Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp

Không có  tài nguyên tu hành, một nghèo hai trắng? Không sao, ta có một mặt tấm gương, chỉ cần bị nó soi sáng, quản ngươi chính là người hay là hung thú, quản ngươi chính là chết hay là sống, hết thảy hình chiếu ra. Cái gì công pháp võ kỹ, cái gì thiên tài địa bảo, cái gì vũ khí chiến binh, thậm chí là tư chất thiên phú đều rớt ra cho ngươi! Đinh! Rơi xuống 《 Thất Tinh Đằng Vân Công 》! Đinh! Rơi xuống Thương Lan chiến giáp! Đinh! Rơi xuống thiên phú Kim Hệ cao cấp! Ta tên là Phong Vân, ta từ trong gương xoát cấp. Bản dịch có tham khảo bản Convert của Converter ✫๖ۣۜLãng๖ۣۜTử ๖ۣۜVô๖ۣۜTà✫ᴬᵖᵖᶫᶱ *** [Review] Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp: Bảo Bối Vô Địch Thế Giới Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp đã làm rất tốt việc vẽ nên khung cảnh hoành tráng, sinh động rõ rệt, giúp người đọc có thể dễ dàng tưởng tượng đại khái theo những câu văn miêu tả vô cùng thu hút của Bạo Tẩu Loli. Chang Read more posts by this author. CHANG 1 TH04 2020 • 6 MIN READ [Review] Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp: Bảo Bối Vô Địch Thế Giới Hẳn hầu hết tuổi thơ của mọi người trong số chúng ta đều đã từng vô cùng thích thú trước những món bảo bối thần kỳ của chú mèo máy thông minh Doraemon đúng không? Liệu trong tất cả các bảo bối vô địch thiên hạ ấy, thứ làm bạn khao khát có được nhất là gì? Là cánh cửa thần kỳ có thể mang bạn tới mọi nơi trên thế giới trong chớp mắt? Là tấm khăn trải bàn giúp bạn muốn ăn gì được nấy? Hay là chiếc đèn pin kỳ diệu có thể thu nhỏ - phóng to tất cả vạn vật trên đời này? Nếu bạn còn đang phân vân chưa lựa chọn được rốt cuộc món bảo bối nào sẽ có ích nhất, vậy thì mời bạn hãy thử tham khảo "chiếc gương ma thuật" của Phong Vân và so sánh thử xem, liệu chiếc gương thần này có lợi hại hơn hẳn bất kỳ món bảo bối nào khác của chú mèo mặp Doraemon không nhé! TA TỪ TRONG GƯƠNG XOÁT CẤP Tác giả: Bạo Tẩu Loli Thể loại: Huyền huyễn, đô thị, hệ thống Văn án: Không có tài nguyên tu hành, một nghèo hai trắng? Không sao, ta có một mặt tấm gương, chỉ cần bị nó soi sáng, quản ngươi chính là người hay là hung thú, quản ngươi chính là chết hay là sống, hết thảy hình chiếu ra. Cái gì công pháp võ kỹ, cái gì thiên tài địa bảo, cái gì vũ khí chiến binh, thậm chí là tư chất thiên phú đều rớt ra cho ngươi! Đinh! Rơi xuống《 Thất Tinh Đằng Vân Công 》! Đinh! Rơi xuống Thương Lan chiến giáp! Đinh! Rơi xuống thiên phú Kim Hệ cao cấp! Ta tên là Phong Vân, ta từ trong gương xoát cấp. Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp là một tác phẩm rất phù hợp dành cho những người yêu thích thể loại cuồng tu. Như tên truyện đã đề cập tới, nhân vật chính Phong Vân vốn là một chàng trai bị bỏ rơi ở viện mồ côi, nay tình cờ may mắn nhặt được một tấm gương thần kỳ, từ đây mở ra con đường tu luyện đầy tươi sáng với vô số bảo vật trong mơ. Lấy bối cảnh trên nền thế giới cũ sụp đổ và một thế giới mới được diễn sinh, diện tích quy mô tăng lên đáng kể, các chủng tộc mới cũng dần dần được hình thành khiến nhân tộc trở nên nhỏ bé, Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp đã làm rất tốt việc vẽ nên khung cảnh hoành tráng, sinh động rõ rệt, giúp người đọc có thể dễ dàng tưởng tượng đại khái theo những câu văn miêu tả vô cùng thu hút của Bạo Tẩu Loli. Với motip quen thuộc như nhiều bộ truyện khác, Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp cũng đi theo con đường kể lại quá trình trưởng thành của nhân vật chính từ lúc chỉ mới mười mấy tuổi, năng lực bản thân còn yếu kém cho đến khi hắn từng bước, từng bước trở nên lớn mạnh, một đường trải qua bao khó khăn để đi đến đỉnh cao, trở thành cường giả chí tôn của vũ trụ. Điểm nhấn ở tác phẩm này là thay vì sở hữu một hệ thống toàn năng, thì "bàn tay vàng" mà Bạo Tẩu Loli trao cho nhân vật chính của mình lại là một tấm gương! Với tấm gương kỳ ảo đó, Phong Vân có thể thoải mái tạo dựng một hình chiếu của tất cả các cường giả mà hắn từng gặp được, sau đó vào trong tấm gương đánh nhau với hình chiếu, bạo ra đồ tốt để trang bị thêm vũ khí cho chính mình. Nhờ bảo vật nghịch thiên này mà Phong Vân trở thành người toàn năng có mười thiên phú thuộc tính kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, quanh minh, hắc ám, lôi, phong, băng, cộng với hai thiên phú thời gian và không gian khó gặp. Đồng thời còn có thêm những tài lẻ rất xịn xò khác, ấy là nghề luyện đan sư, luyện khí sư, huyễn thuật sư, song tu đao kiếm... Thành tựu mỗi phương diện đều rất cao. Dĩ nhiên, tuy có chiếc gương không khác gì hệ-thống-khủng, nhưng nhân vật chính cũng không phải được tác giả buff thuận lợi đi thẳng lên đỉnh cao nhân sinh mà không trải qua bất kỳ khó khăn gì, ngược lại tác giả vẫn xây dựng được rất nhiều tình huống khó khăn cho "đứa con cưng" của mình, khiến mạch truyện vẫn kịch tính, hồi hộp, níu chân độc giả tò mò, hào hứng đọc hết chương này lại sang chương khác. Mình đã từng rất lo lắng sợ truyện dài dòng, lan man không cần thiết, nhưng lúc đọc rồi thì mình phát hiện bản thân bị nghiện lúc nào không hay. Tình tiết truyện vô cùng lôi cuốn, điểm cộng của tác giả chính là bút viết rất chắc tay, miêu tả hình ảnh trận chiến cực kỳ sinh động và xây dựng cốt truyện không hề lan man như mình e ngại. Ngoài ra còn có một ưu điểm khác không thể không nhắc tới, ấy chính là mình khá thích cách tác giả xây dựng hệ thống nhân vật phụ trong truyện, nhân vật tốt thì ra tốt, xấu ra xấu, không hề có chuyện nhập nhằng, mưu mô không rõ. Tuy có nhiều tính cách, suy nghĩ khác nhau, nhưng tựu chung tất cả bọn họ đều chung tay vì mục tiêu phát triển bộ tộc của riêng mình, không vì đố kỵ cá nhân mà phát sinh những hành động điên cuồng, vặn vẹo khó có thể chấp nhận. Nếu bạn nào đã quá chán ngán motip harem, ngựa giống đầy đàn và đang muốn tìm một câu chuyện vừa có yếu tố tu luyện vừa xen lẫn đoạn tình cảm nồng nhiệt, chân thành; vậy thì Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp chính là tác phẩm mà bạn đang tìm. Nhân vật chính của chúng ta là một anh chàng vô cùng chung tình, trong quá trình trưởng thành có rất nhiều đóa hồng ngưỡng mộ vây quanh, nhưng Phong Vân vẫn một mực lưu giữ trái tim của hắn dành cho người con gái đã làm bạn với mình từ nhỏ, tuyệt đối không hề dao động hay thay lòng. Hiện tại, Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp đã được dịch độc quyền tại web TruyenYY gần 1000 chương rồi, còn chần chừ gì nữa mà bạn không dành những ngày cuối tuần sắp tới đây để nhảy hố ngay và luôn đi nè! *** Căn cứ Tinh Diệu, học viện võ đạo Hải Lam. Luyện võ trường sơ cấp. “Từ một thế kỷ trước đây, thiên địa nguyên khí sinh ra, sau đó dẫn đến các loại vũ khí nóng hiện đại mất đi hiệu lực, hơn nữa bên ngoài có hung thú uy hiếp, nhân loại mới phát hiện, chỉ cõ võ đạo mới là cơ sở để an toàn sống sót.” “Khởi điểm của võ đạo, chính là Trúc