Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Áo Mũ Chỉnh Tề - Độc Độc

Thương Tịnh gặp cố Thùy Vũ lần đầu tiên tại hiện trường khu mộ cổ mới khai quật ở vùng ngoại ô. Cô đi cùng thủ trưởng tiểu binh. Anh là một trong các thủ trưởng đó. Cô mới 23 cái xuân xanh. Còn anh đã ngoài 30 Cô chưa kết hôn. Còn anh đã lập gia đình. *** Thể loại: Hiện đại, cán bộ cao cấp, nam lớn hơn nữ nhiều tuổi, sủng, sắc, có chút xíu ngược, HE. Số chương: 105c + 5 NT Tình trạng: Hoàn ----------- ***Trích đoạn khi “trọng sắc khinh bạn”: -“ Này, trên danh thiếp ghi là Thương Tịnh, Thương trong thương nghiệp, Tịnh trong sạch sẽ” -“ …Cô ấy là người của tôi.”_ anh lạnh lùng thốt lên -“Hả? Hóa ra đụng phải miếu thờ rồi, vậy chuyện này tôi không xía vào nữa, cậu nói cô ấy một tiếng, cũng đừng mắng gì cô ấy” -“Sao tôi phải mắng cô ấy” _Cố Thùy Vũ nghĩ có phải anh chàng này bị teo não không nữa, khó khăn lắm anh mới dỗ được cô, bị điên sao tự dưng vô duyên vô cớ đi mắng cô một trận. -“Xem ra cô nàng kia tươi ngon hợp khẩu vị của cậu nhỉ?” -“Cút mẹ cậu đi, ngày mai nhớ đàng hoàng lễ độ mà đi tiếp nhận phỏng vấn của cô ấy” -“… Đại ca à, anh tới là để bóc lột tôi à? “ -“Uh thì sao? … Chỉ vì chút tiền cỏn con mà cậu đuổi người ta ra ngoài? Cái khách sạn rách của cậu, nếu cô ấy bị thương cậu đền nổi không?” _Cố Thùy Vũ khỏi nghĩ cũng biết quá trình bọn họ đuổi người, anh cực kỳ không vui quát, Tịnh Tịnh của anh mềm mại như thế. -“Con mẹ nó, tôi gọi điện thoại sai địa chỉ rồi à???” -“ Cứ thế mà làm, không thì đừng trách ông đây tự mình xuất chinh chỉnh khách sạn các cậu làm ăn bất hợp pháp nhé!”_ Nói xong cúp máy luôn ............... ***Trích đoạn khi nam chính dặn dò anh trai: -“Em sẽ đi nhanh về nhanh, nếu cô ấy dậy thì anh phải lập tức gọi cho em, đừng để cô ấy lộn xộn. Thỉnh thoảng cô ấy giống hệt trẻ con, rất tùy hứng, anh phải dỗ dành cô ấy, đừng dùng giọng ra lệnh với cô ấy” Anh trai nghĩ: …. Con gái riêng của chú đấy à??? .......... ***Trích đoạn khi gia đình ép chia tay Cố Thùy Vũ rủa thầm, vừa ôm lấy Thương Tịch, cọ xát lên cổ cô, vừa đau khổ nhận điện: “ Alo?” “Thằng ranh con! Mày lừa bố phải không?” “Không, con đâu có lừa bố, tối qua chia tay, hôm nay quay lại mà” ............. Nếu bạn đã từng đọc “Phù Hiểu, em là của anh” hay “Không gặp không nên duyên” thì chắc chắn không lạ gì với tác giả Độc Độc này. Lần này, Độc Độc lại mang đến cho chúng ta một bộ sắc – cán bộ cao cấp cũng chất lượng lắm đấy. Cố Thùy Vũ lần đầu gặp Thương Tịnh là do một lần đi khảo sát ở khu mộ cổ, lúc đó cô đang phục vụ trong quân đội, còn anh thì đang là thủ trưởng. Lần tiếp theo gặp nhau lại là lần cô cùng bạn hẹn xem mắt với “em vợ” của mình. Cũng từ đây anh mới biết rằng thì ra con nhóc này coi vậy mà có sở thích là mấy cậu em nhỏ tuổi hơn :v. Có thể nói, Cố Thùy Vũ là một người có dã tâm trên chính trường, anh sẵn sàng lăn xả vào những nơi có thiên tai, bão lũ để hoàn thành xuất sắc trách nhiệm của mình, cũng chính vì nhờ những lần lăn xả như vậy, anh mới có thời gian tiếp xúc với cô gái tên Thương Tịnh đó. Chính tính cách mạnh mẽ, luôn sẳn lòng giúp người, vui vẻ và hòa đồng của Thương Tịnh đã làm tan chảy cũng như đánh đổ thành trì trong tâm của Cố Thùy Vũ. Và với một kẻ để đạt mục đích mà bất chấp thủ đoạn