Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Người hành khách bí ẩn - Georges Simenon

Tên ebook: Người hành khách bí ẩn Tác giả: Georges Simenon Thể loại: Tiểu thuyết, Trinh thám, Văn học phương Tây   Người dịch:  Đặng Phú - Lê Việt Dũng   Nhà xuất bản: Công An Nhân Dân   Kích thước: 13 x 19 cm   Số trang: 385   Năm xuất bản: 2004   Tạo prc: Hoa quân tử   Ebook:  Đào Tiểu Vũ's eBook -  http://www.dtv-ebook.com Đ ây là một căn bệnh tấn công những tàu thuyền trong tất cả các vùng biển trên thế giới mà nguyên nhân thuộc một lĩnh vực chưa ai biết, được gọi là ngẫu nhiên. Nếu những triệu chứng bước đầu của căn bệnh ấy rõ ràng thì chúng sẽ không thể thoát khỏi cặp mắt của những thuỷ thủ. Tuy nhiên, nó thường bắt đầu bằng những điều hết sức vô cớ, chẳng hạn như: một dây néo đứt văng ra như dây vĩ cầm làm bứt đi cánh tay một thuỷ thủ. Hoặc giả một chàng thủy thủ trẻ xoè ngón tay cái trong lúc gọt vỏ khoai tây và ngày hôm sau “tai hoạ bất ngờ” làm anh ta thét lên. Nếu không do vận hành sai thì làm sao một chiếc canot lại dại dột lao vào sống mũi tàu? Nhưng đó vẫn chưa phải là “cái nhìn xúi quẩy”. Cái nhìn xúi quẩy đòi hỏi hàng loạt những tai nạn. Khi cái loạt xúi quẩy ấy đeo đuổi, người ta dễ dàng nhận thấy những tổn hại mới vào ban đêm hoặc ngày hôm sau. Từ khi nó xuất hiện, mọi việc sẽ ngày càng xấu đi và những người đàn ông, chỉ còn biết nghiến răng mà đếm những trận đòn. Đó là lúc mà cỗ máy đã vận hành ba mươi năm không một lần hỏng hóc, bỗng dở chứng kẹt máy như chiếc cối xay cà phê cũ kỹ. Bất kể những dự báo được xác định là tốt nhất trên những bảng khí tượng và theo kinh nghiệm, nếu đúng, thì trong hai mươi ngày tới vào mùa này, gió không bao giờ xảy ra. Và con sóng đầu tiên ập đến sẽ không cuốn một người vào biển cả! Sẽ có bệnh lỵ nếu không phải dịch hạch! Còn may mắn nếu người ta sẽ không giạt vào mắc cạn ở một bãi cát hoặc khi đi vào cảng, người ta không va phải đê chắn sóng. ○○○ Con tàu Polarlys, neo đậu ở cảng số mười bảy trong một vũng tàu xa xôi nhất và bẩn thỉu nhất ở Hambourg phải nhổ neo dời bến vào ba giờ chiều theo thông báo ở tấm biển móc vào thùng thư tại cầu tàu. Chưa đến hai giờ, thuyền trưởng Petersen đã mơ hồ cảm thấy “cái nhìn xúi quẩy” rình rập. Tuy nhiên đây là một người đàn ông cương nghị, béo lùn, mập mạp. Từ chín giờ sáng, ông bước từng bước dài trên boong giám sát việc bốc hàng lên tàu. Sương mù đặc biệt vàng và xám, chứa đầy bồ hóng, phả ra độ ẩm lạnh giá, đè nặng lên bến cảng và thành phố, người ta chỉ nhìn thấy những chiếc đèn của xe điện, những cửa sổ sáng đèn như giữa đêm. Lúc này là cuối tháng hai. Do lạnh và vì vật lộn trong những đám mây ấy, đã để lại trên mặt và những bàn tay một loại váng băng. Mọi hồi còi đồng loạt rít lên thành một tiếp âm chói tai lấn át tiếng kèn kẹt của những cần trục. Boong tàu Polarlys hầu như vắng vẻ: bốn người đàn ông ở trên khoang trước đang tháo dỡ những chiếc hòm và thùng. Con tàu không có gì nổi tiếng cả. Đây là con tàu chạy hơi nước trọng tải một nghìn tấn, có vẻ tàu đánh bắt cá thu, boong tàu luôn đầy ắp hàng hoá, tàu làm dịch vụ từ Hambourg đến Kirkenes bằng cách đi dọc bờ biển Na Uy để phục vụ giao thông cho những cảng nhỏ. Đây là con tàu hỗn hợp có chỗ cho năm mươi hành khách ghế hạng nhất và cũng ngần ấy hành khách hạng ba. Từ Na Uy, người ta đưa đến nơi nhận những máy móc, hoa quả và thịt muối. Người ta đưa về từ cực Bắc những thùng cá thu cũng như da gấu và dầu hải cẩu. Cho đến Lofoten, khí hậu bình thường. Rồi đột nhiên, người ta rơi vào những miền băng giá và trong đêm dài tới ba tháng. Những sĩ quan là người Na Uy. Những chàng trai tốt biết trước sẽ lấy bao nhiêu thùng ở Công ty Olsen tại Tromsoe và chuyên chở cho ai ở Hambourg những máy công cụ. Ngay buổi sáng ấy, Petersen dứt bỏ chiếc lon cuối cùng của mình chỉ được giữ bằng một sợi chỉ. Công ty bỗng cử ông đi với hàng tràng những lời dặn dò như với sĩ quan thứ ba, một chàng trai Hà Lan mười chín tuổi gầy mảnh như mới mười sáu tuổi! Phải chăng sự xuất hiện của Vriens lúc mười giờ làm cho Petersen đánh hơi thấy cái nhìn xúi quẩy? Anh ta tốt nghiệp trường hàng hải Delfzijl ngay tuần ấy. Hôm qua, anh ta trình diện vẻ xanh xao, xúc động, trong bộ đồng phục đứng đắn, ngơ ngác, đứng nghiêm. — Tuân lệnh, thưa thuyền trưởng! — Này, anh Vriens - Petersen nói với anh ta - tôi không có lệnh cho anh trong lúc này. Anh có thể nghỉ ngơi cho tới ngày mai. Với tư cách là sĩ quan thứ ba, anh lo việc đưa hành khách lên tàu. Vriens đi, buổi tối không trở lại. Vào mười giờ sáng, thuyền trưởng trông thấy anh ta xuống xe taxi, lảo đảo, với nước da xanh xao, mi mắt sưng phồng, cái nhìn sợ sệt. Khi anh ta qua cầu tàu, đúng là anh ta loạng choạng. Petersen xoay lưng lại với anh ta, nghe thấy anh ta chạm gót chào trước khi đi về phía buồng mình. — Anh ta ốm yếu như một con chó! - Một lúc sau người phục vụ nói. - Anh ta yêu cầu tôi cà phê rất đặc. Anh ta nằm duỗi dài, thẳng đơ trên giường hầu như không sao nói được. Người ta để que diêm cháy trước hơi thở của anh ta... Tất nhiên đó không phải là thảm hại! Nhưng khi ta có thói quen sống chung với những sĩ quan của mình, ta không thích nảy sinh một gã trai thuộc loại này, nhất là có một lá thư của quan chức hành chính đến trước, gửi gắm tạo điều kiện dễ dàng cho những bước đầu của anh ta. Ở tuổi mười chín, Petersen chưa tốt nghiệp nhưng ông đã ba lần đi vòng quanh thế giới! ○○○ Ông có thể dự báo trước việc đó. Một loạt “tai họa” sẽ bắt đầu. Trong lúc đi vòng trên con tàu của mình, hai tay đút túi, chiếc tẩu thuốc ở miệng, ông nhìn thấy một gã cao lớn tóc hung đứng tựa lưng vào thành tàu, cuốn một điếu thuốc lá. Người đàn ông đành mập mờ cúi đầu chào ông, tìm diêm trong túi. Rõ ràng là một con chuột ở cảng! Một trong số tên lang thang này ở miền Bắc không giống một tên lang thang nào trên trái đất. Một gã trai dưới bốn mươi tuổi cao lớn, khoẻ mạnh, vẻ đứng đắn mặc dầu bộ râu tám ngày không cạo và đôi má hơi lõm. Gã ở đây như ở nhà gã. Gã rít thuốc từng hơi ngắn, ưỡn ngực dưới chiếc áo hiệu Landwehr cũ mà gã đã thay cúc. — Anh làm gì ở đây? Gã hất cằm chỉ cơ trưởng rõ ràng đang qua cầu. Và người sau giải thích cho thuyền trưởng. — Thủy thủ tiếp than vừa bị sốt rét. Tôi phải để lại hắn trên bờ. Thế là tôi nghĩ đến gã này trên bến cảng, và tôi tuyển dụng gã làm thủy thủ tiếp than vào lò. Gã khỏe mạnh... — Anh ta có giấy tờ không? — Đúng thể thức! Gã ra tù ở Cologne... - Và cơ trưởng cười trong lúc rời đi. “Vậy là hai!" - Petersen làu bàu. Có một kẻ tiếp than vào lò, dù là kẻ mới ra tù đối với ông thế nào cũng mặc vì ông đang cần. Nhưng ông cảm thấy chán ghét gã từ đầu đến chân. Trong lúc đi bách bộ, ông tiếp tục lén quan sát gã. Phần lớn những kẻ lang thang người Đức đều có cái vẻ tự tin này, việc không biết xấu hổ và ngay cả sự hèn mọn này. Thêm nữa, gã này còn có vẻ gì mỉa mai trong cái nhìn. Gã cảm thấy mình bị dò xét. Gã tiếp tục hút thuốc, thỉnh thoảng đá lưỡi thấm ướt giấy thuốc, rồi nhìn khói thuốc phả ra từ miệng gã hoà trộn với sương mù. — Anh tên là gì? — Peter Krull. — Anh đã làm gì để phải vào tù? — Lần cuối cùng tôi không làm gì hết! Đó là sự sai lầm của tư pháp... - Gã nói từ tốn, giọng kéo dài và chính thuyền trưởng bỏ cuộc nói chuyện. Vả lại một dây cáp đứt đúng lúc đó làm cho một chiếc thùng cực lớn bọc kín chiếc máy kéo nông nghiệp lao vụt xuống từ độ cao sáu mét vào đáy khoang. Hành khách đầu tiên lên tàu, Petersen chỉ trông thấy chiếc hòm xanh và chiếc áo khoác màu xám. — Vriens đâu? - Thuyền trưởng hỏi người phục vụ - Tôi mong rằng tôi sẽ không phải lo tới cả việc lên tàu! — Anh ta ở phòng khách trước những cuốn sổ. Đúng thế. Chắc chắn anh ta đau quặn bụng, đầu óc đau đớn nhưng anh ta đang ở vị trí của mình. Anh ta tiếp khách, ghi lại những điều chỉ dẫn trong hộ chiếu của người ấy và chỉ cho người đó một phòng. Hai giờ cuối cùng luôn lộn xộn. Những chiếc xe tải đưa hàng hoá đến chậm. Những chiếc cần trục không thể vận hành nhanh hơn. “Mặc kệ! Ta sẽ bỏ lại ai không lên tàu đúng giờ!" Một sự đe dọa theo truyền thống không làm ai sợ cả. Một nữ hành khách lên tàu, theo sau là một người khuân vác. Cảnh sát thảo luận với Vriens, anh này quên điền một phần vào những bản khai in sẵn. Khi tiếng chuông cảnh báo đầu tiên vang lên, con đường trước mặt con tàu Polarlys thông thoáng. Nhưng khi người ta thả dây chão năm phút sau thì chiếc tàu lớn chở dầu của Anh đang chắn ngang và nó phải thực hiện những thao tác phức tạp. Một chiếc xà lan chạy máy dần dần vững bước tiến lên sát mặt nước chỉ với một thủy thủ tựa vào cần lái và hút tẩu thuốc. Tàu va vào sườn nó. Nửa boong của nó ngập trong nước và thật kỳ diệu là nó có thể tiếp tục chạy giữa những chiếc vỏ đen của các tàu chở hàng dựng lên quanh nó như những bức tường. Trên con sông Elbe là một đám rước. Ba hàng tàu thuỷ đi nối đuôi nhau thành chuỗi trong sương mù ngăn việc phân biệt cái bẫy của tàu trước và những hồi còi dữ dội thi nhau vang lên. Những con tàu chạy nhanh hơn mài miệt vượt lên những chiếc khác. Những thuyền buồm chen lấn nhau và đột nhiên người ta trông thấy cánh buồm mũi của chúng mọc lên cách sống mũi thuyền ít nhất là một sải cáp, khoảng hai trăm mét. — Từ từ... Dừng lại... Lùi lại... Dừng... Từ từ...Một nửa... Dừng... Máy điện báo kêu lách cách và con tàu tiến sang phải