Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Nữ Y Về Thời Loạn

Vân Đan Khê là một nghiên cứu sinh vừa mới tốt nghiệp của đại học Trung y, trong một lần tình cờ nàng xuyên về cổ đại, linh hồn nhập vào tiểu cô nương Vân Đan Khê trùng họ trùng tên. Phụ mẫu của cô nương này đều đã mất, cả đại ca và đại tẩu cũng nối tiếp nhau nhắm mắt xuôi tay, chỉ để lại hai đứa cháu còn nhỏ dại. Họa vô đơn chí lại bị Chu gia đính hôn từ thuở nhỏ hồi hôn, đả kích nối tiếp đả kích tiểu cô nương liền không chịu nổi mà đổ bệnh, đến khi tỉnh lại thì linh hồn cũng đã thay đổi một người. Vân Đan Khê từ hiện đại mà xuyên tới nơi đây. Một thời đại binh đao loạn mã, khắp thôn xóm đều là thổ phỉ hoành hành, nàng phải đối mặt với cuộc sống khó khăn, với thân phận nữ nhi yếu đuối thời phong kiến, với tương lai của hai đứa cháu ngây thơ cần được bao bọc chăm sóc… May thay, nàng vẫn còn có thể vượt qua khoảng thời gian khó khăn bằng những tri thức y học, trở thành nữ đại phu của thôn Thanh Khê.   Thế rồi, một biến cố bất ngờ xảy ra, nàng buộc phải lên núi theo một đám người kỳ lạ để chữa trị cho huynh đệ của họ, những người tự xưng là quân Phá Lỗ. Người ta nói rằng, trong thời buổi rối ren này, tướng quân là thứ không đáng giá nhất, mười mấy năm qua triều đình hỗn loạn nội chiến, khắp nơi thiên tai hạn hán, đâu đâu cũng có lưu dân, đạo tặc cũng nổi lên bốn phía. Vì làm an lòng dân, trấn an nhân tâm, chỉ cần ai không tạo phản dũng cảm đứng lên diệt thổ phỉ, liền phong cho họ làm tướng quân, nhưng có lợi ích gì đâu khi triều đình chẳng phát binh lương... Quân Phá Lỗ chính là một đoàn quân như vậy và tướng quân của họ là Trần Tín. Lần đầu tiên Trần Tín gặp Đan Khê, chàng mới biết cái gì gọi là “nhất kiến chung tình”. Ngày ấy, bóng lưng nhỏ bé nhưng kiên cường, nghiêm nghị đi vào đôi mắt chàng, khuôn mặt thanh tú đầy chuyên chú khiến người ta mê say đến kỳ lạ. Chàng đã gặp qua nhiều cô nương tiểu thư xinh đẹp hơn nàng rất nhiều, nhưng chẳng ai lại khiến tim chàng đập nhanh đến vậy... Thật lạ thường. Lần thứ hai Trần Tín gặp Đan Khê, là khi nàng dõng dạc đuổi đi hôn phu cũ, làm cho hắn mất mặt co giò bỏ chạy trong tiếng cười nhạo của thôn dân xung quanh. Lúc đó Trần Tín chỉ cảm thấy không hổ là cô nương mình để ý, quá oai phong, lẫm liệt. Lần thứ ba Trần Tín gặp Đan Khê, là khi nàng chặn đoàn ngựa đang xông tới, mong chàng mang quân cứu thôn Thanh Khê khỏi đám thổ phỉ. Ngày hôm ấy, chàng và nàng ngồi chung một con ngựa, lỡ làm “hủy hoại sự trong sạch” của Vân cô nương, thế nên tướng quân nhà ta liền nắm bắt cơ hội nhờ bà mối cầu hôn. Nhưng mĩ nhân đâu phải cứ muốn là ôm về nhà, Vân cô nương không thích chàng tướng quân mặt lạnh ngố ngố khờ khờ ấy. Nhưng không thích cũng không sao, Trần tướng quân vốn mặt dày, chút khó khăn ấy có tính