Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Ta Không Thành Tiên

Tóm tắt & Review (Đánh Giá) sách Ta Không Thành Tiên của tác giả Thời Kính. Dù ngươi thành tiên, cũng không thoát nổi thanh kiếm này của ta -- Nàng cầm kiếm, tung hoành ngang dọc, vô số tiên nhân táng mạng dưới kiếm của nàng. Thế là những kẻ tò mò gọi chệch tên nàng là Tiên Kiến Sầu. Tiên Kiến Sầu, Tiên Kiến Sầu, tiên nhân nhìn thấy sẽ phát sầu. Sau đó bọn họ gọi nàng là "Kiến Sầu tiên tử". Nghe đồn, nàng từng có một vị phu quân, từng sát thê chứng đạo. Người phụ nữ Tiên Kiến Sầu này là người tiên hiệp tu tiên duy nhất không muốn thành tiên trong ba nghìn thế giới mênh mông. Ta Không Thành Tiên đã ra mắt bạn đọc đầy ấn tượng như thế.  Mang nhiều tình khúc huyền huyễn, truyện còn thêm sự lãng mạn ngọt ngào của ngôn tình khiến câu truyện càng trở nên thu hút và đầy mới lạ. *** [Review Truyện] Ta không thành tiên - Thời Kính Nội dung: ▼ Trong giai đoạn mình đang chán cả thế giới, không còn hứng thú với bất kỳ bộ truyện nào, mình đã bất ngờ nhìn thấy “Ta không thành tiên”. Ban đầu mình chỉ mang tâm thế đọc thử, không ngờ càng đọc càng thích. Không phải cảm giác thích đến phát nghiện rồi điên cuồng đọc, đó là thứ gì đó nhẹ nhàng, đủ thú vị, đủ bất ngờ. Khác với đại đa số các dòng thuần tiên hiệp, nhân vật chính của "Ta không thành tiên” mang giới tính nữ. Không phải loại người bị bức bách đến phát điên, khát cầu thực lực, kiên trì tu tiên; chẳng phải người gặp được kỳ ngộ mà bước lên tiên đạo; càng không phải nhân vật trọng sinh mang bàn tay vàng (buff) nghịch thiên đầy mình. Nhân vật nữ chính, Kiến Sầu, là một người phụ nữ phàm nhân đã có chồng. Đang khi tình cảm mặn nồng, lại biết mình mang thai, Kiến Sầu chưa kịp báo tin mừng cho trượng phu đã bị hắn ta giết chết để chứng đạo. Rốt cuộc tiên đạo là gì? Thế nào là tầm tiên vấn đạo? Thê tử mình ân ái mặn nồng cũng đang tâm giết chết, loại người này có thể thành tiên sao? Có lẽ một Kiến Sầu mồ côi cha mẹ, chưa kinh đủ trăm chuyện thế gian sẽ thấy điều này thật nực cười... Kiến Sầu sẽ làm gì? Mang theo chấp niệm báo thù điên cuồng mà tầm tiên vấn đạo, tìm giết phu quân bạc tình bạc nghĩa kia? Đúng, mà cũng không đúng. "Tôi không muốn cầu tiên vấn đạo, cũng không cần trường sinh bất tử, tôi chỉ muốn hỏi một câu: Vì sao?" Một Kiến Sầu kiên nghị, tư duy kín đáo, tính cách thú vị, hành sự khác người cứ như vậy mà bước lên con đường tu tiên. Một người phụ nữ đã có chồng con bước lên tiên đạo, hơn nữa còn có thiên phú không tệ, điều này quả thật thay đổi cái nhìn của nhiều người. Có thể chất tiên hiệp trong “Ta không thành tiên” không sánh được với những bộ nổi danh đình đám nhưng có sự cách tân, không đập nát tam quan nhưng