Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Chế Tạo Hào Môn

Truyện Chế Tạo Hào Môn của tác giả Hứa Đệ xoay quanh nhân vật Hoắc Khải là người thừa kế gia sản hàng trăm tỷ của nhà họ Hoắc, sau khi bị giết hại đã tái sinh trong thân phận của một người đàn ông nghèo hèn... Trong khi đang đau đầu không biết phải làm thế nào để đối mặt với người vợ và đứa con gái vẫn không biết gì của người đàn ông kia, anh phát hiện ra hung thủ giết hại mình đã đẩy người thế thân mình ra nhằm nuốt trọn khối tài sản của nhà họ Hoắc... Cách duy nhất & nhanh nhất để anh có thể tìm ra hung thủ đứng sau mọi việc là bám rễ vào gia đình dường như sắp sụp đổ này, gây dựng lại mọi thứ từ con số 0... Trong thời gian này, anh và người vợ xinh đẹp kia dần nảy sinh tình cảm... *** Nhìn gương mặt lạ lẫm trong gương, khóe miệng Hoäc Khải không khỏi lộ ra một nụ cười khổ sở. Đến tận lúc này anh vẫn không thể hiểu nổi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Nhà họ Hoäc là gia tộc lớn đứng trong top 10 toàn quốc, tài sản lên tới hơn trăm tỷ. Mà Hoäc Khải chính là trưởng tôn dòng chính có tài năng nhất trong lịch sử nhà họ Hoäc. Anh có tài năng thiên bẩm về kinh doanh và quản lý khiến vô số người phải ngưỡng mộ, rất nhiều người tin rằng, với sự lãnh đạo của Hoắc Khải, nhà họ Hoắc có thể tiến tới top 3 toàn quốc, là sự việc dễ đoán nhất trong mười năm tới. Hai ngày trước, Hoäc Khải cùng vài người thân thiết khác đi leo núi, đang leo đến lưng chừng, đột nhiên anh cảm thấy sau gáy đau đớn như bị đánh ình một cú, sau đó không còn nhận được điều gì. Sau khi tỉnh dậy, anh – đã ở một nơi lạ hoắc này rồi, đã vậy còn mang theo một gương mặt khác. Nếu không nhờ những ký ức trong đầu, Hoäc Khải rất nghi ngờ phải chăng mình bị người ta tiến hành phẫu thuật thẩm mỹ trong một đêm. Thế nhưng hiệu quả thẩm mỹ quá tốt, anh bóp mặt nhéo mũi nhìn ngó một hồi lâu cũng không nhìn ra dấu vết dao kéo. Mà phần ký ức có thêm ra trong đầu, đến từ một nhân vật hèn mọn ở tâng đáy của xã hội có tên là Lý Phong. Ký ức vẫn còn rõ nét như thế khiến Hoắc Khải không thể không suy nghĩ đến một khả năng khác: Anh bị người khác giết hại, rồi vì một nguyên nhân không thể tin nổi nào đó, mượn da thịt của người khác để sống lại. Bây giờ chuyện mà Hoäc Khải _muốn làm nhất là quay về nhà họ ắc, tìm ra nguyên nhân của tất cả sự thay đổi này,làm rõ hung thủ đứng sau vụ việc. Điều duy nhất mà anh có thể khẳng định là, bất kể anh đã chết thật hay chưa, người ra tay nhất định là một †rong số những người anh tin tưởng nhất. Nhưng nhìn gương mặt lạ lãm †rong gương, anh cũng biết rất rõ, muốn làm được điều này, quá khó khăn. Gương