Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Trừng Phạt Quân Phục Hệ Liệt

Nếu ai đã đọc truyện của Phong Lộng thì đều biết Phong Lộng nổi tiếng mẹ ghẻ rồi. Và trong truyện Trừng Phạt Quân Phục Hệ Liệt, Phong Lộng vẫn luôn giữ vững phong độ trong việc đẩy cả nhân vật lẫn người đọc vào vực sâu không đáy, bế tắc không chỗ giải thoát, nhiều lúc sẽ là bất lực không thể làm gì khác ngoài chấp nhận. Giới thiệu truyện đam mỹ: “Trước khi kỳ nghỉ kết thúc, nhất định phải dạy dỗ anh trai đến không thể rời khỏi mình mới được!” ___________ Từ khi sinh ra đã được bao phủ bởi hào quang cao quý, thân là con cưng của trời học sinh ưu tú đứng đầu trường quân đội – anh em sinh đôi Lăng Khiêm cùng Lăng Hàm, vẫn ôm lòng mơ ước chiếm hữu với anh cả được cha mẹ nhận nuôi Lăng Vệ. Trong cuộc đọ sức quyết liệt giữa hai anh em sinh đôi, Lăng Khiêm tiên hạ thủ vi cường. "Tuyệt không thể để cho Lăng Hàm giành được đặc quyền trở về độc chiếmanh trai!" ________________ Người anh cả anh tuấn tràn đầy khí chất quân nhân, Lăng Vệ trong vắt như ánh sáng mặt trời, dưới hiếp bức kỹ xảo giả dối của em hai Lăng Khiêm, bị bắt trở thành đối tượng dạy dỗ tiết dục của em trai, tâm lý cùng thân thể, không ngừng bị chà đạp vừa tàn nhẫn lại ôn nhu. Khó xử hơn chính là, từ chống cự lúng túng chịu không thấu, dần dần bị khoái cảm trái đạo đức điên đảo kéo xuống vực sâu sa đọa. Giữa lúc Lăng Vệ bị đặt dưới háng em trai thứ hai, bởi vì các cú nhấp không chút kiêng kỵ mà khóc kêu rên rỉ, em ba Lăng Hàm thông qua thử thách sinh tử giành được thành công, ôm đố kỵ ghen ghét không gì sánh *** Review Trừng phạt quân phục hệ liệt Tác giả: Phong Lộng Thể loại: Tương lai, huynh đệ, nhất thụ lưỡng công, công sủng thụ, H, SM, HE Đoán chắc nhiều người đã từng nhìn thấy tên bộ này nhiều rồi mà vì rất nhiều lý do lại quyết định không đọc, mình không có ý dập khuôn hay tâng bốc bộ này kiểu dạng không đọc là phí cuộc đời hay cái gì đó tương tự vậy, nhưng nếu đọc, bạn sẽ không cảm thấy hối hận. Mình lúc đầu cũng nghía qua cái tên + văn án + chương 1 vài lần rồi mà vẫn không đọc tiếp chương 2, lý do vì toàn H + tình tiết nghe có vẻ cẩu huyết :)))))) nhưng đừng vội tắt, không có bộ H văn nào kéo dài được đến 10 quyển mà vẫn có người ủng hộ đâu :3 Vào một hôm đẹp trời rảnh rỗi thì mình lôi bộ này ra đọc :)))) mình cũng nói luôn cho ai có ý định đọc bộ này, đó là từ quyển 1 đến gần hết quyển 3 chỉ toàn H (chính xác quyển nào cũng có H) nội dung chỉ quanh đi quẩn lại về quá trình gây dựng tình cảm của 3 anh em Lăng Hàm, Lăng Khiêm và Lăng Vệ, bạn hoàn toàn có thể đọc lướt nó, cũng không ảnh hưởng mấy đến nội dung đâu. Nhưng bắt đầu đến khoảng chương 10 quyển 3, tự khắc bạn sẽ bị hút vào truyện, bí mật dần dần được hé lộ. Nếu ai đã đọc truyện của Phong Lộng thì đều biết Phong Lộng nổi tiếng mẹ ghẻ rồi, và trong này Phong Lộng cũng không lên cấp thành mẹ đẻ đâu :3 Các nhân vật trong trừng phạt quân phục hệ liệt có hoàn cảnh khá rõ ràng, và mỗi nhân vật đều có nỗi đau riêng, nói là tê tâm liệt phế cũng không ngoa đâu j.j từ nhân vật chính đến nhân vật gần chính đều phải trải qua một cú shock lớn đến