như Cố Thùy Vũ, một khi đã thích thì sẽ nhích thôi :v Nhưng nếu chỉ cần “anh cưa tôi đổ” đơn giản như thế, thì Thương Tịnh cần gì phải đắn đo trước tình yêu này. Thương Tịnh cô không thể chấp nhận được việc mình là kẻ thứ ba, mình là người xen vào khiến cho Cố Thùy Vũ quyết định li dị vợ. Hoàn cảnh giáo dục từ gia đình cũng như môi trường cô lớn lên không cho phép cô làm như thế. Thương Tịnh ra sức trốn chạy, muốn tránh Cố Thùy Vũ càng xa càng tốt, nhưng có lẽ ông trời không ưa thích cô, lại khiến cho anh hết lần này đến lần khác cứ thể xuất hiện trước mặt cô, xuất hiện chính những lúc cô yếu mềm nhất để cuối cùng phải… gục ngã trước sự đấu tranh trong lòng. Rồi tình yêu này sẽ đi đến đâu? Thương Tịnh sẽ làm gì để vượt qua rào cản từ gia đình anh? Cố Thùy Vũ liệu sẽ vì mỹ nhân mà bỏ qua giang sơn, bỏ qua dã tâm mà chục năm qua anh phấn đấu để giành được? Bỏ qua con đường hôn nhân chính trị và giải quyết những rắc rối đó như thế nào đây? Nam chính truyện này không sạch, anh có vợ nhưng không yêu, cũng từng bao nuôi tình nhân bên ngoài… vì đó là nhu cầu sinh lý. Nhiều người đọc có lẽ sẽ không thích, nhưng cá nhân mình cảm thấy anh cư xử khá đúng với bối cảnh mà tác giả xây dựng cho anh. Biết vợ ngoại tình, chỉ âm thầm li dị, khi quyết định cắt đứt việc “hôn nhân chính trị” anh vẫn phải đối diện với khó khăn tứ phía, vẫn vã mồ hôi để giải quyết chứ không phải kiểu tổng tài bá đạo, một tay che trời, vung tay là giải quyết được tất cả. Và quan trọng, anh đã không yêu thì vô tình và giải quyết rất gọn gàng. Nữ chính truyện này vẫn là hình mẫu điển hình mà Độc Độc xây dựng. Mạnh mẽ, yêu ghét rõ ràng, không bánh bèo, lằng nhằng gì cả. Khi mà lý trí không thể thắng được tình yêu, khi mà cô quyết định ở bên cạnh ạnh, cô sẵn sàng cùng anh đương đầu với tất cả. Nói chung mình rất thích nữ chính của Độc Độc. Truyện này chỉ khuyết mỗi chữ “sạch”, còn độ sắc sủng thì khỏi phải bàn. Có một vài chương ngược, hay gây ức chế nhẹ, nhưng nó là cần thiết cho câu chuyện. Lời văn hay, khá hài hước và thực tế, đảm bảo nhảy hố sẽ không hối hận đâu. Review by #Hôn_Quân - facebook.com/ReviewNgonTinh0105 Bìa: #Hoạ gian phi *Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa Cre pic: Google/huaban *** “... Bố đừng đùa nữa, con chỉ vừa mới từ chỗ cô ấy về đây, giờ lại gọi điện chia tay thì ai mà tin nổi, đợi con về rồi tính sau” Cố Thùy Vũ phát hiện từ khi ở bên Thương Tịnh, sự kiên nhẫn và công lực dỗ dành người khác của anh tăng lên hẳn một bậc. “Không phải nói khéo với bố anh! Hôm nay thì lời ngon tiếng ngọt rằng mai sẽ chia tay, chuyện này anh làm còn ít đấy phỏng?” ... Mẹ nó, sao trước đây anh lại khốn nạn thế nhỉ. Cố Thùy Vũ tự vấn, sau đó lấy điện thoại ra, “Được rồi, con gọi, nhưng con chỉ nói đúng lời chia tay thôi đấy, nếu bố còn đòi hỏi gì nữa thì con mặc kệ” Ngày mai anh còn phải đi làm, thôi thì tranh thủ nhanh nhanh cho xong việc. “Gọi đi, nếu anh dám lừa tôi thì cứ xem xem tôi có chỉnh chết anh không” Cố Thùy Vũ hít một hơi thật sâu, tự nhắc nhở bản thân rằng với bệnh tình ông già bây giờ, anh không thể khiến ông ấy kích động được, đả thông tư tưởng xong, anh mở máy bấm số điện thoại của Thương Tịnh. “Alô?” Đầu dây bên kia truyền tới giọng nói ngạc nhiên của Thương Tịnh, vừa