mặt đổi khác, giọng nói cũng khác, thậm chí ký ức cũng nhiều thêm, ai tin chuyện như vậy chứ? Siết chặt năm đấm, Hoäc Khải cố gắng suy nghĩ xem nên làm thế nào mới giúp tỉ lệ thành công cao hơn 0,00% một chút. Đúng lúc này, cửa phòng bật mở, một người phụ nữ với dung mạo xinh đẹp dẫn theo một cô gái nhỏ nhẳn đáng yêu bước vào. “Bố ơi”, cô bé kia vui vẻ chạy về phía Hoắc Khải. Thế nhưng cô bé mới chạy được hai bước thì người phụ nữ có dung mạo Xinh đẹp đến mức Hoäc Khải cũng phải kinh ngạc đã nói: “Đường Đường, đi làm bài tập mau” Người phụ nữ kia liếc nhìn Hoắc Khải, lạnh lùng nói: “Cuối cùng cũng chịu dậy rồi à, tôi cứ tưởng anh sẽ ngủ đến chết luôn trên giường ấy chứ”. Trong hai ngày sau khi sống lại, Hoắc Khải vẫn luôn nằm trên giường, cố gắng để bản thân chấp nhận kết quả không thể tin nổi này. Đến tận hôm nay, anh mới miễn cưỡng bình tâm hơn. Nhìn người phụ nữ không nói không rằng đi thẳng vào phòng bếp bắt đầu nấu mì, nụ cười khổ sở trên môi Hoắc Khải trông càng đắng chát. Người phụ nữ chính là vợ của Lý Phong trong ký ức, Ninh Thần. Mỹ nữ xinh đẹp nổi tiếng gần xa người theo đuổi đông nườm nượp. Trước kia Hoặc Khải từng gặp rất nhiều cô gái xinh đẹp, cho dù là minh tỉnh hàng đầu hay siêu mẫu quốc tế, không hề ít. Nhưng nếu so sánh với những người kia, Ninh Thần cũng không kém sắc, ngược lại còn có thêm chút khí chất đơn thuần, không quá dung tục. Ai có thể ngờ rằng, sau cùng Ninh Tuyết Tình lựa chọn Lý Phong, một tên mọt sách tuy tốt nghiệp đại học chính quy nhưng ngoài học hành ra thì chẳng biết gì cả. Đến cả bố mẹ Ninh Thần cũng tức giận đến mức đòi cắt đứt quan hệ với cô. Bố mẹ Lý Phong mất sớm, tất cả tài sản chỉ có căn nhà cũ nát một phòng ngủ một phòng khách được để từ thời ông nội. Lúc vừa mới kết hôn, Lý Phong thề non hẹn biển đòi cho Ninh Thần cuộc sống tốt nhất, thế mà qua mấy năm, vướng đủ mọi khó khăn khi đi tìm việc. Anh ta là một kẻ nói như rồng leo, làm như mèo mửa, không muốn làm công việc bình thường, còn công việc đòi hỏi trình độ cao thì người ta coi thường anh. Sau cùng nhờ một người bạn giàu có của Ninh Thần giúp đỡ mới miễn cưỡng đi làm lái xe. Cho dù đi làm lái xe, anh ta cũng cảm thấy công việc này không xứng đáng với trình độ của mình. Cứ đi làm về là anh ta trút giận, dần dần còn nhiễm cả cái thói uống rượu đánh bài. Đánh bài thua sạch lương lậu thì đòi tiền Ninh Thần. Nếu cô không đưa, anh ta sẽ mắng mỏ, hoặc sẽ đập phá đồ đạc. Mấy món đồ có chút giá trị trong nhà đều bị anh †a đem đi bán sạch. Thế mà thánh trước uống rượu say, cưỡi xe máy điện đâm vào cột điện, bị thương cả nửa người dưới. Ngã một cái hết gượng dậy