Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Thiên Triều Quỷ Sư

Tình trạng bản gốc: 102 chương + 2 ngoại truyện hoàn Thể loại: huyền huyễn, hiện đại, điều tra vụ án, 1 x 1, nhiều couple phụ, HE. Nhân vật chính: Tư Đồ Bách x Ân Thịnh Editor: Vis Trên đời này liệu nếu cho người cơ hội quay trở lại lúc mới bắt đầu đi vào con đường tình yêu này thì liệu sự lựa chọn của người để yêu người đó say đắm có còn hay không? Phu Phu cùng nắm chặt tay nhau, một bên là phải tiếp tục điều tra phá án, thì phần còn lại là những mãnh vỡ của ký ức, nếu được lựa chọn một lần nữa thì liệu sự lựa chọn của người sẽ là cái gì??? Thần quái, quỷ dị... Những vụ án kỳ bí cứ lần lượt xoay quanh quỷ sư và đội trưởng đội cảnh sát hình sự khiến hai người bọn họ phải một truy một đuổi phối hợp cùng nhau tìm ra mấu chốt... *** THIÊN TRIỀU QUỶ SƯ Mạc Thanh Vũ dtv-ebook.com Chương 1 Mùa đông năm 2011, vào đêm giáng sinh... Chỉ còn một tuần nữa là bước sang năm mới. Trên con đường cái phồn hoa của thành phố A, tiếng mọi người cười nói vui vẻ khiến âm thanh huyên náo vang lên không dứt, ngã tư đường dần kẹt xe nghiêm trọng. Hàng chục chiếc xe cảnh sát phải canh giữ một bên để bảo toàn trật tự. Trong quảng trường chiếc loa phát thanh liên tục lặp đi lặp lại "Xin đừng chen lấn, xô đẩy để tránh không giẫm đạp lên người khác..." vân vân và mây mây. Cùng thời điểm đó, không khí ở một nơi khác cách quảng trường hai khu phố lại hoàn toàn trái ngược với nơi náo nhiệt này. Những dải băng cảnh giới tuyến màu vàng giăng khắp nơi khiến người qua đường không khỏi tò mò sợ hãi, nhưng chỉ lát sau đều được giải tán để tránh làm rối loạn hiện trường, các cảnh sát viên nhanh chóng lấy lời khai của người dân xung quanh. Bên ngoài cảnh giới tuyến còn có một lượng lớn xe cảnh sát làm không khí trở nên thật trầm trọng pha lẫn chút khẩn trương. Đây vốn dĩ là một căn hộ bình thường, có tất cả bảy tầng. Cùng một kiểu kiến trúc như vậy đối với những tiểu khu* khác cũng gặp không ít, từng nhà trong tiểu khu đều được xây san sát nhau. Chung quanh cây cối lại không nhiều, ra khỏi cửa tòa nhà nào là hiệu cắt tóc, siêu thị, lại còn có một trường tiểu học công lập phía đối diện. Đêm giáng sinh, ở mọi nơi đều náo nhiệt, không ai nghĩ tới sẽ có án mạng xảy ra. Xe cứu thương vừa mới rời khỏi thì người bảo an của tiểu khu liền theo cảnh sát lấy lời khai, đó là một ông chú khoảng bốn mươi tuổi, vì quá khẩn trương mà mồ hôi lạnh trên đầu không ngừng tuôn chảy. Đêm mùa đông thật khó tránh khỏi mọi nơi đều bị tầng tầng lớp lớp sương mù dày đặc phủ kín. "Cái gì? Không không không...Điều đó là không thể nào." Người nọ nuốt nước miếng đánh ực, đối vị cảnh sát trước mặt mà nói: "Chỗ này của chúng tôi vốn là một tiểu khu yên bình, không thể có việc như vậy xảy ra được." "Ai cơ? Cậu vừa nói người báo án là cô gái kia sao? Đó là con gái út của ông Mao...Đúng rồi, ông ta có ba người con, còn có hai đứa con trai lớn." "Anh em Mao Dương và Mao Hâm không sống ở đây, tôi nghe nói họ sống ở biệt thự tại vùng ngoại ô...