Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Đồng Xu Nhuốm Máu

Tác giả Thạch Bất Hoại đã giới thiệu với bạn đọc yêu thích thể loại truyện ma một truyện khá đặc sắc, vẫn là không khí ghê rợn thường thấy, vẫn là những chi tiết làm người ta phải nghẹt thở mỗi khi chạm vào, có những bí mật, những lời nguyền và cả những ám ảnh, truyện Đồng Xu Nhuốm Máu sẽ dẫn dắt bạn vào một thế giới đầy kì bí, ma mị như vậy rồi ta sẽ chạm mặt ít nhất một lần trong đời, rồi sẽ qua và rồi sẽ có chút nghi hoặc hay hoảng hốt không yên. *** Truyện Kinh Dị Chọn Lọc:  Hồn Ma Báo Mộng Nghiệp Chướng Sợi Dây Thừng Người Chết Người Đàn Bà Của Bóng Đêm Bến Đò Biệt Ly Vết Xăm Ma Ma Tình Một Xác Hai Hồn Linh Hồn Trong Ngọn Nến Trò Chơi Ma Quái Tình Người Kiếp Rắn Trở Về Từ Kiếp Sói Chuyến Xe Cuối Cùng Đồng Xu Nhuốm Máu Bức Tranh Chết Chóc Chiếc Áo Khoác Trên Mộ Tiếng Khóc Trên Mộ Gốc Cây Mặt Quỷ Bóng Người Trên Biển Vắng ... *** Tỉ ôm đầu lảo đảo chạy vào con hẻm sâu hun hút. Hắn cứ cắm đầu cắm cổ mà chạy như bị ma đuổi phía sau lưng, chạy không cần định hướng. Vừa chạy vừa thở hồng hộc. Một đám đàn bà, trẻ con đang ngồi túm tụm bên đường nói cười rôm rả, thấy bộ dạng điên cuồng của hắn chạy tới, tất cả đều dạt ra nhường đường cho Tỉ, không ai dại gì lại đi dây vào một đứa đang có vấn đề. Người dân ở đó cũng không biết Tỉ là ai, nhưng nhìn thoáng qua cũng đoán được đó là một kẻ thuộc thành phần bất hảo, không phải người lương thiện đàng hoàng! Tỉ cóc cần biết mọi người nghĩ sao về hắn. Hắn chỉ muốn trốn thoát, trốn thoát điều gì thì ngay cả bản thân hắn cũng không biết! Hắn chỉ biết hắn cần phải chạy thật xa, phải làm một cái gì đó để xua tan những cảm xúc dữ dội đang trào ứ trong hắn. Con hẻm ngoằn ngoèo uốn khúc như một con rắn khổng lồ cuối cùng đâm ra một bãi rác lớn. Nơi đó người ta vứt tất cả những thứ rác rưởi và chất thải của cả cái thị xã này. Mùi xú uế nồng nặc bốc lên làm Tỉ bất giác muốn nôn ọe. Hắn giựt lùi muốn quay trở lại, nhưng không biết ma quỉ xui khiến gì tự nhiên hắn lại xăm xăm tiến về phía cuối bãi rác chỗ có những chiếc ống cống bằng xi măng đang nằm lăn lóc chờ ngày các cơ quan chức năng đưa chúng về đúng vị trí. Ở phía đó ngược chiều gió, đồng thời cũng phía cuối của bãi nên hầu như chỉ toàn là rác cũ, lâu năm, mùi hôi thối cũng không nồng nặc như ở chỗ lúc nãy. Tỉ bước chậm lại, hai tay buông thõng xuôi theo người một cách chán chường, mệt mỏi. Trong lòng Tỉ giờ đây ngổn ngang biết bao nỗi lo âu sợ hãi. Tỉ đã thua đến đồng bạc cuối cùng! Không những thế, cả giấy tờ nhà đất Tỉ cũng thế chấp mất rồi, cộng thêm tờ giấy nợ một trăm triệu kia nữa... Biết làm sao bây giờ? Chỉ còn mỗi một cách là chết đi mà thôi! Nhưng nếu Tỉ chết đi thì mẹ và vợ con Tỉ sẽ sống sao đây? Căn nhà nhỏ và mảnh đất bé xíu mà lâu nay vợ Tỉ vẫn chăn nuôi và trồng mấy liếp