Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Nhân sinh của Diệp Hạo chắc có lẽ cũng trãi qua bình thường như mọi người nếu không có một giọt Thần Huyết làm thay đổi tất cả.  Bắt đầu từ việc điểm tuyệt đối trong kỳ khảo thí, xổ số luôn trúng, thiên tài bóng rổ, kiện tướng bơi lội, ca tham gia vào cái gì, đều bá cái đó? Ca là toàn tài, không Toàn Năng mới đúng. Mỹ nữ giáo sư chủ động thổ lộ, nữ tổng giám đốc bá đạo muốn làm đại tỷ tỷ của ca, tiểu Loli đáng yêu lại muốn ta làm Đại Ca Ca thân mật của nàng…. Đẳng cấp: Phàm Giới: + Tu Đạo: Luyện Thể, Luyện Huyết, Luyện Hồn, Phân Thân, Ích Cốc, Thông Thiên, Kim Đan, Nguyên Anh, Trọng Kiếp, Chân Tiên (Địa Tiên). + Võ Đạo: Hậu Thiên, Tiên Thiên, Hám Sơn, Phiên Hải, Võ Đạo Cực Hạn, Thiên Nhân, Kết Đan, Thành Anh, Độ Kiếp, Chân Tiên. Tiên Giới: + Thượng Tiên, Thiên Tiên, Ngọc Tiên (33 Chuyển), Kim Tiên (33 Chuyển), Tiên Chủ (12 Chuyển), Tiên Tôn (12 Chuyển), Tiên Vương (12 Chuyển), Bán Thần, Thần. *** Dịch: Hám Thiên Tà Thần Biên: Hám Thiên Tà Thần Team: Vạn Yên Chi Sào - ------------------------------------------------- - Lam Tiểu Điệp, 150 điểm. Một nữ phụ trung niên mỉm cười phát bài thi toán trong tay cho một thiếu nữ mắt ngọc mày ngài. Lam Tiểu Điệp hai tay nhận lấy bài thi của mình. - Không ngừng cố gắng, tiếp tục phát huy nhé! Hứa Lệ càng nhìn Lam Tiểu Điệp càng hài lòng. Nhạy bén, xinh đẹp, còn có tri thức, hiểu lễ nghĩa, nữ hài dạng này thời nay không còn nhiều. Thời điểm Hứa Lệ thấy điểm số trên bài thi tiếp theo, sắc mặt trở nên u ám. - Diệp Hạo, 38 điểm. Tất cả mọi người lúc này phá lên cười. - 38 điểm. - Diệp Hạo thật tài nha! - Thanh niên này chắc đội sổ lần này nữa rồi, haha? - Cần nói sao? Dưới sự chế giễu của bạn bè, một thiếu niên mặt mũi đỏ bừng, thần sắc bất an đi đến trước mặt Hứa Lệ. Hứa Lệ nhìn thiếu niên, giận không chỗ phát tiết, cầm bài thi vỗ vỗ lên mặt Diệp Hạo. - Ra cửa đứng cho cô! Diệp Hạo đang muốn lấy bài thi của mình nhưng cô chủ nhiệm đã tiện tay ném nó đi. (Truyện được thực hiện bới Hám Thiên Tà Thần -) Diệp Hạo đành phải ngồi xuống nhặt lên, yên lặng ra khỏi phòng học. Đứng bên ngoài, mặt hắn tâm tình bất định. Không người nào không quan tâm mặt mũi, nhất là cái tuổi này. Mà lúc này, Diệp Hạo nghe cô giáo tổng kết. - Lần này các em làm tốt lắm, nếu không phải Diệp Hạo vướng víu kéo điểm bình quân của lớp chúng ta xuống, chắc đứng hạng hai rồi. Diệp Hạo cảm thấy ngực mình rất đau. Lời cô giáo nói như một cây gai nhọn đâm vào ngực hắn. Hắn lảo đảo đi đến ao nước nhỏ sau trường. Đứng bên bờ ao, Diệp Hạo thật lâu không thể bình tĩnh, hắn nắm chặt nắm đấm, muốn hô to một tiếng. Nhưng hắn không dám. Hắn sợ bị đội Bảo An của trường tóm cổ. Diệp Hạo không