Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Nam Thần Kiêu Ngạo - Mạch Ngôn Xuyên

Lục Cận Thâm theo đuổi cô như vậy thật khiến cô phân vân:" Nếu như tôi nhận lời làm bạn gái của anh thì người ta có nói rằng tôi ham giàu có mà nhận lời không?" Lục Cận Thâm:"Nếu như em ngoan ngoãn anh sẽ làm chỗ dựa cho em cả đời" Những lời anh nói thật khiến Chu Nịnh Nịnh cảm động, nhưng khoan đã không phải là anh theo đuổi cô sao? Suy nghĩ thêm một chút, Chu Nịnh Nịnh nói:"Đây là tình đầu của em, không biết chúng ta ở cạnh nhau có bị tổn thương tình cảm không?" Anh một lời chắc nịch khẳng định:"Chắc chắn không" Anh cùng cô bước qua mọi thứ trong cuộc đời của cô, mỗi câu chuyện của cô đều có bóng dáng của anh. Chắc chắn rằng mối tình đầu của cô anh sẽ tham gia cả đời. *** “- Anh cảm thấy sau khi chia tay có thể làm bạn bè được không? - Trước kia thì có thể, bây giờ thì không được” - Vậy lúc trước anh với Tô tiên sinh cũng giống nhau, trước khi chia tay còn gặp mặt ăn cơm, sau đó rất bình tĩnh mà chia tay? - Đừng so sánh tôi với tên kia, bạn gái cũ của cậu ta có thể liều mạng chỉ vì mấy bàn mạt chược. - Cái kia...Tại sao trước kia anh cảm thấy chia tay có thể làm bạn bè, bây giờ lại không thể? - Vì bây giờ tôi cảm thấy mình hoàn toàn có khả năng nuôi bạn gái trở thành vợ.” ………….. “- Nịnh Nịnh, làm bạn gái anh nhé? Không nói [Thích em] em à? Chu Nịnh Nịnh chớp mắt bất mãn hỏi: - Tại sao? - Đương nhiên vì thích em, nếu không phải thì em nghĩ là vì cái gì? - Không nói gì sao? Tức là đồng ý phải không? _ Lục Cận Thâm thấp giọng chậm rãi hỏi - Vâng… - Ngoan. - Em làm bạn gái của anh, có phải sau này anh sẽ bị gọi là sugar daddy không?  - Sugar daddy không phải tốt sao? Anh nghĩ đây chính là ưu điểm của mình đấy.  Qủa nhiên là sugar daddy… thẳng thắn thừa nhận luôn!" ……………… Chu Nịnh Nịnh - một cô sinh viên dễ thương, sống trong tình yêu thương của cha mẹ, bạn bè yêu quý, ngoài ra Chu Nịnh Nịnh còn có một người anh trai thuộc hàng “soái ca” đích thực, nên có thể nói từ nhỏ mắt nhìn con trai của cô đã được tôi luyện hơn người rất nhiều. Ngày ngày đi học về, ăn uống với gia đình xong lại bon bon trên con xe điện mà đi dạo… cuộc sống cứ gọi là thong thả nhàn nhã biết bao nhiêu. Nhưng một lần đi dạo đã dẫn đến một tai nạn nhỏ, mở ra một bước ngoặc lớn: một người đàn ông xuất hiện và bước vào cuộc đời cô.  Chính vì Chu Nịnh Nịnh đâm vào chiếc xe KHÔNG phải của Lục Cận Thâm mới tạo cơ hội cho Lục Cận Thâm “đục nước béo cò” đấy :v. Lúc đầu thật sự Lục Cân Thâm cũng không có ý định bắt cô đền gì cả, nhưng một phần vì bạn học Chu Nịnh Nịnh của chúng ta rất thật thà, phần khác vì Lục Cận Thâm cũng có ý gì đó, thế là anh bắt bạn nhỏ Nịnh Nịnh phải để lại tên và sđt :v. Thấy chưa, biết thông tin con mồi quá dễ dàng mà.  