Đúng đúng, gia đình họ rất giàu có, nhưng mà ông Mao không thích phô trương, chỉ muốn sống như những người bình thường..." "Vâng sao cơ? Ở bao lâu rồi hả?...Được khoảng một hai năm rồi, ông Mao thân thể vẫn còn tốt lắm, mỗi ngày đúng sáu giờ sáng liền thức dậy tập thể dục, vợ ông ta mất sớm...con gái của ông ấy sao? Cậu nói con bé ấy hả? Con bé cũng không tồi, chỉ có nó mới tự nguyện dọn đến chăm sóc cho cha mình..." Bầu trời bắt đầu nổi tuyết. Phía nam thành phố thường rất ít tuyết, nhưng năm nay so với năm ngoái lạnh hơn rất nhiều. Tuyết rơi giữa đêm như thế này so với mưa cũng chẳng khác gì nhau, rơi xuống thấm sâu vào lớp quần áo khiến người ta không khỏi có chút cảm giác ẩm ướt khó chịu. Ở phía này, Vương Tiểu Nhị một bên nghe bảo an khai báo, bên kia liền quay đầu hướng nam nhân cao lớn đang đi tới. "Sếp, có manh mối gì không?" "Ừ, có."Nam nhân thành thật đáp nhưng rồi lại tùy tiện nói: "Manh mối chính là lão tử đây đói bụng lắm rồi, các người muốn hỏi đáp gì thì nhanh giùm cái, xong rồi thì đi ăn một bữa ra trò nào!" Vương Tiểu Nhị đảo mắt chán nản không nói nên lời, may mắn thay mọi người đối với tính khí của Tư Đồ đã sớm được miễn dịch. Rồi cậu khoát tay với người bảo an ý bảo có thể đi, đồng thời cũng sắp xếp lại toàn bộ bản ghi chép cùng cây bút lông chuẩn bị rời khỏi. Nhưng cậu còn chưa kịp nhấc chân thì ông chú bảo an kia dường như nhớ ra điều gì, đột nhiên "Ôi chao" một tiếng. "Cậu cảnh sát." Hàng lông mày của ông ta hơi nhíu lại như thể không biết có nên nói ra hay không, chần chừ một lúc, mới nhỏ giọng kể: "Mặc dù xế chiều ngày hôm nay không có gì xảy ra...nhưng đêm qua, có một chuyện rất kỳ lạ." Tiểu Nhị vừa nghe thầy liền nhướng mày, nhìn cấp trên một cái rồi vội mở sổ ghi chép ra, dùng miệng giật nắp bút xong liền nhìn về phía bảo an, ý bảo ông ta tiếp tục. "Đêm qua...tầm khoảng hai giờ khuya, lúc đó tôi còn đang ngồi trong phòng trực, chờ cho tới ba giờ thì sẽ đổi ca với đồng nghiệp khác. Bởi vì tiểu khu này của chúng tôi có tới ba lối ra vào nên tôi phải trông chừng bằng cách coi camera ở phòng trực ban." Ông chú bảo an liếm liếm đôi môi khô khốc rồi nói tiếp: "Tôi ngồi coi TV trong phòng trực ban, vì trời khá lạnh nên tất cả cửa sổ đều được khép lại thật chặt. Vốn dĩ điều đó bình thường thôi, nhưng lạ chính là ở chỗ tất cả cửa sổ đều đã đóng kín...vậy mà đột nhiên tôi lại thấy rùng mình, giống như có gió thổi qua cổ áo..." Ngừng viết một chút, sắc mặt Vương Tiểu Nhị trở nên tái đi, trên đời này thứ cậu sợ nhất chính là những việc ma quái mà vừa vặn việc cậu đang nghe lại thập phần ma quái, càng nghe cậu nhóc lại càng xuống sắc. Người bảo an lại không biết chính mình đã dọa cậu cảnh sát trước mặt tới mức nào rồi, cứ thế mà nói tới: "Tôi cảm thấy có gì đó không ổn, liền đứng lên xem thử cửa sổ có đóng lại kỹ hết hay chưa, khi đi đến cửa sổ phòng trực lại vô tình liếc qua phía tòa nhà..." Ông chú đó