nổi, đến giờ một tháng trời không đi làm. Hoäc Khải thấy rõ ký ức của Lý Phong, càng thấy rõ càng muốn chết. Sống lại vào cơ thể của hạng người như thế này, chi bằng đi chết còn hơn. Sau một tiếng “cạch”, Ninh Tuyết Tình tắt bếp ga, bưng bát mì với trứng gà đi ra khỏi phòng bếp, ngồi xuống đối diện cô con gái nhỏ đang ngoan ngoãn làm bài tập: “Đường Đường, ăn cơm trước đã rồi hằng làm bài tập”. “Lại là mì sợi ạ…, gương mặt bầu bĩnh đáng yêu của Đường Đường nhăn nhó như bà cụ non. “Cho con thêm một cái xúc xích ngô, được chưa? Hôm nay mẹ bận việc, không có nhiều thời gian nấu cơm, đợi ngày mai mẹ nấu bò hầm khoai tây cho nhé”, Ninh Thần nhẹ nhàng dỗ dành con gái. ” Được ạ” Đường Đường nhận lấy chiếc xúc xích trên tay cô,tự bóc vỏ rất thành thạo; khi đang định đưa vào miệng thì đột nhiên nhớ tới điều gì đó. ©ô bé quay đầu nhìn về phía Hoäc Khải: “Bố ơi, bố con mình cùng ăn nha”. “Bố con không ăn đâu!”, Ninh Thần lạnh lùng nói. Hoäc Khải cười khổ, tình cảm của hai vợ chồng này tệ thật đấy. Khi con gái đang ăn cơm, Ninh Thần bước tới bật máy tính, đăng nhập vào giao diện Wechat. Hoắc Khải nhìn thấy cô đăng quảng cáo trên vòng bạn bè, là một số sản phẩm giảm cân cho phái nữ. Cô đang bán hàng trên Wechat à? Đối xử với Hoäc Khải rất lạnh nhạt, nhưng khi đăng quảng cáo, Ninh Thần rất dịu dàng. Gửi đoạn tin nhắn bằng giọng nói tới các nhóm chat, giọng nói rất ngọt ngào giọng điệu rung động lòng người, tiếc rằng không được mấy ai đáp lại. Hoäc Khải ở bên cạnh như ngồi trên bàn chông, cứ cảm thấy không thể tiếp tục như thế này, ít nhất cũng phải phá vỡ bầu không khí nặng nề trước mặt. Anh húng hảng ho một tiếng: “Bán hàng trên Wechat không có tiền đồ gì đâu”. Giọng nói của Ninh Thần bỗng chốc im bặt, cô quay đầu lại, bất kể ánh mắt hay biểu cảm đều vô cùng lạnh lão. Hoắc Khải bị cô nhìn đến mức dựng tóc gáy nên cố gắng giải thích: “Bán hàng trên Wechat vốn không được người mua tin tưởng, bao nhiêu năm nay đã tạo thành hình tượng tiêu cực rất nghiêm trọng, là dạng công việc nhàn hạ nhưng lãi cao, cho nên…” Cho nên đây là lý do anh giáo huấn tôi à? Ninh Thần ngắt lời anh,giọng nói lạnh lùng như ngọn núi băng: “Tôi không biết bán hàng trên . _Wechat có tác dụng không lớn? Tôi không biết cứ đăng quảng cáo sẽ bị người ta chặn à? Nếu không phải mỗi ngày anh đánh bài uống rượu thua sạch tiền bạc trong nhà, anh tưởng tôi bận rộn từ sáu giờ sáng đến bảy giờ tối rồi lại ngồi bán hàng trên Wechat cho thú vị à?” Hoäc Khải sững người, bấy giờ mới nhớ ra, Ninh Thần bán hàng trên Wechat là vì Lý Phong quá bết bát, đến cả tiền lương của cô cũng không giữ được, cộng thêm thời gian làm việc