Chu Nịnh Nịnh là nữ sinh mới lớn thôi, đứng trước một người đàn ông cao to, ngoại hình nam thần, khí chất soái ca như vậy thì rung rinh là chuyện khó tránh. Thế là hai người như có như không liên tục vô tình gặp nhau… quả là duyên nợ không mỏng chút nào. Nhưng buồn cười một nỗi, mười lần đụng mặt thì hết chín lần là “con nợ” phải nhắc “chủ nợ” chuyện trả phí sửa xe :v  Về sau khi Lục Cận Thâm đã xác định được ý nghĩ trong lòng mình và cũng muốn đẩy nhanh tốc độ đem người đẹp về nhà, anh quyết định sử dụng đến “dụng cụ tán gái”. Có thể nói nam thần mặt lạnh Lục Cận Thâm thật sự là vì cua gái mà không từ thủ đoạn.  Biết Chu Nịnh Nịnh đang dạy vẽ ở một lớp mẫu giáo, thế là anh đem cháu trai của mình đến lớp của cô, mặc cho thằng cháu vừa không thích vẽ vừa không có năng khiếu vẽ, thật khiến Chu Nịnh Nịnh cảm thấy không biết làm sao, đã vậy người chú vô tâm nào đó còn không tim không phổi nói: ”Tóm lại lúc đi học em không cần quá quan tâm đến nó, cứ để nó tự lo cho mình được rồi.” :v  Đúng rồi, ý nam thần là chỉ cần thằng nhóc đến trường để anh có cớ gặp cô và nhây với cô là được. Mà Lục Cận Thâm chính là điển hình của kiểu nam thần mặt lạnh, bá đạo, hành động không cho người ta từ chối, còn Chu Nịnh Nịnh thì là nữ sinh chỉ có thể âm thầm gào thét hô bất công ở trong lòng thôi.  Hai người bọn họ cứ như vậy gặp nhau, bên nhau, thỉnh thoảng dùng một bữa cơm, vài ba bữa lại cùng nhau đi dạo, cô nói - anh nghe, ngày ngày đôi ba dòng tin nhắn, đêm đêm vài ba phút hỏi han…. tình cảm đầu đời có phải như vậy chăng? Tình yêu của hai người bọn họ bắt đầu từ những điều đơn giản như thế.  Kéo cưa lừa xẻ một thời gian thì hai người cũng chính thức xác định mối quan hệ và trở thành một cặp, bước vào giai đoạn tìm hiểu ngọt ngào trong tình yêu như bao cặp đôi khác.  Lục Cận Thâm vì là tổng giám đốc nên công việc khá bận rộn, nhưng lúc cần đưa đón, lúc cần ở bên Chu Nịnh Nịnh, hay gặp bạn bè cô anh đều có mặt. Chu Nịnh Nịnh vẫn chỉ là một cô bé mới bước vào đời, những mơ mộng ảo tưởng trong tình yêu là khó tránh khỏi, nhưng may mắn bạn trai cô là Lục Cận Thâm, mặc dù người này không nói lời hoa mỹ cho lắm, nhưng những gì ngọt ngào nhất, những gì cô cần nhất Lục Cận Thâm đều hoàn toàn có thể đáp ứng.  Nhưng anh là tình đầu của cô, mà người ta hay nói “Tình đầu thường dang dở”... vậy liệu anh có thể cùng cô đi đến cuối con đường không?  “- Anh là mối tình đầu của em, ở cùng với anh có khi nào em sẽ bị tổn thương không? - Không. Anh nói rồi, anh muốn cưới bạn gái về làm vợ để nuôi cả đời” Toàn bộ truyện này chỉ có ngọt - sủng, cuộc sống ngày thường nhẹ nhàng và đáng yêu. Không có sóng tó gió lớn hay các tình tiết giật gân, máu chó nào cả.  Nam chính thì là kiểu nam thần lạnh lùng, nói ít làm nhiều, cực yêu, cực sủng bạn gái. Mặc dù là tổng tài, có tiền, có quyền, lại đẹp trai nhưng anh cũng là người đàn ông của gia đình, lên được phòng khách, xuống được nhà bếp. Nói chung đọc truyện này mình cảm giác anh này vừa hợp làm bạn trai vừa thích hợp làm chồng :v. Nữ chính thì rất đáng yêu, như một con thỏ nhỏ, đôi khi cũng tưng tưng, ngố ngố. Cũng biết xù lông đáp trả khi bị ức hiếp, không phải kiểu bánh bèo yếu đuối. Tình cảm gia đình của nữ chính cũng rất đáng yêu, nhất là giữa cô và bố, đúng kiểu các ông bố sợ mất con gái điển hình, cực kỳ dễ thương.  