mức thay đổi tính cách. Phải trở nên cường đại, mạnh mẽ, phải làm những việc mà cả đời chưa bao giờ nghĩ mình sẽ làm, lợi dụng, hy sinh, đấu tranh… tất cả đều sẽ hiện diện trong này. Phong Lộng vẫn luôn giữ vững phong độ trong việc đẩy cả nhân vật lẫn người đọc vào vực sâu không đáy, bế tắc không chỗ giải thoát, nhiều lúc sẽ là bất lực không thể làm gì khác ngoài chấp nhận. Lăng Hàm và Lăng Khiêm trong này dù giỏi giang đến đâu thì vẫn là trẻ con, vẫn sẽ làm nũng hay tranh thủ tình cảm với Lăng Vệ, yêu đến điên cuồng giằng xé, đến khi đối mặt với giây phút cuối cùng của cuộc đời vẫn chỉ muốn gặp được người yêu. Lăng Hàm là em trai trong hai anh em sinh đôi, từ bé tính cách đã trầm tĩnh hơn người anh sinh đôi Lăng Khiêm, cả hai dù suốt ngày đấu đá nhau sứt đầu mẻ trán nhưng dù gì cũng là ruột thịt, chưa kể là sinh đôi có tâm linh tương thông, người kia bị tổn thương thì người còn lại cũng sẽ bị ảnh hưởng. Hay ghen tị với nhau, đúng kiểu sinh đôi luôn :)))) Lăng Hàm thì ít bày trò hơn Lăng Khiêm, trình độ mồm mép vs mặt dày thì cũng không bằng Lăng Khiêm, có lẽ vì vậy nên mình có cảm tình với Lăng Khiêm hơn. Hai anh em nhà này đến cuối truyện vẫn còn so đo với nhau nhưng nếu gặp chuyện thì luôn đồng tâm hiệp lực, bao che bảo vệ nhau. Lăng Vệ là anh cả, lại luôn được hai đứa em trai bảo vệ chăm sóc, nhưng không có nghĩa Lăng Vệ là nhược thụ nhé. Xuất thân của Lăng Vệ khá là đau lòng, quá trình để chấp nhận thân phận thật cũng giằng xé không kém. Trích một câu trong truyện: “Thuộc gia đình tướng quân, nếu không đủ năng lực, không đủ quyền lực, thì không được phép yêu” Trong truyện có 2 couple phụ: Al Lawson x Vệ Đình Bội Đường Tu La x Tiểu Diệp Hệ liệt liên quan: Nhiên tình đế quốc hệ liệt. Mọi người hãy tự đọc và cảm nhận nhé  Đánh giá: 4.5/5 *** Anh em sinh đôi mười tám tuổi, im lặng ngồi trong biệt thự học sinh xa hoa yên tĩnh, đã giằng co hồi lâu.  “Đơn xin thi của cậu đã được thông qua?” Lăng Khiêm đánh vỡ trầm mặc.  “Phải.” Em trai Lăng Hàm sinh muộn hơn mấy phút, ung dung gật gật đầu. “Ba cuối cùng cũng đã đồng ý ký tên.”  Mặc dù là anh em sinh đôi. Vẻ ngoài hai người lại không hoàn toàn giống nhau, người bình thường cũng có thể dễ dàng phân biệt.  Anh trai Lăng Khiêm kế thừa vẻ xinh đẹp của mẹ, khuôn mặt tuấn tú trung tính. Em trai Lăng Hàm, lại hoàn toàn giống như ba cậu ta tướng quân Lăng Thừa Vân, có dáng vẻ anh tuấn cương nghị, khí chất cũng trầm ổn hơn.  Đều là học sinh ưu tú trường quân đội Chinh Thế, hai người bởi huyết thống cao quý cùng thiên phú vượt trội của bản thân, có vô số người ủng hộ trong trường. Có điều nếu để cho người không biết đến đoán, hơn phân nửa sẽ cho Lăng Hàm ổn trọng trầm mặc ngược lại là anh.  “Đây chỉ là ba bất công mà thôi. Đồng ý cho cậu tham gia cuộc thi, còn tôi thì lại gạt bỏ.” Lăng Khiêm nói xong, lông mày duyên dáng nhăn lại rất nhẹ, trong lúc đang tựa giận tựa không, tỏa ra khí tức quỷ dị.  Lăng Hàm lại hoàn toàn thờ ơ bình thản, “Cũng không thể để cho hai đứa con trai đều đồng thời tham gia một cuộc thi bất cứ lúc nào cũng sẽ mất mạng đi.”  “Hừ, đấy cũng là một cuộc thi sau khi thông qua có thể sớm tốt nghiệp trường quân đội Chinh Thế, đồng thời giành được đặc quyền quân bộ.” Lăng Khiêm và Lăng Hàm đều là con ruột của tướng quân thượng đẳng trứ danh Lăng Thừa Vân.  “Lăng Khiêm, anh không phải đang ghen tị đi?”  “Ghen tị? Cậu chẳng qua là một thằng nhóc ngu ngốc vì có thể dùng đặc quyền sớm một chút thu anh trai vào tay nên tham dự cuộc thi không đếm xỉa sống chết mà thôi.”  “Anh cũng đưa ra đơn xin, chỉ là không lấy được phê chuẩn thôi. Người có thể có được đặc quyền bảo hộ anh trai, mới có được tư cách giành lấy anh ấy, Lăng Khiêm, anh lúc trước không phải cũng đã đồng ý với điều này sao?”  Sinh ra trong tướng quân thế gia có quyền lợi nhạy cảm đối với quân bộ, cho dù là anh em sinh đôi, cũng đã sớm bắt đầu đủ loại tính toán tranh đấu với nhau. Theo tuổi tác tăng lên, vì đạt được người trong lòng hướng tới đã lâu, cạnh tranh càng ngày càng kịch liệt.  “Nếu thông qua cuộc thi, cậu định làm như thế nào ?”  Lăng Hàm đạm bạc mỉm cười, ẩn tàng nắm chắc thắng lợi, “Tôi định làm như thế nào? Sau khi tôi có được quyền lợi đặc biệt của quân bộ, có thể muốn làm gì thì làm, anh chẳng lẽ đoán không được tôi sẽ làm gì sao?”  “Cậu có thể còn sống trở về rồi hãy nói.” Lăng Khiêm nhìn trả không nhường nhịn, “Thắng bại còn chưa định.”  “Vậy sao?” Giữa hai thân hình cao lớn, ánh mắt sắc nhọn giao nhau giữa không trung, ma sát ra tia lửa.    Mời các bạn đón đọc Trừng Phạt Quân Phục Hệ Liệt của tác giả Phong Lộng.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Người Thắp Sao Trời
“Hai con người khiếm khuyết giữa đời đã gặp gỡ và lấp đầy nhau bằng những cách rất riêng. Cậu bị cướp đi chốn dung thân bấp bênh và được bù lại bằng chở che trường cửu. Anh chỉ vẽ cho cậu một con cừu, mà được đáp trả bằng muôn chiều xán lạn…” Bối Bối là người tự kỉ, không phải thiểu năng về trí tuệ mà vì không được dạy dỗ tốt nên tâm tính không khác gì đứa trẻ. Thế giới đầy sắc màu bên ngoài không làm cậu hứng thú bằng việc hằng ngày thu mình trong thế giới riêng. Bối Bối không thích tiếp xúc với những người xung quanh, điều đó làm cậu khó chịu, không có cảm giác an toàn, kể cả là với người thân thiết nhất. Có lẽ, cuộc sống của Bối Bối sẽ không thay đổi nếu anh trai không xảy ra tai nạn, nếu cậu không gặp A Điển. Con người, khi đứng trước nhiều sự lựa chọn yêu hay không yêu; từ bỏ hay kiên trì; đấu tranh hay gục ngã; bỏ rơi hay quan tâm, chúng ta luôn bối rối và không dám quyết định. Anh từng yêu Hưng Hoàng. Nhưng giờ đây, tình cảm sâu sắc kéo dài suốt sáu năm ấy không còn chút liên hệ nào với anh nữa, bởi vì bên cạnh anh đã có Bối Bối. Cậu là người đã vì anh mà thắp lên ánh sao giữa bầu trời đêm. Trong cuốn "Vô thường", Nguyễn Bảo Trung từng viết: "Hễ là con người, ai cũng mong muốn yêu thương và được yêu thương. Có người yêu thương người đồng giới, có người yêu thương người khác giới. (...) Đa dạng và phong phú vốn dĩ là quy luật tự nhiên của cuộc sống. Chúng ta không thể áp đặt hay phán xét người khác khi họ không giống ta được." Khi A Điển giao cậu cho cục an sinh, trong lòng Bối Bối có bao nhiêu giận dữ, rồi từ giận dữ cậu cảm thấy bất an và lo sợ. Nhưng