rau liếp cải ấy sẽ bị chủ nợ xiết đi, mẹ và vợ con Tỉ sẽ phải lang thang đầu đường xó chợ, không chốn nương thân... Nhưng nếu Tỉ không chết thì sao? Nhà đất vẫn bị xiết, đồng thời chắc chắn sẽ bị truy tố ra tòa vì số nợ một trăm triệu có giấy tờ cam kết hẳn hoi kia. Chết! Chết! Đúng rồi, chỉ có cái chết mới có thể giúp được Tỉ trong lúc này... Nhưng làm sao Tỉ đành lòng... Mẹ Tỉ già rồi cứ nay yếu mai đau, vợ Tỉ lại sắp đến ngày sinh nở. Trời ơi... tại sao ông trời lại đẩy con vào đường cùng thế này? Ông trời ơi, ông không thương con thì xin ông hãy thương lấy mẹ và vợ con của con. Mẹ con đã khổ cả đời vì cha con rồi. Còn vợ con, từ ngày về làm vợ con, cô ấy chưa một ngày được thảnh thơi vui sướng. Nhưng cô ấy chưa khi nào hờn trách gì con mà vẫn vui vẻ chịu đựng, san sẻ cùng con những thiếu thốn, khó khăn... Con không có lỗi... chính vì con thương mẹ và vợ con con, con muốn họ được sống sung sướng hơn, vì vậy con mới... và bây giờ con ra nông nỗi thế này đây... hu hu hu... Không nhấc chân lên nổi nữa, Tỉ ngồi thụp xuống, lưng tựa vào một ống cống và khóc ngất lên từng hồi như có điều oan ức đớn đau lắm vậy. Công bằng mà nói, Tỉ không phải là đứa bỏ đi. Hắn là một đứa con hiếu thảo, là một người chồng biết yêu thương vợ. Nhưng có lẽ tại số phận của hắn, tại cái kiếp người của hắn đã được đặt để vào khuôn khổ nghèo hèn nên mặc dù hắn rất siêng năng làm lụng mà vẫn không khá lên được! Từ lúc hơn mười tuổi hắn đã biết bưng thúng bánh đi dài theo các con hẻm, cất tiếng rao lanh lảnh để giúp mẹ kiếm tiền lo bừa ăn hàng ngày cho bốn miệng ăn: ba mẹ, hắn và đứa em gái út. Ba hắn là một gã đàn ông nát rượu. Không ngày nào ông không uống, mà không phải chỉ uống sương sương, nhâm nhi vui bạn vui bè... Ba hắn uống như hũ chìm, uống đến say khướt quên trời, quên đất. Hôm nào mẹ hắn không có tiền lo rượu cho ba hắn thì chắc chắn hôm đó bà sẽ bị một trận đòn nhừ tử đến nỗi cười cũng không chịu được, hoặc là chính mẹ hắn hoặc là hắn chạy tới quán bà Tư ở đầu đường mua chịu rượu và một ít cá khô về làm mồi cho hắn thì mới có thể yên thân được. Nhưng những hôm có rượu, có mồi thì cũng đau dễ được yên thân. Ba hắn khi đã uống say thường đem những chuyện bực mình từ năm xửa năm xưa ra dày vò mẹ hắn. Nếu mẹ hắn nín nhịn không cãi lại thì ba hắn bảo mẹ hắn coi thường: - Tao không đáng mặt nói chuyện với mày sao? Còn nếu mẹ hắn không nín nhịn được, có lời đôi co qua lại thì lập tức ba hắn hùng hổ: - À... à, cái con này hỗn! Mày dám ăn nói tay đôi với chồng mày à? Tao phải dạy ày một trận mày mới hiểu được câu "phu xướng phụ tùy"! Những ngày thơ ấu của Tỉ là những ngày thấm đẫm nước mắt khổ đau của người mẹ gầy gò khốn khổ. Có lần Tỉ hỏi: - Sao mẹ không bỏ phứt ổng đi, con thấy ba mẹ thằng Tam cũng bỏ nhau có, có sao đâu? Không có cha như thằng Tam coi bộ còn sướng