vừa nói vừa đưa tay chỉ vào khung cửa sổ nơi xảy ra án mạng: "Rồi tôi từ dưới này nhìn lên trên đó, không hiểu sao bên trong lại có ánh sáng phát ra." "Thử hỏi cậu thấy có lạ không a~, rõ ràng đã hơn nửa đêm, trên cửa sổ lại có ánh sáng rất dễ thấy. Lúc đầu cứ tưởng nhìn lầm, lát sau nhìn kỹ lại thì đúng là có ánh sáng, hơn nữa ánh sáng đó rất thất thường, không có chỗ nào trông giống như từ đèn điện phát ra cả." Vương Tiểu Nhị không còn sức để ghi chép nữa rồi, ho khan một tiếng, toàn thân run rẩy nổi hết cả da gà. Không giống với Tiểu Nhị, Tư Đồ trái lại còn cảm thấy hứng thú vô cùng, hỏi: " Ông không đi lên đó kiểm tra à?" "Không có." Ông chú bảo an thành thật lắc đầu: "Khi tôi cầm đèn pin chuẩn bị ra ngoài kiểm tra liền cẩn thận ngó lên xem lại lần nữa thì ánh sáng đó đã biến đâu mất rồi." "Cũng có thể là tôi hoa mắt....biết đâu là ánh đèn ne-on trên đường hay gì đó rọi vào..." Ông chú bảo an chà xát hai tay, không biết làm sao liền hỏi: "Chuyện đó với án mạng có liên quan gì đến nhau không?" "Có liên quan hay không còn chưa biết được, bất quá những lời ông vừa nói cũng là một đầu mối tốt." Tư Đồ nhún vai nhìn Vương Tiểu Nhị, ra hiệu ý bảo đi thôi. "Đội phó đâu rồi a?" Tiểu Nhị khép sổ ghi chép lại, nhón chân nhìn nhìn về phía sau Tư Đồ, ánh sáng đỏ hồng nhấp nháy phát ra từ đèn xe cảnh sát giữa màn đêm đen kịt hòa cùng sắc vàng của cảnh giới tuyến lại càng thêm phần nào quỷ dị. "Cậu ta còn đang sắp xếp người điều tra hiện trường xung quanh."Tư Đồ Bách thản nhiên nói rồi rút điếu thuốc lá từ túi áo ra đưa lên miệng, hàng lông mày đen đậm khẽ nhướng khiến khuôn mặt anh tuấn thập phần bá đạo: "Cậu bảo Tiểu Lý mau đem tin tức trong bệnh viện tổng hợp lại đầy đủ cho tôi, những người khác có thể ra về, ngày mai mới thảo luận tiếp ở cảnh cục." "Chỉ vậy là xong hết rồi sao?" Đồng nghiệp Tiểu Nhị của chúng ta tỏ ra vô cùng dị nghị: "Còn chưa tới nửa giờ đồng hồ mà." "Nửa giờ đồng hồ là đã quá chậm trễ rồi."Tư Đồ Bách nhìn cũng không thèm nhìn đối phương một cái liền quay mặt bỏ đi: "Tiểu tử nhà cậu tốt nhất hãy nên học hỏi, phải biết rằng đây là kinh nghiệm." "Kinh nghiệm quái gì chứ?"- Cậu cảnh sát nhỏ hầm hừ hai tiếng rồi nhanh chân theo nam nhân trước mặt ra khỏi tiểu khu, đi thẳng đến hai chiếc xe cảnh sát màu đen phía trên cửa xe có in logo của cảnh cục hình sự. "Trong nhà không có dấu vết gì cho thấy có ẩu đả, tài sản có giá trị vẫn còn nguyên vẹn, hơn nữa ổ khóa của cửa sổ cũng không bị cạy phá." Tư Đồ dựa lưng vào cửa xe, khoanh tay nhìn chăm chăm thủ hạ của mình. Vương Tiểu Nhị đắc ý nói tiếp: " Bảo an nói không thấy có người khả nghi, hàng xóm chung quanh cũng không nghe thấy có tranh cãi hay ẩu đả gì, nên có thể loại trừ phương án có trộm đột nhập vào nhà." "Thời điểm con gái Mao Đại Sinh phát hiện ra cha mình thì ông ấy đã tử vong, cô ta tan sở lúc năm giờ chiều, nhưng từ lúc phát hiện cha mình cho tới lúc báo cảnh sát cách nhau tới một tiếng rưỡi đồng hồ, có ẩn khúc gì