sang trái từng đợt trong sương giá. ○○○ Vào bảy giờ, con tàu vẫn ở trên sông và người ta chưa thấy ngọn đèn hiệu ở Cuxhaven báo cho biết đã đến biển. Thuyền trưởng bước xuống từ cầu tàu, để lại thuyền phó cùng với người hoa tiêu ở đó và chuẩn bị cho một việc khổ sai khác: chuẩn bị bữa ăn cho hành khách. Người phục vụ đem theo chiếc cồng đi trong những hành lang, với vẻ năn nỉ, theo kinh nghiệm biết rằng ngày đầu, những hành khách không bao giờ vội vã cả. — Năm suất hả? - Petersen nhận xét. — Một bà và ba ông... Bà đây... Cô ta tiến lên vẻ dễ dãi. Chiếc bót thuốc lá bằng ngọc ở trên môi. Cô ta trang điểm như để ăn tối trên con tàu sang trọng vượt Đại Tây Dương và hầu như khoả thân dưới chiếc áo dài lụa đen. Một con người nhỏ bé lạ lùng, mảnh mai, dễ bị kích động với những cử chỉ lả lơi, bằng những sự khéo léo của thời thượng, tự cho mình là con người nổi bật. Cô ta có mái tóc hoe vàng và cũng óng mượt như tóc một đứa trẻ. Mái tóc được tách ra bằng một đường ngôi giữa, rủ xuống đôi má chỉ với một làn sóng làm nổi bật khuôn mặt bầu dục. Hai đồng tử mắt sẫm màu và để tạo ra sự tương phản mạnh mẽ hơn, lông mi được tô thuốc đen. Miệng mỏng; đôi bầu vú nhô rất cao, rất nhỏ. — Thuyền trưởng? - Cô ta lẩm bẩm với giọng dò hỏi. - Thuyền trưởng Petersen... Ông hầu như không rửa mặt. Mái tóc dày rậm cần phải chải. — Mời bà vui lòng ngồi xuống! Cô ta ngồi với vẻ thong dong, chọn chỗ dễ chịu bên phải thuyền trưởng. Một hành khách khác bước vào, bắt tay Petersen, máy móc thốt lên: — Thời tiết thật tồi tệ!. Đây là Bell Evjen, giám đốc mỏ Kirkenes, hằng năm có chuyến đi Luân Đôn và Berlin và con tàu Polarlys đưa ông đi sớm hơn một tháng. Ông ta thích thú quan sát người phụ nữ trẻ. Một lát sau, một hành khách khác nghiêng mình trước mỗi người, không nói một lời; đây là một gã trai cao lớn đầu cạo trọc, không có lông mi cũng không có lông mày, đeo kính có mắt kính dây đến nỗi đôi mắt anh ta to quá mức. — Hãy dọn ăn đi, anh phục vụ! Sau đó anh gõ cửa hành khách thứ năm... Bởi vì còn một suất ăn chưa có người. Bữa ăn bắt đầu theo mốt Bắc Âu: canh súp nóng mở đầu, tiếp theo là những món nguội, thịt lợn ướp, thức ăn muối, cá hộp, mứt quả và pho mát. — Người ở phòng số mười tám không trả lời. — Hãy nói với sĩ quan thứ ba lo việc đó. Hai lần Petersen trèo lên boong, lo lắng thấy máy đột ngột chạy chậm, vẫn trong tình cảnh sương mù, những tàu chở hàng chạy theo hàng một, những hồi còi inh ỏi, kèn và còi hú. Tại bàn ăn, mọi người yên lặng. Giữa hai món ăn, người phụ nữ trẻ châm một điếu thuốc lá với chiếc bật lửa là một tác phẩm kim hoàn. Petersen cho rằng cô ta là người Đức, cũng như người hành khách đầu cạo trọc. — Chúng tôi sẽ phục vụ các vị cà phê tại phòng hút thuốc! - Cuối cùng ông nói trong lúc đứng lên, theo một công thức mà ông thường nhắc lại từ mười hai năm nay trong mỗi chuyến đi. Ông đang nhồi tẩu thuốc trong hành lang trước buồng mình thì người nữ hành khách qua gần ông và đi vào trong cầu thang thẳng đứng dẫn tới phòng hút thuốc. Trong suốt thời gian cô ta trèo lên, ông nhìn đôi chân cô ta dưới làn lụa đen tạo cảm giác rất thú vị với đôi đầu gối nhỏ nhắn và cả chút ánh da thịt. — Này, ông Vriens hử? Chàng trai liền máy móc đứng theo tư thế của mình. Đôi môi anh ta run lên. Anh đờ người như thể đột nhiên anh rơi vào giữa một thảm kịch. — Không thấy người hành khách ấy. Tuy nhiên hành lý của ông ta còn ở trong buồng ông ta. — Ông ta là ai? — Ernst Ericksen ở Copenhagen. Tôi còn trông thấy ông ta lúc một giờ trước lúc tàu khởi hành! — Người đàn ông mặc áo khoác màu xám với chiếc hòm màu xanh phải không? — Đúng thế! Tôi đã tìm khắp nơi. — Có lẽ ông ta quay lên bờ để mua báo nên lỡ tàu... Vriens và chàng trai đeo kính đã vào buồng họ. Còn lại một mình nữ hành khách ở phòng hút thuốc. Chiếc áo lụa đen xuất hiện trên đầu cầu thang. — Thuyền trưởng... Cô ta tỏ vẻ xúc động, nhưng gắng mỉm cười, hai bàn tay nén giữ nhịp đập của lồng ngực. — Có chuyện gì xảy ra thế? — Tôi không biết... có lẽ tôi sợ. Tôi vừa vào phòng hút thuốc. Tôi thấy bình cà phê ở trên bàn cũng như những chiếc tách và tôi bắt đầu rót cho mình. Đúng lúc ấy, hình như tôi nghe thấy tiếng động đằng sau tôi. Tôi quay lại, trông thấy một người đàn ông mà tôi chưa nhận ra là ai... Tôi tin chắc người đó khiếp sợ bởi vì người đó đứng lên và chạy trốn. — Qua đâu? — Qua cửa này, cửa trông ra boong đi dạo, phải không? — Ông ta mặc áo khoác màu xám phải không? — Xám, vâng. Tôi kêu lên... Tại sao ông ta chạy trốn như vậy? Trong khi cô ta nói, Petersen có cảm giác cô ta nói với Vriens hơn là nói với ông. — Hãy đi xem! - Ông ta ra lệnh cho viên sĩ quan. Người này ngập ngừng