hơn... Mẹ Tỉ khóc òa lên rồi ôm hắn vào lòng nói nhỏ: - Con không được nói vậy! Mẹ con mình mang ơn ông ấy, dù khổ hơn nữa mẹ cũng không thể nào bỏ ông ấy được, mẹ phải đền ơn ông ấy... - Ơn gì hở mẹ? Tỉ ngây thơ hỏi nhưng mẹ hắn lại gạt đi: - Con còn nhỏ, con chưa hiểu, chưa biết được đâu. Hiện nay, con chỉ biết nghe lời mẹ là đủ rồi! Dù ba con có thế nào đi nữa con vẫn phải thương yêu và kính trọng ông ấy, con không được quyền nói xấu ông ấy, nghe không? Bởi vì... với mẹ con mình, ông ấy là người đàn ông tốt nhất trên đời! Tỉ rất hậm hực khi nghe mẹ nói thế, nhưng vốn là một đứa ngoan, biết nghe lời nên Tỉ cũng không dám hỏi nhiều. Nó miễn cưỡng yêu thương, miễn cưỡng kính trọng người đàn ông luôn hành hạ mẹ nó. Với Tỉ và em gái thì đỡ hơn, ông ấy hầu như không hề làm khó hai anh em Tỉ. Đồ nhậu có món gì ngon, thấy anh em Tỉ đi ngang ông đều ngoắt lại: - Ê... ê! Hai đứa bây vô đây ăn với tao nè... cái này ngon lắm nghe... ăn đi, ăn đi au lớn để mẹ mày nhờ... Hầu như ông luôn luôn lặp lại câu đó mỗi khi gọi anh em Tỉ vào ăn cùng. Ông cũng chưa hề đánh Tỉ dù chỉ là một roi phết nhẹ trên mông hay một bạt tai khi tức giận. Tuy nhiên ông cũng chưa bao giờ tỏ ra yêu thương, quyến luyến Tỉ. Với em gái Tỉ thì khác. Có những lúc ông ôm con bé vào lòng, vuốt tóc vuốt tay nó rồi cười khà khà đầy mãn nguyện: - Con gái rượu của tao! Con gái vàng gái ngọc đây mà... Không ít lần Tỉ thấy thắc mắc trong lòng, bởi vì hắn thấy ở những nhà khác, người cha thường tự hào về con trai của mình hơn. Mẹ Tỉ đã phải chịu đựng một người chồng như vậy hết năm này qua năm khác. Cho đến một ngày, ba Tỉ nhậu say về ngang qua cây cầu nhỏ, do sơ sẩy thế nào mà rơi tòm xuống dưới không ai hay, mãi đến sáng hôm sau đi tìm khắp nơi không thấy, chỉ nghe một người bạn nhậu bảo: - Chiều hôm qua anh ấy có tới đây uống rượu với tôi nhưng đã về lúc chập tối! Mẹ Tỉ hoảng lên, mếu máo kêu khóc, mọi người đổ xô đi tìm thì mới phát hiện xác ông vướng dưới đám lục bình ớ khúc sông gần đó. Sau đám tang ba, cuộc sống của mẹ con Tỉ dễ thở hơn rất nhiều, nhưng Tỉ vẫn không hiểu sao mẹ Tỉ cũng vẫn không vui mà mặt mày cứ u sầu ủ dột. Rồi một hôm, Tỉ được nghe mẹ kể cho nghe về bí mật đời mình, về lý do tại sao bao nhiêu năm qua mẹ Tỉ vẫn một lòng yêu thương ba Tỉ dù đã bị ông hành hạ không thương tiếc những khi say rượu. Ngày đó, mẹ Tỉ là một cô gái quê nghèo khổ trôi dạt lên Sài Gòn tìm kế sinh nhai. Vừa chân ướt chân ráo lên nơi thành thị, cô đã lọt ngay vào tầm ngắm của một tên sở khanh. Hắn tìm mọi cách để ve vãn, dụ dỗ cô, và hắn đã làm được điều đó không mấy khó khăn đối với một cô gái thật thà và cứ tưởng xung quanh mình ai cũng thật thà như thế! Hắn hứa hẹn đủ điều, nhưng đến lúc cô gái báo tin mình đã mang thai thì hắn cao chạy xa bay không một lời từ giã. Một mình thân gái nơi xứ lạ quê người, không người thân, không tiền bạc, cô làm sao tồn tại được? Còn trở về quê thì cô biết ăn nói sao đây về cái bào thai đang lớn dần từng ngày trong bụng? Khổ đau, tuyệt vọng, một đêm mưa gió đầy trời, cô gái đã tìm tới bên sông vắng để quyên sinh. Nhưng bất ngờ, cũng trong đêm đó có một chàng trai lang thang đi dưới trời mưa trên đường vắng, tình cờ phát hiện cô gái định hủy mình. Chàng trai đã kịp thời cứu cô thoát chết và nghe cô kể về hoàn cảnh của mình. Xót thương cho thân phận người con gái bơ vơ nơi đất lạ, người con trai đã đứng ra nhận lấy trách nhiệm về mình. Ngay sáng hôm sau, anh dắt cô gái về quê thưa chuyện với gia đình rằng: - Con đã lỡ làm cho con gái người ta bụng mang dạ chửa, ba mẹ thương con, thương cháu nội mà đừng trách phạt chúng con, cho phép chúng con được thành vợ thành chồng ... Ai nấy ngớ người la trước cái tin hệ trọng của cậu con trai cả, nhưng sau đó cả nhà cũng mừng vui không kém vì sắp có cháu nội để bế bồng. Thế là việc cưới xin được tiến hành ngay sau đó, tuy đơn sơ giản dị nhưng đã cứu vớt được cuộc đời của cô gái và cả đứa bé chỉ mới là bào thai. Rồi khi đứa bé chào đời, người cha vẫn làm tròn bổn phận, không một chút đối xử phân biệt hay hà khắc nào với nó. Lắm lúc nó nghịch phá nhưng chưa bao giờ người cha vung roi đánh con lấy một lần. Chính điều đó làm cho người mẹ cảm động và nguyện với lòng mình, suốt đời này kiếp này mẹ con cô sẽ làm tất cả để đền đáp ân tình của người đàn ông đó. Nghe mẹ kể lại chuyện đời mình, Tỉ vô cùng hối hận vì đã có những lúc cảm thấy ghét cha, thù cha, và cả đến khi ông ấy chết, tuy Tỉ cũng buồn đau, cũng thương đấy, nhưng đâu đó bên cạnh vẫn là cảm giác được giải thoát, không phải giải thoát cho bản thân mình, mà là giải thoát cho người mẹ mà Tỉ luôn yêu thương, kính trọng. Tỉ giúp mẹ làm đủ thứ việc để kiếm tiền nuôi em. Từ bán bánh bán khoai, đến gánh nước, khiêng hàng,... thứ gì Tỉ cũng làm, miễn kiếm được ít tiền đem về ẹ. Mẹ Tỉ nhiều năm lao lực nên sức khỏe sa sút rất nhanh, bà không còn làm được những việc nặng nhọc nữa, chỉ quanh quẩn ở nhà lo cơm nước vá, may cho anh em Tỉ, đã vậy bà cứ nay đau mai yếu quặt quẹo rất thương tâm. Những đồng tiền ít ỏi Tỉ kiếm được nếu chỉ để lo cho ba miệng ăn không thôi thì còn tạm đủ, chứ thêm khoản thuốc thang ẹ thì Tỉ không sao lo nổi. Thế nên cuộc sống của ba mẹ con vẫn cứ đắp đổi qua ngày. Năm hai mươi tuổi, trong một lần đi theo một ông thầu xây dựng làm một công trình lớn tận Bình Dương, Tỉ tình cờ quen Lan, một cô gái nhỏ hơn Tỉ hai tuổi, hiện đang làm công ở một lò gốm gần nơi công trình Tỉ đang thi công. Sau khi tìm hiểu, Tỉ biết được hoàn cảnh của Lan cũng bi đát không kém gì mình. Lan mồ côi cha mẹ từ nhỏ, cô sống với vợ chồng người chú và thường xuyên bị bạc đãi. Lan phải làm việc và giữ em quần quật suốt ngày