Truyện được edit mượt mà, hài hước, đọc rất dễ chịu. Nếu bạn đã chán những bộ truyện ngược quằn quại đến hại tim hại não thì sao không thử một bộ ngọt ngào nhẹ nhàng xem, đảm bảo sẽ không hối hận đâu. __________ " ": trích dẫn từ truyện Review by #Hôn_Quân Bìa: #Lam Tần *** Tối hôm sau, vừa ăn cơm tối xong, Chu Nịnh Nịnh đã muốn xuống lầu đắp người tuyết ngay, nhưng Lục Cận Thâm vẫn đang rửa bát trong bếp nên cô đành đợi anh một lúc. Háo hức quá! Tối qua tuyết rơi suốt đêm, mặt đất đã đóng một lớp dày trắng muốt, dưới lầu đã xuất hiện vài người tuyết, còn có vài người chơi ném tuyết, tiếng cười vui vẻ của trẻ con lọt vào tai làm tâm trạng của cô hào hứng theo. Lục Cận Thâm rửa bát xong chưa? Cô muốn xuống dưới quá đi! Mấy đứa nhóc kia sắp chiếm sạch tuyết rồi, bây giờ nhìn xuống, mặt tuyết gồ ghề đã không còn chỗ trống nữa kìa... "Lịch bịch" chạy vào phỏng bếp, cô đứng trước cửa quan sát, hối thúc anh: "Xong chưa? Nhanh lên nhanh lên!" Lục Cận Thâm dở khóc dở cười, đắp người tuyết thôi mà cũng hưng phấn thế sao? "Đợi anh hai phút!" "Được rồi, nhanh lên nha." Chu Nịnh Nịnh lại giục lần nữa, thẳng người tựa vài cửa đợi anh. Hai phút sau, Lục Cận Thâm lau khô tay, đi đến cười nói: "Đi thôi." Chu Nịnh Nịnh cười híp mắt kéo tay anh, vui sướng nói: "Nhanh lên, chúng ta phải đắp người tuyết lớn nhất mới được." Sau khi xuống lầu, Lục Cận Thâm nắm tay cô, đi ra phía xa bên phải khu nhà. Chu Nịnh Nịnh đột nhiên khom lưng vo một nắm tuyết ném lên người Lục Cận Thâm, sau đó cười ha ha. ... Mời các bạn đón đọc Nam Thần Kiêu Ngạo của tác giả Mạch Ngôn Xuyên.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí - Diệp Phi Dạ
 "Có phải anh cảm thấy nâng đỡ tôi, đền anh một lần vẫn còn thiệt thòi? Nếu không thì hai lần đi?" Lý Tình Thâm trầm mặc.      Lăng Mạt Mạt dẩu môi, cắn ngón tay: "Mười lần?" Lý Tình Thâm vẫn trầm mặc như trước.      Lăng Mạt Mạt cào tóc, khẽ cắn môi, nhất quyết "Hai mươi lần?" Lý Tình Thâm quay người đi.         Lăng Mạt Mạt thở gấp, giậm chân kêu: "Hai mươi lần vẫn còn chê ít? Cũng không thể một trăm lần chứ?"         Lý Tình Thâm cong môi: "Tốt. . ." *** Lý Tình Thâm: Nếu không phải nhiều năm trước tình cảm của tôi đã sớm bén rễ ăn sâu, thì nhiều năm như vậy, làm sao tôi có thể làm như trong lòng không có việc gì? Lăng Mạt Mạt: Lúc trước kinh ngạc, hoàn toàn chỉ vì tôi thấy rất ít việc đời. Diệp Phi Dạ: Cất dấu ngang ngược sau lưng....Có thể sợ, sợ mất đi, cho nên cự tuyệt. Sắp tới khi đến mùa đông lạnh lẽo, mỗi ngày pha một cốc trà sữa, ôm trong lòng bàn tay, nhìn tôi kể về một câu chuyện tình cảm ấm áp. ... Mời các bạn đón đọc Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí của tác giả Diệp Phi Dạ.