là gì. Đan Khê biết chữ, giỏi y thuật, vậy chắc nàng thích tài tử xuất khẩu thành thơ. Thế chàng liền học chữ rồi viết thư tình tặng nàng, nàng ngại tính cách giữa chàng và nàng không hợp, vậy chàng sẽ thay đổi, sẽ không hay tức giận, sẽ không ấu trĩ, sẽ lắng nghe nàng nói. Rồi sau bao nhiêu trắc trở chông gai, sau bao lần trở thành trò cười trước mặt nàng vì đám đệ đệ bày kế lấy lòng tẩu tử tương lai, Trần tướng quân rốt cuộc cũng lấy được Vân cô nương làm thê tử. Chúc mừng Trần tướng quân, cuối cùng cũng tu thành chánh quả rồi ^^. “Nữ y về thời loạn” là một bộ điền văn, tình tiết không quá gây cấn hay hồi hộp, nhưng có ưu điểm là giọng văn hài hước, nhẹ nhàng, tuy bối cảnh là thời loạn nhưng vẫn giữ được sự lạc quan, yêu đời hay hướng về tương lai trong tính cách của từng nhân vật. Nếu các bạn muốn tìm một bộ truyện có không khí thoải mái, vui tươi để thư giãn sau những lúc căng thẳng thì đây sẽ là bộ truyện thích hợp dành cho bạn. Trích đoạn: “Đạo lý một củ cải, một cái hố” “Văn Đan Khê gật gật đầu, tiếp theo thử nói: "Sao chàng lại nói bọn họ ngốc? Bên người có nhiều mỹ nhân vờn quanh như vậy chẳng lẽ không tốt? Bọn họ thích người nào liền có thể chọn người ấy.” Trần Tín bĩu môi, nghiêm trang nói: "Còn không ngốc a, tục ngữ nói, một củ cải một cái hố, đạo lý này ngay cả một lão nông làm ruộng cũng biết, vậy mà bọn họ lại không hiểu. Suốt ngày cầm củ cải mềm khắp nơi đào hố. Cuối cùng củ cải hỏng, hố cũng đào không sâu, còn chẳng bằng dồn sức tìm một cái hố thích hợp, rồi ra sức mà đào, vừa thoải mái vừa đỡ phiền toái". Văn Đan Khê không khỏi nghẹn họng nhìn trân trối, sau một lúc lâu không nói gì.” ----------- “Gửi thư nhà” “Thấm thoắt đã qua hơn nửa tháng, phía Tần Châu và Bá Châu vẫn chưa truyền tin về. Văn Đan Khê bắt đầu đứng ngồi không yên. Tần Nguyên vội vã phái người tới cửa khuyên giải trấn an, chỉ nói rằng sẽ có tin tức nhanh thôi. Vì không để Tần Nguyên phải nhọc lòng, Văn Đan Khê đành phải vờ trấn định. Tới đầu tháng mười một, rốt cuộc Trần Tín cũng gửi thư về. Văn Đan Khê kích động nhận lấy thư, hấp tấp mở ra đọc. Trong thư chỉ có một bài thơ: Gió bắc vù vù chăn lạnh ngắt, củ cải hàng đêm cứng tới đau. Hôm nào chiến thắng quay trở lại, nhất định quật sâu một nghìn lần. Ánh mắt Văn Đan Khê phức tạp, mặt nóng lên, nàng thấp giọng rủa xả một tiếng: “Tên hư hỏng này!” Truyền tin ngàn dặm mà hắn chỉ viết mấy câu tầm bậy. Nàng ôm bức thư trước ngực, cúi đầu cười một mình hồi lâu, sau đó bắt đầu nhấc bút hồi âm. Càng nghĩ càng chẳng biết viết thế nào. Đột nhiên, óc lóe lên, cô vung bút viết: Thu đi đông tới đà nửa tháng, một ngày không gặp ngỡ ba thu. Trong hố trống vắng cô đơn lạnh, hàng đêm chờ đợi củ cải về. Lần tới viết thư không ngàn chữ, thì hố chỉ cho quật một lần Viết xong, nàng càng