đủ mới lạ. Đặc biệt, ưu điểm của tác giả là xây dựng nhân vật. Thú thật là, mình rất hiếm thấy bộ nào mà tác giả đi vào nội tâm nhân vật, trình bày cách suy nghĩ và tư duy thú vị như bộ này. Trong lúc buồn chán đến tột, chính điều hóm hỉnh nhẹ nhàng của “Ta không thành tiên” đã giữ chân mình lại. Đặt cạnh sự hài hước có khi là những dòng suy tư nặng lòng. Cách miêu tả tâm trạng và sử dụng từ ngữ là một thành công không nhỏ. Tất nhiên, trong vấn đề này không thể bỏ qua công lao của dịch giả. Dịch giả ấy hả, đó là những con người cần mẫn tỉ mỉ, kiên nhẫn dọn đường đầy sỏi đá để cho chúng ta những câu từ mượt mà nhất. Độc đáo, mới lạ, đủ chiều sâu, đủ hài hước. “Ta không thành tiên” với mình mà nói thì đáng đọc. *** Truyện Ta Không Thành Tiên của tác giả Thời Kính là một trong những tác phẩm tiêu biểu của tác giả Thời Kính. Thuộc thể loại Tiên Hiệp, Ngôn Tình, Huyền Huyễn. Nhân vật chính là Tạ Kiến Sầu, nhưng lại bị người đời gọi chệch thành Tiên Kiến Sầu, lời đồn xưa nàng bị phu quân nhẫn tâm ra tay giết thê chứng đạo. Truyện ta không thành tiên được đan xen những chi tiết yêu hận tình thù, được đánh giá là truyện tiên hiệp hay nhất hiện nay trong một rừng Tiên Hiệp. Có một câu chuyện kể về một nữ tử, đau lòng đến mức ở mênh mông ba nghìn giới, nàng chính là người duy nhất tu tiên nhưng lại không muốn trở thành tiên nhân. Nàng tên là Kiến Sầu, chỉ có hai chữ này mà thôi, sau khi yêu thương và gả cho Tạ Bất Thành, nàng đổi tên thành Tạ Kiến Sầu, gác kiếm vì hắn, cứu hắn khỏi nguy hiểm, vốn muốn mang đến cho hắn một gia đình đầm ấm, cho hắn tình yêu thương chân thành nhất. Nhưng hắn lại phản bội nàng, khiến tình yêu ấy một sớm một chiều tan biến trong thù hận. Đây là một câu chuyện kiếm hiệp, ngôn tình hay, nhưng tổng quan cho thấy Ta Không Thành Tiên thích hợp ở tag Tiên Hiệp hơn, bởi lẽ từ đầu đến cuối chỉ có hạnh, tu tiên, sự giả dối, không quá nhiêu yêu thương mùi mẫn. Tạ Bất Thành không những không biết ơn Kiến Sầu, mà còn dám ra tay với thê tử của mình, giết thê chứng đạo, muốn trở thành tiên nhân, mà gột rửa thất tình lục dục. Và quay mặt với nàng khi nàng đã mang trong bụng đứa con của hắn. Tạ Bất Thành hắn căn bản tham lam, hiểm ác như thế, không xứng đáng để trở thành một kẻ tu đạo, giết thê chứng đạo là một việc làm quá sức tàn nhẫn. Không thể nào làm cho độc giả yêu thích nổi con người của hắn. Còn nàng Tạ Kiến Sầu, trong tay cầm kiếm, tung hoành ngang dọc, vô số tiên nhân ở dưới tay của nàng mà bỏ mạng, người ta lại gọi nàng là Tiên Kiến Sầu. Tiên Kiến Sầu, nữ nhân tu tiên để trả thù tướng công bạc tình năm ấy, câu chuyện đa phần xoay quanh việc nàng tu tiên rồi tìm tiên nhân để giết, miễn là tiên nhân, trên đời này kẻ tốt hay