rồi không phải anh vừa mới gọi cho cô khi ở trên taxi à? Sao giờ lại gọi nữa? “Thương Tịnh, bố anh cảm thấy hai ta không hợp, anh cũng nghĩ kỹ rồi, chúng ta vẫn nên chia tay thôi” Cố Thùy Vũ bình tĩnh nói Đầu dây bên kia trầm mặc, “Vậy thì chia tay” Giọng cô đều đều, không chút gợi sóng Trái tim Cố Thùy Vũ thắt lại, cô nói thật hay giả? “... Trong ngăn kéo tủ có tấm thẻ, coi như phí chia tay” “Ừm... Bao nhiêu tiền?” “...1 triệu NDT, đủ không?” “Ít quá, 2 triệu đi” Cô mặc cả “Được, anh chuyển khoản cho em sau” Cố Thùy Vũ buồn bực cúp máy Anh chỉ đáng giá 2 triệu thôi ư? Còn chẳng đáng giá bằng cái ấm trà nhà cô. “Anh nhìn xem, người ta sòng phẳng dứt khoát thế nào!!” Cố Vệ Quân hừ một tiếng, “Chỉ có anh tự mình đa tình” “Thế giờ bố vui chưa? Bố dậy thay quần áo đi, sáng mai con còn phải đi làm sớm” Cố Thùy Vũ nói bằng giọng không còn kiên nhẫn Cố Vệ Quân đạt được mục đích nên không buồn tính toán với thằng con xấc láo nữa, ông khoát khoát tay, “Sáng mai tôi đi, giờ anh ngủ đi” “Bố thế sao được, làm sao con biết được bố có lừa con không, nhanh, bố dậy nhanh lên” Để qua đêm nay, bố già lại suy nghĩ thông suốt thì không phải anh càng mệt hơn à “Đi thì đi” Cố Vệ Quân lườm thằng con một cái Mời các bạn đón đọc Áo Mũ Chỉnh Tề của tác giả Độc Độc.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Hoàng Phi Sở Đặc Công Số 11 - Tiêu Tương Đông Nhi
Sách Nói Hoàng Phi Sở Đặc Công Số 11   Cô là con bài chủ chốt, quân sư kinh tài tuyệt diễm nhất của sở quân tình số 11 cục bảo an, chuyên thu thập tình báo, sắp đặt kế hoạch, bố trí người ám sát chủ lực các quốc gia đối địch, trong bày mưu nghĩ kế, ngoài quyết chiến quyết thắng, có thể nói là ‘Định Hải Thần Châm’* của cục.   *Định Hải Thần Châm = nhân vật quan trọng không thể thiếu. Bắt nguồn từ việc Định Hải Thần Châm chính là bảo vật trấn biển của Đông Hải Long Vương trong ‘Tây Du Ký’   Hắn là phiên vương lãnh đạm nhất hoàng triều Đại Hạ, tài hoa hơn người nhưng luôn ẩn nhẫn che giấu. Hắn âm thầm sắp xếp, nhiều năm trù tính bố trí nhân mã ẩn núp ở khắp mọi nơi, một khi động thủ sẽ khiến trăm ngàn kẻ phơi thây, có thể nói là mầm mống đại họa cho người ngồi trên thượng vị của đế quốc.   Lính đặc công ở hiện đại xuyên qua đến chế độ áp bách nô lệ cực kỳ hà khắc.   Yến thế tử kinh tài tuyệt diễm gặp tai họa cửa nát nhà tan. Bọn họ có nên sóng vai vung đao mở đường máu? Đồng hoạn nạn, chung đau khổ, nhẫn nhục cầu sinh, họa phúc cùng hưởng, ai bảo thời loạn thế không thể có được hạnh phúc cả đời*?   *Nguyên văn là ‘Tương nhu dĩ mạt’ = điển tích trích trong “Trang Tử. Đại tông sĩ”. Hai con cá sa vào vùng nước cạn, để sinh tồn mà đã dùng miệng hà hơi ấm cho nhau, tình cảm ấy làm cho người ta cảm động, nhưng sinh tồn như thế thật tội nghiệp. Đối với hai con cá, hạnh phúc là có thể tự do bơi lội tung tăng, mỗi con có một thiên địa thuộc về mình, mỗi con ở một phương, quên đi lẫn nhau, quên đi những ngày dựa dẫm nhau mà vui vẻ tiến về trước.   “Chỉ cần còn sống là đủ. Sao phải sợ sống không bằng chết, nhất định phải sống sót, đừng quên bản thân còn rất nhiều tâm nguyện phải thực hiện.” Bộ sách đã được chuyển thể thành bộ phim Hoàng Phi Đặc Công Sở Kiều Truyện.   Mời các bạn đón đọc Hoàng Phi Sở Đặc Công Số 11 của tác giả Tiêu Tương Đông Nhi.