từ nhỏ không ai dạy cậu những cảm xúc ấy là gì, cho nên Bối Bối không thể nào hiểu được. Vì thế cậu im lặng, cúi đầu nhìn xuống, che giấu đi sự hoảng loạn trong lòng. Ở cục an sinh, cậu luôn ghi nhớ những thói quen ở nhà A Điển : 6 giờ ăn sáng, 3 giờ chiều gọi tên anh, 6 giờ đi bật đèn cả nhà, 11 giờ đi ngủ,... Bối Bối dựa dẫm vào A Điển. Những điều A Điển từng nói, cậu đều ghi nhớ. Ngày ngày bật đèn từ trên xuống dưới chỉ vì A Điển không thích bóng tối. Trốn trong tủ quần áo nhịn đói chờ A Điển đi tìm vì muốn A Điển quan tâm đến cậu. Chỉ là Bối Bối không hiểu rằng, lúc cậu biến mất A Điển đã hoảng sợ thế nào, lo lắng ra sao? “Người thắp sao trời” có cốt truyện nhẹ nhàng và lời văn ấm áp. Mở đầu từng chương, đều được Tự Từ trích dẫn từ tác phẩm kinh điển “Hoàng tử bé”. Mạch truyện khá nhanh, nhưng lại không làm người đọc có cảm giác vội vàng và cảm thấy vô lý. Tôi nghĩ, Từ Tự đã tìm hiểu rất sâu về những suy nghĩ, tình cảm, cũng như những diễn biến tâm lý của người tự kỉ. Nếu bạn nói, tình yêu sáu năm mà A Điển dành cho Hưng Hoàng dễ dàng buông tay như thế là phi thực tế? Tôi không không cho là như vậy! Vì sao? Vì ánh đèn lúc 6 giờ mỗi tối của Bối Bối. Thứ mà Bối Bối thắp sáng không chỉ là căn phòng tối tăm mà còn là trái tim u ám của A Điển. Về hình thức, IMP luôn xứng đáng 5 sao: Bìa đẹp, bookmark xinh, chất lượng giấy tốt và dịch giả dịch rất mượt (đôi chỗ vẫn còn lỗi chính tả). Nếu bạn là người vừa bước chân vào thế giới đam mĩ, "Người thắp sao trời" là lựa thích hợp nhất với bạn. Vì câu chuyện này, đã làm nhiều bạn có “thâm niên” đều phải rơi nước mắt đấy! Nếu bạn cảm thấy hay thì hãy Like và Share bài viết để ủng hộ team review nhé!
Hai Con Người, Một Cuộc Đời
Rượu say dễ loạn tinh, vào một ngày hắn say rượu đã lên giường với người đàn ông mà hắn thầm thương trộm nhớ mười năm. Nhưng đáng buồn là sau khi tỉnh dậy hắn bị người kia hiểu lầm là trai bao, cũng bắt đầu một hợp đồng bao dưỡng được ký kết giữa hai người về sống cùng nhau. Hắn cam tâm tình nguyện vì người đàn ông này mà trả giá hết thảy, lại bởi vì một chút hiểu lầm bị người đàn ông này không chút lưu tình đuổi ra khỏi nhà. Hiểu lầm cởi bỏ, loại tình cảm yêu thương lại dấy lên, tra công hối hận không thôi, dùng trăm phương nghìn kế để một lần nữa có thể ôm mỹ nhân về nhà… *** “Lâm, Lâm, chúng ta hãy cùng cha mẹ của em nói chuyện một lần nữa, họ nhất định sẽ hiểu và đồng ý để chúng ta sống chung. Còn đứa con, chúng ta có thể nhận nuôi một đứa, sau này cũng sẽ kêu họ là ông nội bà nội…” Thế Huân nắm chặt tay Quan Lâm, biểu tình vô cùng bối rối, đến nói năng cũng có chút lộn xộn. “Thế Huân, không giống nhau! Huyết nùng vu thủy (= một giọt máu đào hơn ao nước lã)! Nhà anh còn có anh trai anh, nhưng cha mẹ em chỉ có một đứa con trai là em. Mẹ em được chuẩn đoán bị bệnh ung thư, bà khóc lóc nói muốn khi còn sống thấy được em lấy vợ sinh con, có thể nghe cháu ruột của mình kêu một tiếng bà nội. Thế Huân, em yêu anh, nhưng bất hiếu hữu tâm, vô hậu vi đại, em không thể vứt bỏ mẹ em không để ý. Nếu em đồng ý, bà sẽ thỏa mãn được ý nguyện cuối cùng, nói không chừng còn có thể sống