rõ rệt, nhất là vào lúc bước qua trước bà khách mà anh ta phải lướt qua để đi ra. — Xin bà hãy bình tâm, thưa bà. Tất cả chuyện này chắc chắn sẽ được lý giải. Cô ta hé cười, bĩu môi làm điệu và nói: — Tôi sẽ ở lại một mình ở phòng hút thuốc ư? — Các bạn bà sẽ sớm lên đây. — Ông không uống cà phê ư, thưa thuyền trưởng? Ông cảm thấy mùi nước hoa của cô ta rất nồng và ông còn cam đoan thấy cả mùi hương của da thịt cô ta toả ra. Một lúc sau trong khi cô ta rót cà phê, ông xoi mói những đường nét của cô ta và khi cô ta quay lại, cô ta thấy mặt ông đỏ lựng, giả vờ bận tâm lôi kéo chiếc cravate của mình. Evjen bước vào. ○○○ Khi Petersen rời phòng hút thuốc rộng lớn chứa được khoảng năm mươi người, thoải mái nhưng tạo cảm giác hơi lạnh vì những đồ gỗ bằng gỗ sồi có màu rất sáng, thì Evjen ngồi ở một góc đang ghi chép những tài liệu buôn bán lấy từ cặp ra. Trong góc đối diện, gã trai đeo kính đọc cuốn Berliner Tagdblau. Ở giữa hai người ấy, người nữ hành khách đã trải lên mặt bàn những quân bài nhỏ và bắt đầu chơi trò phá trận. — Ông vui lòng cho tôi xin tí lửa, được chứ, thưa thuyền trưởng? Ông phải bước lại. Cô ta đưa về phía ông chiếc bót thuốc lá dài, trong lúc cúi xuống không biết làm thế nào mà mắt Petersen nhìn sâu vào chiếc áo ngắn tới chỗ bắt đầu bầu vú. — Cảm ơn... chúng ta tới biển chưa? — Chúng ta đang đến gần Cuxhaven, vâng! Tôi phải lên cầu tàu đây. Nhìn gần, ông nhận thấy như Vriens, cô ta có đôi mi sụp xuống, những nét mệt mỏi của người qua một hay nhiều đêm mất ngủ. Cũng như Vriens, đôi môi cô ta đôi khi bất chợt run lên. Trên cầu tàu, ông gặp viên sĩ quan thứ ba đang tìm ông, nét mặt tiều tuỵ hầu như anh ta đã khóc. — Anh đã tìm thấy ông ta chưa? — Không. Chắc chắn ông ta đang náu mình. Tuy nhiên tôi đã lấy ba người cùng tôi. Nhưng không phải thế... Petersen nhìn anh ta với vẻ hơi tò mò: — Thì sao? — Tôi muốn nói với ông, thưa thuyền trưởng... rằng... rằng tôi hết sức tiếc về... Giọng nói anh ta vỡ ra. Nước mắt dâng lên trong đôi mắt anh ta. — Tôi cam đoan với ông rằng đây là sự ngẫu nhiên.. Tôi chưa bao giờ uống... Đêm nay... tôi không thể giải thích cho ông... Nhưng điều đó làm tôi không thể chịu nổi khi nghĩ rằng ông... — Hết chưa? Mặt anh ta tái nhợt đến nỗi người nói chuyện với anh ta tỏ chút thương hại. — Anh đi ngủ đi! Ngày mai sẽ sao! - Ông nói thêm kém nhẹ nhàng. — Ông nghĩ tôi còn say ư? Tôi xin thề với ông... — Đi đi! Và Petersen, khoác chiếc áo da dê cái, lại gần viên hoa tiêu, trong khi chiếc tàu chở hàng bật đèn xanh lướt theo chiều ngược lại cách có vài mét. — Chưa đến ư? Người đàn ông chỉ bàn tay trái vào màn đêm. — Cuxhaven! - Ông ta làu bàu. Đây là người hoa tiêu ở Elbe, mà dưới đèn tín hiệu của bến này, ông ta phải xuống một chiếc tàu máy nhỏ đang đợi ông ta. Thuyền trưởng mời ông ta rượu trắng truyền thống trong buồng gác trong lúc trao đổi vài câu chuyện bình thường. Ông rót đầy cốc thứ hai thì máy chạy chậm lại, rồi hoàn toàn ngừng hẳn. Người ta sớm nhận ra ánh đèn đom đóm trong sương mù sát mặt nước. Nó hầu như ở xa nhưng chỉ một giây sau, nó chuyển thành chiếc đèn acetylene phân biệt được mọi chi tiết. Lập tức người ta nghe thấy tiếng va chạm vào vỏ tàu, dưới chiếc thang ở cửa tàu. Một cái bắt tay. “Chúc ngủ ngon!" Người phục vụ đã thu dọn gọn gàng phòng ăn. Tại phòng hút thuốc, ba người ngồi cách nhau không quá tám mét, vẫn chưa quen biết nhau mặc dầu Evjen luôn nhìn người đàn bà trẻ. Người hoa tiêu vừa đặt chân xuống tàu đã gọi: — Này! Thuyền trưởng. Có chuyện gì đó cho ông... Ngả người lên tay vịn, Petersen nhìn rõ trong chiếc canot bóng dáng một người đàn ông bất ngờ: một người đàn ông mặc áo choàng, tay cầm một chiếc vali rất to. — Ông muốn nói gì? — Tôi sẽ giải thích cho ông. Người ta phải giúp người đàn ông trèo lên thang. Sau khi lên boong, người này lo lắng nhìn quanh mình. — Cố vấn cảnh sát Von Sternberg! - Ông ta nói - Tôi không thể đi tàu thuỷ tới Hambourg nên tôi phải đi ôtô. Đây là một người đàn ông trạc năm mươi tuổi có bộ râu nhọn và đôi lông mày rậm càng có vẻ lạ lùng với chiếc áo choàng màu mù mờ làm biến dạng bóng dáng ông ta. — Tôi sẽ ăn trong buồng tôi! - Ông ta nói thêm vì con tàu Polarlys lại bắt đầu chạy - Nếu những hành khách hỏi ông... — Tôi có ba hành khách tất cả! — Nếu những hành khách hỏi ông, ông hãy trả lời rằng tôi bị ốm phải nằm tại giường. Ông hãy nói với họ một cái tên khác... Wolt chẳng hạn, Herbert Wolf, thương gia về áo da lông. Tôi sẽ trả tiền chuyến đi. — Ông có công vụ ư? - Petersen hỏi với tâm trạng bực bội tăng lên. - Có người nào trên tàu cần...? — Tôi nói mình là cố vấn cảnh sát khi không phải là thanh tra. — Tuy nhiên... Thuyền