Cơ, thiên chuy bách luyện, không ngừng đột phá cực hạn, mới có thể trở thành võ giả!” “Bây giờ, ta bắt đầu giảng giải cặn kẽ 《 mười tám thức rèn thể 》cho các ngươi...” Trong luyện võ trường, một vị trung niên đang chậm rãi nói. Người trung niên này thân cao một mét tám, vóc người cường tráng, đứng ở nơi đó, mang đến cho người ta một cảm giác áp bách không nhỏ. Dưới đài cao, là một đám thiếu nam thiếu nữ, tuổi tác trong vòng từ mười ba đến mười tám, những thiếu niên này đều là học viên của các lớp sơ cấp, mới vừa nhập học không bao lâu. Vẻ mặt bọn họ đều rất nghiêm túc, cẩn thận nghe, trong mắt tràn đầy khao khát cùng khát vọng đối với võ đạo. Mà theo giảng giải phân tích, cùng với thầy giáo trung niên tự mình làm mẫu, các học sinh phía dưới cũng đều cực kỳ gắng sức học tập. Trong đó, có một vị thiếu niên tướng mạo anh tuấn khôi ngô tỏ ra khá nổi bật, mỗi một động tác của hắn đều rất tinh chuẩn, mặc dù có chút không lưu loát, nhưng so với những học viên khác, đã có thể xem là cực kỳ ưu tú. Trên đài cao, người thầy giáo trung niên chú ý tới một màn này, lấy ra danh sách học viên nhìn một chút, “Phong Vân sao? Ngược lại là một hạt giống tốt.” Nhưng mà khi hắn nhìn thấy người này đến từ ‘Viện mồ côi Thự Quang’, lại lắc lắc đầu, khẽ thở dài: “Đáng tiếc.” Hắn biết viện mồ côi Thự Quang(1), là một khu cơ quan phúc lợi thu nhận rất nhiều cô nhi, bên trong phần lớn đều là trẻ nít bị cha mẹ vứt bỏ từ lúc bé, trụ sở nằm bên ngoài ngoại thành. Theo trung niên này biết, viện mồ côi này rất nghèo, chỉ có thể duy trì chi tiêu thường ngày. Mà tu hành võ đạo, giai đoạn đầu tiên là quan trọng nhất, đó là đánh vững căn cơ, làm thế nào căn cơ mới vững chắc, dĩ nhiên là phải dùng đủ loại tài nguyên bổ huyết bổ thân, khoản tiêu tốn này đối với gia đình bình thường mà nói đều là một khoản gánh nặng không nhỏ, huống chi là một cái viện mồ côi. Cái gọi là ‘Lầu cao từ đất bằng cất lên từng tầng một’. Một khi căn cơ giai đoạn đầu không có đánh vững, đừng nói sau này, ngay cả đạt tới võ giả đều là chuyện hoang đường viển vông. Về phần thiên phú gì đó, xác suất xuất hiện ở trên người bình dân quá thấp, ngược lại nhiều năm qua, cho tới bây giờ, thầy giáo trung niên này vẫn chưa từng thấy. “Thành tựu đời này của hắn, cũng chỉ dừng bước tại dự bị Võ Giả cao cấp...” Trong lòng thầy giáo trung niên đã đưa ra kết luận về Phong Vân, hắn dạy học nhiều năm như vậy, gặp quá nhiều học sinh giống với thiếu niên này. Sau khi nhìn hai lần, hắn cũng không còn quan tâm. Phong Vân cũng không biết trong lòng thầy giáo trung niên đã đem tương lai của hắn phán định hoàn toàn, lúc này hắn đang cố gắng làm cái rèn thể mười tám thức gì đó. Đây là phương pháp rèn thể thích hợp với loài người nhất do chính phủ liên bang tổng kết kinh nghiệm của tiền nhân sáng tạo ra, đơn giản mà nói, chính là công pháp rèn thể dành cho đại chúng. Sau khi mười tám cái động tác đánh qua lắc lại vừa mới hoàn thành, Phong Vân liền cảm giác được một dòng nước nóng chảy xuôi trong cơ thể, chậm rãi lan tràn ra, hướng mỗi một nơi trong cơ thể chảy tới, không ngừng thối luyện thân thể. Nhưng mà hiệu quả cực kỳ bé nhỏ. “Quả nhiên, chỉ dựa vào phương pháp rèn thể của đại chúng này, hiệu quả thật là cực kỳ yếu ớt.” Vẻ mặt Phong Vân bất đắc dĩ nói. Cái pháp môn rèn thể này có thể đào móc tiềm năng trong thân thể con người, cho nên phối hợp các dược vật đại bổ để tu hành mới là thích hợp nhất, nếu không chỉ dựa vào chăm chỉ, hiệu quả cũng rất có hạn. Nhưng giá dược vật đại bổ tiện nghi nhất cũng phải hai ngàn đồng tiền, đây đối với Phong Vân xuất thân từ một viện mồ côi nhỏ bé mà nói, không khác gì một con số trên trời. Dù sao, năm nay hắn mới có 14 tuổi, còn là vị thành niên, không có đường tắt lấy được tiền tài. Nghĩ đến đây, Phong Vân liền muốn điên cuồng phun nước bọt, thân là một người xuyên việt, nhưng mà lăn lộn cũng quá thảm đi. Không sai, nhìn bề ngoài Phong Vân chỉ là thiếu niên, kì thực bên trong đã sớm là linh hồn của người trưởng thành, ngay tại hai tháng trước, hắn từ một người yêu thích võ thuật trên Địa Cầu, xuyên việt trở thành một thiếu niên nho nhỏ trong cô nhi viện. Sau khi hiểu qua cái thế giới này, vốn dĩ hắn còn muốn làm một vố lớn, kết quả là hiện thực hung hăng cho hắn một cái tát. Làm sao bây giờ, thật chẳng lẽ phải sống một đời mờ nhạt như vậy? ... Vừa lúc đó, bỗng nhiên một trận tiếng huyên náo truyền tới, đánh thức Phong Vân đang trầm tư. “Mau nhìn! Là Lâm Cường, thiên tài số một của ban cao cấp!” “Thật đúng là hắn, nghe nói hai ngày trước hắn vừa mới thông qua khảo hạch Võ Giả, đã chính thức được trường cao đẳng Tinh Diệu trong nội thành tuyển nhận!” “Mới mười chín tuổi đã đạt đến võ giả, người so với người, thật là không thể so sánh a, đời này của ta, chắc cũng chỉ lăn lộn đến dự bị võ giả trung cấp.” “Người ta thế nhưng là con cháu gia tộc lớn, mới sinh ra đã tốt, từ nhỏ liền ngâm mình tắm đủ loại thuốc quý, đánh vững căn cơ, ngươi lấy cái gì mà so.” “...” Từng người học viên đang ở trên luyện võ trường, hoặc là hâm mộ, hoặc là ghen tị, hoặc ước mơ nhìn, bộ dáng kia, giống như là nhìn thấy minh tinh xuất hiện ở kiếp trước. Phong Vân cũng ở trong đám người nhìn theo, chỉ thấy một vị thiếu niên người khoác chiến giáp, lưng đeo trường kiếm đi tới, mặt mũi hắn lãnh khốc, trên người tản ra khí tức ‘Người lạ chớ gần’, mới nhìn đã biết không dễ trêu. “Đinh! Vô tận hình chiếu gương mở ra!” Ngay tại lúc Phong Vân đang cảm khái chênh lệch giữa người với người, bỗng nhiên trong đầu truyền tới một thanh âm máy móc, dọa hắn giật mình. “Cái quỷ gì vậy?” Thanh âm kia không trả lời hắn, mà là tiếp tục vang lên. “Hình chiếu đã chọn ‘Lâm Cường’. Có xác định hay không?” “Ừm?” Vào lúc này, Phong Vân cũng tỉnh táo lại, trên mặt không nhịn được lộ ra nét mừng, xem ra ngón tay vàng của hắn tới sổ. “Nhưng mà cái hình chiếu này là gì?” Trong lòng ôm hiếu kỳ, nhưng mà thanh âm cứng ngắc này lại không trả lời hắn, chỉ là y xì lặp lại lời nói vừa rồi. Phong Vân suy nghĩ một chút, trong lòng mặc niệm nói: “Xác định.” Ông! ! Sau một khắc, Phong Vân liền cảm giác ở chỗ sâu trong đầu mình, bỗng nhiên phát ra ánh sáng rực rỡ, tiếp đó, có một chiếc gương thật giống như một vầng mặt trời treo lơ lửng, tản ra hào quang chói lóa. Rồi sau đó, một đạo tin tức đột ngột hiện ra trong đầu hắn. 【 Gương chủ 】: Phong Vân 【 tuổi tác 】: 14 tuổi 【 cảnh giới 】: Người bình thường 【 thiên phú 】: Không có 【 công pháp 】: 《 Đoán Thể Thập Bát Thức 》 【 võ kỹ 】: Không có 【 binh khí 】: Không có 【 đạo cụ 】: Không có Nương theo những thứ này, một chút giải thích liên quan đến cách sử dụng cái gương cũng cùng một lúc tràn vào trong đầu Phong Vân. Không tốn thời gian quá lâu, hắn liền hiểu toàn diện cái ‘Ngón tay vàng’ này của chính mình. “Muốn phát a.” Lúc này trong lòng Phong Vân chỉ có duy nhất một ý nghĩ. -- (1) Thự Quang: Ánh rạng đông Mời các bạn đón đọc Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp của tác giả Bạo Tẩu La Lỵ.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Ta Có Thể Biến Thành Cá