thêm năm ba năm nữa, vì vậy em chỉ có thể bỏ qua tình yêu của anh. Thế Huân, chúng ta chia tay đi…” Quan Lâm khe khẽ thở dài, kéo ra từng ngón từng ngón một bàn tay của Thế Huân đang nắm chặt lấy tay mình. “Không! Lâm, anh không đồng ý chia tay! Em nghe anh nói, hãy nghe anh nói…” Thế Huân lần thứ hai bắt lấy tay Quan Lâm, trong lòng lo lắng muốn chết nhưng lại lắp bắp không biết phải nói cái gì mới giữ chân Quan Lâm lại được. “Thế Huân, thực xin lỗi. Hôm nay mẹ em an bày em đi coi mắt, thời gian cũng đã sắp đến. Em đi trước, tạm biệt, quên mất, có lẽ sau này cũng sẽ không gặp lại nữa, vậy cứ nói vĩnh biệt đi. Hy vọng sau này anh tìm được một đối tượng tốt, chúc anh hạnh phúc!” Quan Lâm từ ghế dài đứng lên, tàn nhẫn đẩy tay Thế Huân ra, cũng không quay đầu lại liền rời đi. “Lâm, Lâm, Lâm…” Thế Huân thì thào nói nhỏ, bàn tay trống rỗng rốt cuộc không bắt được gì… Thế Huân cùng Quan Lâm, hai người đàn ông ở cùng một chỗ năm năm, cũng xem như là một khoảng thời gian khá dài đi, anh còn tưởng mình có thể cùng Quan Lâm thiên trường địa cửu, dù không thể kết hôn nhưng cũng có thể vĩnh viễn sống cùng nhau. Năm năm qua, mọi tình cảm của Thế Huân đều đặt trên người Quan Lâm. Thật cẩn thận giữ gìn đoạn tình cảm này, vậy mà đến cuối cùng cũng không thoát khỏi kết cục phải chia tay. Mà tựa như Quan Lâm đã nói, bất hiếu hữu tam, vô hậu vi đại. Mẹ Quan Lâm bị chuẩn đoán có bệnh ung thư liền dùng cớ này ép Quan Lâm kết hôn, Quan Lâm không thể trơ mắt nhìn mẫu thân mình chết đi, chỉ có thể nhẫn tâm cùng Thế Huân chia tay, anh có níu kéo cũng không có kết quả. Hơn nữa anh thật có lý do không phải lo lắng như Quan Lâm, anh trai anh sớm đã cưới vợ sinh con, cha mẹ anh từ sớm đã được ẳm cháu, nhưng Quan Lâm chỉ có một em gái, như vậy tính ra đối với mẹ Quan Lâm có điểm không công bằng. Thế Huân trong lòng càng nghĩ càng chua sót, bưng ly rượu lên uống một hơi cạn sạch. Trong quán rượu tiếng nhạc điếc tai nhức óc, khiêu vũ có, nói chuyện phiếm cũng có, tiếng người ồn ào, không ai nhận ra ở một góc sáng sủa có một nam nhân thương tổn đang dùng rượu giải sầu. “Mân Thạc, tôi phải về nhà, nếu còn không về mẹ tôi sẽ không cho tôi vào cửa.” Âm thanh xung quan quá lớn, Lộc Hàm chỉ có thể xé cổ họng đối người ngồi đối diện hô to. “Lộc Hàm, cậu đã ba mươi tuổi, sau nhà cậu còn quy định giờ về, mẹ cậu chắc không xem cậu là đứa trẻ ba tuổi mà chăm đi, hèn gì nhiều năm như vậy còn chưa có bạn gái. Không nên về sớm như vậy, tôi hôm nay khó khăn lắm mới gạt được mẹ cậu mang cậu đến quán bar này trải nghiệm, uy uy, cậu mau nhìn, cô gái bên kia trông thế nào!?” Mân Thạc ngồi ở ghế dựa, ánh mắt bắn ra bốn phía, nói vài câu khó nghe với Lộc Hàm, rồi đột nhiên hưng phấn phát mạnh vào cánh tay cậu. “Cậu cũng biết nhà tôi chỉ có hai mẹ con, để bà ở nhà một mình tôi không yên tâm, nên về vẫn hơn.” Lộc Hàm căn bản không có hứng thú nhìn cô gái nào, lại nhắc đến việc đi về. “Biết rồi, biết rồi, cậu chờ tôi một chút.” Mân Thạc trả lời lấy lệ một câu với Lộc Hàm, liền bưng ly rượu hướng cô gái đằng kia đi đến.   Mời các bạn đón đọc Hai Con Người, Một Cuộc Đời của tác giả Vạn Sắc.