Thất Thân Làm Thiếp - Nguyệt Sinh
Trước khi xuất giá 3 ngày, nàng bị người ta cưỡng gian, hôn ước bị hủy bỏ. Nàng vốn là tài nữ Vân Quốc, hắn là Thiếu trang chủ của Phượng Vũ Cửu Thiên, tài nữ với giai nam, là vi giai đàm, nhưng hôm nay biến đổi, nói đến chuyện đó, người nhà của nàng cũng đều lắc đầu. Nàng, không biết tại sao vận mệnh lại trêu nghẹo nàng như thế. Cảm giác lên voi rồi xuống chó, chỉ có người trong cuộc mới hiểu được. Vốn dĩ phải cảm tạ Lão thái thái của Phượng gia, vì quá yêu thích nàng, không thể cưới nàng làm chính thất, bèn để nàng làm tiểu thiếp của Phượng Cô, không cần ở trong nhà, làm phiền lòng mẫu thân. Chính vào lúc thấy cái liếc mắt của Phượng Cô, nàng mới biết được, nàng đã sai lầm thế nào. Ánh mắt kia, nàng làm sao quên được, đó là ánh mắt đã hủy hoại cả đời nàng. Ai có thể nghĩ đến, kẻ cưỡng gian nàng lại là Phượng Cô – Thiếu trang chủ của Phượng Vũ Cửu Thiên, nói nàng không hận hắn là nói dối. Nhưng nàng làm sao đối đầu với hắn được, hơn nữa nàng còn có mẫu thân, người thân duy nhất của nàng, nàng không thể không cố gắng nhẫn nhục! Vì vậy chỉ có thể thuyết phục bản thân, cho bản thân cuộc sống thong dong, cố gắng quên đi những điều không thể chịu đựng. Chỉ có điều, thật sự có thể quên sao? Mời các bạn đón đọc Thất Thân Làm Thiếp của tác giả Nguyệt Sinh.
Áo Mưa - Thái Trí Hằng
Tác giả Thái Trí Hằng gửi đến bạn đọc một truyện võng du đầy sức hút với những tình tiết đặc biệt thu hút độc giả không có quá nhiều ưu tư hay nặng nề. Truyện là truyện của về những điều lạ lùng, những điều tưởng chừng sẽ không bao giờ xảy ra. Đọc truyện bạn sẽ được dẫn dắt đến một thế giới mới với nhiều điều thú vị đặc sắc, đây là cuộc hành trình dài không hồi kết hay là đường đi phải đi, đâu là lối thoát ra.  *** Thái Trí Hằng, còn được biết đến với biệt danh “Đầu gấu Thái”; sinh năm 1969, là nhà văn tiểu thuyết mạng nổi tiếng của Đài Loan dù tốt nghiệp tiến sỹ chuyên ngành Công trình thủy lợi. Năm 1998 với tiểu thuyết đầu tay “Lần đầu thân mật”, Thái Trí Hằng đã làm nên cơn sốt trong cộng đồng văn học Hoa ngữ. Hai tiểu thuyết “Lần đầu thân mật” và “Hoa hồng đêm” của ông đều đã được dựng thành phim. Một số tác phẩm: Khổng Tước Rừng Sâu Lần Đầu Bên Nhau Cá Voi và Hồ Nước Con Dơi   Mời các bạn đón đọc Áo Mưa của tác giả Thái Trí Hằng.
Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục - Phong Hành Thuỷ Vân Gian
Đám nhóc từng ngày lớn lên, đối với cái gì cũng tò mò, cho nên hỏi mẫu thân “Tại sao lại gả cho phụ thân?” Ninh Tiểu Nhàn: “Nhớ năm đó phụ thân các con bị giam hơn ba vạn năm, ngồi đến sắp chai mông. Mẫu thân tội nghiệp hắn, cho nên trải qua nhiều trăm cay nghìn đắng, đi trăm vạn dặm hành trình, một đường vượt qua mọi chông gai, trảm yêu trừ ma, giết người đoạt bảo, mưu tài hại  mệnh. . . . . . Á, dù sao cuối cùng liều chết đã cứu được hắn ra. Phụ thân các con cảm động đến rơi nước mắt, cho nên lấy thân báo đáp! Đã hiểu chưa?” Đám nhóc trăm miệng một lời: “Đã hiểu, hoá ra là cha gả cho mẹ” Ninh Tiểu Nhàn: “╮( ̄▽ ̄)╭  Bảo Nhi của ta thật là thông minh.” Bên cạnh đột nhiên vang lên giọng nói lạnh như băng : “Mới vừa rồi, nàng nói ai lấy thân báo đáp?” Ninh Tiểu Nhàn: “Ta, ta, đương nhiên là ta! Khụ, làm sao chàng xuất quan sớm vậy?” Được rồi, đây là một câu chuyện giải cứu và bị giải cứu, tấn công và bị tấn công, mưu tính cùng phản mưu tính. *** “Tiểu Nhàn, củ ấu, mầm rau hạnh đã rửa và bốc xong chưa?Bây giờ cũng không còn sớm! Vợ Hồ bá đã tới giục cơm rồi.” “Được rồi, Tống tẩu xong rồi đây!” Bên ngoài phòng bếp, Ninh Tiểu Nhàn cầm trên tay việc đã làm xong ném vào trong chậu, ngẩng đầu nhìn sắc trời đã gần giữa trưa, lau tay một chút rồi xoay người đi vào phòng bếp nhỏ. Sau đó, một trận tiếng xào nấu vang lên. Nàng nhanh nhẹn xào xong vài món thức ăn, Tống tẩu vội vàng bưng ra ngoài, trong phòng bếp chỉ còn lại một mình nàng. Ninh Tiểu Nhàn tự mình vội vã ăn mấy miếng cơm để nhét đầy cái bao tử rồi ôm bó củi đi xếp, ở trên bức tường đất của phòng bếp lại vẽ đầy vạch đen ngắn thật dài. Nàng cầm than củi lên, ở trên tường nghiêm túc vẽ một vạch màu đen dài nhất, sau đó thuận tay ở bên cạnh đó viết số “1”Á Rập. “365 vạch ký hiệu rồi. Thì ra là ngày này năm ngoái, ta đã xuyên không tới đây. Bây giờ đã trôi qua một năm rồi.” Nàng nhìn mặt tường này, nỉ non lẩm bẩm: “Ninh Tiểu Nhàn ơi Ninh Tiểu Nhàn, mày còn muốn ở thôn Thiển Thủy này ngốc bao lâu nữa đây? Trên bức tường này đã vạch không dưới 365 vạch rồi.” Bây giờ cũng không phải lúc thương tâm, có lẽ cho tới bây giờ lão tặc thiên cũng không đồng tình với nàng.Tiểu Nhàn lắc đầu với mình, cầm thùng gỗ lên, đến bờ sông giặt quần áo. Cuộc sống đần độn u mê, lúc này mới qua một năm, cuộc sống của nàng ở thời không khác đã trở nên rất xa xôi, tựa hồ là chuyện tình đời trước. Vốn tên nàng là Ninh Tiểu Nhàn, quê ở Trái Đất, người Hoa Hạ. (tên cũ của Trung Quốc.) Bây giờ đang giữa mùa hè, nàng dùng sức đập y phục bằng gậy, hoàn toàn chưa phát giác y phục trên người mình sớm bị mồ hôi làm ướt nhẹp, lộ ra đường cong uyển chuyển. Mặc dù sau khi xuyên qua ăn uống không có nhiều thịt nhưng dù sao nàng đã mười sáu tuổi, đang như nụ hoa chớm nở, tự nhiên có một vẻ đẹp trẻ trung hấp dẫn. Nàng cũng không biết, sau lưng đang có đôi mắt nhỏ sáng quắc nhìn chằm chằm nàng. ... Mời các bạn đón đọc Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục của tác giả Phong Hành Thuỷ Vân Gian.