Thể loại: Huyền ảo, đô thị Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào Sở Tiên phát hiện ra bản thân đã biến thành cá, không những thế việc ăn thịt những cọn cá yếu hơn thì sẽ tiến hóa và cải tạo loài cá. Cuối cùng sẽ là thống trị cả thế giới loài cá. Trong hiện thực,  vô số cá cảnh sẽ được hắn đem đến mọi nơi trên thế giới, các ngư trường đều xem trọng hắn, coi hắn là một mỏ vàng, hắn... Còn trong đại dương bao la kia, bên cạnh hắn có  Cá Mập, Kình Ngư, Bạch Tuộc Khổng Lồ...cùng vô số tiểu đệ, hắn có thể nhấc lên một hôi sóng gió động trời! - -- Review của dịch giả: Truyện này được đánh giá là độc và lạ, và tất yếu là nó cũng rất hay. Ai đã chơi trò cá lớn nuốt cá bé hoặc chỉ cần thích nuôi cá thì thử truyện này rất là hạp đó nha. *** Ta có thể biến thành cá “Ầm ầm!” “Đùng đùng!” - Cái thời tiết chết tiệt này! Sở Tiên nhíu mày chửi ầm lên, nhìn ra  bên ngoài cửa mưa đang rơi xuống, xúi quẩy(1) đành đem cửa tiệm đóng lại. Từ phía trong tủ ôm ra chiếu và chăn mền trải trên mặt đất, lấy ra bồn rửa mặt đánh răng xong lập tức chui vào chăn, tiếng sấm điếc tai bên ngoài làm Sở Tiên có chút bực bội. - Còn một tháng nữa tiền thuê nhà đến kỳ, coi như là thoát nạn. Trên mặt Sở Tiên lộ ra một nụ cười khổ. Tốt nghiệp hai năm, năm thứ nhất ra ngoài làm công thế nhưng một năm qua chẳng những không có bất kì thành tựu, ngược lại còn chịu không ít khí(2) như vậy liền để chính mình suy nghĩ đến gây dựng sự nghiệp. Suy nghĩ gần một tháng cuối cùng liền xin ba mẹ 30 ngàn đồng thuê một căn nhà gần trường đại học mở cửa hàng bán cá kiểng. Từ khi mở cửa hàng đến bây giờ, không tính tiền thuê nhà đắt đỏ thì mỗi tháng chỉ lời không đến 3 ngàn đồng, thế nên về sau Sở Tiên liền không thuê phòng bên ngoài mà ở tại cửa hàng. - Móa nó, tác giả của truyện vậy mà gay, khinh bỉ tên gay chết bầm em trai ngươi vĩnh viễn bất lực. Nằm trong chăn Sở Tiên cầm lấy điện thoại thấy truyện mình đọc vậy mà tác giả lại là gay, tức giận mắng. Đọc truyện trên mạng là phương pháp giết thời gian chủ yếu của Sở Tiên, nhưng hiện tại tác giả truyện mình đọc hơn một tháng là gay làm Sở Tiên buồn bực không muốn đọc, nghe phía ngoài lôi minh thiểm điện làm hắn đắng chát cười. “Aiii” Sở Tiên thở dài một hơi, nhàm chán vào cửa hàng trò chơi trên điện thoại, nhìn vào điện thoại trên tay Sở Tiên tiện tay click download GAME Cá Lớn Nuốt Cá Bé Wifi cùi bắp bên nhà hàng xóm không thể nâng cấp lên gói 40mbs sao? Hay là bán máy tính đây này, nguyền rủa ngươi giống như ta. Sở Tiên cọ lấy wifi trên điện thoại nhìn tốc độ download nói. 98%... 99%... Sắp xong rồi. Sở Tiên nhìn tốc độ download đến 99%, trên mặt lộ ra nụ cười. “Đùng” Đột nhiên một đạo thiểm điện xẹt qua thương khung, tiếng sấm nhức óc đinh tai truyền đến. Sau khi đái còn đánh rắm, ông trời thực là không biết xấu hổ” ở Tiên bị một tiếng sấm hù liền đứng dậy, tức giận độc miệng nói. Mà hắn không thấy trên tay hắn điện thoại đột nhiên biến thành đen, phía trên màn hình điện thoại xuất hiên: Cá lớn nuốt cá bé đang đổi mới1%... 10%... 20%... Xiết chặt chăn mền Sở Tiên lần nữa nằm xuống, bởi vì nguyên nhân cận thị nên hắn không thấy dòng chữ đó nhưng hắn cảm giác điện thoại có chút phỏng tay kèm theo đó phía trên điện thoại có bốc lên tia lửa. - Mẹ kiếp , Samsung của ta! trên mặt Sở Tiên lộ ra thần sắc hoảng sợ, bối rối ném điện thoại đi. “Ầm ầm!” Tiếng sấm cùng với tiếng điện thoại nổ vang lên, Sở Tiên cảm thấy tay của mình không có việc gì lập tức từ trong chăn đứng dậy, mở đèn lên kinh hồn lau mồ hôi trên trán. Điện thoại ở đâu vậy? Trên mặt Sở Tiên nghi ngờ nhìn xung quanh, ngay cả xác điện thoại sau khi cháy cũng không thấy. - Sao có thể được, điện thoại Samsung cho dù nổ thì cũng còn xác cơ chứ? trên mặt Sở Tiên biến thành một mảnh đen thui nghĩ đến điện thoại mua 1 ngàn đồng xài chưa được nửa năm vậy mà nổ tung! - Móa nó, hơn 1 ngàn đồng đấy. Sở Tiên tức giận tìm một hồi, xác định ngay cả xác cũng không có, trên mặt lộ ra thần sắc đau lòng. - Mọi chuyện không phải như ý! - Đinh. Hệ thống cá lớn nuốt cá bé đã cài đặt hoàn tất, có hay không khởi động? Một lời nói giống như máy móc đột nhiên xuất hiện ở trong đầu hắn, Sở Tiên cả kinh, hoảng sợ nhìn bốn phía: - Ai đang nói chuyện? Là ai? Ngươi đang ở đâu? - Đinh. Hệ thống cá lớn nuốt cá bé đã cài đặt hoàn tất, có hay không khởi động?” Lời của Sở Tiên vừa nói xong, lời nói đó lại xuất hiện lần nữa. Làm sắc mặt của hắn không ngừng thay đổi. - Khởi động hệ thống! Sự việc lúc này có chút không thể tưởng tượng nhưng Sở Tiên nói như thế nào cũng đã đọc qua các bộ truyện, từ từ trấn tĩnh lại, mở miệng nói. - Đinh. Hệ thống cá lớn nuốt cá bé đã khởi động, đã cùng {Kí Chủ} dung hợp, {Kí Chủ} có thể xem xét thuộc tính cá nhân Lời nói như máy móc chấm dứt, ở trong đầu của hắn xuất hiện một hình ảnh. - Móa nó! Thấy hình ảnh trong đầu, Sở Tiên nhịn không được mắng một câu. Chỉ thấy trong đầu hắn xuất hiện một cái điện thoại di động, màn hình điện thoại xuất hiện hình ảnh một người. Hình ảnh này sở hữu khuôn mặt giống y hệt Sở Tiên, kế bên hình ảnh có một bảng giới thiệu. Tên nhân vật: Sở Tiên Trạng Thái: Người(có thể biến thành cá) Đẳng cấp: 1(Cá con mới sinh, 5cm) Lực công kích: 0.5 Thiên phú: - Thôn phệ (Có thể ăn những loại cá nhỏ hơn mình để lên cấp) - Thống trị (Có thể khiến những con cá đẳng cấp thấp hơn mình nghe sai khiến) Hệ thống công năng : - Cải tạo (Có thể thay đổi hình thái cá bản thân và cá bị thống trị) : mỗi lần cải tạo sẽ trừ đẳng cấp. - Đây là hệ thống gì? - Cá lớn nuốt cá bé? Có lầm hay không, tại sao có một hệ thống không đáng tin như vậy, lại có thể biến thành cá chẳng lẽ thật sự ta có thể biến thành cá? Sở Tiên nhìn bảng giới thiệu trong đầu, sắc mặt có chút biến thành màu đen! - Vậy ngươi biến ta thành cá thử xem! Sở Tiên tức giận nói, sau khi hắn nói xong, hắn hoảng sợ phát hiện tầm nhìn của mình phát sinh biến hóa to lớn. “Đây là?” Sở Tiên nuốt nước miếng một cái, nhìn cái chăn trước mắt, hắn muốn quay đầu lại phát hiện bản thân không thể nhúc nhích, cảm giác dường như chính mình mất đi tay chân. “Ta thật sự biến thành cá!” Hắn há to miệng muốn nói ra, lại cảm giác mình không thở được, dường như mất đi sự sống qua không bao lâu sẽ tử vong. - Ta muốn biến thành người! Trong nội tâm Sở Tiên vội vàng rít gào. Trong chớp mắt, hắn đã biến lại thành người, Sở Tiên cúi đầu nhìn thân thể của mình trên mặt lộ ra thần sắc bất khả tư nghị, đi đến trước gương trên dưới đánh giá mình một phên, lập tức lần nữa nói: "Biến thành cá!" Trong gương một con cá nhỏ chừng ngón cái xuất hiện trước mắt hắn, Sở Tiên nhìn mình trong gương rốt cục tin tưởng mình thật sự có thể biến thành một con cá.   Mời các bạn đón đọc Ta Có Thể Biến Thành Cá của tác giả Cá Con Ăn Thịt Rồng.