đọc càng thấy mùi ngốc bay phấp phới. Nàng phát hiện dây thần kinh của mình càng ngày càng lệch pha, có lẽ là gần mực gần đen, gần đèn thì sáng đây mà.” ____________ “ ”: Trích dẫn trong truyện Review by #Lăng_Tuyết Dung Hoa - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Vào một sớm mai tháng tư tiết trời ôn hoàn, trong không khí bảng lảng hương thơm thoang thoảng. Văn Đan Khê rời giường rửa mặt xong xuôi rồi sửa soạn vào bếp làm bữa sáng. Vì chưa quen việc nên cô phải chà cái dao đánh lửa tận mấy lần mới nhóm được củi. Văn Đan Khê không nén nổi nụ cười tự giễu, ngồi bên chồng rơm củi nhóm lửa mà nghĩ tới chuyện xảy ra với mình nửa tháng qua: Cô vốn là một nghiên cứu sinh của đại học Trung y mới được nhận vào bệnh viện, đang chuẩn bị hăm hở dựng nên sự nghiệp vĩ đại, muốn tích lũy kinh nghiệm để mở phòng khám của riêng mình. Ai ngờ đâu chỉ vì một cơn cảm cúm mà cô lại bị lôi đến nơi này, trở thành một Văn Đan Khê trùng họ trùng tên. Nhưng cha mẹ của Văn Đan Khê ở đây đều mất cả, chẳng lâu sau anh trai và chị dâu cũng nối tiếp nhau nhắm mắt xuôi tay về Tây Thiên, chỉ để lại một cháu trai sáu tuổi, cháu gái năm tuổi và cô sống nương tựa vào nhau. Thế còn chưa đủ, họa vô đơn chí thế nào Văn Đan Khê lại bị Chu gia đính hôn từ thuở nhỏ hồi hôn. Thế là Văn Đan Khê không vượt qua nổi đả kích liên tiếp nên đổ bệnh nặng, khi tỉnh lại thì đã đổi sang linh hồn của Văn Đan Khê hiện đại. Văn Đan Khê nhìn bữa sáng đã gần chín tới thì định tắt lửa rồi đi gọi hai đứa nhóc dậy ăn sáng. Nhưng cô vừa đứng lên thì bỗng nghe thấy trong sân có người múc nước rửa mặt, chứng tỏ hai đứa trẻ Tuyết Tùng và Tuyết Trinh đã thức dậy rồi. Văn Đan Khê không dằn được tiếng cảm thán, quả nhiên con nhà nghèo đã biết lo từ rất sớm. “Cô cô ơi.” Tuyết Tùng chạy lót tót vào bếp nhắm thẳng về phía cô, phơi ra gương mặt cười toe toét đáng yêu. Văn Đang Khê cười nói: “Trên bếp có nước nóng, cháu múc một gáo mang ra cho muội muội rửa mặt với nhé.” Hai đứa trẻ tự rửa sạch tay chân mặt mày, rồi ngồi thật ngay ngắn vào bàn, chờ Văn Đan Khê lên, sau đó ba cô cháu im lặng ăn xong bữa sáng. Văn Đan Khê mới đặt đũa xuống thì bỗng nghe thấy có người gõ cửa. Tuyết Tùng hiểu chuyện bèn nói ngay: “Cô cô đi đi, chắc là có người đến khám bệnh đấy ạ.” Thế là Văn Đan Khê vội vàng ra mở cửa. Bàn tới chuyện này, Văn Đan Khê quả là phải cảm thán với sự trùng hợp lạ lùng này. Nhà họ Văn và nhà cô ở hiện đại tương đối giống nhau ở chỗ hai nhà đều làm nghề y mấy đời. Ông nội của Văn Đan Khê thời này là một đại phu có tiếng ở quê hương, sau đó vì nạn cướp mà phải dời nhà tới Dịch Châu. Cha Văn tới tuổi trung niên mới có được mụn con gái như Văn Đan Khê nên yêu thương hết mực, lúc hành y thường nắm tay dạy Văn Đan Khê học chữ, nhân tiện còn dạy cho cô biết ít y thuật. Nhờ đó, lúc cô vượt thời gian tới đây chẳng gặp trở ngại gì với nghề nghiệp của thân thể này, các hương thân quanh đây cũng chẳng thấy có gì bất thường. Mời các bạn đón đọc Nữ Y Về Thời Loạn của tác giả Triệu Dân.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Miêu Cương Khách