Bộ Bộ Kinh Tâm - Đồng Hoa
Bộ Bộ Kinh Tâm là tác phẩm đầu tay và cũng là tác phẩm tạo nên tên tuổi Thiên Hậu Ngôn tình của tác giả Đồng Hoa. Trương Hiểu là một nữ nhân viên văn phòng hết sức bình thường, ngoại trừ một gương mặt xinh xắn đáng yêu, cô và những con người đang bận rộn với cuộc sống thành thị ở xung quanh mình hoàn toàn không có gì khác biệt. Cuộc sống của cô cũng đầy những lo toan bình thường: nhà cửa, tình yêu, tiền bạc… Cuộc sống ấy sẽ cứ thế trôi đi, nếu như không có tai nạn định mệnh đó. Trương Hiểu hoàn toàn chìm vào hôn mê chỉ trong khoảnh khắc, và khi tỉnh lại, cô thấy mình trở thành Mã Nhĩ Thái – Nhược Hi, em vợ của Bát a ca Dận Tự, con trai vua Khang Hy.   Thời điểm ấy, là vào năm Khang Hy thứ bốn mươi ba, thiên hạ thái bình, song cuộc chiến “Cửu long đoạt ngôi” chấn động lịch sử lại đang ngấm ngầm khởi động. Trên vũ đài lịch sử ấy, ngoài những cuộc chiến và âm mưu tàn khốc, còn có ngọn lửa tình yêu rừng rực cháy: lẽ dĩ nhiên, số phận của Mã Nhĩ Thái Nhược Hi không thể nào không gắn kết chặt chẽ với các vị thân vương hoàng tử đang minh tranh ám đấu ấy.   Thời mới trở về thời cổ, nàng hừng hực nhiệt huyết, hành sự lỗ mãng, nhưng nhờ sự thông minh mẫn tiệp mà mấy lần thoát nạn, đồng thời kết thành tri kỷ của Thập tam a ca, được trên dưới trong Tử Cấm Thành gọi là Nàng Liều. Sau dần, nàng phát hiên ra, cuộc sống ở thời này không như những gì nàng tưởng tượng, mọi thứ đều bị gò ép, số phận của mình và vô vàn người khác đều nằm trong tay của chỉ một người. Nhược Hi / Trương Hiểu dần trở nên cẩn trọng trong hành động và lời nói, mọi sự đều xử lý hết sức chu toàn, bình tĩnh, không gây tội với ai, cũng không bị vẻ bề ngoài của hiện tượng làm cho mờ mắt. Nàng đã dần trưởng thành, trở nên một người đàn bà vừa cảm tính lại vừa lý tính, trọng tình trọng nghĩa, khi bạn bè gặp nạn, sẵn sàng mang cả tính mạng mình ra để bảo vệ. Cũng chính vì sự thay đổi này, mà nàng đã chiếm mất trái tim của Tứ ca ca, Bát a ca và Thập tứ a ca, những vị hoàng tử có triển vọng giành ngôi báu nhất, đồng thời cũng  càng bị cuốn sâu thêm vào vòng xoáy tranh đoạt của các vị hoàng tử… *** Đang dịp giữa hè, cảnh sắc chẳng còn mơn mởn như dạo đầu xuân. Dạo ấy, cây lá biết rằng những ngày đẹp đẽ mới bắt đầu nên cùng khoe sắc tươi rạng rỡ, còn cây lá hiện thời thì cứ âm trầm, hẳn vì biết mình đã tới độ huy hoàng nhất, những ngày tháng sau chỉ có nước lụi tàn dần đi mà thôi. Tâm trạng của Trương Tiểu Văn cũng vậy. Cô đã ở thời xưa đến ngày thứ mười mà vẫn