trưởng hoàn toàn không phải không biết chức cố vấn cảnh sát ở Đức là một danh vị nổi tiếng mà chức năng không phải là truy đuổi những kẻ bất lương. Nhưng có vấn đề với cảnh sát đủ làm cho ông tỏ vẻ cà khịa. Ông là thuyền trưởng nên ông khẳng định mình là chủ con tàu của mình. — Dẫu sao, ông sẽ làm theo ý ông! - Ông làu bàu - Nếu đó là Ernst Ericksen làm ông quan tâm thì tôi phải nói ngay với ông rằng không bắt được hắn đâu. Mất tích rồi! Hắn ẩn náu có trời mới biết ở đâu, mặc dầu hắn đã mua vé cho chuyến đi và hành lý của hắn còn ở trong buồng hắn. Ông gọi: — Phục vụ viên đâu! Anh hãy đưa ông đây tới một buồng còn trống. Anh sẽ phục vụ ông ấy tại chỗ. Ông Wolf. Rồi quay về phía người đàn ông mặc áo choàng: — Đúng thế, phải không? Ông trực ban vào sáu giờ sáng và lẽ ra ông phải ngủ từ lâu. Ông trở về buồng mình, nằm vào giường, nhưng ông còn chú ý đến những người đi đi lại lại ở hành lang một cách vô ý thức. Vì vậy ông nghe thấy tiếng Evjen và người hành khách trọc đầu vào phòng họ. Qua nửa đêm mà cửa buồng người đàn bà trẻ chưa mở ra. Ông bấm chuông gọi người phục vụ. — Mọi người đã ngủ rồi ư? — Không phải tất cả. Còn người đàn bà... — Cô ta vẫn chơi trò phá trận à? — Xin lỗi! Cô ta dạo chơi trên boong với... — Với ai? — Với ông Vriens. — Anh ta dám cả gan bám riết cô ta ở phòng hút thuốc ư? — Không! Anh ta ở trong buồng mình. Chính cô ta yêu cầu tôi gọi anh ta... Thuyền trưởng nặng nề trở mình trên giường và càu nhàu điều gì đó khó hiểu đối với người phục vụ làm anh này đợi một lúc mới rút lui.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Sự Im Lặng Của Bầy Cừu - Thomas Harris
Tên ebook: Sự Im Lặng Của Bầy Cừu (full prc, pdf, epub) Nguyên tác: Le silence des agneaux Bộ sách: Hannibal Lecter (tập 1) Tác giả: Thomas Harris Thể loại: Kinh dị, Tiểu thuyết, Trinh thám, Văn học phương Tây Người dịch: Võ Liên Phương Nhà xuất bản: Văn Học Kích thước: 13x19 cm Số trang: 416 Giá bìa: 44.000 Hình thức bìa: Mềm Trọng lượng: 300 gr Năm xuất bản: 2004 Tạo ebook: Hoàng Liêm Nguồn: e-thuvien.com Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Ebook Sự Im Lặng Của Bầy Cừu - Thomas Harris Giới thiệu:   Vụ giết người hàng loạt xảy ra không để lại tung tích tại vùng Maryland đã khiến bầu không khí căng thẳng bao trùm cả thành phố. Nhất là khi nạn nhân bị bắt cóc lần này lại là con gái bà Nghị sĩ. Trước tình hình đó Clarice Starling - sinh viên tập sự FBI đã được lệnh đến phỏng vấn kẻ ăn thịt người Hannibal Lecter - một bác sĩ thần kinh cực kỳ thông minh bị giam giữ trong xà lim riêng ở bệnh viện tâm thần Maryland với hy vọng khả năng siêu phàm của hắn có thể giúp cô hiểu về tâm lý tên sát nhân được mệnh danh là Bill Buffalo. Những tiết lộ nửa chừng của hắn đổi lại bằng câu chuyện ám ảnh cả cuộc đời Starling. Clarice Starling đã dấn thân vào cuộc điều tra án giết người lột da hàng loạt như thế, để rồi trong tiếng bức bối của chiếc đồng hồ đếm ngược về cái chết, cô phải vật lộn để chấm dứt tiếng kêu bao lâu nay vẫn đeo đẳng giấc mơ mình: tiếng kêu của bầy cừu sắp bị đem đi giết thịt. Sự im lặng của bầy cừu hội tụ đầy đủ những yếu tố làm nên một cuốn tiểu thuyết trinh thám kinh dị xuất sắc nhất: không một dấu vết lúng túng trong những chi tiết thuộc lĩnh vực chuyên môn, với các tình tiết giật gân, cái chết luôn lơ lửng, với cuộc so găng của những bộ óc lớn mà không có chỗ cho kẻ ngu ngốc để cuộc chơi trí tuệ trở nên dễ dàng. Bồi đắp vào cốt truyện lôi cuốn đó là cơ hội được trải nghiệm trong trí não của cả kẻ gây tội lẫn kẻ thi hành công lý, khi mỗi bên phải vật vã trong ngục tù của đau đớn để tìm kiếm, khẩn thiết và liên tục, một sự lắng dịu cho tâm hồn. Nhận định: “...xây dựng tình tiết đẹp với lối viết thông tuệ. Không tác phẩm kinh dị nào vượt được cuốn này.” - Clive Barker “Một cuốn sách giáo khoa đúng nghĩa về nghệ thuật viết truyện kinh dị, một kiệt tác chứa xung lực đưa nó lao vụt lên đỉnh cao không một khiếm khuyết... Harris đơn giản chính là tiểu thuyết gia kinh dị xuất sắc nhất thời nay.” - The Washington Post “Tiết điệu dồn dập... đánh thức sự tò mò... lôi cuốn.” - Chicago Tribune Giới thiệu tác giả: Tác giả Thomas Harris Thomas Harris  (11/4/1940): là nhà viết kịch bản và nhà văn Mỹ, ông được biết đến với series về nhân vật Hannibal Lecter. Các tác phẩm của ông đều được dựng thành phim trong đó có  Sự im lặng của bầy cừu ( The Silence Of The Lambs ) đã đoạt 5 giải Oscar quan trọng nhất. Các tác phẩm trong series  Hannibal Lecter : - Rồng Đỏ (1981) - Sự Im Lặng Của Bầy Cừu (1988) - Hannibal (1999) - Hannibal Trả Thù (2006) Mời các bạn đón đọc Sự im lặng của bầy cừu của tác giả  Thomas Harris.