ban ngày quá dài, không thể nào làm thêm công việc khác, chỉ có thể bán hàng trên Wechat sau khi tan ca. Nếu nhớ không nhầm đáng ra cô còn có một cửa hàng trên Taobao, nhưng vì không đủ thời gian và tinh lực, cộng thêm không hiểu biết nhiều về Taobao nên công việc làm ăn vô cùng ảm đạm, một tháng kiếm được hai trăm tệ đã là quá nhiều rồi. ” Anh không có ý này….” Hoắc Khải rất muốn giải thích rõ ràng ý của mình. “Vậy thì anh có ý gì? Bản thân anh không kiếm tiền, sau đó khinh thường người cố gắng kiếm tiền, là vì họ kiếm không đủ nhiều à?” “Anh..”, nhìn Ninh Thần lạnh lùng như ngọn núi băng, Hoắc Khải biết mình giải thích thêm bao nhiêu cũng vô dụng. Anh khẽ thở dài, sau cùng anh nói: “Xin lỗi em, do anh không để tâm tới cảm nhận của em, anh xin lỗi vì đã lỡ lời!” Ninh Thần nghe vậy mà sững người. Cuộc đối thoại tương tự giữa hai người đã xảy ra quá nhiều lần. Lý Phong rất coi thường việc cô bán hàng trên Wechat và Taobao, cảm thấy việc này phí thời gian. Kết quả của mỗi cuộc tranh luận luôn là cãi vã, sau đó Lý Phong tông cửa bỏ đi, hoặc là đi đánh bài, hoặc là đi uống rượu. Thế nhưng hôm nay, anh lại nói xin lỗi. Vả lại, giọng nói nghe rất thành khẩn, cách dùng từ cũng rất lịch sự. Nếu che đi gương mặt này, cô còn tưởng đây là một người lễ độ ở tầng lớp trên của xã hội. Tiếc rằng, Lý Phong và gương mặt đẹp trai của anh, không thể thay đổi được. Sau phút sững người, Ninh Thần “quay đầu đi không buồn nhìn anh nữa: Không cần phải giả vờ giả vịt, chẳng có ý nghĩa gì đâu.   Mời các bạn mượn đọc sách Chế Tạo Hào Môn của tác giả Hứa Đệ.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Tiên Nữ Rút Thưởng Hệ Thống - Minh Thiên Khán Nhật Xuất
Quý Minh thất nghiệp cùng ngày, điện thoại trong lúc vô tình bị cự sét đánh trúng, từ đó chiếm được Tiên Giới mới nhất khai phát máy rút thưởng. Từ đó về sau, hắn bắt đầu rồi hung hãn bật hack nhân sinh, tiểu muội nhà bên, mỹ nữ tổng tài, bá đạo hoa khôi cảnh sát, tiên nữ, yêu nữ, ma nữ một cái tiếp một cái ôm ấp yêu thương. *** Bị bóng đêm vô tận bao phủ Ma Đế cảm giác giống như rơi vào vô tận thâm uyên đồng dạng, trong lúc nhất thời khủng hoảng tới cực điểm, buồn bực tới cực điểm. Hắn cảm giác cổ họng cùng miệng giống như bị cái gì cho ghìm chặt đồng dạng, hô hấp càng ngày càng khó khăn, có loại cảm giác thở không thông. "Cút ngay, đều cho bản Ma Đế cút ngay." Ma Đế hai tay điên cuồng mà nắm,bắt loạn loạn vũ, ý đồ đem trọn mảnh hắc ám xé nát. Trước kia, hắn là phi thường yêu thích bóng tối, cảm giác hắc ám có thể cho người khác sợ hãi. ... Mời các bạn đón đọc Tiên Nữ Rút Thưởng Hệ Thống của tác giả Minh Thiên Khán Nhật Xuất.