Ta Trở Thành Phú Nhị Đại Phản Phái
#dùngmưu #hệthống #hàihước #SiêuPhẩmphảnphái Truyện bắt đầu từ khi Vương Hạo Nhiên bị xuyên vào thế giới song song được hình thành từ các tiểu thuyết, hắn xuyên vào thân thể một phú nhị đại, nhà không có gì ngoài điều kiện. Đạt được hệ thống Siêu Cấp Đại Phản Phái, từ đây hắn bắt đầu con đường tranh đoạt cùng nhân vật chính. Vì là phản phái lưu nên chúng ta đọc sẽ bắt gặp được các nhân vật chính trong các nội dung truyện (từ Từ Hôn lưu như Tiêu Viêm, thiếu niên nông dân tu tiên, nhân vật chính sở hữu hệ thống các loại, thiếu niên tu võ trên núi xuống, Tiên Tôn trùng sinh thậm chí là cả nữ nhân vật chính ….) Tính cách của Vương Hạo Nhiên cực kỳ ổn trọng nhưng không khô khan, thông minh, không thánh mẫu cũng không phải đụng là giết, chuyên hố các nhân vật chính, tuyệt kỹ nhổ lông dê (giữ nhân vật chính để hành hạ lấy được điểm phản phái), đoạt các nữ chính khi chưa được nhân vật chính cua hoặc thậm chí từ trên tay của nhân vật chính (tác giả rất khéo léo trong việc sắp xếp nội dung để sao cho các nữ chính còn trong trắng một cách hợp lý), đoạt cơ duyên của nhân vật chính. Tính cách của các nhân vật chính trong chuyện này đều rất đa dạng, từ não tàn cho đến khôn ngoan, nhưng bằng một cách thần kỳ nào đó vẫn bị Vương Hạo Nhiên hố đến chết đi sống lại. Hậu cung nhưng ít nhất mỗi một nữ chính đều không phải là bình hoa di động, nhưng tiếc là main nhà ta chỉ coi các nàng là công cụ người để dẫn dụ nhân vật chính, nhưng cũng không phải main vô tình, đều tận lực bảo vệ những nữ chính đã thuộc về hắn. Đầu truyện cực kỳ căng não khi Vương Hạo Nhiên luôn phải tìm cách chống lại nhân vật chính vì khi đó hắn nhỏ yếu, về sau dư dả điểm phản phái và các phần thưởng đặc biệt nên cũng khá nhẹ nhàng, main làm biếng ra tay nên cứ thích hành hạ nhân vật chính từ từ đến khi tâm thái nổ tung. Tóm lại đây là một loại phản phái cực hay, chuyên cà khịa các truyện não tàn trang bức, cẩu huyết khác, không biết vì lý do gì mà tác lại viết cái kết rất vội làm cho các đọc giả tiếc nuối vì nếu truyện viết thêm thì chắc chắn sẽ là siêu siêu phẩm, main chọn ở lại Địa Cầu làm bá chủ ôm ấp giai nhân chứ không chọn xông xáo ngoài vũ trụ rộng lớn nhưng cái kết cũng đã không làm người xem phải khó chịu. *** Dựa theo thường lệ, toàn bộ trường cao đẳng đại học của thành phố Thanh Linh liên hợp ra đề trong kỳ thi thử, làm đề thi đại học là trách nhiệm của đám người này.. Kỳ thi thử liên hợp, cơ bản chẳng khác gì một kỳ thi tuyển sinh nhỏ. Thậm chí ở một mức nào đó, điểm số kỳ thi thử chẳng khác gì là kết quả khi đi thi đại học. Hơn nữa sau kỳ thi thử, trọng điểm bồi dưỡng của giáo viên đối với học sinh cũng sẽ xảy ra sự thay đổi cực lớn. Các học sinh sẽ bị chia làm 3 6 9 bậc. Những người thành tích tốt, sẽ được chiếu cố đặc biệt. Thành tích kém cơ bản sẽ để tự sinh tự diệt. Sau khi Tống Trinh Vũ nói xong hai thông tin liền rời khỏi lớp học. Phần lớn các học sinh vẫn khẩn trương như trước, ngược lại có một số ít người đặc biệt thoải mái. Bên trong có một số người không lo lắng lắm về thi đại học, có mấy người chăm chỉ học nên điểm cao, còn có một loại người là... Bất cần. "Kỳ thi thử liên hợp sao, đây chính là cơ hội để ta trở mình. . ." Ánh mắt Sở Bạch lóe dị thường. Chủ nhiệm xinh đẹp vì chuyện liên quan tới Ôn Tịnh mà sinh ra cảm giác chán ghét rất lớn với mình. Nếu như mình có thể tạo tiếng vang lớn trong kỳ thi thử liên hợp, nhất định nàng sẽ lau mắt mà nhìn ta. Ngoài điều đó ra, còn có thể gây chú ý với Hứa Mộ Nhan. Mà càng quan trọng hơn là còn có thể làm bước đệm cho kỳ thi đại học. Trước đây hắn vẫn luôn là một học sinh kém, mỗi khi kiểm tra đều tiến bộ, kỳ thi thử liên hợp tất nhiên càng phải tiến bộ hơn. Như vậy, đến lúc đó thi đậu được vào đại học trọng điểm mới không làm người khác chú ý. Người khác sẽ chỉ cảm thấy mình tiến bộ nhanh chóng. Lúc mà Sở Bạch đang suy tư, tiết thứ hai của buổi tối đã tan. Xem như ở cuối lớp như Trần Tử Thạch cũng không quan tâm kỳ thi thử cho lắm. Người hắn quan tâm là Ôn Tịnh. Vừa nãy lúc Ôn Tịnh trở về phòng học, trên mặt còn có dấu vết giống như mới khóc xong... Mắt của Ôn Tịnh còn có một chút khó chịu, bởi vậy nằm trên bàn học chợp mắt. "Bạn học Ôn Tịnh?" Trần Tử Thạch cả gan đi đến bên cạnh Ôn Tịnh. Ôn Tịnh nghe thấy tiếng gọi, chậm chạp ngồi thẳng lên. Tên mập này thật sự đến hỏi thăm ta... Vương Hạo Nhiên đã nói qua với nàng, rất có thể Trần Tử Thạch sẽ tới hỏi thăm chuyện của nàng, Ôn Tịnh cũng không có cảm thấy bất ngờ cho lắm. "Có. . . Có chuyện gì sao?" Ôn Tịnh biết rõ còn cố hỏi. "Ngươi vừa mới khóc xong hả, có người bắt nạt ngươi sao?" "Không có, ngươi nhìn lầm rồi." "Ngươi đừng gạt ta, mắt ngươi vẫn còn đỏ, nhất định mới khóc xong, là ai khi dễ ngươi, ngươi nói cho ta biết!" "Là..." Ôn Tịnh làm bộ do dự một lát, sau đó thuật lại lời đã nói với Hứa Mộ Nhan một lần nữa cho Trần Tử Thạch nghe. Sau khi nghe xong, Trần Tử Thạch nổi giận đùng đùng đi ra khỏi phòng học. Sở Bạch tựa vào ban công hành lang hóng gió, nhìn hai đại mỹ nữ đang nắm tay đi ngang qua ở dưới lầu. Trường Trung học Thuỷ Trạch có ba hoa khôi được công nhận, hơn nữa đều là nữ sinh cấp ba. Một người trong đó là Hứa Mộ Nhan, hai người còn lại chính là hai mỹ nữ đang nắm tay nhau ở dưới. "Nếu