Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Không Kịp Nói Yêu Em tiền truyện: Sương Mù Vây Thành - Phỉ Ngã Tư Tồn

Tiền truyện của Không kịp nói yêu em. Phỉ Ngã Tư Tồn dẫn đầu của các bộ tiểu thuyết Chiến ái, gặt hái một cách chấn động thành công Yêu hận tình thù tuyệt diễm kinh tế không ngừng nối tiếp Giết em cướp vợ, quân phiệt hỗn chiến Một câu chuyện tình yêu trong sáng ẩn sau những quyền mưu kinh thế, quốc hận gia cừu *** Văn án Gặp gỡ tình cờ Anh hùng mỹ nhân, khói lửa loạn thế, giang sơn như họa 3000 dặm Một thời hào kiệt, trải qua tình thù của gia quốc, quay đầu lại một lần nữa, bóng đêm đã tràn ngập Một nữ sinh bị kiềm cố trong danh phận Tam thiếu phu nhân Một người thuộc anh em nhà họ Dịch vì tranh đoạt địa vị mà tàn sát lẫn nhau Một lưu học sinh Trung quốc đang học trong trường sĩ quan lục quân Nhật Bản Một cô gái phong trần xinh đẹp nhưng lạnh lùng Đại quân phiệt cắt cứ một phương ... Một câu chuyện bao gồm đuổi bắt và cứu viện bình thường, lại có thể đem toàn bộ bọn họ kết nối lại cùng nhau Bọn họ ai cũng mang trong mình những mục đích không giống nhau, lại gom lại ở cùng với nhau Người biết che giấu ở dưới 'lớp mặt nạ', cất giấu dục vọng cùng thân phận chân thực không thể cho bất kì ai biết Trộm cắp, ám sát, hiếp bức, tất cả các thủ đoạn, ở sau nó chính là thế lực khắp nơi, tựa như một trận đấu cờ không tin tưởng đối phương, chính là sự tranh đoạt tài phú lợi ích. Mà âm mưu to lớn kia tựa như một cái lưới, từ lâu một cách lặng lẽ âm thầm mà thiết lập chung quanh bọn họ Ở thời đại mà sương mù vây quanh các tường thành, trước mặt quyền thế giang sơn, liệu có còn tồn tại phần tình cảm yêu thương nhỏ bé nào? ~~~ Mai_kari ~~~ Truyện này nó ngắn lắm luôn, cỡ 26 chương chính văn + 1 cái phiên ngoại à. Đoán thử xem trong cái đống nhân vật trên bạn Nam đóng vai nào nè ~~~ Tần Tang là nữ chính Dịch Liên Khải là nam chính Hai người họ là vợ chồng, nhưng cái CP vợ chồng này nó ngược dã man rợ >~<
Bạn Nam nhà chúng ta đóng Cao Thiệu Hiên, là một nhân vật khá dễ thương, thiếu gia nhà giàu mà trong sáng vô cùng, gặp mặt là yêu luôn Tần Lang, cứ thế chung tình đến hết cả truyện mà cuối cùng vẫn không được đáp lại. Chỉ có ngược tâm vì đơn phương chứ không có ngược thân. Truyện "Không kịp nói yêu em" là phần nối tiếp của bộ truyện này, truyện đó có phim rồi á. Mấy bạn xem thử đi ha, Chung Hán Lương đóng vai chính á, phim coi nó ngược lắm. *** Thật ra không định viết lời cuối sách này đâu, là một người bạn rất thân, coi như là độc giả đầu tiên của "Sương mù vây thành" sau khi xem xong vẫn tha thiết hỏi: "Sau đó thì sao?" Tôi hỏi ngược lại: "sau đó cái gì?" Dịch Liên Thận chết chưa? Dịch Liên Di nữa? Chuyện của Dịch gia nữa? Cô hỏi tôi một chuỗi vấn đề, hỏi đến tôi ở trong điện thoại