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) sách Miêu Cương Khách của tác giả Tiện Phàm. Thể loại: đam mỹ, cổ đại, cường cường, gương vỡ rồi lành, chữa lành cho nhau, ngọt ngược, HE. Giới thiệu: "Thân mang trung cổ của ác nhân, cũng có thể bảo vệ người chu toàn." Thiếu chủ Miêu Cương công × thích khách hàng đầu thụ Mỹ nhân rắn rết × Thích khách thâm tình Sáo xám vút qua vùng trời giữa rừng, trong rừng sâu rộng lớn chợt hiện mê sương, góc áo viền đỏ sượt lùm cây, chất giọng yêu dị mang theo ý chế giễu. "Ô, quả là lâu ngày không gặp." "Sao lại làm bản thân thảm đến nhường này, ta sẽ đau lòng đấy." Cừu Nhạn Quy che vết thương, khoé môi rướm máu, cằm bị nâng lên, hắn khuất nhục quay mặt đi, khàn giọng nói, "Đừng chạm vào ta." - - Sau này. Cừu Nhạn Quy: "..... Y đâu." Hạ nhân thấp thỏm, "Ờm, thiếu chủ ngài ấy tới Liễu các rồi." Thích khách đem kiếm của hắn đi bắt thông dâm, thiếu chủ đang nhàn nhã nghe tiểu khúc thì cửa đột nhiên bị đạp, nhướng mày khua tay ra hiệu các cô nương bị doạ xanh mặt lui xuống. Ngước mắt nhìn về phía thích khách khôi ngô đang đỏ mắt, cong môi mỉm cười, "Nghe một khúc nhạc thôi mà, huynh ghen gì chứ." Thích khách không lên tiếng, trong lòng cứ chua mãi, cho đến khi bị ấn lên bàn, thân võ nghệ của hắn như thể đình công, nhưng vẫn vô thức giãy một cái. Thiếu chủ ngừng động tác, "Sao vậy, không cho chạm?" "....Cho." Thích khách nhỏ giọng đáp, "Huynh cứ chạm tùy thích." Tự mình chui vào lưới, chim bay mỏi về rừng. Mời các bạn mượn đọc sách Miêu Cương Khách của tác giả Tiện Phàm.
Động Lòng Xuân (Động Xuân Tâm)
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) sách Động Lòng Xuân (Động Xuân Tâm) của tác giả Cố Liễu Chi. Văn án bản nữ chính : Thời buổi hỗn loạn, quận chúa Vĩnh Doanh gặp phải sơn phỉ, xui xẻo bị đụng trúng đầu, ký ức trong đầu thành một mảnh mơ hồ, lại lầm tưởng bản thân trở thành nhân vật nữ chính trong một quyển thoại bản. Chuyện này vẫn chưa phải quan trọng, quan trọng chính là, nàng còn xem cái tên "Đối thủ một mất một còn" như nước với lửa của mình thành tình lang mà "nữ chính" nàng thường hay hẹn hò. Mắt thấy tình lang đánh giặc xong, sau khi hồi kinh vẫn chậm chạp không tới tìm mình, phảng phất như đã hoàn toàn quên mất mình, quận chúa vốn trước nay mắt cao hơn đỉnh đầu liền thở phì phì, bỏ hết tôn nghiêm, dọn một cái thang đến, trèo tường vào phủ tướng quân. Văn án bản nam chính: Sau khi ca ca sinh đôi uổng mạng ở biên quan, Nguyên Sách phong tỏa tin huynh trưởng đã chết, giả trang thành huynh trưởng "Đại nạn không chết", hồi triều rồi bắt đầu tính nợ. Không nghĩ tới sau khi tranh thủ được tín nhiệm của thiên tử, qua mắt được kẻ địch, lại tránh không khỏi có vị cô nương đêm hôm khuya khoắt trèo tường vào phủ hắn, đầy mặt ủy khuất mà gõ cửa sổ phòng hắn-- "A Sách ca ca, sao chàng lâu như vậy còn chưa đến tìm ta, đã xảy ra chuyện gì vậy......" "......"  