Hỏa Ngục - Dan Brown
Hỏa Ngục - Inferno phát hành ngày 14/5/2013 tại Mỹ và lập tức trở thành tâm điểm chú ý của độc giả toàn thế giới. Nhân vật chính của tác phẩm vẫn là Robert Langdon - giáo sư môn Biểu tượng Tôn giáo tại Đại học Harvard - người từng xuất hiện trong ba tác phẩm trước đó của ông.   Lấy cảm hứng từ Thần khúc - tác phẩm nổi tiếng của Dante thời Trung cổ, Hỏa Ngục - Inferno đưa độc giả tới đất nước Italy thế kỷ 14. Hỏa Ngục - Inferno mở ra với hồi ức của một phụ nữ che mặt bí ẩn - một trong những vong hồn vô hình của nhà thần học Dante. Những hồi ức ấy truyền đạt vào tâm thức của Langdon khi vị giáo sư đang dưỡng bệnh ở một bệnh viện. Lời thì thầm của người đàn bà về việc hàng nghìn cơ thể đang đau đớn đã khiến Langdon lao vào một cuộc tìm kiếm.   Hỏa Ngục - Inferno hấp dẫn người đọc bằng cuộc kiếm tìm bí ẩn và cuộc đua trí tuệ. Inferno hội tụ tất cả những tình tiết, đặc trưng quen thuộc làm nên thành công của Dan Brown : những câu đố, nữ đồng hành xinh đẹp và những toan tính bí hiểm.  Tác giả từng nói: “Mặc dù tôi đã được học tác phẩm Inferno (Inferno là một trong ba khúc của tác phẩm Thần khúc - PV) của Dante khi còn là sinh viên, nhưng khi nghiên cứu về thành phố Florence, tôi mới thấy rõ những ảnh hưởng lâu dài mà Thần khúc để lại trong thời hiện đại. Với tác phẩm mới này, tôi rất vui khi được đưa người đọc đi sâu vào một thế giới bí ẩn… bằng những mã số, biểu tượng và một số con đường bí mật”.   Ngay trong lần xuất bản đầu tiên, Hỏa Ngục - Inferno đã bán được 369.000 bản, nằm vị trí cao nhất trong sơ đồ biểu thị số lượng sách bán chạy của Anh và là cuốn sách ăn khách nhất năm 2013 của Amazon.   Tại Việt Nam, Hỏa Ngục - Inferno đã được công ty sách Bách Việt mua bản quyền và do dịch giả Xuân Hồng chuyển ngữ. Xuân Hồng từng là người dịch cuốn Biểu tượng thất truyền của Dan Brown  và các cuốn khác như Lý Quang Diệu, Hoàng đạo án. Mời các bạn đón đọc Hỏa Ngục của tác giả Dan Brown *** Review Minh Triệu: Trước khi quyết định mua một cuốn sách, thói quen của tôi là tìm xem review về nó. Và với “Hỏa Ngục” cũng vậy. Thế nhưng, tôi khá bất ngờ khi nghe nhiều người chê bai về phim chuyển thể, lẫn bản gốc. Và vì tò mò nên tôi cũng quyết định chọn mua “Hỏa Ngục”. Tuy nhiên, trái ngược với ý kiến của nhiều người, tôi lại thấy nó rất hay và cuốn hút. Vâng, một cuộc sách với người này là dở nhưng với người khác lại hay, chủ yếu là do cách nhìn nhận của mỗi người. Tôi là fan ruột của thể loại truyện trinh thám và dĩ nhiên những tác phẩm của Dan Brown không nằm ngoài tầm ngắm của tôi. Nếu đã từng đọc qua “Hỏa Ngục” của tác giả này, bạn sẽ phải choáng ngợp, hồi hộp dõi theo cuộc chạy đua gay cấn của vị giáo sư biểu tượng học Robert Langdon trong cuộc chạy đua chống lại một bệnh dịch kinh hoàng. Tóm tắt nội dung cuốn sách “Hỏa Ngục” của Dan Brown: Câu chuyện mở đầu có phần hơi khó hiểu khi vị giáo sư tỉnh dậy trong một bệnh viện xa lạ và gần như mất hết kí ức mấy ngày vừa qua. Và lúc ấy, ông cũng phải ngay lập tức chạy trốn hàng loạt kẻ đuổi bắt mình mà không hề biết nguyên do là gì. Vẫn là mô típ quen thuộc trong các tác phẩm trước đó của mình, nhưng dường như chúng ta chưa bao giờ thấy nhàm chán mà trái lại luôn hồi hộp dõi theo từng câu đố, mật mã, ký hiệu được giải mã một cách tài tình.  Kẻ bác học điên Zobrist với nỗi ám ảnh về sự diệt vong, sự tăng dân số quá mức và đặc biệt kiệt tác trường ca “Thần khúc” của Dante đã tạo ra một loại virut dịch bệnh chết người và giấu nó ở một địa điểm bí mật. Hắn trước khi chết đã chuẩn bị kỹ càng cho kế hoạch nguy hiểm của mình. Vị giáo sư trong nỗ lực cứu thế giới thoát khỏi một “Hỏa Ngục” kinh sợ sắp xảy ra đã đưa ta ghé qua các địa điểm nổi tiếng của Ý như Florence, Cung điện Vecchio, Bảo tàng Duomo,...  Một sự xen lẫn tài tình, Dan Brown lại một lần nữa khiến chúng ta trầm trồ với vẻ đẹp nghệ thuật của các nhà thờ, cung điện, tác phẩm nghệ thuật nổi tiếng ẩn chứa biết bao nhiêu huyền cơ bên trong. Và trong chuyến hành trình lần này, đồng hành cùng Robert là Sienna Brooks - một nữ bác sĩ người vô cùng khôn ngoan đã cùng anh vượt qua biết bao nhiêu khó khăn, nguy hiểm. Nhưng sau tất cả, liệu cô có phải là bạn hay lại trở thành một kẻ chủ mưu đáng sợ nữa??? Từng đọc rất nhiều cuốn sách của Dan Brown, nhưng tôi chưa bao giờ thất vọng về những cái kết trong câu chuyện mà ông đưa ra. Một cuốn tiểu thuyết làm say đắm biết bao nhiêu bạn đọc trên toàn thế giới và cũng mở ra cho ta khá nhiều suy ngẫm về các vấn đề của thế giới hiện đại.  