chăng?" Tiểu Nhị theo thói quen hai tay duỗi thẳng bên người một cách nghiêm túc, tiếp tục nói: "Mao Mẫn là người đáng ngờ nhất, nhưng thời điểm ông Mao tử vong cô ta đúng là có chứng cứ vắng mặt tại hiện trường, các đồng nghiệp khác trong công ty đã xác nhận, buổi chiều cô ta luôn ở văn phòng làm việc." "Lúc nãy cậu lấy được tin gì từ người bảo an?" Tư Đồ thổi ra một làn khói thuốc mờ ảo, gảy nhẹ điều thuốc, tro tàn lần lượt rơi xuống đất. "Mao Đại Sinh còn có hai người con trai đang sống tại biệt thự ở vùng ngoại ô, nghe nói nhà họ Mao rất có tiền, mà những người trong nhà luôn rắp tâm giành cho bằng được khối tài sản khổng lồ kia, vậy nên ông Mao còn chưa quyết định được ai là người tiếp quản công ty." Tiểu Nhị nói tới đây, hình như nghĩ tới cái gì, lông mày hơi nhíu lại: "Sếp, ý của anh là...Mao Mẫn trước khi báo án chính là cố gắng tìm cách liên lạc cho hai người anh trai?" Nam nhân khóe miệng khẽ nhếch: "Công ty của gia tộc càng lớn bên trong lại càng khó tránh những tranh đấu phức tạp. Mao Mẫn là người như thế nào trước mắt khó mà biết được, nhưng hai người con trai của Mao Đại Sinh đến bây giờ còn chưa xuất hiện, chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ thấy được hai anh em đó chẳng phải hạng tốt lành gì." "Cái kia..."Vương Tiểu Nhị mở to mắt chớp chớp mấy cái nhìn nam nhân trước mặt dường như muốn hỏi bước tiếp theo nên làm thế nào. "Lúc nãy bảo an nói những lời không hay đó, cái kia,..." "Cũng không nhất định, có lẽ là ông ta nhìn lầm rồi." Tư Đồ trầm mặc một chút, hờ hững: "Vẫn chưa có chứng cứ xác thực lời ông ta nói..." "Sếp!" Đang nói, từ bên trong tiểu khu lại xuất hiện một nam nhân mặc cảnh phục tiến ra. Diện mạo của nam nhân vừa xuất hiện kia thoạt nhìn rất mạnh mẽ chính trực, nhưng lại thiếu mất một chút thận trọng cùng thành thục, mà vì vậy nên mị lực của anh ta cũng giảm đi phân nửa. Liếc mắt một cái anh ta liền nhìn thấy đại nam nhân đang thong thả tựa người lên cửa xe trước mắt, trên mặt anh không khỏi lộ ra vẻ bực tức, vài bước chân liền đi tới gần. "Tiểu Lý vừa rồi gọi điện thoại báo, thời gian tử vong của nạn nhân là vào khoảng 2 giờ chiều, không tìm thấy chấn thương nào bên ngoài lẫn bên trong cơ thể, đồng thời cũng không phải do ngộ độc mà chết." Tiểu Nhị đứng một bên nghe xong liền giật mình: "Tự nhiên tử vong?" "Vấn đề liền nằm ở chỗ này đây." Nam nhân nhíu mày, trên tay còn đang nắm chặt điện thoại: "Pháp y nói nguyên nhân Mao Đại Sinh tử vong là do bệnh tim đột ngột tái phát, nhưng điều tra hết tất cả những hồ sơ bệnh án của ông Mao phát hiện từ trước tới giờ ông ta căn bản không hề mắc chứng bệnh này, phải nói là toàn bộ người trong nhà ông ta căn bản không ai mắc chứng bệnh này mới phải." Vương Tiểu Nhị sửng sốt, trong lòng chợt bồn chồn. Gần nửa năm rồi chưa gặp phải một tình huống quỷ dị như vậy, thật khiến cho cả bọn phải thận trọng cảnh giác. Không khí huyên náo, nhộn nhịp của đêm Giáng sinh chợt lắng xuống đến mức đáng sợ, cả ba người bọn họ trước đây đã từng cùng nhau trải qua rất nhiều chuyện kỳ lạ ma quái, mà bây giờ những chuyện đó cứ lần lượt hiện lên thật rõ rệt. "Đội phó Hồ...Trời tối thế này, đừng nói những lời quỷ dị như vậy a."- Tiểu Nhị run rẩy không ngừng. Hồ Diệp đương nhiên cũng có suy nghĩ tương tự Tiểu Nhị, hai người đồng loạt nhìn về phía Tư Đồ Bách mồm đang ngậm điếu thuốc lá, đầu ngửa ra sau, mắt thì híp lại không biết đang suy nghĩ gì. Hồ Diệp giơ tay cầm điện thoại lên nhận cuộc gọi đến, sau khi nghe xong liền bổ sung: " Vừa rồi Mao Mẫn từ bệnh viện gọi tới, yêu cầu hủy bỏ việc báo án, toàn bộ đều là...hiểu lầm..." "Ừ..." Tư Đồ gật gật đầu, đem điếu thuốc trên miệng quẳng xuống đất dẫm nát, rồi nhặt lên ném vào thùng rác bên cạnh. "Bọn họ muốn như thế nào thì làm như thế đấy đi, chúng ta đi ăn cơm, ăn cơm thôi nào!" Nói xong mở cửa xe ngồi vào ghế lái, ngón tay gõ nhẹ lên cửa kính, như muốn thúc giục hai người bên ngoài mau lên xe. Hai người kia khẽ nhìn nhau, đều thấy trên mặt đối phương có chút bất đắc dĩ nhưng lại không biết nói gì cho phải, đành nhún vai mở cửa ngồi vào trong xe. Mãi cho đến khi chiếc xe lăn bánh ra khỏi khu vực đó, Vương Tiểu Nhị ngồi ở hàng ghế sau rốt cục cũng không nhịn được nhỏ giọng hỏi nam nhân bên cạnh. "Đội phó...cái này là án tử hay là..." "Ừm..." Hồ Diệp gật đầu, bắt chước Tiểu Nhị thật nhỏ giọng nói: "Tôi cũng cảm thấy được gì đó, có lẽ...phải gặp lại người kia rồi." *tiểu khu: trong đây có ý chỉ một khu dân cư. Mời các bạn đón đọc Thiên Triều Quỷ Sư của tác giả Mạc Thanh Vũ.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Sa Vào
Văn án: Thích Tầm Chương lần đầu tiên bị mời đến trường, vì con trai anh ở rừng cây nhỏ sau trường hôn môi người ta, mà người kia cũng là nam. Đứa con trai vô dụng bị đống gói đưa ra nước ngoài, còn bạn trai của cậu… Dụ Hạ vừa gặp đã yêu Thích Tầm Chương, mà Thích Tầm Chương lại là bố của bạn trai cậu, Dụ Hạ cậu không thích mấy nhóc choai choai mới lớn, mà chỉ thích những người đàn ông già dặn trưởng thành. Công lớn hơn thụ 19 tuổi. *** Cuối cùng Bạch Giới Tử cũng có một bộ mình có thể xem lần 2. BFF Thích Du bị bồ đá, Dụ Hạ vì nghĩa vụ bạn bè và chút… tiền, nhắm mắt hôn một cái. Môi vừa chạm thì thầy cô bắt gặp, mời phụ huynh! Ai ngờ, bạn học Dụ lập tức nhất kiến chung tình với cha BFF- Thích Tầm Chương. Tranh thủ lúc Thích Du bị bắt ra nước ngoài, Dụ Hạ dùng đủ thủ đoạn để… làm má người ta. Vì hoàn cảnh, thụ tâm cơ hơn người. Tuy nhiên, ẻm mới mười tám, còn non nớt nên bị công “bắt bài” liên tục. Công có con sớm do bị “gài”, đường tình nhiều trắc trở. Tưởng độc thân luôn thì bị “quỷ nhỏ” lạt mềm buộc chặt mà quấn lấy. Truyện nhẹ nhàng, không ngược. Công cưng thụ, thụ dùng mọi cách truy công. Bộ hỗ sủng hiếm hoi của tác giả. *** Lúc nhận được điện thoại, Thích Tầm Chương còn đang họp, thư ký Lưu Phong bước nhanh vào, đến bên tai anh nhỏ giọng nói: "Giáo viên chủ nhiệm của Tiểu Du ở trường học gọi điện đến, có liên