khỏi cảm thấy biệt khuất. Cha nhờ quan hệ gia đình đưa hắn đến lớp chọn, hi vọng Diệp Hạo có thể cố gắng học, nhưng hắn rõ ràng không có năng khiếu học hành này, nhiều lần bị bạn bè chế giễu. Hắn chịu đủ rồi. Nhưng hắn có thể làm gì? Nghĩ tới đây, hắn chán nản ngồi trên đống cỏ. Trong lúc mờ mịt, Diệp Hạo hồn nhiên không chú ý đến một dây leo kì quái, đang luồng dọc theo bãi cỏ bò tới chân hắn. Thời điểm dây leo chỉ còn cách Diệp Hạo chưa đến một bước, nó nhanh như chớp phóng tới quấn lấy chân hắn, sau đó kéo Diệp Hạo xuống hồ nước. Diệp Hạo lúc này mới bừng tỉnh. Trong hoang mang, hắn không ngừng nếu kéo đám cỏ xanh xung quanh, nỗ lực ngăn cản dây leo đang kéo mình xuống nước. Nhưng tất cả đều vô dụng. Chưa đến hai giây, Diệp Hạo bị kéo vào hồ nước, uống mấy ngụm nước sau đó mới vội vàng ngậm miệng, lúc này, trong mắt hắn lộ vẻ hoảng sợ. Bởi vì hắn thấy được một thân ảnh mặt mũi dữ tợn đang khát máu nhìn mình. Một khắc đó, thân ảnh kéo Diệp Hạo đến gần, há cái miệng đỏ ngồm mồm cắn tới cổ hắn. Diệp Hạo hoảng đến mức quên phản kháng. Nhưng thời điểm đối phương sắp cắn được hắn, một tiếng vang như kinh lôi nổ ầm ầm. - Nghiệt súc, lớn mật! Trong khoảnh khắc, một đạo âm thanh vang lên, thân ảnh đang quấn lấy Diệp Hạo nhanh chóng nổ nát. Tình hình gì đây? Diệp Hạo mở to hai mắt quan sát bốn phía. Lúc này, lực lượng nhu hòa bao phủ toàn thân đưa hắn trở lại bãi cỏ. Diệp Hạo liếc mắt nhìn thấy một vị trung niên ăn mặc trường bào hoa lệ y như nhưng phim cổ trang hắn xem trước đây. Thân hình trung niên hư ảo giống như ẩn tàng trong sương mù, nhàn nhạt nhìn Diệp Hạo một cái rồi cau mày. - Tư chất kém như vậy? Thôi, gặp nhau là duyên, thiếu niên, hé miệng. Diệp Hạo vội vàng mở ra miệng. Thằng ngu nhất cũng biết trung niên trước mắt là Thần Tiên trong truyền thuyết. Chẳng lẻ muốn cho hắn Linh Đan Diệu Dược? Lúc này, trong tay trung niên xuất hiện một thanh chủy thủ tinh xảo, hắn vạch một cái trên ngón tay mình. Một giọt máu tươi xuất hiện. - Thiếu niên, uống giọt máu này đi. - Cái này… Diệp Hạo chần chừ. Đối phương bảo mình mút ngón tay hắn sao? Cần chơi nhây vậy không? Bất quá Diệp Hạo nghĩ, máu tươi này chắc chắn trọng dụng với bản thân, bởi vậy hắn nhịn cảm giác buồn nôn trong lòng, nắm chặt ngón tay trung niên, chuẩn bị mút. Trung niên mở to hai mắt nhìn, tát hắn một phát đau điếng. - Ngươi làm gì đó, ta không thích chơi gay? Trung niên mắng. - Không phải người kêu ta mút giọt máu này sao? Diệp Hạo ủy khuất bưng gò má nói. Trung niên có chút bất đắc dĩ gõ gõ ngón tay, giọt máu tươi nhanh chóng thoát ly khỏi ngón tay hắn. Diệp Hạo nhìn giọt máu đang lơ lửng giữa không trung, hắn vội vàng há mồm nuốt nó vào bụng. Khi giọt máu mới vừa vào