không được nghỉ tay, vậy mà vẫn bị chú thím chửi là "thứ đồ ăn hại", là "tội báo oan gia". Lớn lên một chút, Lan được thím giới thiệu vào làm ở đây, lương mỗi tháng đều bị thím ứng trước gần hết, chỉ chừa lại cho Lan một số ít ỏi, không đủ để cô ăn xôi mỗi sáng đi làm. Nhưng dẫu sao Lan vẫn thích đi làm hơn. Đi làm thế này vừa có bạn bè để trò chuyện, có những giây phút lặng lẽ một mình để thả cho tâm hồn thiếu nữ mười tám tuổi được bay bổng với những ước mơ, và đi làm thế này thì đỡ phải nghe những câu mắng chửi nặng nề vô lý... Chuyện không có tiền trong người với Lan cũng đã trở nên quen thuộc rồi, bình thường rồi nên cô cũng không cảm thấy buồn hay phẫn uất gì cả. Tỉ và Lan quen nhau không lâu thì cả hai đã thật sự cảm mến và thương yêu nhau vô hạn. Nhưng chuyện cưới xin đối với Tỉ lại là một vấn đề nan giải. Ngày mẹ Tỉ lặn lội lên Bình Dương tìm đến thưa chuyện với chú thím Lan, bà trở về nhà với vẻ mặt ỉu xìu buồn tủi... Chú thím Lan luôn miệng nói hai người đã nuôi dưỡng Lan từ hồi còn bé nên coi cô như con gái ruột của mình, giờ gả cô đi lấy chồng, họ không đòi hỏi gì nhiều, nhưng bắt buộc phía nhà trai phải lo đầy đủ các lễ vật và cả nữ trang cho cô dâu, tiền đưa cho nhà gái... Chỉ một trong những yêu cầu đó thôi cũng đủ làm mẹ con Tỉ xính vính rồi, có đâu tới nữ trang, lễ lộc... Mời các bạn đón đọc Đồng Xu Nhuốm Máu của tác giả Thạch Bất Hoại.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Hồ Sinh Tử - Sái Tuấn
AudioBook Hồ Sinh Tử   Con người sau khi chết đều phải đi qua Quỷ môn quan, bước vào con đường Hoàng tuyền, lội qua nước Vong Xuyên, vượt qua cầu Nại Hà, bên cầu có một bà lão tên gọi bà Mạnh, chỉ cần uống nước canh của bà, là bạn sẽ quên đi hết tất cả những chuyện xảy ra trong kiếp trước. Nhưng nếu bạn không uống canh của bà Mạnh, thì bạn sẽ được quay trở lại thế giới cuộc sống. Năm 1995, thầy giáo trẻ dạy môn ngữ văn cấp 3 có tên Thân Minh vô duyên vô cớ bị trở thành nghi phạm giết người. Không lâu sau, anh bị giết ở “khu Ma nữ” gần trường học, kẻ sát nhân và động cơ gây án vô cùng bí hiểm... Nhiều năm sau, những người có liên quan đến vụ án năm đó - Cốc Thu Sa, Cốc Trường Long, Lộ Trung Nhạc, Hạ Niên, Mã Lực và Âu Dương Tiểu Chi lần lượt gặp phải số phận bất hạnh! Những lời đồn đại đáng sợ, âm hồn của Thân Minh không tan, bắt đầu báo thù! Hơn nữa, tất cả những dấu hiệu rất rõ nét, cậu thiếu niên Tư Vọng thần bí sinh vào cuối năm 1995 đã đến thế giới này mang theo sứ mệnh phục thù! Lẽ nào, thực sự có chuyện chuyển thế tái sinh? Cậu thiếu niên yếu ớt, làm sao có thể giảo hoạt chơi trò nham hiểm với thế giới người lớn? Rốt cuộc, ai là người Thân Minh yêu thương nhất? Ai đã huỷ hoại cả cuộc đời anh? Tên ác ma giết hại anh rốt cuộc là ai? Tư Vọng chính là Thân Minh sao? Mời các bạn đón đọc ​Hồ Sinh Tử của tác giả Sái Tuấn.