quan đến chuyện của Tiểu Du, cô ấy nói muốn đích thân anh nghe máy." Hai hàng lông mày Thích Tầm Chương nhíu lên khó ai nhận ra, tạm dừng cuộc họp, nghe điện thoại thư ký đưa đến, đứng dậy ra khỏi phòng họp. "Xin chào, tôi là phụ huynh của Thích Du." Thích Tầm Chương lịch sự mở miệng, người ở đầu dây bên kia dừng một chút, sau đó tức giận nói: "Tôi là giáo viên chủ nhiệm của em Thích Du, Thích Du ở trường học làm ra chuyện trái với nội quy nhà trường, ảnh hưởng rất lớn, làm phiền anh đích thân đến đây giải quyết một chuyến." Giáo viên chủ nhiệm nhấn mạnh hai chữ "đích thân", dường như có thành kiến rất lớn với vị phụ huynh chưa bao giờ xuất hiện ở trường học này. Thích Tầm Chương vẫn duy trì trạng thái như cũ, lên tiếng đáp lại: "Được, tôi sẽ đến ngay, làm phiền cô rồi." Thấy được thái độ của anh vẫn lịch sự, giọng điệu của người ở đầu bên kia điện thoại cũng hoà nhã đi chút ít: "Không phiền, vậy chờ anh đến đã rồi nói sau." Trên đường tới trường học, Thích Tầm Chương hỏi Lưu Phong: "Tiểu Du ở trường học rốt cuộc đã làm gì, cậu biết không?" Thư ký lúng túng giải thích: "Thực sự chưa từng nghe nói, tuần trước tôi đi họp phụ huynh cho cậu ấy vẫn còn rất tốt, cậu ấy thi tháng cũng tốt." "Thi tốt?" "Vâng, tiến bộ một trăm hạng so với lần trước, khó ai mà làm được." Thích Tầm Chương không hỏi lại, giữa hai lông mày uể oải nhíu lên, anh bận rộn công việc, mỗi ngày đi sớm về trễ ở trong công ty, thực sự không thể làm sao mà quản đứa con trai này được, chuyện sinh hoạt học tập của Thích Du đều là do Lưu Phong thu xếp giúp anh, người bố như anh không hề xứng đáng. Khi bọn họ tới trường, lúc đó trường còn chưa tan, học sinh vẫn còn đang học nên trong sân trường rất yên lặng, có thể nghe được tiếng gió cùng tiếng đọc sách không biết từ phòng học nào truyền ra, Lưu Phong quen cửa quen nẻo dẫn theo Thích Tầm Chương đi vào dãy lớp 12, lên tới phòng làm việc của giáo viên ở tầng trệt. Văn phòng của giáo viên khối 12 nằm ngay phòng đầu tiên, cửa đang mở rộng, có hai nam sinh thân hình tựa tựa nhau đứng song song ở cạnh cửa, một người thì mặt kiêu căng cố chấp, một người cúi thấp rũ mắt không biết đang suy nghĩ gì. Nhìn thấy Thích Tầm Chương, Thích Du hoảng hốt, trong nháy mắt ngạo khí trên mặt lập tức biến mất, lảng tránh ánh mắt của Thích Tầm Chương, bất giác hơi co lại về phía sau, vai rụt xuống, cúi đầu ủ rũ không dám tiếp tục lỗ mãng. Tầm mắt Thích Tầm Chương xẹt qua con trai mình, rồi lại rơi xuống trên người nam sinh bên cạnh cậu, chàng trai dường như cảm nhận được, ngước mắt, đôi mắt ngăm đen óng ánh kia cứ như vậy nhìn thẳng về phía anh. Thích Tầm Chương theo bản năng mà nhíu mày, tầm mắt dời đi chỗ khác, bước vào văn phòng. Trong phòng làm việc có ba bốn giáo viên ở đó, sắc mặt đều rất khó coi, còn có một phụ nữ trung niên trang phục hết sức bình thường, hẳn là phụ huynh học sinh, đang đỏ mặt cúi đầu, nhỏ giọng nói gì đó với bọn họ. Mời các bạn đón đọc Sa Vào của tác giả Bạch Giới Tử.