Ai nói cho hắn xem, quan hệ của bọn họ là đối thủ một mất một còn mà ??? *** Tóm tắt Vĩnh Doanh là một quận chúa kiêu ngạo, luôn coi Nguyên Sách là kẻ thù. Nguyên Sách là một tướng quân tài giỏi, nhưng lại có mối quan hệ phức tạp với Vĩnh Doanh. Một ngày nọ, Vĩnh Doanh gặp phải tai nạn và mất đi ký ức. Cô lầm tưởng mình là nhân vật nữ chính trong một quyển thoại bản, và Nguyên Sách là tình lang của cô. Vĩnh Doanh bắt đầu theo đuổi Nguyên Sách, khiến anh vô cùng khó xử. Anh không muốn thừa nhận tình cảm của mình, nhưng cũng không thể từ chối sự quan tâm của Vĩnh Doanh. Dần dần, Nguyên Sách bắt đầu rung động trước Vĩnh Doanh. Anh nhận ra rằng cô không chỉ là một cô gái kiêu ngạo, mà còn là một người đáng yêu và tốt bụng. Review "Động Lòng Xuân" là một câu chuyện tình yêu ngọt ngào và đáng yêu. Tác giả Cố Liễu Chi đã xây dựng thành công hai nhân vật chính Vĩnh Doanh và Nguyên Sách. Vĩnh Doanh là một cô gái đáng yêu, với tính cách mạnh mẽ và độc lập. Nguyên Sách là một chàng trai tài giỏi, với trái tim ấm áp. Câu chuyện bắt đầu với sự hiểu lầm, nhưng dần dần phát triển thành tình yêu chân thành. Tình yêu của họ vượt qua mọi rào cản, để đến được với nhau. Đánh giá "Động Lòng Xuân" là một câu chuyện đáng đọc. Tác phẩm có cốt truyện hấp dẫn, nhân vật được xây dựng chân thực và tình tiết được đan xen hợp lý. Đây là một câu chuyện tình yêu nhẹ nhàng, đáng yêu nhưng cũng không kém phần sâu sắc. Ưu điểm Cốt truyện hấp dẫn, lôi cuốn Nhân vật được xây dựng chân thực, có chiều sâu Tình tiết được đan xen hợp lý Truyện có nhiều điểm hài hước Nhược điểm Có một số chi tiết không hợp lý Kết thúc hơi vội vàng Kết luận "Động Lòng Xuân" là một câu chuyện tình yêu ngọt ngào và đáng yêu. Tác phẩm sẽ mang đến cho bạn những giây phút thư giãn và cảm động. Một số điểm đáng chú ý Tình huống hài hước: Tác giả đã khéo léo lồng ghép những tình huống hài hước trong câu chuyện, giúp câu chuyện trở nên thú vị và dễ chịu hơn. Sự phát triển của tình cảm nhân vật: Tình cảm của Vĩnh Doanh và Nguyên Sách phát triển một cách tự nhiên và chân thực. Thông điệp ý nghĩa: Câu chuyện mang đến thông điệp ý nghĩa về tình yêu, sự tha thứ và sự nỗ lực thay đổi bản thân. Lời khuyên Nếu bạn là một fan của thể loại ngôn tình, thì "Động Lòng Xuân" là một câu chuyện đáng để bạn đọc. Mời các bạn mượn đọc sách Động Lòng Xuân (Động Xuân Tâm) của tác giả Cố Liễu Chi.