cơ thể Diệp Hạo, hắn liền cảm thấy toàn thân nóng bừng lên. - Chuyện gì xảy ra vậy? - Thần Huyết đang từ từ cải biến thân thể ngươi, bất quá nó có hơi thống khổ một chút! Trung niên nam tử nói xong liền biến mất. Diệp Hạo đã không lo được nhiều nữa, vì hắn chịu đng không nổi loại thống khổ này, nên đã hôn mê. (Truyện được thực hiện bới Hám Thiên Tà Thần -) ... Diệp Hạo nhớ không rõ bản thân đã hôn mê bao lâu, hắn chỉ mơ mơ màng màng cảm nhận, hình như mình được đưa đến bệnh viện. Sự tình sau đó hắn không còn biết nữa. - Chí Quốc, tiền thuốc Tiểu Hạo bác sĩ đã thúc giục mấy ngày rồi! Quách Tú khẽ thở dài nhìn trung niên đến đưa cơm. Bộ dáng trung niên và Diệp Hạo có mấy phần giống nhau, nghe vậy hắn chần chờ một chút rồi nói. - Anh qua mượn Lão Chu. - Nhà mình đã mượn Lão Chu 5 vạn rồi, sao còn có thể mở miệng mượn thêm được sao? Quách Tú nhìn chồng rồi nói. - Cha anh không phải rất giàu sao? - Chuyện cha anh chẳng lẽ em không biết. Diệp Chí Quốc cười khổ. - Nếu mượn được, anh đã đã sớm mượn rồi. - Tiểu Hạo là cháu nội của lão, chẳng lẽ thấy chết không cứu sao? Quách Tú nổi giận quát. Diệp Chí Quốc trầm mặc. Quách Tú nhìn chồng, không khỏi chảy nước mắt. Nàng khóc không phải vì trượng phu vô dụng, mà vì nàng làm mẫu thân mà không có năng lực cứu con trai mình. Nếu không có tiền, Diệp Hạo sẽ bị đuổi ra khỏi cửa. - Đừng khóc, trông con cho tốt, vấn đề tiền bạc để anh lo. Diệp Chí Quốc nói xong, xoay người rời đi. Quách Tú vẫn vô lực thút thít. Gia đình Diệp Hạo vốn được xem như nhà thường thường bậc trung. Nhưng Diệp Hạo đã trong phòng chăm sóc đặc biệt 6 tháng trời, cha mẹ hắn muốn bán thân rồi. Những nơi có thể mượn, vợ chồng bọn họ đều đã mượn hết. Nhưng Diệp Hạo vẫn không có dấu hiệu tỉnh lại. Thời điểm Quách Tú đang thút thít, hồn nhiên không chú ý đến khóe mắt Diệp Hạo đang hôn mê chảy ra hai giọt nước mắt. Cha mẹ nói chuyện, hắn đều nghe rõ. Nhưng hiện tại, thân thể hắn còn trong quá trình cải tạo, Diệp Hạo rất rõ ràng, chuyện này gần xong rồi. (Truyện được thực hiện bới Hám Thiên Tà Thần -)   Mời các bạn đón đọc Chung Cực Toàn Năng Học Sinh của tác giả Sát Trư Đao.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Tiên Môn Thiếu Gia - Hồng Mông Thụ
Thương Hạo vốn là một thiếu niên sinh ra trong gia tộc tu chân, gia thế hiển hách. Thế nhưng hắn lại bị chính gia tộc mình vứt bỏ, cừu gia phế đan điền, chấm dứt con đường tu luyện... Cùng đường mạt lộ, lúc vô tình cứu người hắn lại nhận ra mình có dị năng đặc biệt... Khe nứt trong đan điền của hắn sẽ dần liền lại mỗi khi hắn làm việc tốt! Thương Hạo từ nản chí bỗng trở nên hưng phấn vì con đường tu luyện của mình chưa tuyệt, hắn bèn tìm cách làm thật nhiều việc giúp