như các nàng đều là bạn gái của ta thì tốt quá." Sở Bạch bắt đầu tự sướng. Mà đúng lúc này, sau lưng có một lực lượng mạnh mẽ đánh tới. Lại có người đánh lén, đạp mạnh Sở Bạch. Sở Bạch xém chút đã phun hết cơm ăn lúc tối ra. Hắn nén giận quay lại nhìn, người đánh lén là Trần Tử Thạch. "Ngươi điên rồi sao?!" Sở Bạch cố nén xúc động muốn đánh lại, nổi giận gầm lên một tiếng. Nếu không phải hắn mới bị xử phạt một lần, thì nhất định đè Trần Tử Thạch xuống đất đấm đá. Sở Bạch lớn như vậy, đã đánh nhau vô số lần, hắn hận nhất là kẻ tiểu nhân đánh lén từ phía sau lưng. "Tên súc sinh này!" Trần Tử Thạch đang trong trạng thái điên cuồng, tức giận chỉ trích. "Ta vô tội mà, con mẹ nó, ngươi thà rằng tin tưởng nữ nhân cũng không tin người huynh đệ này đúng không?" Sở Bạch chắc chắn rằng Ôn Tịnh đã nói chuyện cho Trần Tử Thạch biết, bằng không Trần Tử Thạch tuyệt đối sẽ không mất bình tĩnh như vậy. "Ta tin cái con mẹ ngươi ấy!" Miệng Trần Tử Thạch nói ra lời thô tục. "Đậu phộng, ngươi là đồ đần, thiểu năng trí tuệ, bị người ta lừa cũng không biết, lão tử không có người huynh đệ như ngươi, đoạn tuyệt!" Lửa giận của Sở Bạch xông lên não... "Ngươi còn không bằng cầm thú, chó chết, đoạn tuyệt thì đoạn tuyệt!" 【 Đinh, ký chủ điều khiển phía sau, thành công làm nhân vật chính Sở Bạch xích mích với vai phụ trọng yếu Trần Tử Thạch, thu được 300 điểm phản phái, hào quang nhân vật chính Sở Bạch -20, hào quang phản phái kí chủ +20. 】 "Hoàn toàn tốt đẹp!" Sau khi Vương Hạo Nhiên nhận được thông báo của hệ thống thì hết sức hài lòng gật đầu. Những âm mưu này, đều dựa theo phán đoán của hắn mà thành công viên mãn. —— Sau buổi tự học buổi tối, học sinh và giáo viên chuẩn bị ai về nhà nấy. Tống Trinh Vũ để tránh bị nghi ngờ, vẫn như ngày hôm qua, cố gắng nán lại văn phòng thêm một chút... Vương Hạo Nhiên thừa dịp này muốn đưa Ôn Tịnh về nhà. Trên xe. "Honey, nhiệm vụ ngươi giao phó ta đã hoàn thành rồi, ngươi có vừa ý không?" Ôn Tịnh cười hỏi với vẻ ngọt ngào. "Ngươi làm cực kỳ tốt." Vương Hạo Nhiên khen ngợi một chút, nhìn con mắt Ôn Tịnh ửng đỏ hỏi: "Vẫn tốt chứ?" "Không sao hết." Ôn Tịnh không để ý lắc đầu. Chỉ cần có thể làm tốt chuyện Vương Hạo Nhiên phân phó, chút cực khổ ấy đối với nàng không tính là gì. Vương Hạo Nhiên lấy điện thoại di động ra, gửi Ôn Tịnh mười tám vạn tám xem như phần thưởng. Ôn Tịnh trực tiếp trợn tròn mắt. Thu nhập một năm của nhà nàng cũng chỉ có năm sáu vạn mà thôi, tiền tiêu vặt bình thường một tháng cũng chỉ hai ba trăm. Mười tám vạn tám đối với Ôn Tịnh mà nói tuyệt đối là xa xỉ. Z Chương 32: Xích Mích (2) Có thể ở chung với nam sinh mình yêu thương sâu sắc, lại có nhiều tiền sài như vậy. Càng ngày Ôn Tịnh càng cảm thấy mình lựa chọn ở cạnh Vương Hạo Nhiên là quyết định quá sáng suốt. "Ta đưa ngươi trở về." Vương Hạo Nhiên đang muốn để tài xế khởi động xe. Nhưng mà Ôn Tịnh bỗng nhiên nắm tay Vương Hạo Nhiên ẩn ý đưa tình mà nói: "Honey, ta rất nhớ ngươi. . ." "Ngươi bình phục rồi à?" "Chưa." "Vậy để ta đưa ngươi trở về, hôm nay ngươi khóc lâu như vậy, không mệt sao?" "Ta. . . Ta không có việc gì hết." Ôn Tịnh ủ rũ nói. "Vậy để ta đưa ngươi vào khách sạn trước, ta có chút việc cần làm, một lát nữa ta lại tới tìm ngươi." Vương Hạo Nhiên đột nhiên cảm thấy phụ thân mình thật là sáng suốt, suy tính sẵn đưa cho mình một tấm thẻ VIP. Có cái này rồi không cần đặt trước, trực tiếp đến là được. "Ừm, được rồi!" Ôn Tịnh tung tăng gật đầu, tranh thủ thời gian lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại cho người nhà. Mời các bạn đón đọc Ta Trở Thành Phú Nhị Đại Phản Phái của tác giả Tam Tam Đắc Cửu.
Siêu Cấp Thần Y Tại Đô Thị
Y tiên bất tử bị người ta phản bội trọng sinh 500 năm trước, lại trở thành học sinh trung học. Trí nhớ trước đây, y thuật vô địch, tiên pháp thần kỳ, bảo tàng kinh thiên gần ngay trước mắt. Kiếp trước hắn từng biệt ly thế giới, phản bội, ức hiếp, tuyệt vọng và bất đắc dĩ. Một đời này, hắn phải nhanh chóng tính toán ân cừu, giải phóng buồn bực trong lồng ngực, quay trở lại Tiên giới. *** Năm 2006, trong bệnh viện Đông Phương của thành phố Giang Nam Đông Hải, một y tá xinh đẹp đang đẩy máy siêu âm sỏi thận đi vào phòng bệnh.  - Số 82, chuẩn bị làm phẫu thuật.  Trên giường bệnh, một thiếu niên cao một mét bảy, mày kiếm mắt sáng nâng mí mắt nặng trĩu lên, mờ mịt nhìn bốn phía.  Chỉ thấy trong phòng bệnh, một mỹ nữ tóc quăn mặc trang phục y tá màu hồng nhạt, đặt máy móc giống như máy đóng cọc lên vùng đan điền của hắn.  Trong đan điền lập tức truyền đến một cơn đau đớn, giống như có thứ gì đó vỡ ra vậy.  - Dừng tay, lão phu tu luyện 500 năm mới có Kim Đan, ngươi làm gì Kim Đan của lão phu thế hả?  Đầu thiếu niên choáng váng vội vàng nói.  “Bốp!”  Y tá đánh vào tay thiếu niên.  - Chưa đủ lông đủ cánh còn tự xưng là lão phu, đọc nhiều tiểu thuyết tu chân đi, không phải là viên sỏi thận, tuổi còn trẻ mà Kim Đan, em là thần mà không phân biệt được, tối hôm qua thiếu chút nữa chị đây được Hợp Thể đó, nếu không dùng Dục Đình thần đan, rất có khả năng rớt xuống Nguyên Anh rồi.  Một câu vui đùa đơn giản lại làm sắc mặt Mạc Phàm thay đổi, trong lòng có kinh hãi lật chuyển từ núi đến sông.  - Đây không phải là cuộc đối thoại năm ta 16 tuổi, vừa mới chuyển đến thành phố Đông Hải học lại bị sỏi thận, nói với chị y tá đó sao?  