NewYork Thập Tam Nhai
Thân phận thật sự của tiểu thụ là một thành viên trong  gia tộc Brando Mafia Ý, nhưng cũng chỉ là thành viên bình thường không gì đặc biệt lắm chỉ là một thành viên Mafia bình thường. Từ nhỏ đã lãnh khốc vô tình, trà trộn vào tầng lớp xã hội. Tiểu công là trưởng tử của một đại gia tộc phong kiến Trung Quốc, từ nhỏ đã ra sức học hành tại Mĩ, phụ thân là người Hoa duy nhất làm nghị viên chính phủ ở New York. Là một người tâm ngoan thủ lạt, bất động thanh sắc. *** New York thập tam nhai có motifs nhân vật khá quen thuộc. Brent là đứa trẻ lớn lên ở khu ổ chuột. Hoàn cảnh gia đình đã rèn giũa cậu trưởng thành từ rất sớm, do đó tham gia vào giới tội phạm cũng nhanh. Eward là con trai của một chính trị gia người Trung Quốc. Giữa New York loạn lạc này, hai người ở hai thế giới khác hẳn nhau, nhưng ngay từ lần đầu tiên khi bắt gặp Brent đang loay hoay bên xe của mình, Eward đã nhất kiến chung tình. Tình cảm của Eward những chương đầu được thể hiện rất mờ nhạt. Brent lại quá cứng cỏi, khăng khăng không thừa nhận mình thích Eward. Lúc đọc phần đầu, tôi đã cảm thấy hơi ngạc nhiên, vì Sát Na Phương Nhan lại cho xây dựng một tình yêu mờ nhạt đến như vậy. Nhưng đọc kĩ mới thấy, sự mờ nhạt đó thực ra rất sâu sắc. Hai người đều rất mạnh mẽ, không chịu cúi mình trước đối phương. Nếu khi bắt gặp Brent ở cùng Vivian, Eward chỉ cần nói một câu "ta yêu ngươi", chắc rằng Brent cũng sẽ thổ lộ. Nhưng là, Eward lại không làm như thế. Vì Eward không làm như thế, nên Brent đành dùng đủ mọi lẽ nhằm làm Eward rời đi. Cuối cùng Eward lại chỉ ôm ngực, lạnh lùng nói một câu :"Bé cưng, ngươi thật vô tình". Sau đó liền thẳng tay giết Vivian. Trích chương 45 : ““Ta về sau, đem mỗi người ngươi chạm qua đều hành hạ đến chết.” Thiện lương cái gì? Ta không biết. Ta đã sớm nhắm lại đôi mắt thiện lương, ta chỉ tồn tại trong bóng tối, bắt đầu từ ngày đầu tiên gặp gỡ ngươi. ... Nàng sớm nên biết kết cục này.” Nàng từ lần đầu tiên chạm đến ngươi, liền nhất định sẽ trở thành một đống xương trắng." New York thập tam nhai có cốt truyện phát triển chậm, nhưng càng đọc càng thấy lôi cuốn. Cách Eward yêu Brent đúng là không thể tưởng tượng được. Từ đầu đến cuối, mãi mới có một câu Eward nói yêu Brent, lại là lúc Brent đang chuẩn bị nhảy xuống sông, hai người lại lỡ mất hai năm. Hai năm này còn dài hơn những năm Brent ở trong tù để chạy trốn tình yêu của Eward. Eward thể chất không được tốt, nhưng bất luận Brent làm hắn bị thương, thậm chí một dao suýt cướp đi mạng của hắn, khi trở về, câu đầu tiên Eward nói với Brent vẫn là. là ta thân ái là ta. Vẫn là một cử chỉ dịu dàng như vậy. Khi Eward dịu dàng ôm lấy Brent, đưa tay chạm vào vết thương của cậu, hỏi Brent, có đau không ? Khi Brent khịt khịt mũi trả lời, đau lắm, hàng rào phòng bị trong lòng cậu được dỡ bỏ, họ đã thực sự ở bên nhau. Mâu thuẫn tâm lí nhân vật xây dựng rất đặc sắc. Brent rất yêu Eward, nhưng đồng thời cũng sợ hắn. Eward rất yêu Brent, lại dùng bạo lực để bắt cậu ở bên. Nhưng theo tôi, bạo lực đó của Eward là một cách thể hiện sự dịu dàng của riêng mình. New York thập tam nhai rất hay, nhưng phần đầu không lôi cuốn lắm, mạch truyện hơi chậm nên có sẽ không dễ gây hứng thú với những bạn thích nắm bắt tình tiết nhanh chóng. Nhưng hãy kiên nhẫn, đây là một bộ rất đáng đọc. ---------------- Review by Ám Dung Hoa - fb/ReviewNgonTinh0105 Des by Ngọc Tiệp Dư Mời các bạn đón đọc NewYork Thập Tam Nhai của tác giả Sát Na Phương Nhan.