Nói Yêu Em Lần Thứ 13
Tên eBook: Nói Yêu Em Lần Thứ 13 (full prc, pdf, epub) Tác giả: Tiểu Ni Tử Thể loại: Hiện đại, Ngôn tình, Văn học phương Đông   Công ty phát hành: Fahasa   Nhà xuất bản: NXB Văn Học   Trọng lượng vận chuyển (gram): 400   Kích thước: 13 x 20.5 cm   Số trang: 327   Ngày xuất bản: 13-02-2012   Hình thức: Bìa Mềm   Giá bìa: 75.000 ₫   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Bìa sách Nói yêu Em lần thứ 13 Giới thiệu:   "Mộ Ái Ni, anh yêu em. Khi cùng nhau đối mặt với cái chết, trong tim anh chỉ có duy nhất ý nghĩ ấy. Nếu như em muốn hỏi anh tình yêu là gì, vậy thì anh nói cho em biết, nó có nghĩa là bảo vệ, chở che, chờ đợi, bất kể là còn sống, hay đã chết đi. Khi còn nhỏ anh muốn mãi mãi ở bên em, mãi mãi đi theo em... Bao nhiêu năm sau, vì gặp lại em mà anh rất vui mừng, nhìn thấy em bị ấm ức anh cũng rất đau lòng, dù thế nào cũng không muốn em từ bỏ anh...Nhưng...Nhưng vì yêu em nhiều hơn, để em có thể tìm thấy hạnh phúc của mình, anh muốn...từ bỏ. Vì yêu em, nên mới từ bỏ..."   Một câu chuyện thoát khỏi lối mòn tươi vui của tiểu ni tử, thực sự hay, thực sự cảm động, thực sự lôi cuốn. Tiểu Ni Tử đã có bước đột phá trong văn phong và cách dẫn dắt trong câu chuyện này. Nội dung tuyệt vời, đề cao không chỉ tình yêu nam nữ mà còn là tình yêu gia đình, tình cha con, tình mẹ con, tình chị em. Ban đầu mình thật sự căm ghét Chân Ni vì tính khí trẻ con và đầu óc nông cạn. Từ đó mình ghét luôn cả Ái Ni, chỉ vì một đứa em không có tình thương với mình mà đành lòng hy sinh tất cả cho nó, hy sinh cả tình yêu, công sức và sự an nguy của mình.    Hai anh chàng trong Nói yêu em lần thứ 13 nổi bật mỗi người một phong cách. Hy Triệt lạnh lùng nhưng một khi đã yêu thì da diết thủy chung. Thiên Diệp ấm áp, hiểu lòng người, cũng thủy chung và thầm lặng.    Nói yêu Em lần thứ 13 là một vòng xoáy lớn đảo lộn tình yêu của họ. Lúc đầu mình cứ tưởng rồi Ái Ni sẽ yêu Hy Triệt và tác giả đã đánh 1 cú lừa ngoạn mục khi cuối cùng người được chính lại là Thiên Diệp. Cái kết của câu chuyện là 1 con dao hai lưỡi, nếu nó mở ra tương lại hạnh phúc cho Thiên Diệp và Ái Ni thì lại là cánh cửa đóng kín và chôn vùi tình yêu của Hy Triệt. Buồn quá, buồn không thể chịu nổi. Tại sao Hy Triệt lại phải chết chứ? Anh ấy đã quá nhiều khổ đau rồi, tại sao lại phải đau thêm một lần nữa? Mình không thể so sánh giữa Hy Triệt và Thiên Diệp, nhưng mình thương Hy Triệt vì cuối cùng anh ấy là người mất đi nhiều nhất. Một cuốn sách HAY.   Mời các bạn đón đọc Nói yêu Em lần thứ 13 của tác giả Tiểu Ni Tử.