Ma Thổi Đèn Tập 9: Thánh Tuyền Tầm Tung - Thiên Hạ Bá Xướng & Ngự Định Lục
eBook Ma Thổi Đèn Trọn Bộ AudioBook Ma Thổi Đèn Từ xưa đã có quan là phải có trộm. Kẻ trộm lại chia ra Hồng đạo, Hắc đạo , Bạch đạo. Hồng đạo là kẻ chuyên trộm kim ngân bảo khí, từ quan lại quyền quý cho tới bình dân. Hắc đạo là bọn lục lâm sơn phỉ, ác bá hung đồ chuyên kiếm tiền của phi nghĩa, cho nên còn được gọi tên là nghĩa đạo. Còn Bạch đạo thì có chút thần bí, thứ bọn chúng nhắm đến là mấy món đồ dưới đất, gia sản của người chết, hay nói đơn giản như trên phố hay gọi là trộm mộ. Từ xưa đến nay có rất nhiều phái trộm mộ, trong đó hiển hách nhất chính là bốn phái Phát Khâu, Mô Kim, Ban Sơn, Xả Lĩnh. Bởi vì được tổ tiên truyền thừa lại nửa bộ "Thập lục tự phong thuỷ bí thuật" tôi mới trở thành Mô Kim Hiệu Uý, sau lại qua thế sự nhân thường, rồi tìm hiểu giấy tờ từ Kim Toán Bàn - đồ đệ của Mô Kim Hiệu Uý Trương Tam Liên Tử lẫy lừng thời mạt Thanh mới hiểu chút chuyện liên quan tới "Thập lục tự phong thuỷ bí thuật". Bí thư này vốn không chỉ có quyển hạ "Phong Thuỷ" mà còn cả quyển thượng "Âm Dương" bao hàm thông thiên tường địa, bí thuật hoàn vũ cổ kim. Cũng chính bởi vì quyển thượng "Âm Dương" quá mức huyền diệu nên nó mới bị Trương Tam Liên Tử huỷ đi để tránh hoạ cho hậu nhân, chặt đứt một chi Mô Kim. Nhưng thế sự trêu người, Mô Kim phù lại gián tiếp đến tay tôi vào lúc vật còn người đã mất rồi. Mấy năm trước, tôi thoái ẩn, cất Mô Kim phù, niêm phong xẻng Lạc Dương, góp vốn làm ăn cùng mấy vị huynh đệ sinh tử, sống những ngày còn lại như người thường. Giờ đây, cải cách thổi một làn gió xuân tới vùng Thần Châu, tôi chuẩn bị xuôi nam làm một ít buôn bán kiếm tiền sống, rồi sang bên Mỹ trả lại món nợân tình nhiều năm. Không ngờ bỗng nhiên lại gặp phải một trận gió tuyết trở ngại hành trình, rồi một lần nữa lại phải trở lại con đường cũ. Cũng từ đó phát biện bí mật thật sự ẩn sau quyển thượng "Thập Lục Tự Phong Thuỷ Bí Thuật". Ma Thổi Đèn gồm 2 phần: Phần 1: 1- Thành cổ tinh tuyệt 2- Mê động long lĩnh 3- Trùng cốc vân nam 4- Thần cung côn luân Phần 2: 1- Mộ hoàng bì tử 2- Nam hải quy khư 3- Thi vương tương tây 4- Vu hiệp quan sơn   Năm 2011, nhà sách Kim Thành (Trung Quốc) đã xuất bản bộ Ma Thổi Đèn mới, dưới sự nhượng quyền của tác giả Thiên Hạ Bá Xướng, người viết là Ngự Định Lục Nhâm. Ngự Định Lục Nhâm là một nhóm tác giả viết văn, gồm sáu người. Do được phép của Thiên Hạ Bá Xướng mà nhóm Ngự Định Lục Nhâm đã viết ra bộ Ma Thổi Đèn mới dựa theo 8 cuốn đầu. Cuốn đầu tiên tên Ma Thổi Đèn - Thánh Tuyền Tầm Tung. Không chỉ dừng lại ở 1 cuốn, Ngự Định Lục Nhâm còn viết thêm: Ma Thổi Đèn - Thánh Tuyền Tầm Tung  Ma Thổi Đèn - Phủ Tiên Độc Cổ  Ma Thổi Đèn - Sơn Hải Yêu Trủng  Ma Thổi Đèn - Tương Tây Nghi Lăng  Ma Thổi Đèn - Trấn Khố Cuồng Sa  Ma Thổi Đèn - Hoàng Tuyền Bản Khắc   Mời các bạn đón đọc Ma Thổi Đèn: Thánh Tuyền Tầm Tung của tác giả Ngự Định Lục Nhâm.