không ngừng cười: "Chuyện sau đó, "Không kịp nói yêu em" không phải bên trong có viết sao?" Cô cảm thấy không tưởng tượng nổi: "Không kịp nói yêu em" bên trong chỗ nào có?" Tất nhiên là có, tỷ như Dịch Liên Thận dựa vào Khương Song Hỷ, ở bên trong mười năm sau "không kịp nói yêu em", vì kiêng kỵ chỗ Mộ Dung Phong, mà lấy pháo phá thành Phù Viễn, dẫn đến sinh linh đồ than, Lý Trọng Năm cuối cùng bị tiêu diệt trong tay Mộ Dung gia . Ở trong "Nếu như phút giây ấy, ta không gặp người." Câu chuyện về Mộ Dung gia càng rõ ràng nguyên vẹn hơn, hết thảy tất cả đã qua, Mộ Dung thị truyền lại cho con cháu, độc chiếm thiên hạ, nhưng thật ra, cũng chẳng qua là để cho người biết đừng thương tâm. Núi sông vạn dặm, bóng đêm sắp hết, mấy chục năm phong vân biến huyền, ai năm tháng trường hà không phải là một viên cát sỏi nhỏ? Bày đặt hát thật tốt, người viết ca cũng là là kẻ giả đứng đắn, người nghe ca cũng là người vô tình nhất. Mà viết về câu chuyện đời người, chẳng qua chỉ là cắt một đoạn cố mộng cho người nhìn, là chén sứ trắng có hương hoa nhài phiêu diêu, là chán chường cầm sách giờ ngọ nằm mơ dài, là ánh trăng ngoài cửa sổ chiếu hoa mai, là ba ly hai ngọn đèn rượu nhạt, sao địch lại gió đêm vội vã? Uống xong ly rượu này, nếu người hỏi ta, sau đó thì sao? Chỗ nào còn có sau đó? Khúc chung nhân bất kiến, giang thượng sổ phong thanh. Câu chuyện viết tới chỗ này , tự nhiên không cần nhiều thêm một chữ nữa, nhìn thấy người xong tự nhiên sẽ suy nghĩ, thế sự mờ mịt, ngày mai cách sơn nhạc. Là hơi sương mù vĩnh viễn trên sông, cách lớp sương mù này, bờ bên kia người hay chuyện, đều là ảo ảnh, có thể ngắm nhưng không thể lại gần. Mấy năm không viết chuyện thời đại này, lúc bắt đầu viết, đã sớm dự đoán trước kết cục như vậy. Đây không phải một cái kết yên lành của niên đại này, yêu không phải, hận cũng không thể, anh hùng thiên hạ, mỹ nhân trường hận. Lệ bỉ trường sinh điện hạ đa. Tần Tang còn chờ đợi Dịch Liên Khải, cô rốt cuộc không biết, người nhảy xuống trên lầu Hàn Quan kia , mình đã vĩnh viễn không đợi được người kia nữa. Khả liên vô định hà biên cốt, do thị xuân khuê mộng lý nhân. Thật ra tôi luôn muốn thêm đoạn bên ngoài viết vào, đoạn đó bên ngoài được phát hành trong tạp chí "Hạn độ thụy lạp", tên gọi "Tự bị tiền duyên ngộ", chỉ đành le que mấy ngàn chữ, nói hết trần duyên chuyện xưa. Nếu như mọi người thấy, nhất định sẽ cảm thấy bừng tỉnh hiểu ra, thì ra là như vậy. Cõi đời này tất cả mọi chuyện, cũng là như vậy, thì ra là như vậy. Đây là một giấc mộng haongf lương, lúc tỉnh mộng, mời người khép lại trang sách, nhìn bóng đêm ngoài cửa sổ, mỉm cười. Từng có người thích qua thật tốt.   Mời các bạn đón đọc Không Kịp Nói Yêu Em tiền truyện: Sương Mù Vây Thành của tác giả Phỉ Ngã Tư Tồn.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Người Tình Nguy Hiểm - Mạc Nhan