Chó Hoang Và Xương
GIỚI THIỆU Trần Dị như con chó hoang vong ơn bội nghĩa.  Còn Miêu Tĩnh là cục xương ương ngạnh.  — CHÚ Ý TRƯỚC KHI ĐỌC: NAM NỮ CHÍNH TỪNG CÓ NGƯỜI KHÁC TRONG KHOẢNG THỜI GIAN XA NHAU VÀ ĐƯƠNG NHIÊN CŨNG TỪNG XẢY RA QUAN HỆ VỚI NGƯỜI KIA, CÓ BẠO LÔI, TÁC GIẢ VIẾT BỪA, NHẢY HỐ CẨN THẬN! *** Tóm tắt Trần Dị và Miêu Tĩnh là hai con người hoàn toàn trái ngược nhau. Trần Dị là một cậu bé mồ côi, lớn lên trong cảnh bạo lực gia đình, trở nên ương bướng, bất cần. Miêu Tĩnh là một cô bé ngoan ngoãn, hiền lành, luôn cố gắng vươn lên trong cuộc sống. Hai người gặp nhau khi mẹ của Miêu Tĩnh tái hôn với bố của Trần Dị. Họ trở thành anh em cùng một nhà, nhưng mối quan hệ giữa họ lại vô cùng phức tạp. Trần Dị luôn tỏ ra ghét bỏ Miêu Tĩnh, coi cô như một kẻ cản đường. Miêu Tĩnh cũng không ưa Trần Dị, cho rằng anh ta là một kẻ vô ơn, bội bạc. Sau khi Miêu Tĩnh rời khỏi Đằng Thành, Trần Dị bắt đầu thay đổi. Anh nhận ra rằng Miêu Tĩnh là người duy nhất luôn ở bên cạnh mình, yêu thương và chăm sóc anh. Anh quyết tâm tìm lại Miêu Tĩnh và thay đổi bản thân để xứng đáng với cô. Review "Chó hoang và Xương" là một câu chuyện tình yêu ngọt ngào nhưng cũng không kém phần sâu sắc. Tác giả Hưu Đồ Thành đã khắc họa thành công hai nhân vật chính Trần Dị và Miêu Tĩnh. Trần Dị là một nhân vật có chiều sâu, với những tổn thương và khiếm khuyết trong quá khứ. Miêu Tĩnh là một nhân vật đáng yêu, với tình yêu thương và sự kiên nhẫn vô bờ bến. Câu chuyện không chỉ đơn thuần là một câu chuyện tình yêu, mà còn là một bài học về cuộc sống. Tác giả muốn gửi gắm đến người đọc thông điệp về giá trị của tình yêu thương, sự tha thứ và sự nỗ lực thay đổi bản thân. Đánh giá "Chó hoang và Xương" là một câu chuyện đáng đọc. Tác phẩm có cốt truyện hấp dẫn, nhân vật được xây dựng chân thực và tình tiết được đan xen hợp lý. Đây là một câu chuyện tình yêu nhẹ nhàng, đáng yêu nhưng cũng không kém phần sâu sắc. Ưu điểm Cốt truyện hấp dẫn, lôi cuốn Nhân vật được xây dựng chân thực, có chiều sâu Tình tiết được đan xen hợp lý Truyện có nhiều điểm hài hước Nhược điểm Có một số chi tiết không hợp lý Kết thúc hơi vội vàng Kết luận "Chó hoang và Xương" là một câu chuyện tình yêu ngọt ngào và đáng yêu. Tác phẩm sẽ mang đến cho bạn những giây phút thư giãn và cảm động. Mời các bạn mượn đọc sách Chó Hoang Và Xương của tác giả Hưu Đồ Thành.
Làm Càn
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) sách Làm Càn của tác giả Huyền Tiên: [REVIEW]   Làm Càn (放肆) – Huyền Tiên (玄笺) Độ dài: 226 chương Tình trạng: Edit hoàn Nhân vật chính: Đường Nhược Dao, Tần Ý Nùng Thể loại: Giới giải trí, hiện đại, ảnh hậu x ảnh hậu, HE _______________ Bài viết mang tính chất cá nhân, dựa trên cảm nhận của bản thân. Vì dân tự nhiên liệt văn nên văn phong cũng không xuất sắc, có gì sai xót mong mọi người góp ý. _______________ Nội dung:   Đường Nhược Dao chỉ mới 22 tuổi đã giành được giải thưởng Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất, tiền đồ vô hạn. Ngày hôm sau truyền thông kéo nhau đưa tin, gọi cô bằng cái tên mĩ miều “Tiểu Tần Ý Nùng.” Fan của Đường Nhược Dao vô cùng tức giận, khuôn mặt Tần Ý Nùng hại nước hại dân, danh tiếng trong giới giải trí vô cùng tệ hại, bất luận trai gái chay mặn đều không buông tha, nghe đồn nửa giới giải trí đều là nhân tình của cô ta, cô ta còn chưa kết hôn đã sinh con, con những mấy tuổi