cảm thấy mọi sự như cơn mộng, tưởng đâu hễ tỉnh lại thì mình vẫn là nữ nhân viên văn phòng độc thân hai mươi lăm tuổi với một chồng báo cáo tài chính đang ngóng chờ, chứ không phải cô bé người Mãn chưa đầy mười bốn đang sống ở năm thứ bốn mươi ba Khang Hy. Mười hôm trước, trong lúc thay bóng điện, Tiểu Văn ngã lộn từ trên thang xuống, khi tỉnh lại thì thấy mình đã ở trên chiếc giường của người mà cô đang mang phần xác đây. A hoàn kể, cô ngã thang gác, hôn mê mất một ngày đêm. Còn tại sao khi tỉnh dậy cô lại quên tiệt mọi sự, thì đại phu phán là do kinh hãi quá mức, từ từ tĩnh dưỡng sẽ dần dần bình phục. - Nhị tiểu thư, chúng ta về thôi. Tuy đã qua chính ngọ nhưng khí đất dạo này độc hại, mà cô vẫn chưa khỏe hẳn – A hoàn Xảo Tuệ đứng bên nhắc. Tiểu Văn quay lại đáp: - Ừ! Chắc chị tôi cũng đọc kinh xong rồi. Tên của Tiểu Văn bây giờ là Mã Nhi Thái Nhược Hi, còn cô chị trên trời rơi xuống nọ là Mã Nhi Thái Nhược Lan, trắc phúc tấn của Liêm thân vương Bát a ca Doãn Tự. Liêm thân vương là một người tương đối có tiếng tăm trong lịch sử nhà Thanh, nhưng vào thời điểm này thì chưa được phong vương, mới chỉ là một Đa la Bối lặc, và còn mang tên Dận Tự chứ chưa phải đổi để khỏi phạm húy Ung Chính đế. Nói một cách dễ nghe thì Nhược Lan là người dịu dàng hiền thục, mà nói một cách khó nghe thì là người nhu nhược nhút nhát, hằng ngày nàng dành quá nửa thời gian vào việc tụng kinh. Nhược Hi đoán rằng Nhược Lan không được sủng ái, bởi mười ngày cô ở chỗ nàng, Bát a ca chưa một lần ghé đến. Mười ngày đó cũng cho thấy Nhược Lan đối với em gái rất ân cần, từ cơm nước đến quần áo, việc không cứ lớn nhỏ đều lo chu toàn để Nhược Hi thoải mái. Nhược Hi thầm thở dài, nếu không thể trở về thời đại mình, cứ phải ở nơi này thì cô cũng chỉ biết trông cậy vào người phụ nữ này thôi. Song nghĩ tới kết cục mai sau của Bát a ca, cô lại cảm thấy chỗ dựa Nhược Lan không vững vàng chút nào. Dẫu sao đấy cũng là chuyện nhiều năm nữa, trước mắt không lo vội. Nhược Hi về đến nhà, Nhược Lan đã đợi sẵn. Đang ngồi nhấm nháp bánh trái bên bàn, thấy Nhược Hi bước vào, nàng liền lên tiếng, giọng quở trách: - Cũng không sợ say nắng nữa à! Nhược Hi tiến đến ngồi cạnh, cười đáp: - Làm gì đến nỗi bà chúa phải gai thế! Hơn nữa ra ngoài đi lòng vòng, em cảm thấy người nhẹ nhõm hơn mấy hôm vừa qua. Nhược Lan quan sát sắc mặt Nhược Hi, đoạn bảo: - Trông khí sắc khá hơn nhiều, nhưng dạo này thời tiết xấu, đừng nên ra ngoài. .. Mời các bạn đón đọc Bộ Bộ Kinh Tâm của tác giả Đồng Hoa. 