Cuộc hành trình đi tìm lại ký ức đầy gian nan của một cô gái chính là nội dung của truyện Người Tình Nguy Hiểm của tác giả Mạc Nhan. Lúc tỉnh dậy thì cô biết mình đã mất trí nhớ, cô không còn nhớ chuyện gì nữa và bên cạnh cô lúc này có khẩu súng. Cô cảm nhận được bản thân mình rất mạnh mẽ nên quyết định sang Đài Loan để tìm sự thật về bản thân mình thật sự là ai? Ở đây cô gặp một người đàn ông và người đàn ông đó nhận cô là người tình của hắn? Bản thân hắn rất yêu cô, nhận biết được nếu ở bên cạnh cô hắn có thể mất mạng bất cứ lúc nào... *** "Vậy vì sao.. . ." "Tha thứ anh hiện tại mới nói cho em có một số việc tạm gác lại thời điểm cuối cùng nói sau có vẻ tốt." Sự thật đích thực quá sức chịu đựng, trong khoảng thời gian ngắn làm cho cô không biết làm sao nói ra lời. "Đúng rồi, con chip kia —" nói trắng ra, xảy ra nhiều chuyện như vậy toàn bộ vì con chip kia gây nên, cô muốn biết nhất đúng là rốt cuộc con chip lưu lạc phương nào? Lôi Đình Lạc cười đến thần bí. "Đương nhiên là đặt ở chỗ an toàn nhất." Nói xong liền cầm lấy đồng hồ quả quýt ở ngực cô, không ai lường trước được đầu khác của thứ này ẩn dấu huyền cơ. ... Mời các bạn đón đọc Người Tình Nguy Hiểm của tác giả Mạc Nhan.
Ngươi Là Cái Tay Nải - Nhĩ Nghiên
Chuyện kể về một vu nữ mồ côi, từ nhỏ bị nhốt trong sơn động tích phúc cho vịnh Tấn Vân cùng với tên sát thủ máu lạnh lưu lạc. Thẩm Thế Liên sinh ra trong một vùng hẻo lánh, từ lúc sinh ra, ngoài trưởng vịnh, Tiểu Ngưu lang và một số người trong vịnh thì nàng chưa từng gặp một nam nhân nào khác. Ngày cô gặp Phượng Thất Thiềm, là ngày máu tươi nhuộm đầy vịnh, hắn cầm kiếm đứng ở đầu dốc giọng trầm thấp mà hờ hững nói :"trốn nhiều năm như vậy, sống cũng đủ rồi" làm lưng cô ướt đẫm mồ hôi. Nén lại sự sợ hãi trong lòng, nàng nói :"Tiên sinh, ta chỉ đi ngang qua thôi mà" *** Sau đó, Trương lão tà bị vạch mặt, nỗi oan mẹ ta phải gánh chịu nhiều năm rốt cuộc được giải bỏ. Còn ta thì xuất hiện trước con mắt mọi người với thân phận Thất phu nhân cùng thánh tế tân nhiệm của Phượng Minh Cô Thành. Ngày ta cùng Tiểu Phượng Tiên đưa Trương lão tà lên pháp trường, lúc được ngàn vạn thành dân vây quanh, ta trông thấy một bóng dáng quen thuộc trong biển người. Là Tiếu Tiếu. Hắn đi theo xe tù chở Trương lão tà, cho đến khi tận mắt nhìn thấy Trương lão tà bị chặt đầu, hắn mới bỏ đi, trước khi đi, hắn còn ngoái lại nhìn ta, sau đó cúi mình vái chào, rồi biến mất trong biển người đang vui mừng hò reo. Trong lòng ta không vui, đứng trên đài cao cho thành dân chiêm ngưỡng một lúc rồi quay về kiệu. Tiểu Phượng Tiên biết lý do ta buồn, chỉ ôm ta không nói một lời. ... Mời các bạn đón đọc Ngươi Là Cái Tay Nải của tác giả Nhĩ Nghiên.