xấu nàng đều không tha. Sau tiểu nhân đừng bao giờ gây thù chuốc oán với nữ nhân, nếu không muốn bị ăn hành dài tập. Tóm lại, câu chuyện Ta Không Thành Tiên, nội dung tiên hiệp đầy đặc sắc, giữa tình thù, liệu bọn họ có thể buông tay cho nhau một cơ hội hay sẽ cùng nhau đồng quy vu tận? Thứ đáng sợ nhất trên thế gian này là thù hận, nhưng người ta lại không nghĩ đến, tình yêu mới thật sự là điều đáng sợ, là ngọn nguồn bắt đầu mọi thứ.   *** "Ầm ầm ầm..." Mây đen cuồn cuộn lan đến tận chân trời, một tiếng sấm rền vang lên. Rào rào! Ngoài cửa sổ mưa ngày càng to, nước mưa như trút từ mái ngói đổ xuống, xối mạnh xuống mặt đất mấp mô toàn là nước đục ngầu. Gió thổi hai cánh cửa sổ chưa đóng chặt rung động không ngừng, phát ra tiếng động cành cạch. Kiến Sầu đang may vá trong nhà nghe thấy tiếng động này giật bắn mình, mũi kim suýt nữa đâm vào tay. Nhìn hai cánh cửa sổ không ngừng rung động, nàng luôn cảm thấy hơi kinh hãi, vội vàng đặt chiếc áo bào may được một nửa trong tay xuống, đi tới bên cửa sổ đóng hai cánh cửa vào. Cửa sổ đã đóng nhưng tiếng mưa rơi bên ngoài lại không nhỏ đi một chút nào. Thỉnh thoáng có tiếng sấm rền từ phía chân trời, càng ngày càng đến gần, dường như chạy qua trên nóc nhà của nàng. Kiến Sầu nghe tiếng sấm không khỏi thở dài. Đưa tay nhẹ nhàng xoa cái bụng còn chưa lộ rõ, trên gương mặt trắng như gốm của nàng lộ ra một vẻ dịu dàng chưa từng có. Có lẽ đây chính là điều tốt nhất ông trời ban cho mình. Mới cưới được ba tháng, Kiến Sầu cũng không nghĩ rằng mình lại có thể có thai sớm như vậy. Sáng nay cũng không biết làm sao tự dưng lại nôn ọe, nàng mời đại phu trong làng đến khám, đại phu lại không ngừng chúc mừng nàng. Kiến Sầu vặn hỏi một hồi lâu, đối phương mới cười nói nàng có thai rồi. Nàng sững sờ rất lâu không phản ứng lại, ngay cả cuối cùng trả tiền khám bệnh, tiễn đại phu về như thế nào, nàng cũng hoàn toàn không nhớ nổi. Kiến Sầu vốn là một đứa trẻ mồ côi chỉ có tên không có họ. Từ khi bắt đầu có trí nhớ, nàng đã biết mình không cha không mẹ, may mắn được người hảo tâm nhận nuôi mới có thể sống sót yên bình. Sau đó nàng gặp Tạ Bất Thần, khi đó hắn còn không phải tú tài mà chỉ là thiếu gia nhà họ Tạ. Trước đó hai người cũng không hề có nhiều cơ hội tiếp xúc, đến tận lúc gia cảnh nhà họ Tạ sa sút, Tạ Bất Thần bị kẻ thù đuổi giết, trùng hợp được Kiến Sầu cứu giúp, hai người mới xem như kết thành quan hệ gắn bó keo sơn. Ba tháng trước, cuối cùng bọn họ cũng dựng nhà ở ngôi làng nhỏ này, sau đó thành thân. Thế là Kiến Sầu cũng có họ, từ đó trở đi gọi là Tạ Kiến Sầu. Tạ Bất Thần làu thông tứ thư ngũ kinh, lúc ở nhà đã có chút tài danh, đã là đồng sinh. Sau đó hắn tham gia thi hương lại đỗ tú tài nền càng nỗ lực