Tích! Phó Minh Tích…”, cô bỗng nhiên trở nên khác thường, giữ chặt lấy anh ấy như vớ được một cọc gỗ nổi trôi giữa đại dương mênh mông. Cô ôm chặt lấy cổ Phó Minh Tích, ra sức vùi mặt mình vào lòng anh ấy: “Phải làm sao đây? Người phụ nữ thần kinh ấy gọi điện đến nói những lời đó, em nên làm thế nào đây? Em thật sự không biết nữa…”. Tiếng khóc nghẹn ngào của cô gái khiến người đàn ông buông một tiếng thở dài khó xử, tiếng thở dài ấy khẽ khàng mà miên man. Giống như việc cô vô vọng ôm lấy anh ấy, chia sẻ với anh ấy mọi bối rối của bản thân, còn bản thân anh ấy thì vô vọng ngồi trong chiếc Lexus sang trọng nhưng vĩnh viễn không thể lái ra khỏi bãi cát mênh mông này vậy. Tay Phó Minh Tích, rất lâu sau, cuối cùng cũng nặng nề ôm chặt lấy cô, che chở cô trước vòm ngực mình, tay còn lại vỗ về bả vai đang không ngừng run rẩy của cô. Giây phút ấy, Phó Minh Tích đã nghĩ, nếu tất cả cho phép, anh ấy tình nguyện cứ ôm cô như vậy, cho tới khi biển cạn đá mòn – chỉ cần cô đồng ý… ... Mời các bạn đón đọc Em Là Vì Sao Trong Mắt Anh của tác giả Lã Diệc Hàm.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Ẳng, Ẳng, Phu Quân Là Trung Khuyển - Thập Nguyệt Vi Vi Lương
Truyện khá đơn giản những cũng rất mới lạ, khá hài hước, ko có âm mưu, dương mưu, tranh giành đấu đá, chủ yếu đọc giải trí. Nam chính siêu siêu dễ thương, si tình, đáng yêu, nữ chính xoay nam chính như "xoay chó"!!!  Trịnh Thất cô nương từ lúc sinh ra có ba ước nguyện: Ước nguyện đầu, phụ thân khỏe mạnh tình lạii; Ước nguyện hai, tên xấu xa hại phụ thân bị lúc nào cũng gặp xui xẻo! Ước nguyện ba, cầu cho Đại Bạch lấy được một  “cô vợ” xinh đẹp! Cố Diễn tiểu tử từ lúc sinh ra có ba ước nguyện: Ước nguyện đầu, cầu Trịnh Tiểu Thất không biết việc mình giả cho; Ước nguyện hai, cầu Trịnh Tiểu Thất không biết việc mình giả chó; Ước nguyện ba, cầu Trịnh Tiểu Thất không biết việc mình giả chó; Như thế, vô hạn, tuần hoàn... * Đại Bạch là chó của Tiểu Thất! *** Tiểu Thất thấy bộ dạng Cố Diễn vui vẻ, liền bị mơ hồ, nàng nghi ngờ hỏi: "Ngươi... Không có bị thương?" Cố Diễn gật đầu, "Đúng rồi, ta không có bị thương." Tiểu Thất vẻ mặt cứng đờ. Cố Diễn: "Ai nha nha, ta cũng không phải là lừa nàng a, ta chỉ nói là ta bị tập kích, ta xác thực bị tập kích a! Có điều không có bị thương là được. Cũng không nghĩ đến, nàng hiểu lầm." Cố Diễn nháy con mắt, Tiểu Thất nhìn lông mi hắn thật dài lại vụt sáng, lập tức cảm giác mình đến nơi này chính là chuyện cười. Nàng không do dự đứng lên: "Ngươi đã không có chuyện gì, kia ta đi trước." Cố Diễn thoáng cái ngã xuống, duỗi chân, "Ta bị thương, lòng ta bị tổn thương, nàng rõ ràng là đến xem ta, hiện tại không chịu để ý ta liền đi, nàng rõ ràng nói nàng yêu thích ta, nàng vừa mới nói xong." Ánh mắt Tiểu Thất phiêu nha phiêu, nghiêm túc: "Chúng ta là bằng hữu a, nghe nói ngươi bị thương ta tới thăm ngươi không phải là rất bình thường sao? Cha ta, cũng chính là Trịnh tiên sinh của ngươi để cho ta tới. Nếu không ta sẽ không tới." Ôi! Trịnh Tiểu Thất, nàng còn có thể giả vờ mãi sao! ... Mời các bạn đón đọc Ẳng, Ẳng, Phu Quân Là Trung Khuyển của tác giả Thập Nguyệt Vi Vi Lương.