Hãy đọc “Hỏa Ngục” và cảm những nỗi ám ảnh khôn nguôi từ tình tiết câu chuyện mà tác giả đã tinh tế tạo nên. “Ta là vong linh, ta là vong linh” câu nói vang vọng, ghê rợn mà hẳn khi khép cuốn sách lại bạn vẫn không thôi nghĩ về. Cảm nhận về cách viết truyện trinh thám của Dan Brown: Cách viết truyện của Dan Brown không hoa mỹ, nhưng ông rất biết cách khiến người đọc cuốn hút vào cốt truyện. Ngay khi kết thúc “Mở đầu”, bạn sẽ được kéo vào một cuộc chạy trốn không phút ngơi nghỉ, rồi bạn lại bị hành “sấp mặt” với sự ức chế khi mà Langdon quá ngây thơ hết lần này đến lần khác. Cuối cùng, ai là người ngây thơ đây, Langdon hay bạn? Có thể nói, “Hỏa Ngục” là một cuốn truyện trinh thám pha hành động mà bạn sẽ chẳng thể tìm thấy một điểm tệ hại nào của nó. Cách mà Langdon xâu chuỗi toàn bộ những dữ kiện rất ấn tượng bằng cách sử dụng hàng loạt những công trình ngoài đời, những tác phẩm, những thông tin mà có khi cả phần đời còn lại bạn cũng không bao giờ biết tới, Dan Brown đã kết nối chúng lại và tạo ra những câu đố vô cùng hóc búa. Đọc kỹ các chia tiết trong “Hỏa Ngục”, bạn sẽ nhận thấy chất trinh thám luôn hiện hữu qua cách mà Langdon suy luận, cách mà anh lật tẩy những bí ẩn và cả cách mà tác giả phơi bày những mánh khóe của mình. Phần hành động trong tác phẩm “Hỏa Ngục” vẫn được tác giả giữ vững phong độ ổn định và không quên thêm một vài chi tiết để phát triển nó. 
Giải Mật - Mạch Gia
Tên ebook: Giải Mật (full prc, pdf, epub) Tác giả: Mạch Gia Thể loại: Trinh thám, Tiểu thuyết, Văn học phương Đông Dịch giả: Sơn Lê Nhà xuất bản: Nxb Công An Nhân Dân Số trang: 352 Năm xuất bản: 3/2010 Khổ sách: 13x 20.5 cm Giá bìa: 56.000 đồng Đánh máy: khanhnghien Hiệu chỉnh & Đóng gói: thanhtradn91 Nguồn: viettorrent.vn Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Ebook Giải Mật - Mạch Gia Giới thiệu: Đã bao giờ bạn sống trong một thế giới hoàn toàn tách biệt với thế giới bên ngoài? Một thế giới nằm sâu dưới 701 tầng đất. Ở đó, họ - những con người không có tên mà chỉ biết đến nhau qua các ký hiệu, không nói năng mà chỉ hành động, không rơi lệ nhưng vẫn đầy bi thương, không nói cười nhưng tràn đầy cảm xúc… trong thế giới tưởng chừng câm lặng này cũng có biết bao chuyện xảy ra, có tiếng cười, và có cả những giọt nước mắt của tình người, tình yêu cuộc sống. Mời các bạn đón đọc Giải Mật của tác giả  Mạch Gia.
Thám Tử Lừng Danh Conan
Thám Tử lừng danh Conan là bộ truyện thám tử cho thiếu nhi nổi tiếng. Nguyên tác của tác giả Aoyama Gosho, được nhà văn Taira Takahisa viết lại thành tiểu thuyết.   Tác giả nguyên tác: Aoyama Gosho   Họa sĩ truyện tranh Aoyama Gosho sinh năm 1963 tại Tottori.   Năm 1986, ông được giải thưởng truyện tranh cho người mới vào nghề lần thứ 19 của nhà xuất bản Shogakukan với tác phẩm “Chotto mattete” (Hãy đợi tôi một chút).   Năm 1993, bộ truyện “Yaiba” của ông được giải thưởng truyện tranh lần thứ 38 của Shogakukan trong hạng mục truyện tranh dành cho thiếu nhi.   Năm 2001, bộ truyện “Thám tử lừng danh Conan” được giải thưởng truyện tranh dành cho thanh thiếu niên lần thứ 46 của Shogakukan.   Hiện tác phẩm “Thám tử lừng danh Conan” của ông vẫn tiếp tục được đăng trên tạp chí “Shonen Sunday”. Ông hâm mộ cuồng nhiệt đội bóng chày Giant.   Tác giả tiểu thuyết: Taira Takahisa   Tác giả Taira Takahisa sinh năm 1962 tại Okinawa.   Một số tác phẩm tiêu biểu của ông bao gồm “Heisei Sakokuron” (Luận về đóng cửa đất nước thời Heisei) đăng trên Big Comics Spirit, “Hyakka Koubou Ki” (Biến đổi vạn vật) đăng trên DIME, “Konna Ie Ga Hoshii” (Tôi muốn có căn nhà như thế này) đăng trên Big Comic. Hiện ông đang sáng tác một vài bộ truyện như “Gorugo 13”, “Thám tử lừng danh Conan – Phần đặc biệt” và “Thám tử lừng danh Conan – Tuyển tập suy luận – Bí ẩn lịch sử Nhật Bản” (tất cả đều của nhà xuất bản Shogakukan).   Thám Tử lừng danh Conan   Tập 1: Lá thư thách đấu gửi Kudo Shinichi   Thám Tử lừng danh Conan   Tập 1: Lá thư thách đấu gửi Kudo Shinichi Một lá thư thách đấu được gửi tới Kudo Shinichi – cậu thám tử học trò nổi tiếng với khả năng phá những vụ án phức tạp!   Hung thủ viết: “Ta sẽ bắt cóc học sinh trong chuyến dã ngoại cuối năm của Trường trung học Teitan”. Cuộc chiến sinh tử giữa hung thủ và Shinichi đã bắt đầu!!   