Đạo Mộ Bút Ký Ngoại Truyên: Ngô Gia Toái Niệm - Nam Phái Tam Thúc
Phần này nói về Ngô gia- Gia tộc cute nhất hệ mặt trời, chuyện chẳng là có ba anh em nhà kia, vì chút việc phải về nhà lại căn nhà cũ ở Trường Sa, do lão tam một mực không chịu về nên lão nhị đành phải dùng cách giao dịch, ở khu nhà cũ có một gian phòng bí mật, bên trong chứa một thứ mà không-ai-biết-là-cái-gì, lão nhị hứa nếu lão tam chịu về thì sẽ nói cho lão tam biết cách vào đó.  Lão tam vì thế mà cũng theo về để xem thứ không-ai-biết-là-cái-gì đó là-cái-gì. Mời các bạn đón đọc Đạo Mộ Bút Ký Ngoại Truyên: Ngô Gia Toái Niệm của tác giả Nam Phái Tam Thúc.
Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân - Thanh Tử
Mao Sơn Phổ - Thông Tin Nhân Vật Sách Nói Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân Diệp Thiếu Dương vốn là một Truyền nhân Mao Sơn đời thứ ba mươi tám, hậu nhân Thiên Sư Diệp Pháp Thiện. Khi còn bé bị độc thi suýt chết, bái sư Mao Sơn, trưởng thành phụng sư mệnh hạ sơn, xông vào đô thị, kết giao nhiều bạn tốt, một đường trảm yêu trừ ma, cửu tử nhất sinh, sơ tâm không đổi, lịch kiếp chứng đạo. Đối với hắn có một điểm, đó chính là dù mang tước vị Thiên Sư Nhân Gian, thế nhưng địch nhân lớn nhất không phải là Tà Thần thượng cổ hay là thiên niên lệ quỷ, mà chính là tâm ma của mình, về phương diện tình cảm càng làm cho kẻ khác lo lắng… Hắn dũng cảm tiến vào đô thị, gặp người đấu người, gặp quỷ đấu quỷ, gặp yêu đấu yêu, gặp hồ đấu hồ... Tương tây Thi vương, Tà Thần bất tử, điệp tiên hung linh, tứ phương quỷ khấu. Nữ minh tinh nuôi tiểu quỷ, công chúa hoàng thất hút máu, nữ giám đốc là hồ yêu,... Thi triển Mao Sơn thần thuật, đánh lui tất cả,... Mời các bạn đón đọc Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân của tác giả Thanh Tử. Review: @Xiao Bei   Thanh Tử tuy là một tác giả trẻ nhưng có rất nhiều tiểu thuyết đã được xuất bản, đa số đều thuộc thể loại Linh Dị, Đô Thị. Bộ mình sắp review đây là Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân, tác phẩm mới nhất, cũng là tiêu biểu nhất, gây được tiếng vang lớn nhất, bắt đầu sáng tác từ năm 2015 đến nay vẫn đang trong quá trình 'going on' và vẫn chưa có dấu hiệu hạ nhiệt. Trước giờ mình hay lê la trên mạng tìm đọc truyện ma, truyện kinh dị của các tác giả mạng Việt Nam, vì nội dung gần gũi, có vài thứ nằm trong hiểu biết của mình nên đọc cũng có chút sợ. Song không đủ đô, không đủ độ chân thực, logic và thuyết phục. Ơn giời, ngày mình sa hố Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân cũng là ngày mình được mở mang tầm mắt. Đây là bộ Linh Dị, Đô Thị của nước ngoài đầu tiên mà mình đọc nên cũng sẽ không quá khi mình