Mây Đen Gặp Trăng Sáng - Đinh Mặc
Nét đẹp của cô gái trong truyện Mây Đen Gặp Trăng Sáng của tác giả Đinh Mặc giống như mặt trời nhỏ. Còn tôi là du khách nằm dưới ánh dương ấm áp đó Vì được chiếu sáng, khi ngẩng đầu lên ánh mắt đã đỏ hoe. Và rồi một câu chuyện ngôn tình sủng lãng mạn bắt đầu từ đây... *** Tôi cưỡi motor chở Đàm Giảo, chạy thẳng tới nhà họ Chu. Dọc đường đi, cô ấy gọi điện cho Thẩm Thời Nhạn nhưng không có ai nghe máy. “Tên đó chắc là đang bận nên không nghe điện thoại của tôi.” Cô hơi tức giận nói. Tôi qua kính chiếu hậu nhìn thấy hai mắt cô ấy trợn to, nói: “Tên đó không liên lạc được, coi như xong, còn có tôi.” Cô ấy ‘Ừ’ rồi đưa tay hơi rụt rè nắm lấy áo tôi. Tôi nhìn về phía trước nói: “Giữ chặt lấy.” Sau đó tôi lên ga, cô ấy nhẹ hít một hơi, rồi ôm chặt lấy eo tôi, đầu tựa lên vai tôi. Tôi không nói lời nào, nghênh đón ánh mặt trời hừng hực, chạy thẳng về phía trước. “Ô Ngộ, anh học lái xe găn máy sao? Cũng trong một năm này?” “Không, lúc học cấp ba tôi đã biết chạy rồi.” Tôi nói: “Khi đó trong nhà không có tiền, không thể mua, nên tôi đã học lái.” “Ừ.” ... Mời các bạn đón đọc Mây Đen Gặp Trăng Sáng của tác giả Đinh Mặc. Người đăng: dtv-ebook
Thiên Tài Cuồng Phi - Băng Y Khả Khả
Nàng, Dạ Nhược Ly, tuyệt thế thiên tài vạn năm không gặp của Thiên Tinh đế quốc, ngoài ý chết đi rồi xuyên qua ngàn năm trước, linh hồn nhập vào thân nhị tiểu thư xác tướng quân phủ không thụ sủng. Nàng, Vân Vãn Ca, vốn nên được hưởng ngàn vạn sủng ái, nhưng một ngày kia, ngoại công(ông ngoại) mất thế, hoàng hậu tiểu di(dì) bị phế, mất đi tất cả sự bao che, nàng cũng không còn là hòn ngọc quý của tướng quân phủ. Nhưng khi nàng trở thành nàng, lại gây nên bao nhiêu sóng gió trên đại lục này ? Tại cái nơi phụ thân chỉ vì ích lợi, cùng người khác bày mưu hợp kế đem mẫu thân bán cho người ta làm tiểu thiếp, thì, nàng không tiếp tục do dự mà mang theo mẫu thân cùng nha hoàn thiếp thân khẩn trương thoát khỏi tướng quân phủ. Mười năm sau, nàng trở về một lần nữa, nàng đã danh chấn thiên hạ, cũng sở hữu đại gia nghiệp, đến nỗi hoàng đế cũng sợ hãi ba phần. Vì vậy, một lần nữa đối mặt cùng thân nhân ngày xưa, nàng chỉ giương nhẹ khoé môi, anh mắt cuồng ngạo, mà nói : “Ta đã từng nói qua, nếu ngày đó ta bất tử, sớm muộn sẽ có một ngày ta  cho các ngươi chết không chỗ chôn, hiện tại, ta trở về báo thù , các ngươi, đã chuẩn bị tốt sao?” *** Lạc Sơn Lĩnh, chính là một lãnh địa khá hẻo lánh của Lạc Nguyệt Quốc, có lẽ là do hoàn cảnh địa lý chung quanh, có rất nhiều mạo hiểm giả tới đây. Nghe nói, lãnh chúa Lạc Sơn Lĩnh, là một vị Thần Vương cường giả, có uy vọng tương đối cao tại Lạc Sơn Lĩnh, nhưng Lạc Sơn Lĩnh, cũng là một lãnh địa cường giả vi tôn, chỉ cần ngươi có thực lực, bất kể là sát phạt, diệt tộc, giành đồ vật đều được cho phép. Nếu không có thực lực? Thật xin lỗi, Lạc Sơn Lĩnh đó là nơi ngươi táng thân. Lúc này, trong Lạc Sơn Lĩnh, tại Tinh Nguyệt Thành, lại nghênh đón hai khuôn mặt xa lạ, mặc dù Tinh Nguyệt Thành thường xuyên có người thành trấn khác đến đây, vậy mà, hai người này, thế nhưng không khỏi hấp dẫn tầm mắt của người qua lại trên đường… Chỉ thấy nữ tử đó, bạch y thịnh tuyết, phong hoa tuyệt đại, giữa hai hàng lông mày của nàng hiện ra một tia cuồng ngạo bẩm sinh, phảng