Bởi vì cuộc nói chuyện này, hắn còn thấy được ảnh riêng tư của chị y tá, nhưng mà?  - Không phải ta đang luyện thành Cửu Chuyển thần đan thì bị Vũ Đế ám toán, hồn phi phách tán, chuyện này là sao đây?  - Chẳng lẽ?  - Mạc Phàm ta không chết, từ hơn 500 tuổi quay lại 16 tuổi sao?  - Không có khả năng.  Hắn nhớ rõ mình nhận được lời mời của Vũ Đế Quân Mạc Tà, luyện chế Cửu Chuyển thần đan giúp Quân Mạc Tà đột phá cảnh giới Đại Thừa.  Ngay lúc Cửu Chuyển thần đan sắp luyện thành, bỗng nhiên Quân Mạc Tà ra tay, một quyền đánh nát Kim Đan của hắn.  Tuy hắn được xưng là y tiên bất tử, kỳ tài trong giới y đạo trên Tiên giới, y thuật gần như không có ai có thể đạt được.  Nhưng bởi vì say mê y đạo, tu vi chỉ đến Kim Đan Kỳ, lúc Quân Mạc Tà ra tay hắn không có cơ hội phản kháng, dễ dàng chết dưới tay anh ta.  Cảm giác đau đớn khi Kim Đan bị vỡ nát, cho dù bây giờ nhớ lại vẫn làm hắn đứt từng khúc ruột.  Hắn vô cùng chắc chắn, hắn đã chết rồi.  Hơn nữa trước khi chết, hắn còn dứt khoát đánh ra một chiêu cuối cùng, kích nổ lò luyện đan luyện chế Cửu Chuyển thần đan, lò đan và thần đan bị hủy hoại trong chốc lát.  - Đúng rồi, pháp lực?  Hai tay Mạc Phàm chạm vào nhau, ý đồ điều động pháp lực trong cơ thể, sắc mặt hắn khẽ trầm xuống.  Không có bất luận pháp lực gì dao động.  Cho dù bây giờ hắn lấy Thanh Mộc Quyết cấp thấp ra khôi phục pháp thuật, cũng khó mà thi triển.  - Chẳng lẽ lò đan luân hồi và Cửu Chuyển thần đan nổ mạnh, sản sinh ra chuyện khó mà tưởng tượng được?  - Ba hồn bảy phách còn chưa trở về vị trú cũ à?  Y tá thấy Mạc Phàm còn đang sững sờ, đành phải lấy điện thoại ra, đưa tới trước mặt Mạc Phàm.  - Đúng là tiện nghi cho thằng nhóc thối như em, nhanh xem đi, xem xong thì trả lại cho chị, đừng có giả chết, đừng tưởng rằng chị không biết em suy nghĩ cái gì.  Ánh mắt Mạc Phàm nhìn về phía di động, hai mắt hắn hơi sáng lên, màn hình di động đúng là ảnh riêng tư của chị y tá.  Cô làm bộ dạng tức giận, gương mặt lộ rõ, trang phục nửa kín nửa hở làm người ta máu nóng sục sôi.  Ở một góc ảnh riêng tư hiện lên tin tức quan trọng với Mạc Phàm, hôm nay là 20 – 08 – 2006.  - Xem ra mình thật sự quay lại năm 16 tuổi, biến thành phàm nhân không có bất luận pháp lực gì lần nữa.  Kết luận như vậy, Mạc Phàm không chỉ không có bất luận uể oải gì nữa, trái lại nhẹ nhàng thở ra.  Cho dù bị người ta ám toán từ Tu Sĩ biến thành phàm nhân, nhưng hắn nhận được cơ hội lần nữa.  Cơ hội này đừng nói hắn đạt tới cảnh giới Kim Đan, cho dù hắn đột phá đến cảnh giới Đại Thừa trên Tiên giới, cũng không có khả năng đạt được.  Nhưng bây giờ hắn thật sự quay lại, quay lại quãng thời gian cho dù hắn đã trở thành y tiên vẫn muốn quay lại.  Kiếp trước hắn không rảnh tu luyện, đẩy y đạo lên cao không ai sánh được, tuy được giới tu luyện ban cho danh xưng y tiên bất tử, cuối cùng lại rơi vào kết cục bị tiểu nhân ám hại.  Một đời này hắn sẽ làm từng bước một để thực lực tăng lên.  Những người ám toán hắn, hắn sẽ trả lại từng kiếm từng kiếm một, không bỏ qua cho bất kỳ người nào.  Không chỉ như vậy, cả trước khi chưa tu thành tiên, những người từng làm chuyện khiến hắn tiếc hận cả đời.  Năm 14 tuổi, cha mẹ buôn bán bị thân thích phản bội, bị bắt vào tù, hoàn cảnh gia đình vô cùng nghèo khó, không chỉ chịu đựng người khác bắt nạt sỉ nhục, còn bệnh tật đầy người, thân thể ngày càng suy yếu.  Năm 16 tuổi, hắn chuyển từ thị trấn đến thành phố Đông Hải học, ở trường học chị họ cố gắng bảo vệ hắn, lại bị bạn học nhục nhã, hắn không có sức phản kháng.  Năm 21 tuổi, tình địch Lâm Khuynh Thiên vì khiến hắn và bạn gái Tuyết Nhi chia tay, làm hại hắn nhà tan cửa nát, bạn bè cũng gặp tai họa theo, Tuyết Nhi không thể không chia tay với hắn.  …  Toàn bộ những chuyện này, hắn sẽ không để xảy ra một lần nữa.  - Cha, mẹ, em gái, chị họ, Bàn Tử, còn có Tuyết Nhi, ta đã quay lại, một đời này không ai có thể sỉ nhục các ngươi, tổn thương các ngươi.  Mạc Phàm nắm chặt tay lại thầm nghĩ.  Ánh sáng trong mắt vô cùng nóng bỏng, như ngọn lửa đang hừng hực thiêu đốt.  - Mẹ kiếp, thằng nhóc thối em cầm ảnh chụp của chị nghĩ miên man gì thế?  Chị y tá thấy hai mắt Mạc Phàm tỏa sáng, vội vàng cướp lấy di động, bất mãn nói.  Đây còn là ảnh chụp cô mặc quần áo, nếu nhìn thấy cô không mặc gì, tiểu soái ca này sẽ hưng phấn đến mức nhào qua hợp thể với cô mất.  Khóe miệng Mạc Phàm hơi cong lên, tâm trí thoải mái hơn 500 tuổi biến mất vẻ hưng phấn, khóe miệng cong lên tươi cười đã lâu không xuất hiện.  Lúc này chắc là cha đã bị người thân phản bội, về quê nhà ở Vĩnh Thành rồi.  Hắn mới được đưa đến thành phố Đông Hải học, còn chưa khai giảng, mọi chuyện đều chưa muộn, còn chưa có muộn.  Bỗng nhiên một giọng nói chói tai truyền từ bên ngoài đến.  - Thi Vũ, người nằm viện là em họ em mới từ nông thôn đến sao? - Trương Siêu, anh có ý gì, gì mà từ nông thôn đến chứ?  Một giọng nói quen thuộc tức giận nói.  - Thi Vũ, em đừng hiểu lầm, ý của anh là vừa từ thị trấn chuyển đến, ha ha.  - Lúc em còn nhỏ cũng là nông dân, nếu anh không thích nông dân thì đừng đi theo đến đây, em tự mình đi vào.  - Sao có chuyện đó được, em nhìn anh giống người như vậy sao? Một cuộc tranh cãi…   Mời các bạn đón đọc Siêu Cấp Thần Y Tại Đô Thị của tác giả Lâm Phong.