học tập. Hắn không nỡ để Kiến Sầu chịu khổ, từng nắm tay nàng nói, đợi hắn đạt được công danh cao hơn liền có thể làm quan, sau này Kiến Sầu cũng sẽ là một quan bà. Sáng sớm hôm nay Tạ Bất Thần đã lên huyện học. Trước kia đến giờ này hắn đã về ăn cơm rồi, nhưng hôm nay lại gặp đúng trận mưa to. Kiến Sầu nghĩ, hắn có mang ô, có lẽ là đường đi lầy lội không dễ đi cho nên mới chậm chạp không về. Đợi hắn về, nàng sẽ nói với hắn chuyện vui cực lớn này. Một nụ cười nhạt vẫn giữ bên khóe miệng, nghe tiếng mưa rơi rào rào xung quanh, nàng cũng không cảm thấy phiền lòng nữa. Từ bên cửa sổ quay vào, Kiến Sầu không cầm lấy kim chỉ mà thoáng nhìn thanh bảo kiếm vỏ da cá mập treo trên tường, đây là món đồ duy nhất đáng giá trong nhà, Tạ Bất Thần thà chết cũng phải mang đi. Nàng đi ra cửa trước nhìn cổng viện nhỏ hẹp, mong chờ Tạ Bất Thần xuất hiện trong màn mưa. Đây là một tiểu viện nhà nông rất đơn giản, mấy con ngỗng trắng bị nhốt trong hàng rào phên tre đang vui sướng kêu to trong mưa, thỉnh thoảng quay cái cổ dài lại rỉa lông, lâu lâu lắc người một cái, những giọt nước mưa sáng loáng như ngọc trên lông ngỗng bắn ra ngoài rực rỡ. Xuyên qua màn mưa dày có thể nhìn thấy dãy núi liên miên nhấp nhô cách đó không xa. Dãy núi màu xanh sẫm, bị nước mưa giội rửa dường như càng thêm đậm. Tiếng sấm rền vang vọng tới từ bên kia núi. Kiến Sầu một tay vịn khung cửa, một tay xoa bụng, đang do dự có nên cầm ô lên trường huyện tìm người hay không, trong màn mưa liền truyền đến tiếng bước chân ngày càng tới gần. Lộp bộp... Tiếng nước mưa xối vào ô giấy dầu cũng ngày càng gần. Một bóng dáng cao to chậm rãi hiện ra trong màn mưa mờ mịt, nước mưa từ mép ô chảy xuống như những chuỗi ngọc không ngừng rơi xuống đất đứt tung tóe, hòa lẫn với nước mưa xung quanh. Tạ Bất Thần lông mày dài, mũi rất thẳng, đôi môi mỏng, có một độ cong gần như lạnh lùng. Hơi nước ướt lạnh bám trên đầu mày khóe mắt hắn, dường như lại phủ thêm một lớp sương lạnh. Bàn tay cầm ô là tay cầm bút, thon dài trắng muốt. Kiến Sầu nhìn thấy hắn, trên mặt lập tức lộ ra vẻ mặt yên tâm, khóe môi bất giác cong lên: "Chàng về rồi". ... Mời các bạn đón đọc Ta Không Thành Tiên của tác giả Thời Kính.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Tiên Ấn - Tử Mộc Vạn Quân
Nửa cuốn đạo phù tàn khuyết dẫn động thiên địa biến. Con đường tu tiên không lối về, mạc tiếu quỷ thần ngôn. Trong lòng chứa chính khí, vạn cổ tụ kim đan. Ai có thể quên hồng trần? Chỉ hướng tới thiên ngoại thiên! Kẻ tu tiên tên Bạch Mộc Trần vì báo thù cho thầy, không sợ đồng quy vu tận mà cùng cừu nhân độ thiên kiếp vô cùng khủng bố, cuối cùng trở thành Tán tiên. Nhưng mà, vận mệnh Tán tiên nhất định bi ai, ngàn năm đại kiếp nạn, bị tiên