phất như nàng chính là vương giả thiên địa, duy ngô độc tôn. Nam tử còn lại là một bộ hồng y, tuấn mỹ tuyệt thế, như là yêu nghiệt, tựa hồ lúc cười một tiếng liền có thể mê hoặc lòng người, thế nhưng, chỉ có lúc nam tử nhỏ giọng trò chuyện với nữ tử bên cạnh, mới sẽ lộ ra nụ cười mị hoặc kia. Nam tử này cũng hàng ngàn hàng vạn phong hoa, mà bóng dáng hai người sánh vai đi tới, để cho những người nhìn thấy đều không khỏi tự chủ than nhẹ một tiếng. Một đôi bích nhân thật xứng đôi, bọn họ sống lâu như vậy, cũng chưa từng thấy qua, hai người tuyệt thế như thế, mà cái cảm giác hài hòa giữa bọn họ kia, không phải là bất luận kẻ nào cũng có thể chen vào. Bỗng nhiên, nữ tử đó dừng lại trước một tòa kiến trúc trang nghiêm xa hoa, nàng khẽ ngẩng đầu lên, lập tức, năm chữ to phòng đấu giá Tinh Nguyệt trên bảng hiệu ra rõ ràng ở trong con ngươi đen của nàng. ... Mời các bạn đón đọc Thiên Tài Cuồng Phi của tác giả Băng Y Khả Khả.
Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi - Tiêu Thất Gia
ố Nhược Vân từ khi sinh ra đã là phế vật của Thanh Long Quốc, cha nương nàng đều mất từ khi nàng còn nhỏ, nàng chính là làm mất hết toàn bộ thể diện của phủ Tướng quân.Cuối cùng vì người khác tranh cãi mà bị gia gia đánh chết, cho dù đấy không phải lỗi của nàng. Sống lại một lần nữa, nàng không còn là tiểu thư phế vật lúc trước. Mang theo chí bảo bên người cùng khế ước với tứ đại thần thú, cho dù là đệ nhất cao thủ của Thanh Long quốc cũng muốn làm người dưới trướng nàng. Đan dược? Tính là cái gì, nàng tùy tay có thể luyện chế một đống. Đê Giai (cấp thấp) Linh Khí rất cường đại sao? Ngay cả vũ khí mà thủ hạ của nàng sử dụng đều là Cao Giai (cấp cao) Linh Khí. Ngươi có cao cấp Linh Thú? Thật có lỗi, phía sau nàng Thánh Thú đã thành thiên quân vạn mã, chấn áp tất cả hào hùng! Chính là ai có thể nói cho nàng, nam nhân yêu nghiệt cường đại này là chuyện gì xảy ra! Vì sao lại mặt dày mày dạn dây dưa nàng, càng là thề không bỏ qua! *** Nguyên nhân vô hắn, chỉ vì ngày mai đó là Thái Tử điện hạ ngày sinh. Nếu này đây hướng, Cố Nhược Vân thân là một giới phế vật, tham không tham gia cũng không cái gọi là, nhưng mà hiện giờ tình huống lại không giống nhau. Lần này thân là Thái tử sư phụ một người Luyện Khí Tông cường giả sẽ tiến đến tham gia, hơn nữa sẽ vì Thanh Long Quốc trẻ tuổi nhóm tiến hành năng lực thí nghiệm, có thực lực giả liền có thể gia nhập Luyện Khí Tông trở thành ngoại môn đệ tử. Phải biết rằng Luyện Khí Tông ở đại lục có cực kỳ cường hãn địa vị, ở chỗ này cũng chỉ có Đông Phương thế gia nhân tài có thể không sợ hãi Luyện Khí Tông thực lực, lại cũng gần là như thế, nếu có thể tiến vào Luyện Khí Tông, đó là một người ngoại môn đệ tử cũng sẽ bị người hâm mộ. Cho nên, bệ hạ sớm đã hạ đạt mệnh lệnh, vô luận là ai đều cần thiết đi trước hoàng cung tham dự Thái tử ngày sinh. Bất đắc dĩ cố lão tướng quân mới phái người đi tìm Cố Nhược Vân rơi xuống. Đương nhiên, luôn luôn dưới tình huống Luyện Khí Tông như vậy thế lực sẽ không đối đãi nhận người, trừ phi giống như Thái tử giống nhau thiên phú dị bẩm, cho nên lúc này đây liền cố lão gia tử cũng không biết kia Luyện Khí Tông chân chính mục đích. ... Mời các bạn đón đọc Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi của tác giả Tiêu Thất Gia.