Bởi Vì Vừa Lúc Gặp Được Em
“Khâu Lê cũng không biết nên tìm chủ đề gì để nói với anh. Trước kia, bất kể chuyện gì liên quan đến anh cô cũng đều quan tâm, ngay cả chuyện bữa sáng yêu thích của anh là gì cô cũng phải tìm mọi cách để dò hỏi bằng được, cứ như thể biết được bữa sáng yêu thích của anh là thành tựu lớn nhất đời cô. Sau đó cô đi hơn nửa vòng cái thành phố Bắc Kinh này chỉ để tìm đến cửa hàng ăn sáng mà anh thường lui tới, gọi một phần bữa sáng anh thường ăn. Chỉ một việc nhỏ như vậy thôi cũng đủ khiến cô vui vẻ cả ngày. Giờ ngẫm lại, hết thảy đều thật đẹp đẽ. Đối với cô mà nói, Cố Diễm là liều thuốc phiện, còn cô lại là con nghiện. Quá khó để có thể từ bỏ. Sau đó anh có bạn gái, cô cũng chủ động từ từ rời xa anh... […] Trái tim anh còn lạnh hơn cả sông băng, điều này cô vốn đã biết. Ít nhất là cho tới giờ, chưa có bất cứ chuyện gì hay bất cứ ai có thể khiến anh mất đi lý trí. Nhưng phụ nữ đều thích tự lừa dối bản thân, cô cũng chẳng phải ngoại lệ. Cô vẫn luôn cho rằng đối với anh, cô có chút gì đó đặc biệt hơn, thế nên khi nãy cô vẫn không thể ngăn mình ôm chút hy vọng. […] Có lẽ trong lòng anh hình ảnh của cô vẫn mãi là như vậy. Thích gì làm nấy, nông nổi, không có chí tiến thủ. Thậm chí là... vô dụng.” Tôi chưa từng đọc truyện của Mộng Tiêu Nhị nhưng vẫn quyết lao vào “Bởi vì vừa lúc gặp được em” chỉ sau đoạn trích này. Biết sao được, tôi luôn có sự đồng cảm rất lớn với những cô gái chủ động theo đuổi người mình yêu, tất nhiên, có người đàn ông xứng đáng, có người không. May sao, Cố Diễm xứng đáng. Khâu Lê yêu Cố Diễm từ lâu lắm rồi, lâu tới mức cảm tưởng như cô đã yêu anh cả cuộc đời. Hay có lẽ phải nói, cuộc đời Khâu Lê chỉ thực sự bắt đầu từ khoảnh khắc cô gặp được Cố Diễm. Một buổi chiều đẹp trời trong con ngõ nhỏ, một cô bé đứng khóc nhè được một cậu bé dắt tay đưa về nhà. Cô bé nhìn que kem trên tay cậu với ánh mắt thèm thuồng, đáng thương tới mức cậu bé vốn tính cách lạnh nhạt cũng không thể kìm lòng mà nhường cho cô bé que kem. Buổi chiều hôm đó, Khâu Lê tay cầm que kem, tay túm vạt áo của Cố Diễm, bước đi trong con ngõ nhỏ. Nhiều năm sau đó, cũng là Khâu Lê một mình lặng lẽ đứng trong bóng tối khóc nức nở. Anh Cố Diễm của cô không đợi cô. Anh nói anh thích những người phụ nữ trưởng thành. Vậy sao anh không thể đợi cô thêm một chút, đợi cô đủ trưởng thành, chín chắn để sánh bước bên anh? Khi yêu một ai đó, con người ta rất dễ tự huyễn hoặc bản thân mình. Giống như Khâu Lê, cô từng nghĩ yêu Cố Diễm khiến cô hạnh phúc biết bao nhiêu, có những người bạn chung với anh, được nghe những câu chuyện về anh, được biết thêm về anh, thỉnh thoảng được gặp anh, vòi vĩnh anh như những ngày còn nhỏ. Thế nhưng Khâu Lê không biết là vô ý hay cố tình, luôn quên đi những nỗi buồn thương và thất vọng khi Cố Diễm lạnh nhạt với cô. Cô