Dị Năng Giáo Sư
Ta gọi Hạ Chí, ta là giáo viên thể dục, ta có dị năng, đừng chọc học trò ta, cũng không cần chọc ta xinh đẹp nữ đồng sự, càng đừng chọc chúng ta băng sơn Nữ Hiệu Trưởng, trọng yếu nhất là, đừng chọc ta! - Tác phẩm đã sáng tác : ( Lão Bà Của Ka Là Hoa Hậu Giảng Đường ); (Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị ).. - Truyện hài, main bá, siêu cấp vô sỉ hoàn cảnh nhẹ nhàng và tất nhiên không thể thiếu gái gú. Quan trọng hơn là sáng tác bởi 1 cây bút coi như đại thần về khoản đô thị *** Chắc hắn người đọc đã quen với ngòi bút của tác giả qua các tác phẩm đô thị kinh điển như  Lão Bà Của Ka Là Hoa Hậu Giảng Đường; hay là Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị.Cho nên người đọc không thể bỏ qua bộ truyện Dị Năng Giáo Sư này được. Câu chuyện bắt đầu từ ta và tên của ta gọi là Hạ Chí, nghề nghiệp của ta là giáo viên thể dục, ta có dị năng, đừng chọc học trò ta, cũng không cần chọc ta xinh đẹp nữ đồng sự, càng đừng chọc chúng ta băng sơn Nữ Hiệu Trưởng, trọng yếu nhất là, đừng chọc ta!  Truyện hài, main bá, siêu cấp vô sỉ hoàn cảnh nhẹ nhàng và tất nhiên không thể thiếu gái gú. Quan trọng hơn là sáng tác bởi 1 cây bút coi như đại thần về khoản đô thị *** Review Dị Năng Giáo Sư – Lại một siêu phẩm đô thị harem đã hoàn Ngoài Thu Đồng ra, quanh Hạ Chí còn có nhiều bóng hồng khác như Hạ Mạt, Đát Kỷ, Yêu Tinh, Mạc Ngữ, Charlotte và Phượng Hoàng. Những màn lăn giường và… xém sắc đủ để làm mãn nhãn độc giả. Thông tin truyện: Tác giả: Tâm Tại Lưu Lãng Thể loại: Đô thị, Dị năng, Harem, Hài hước, Sắc hiệp, Vô địch văn Tình trạng: Đã hoàn 1.161 chương (Bản dịch có trên TruyệnYY sắp full) Link đọc truyện: Dị Năng Giáo Sư Review Dị Năng Giáo Sư: Nhắc tới đô thị harem, tất nhiên đám con dân mọt truyện đều nghĩ ngay đến đại thần đô thị Tâm Tại Lưu Lãng với những siêu phẩm mà ai ai cũng biết tới như Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị, Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường… Chậc chậc, khỏi phải nói, đô thị harem của lão Lãng là chuẩn không cần chỉnh, đủ các thể loại nữ nhân thiên kiều bá mị, có y tá, có giáo viên, có nữ tổng tài, có tiểu thư tài phiệt, có cô em gái nhà bên, có nữ sinh trung học,… Vì thế trong bộ Dị Năng Giáo Sư này, các bạn cũng sẽ gặp được một dàn harem chất lượng ngon từ thịt ngọt từ xương. Yên tâm là lão Lãnh một khi đã viết sắc thì sẽ nặng chứ không nhẹ… e hèm, nhớ đóng cửa phòng hãy đọc truyện nha. Main Hạ Chí đã từng là thiên tài dị năng giả, năm mười bảy tuổi trở thành dị năng giả cường đại nhất Trung Quốc, được thế nhân xưng tụng là Nhân Hoàng. Nhưng một năm sau đó dị năng của hắn đột nhiên mất sạch, trở thành trò cười cho cả thiên hạ. Bốn năm sau, khi đã thành thanh niên 22 tuổi, Hạ Chí quay về trả thù cho sư phụ. Không một ai biết chuyện dị năng của hắn đã trở lại, mà còn mạnh mẽ hơn xưa gấp nhiều lần. Hạ Chí chơi hoa chiêu, thành công trở thành giáo viên thể dục cho trường cấp ba Minh Nhật tại thành phố Thanh Cảng, đồng thời kiêm chức chủ nhiệm lớp 12/1 và 12/6. Đáng tiếc trong mắt nữ hiệu trưởng nhiệt huyết có dáng người bốc lửa Thu Đồng, hắn là một tên lưu manh sắc lang không hơn không kém. Lớp 12/1 là lớp học của những thiên tài quái thai, đám học sinh rất thông minh và tàn nhẫn. Còn lớp 12/6 lại là lớp của đám củi mục và cá ướp muối, lười biếng chẳng chịu học hành. Nếu bạn đã từng xem bộ truyện tranh Thầy Giáo Onizuka sẽ cảm thấy main Hạ Chí trong Dị Năng Giáo Sư có phần giống Onizuka, nhất là ở cái khoản siêu cấp vô sỉ và hài bựa đến phun cơm. Ngoài Thu Đồng ra, quanh Hạ Chí còn có nhiều bóng hồng khác như Hạ Mạt, Đát Kỷ, Yêu Tinh, Mạc Ngữ, Charlotte và Phượng Hoàng. Những màn lăn giường và… xém sắc đủ để làm mãn nhãn độc giả. Kẻ thù của Hạ Chí có rất nhiều, trong số đó đa phần là dị năng giả. Nhưng đây là truyện vô địch văn nên những cảnh đánh nhau ì đùng sẽ không tồn tại, mà thay vào đó là sự bá đạo mạnh mẽ của main Hạ Chí xuyên suốt câu chuyện. Dị Năng Giáo Sư cũng có khuyết điểm, đó là tinh thần “đại háng” hơi cao, thường hay dìm hàng các nước xung quanh và phương Tây. Nếu bạn đủ tỉnh táo để hiểu đây chỉ là bộ truyện thể hiện trí tưởng tượng của tác giả thì không sao, nhưng nếu bạn không thích kiểu yy này thì nên dừng lại ở bài review này thôi nhé. ^^ Review dài dòng quá rồi, rốt cuộc đám học sinh quái ác sẽ bị Hạ Chí trừng phạt và thu phục thế nào, những bóng hồng có gai sẽ quỳ dưới gối Hạ Chí ra sao, bạn hãy nhảy hố để biết thêm chi tiết nhá. *** Ta gọi Hạ Chí, ta là giáo viên thể dục, ta có dị năng, đừng chọc học trò ta, cũng không cần chọc ta xinh đẹp nữ đồng sự, càng đừng chọc chúng ta băng sơn Nữ Hiệu Trưởng, trọng yếu nhất là, đừng chọc ta! - Tác phẩm đã sáng tác : ( Lão Bà Của Ka Là Hoa Hậu Giảng Đường ); (Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị ).. - Truyện hài, main bá, siêu cấp vô sỉ hoàn cảnh nhẹ nhàng và tất nhiên không thể thiếu gái gú. Quan trọng hơn là sáng tác bởi 1 cây bút coi như đại thần về khoản đô thị   Nhắc tới đô thị harem, tất nhiên đám con dân mọt truyện đều nghĩ ngay đến đại thần đô thị Tâm Tại Lưu Lãng với những siêu phẩm mà ai ai cũng biết tới như Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị, Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường… Chậc chậc, khỏi phải nói, đô thị harem của lão Lãng là chuẩn không cần chỉnh, đủ các thể loại nữ nhân thiên kiều bá mị, có y tá, có giáo viên, có nữ tổng tài, có tiểu thư tài phiệt, có cô em gái nhà bên, có nữ sinh trung học,… Vì thế trong bộ Dị Năng Giáo Sư này, các bạn cũng sẽ gặp được một dàn harem chất lượng ngon từ thịt ngọt từ xương. Yên tâm là lão Lãnh một khi đã viết sắc thì sẽ nặng chứ không nhẹ… e hèm, nhớ đóng cửa phòng hãy đọc truyện nha. Main Hạ Chí đã từng là thiên tài dị năng giả, năm mười bảy tuổi trở thành dị năng giả cường đại nhất Trung Quốc, được thế nhân xưng tụng là Nhân Hoàng. Nhưng một năm sau đó dị năng của hắn đột nhiên mất sạch, trở thành trò cười cho cả thiên hạ. Bốn năm sau, khi đã thành thanh niên 22 tuổi, Hạ Chí quay về trả thù cho sư phụ. Không một ai biết chuyện dị năng của hắn đã trở lại, mà còn mạnh mẽ hơn xưa gấp nhiều lần. Hạ Chí chơi hoa chiêu, thành công trở thành giáo viên thể dục cho trường cấp ba Minh Nhật tại thành phố Thanh Cảng, đồng thời kiêm chức chủ nhiệm lớp 12/1 và 12/6. Đáng tiếc trong mắt nữ hiệu trưởng nhiệt huyết có dáng người bốc lửa Thu Đồng, hắn là một tên lưu manh sắc lang không hơn không kém. Lớp 12/1 là lớp học của những thiên tài quái thai, đám học sinh rất thông minh và tàn nhẫn. Còn lớp 12/6 lại là lớp của đám củi mục và cá ướp muối, lười biếng chẳng chịu học hành. Nếu bạn đã từng xem bộ truyện tranh Thầy Giáo Onizuka sẽ cảm thấy main Hạ Chí trong Dị Năng Giáo Sư có phần giống Onizuka, nhất là