nói đây là bộ hay nhất mà mình đã từng đọc qua (Ừ vì trước giờ đọc có mỗi mình nó mà :cuoichet:) Nội dung xoay quanh nhân vật chính Diệp Thếu Dương và dàn harem cả nam lẫn nữ, cả người lẫn yêu thành lập nên một "Liên minh bắt quỷ" cùng những sự kiện thần quái vây quanh họ. Có thể nói Diệp Thiếu Dương không khác gì Conan của giới pháp thuật, đi tới đâu ma quỷ theo tới đó. Xuất thân là Thiên sư của phái Mao Sơn - một môn phái tu đạo có thật của Trung Quốc, từ lúc sinh ra đã là tiên thiên linh thể, là truyền nhân của một trong Ngũ Đại Thiên Sư - Diệp Pháp Thiện nên con đường tu đạo của hắn phải nói là vô cùng thuận lợi và xuất sắc. Cơ duyên đến với Đạo môn cũng thực may mắn, bởi từ khi sinh ra đã bị người ta hạ pháp nhằm biến hắn thành anh quỷ, may sao gặp được lão đạo Thanh Vân Tử - cũng là sư phụ của hắn sau này ra tay giúp đỡ, một phần vì trị thương một phần vì nhận thấy hắn có cơ duyên tu đạo nên mang về Mao Sơn chưa trị và truyền dạy pháp thuật, trở thành đệ tử chân truyền, tương lai là Chưởng môn nhân phái Mao Sơn. Cá nhân mình cảm thấy Diệp Thiếu Dương là một nhân vật rất có cá tính, luôn luôn khát vọng bản thân trở nên mạnh mẽ, chữ 'Đạo' mà hắn ngộ được không cao siêu nhưng lại hơn hết thảy các cao nhân khác trong truyện. "Cho dù trên đời này không có Thiện, thì Ác vẫn là Ác, cho dù người trong thiên hạ toàn Ác, lấy Ác làm Thiện, ta vẫn kiên trì với bản thân mình. Đạo chi sở tại, cho dù đối mặt ngàn vạn người, ta vẫn dũng cảm tiến lên!" Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân có một mạng lưới các nhân vật với xuất thân, tính cách vô cùng phong phú, từ chính cho đến tà. Nếu muốn tìm hiểu về Đạo giáo thì cũng có thể bắt đầu từ bộ này, cấp bậc tu luyện rõ ràng, tâm pháp khẩu quyết, lịch sử hình thành, các nhân vật tiếng tăm trong Đạo gia đều được nhắc đến. Đặc biệt còn có một vài nhân vật lịch sử có thật nên đối với những bạn yêu thích lịch sử Trung Quốc thì đây là một bộ truyện kết hợp khá tuyệt vời. Ban đầu khi đọc bộ này mình nhắm tới sự kinh dị và đáng sợ một cách ám ảnh, nhưng cuối cùng lại bị thu hút bởi sự tìm hiểu về Đạo giáo dù đôi lúc vẫn sợ không dám đọc tiếp. Độ kinh dị đến từ cả quỷ, yêu, thi, linh và các cách chế tạo ra chúng, có lúc mình đã không ăn được cơm khi đọc tới đoạn chế tạo huyết cương thi... còn cả ám ảnh bởi Tiếp Âm Sinh Bà (chậc, phụ nữ có thai mà...). Chung quy lại thì Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân là một bộ truyện Linh Dị, Đô Thị cực kì đáng đọc, thích hợp cho người mới bắt đầu với thể loại này, nếu không thể giải trí đơn thuần thì cũng đáng giá bởi những lần toát mồ hôi lạnh mà nó mang lại giữa mùa hè nóng bức.