Không Nhớ, Không Quên - Trừu Phong Mạc Hề
Ai đã quên, ai vẫn còn nhớ. *** Gần đêm ba mươi, Hạ Bồng Bồng bị các bạn học kéo đi hát karaoke, cũng may hôm qua trường học đã cho nghỉ, cô không cần lo lắng tối về ký túc xá không được. Nhưng cô cũng không thích hát lắm, cho nên cả đêm đều ngồi đó nghe người ta hát. Không biết tại sao, Hạ Bồng Bồng lại nhớ đến Hạ Đông Ngôn. Ngược lại anh rất thích hát, có nhiều lần anh tắm rửa bảo cô trông chừng ở bên ngoài, cô nghe anh vừa tắm vừa hát, tuy điệu hát bị tiếng nước róc rách làm rời rạc, nhưng Hạ Bồng Bồng có thể tưởng tượng ra dáng vẻ ca hát uốn éo của Hạ Đông Ngôn. Khoan đã...cô đang tưởng tượng tới Hạ Đông Ngôn trần truồng tắm rửa sao? Hạ Bồng Bồng vội vàng lắc đầu, chắc chắn là trong KTV ồn ào quá, làm đầu óc cô rối loạn. Rạng sáng mọi người mới đi ra khỏi KTV, mùa đông ở thành phố J rất lạnh, gió đêm càng lạnh hơn, Hạ Bồng Bồng tạm biệt sự ấm áp đi ra khỏi cửa lớn thì hắc xì một cái. Cái nhảy mũi này rất mạnh, đến nước mắt cô cũng rơi xuống, tầm mắt hơi mơ hồ, lúc cô mở mắt ra, lại thấy Hạ Đông Ngôn. Vẫn là khuôn mặt với nụ cười bất cần đời ngày xưa, vẫn là trời tối, vẫn dưới ánh đèn màu ấm. Thiếu chút nữa Hạ Bồng Bồng đã nghĩ rằng mình xuyên về ba năm trước. Người bạn bên cạnh vỗ cô một cái, "Hạ Bồng Bồng, tìm cậu à?" Cô quay đầy thì thấy người bên cạnh cô là bạn cùng học đại học chứ không phải bạn trung học, cô tỉnh táo lại, thì ra Hạ Đông Ngôn thực sự đã quay về. ... Mời các bạn đón đọc Không Nhớ, Không Quên của tác giả Trừu Phong Mạc Hề.
Đinh Nam Ti Vũ - Địch Qua
Đây là câu chuyện tình yêu về một bậc thầy tranh sơn dầu trường phái ấn tượng và sinh viên ưu tú hệ y học. Lúc mới quen An Tầm nói, anh có thể giúp em làm mẫu cho bức tranh của em không? Nhưng mà em có yêu cầu đặc biệt... Sau khi cưới, bác sĩ Thẩm Tư Vũ mang theo bộ đồng phục y tá về nhà và nói với cô rằng, bản thân anh cũng có một yêu cầu đặc biệt... *** Ông nội An Tầm vẫn thường hay đến bờ sông câu cá, bất kể lúc xuân hạ thu đông, chỉ cần ông còn ở trong nước mà thôi, dù rằng ông chẳng thích ăn cá sông là mấy. Sau này, An Phi được ông dẫn theo cũng thấy khá hứng thú, theo phân tích của An Tầm, có thể là do An Phi thích đục băng. Đợt bão tuyết lần trước ở Xuân Giang quá lớn, thế cho nên đến bây giờ cả đường sông vẫn bị bao phủ bởi một màu trắng xóa mênh mang. Tư Vũ dắt An Tầm đi trước, nhàn nhã và dễ chịu, có khi thỉnh thoảng sẽ khe khẽ chuyện trò. ... Mời các bạn đón đọc Đinh Nam Ti Vũ của tác giả Địch Qua.