người.. Chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo, mời các bạn cùng đọc truyện Tiên Môn Thiếu Gia sẽ rõ. *** Để cho Thương Hạo hoàn toàn không có nghĩ tới là Hạo Thiên Thần Miếu này xuất hiện tại các huyện, lại xuất hiện một giáo phái mới, cái giáo phái này chính là tôn giáo tín ngưỡng đại thần Hạo Thiên, mọi người càng là đem Hạo Thiên Thần này cung phụng như đại thần. Bởi Thương Hạo trong khoảng thời gian này tại các nơi đều đã làm nhiều chuyện tốt, rất nhiều người đều bởi vì tín ngưỡng mà được Thương Hạo âm thầm trợ giúp, Thương Hạo thật đúng là giúp bọn hắn giải quyết không ít vấn đề, cho nên, hiện thân thuyết pháp khá nhiều, giáo phái này vừa mới bắt đầu xuất hiện liền truyền bá ra với tốc độ cực nhanh. Rất nhiều nơi ở đây đều giảng thuật thần tích Hạo Thiên thần, người tín ngưỡng càng ngày càng nhiều. Dưới tình huống như vậy, Hạo Thiên Giáo này vừa xuất hiện liền cực nhanh phát triển trên toàn quốc. Khi biết việc này sau đó, Thương Hạo cũng có chút đờ ra tại chỗ, hắn thế nhưng không nghĩ qua phát triển một cái tôn giáo, không nghĩ tới Hạo Thiên Giáo này phát triển cấp tốc như vậy. Phát hiện việc này, Thương Hạo cũng âm thầm đi xem một chút, thấy người phát triển Hạo Thiên Giáo này dĩ nhiên là các tú tài nghèo mình đã từng cứu trợ, làm ra rất nhiều giáo lí. Hôm nay, tú tài nghèo Sở Lăng Thành vừa mới cùng người bên trong giáo kết thúc trở lại trong phòng, đang lúc hắn suy nghĩ làm sao phát triển thì, đột nhiên liền phát hiện trong phòng mình dĩ nhiên có một người tồn tại, muốn gọi thì, cũng là phát hiện bất luận mình kêu to thế nào, người bên ngoài cũng không cách nào nghe được. ... Mời các bạn đón đọc Tiên Môn Thiếu Gia của tác giả Hồng Mông Thụ.
Tiên Nữ Rút Thưởng Hệ Thống - Minh Thiên Khán Nhật Xuất
Quý Minh thất nghiệp cùng ngày, điện thoại trong lúc vô tình bị cự sét đánh trúng, từ đó chiếm được Tiên Giới mới nhất khai phát máy rút thưởng. Từ đó về sau, hắn bắt đầu rồi hung hãn bật hack nhân sinh, tiểu muội nhà bên, mỹ nữ tổng tài, bá đạo hoa khôi cảnh sát, tiên nữ, yêu nữ, ma nữ một cái tiếp một cái ôm ấp yêu thương. *** Bị bóng đêm vô tận bao phủ Ma Đế cảm giác giống như rơi vào vô tận thâm uyên đồng dạng, trong lúc nhất thời khủng hoảng tới cực điểm, buồn bực tới cực điểm. Hắn cảm giác cổ họng cùng miệng giống như bị cái gì cho ghìm chặt đồng dạng, hô hấp càng ngày càng khó khăn, có loại cảm giác thở không thông. "Cút ngay, đều cho bản Ma Đế cút ngay." Ma Đế hai tay điên cuồng mà nắm,bắt loạn loạn vũ, ý đồ đem trọn mảnh hắc ám xé nát. Trước kia, hắn là phi thường yêu thích bóng tối, cảm giác hắc ám có thể cho người khác sợ hãi. ... Mời các bạn đón đọc Tiên Nữ Rút Thưởng Hệ Thống của tác giả Minh Thiên Khán Nhật Xuất.