rồi. Truyền thông vô lương tâm, chà đạp thần tượng của chúng tôi! Fan của Tần Ý Nùng cũng đáp trả, danh hiệu Ảnh hậu nhà tôi trong nước ngoài nước cầm nhũn tay rồi, Đường Nhược Dao còn không xứng xách dép cho Tần Ý Nùng, chỉ là diễn viên vô danh tiểu tốt! Vài ngày sau, tin tức đáng tin cậy nổ ra: Tần Ý Nùng và Đường Nhược Dao bắt tay diễn phim về đề tài đồng tính. Quần chúng hóng hớt vốn muốn xem náo nhiệt, nhưng ai ngờ sau khi bộ phim đóng máy hai người lại không có bất kì điểm giao cắt nào. Người hâm mộ hai nhà đánh nhau túi bụi, khí thế như nước với lửa, Tần Đường hai người đơn giản giống như Vương không thể gặp Vương. Sau đó, Tần Ý Nùng dẫn con gái cùng tham gia tiết mục, người dẫn chương trình hỏi: “Nghe nói cô và cô Đường lục đục đúng không?” Trêи màn hình hiện lên một bức ảnh lớn của Đường Nhược Dao. Tần Ý Nùng khẽ mỉm cười, vừa định mở lời. Cô con gái trong lòng cô ấy mắt long lanh, chỉ lên bức ảnh của Đường Nhược Dao, con ngươi lấp lánh, vui vẻ hô lên một tiếng: “Mommy!” Người dẫn chương trình và khán giả hiện trường: “!!!” Giới giải trí… sôi sục. … ( Văn án trích từ bản dịch của Editor, bản thân mk thấy văn án khá hay mà không spoil nội dung truyện nên mk lấy vào luôn) -------Đây là bộ truyện bách có tích phân cao nhất bên Tấn Giang, chính vì thế nên trong truyện có khá là nhiều nút thắt, nội dung tuy không được đẩy lên quá cao trào nhưng tác giả lại khá chăm chú đến từng chi tiết nhỏ, tất cả đều liên kết với nhau tạo được tính logic cho câu chuyện. Truyện khá chậm nhiệt, mọi thứ đều được tác giải miêu tả tỉ mỉ nên dễ dàng cảm nhận đươc tình yêu sâu sắc của Đường Nhược Dao dành cho Tần Ý Nùng Văn phong của Huyền Tiên thì không có gì phải bàn cãi rồi, viết rất chắc tay từ đầu đến cuối, vì nhân vật mang tính cách khá hướng nội, nhưng tác giả vẫn xây dựng các tình tiết phù hợp với tính cách nhân vật, miêu tả tâm lý và hành động rất tốt, mình đọc truyện nhưng không cảm nhận được sự nghịch lý giữa suy nghĩ và hành đồng. Nói chung, bộ này dài cũng vì tác giả rất đầu tư cho câu chữ, nhân vật, diền biến tuy chậm nhưng đủ để lôi cuốn người đọc, tất cả các câu chuyện đều xoay quanh hai nhân vật chính, cp phụ tuy có nhưng cũng chiếm khá ít trong đây. Tổng kết: tác giả viết chắc, nội dung hay, diễn biến hợp lý, tình yêu cảm nhận được sâu sắc. Đây là một bộ truyện mình thấy nên thử, vì nó hay về cả tình tiết lần nội dung. ----Điểm trừ: Có một số chỗ mk tưởng như tác giả dùng để tạo drama cho truyện nhưng không có, làm mình đọc hơi hụt hẫng một tý. Vì truyện quá hợp lý hoặc nhân vật quá thông minh, nên hầu như không có mấy cái đoạn ngược tâm lấy nước mắt người đọc, chắc do tác giả xây dựng một Đường Nhược Dao quá hiểu Tần Ý Nùng, một Đường Nhược Dao trưởng thành, thông minh và đủ quyết tâm theo đuổi Tần Ý Nùng dù có bị ngược đến cỡ nào. Đọc mà mình cảm thán trước quyết tâm của Đường Nhược Dao luôn á, tuy bị muối khá nhiều nhưng vẫn mặt dày theo đuổi được, còn viết hẳn mấy thùng luận văn về tình yêu dành cho Tần Ý Nùng thì mình cũng đến chịu, chỉ thắc mắc là chị là ảnh hậu thì thời gian đâu mà viết, chắc người chơi hệ ‘’ gõ máy tính mười ngón’’ Cá nhân mình cảm thấy bộ này xứng với hai từ “ siêu phẩm “ mà ít người biết đến quá, chắc do bản Edit mới hoàn thành xong, bản QT thì khá khó đọc, đọc mà mất cái hay luôn của truyện. Mời các bạn mượn đọc sách Làm Càn của tác giả Huyền Tiên.