Nhất Lộ Thải Hồng - Nguyệt Quan
Một người bị con sóng triều của thời đại bỏ mặc, mắc cạn trong vũng bùn của cuộc sống tưởng chừng như không thoát ra được, nhưng trong lúc vô tình đã bắt được một cơ hội nho nhỏ để trở mình. Hắn tưởng rằng con đường mình đi sẽ bằng phẳng, nhưng đâu biết rằng “danh lợi chỉ là hư”. Một con đường màu hồng, nhưng cũng là một con đường chết chóc. Bước đi trên đó, hạnh phúc hay đau khổ là tự bản thân mình. Như một điểm nhấn khác biệt về thể loại, Nhất Lộ Thải Hồng là bộ truyện có thể khiến bạn xịt máu mũi nhưng lại có khi phải âm thầm giấu lệ. Qua từng nhân vật được khắc họa trong từng chương truyện, chúng ta có thể hiểu được một điều, đời tuy không là màu hồng, nhưng đời cũng vẫn có thể nằm trong tay ta, và do ta nắm giữ. Tình và tiền, khổ đau và hạnh phúc! Nóng đến toát mồ hôi, lạnh đến tim cũng hóa đá và ủy mị đến rơi nước mắt! Đó là Nhất Lộ Thải Hồng Và đó là Nguyệt Quan. Dân nghiền truyện mấy ai không biết Nguyệt Quan? Khởi đầu từ một tay viết nghiệp dư, nhưng với ngòi bút sắc sảo cùng vốn hiểu biết phong phú về văn hóa, lịch sử, Nguyệt Quan được trang Baidu đánh giá là một trong những cây bút đương đại xuất sắc nhất. Truyện viết như phim, với những “Cẩm Y Dạ Hành”, “Say Mộng Giang Sơn”, “Lang Thần”, Nguyệt Quan xứng đáng là ông vua của thế giới truyện trực tuyến. *** -Đừng! Tiếng “chị Chung” và sự kích thích tại chỗ đó đã khiến Chung Khanh tỉnh lại, cô vô lực giằng co, đã bắt được tay của Trương Thắng, lập tức há miệng cắn, cắn đến sít sao, tiếng khóc uất ức khiến nước mắt của cô rơi trên tay Trương Thắng. Trương Thắng lúc này mới như tỉnh mộng, thần trí dần dần trở lại, nhanh chóng buông Chung Khanh ra. Hai chân Chung Khanh mềm nhũn, từ trên người Trương Thắng trượt xuống, quỳ ngồi dưới đất, khóc hu hu. -Tôi…tôi.. Rất xin lỗi… Tay chân Trương Thắng luống cuống, hắn hoàn toàn thanh tỉnh, trong lòng hối hận không ngừng. Hắn cũng không biết mình làm sao, có lẽ là do áp lực công việc, có lẽ là do Sở Văn Lâu hết lần này đến lần khác xúc phạm đến điểm bực bội của hắn. Có lẽ là do lần trước cũng đã gặp qua Chung Khanh trời sinh mê người, để lại cho hắn ấn tượng khó có thể xóa nhòa. Tóm lại, trong lúc vô ý ngồi xuống kia, lập tức động đến Thiên Lôi Địa Hỏa, bây giờ nhớ lại, hắn cũng không biết tại sao mình lại có dũng khí lớn như vậy, có dũng khí đi làm cái việc này. Bây giờ mình và Sở Văn Lâu có khác gì nhau? - Cậu đi ra ngoài! - Chị Chung, tôi…tôi…rất xin lỗi, tôi sai rồi, tôi không bao giờ chạm vào chị nữa…chị…chị đừng khóc nữa, tôi không phải muốn ức hiếp chị, tôi thật sự không phải… Trương Thắng vẫn đang vụng về giải thích, không ngờ Chung Khanh nghe xong càng thêm tức. Cô lập tức đứng lên, đi ra mở cửa, mang theo khuôn mặt đẫm nước mắt hướng ra ngoài, thấp giọng nói: - Đi ra ngoài! - Tôi…tôi… - Đi ra ngoài! Trương Thắng cúi đầu, ảo não phục tùng mệnh lệnh của cô. Lòng phụ nữ như kim đáy biển, ngay cả cô gái tâm tư đơn thuần như Tiểu Lộ Trương Thắng còn không hoàn toàn hiểu được, làm sao có thể hiểu tâm tư phức tạp của Chung Khanh. Lời giải thích và xin lỗi của hắn lại càng khiến cho Chung Khanh trong lòng đang mâu thuẫn càng thêm căm tức, sao có thể không đuổi hắn ra ngoài? ... Mời các bạn đón đọc Nhất Lộ Thải Hồng của tác giả Nguyệt Quan.