Nhất Lộ Thải Hồng - Nguyệt Quan
Một người bị con sóng triều của thời đại bỏ mặc, mắc cạn trong vũng bùn của cuộc sống tưởng chừng như không thoát ra được, nhưng trong lúc vô tình đã bắt được một cơ hội nho nhỏ để trở mình. Hắn tưởng rằng con đường mình đi sẽ bằng phẳng, nhưng đâu biết rằng “danh lợi chỉ là hư”. Một con đường màu hồng, nhưng cũng là một con đường chết chóc. Bước đi trên đó, hạnh phúc hay đau khổ là tự bản thân mình. Như một điểm nhấn khác biệt về thể loại, Nhất Lộ Thải Hồng là bộ truyện có thể khiến bạn xịt máu mũi nhưng lại có khi phải âm thầm giấu lệ. Qua từng nhân vật được khắc họa trong từng chương truyện, chúng ta có thể hiểu được một điều, đời tuy không là màu hồng, nhưng đời cũng vẫn có thể nằm trong tay ta, và do ta nắm giữ. Tình và tiền, khổ đau và hạnh phúc! Nóng đến toát mồ hôi, lạnh đến tim cũng hóa đá và ủy mị đến rơi nước mắt! Đó là Nhất Lộ Thải Hồng Và đó là Nguyệt Quan. Dân nghiền truyện mấy ai không biết Nguyệt Quan? Khởi đầu từ một tay viết nghiệp dư, nhưng với ngòi bút sắc sảo cùng vốn hiểu biết phong phú về văn hóa, lịch sử, Nguyệt Quan được trang Baidu đánh giá là một trong những cây bút đương đại xuất sắc nhất. Truyện viết như phim, với những “Cẩm Y Dạ Hành”, “Say Mộng Giang Sơn”, “Lang Thần”, Nguyệt Quan xứng đáng là ông vua của thế giới truyện trực tuyến. *** -Đừng! Tiếng “chị Chung” và sự kích thích tại chỗ đó đã khiến Chung Khanh tỉnh lại, cô vô lực giằng co, đã bắt được tay của Trương Thắng, lập tức há miệng cắn, cắn đến sít sao, tiếng khóc uất ức khiến nước mắt của cô rơi trên tay Trương Thắng. Trương Thắng lúc này mới như tỉnh mộng, thần trí dần dần trở lại, nhanh chóng buông Chung Khanh ra. Hai chân Chung Khanh mềm nhũn, từ trên người Trương Thắng trượt xuống, quỳ ngồi dưới đất, khóc hu hu. -Tôi…tôi.. Rất xin lỗi… Tay chân Trương Thắng luống cuống, hắn hoàn toàn thanh tỉnh, trong lòng hối hận không ngừng. Hắn cũng không biết mình làm sao, có lẽ là do áp lực công việc, có lẽ là do Sở Văn Lâu hết lần này đến lần khác xúc phạm đến điểm bực bội của hắn. Có lẽ là do lần trước cũng đã gặp qua Chung Khanh trời sinh mê người, để lại cho hắn ấn tượng khó có thể xóa nhòa. Tóm lại, trong lúc vô ý ngồi xuống kia, lập tức động đến Thiên Lôi Địa Hỏa, bây giờ nhớ lại, hắn cũng không biết tại sao mình lại có dũng khí lớn như vậy, có dũng khí đi làm cái việc này. Bây giờ mình và Sở Văn Lâu có khác gì nhau? - Cậu đi ra ngoài! - Chị Chung, tôi…tôi…rất xin lỗi, tôi sai rồi, tôi không bao giờ chạm vào chị nữa…chị…chị đừng