Thám Tử lừng danh Conan   Tập 2: Phù Thủy Xứ Enjinbara Thám Tử lừng danh Conan   Tập 2: Phù Thủy Xứ Enjinbara  Những vụ án li kì, những tình tiết gay cấn, những thủ đoạn tinh vi, những suy luận xác đáng... tất cả đều có trong cuốn truyện này.Những suy đoán thông minh, sắc sảo... và còn hơn thế nữa, tác giả tiểu thuyết đã thổi vào các vụ án của Conan sự hồi hộp đến nghẹt thở, sự li kì đến lạnh người... Conan cùng thám tử Kogoro, Ran và Đội thám tử nhí đặt chân tới vùng đất cảng đầy sương mù Ejinbara. Họ cứu một luật sư khỏi vụ tấn công ở khu nghĩa trang dành cho người nước ngoài, rồi bị cuốn vào vụ giết người hàng loạt với những bức thư đe dọa của phù thủy! Bằng sự thông minh, tài suy đoán, Conan đã phát hiện ra kẻ mạo danh phù thủy để thực hiện những tội ác đó.   Thám Tử lừng danh Conan   Tập 3: Bản Giao Hưởng của Kẻ Sát Nhân Thám Tử lừng danh Conan  Tập 3: Bản Giao Hưởng của Kẻ Sát Nhân    Tại buổi hòa nhạc nhân dịp khánh thành Nhà hát Nghệ thuật Haido, một vụ án bi thảm đã xảy ra. Conan và tài suy luận của cậu lại có cơ hội thử sức trước lời thách thức của kẻ sát nhân đã gây ra một án mạng hoàn hảo!!   Thám Tử lừng danh Conan   Tập 4: Truyền thuyết kho báu ở Koshu Thám Tử lừng danh Conan  Tập 4: Truyền thuyết kho báu ở Koshu Conan và các bạn bị lạc trên núi, rồi bỗng chốc bị cuốn vào cuộc phiêu lưu tìm kiếm kho báu của Takeda Shingen! Ayumi và Ai bị hai kẻ lạ mặt bắt cóc, số phận của hai cô bé sẽ ra sao?! Conan một lần nữa chứng tỏ tài suy luận của mình với việc giải được những mật mã chỉ đường tới kho báu!   Thám Tử lừng danh Conan  Tập 5: Kudo Shinichi trở lại – Cuộc đối đầu với Tổ chức Áo đen Thám Tử lừng danh Conan Tập 5: Kudo Shinichi trở lại – Cuộc đối đầu với Tổ chức Áo đen Một lá thư đe dọa được gửi đến thí sinh triển vọng nhất của cuộc thi Miss Japanesk! Conan và Haibara Ai đã vô tình bị cuốn vào vụ này và còn bất ngờ bị biến đổi lớn trở lại thành người trưởng thành. Tổ chức áo đen đã phát hiện ra điều này và bắt đầu cuộc săn lùng họ! Một vở kịch gay cấn diễn ra ngay tại khách sạn mới khánh thành… Thám Tử lừng danh Conan  Tập 6: Lá Thư thách đấu gửi Kudo Shinichi – Án Mạng tại tòa án Thám Tử lừng danh Conan Tập 6: Lá Thư thách đấu gửi Kudo Shinichi – Án Mạng tại tòa án Bà luật sư Kisaki Eri, mẹ Ran và là vợ đang ly li thân của ông Kogoro, xuất hiện tại một phiên tòa với tư cách nhân chứng. Tại đó, một vụ án bất ngờ xảy ra!! Liệu Kudo Shinichi xuất hiện tại hiện trường có thể chứng minh được sự trong sạch của bà Kisaki không?! Mời bạn đọc theo dõi câu chuyện vụ án vô cùng hấp dẫn và thưởng thức bốn vụ án ly li kỳ kì đã được công chiếu trên truyền hình này!!   Thám Tử lừng danh Conan Tập 7: Lá Thư thách đấu gửi Kudo Shinichi – Án Mạng phương trình tình yêu Thám Tử lừng danh Conan Tập 7: Lá Thư thách đấu gửi Kudo Shinichi – Án Mạng phương trình tình yêu Hai mươi hoa hậu và á hậu của mười trường đại học cùng tham gia trò chơi tại một buổi gặp mặt. Tại đó, điều không may đã xảy ra với người thắng cuộc! Kudo Shinichi tình cờ có mặt tại hiện trường. Liệu cậu có thể tìm ra sự thật đau lòng đằng sau bí ẩn này không...?! Ngoài tập truyện “Án mạng phương trình tình yêu”, cuốn sách này còn có một số các tác phẩm: Cái chết của đạo diễn nổi tiếng, Người thừa kế bị bắt cóc, Cầu dao bị sập chuyển thể từ phim truyền hình Conan rất đặc sắc!!   Thám Tử lừng danh Conan  Tập 8: Lá Thư thách đấu gửi Kudo Shinichi – Án Mạng – Kudo Shinichi và Hattori Heiji quyết đấu Thám Tử lừng danh Conan Tập 8: Lá Thư thách đấu gửi Kudo Shinichi – Án Mạng – Kudo Shinichi và Hattori Heiji quyết đấu Trong lúc dẫn nhóm trẻ con đi gõ của từng nhà vào đêm lễ hội Halloween, Shinichi và Hattori tình cờ chứng kiến vụ án. Ai là kẻ đã gây tội ác?! Cùng với câu chuyện đối đầu nảy lửa với cậu thám tử học trò miền Tây, tập truyện này còn có các vụ án khác đã được công chiếu trên truyền hình!   Thám Tử lừng danh Conan   Tập 9: Kudo Shinichi trở lại – Bí ẩn truyền thuyết Thần Chim Thám Tử lừng danh Conan  Tập 9: Kudo Shinichi trở lại – Bí ẩn truyền thuyết Thần Chim Truyền thuyết Thần Chim được lưu truyền tại một ngôi làng hoang vu hẻo lánh như thế nào? Shinichi cùng với Ran Mori, Suzuki Sonoko, Kisaki Eri và Kogoro Mori được mời tới ngôi làng ấy, và rồi liên tiếp những vụ sát nhân dị thường xảy ra trước mắt họ! Có lẽ nào những nạn nhân là vật tế cho Thần Chim thật sự? Còn những mảnh gương vỡ rơi lại ở hiện trường, chúng có ý nghĩa gì vậy?   Mời các bạn đón đọc Thám Tử lừng danh Conan của tác giả  Taira Takahisa.