Quan Đạo Vô Cương - Thụy Căn
Đời người xảo trá và thăng trầm. Trầm luân trong chốn quan trường bấp bênh. Từng bước từng bước một. Nắm bắt mọi cơ hội. Con đường làm quan dài đằng đẳng, chỉ có mỗi tấm lòng trời biển bao la, chí tại bốn phương, mới có thể thẳng tiến đến cuối con đường. Đang trong cao trào cải cách mở cửa, Lục Vi Dân trong xuyên suốt câu chuyện làm thế nào để nắm bắt vận may của đời người? Và ai đã là người hãm hại hắn khiến hắn phải quay lại tái sinh? Tác giả Thụy Căn cùa Quan Đạo Vô Cương đã cực kỳ nổi tiếng với truyện Lộng Triều Quan Đạo Vô Cương của ông thường xuyên đứng top bảng xếp hạng qidian.com. Hiện nay tác giả đã viết gần 300c và vẫn viết đều đặn. *** - Sợ không phải chỉ là vấn đề tuổi tác đâu? Lục Vi Dân đáp lại một cách bất đắc dĩ. Trần Tùng với Khúc Nguyên Cao và Bảo Vĩnh Quý quan hệ cũng đều không tồi, và đại khái là không có mối quan hệ gì với Thích Bản Dự, đương nhiên sẽ khó lọt mắt của Thích Bản Dự rồi. - Ý kiến của Bí thư Lương và Trưởng ban Dư Giang thì sao? - Bí thư Lương thì không tỏ thái độ gì. Theo tôi thì ý kiến của ông Mạnh với ý kiến của Bí thư Lương cũng như nhau, đều cảm thấy được. Khóe miệng Khúc Nguyên Cao giật giật, đáp lại có vẻ tùy ý, qua loa. - Hai năm nay Bí thư Lương cũng quá chiều chuộng ông Thích rồi, chuyện gì cũng dựa theo ý ông ta. Nhưng nhìn mấy người Chu Minh Khuê và Ngụy Đại Năng, chuyện gì cũng làm ra được, cái này thì không nói làm gì. Cứ nhìn tình hình Oa Cố hai năm nay, có lẽ Bí thư Lương cũng hiểu được nên có sự thay đổi phù hợp rồi. Khúc Nguyên Cao đi rồi, Lục Vi Dân trở lại gian phòng của mình suy nghĩ đến câu nói cuối cùng kia, có lẽ Bí thư Lương cũng hiểu được nên có sự thay đổi phù hợp rồi chăng? ... Mời các bạn đón đọc Quan Đạo Vô Cương của tác giả Thụy Căn.
Tòng Địa Ngục Quy Lai Đích Nam Tử - Ngũ Thập Khối
Ta từ Địa Ngục trở về Ta gọi Lâm Đường, cũng có người gọi ta Từ Trạch! Nhưng, ta càng yêu thích nghe bọn họ gọi ta: Đường Đồ Tể! *** Đêm đen nhánh. Gió lạnh bẩm rồi đấy! Tháng chín thiên, vốn không nên như thế! Nhưng, tại vân ngoài ngoại ô mấy chục dặm chi địa một toà Vô Danh trong hốc núi, cũng tại trải qua loại này cho người, không cách nào nhịn được lạnh. "Sao làm sao có khả năng, ngươi ngươi rõ ràng trúng đạn rồi, ngươi làm sao " "Ngươi là người, vẫn là quỷ làm sao có khả năng còn sống!" Đó là một cái nam tử mặc áo đen, hắn đang run rẩy. Dưới chân còn có một cái đào ra hố, cái kia là chuẩn bị chôn người, nhưng là bây giờ Hắn muốn chôn người, sống! Thanh niên kia không nói gì, chỉ là nhìn xem nam tử mặc áo đen này, khóe miệng của hắn, hơi nhấc lên, nhưng loại này cười, lại làm cho nam tử mặc áo đen này, càng thêm sợ hãi. Rốt cuộc tại cũng không nhịn được, móc ra thương đến, ầm ầm vài tiếng, tựu đối thanh niên kia mở lên! Nhưng một màn kế tiếp, hắn cả đời không cách nào quên! Chỉ thấy đạn kia, lại bị thanh niên kẹp lấy ở! Đúng! Kẹp lấy! ... Mời các bạn đón đọc Tòng Địa Ngục Quy Lai Đích Nam Tử của tác giả Ngũ Thập Khối.