khóc nữa, tôi không phải muốn ức hiếp chị, tôi thật sự không phải… Trương Thắng vẫn đang vụng về giải thích, không ngờ Chung Khanh nghe xong càng thêm tức. Cô lập tức đứng lên, đi ra mở cửa, mang theo khuôn mặt đẫm nước mắt hướng ra ngoài, thấp giọng nói: - Đi ra ngoài! - Tôi…tôi… - Đi ra ngoài! Trương Thắng cúi đầu, ảo não phục tùng mệnh lệnh của cô. Lòng phụ nữ như kim đáy biển, ngay cả cô gái tâm tư đơn thuần như Tiểu Lộ Trương Thắng còn không hoàn toàn hiểu được, làm sao có thể hiểu tâm tư phức tạp của Chung Khanh. Lời giải thích và xin lỗi của hắn lại càng khiến cho Chung Khanh trong lòng đang mâu thuẫn càng thêm căm tức, sao có thể không đuổi hắn ra ngoài? ... Mời các bạn đón đọc Nhất Lộ Thải Hồng của tác giả Nguyệt Quan.
Quan Đạo Vô Cương - Thụy Căn
Đời người xảo trá và thăng trầm. Trầm luân trong chốn quan trường bấp bênh. Từng bước từng bước một. Nắm bắt mọi cơ hội. Con đường làm quan dài đằng đẳng, chỉ có mỗi tấm lòng trời biển bao la, chí tại bốn phương, mới có thể thẳng tiến đến cuối con đường. Đang trong cao trào cải cách mở cửa, Lục Vi Dân trong xuyên suốt câu chuyện làm thế nào để nắm bắt vận may của đời người? Và ai đã là người hãm hại hắn khiến hắn phải quay lại tái sinh? Tác giả Thụy Căn cùa Quan Đạo Vô Cương đã cực kỳ nổi tiếng với truyện Lộng Triều Quan Đạo Vô Cương của ông thường xuyên đứng top bảng xếp hạng qidian.com. Hiện nay tác giả đã viết gần 300c và vẫn viết đều đặn. *** - Sợ không phải chỉ là vấn đề tuổi tác đâu? Lục Vi Dân đáp lại một cách bất đắc dĩ. Trần Tùng với Khúc Nguyên Cao và Bảo Vĩnh Quý quan hệ cũng đều không tồi, và đại khái là không có mối quan hệ gì với Thích Bản Dự, đương nhiên sẽ khó lọt mắt của Thích Bản Dự rồi. - Ý kiến của Bí thư Lương và Trưởng ban Dư Giang thì sao? - Bí thư Lương thì không tỏ thái độ gì. Theo tôi thì ý kiến của ông Mạnh với ý kiến của Bí thư Lương cũng như nhau, đều cảm thấy được. Khóe miệng Khúc Nguyên Cao giật giật, đáp lại có vẻ tùy ý, qua loa. - Hai năm nay Bí thư Lương cũng quá chiều chuộng ông Thích rồi, chuyện gì cũng dựa theo ý ông ta. Nhưng nhìn mấy người Chu Minh Khuê và Ngụy Đại Năng, chuyện gì cũng làm ra được, cái này thì không nói làm gì. Cứ nhìn tình hình Oa Cố hai năm nay, có lẽ Bí thư Lương cũng hiểu được nên có sự thay đổi phù hợp rồi. Khúc Nguyên Cao đi rồi, Lục Vi Dân trở lại gian phòng của mình suy nghĩ đến câu nói cuối cùng kia, có lẽ Bí thư Lương cũng hiểu được nên có sự thay đổi phù hợp rồi chăng? ... Mời các bạn đón đọc Quan Đạo Vô Cương của tác giả Thụy Căn.