Tổng Tài Ngang Hơn Cua - Bạch Giới
Cô cô cô…… Đúng là xui xẻo! Rõ ràng muốn nghỉ ngơi dài hạn để thư giãn đầu óc lẫn cơ thể. Thế mà lại sống không yên vì người đàn ông tính tình rất rất kiêu ngạo này. Có lầm không thế? Nhưng mà cộ không thể không đi làm thuê  cho anh ta── nói ra rất là dài dòng, cô chính là thiếu nợ một món ân tình. Mà cái người này trời sinh đã “ ngang hơn cua ”, ác mồm ác miệng, thậm chí còn xem thường cô nữa chứ ! Cô tuyệt đối sẽ không “ nhịn ” đâu, nhất định phải cho anh ta biết tay ! Quả nhiên, mới vừa làm thuê cho anh ta bữa đầu tiên, anh ta liền “ tặng ” cho cô đòn phủ đầu ra oai – thẳng chân đá cô ra khỏi cửa. Hừ~~~ cô dễ bắt nạt vậy sao ? Cô tuyệt đối sẽ không để anh ta lên mặt như vậy ! “Võ công” của cô thuộc hàng lão làng đấy, anh ta dám lấy “công phu mèo cào” mà đấu với cô ư? Hứ, tầm phào ! Không ngoài dự đoán, anh ta nhiều lần tức nghẹn họng, đều bị cô giải quyết một cách dễ dàng. Chẳng lẽ anh phải nhận mệnh làm bại tướng trong tay cô sao ? Nhưng mà anh dường như lại thích cảm giác bị cô khi dễ này….   *** Trời mùa đông rét thấu xương, một chiếc xe taxi từ từ chạy đến dừng trước cổng khu chung cư cao cấp. Không lâu sau một cô gái mặc áo che kín mít kéo hành lý bước xuống xe, sau đó xoay người cảm ơn tài xế, lúc chiếc xe đi khỏi rồi, cô mới bước vào khung chung cư cao cấp nhưng chưa vào đến cổng thì hai bảo vệ mặt mày nghiêm nghị tiến đến, dù hành động rất lễ phép nhưng vẻ mặt lại đầy nghi ngờ. “Xin lỗi, cô muốn tìm ai?” Bảo vệ trẻ tuổi nghiêm mặt hỏi. Cô kéo khăn quàng cổ đang che mũi xuống, mỉm cười trả lời, “Xin chào, tôi họ Hà, Hà Thu Nhiên, tôi có hẹn với dì Trần Hảo sống ở lầu tám, phiền anh thông báo cho dì ấy dùm !” “Trần Hảo ?” Bảo vệ nhăn mày suy nghĩ xem trong khu chung cư này có ai tên Trần Hảo không, rốt cuộc ai là Trần Hảo ? “À, tôi nhớ rồi, là thím Trần !” Một bảo vệ khác nhìn như có thâm niên lâu hơn bỗng dưng la lên, “Hôm qua thím Trần có nói với tôi là hôm nay có cô Hà sẽ đến đây, kêu chúng ta để ý một chút.” Hừ ! Ở đây toàn người có danh tiếng sống, không giàu có thì cũng quyền quý, nhà nào nhà nấy đều có quản gia cả, mà dì Trần ở lầu tám kia chính là quản gia của Bàng Sĩ Bân – tổng giám đốc tập đoàn Bàng thị hiện nay, do ngày thường cứ gọi là “thím Trần, thím Trần” nên bọn họ cũng quên cả tên thật của bà. “Thì ra là thím Trần !” Bảo vệ trẻ tuổi tỉnh ngộ, vốn lúc nãy còn nghiêm nghị nhưng lúc này lại thân thiện hơn. Phải biết rằng, mấy gia đình sống ở đây không phải là người nổi tiếng thì cũng là người giàu có, toàn bộ đều là người trong giới thượng lưu. Mà những người này đều có gia tài đồ sộ, người có