tự nhủ rằng tính cách anh vốn lạnh nhạt, không chỉ với cô mà với tất cả mọi người. Cho tới một ngày, anh có bạn gái. Hoá ra chẳng phải Cố Diễm lạnh nhạt với tất cả mọi người. Anh chỉ lạnh nhạt với người mà anh không yêu mà thôi. Ba năm sau đó là quãng thời gian Khâu Lê chạy trốn khỏi tình yêu cô dành cho Cố Diễm. Cô bước ra khỏi vòng tay che chở của gia đình, quyết trở thành người phụ nữ độc lập, trưởng thành, mạnh mẽ. Cô bận rộn trở thành hình mẫu phụ nữ lý tưởng của anh để tự khiến mình quên đi anh. Nếu hỏi Cố Diễm có cảm nhận được sự trống vắng khi Khâu Lê đột ngột rời đi không, câu trả lời ắt hẳn là Có. Cô nhóc ồn ào bám theo anh từ nhỏ tới lớn đột nhiên biến mất, sao anh lại không có cảm giác gì được. Nhưng cảm giác đó không đủ rõ ràng và mãnh liệt để khiến anh bận tâm tìm hiểu thêm. Cho tới một ngày cô trở lại. Cô nói cô thích anh, thích anh lâu lắm rồi. Thích tới mức phải dùng một túi gừng để kiếm cớ gặp anh. Nếu vậy, hãy để anh thử thích cô đi. *** Cố Diễm là một kiểu nam chính mà tôi chắc chắn không thích nhưng lại chẳng thể ghét. Nói sao nhỉ, thực ra anh không sai. Anh không sai khi tính cách anh vốn trầm tĩnh và lạnh nhạt. Anh không sai khi không nhận ra tình cảm của Khâu Lê. Anh càng không sai khi cố gắng làm mọi thứ mà anh nghĩ là tốt nhất cho người con gái anh yêu. Cố Diễm là một người lý trí, hoặc phải nói là quá mức lý trí. Khâu Lê nói thích anh, anh cảm thấy dường như mình cũng có tình cảm với cô, vậy nên anh tiến tới. Và một khi đã bắt đầu chuyện gì, anh sẽ cực kỳ nghiêm túc với nó. Cách anh yêu Khâu Lê rất nghiêm túc, chân thành và không kém phần mãnh liệt. Vì cô, anh có thể chú tâm săn sóc từ những thứ nhỏ nhặt nhất. Vì cô, anh luôn không ngừng lo nghĩ, trăn trở. Thế nhưng, có đôi khi Cố Diễm lại quên mất rằng Khâu Lê đã không còn là cô bé mè nheo phá giấc ngủ trưa của anh nữa. Cô có chính kiến, có ý chí, có lý tưởng của riêng mình. Thứ mà Khâu Lê cần không phải là một con đường do anh trải sẵn mà là con đường cô cùng anh bước đi. Tôi thừa nhận, với cái cách mà Mộng Tiêu Nhị tháo gỡ nút thắt cho câu chuyện này, bất kỳ cô gái nào ở vị trí của Khâu Lê cũng sẽ cảm động. Nhưng từ góc nhìn của một người ngoài cuộc, tôi lại không thể đồng tình với cách yêu của Cố Diễm. Nhưng dù thế nào, tôi cũng mừng cho Khâu Lê. Cô ấy yêu một người với tất cả trái tim mình, đổi lại người ấy dành tặng cho cô tất cả những gì anh ấy có. Giống như nhiều năm về trước, trong con ngõ nhỏ, anh dành tặng cho cô que kem duy nhất của mình, nắm tay đưa cô trở về nhà. _____________ " ": là những phần được trích dẫn từ bộ truyện theo bản edit của người viết review. Đoạn trích đã được chỉnh sửa để phù hợp với nội dung bài review. Review by #Nhã Phi - fb/ReviewNgonTinh0105 Mời các bạn đón đọc Bởi Vì Vừa Lúc Gặp Được Em của tác giả Mộng Tiêu Nhị.