ở cái khoản siêu cấp vô sỉ và hài bựa đến phun cơm. Ngoài Thu Đồng ra, quanh Hạ Chí còn có nhiều bóng hồng khác như Hạ Mạt, Đát Kỷ, Yêu Tinh, Mạc Ngữ, Charlotte và Phượng Hoàng. Những màn lăn giường và… xém sắc đủ để làm mãn nhãn độc giả. Kẻ thù của Hạ Chí có rất nhiều, trong số đó đa phần là dị năng giả. Nhưng đây là truyện vô địch văn nên những cảnh đánh nhau ì đùng sẽ không tồn tại, mà thay vào đó là sự bá đạo mạnh mẽ của main Hạ Chí xuyên suốt câu chuyện. Dị Năng Giáo Sư cũng có khuyết điểm, đó là tinh thần “đại háng” hơi cao, thường hay dìm hàng các nước xung quanh và phương Tây. Nếu bạn đủ tỉnh táo để hiểu đây chỉ là bộ truyện thể hiện trí tưởng tượng của tác giả thì không sao, nhưng nếu bạn không thích kiểu yy này thì nên dừng lại ở bài review này thôi nhé. ^^ Review dài dòng quá rồi, rốt cuộc đám học sinh quái ác sẽ bị Hạ Chí trừng phạt và thu phục thế nào, những bóng hồng có gai sẽ quỳ dưới gối Hạ Chí ra sao, bạn hãy nhảy hố để biết thêm chi tiết nhá. ***   Tháng tám, trong vùng núi sâu ở tây nam bộ Trung Quốc. Một thác nước xinh đẹp như ngân hà đổ ngược chảy từ giữa không trung xuống, hình thành một thể với đầm nước trong suốt phía dưới. Đầm nước nằm trong sơn cốc bốn bề toàn núi, phong cảnh trong cốc mỹ lệ tuyệt trần, mà bên bờ đầm nước, thình lình có một con hổ Hoa Nam mỹ lệ đang nhàn nhã tản bộ. Bỗng nhiên, hổ Hoa Nam dừng bước, chợt quay đầu, thân thể hơi hơi ép xuống, trong miệng phát ra tiếng rít gào thật thấp như cảm giác được uy hiếp to lớn. Lại một giây sau, đột nhiên hổ Hoa Nam xoay người, nhanh chóng chạy về chỗ sâu trong thung lũng, trực tiếp trốn mất. Sơn cốc vốn nên rất hiếm dấu chân người đột nhiên xuất hiện ba người, một nam tử trung niên mặt chữ quốc mặc tử bào, một thanh niên tuấn mỹ mặc bạch bào, còn có một mỹ nữ thành thục hấp dẫn mặc váy đỏ. Ba người nghiêm túc, không nói chuyện, mà bạch bào thanh niên lại đột nhiên vung tay lên, hai luồng bạch khí bắn ra từ trong lòng bàn tay hắn ta, một luồng bay về phía thác nước, một luồng khác bay về phía đầm nước. Không khí trong sơn cốc chợt hạ xuống dưới 0 độ, thác nước và đầm nước đồng thời đông kết, gần như cùng lúc đó, mỹ nữ mặc váy đỏ khẽ mở đôi môi đỏ mọng, lại phun ra một luồng hỏa diễm! Hỏa diễm bay về phía đầm nước, đón gió căng phồng lên, khi hỏa diễm rơi xuống trên đầm nước đã bị đóng băng, chỉ nháy mắt đã cắn nuốt toàn bộ đầm băng, phút chốc sau, hỏa diễm biến mất, đầm nước khô cạn, biến thành một hố to sâu hơn mười mét. Một đạo thiểm điện đột nhiên rơi xuống bổ trúng đáy đầm, ngay sau đó lại là vô số đạo thiểm điện rơi xuống, sau đó nữa, thiểm điện biến mất, đầm nước đã sâu không thấy đáy. "Mị, tới phiên ngươi." Mỹ nữ váy đỏ nhẹ nhàng phun ra mấy chữ. Bên đầm nước, một nữ tử toàn thân bị bao phủ dưới bộ đồ da màu đỏ đột nhiên xuất hiện, trên vai nàng thình lình khiêng một chiếc quan tài băng trong suốt. Trong quan tài băng là một nữ tử mặc váy vàng lẳng lặng nằm, nàng mỹ lệ, cao quý, đoan trang, thoạt nhìn tựa như nàng chỉ đang ngủ say trong quan tài băng. Nữ tử mặc đồ da khiêng chiếc quan tài băng đột nhiên nhảy vào hồ sâu, tan biến không còn dấu tích, xấp xỉ một phút đồng hồ sau, nữ nhân mặc đồ da lại lần nữa xuất hiện bên bờ, chiếc quan tài băng đã biến mất, bạch bào thanh niên vung tay lên, nhiệt độ bốn phía đột nhiên tăng cao, thác nước lại lần nữa đổ xuống, rất nhanh nước trong đầm lại một lần nữa được đổ đầy. Bốn người lẳng lặng đứng bên bờ, vẻ mặt nghiêm túc, trong đôi mắt đều có bi thương khó có thể che giấu. Lại qua thêm vài phút đồng hồ, mỹ nữ mặc váy đỏ lại nhẹ nhàng phun ra mấy chữ: "Cần phải đi." Bốn người cùng cúi người với đầm nước, sau đó ngồi dậy, cùng nhau chuyển hướng. Nhưng ngay lúc này, đột nhiên bạch bào thanh niên khẽ quát một tiếng: "Cẩn thận!" "Nếu luyến tiếc thủ lĩnh của các ngươi, vậy các ngươi lưu lại với nàng đi!" Một câu tiếng Hoa có chút không trúc trắc truyền đến, đồng thời, một nam tử tóc vàng cao to xuất hiện trong tầm mắt bốn người. Nữ nhân mặc đồ da đột nhiên biến mất, mà đồng thời, một đạo thiểm điện rơi từ trên không xuống, bổ về phía nam tử tóc vàng. Thiểm điện đột nhiên chuyển hướng, đột ngột xuất hiện trên đỉnh đầu tử bào nam tử, sau đó nó lập tức rơi xuống người tử bào nam tử. Trong nháy mắt, tóc tử bào nam tử dựng lên, có vẻ hết sức chật vật. Lại ngay sau đó, chỉ nghe thấy một tiếng kêu đau đớn, nữ nhân mặc đồ da đã biến mất đột nhiên xuất hiện giữa không trung, bay ngược về phía bờ hồ. Sắc mặt của bạch bào thanh niên và mỹ nữ váy đỏ lập tức kịch biến, đối thủ quá mạnh mẽ, hoàn toàn vượt quá dự đoán của bọn hắn! "Ngươi là ai?" Bạch bào thanh niên lạnh giọng hỏi. "Ta là Ác Ma sắp tống các ngươi xuống địa ngục." Nam tử tóc vàng mỉm cười, "Có thể chết trong tay ta là vinh quang của các ngươi, đáng tiếc, thủ lĩnh của các ngươi lại mất đi phần vinh quang này." "Thiên hỏa của ta chuyên đốt Ác Ma!" Mỹ nữ váy đỏ há miệng phun ra một luồng hỏa diễm. Nhưng vào lúc này, đột nhiên trên người mỹ nữ váy đỏ xuất hiện ngọn lửa cháy hừng hực, cả người như bắt đầu cháy rừng rực. Bạch bào thanh niên lại biến sắc, vội vàng vung tay lên, đột nhiên trên đầu mỹ nữ váy đỏ xuất hiện vô số luồng nước dội thẳng xuống, nhanh chóng giội tắt ngọn lửa trên người nàng. Nhưng mặc dù như thế, mỹ nữ váy đỏ vẫn có vẻ tương đối chật vật như cũ. "Các hạ không hổ là Ác Ma có xưng hào dị năng giả mạnh nhất phương Tây, nhưng Trung Quốc ta không phải nơi để ngươi có thể tự do buông thả!" Bạch bào thanh niên lạnh lùng nhìn Ác Ma, sau đó lại vung tay lên, một luồng bạch khí bắn ra cực nhanh. Bạch khí đột nhiên biến mất, nhiệt độ bốn phía chợt hạ xuống, bạch bào thanh niên đột nhiên bị băng bao phủ! "Thế giới này cuối cùng vẫn thuộc về Ác Ma chúng ta." Trên mặt nam tử tóc vàng lộ ra nụ cười xán lạn, hắn ta chậm rãi đi về phía bờ đầm nước, "Mời bốn vị thay ta gửi lời vấn an tới thủ lĩnh của các ngươi." Một luồng khí tức cường đại bộc phát ra từ trên người nam tử tóc vàng, đó là khí tức của tử vong, mà giờ khắc này, mỹ nữ váy đỏ có thể cảm thụ rõ ràng được tử vong đang kề cận, trong lòng nàng càng cảm thấy bi ai vô cùng. Bốn người bọn họ thân là tứ đại dị năng giả mạnh nhất Trung Quốc, lại có thể không tiếp nổi một chiêu của đối phương? Một khi bọn hắn chết đi, còn ai có thể ngăn cản Ác Ma tàn sát dị năng giả Trung Quốc? "Ác Ma vốn nên yên ổn ở lại trong địa ngục." Tại lúc này, một giọng nói bình tĩnh truyền vào trong tai mọi người, như từ chân trời bay tới. Trên mặt mỹ nữ váy đỏ xuất hiện vẻ khó tin, dường như nàng đang cảm thấy khó có thể tin được bản thân mình còn có thể nghe được giọng nói quen thuộc này. Nàng vô thức quay đầu, sau đó, nàng lập tức thấy một nam nhân trẻ tuổi quen thuộc mà lại xa lạ. Mời các bạn đón đọc Dị Năng Giáo Sư của tác giả Tâm Tại Lưu Lãng.