giáo dưỡng thì ăn nói khiêm tốn và so với người bình thường càng lễ phép hơn, nhưng tuyệt đại đa số mấy gia đình sống ở đây đều tỏ ra vênh váo, sai sử mấy bảo vệ cỏn con như họ đủ thứ chuyện. Ngay cả mấy quản gia nhà họ cũng y như chủ của họ, cáo mượn oai hùm, ngồi chém gió tự kỷ, bảo vệ nhỏ nhoi như hai người bọn họ thì chỉ biết nhẫn nhịn trong lòng để giữ chén cơm của mình. Dì Trần thì hoàn toàn khác ! Dì luôn tươi cười vui vẻ, tính tình dễ gần, ra vào gặp ai cũng chào hỏi cả, ngày thường có món gì ngon là chia cho bọn họ ăn, y như là người một nhà vậy, chỉ có một khuyết điểm duy nhất chính là – ông chủ thối tha của bà. Biết rõ Hà Thu Nhiên là khách của dì Trần, hai bảo vệ lập tức dẫn cô vào bên trong phòng bảo vệ, sau đó nói dăm ba câu qua điện thoại với dì Trần, bảo vệ lớn tuổi hơn quay đầu cười với cô, “Cô Hà, tôi đã nói với dì Trần rồi, cô cứ đi thẳng vào đi.” “Cảm ơn !” Hà Thu Nhiên gật đầu, vẫy tay chào bọn họ xong liền đi về phía thang máy. Hà Thu Nhiên kéo hành lý đi theo, mới vừa bước vào bên trong chung cư, chưa kịp chiêm ngưỡng kiến trúc hoa lệ ở đại sảnh thì liền nghe thang máy kêu “Đing” một tiếng, một người phụ nữa hơn 50 tuổi bước ra, ăn mặc đơn giản chất phác, cười rạng rỡ, “Thu Nhiên, con tới rồi sao !” ... Mời các bạn đón đọc Tổng Tài Ngang Hơn Cua của tác giả Bạch Giới.
Tổng Giám Đốc Đoạt Tình: Giành Lại Vợ Yêu - Diệp Phi Dạ
Vừa tinh tế và lãng mạn, tác phẩm Tổng Giám Đốc Đoạt Tình: Giành Lại Vợ Yêu của tác giả Diệp Phi Dạ đã thổi hồn cho siêu phẩm ngôn tình sủng. Tác phẩm mở đầu "Từ khi vừa bắt đầu, em hay dùng loại ánh mắt câu hồn này để nhìn tôi, chẳng lẽ em muốn ôn lại giấc mơ của tối hôm trước sao?" Lương Thần kéo Cảnh Hảo Hảo vào phòng rửa tay. "Tôi nói rồi, truyện lần đó chỉ là ngoài ý muốn, tôi không giống như anh có thể tùy tiện mà chạm vào phụ nữ như vậy!" Cảnh Hảo Hảo gỡ cánh tay đang bị anh nắm ra, xoay người định rời đi. Lại bị Lương Thần kéo lại đè lên tường, ánh mắt đánh giá trên dưới dáng người mềm mại xinh đẹp của cô... tình khúc tựa như Người tình nhỏ bên cạnh tổng giám đốc Sau đó, cúi đầu kề sát bên tai của cô, cố ý nói: "Yên tâm, nếu như không được tùy tiện chạm vào, thì tôi sẽ cẩn thận nghiêm túc mà chạm vào em." *** Tác giả có lời muốn nói: Ta vẫn tin chắc, thế giới bao la, non nước vạn dặm, chỉ là thực ra tình yêu chính là sự tồn tại của vỏ quýt dày có móng tay nhọn. Vì vậy, đây là một liên quan với cường thủ hào đoạt và ngang ngước đoạt tình yêu, Thiên Lôi kết hợp với mặt đất, câu truyện cảm động cùng với tình yêu chân thành. Mời các bạn đón đọc Tổng Giám Đốc Đoạt Tình: Giành Lại Vợ Yêu của tác giả Diệp Phi Dạ.