giới nô dịch, không có tương lai...... Không lấy cường đại mà kiêu ngạo, không vì nhỏ yếu mà tự ti, sinh mệnh hèn mọn thế nào đi nữa đều có quyền lợi theo đuổi lý tưởng. Vì thế Bạch Mộc Trần lấy phù đạo làm căn cơ, sáng tạo ra phương pháp tu luyện độc đáo "Tiên Ấn" cho Tán tiên, do đó khai sáng một cái kỷ nguyên Tán tiên hoàn toàn mới. Tiên Ấn là bộ tiểu thuyết thứ hai của Tử Mộc, cách hành văn cùng tình tiết đều có tiến bộ rất lớn, hy vọng mọi người có thể thích truyện như từng yêu thích "Thương Thiên". Nếu ai từng yêu thích "Thương Thiên" thì không thể bỏ qua tác phẩm này. *** Thần Châu rộng lớn có lịch sử từ lâu, thuyết về tu tiên có nguồn gốc từ xa xưa, chuyện về quỷ thần thật hay giả cũng đừng cười, không nên bàn luận, trong lòng mọi người đều có tín ngưỡng, không biết là đúng hay sai, chuyện xưa có tiên ma quỷ thần truyền lưu hậu thế. Nhưng mà, tháng năm đằng đẵng, gió nổi mây phun, khung hoang chí kiếp, vạn vật chịu khổ, truyền thừa văn hóa mười thì mất đến bảy tám phần, duy chỉ còn hai ba đạo truyền lại cho hậu nhân. Sinh lão bệnh tử, là chuyện thường tình của con người, không thể cầu mong. Trời đất vận chuyển, càn khôn có thứ tự, nghịch chi kỳ lao. Nhân quả tuần hoàn, luân hồi không thôi, phục chi cũng khổ. ...... ------------ Đông nam có núi, tiên cảnh vô danh. Núi non như sen, mây mù lượn lờ, các con chim đủ sắc màu cùng kêu hót, ánh sáng đầy trời. Rừng đá nghìn kì trăm quái, cỏ cây mênh mông xanh ngắt, khóm hoa muôn màu muôn vẻ, chiếu rọi sinh cơ vô hạn. Trong khe núi, thác nước chảy thẳng xuống dưới giống như ngân hà từ chín tầng trời trút xuống bên trong đầm nước màu ngọc bích, dậy lên tầng tầng gợn sóng. “Phốc xuy --” Sóng biếc cuồn cuộn, một thân ảnh màu trắng lao ra khỏi mặt nước, bay lên quay chung quanh thác nước.... Linh hoạt phiêu dật, giống như tiên múa, cuối cùng lơ lửng phía trên thác nước. Cẩn thận nhìn lại thì thấy đó là một gã nam tử trẻ tuổi khoảng hai mươi tuổi. Người này thân mặc quần áo mềm nhẹ màu trắng, búi tóc đen bóng kết hình xoắn ốc thả xuống bên hông, khoanh tay mà đứng, vẻ mặt điềm tĩnh thản nhiên, đôi mắt thâm thúy chuyên chú mà thuần khiết làm cho người ta có một cảm giác bình tĩnh thanh nhã xuất trần. ...... Hơi hơi bay lên một chút, nam tử giơ lên hai tay ấn nhẹ một cái, chỉ trong nháy mắt biến ảo thành mười hai cái ấn quyết, hoặc trọng hoặc điệp, lúc dang ra lúc ôm vào, chuyển hóa không ngừng...... Chỉ thấy từng đạo quang vận vờn quanh toàn thân nam tử giống như mười hai đóa hoa tranh nhau nở rộ. Lập tức, từng đợt từng đợt linh khí nhỏ bé theo bốn phương tám hướng tụ tập mà đến...... Một vòng...... Mười vòng...... Trăm vòng...... ... Mời các bạn đón đọc Tiên Ấn của tác giả Tử Mộc Vạn Quân.