Hệ Thống Sủng Phi
Tên eBook: Hệ thống sủng phi (full prc, pdf, epub) Tác giả: Chu Nữ Thể loại: Hệ thống, Sủng, YY, Cung đấu, Ngôn tình, Văn học phương Đông Editor: Sâu a.k.a Pink Lady Nguồn: thanhdaocac.wordpress.com Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Giới thiệu: Thân là sủng phi nhất định phải thân kiều thể nhu, giọng nói thánh thót. Thân là sủng phi nhất định phải phòng âm phòng mưu, chống chọi đả kích. Thân là sủng phi nhất định phải kiêu ngạo ương ngạnh, trèo lên Hoàng Đế. Một khi có người trêu chọc sủng phi. Như vậy… Ha ha – [Tinh! Hoàng Đế cùng ngài lần đầu mây mưa, điểm mị lực +30. Đánh giá hữu nghị: thân ái, bạn không thuần khiết nha ~[ beep ——]]   “Cút!” Cô gái xoa thắt lưng, nghiến răng nghiến lợi. Mời các bạn đón đọc Hệ thống sủng phi của tác giả Chu Nữ.
Không Yêu Thì Biến - Cửu Lộ Phi Hương
Tên eBook: Không yêu thì biến (full prc, pdf, epub) Tác giả: Cửu Lộ Phi Hương Thể loại: Hài hước, Hiện đại, Ngôn tình, Văn học phương Đông Tên mạng: “Cô nàng mạnh mẽ” Người dịch: Lục Hoa Kích thước: 14.5 x 20.5 cm Số trang: 485 Ngày xuất bản: 12/01/2015 Giá bìa: 109.000 ₫ Công ty phát hành: Quảng Văn Nhà xuất bản: NXB Văn Học Chụp pic: hyuganatsume Type: phamthiyenlinh, chichichi, lehuyen, horcrux Beta: hallymoon Tạo prc: Dâu Lê Nguồn: luv-ebook.com Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Giới thiệu:   Không yêu thì biến là cuốn tiểu thuyết lấy bối cảnh cuộc sống hiện đại vô cùng gần gũi và thân quen. Nhưng với tiết tấu nhanh, tình tiết logic và chặt chẽ, cộng với ngòi bút tài năng của Cửu Lộ Phi Hương đã khắc họa nên một câu chuyện tình yêu vừa hài hước, vừa hấp dẫn mà cũng không kém phần xúc cảm; sẽ có những tình huống khiến bạn đọc cười không ngớt, những đoạn truyện khiến bạn phải nghĩ suy, những câu, từ khiến bạn ngạc nhiên hay tâm đắc.   Tác phẩm đã dành được nhiều yêu mến của độc giả:   “Không yêu thì biến làm mình mất cả ngày chủ nhật không ngủ nghê, dọn dẹp gì, thức đến hơn mười hai giờ đêm để đọc hết. Truyện dễ thương, không soái ca mỹ nữ nhưng mình thích vì có cảm giác đời thực…   (Độc giả Mỏng te)   Rất hay. Mình thích Cửu Lộ Phi Hương và đương nhiên cũng thích bộ này... Đọng lại nhất là câu "Em là của anh, máu thịt của em cũng là của anh…"   (Độc giả Đá Tam Sinh) Tác giả Cửu Lộ Phi Hương   Giới thiệu tác giả: “Một cây bút mũm mĩm, thích ăn thích chơi, thích gõ chữ, nhà nuôi một con chó rất giống chủ, lười biếng, đôi lúc hơi ngu ngơ, thỉnh thoảng nổi máu văn nghệ”.   Các tác phẩm của cô không tỏ vẻ uyên thâm hay màu mè, cách hành văn ngắn gọn, dễ hiểu và hài hước nhưng vẫn khiến độc giả bị mê hoặc. Mời các bạn đón đọc Không Yêu Thì Biến của tác giả Cửu Lộ Phi Hương.