Vô Lại Kim Tiên 2 - Lương Trạm
 Ta từ cõi không trung vô biên vô tận, mang theo Thái Cực Đồ hợp dưới vầng kim quang, trong đó bao bọc một nguyên linh, bay vùn vụt vượt quá vận tốc ánh sáng đến Thần Châu Hạ Thổ. Trong nháy mắt, vầng kim quang cùng Thái Cực Đồ vượt qua hàng vạn dặm, ánh sáng chói lòa, hạ lạc nơi này. Không chờ ta phản ứng, chỉ kịp âm vang một tiếng, thinh sắc tiêu tán, một tòa thành trì hoành tráng hiện ra trước mắt, khiến bổn thân cảm thấy vui mừng.  Hài tử này là người Côn Lôn Phái, một môn phái chính nghĩa. Ngươi quả có tiền duyên với lão nạp, nếu không sao lại rơi vào dịp may do thiên địa sắp đặt, cho ta may mắn có cơ hội quý báu bảo vệ được điểm chân linh cuối cùng của ngươi? Nếu ta không kịp ra tay, thân hình người chắc mãi mãi bị câu diệt, nghìn đời không thể siêu sinh.  Hài tử, lão nạp vô tình ngộ ra thái cực đồ này, nhưng bản thân đã luyện thành chánh tông huyền môn bát bảo kim thân rồi, dựa vào đó cũng đủ để lão nạp phiêu diêu tự tại, không cần tới nó nữa. Hiện tại sinh mệnh nhỏ của ngươi đã nhanh chóng không thể chi trì, nhân đây cũng muốn huyền công này có thể hữu dụng. Nghĩ lại thật xứng với câu có tiền rồi còn phải có mạng mới hưởng thụ được? *** Lâm Phong dần dần tỉnh lại, chỉ cảm thấy đầu đau như búa bổ, đom đóm bay đầy trời, cố gắng chống người dậy mới phát hiện mình đang nằm giữa một bãi loạn thạch (bãi đá). Cảnh vật chung quanh thật không tệ, sơn thanh thủy tú một màu xanh biếc, linh khí cực kỳ sung túc, quái, Thản Tang đại lục làm gì có nhiều thiên địa linh khí như vậy. Vội xem xét lại cơ thể thì thấy pháp lực mất hết sạch. Cũng may chỉ là nguyên thần hao tổn quá độ, qua vài ngày là có thể khôi phục lại được. Mấy món pháp bảo thì chỉ riêng có Nhiếp Hồn châu là chẳng biết rơi đâu mất. Lâm Phong cũng chẳng thèm để ý, chỉ cần Thái Cực đồ vẫn còn là được, những cái khác đều chỉ là pháp bảo vớ vẩn không đáng quan tâm. Còn có việc lạ nữa là những sinh hồn trong Linh Lung bảo tháp cũng chẳng biết là mất tiêu đâu nữa. Lâm Phong không có thời giờ để quan tâm đến mấy chuyện lặt vặt này, vội đứng dậy, cẩn thận đánh giá chung quanh một chút. Trời xanh mây trắng, bốn phía chung quanh đều là những ngọn núi cao ngất tầng mây. Cũng không biết mình đang ở nơi nào, mơ hồ cảm thấy tựa hồ như không phải ở Thản Tang đại lục, bây giờ pháp lực đã mất hết, muốn đi ra ngoài thăm dò thì trước tiên cũng phải khôi phục pháp lực mới đi được. Vừa mới khoanh chân tọa định, đã thấy hai cỗ yêu quang hạ xuống trước người, yêu quang tản đi lộ ra hai nam tử bộ dáng như lâu la. Hai nam tử này hình dáng vô cùng xấu xí, toàn thân tràn ngập yêu khí, không biết hai tên này tới cùng là loại tiểu yêu gì. ... Mời các bạn đón đọc Vô Lại Kim Tiên 2 của tác giả Lương Trạm.
Nguyên Huyết Thần Tọa
Một lần trong lúc vô tình tao ngộ, làm cho Tô Trầm hai mắt mù. Như thế mà cho dù tao ngộ nhân gian bi thảm nhất tình hình, Tô Trầm cũng không muốn buông tha cho phấn đấu. Hắn muốn dùng cố gắng của mình, vì chính mình, cũng là nhân tộc khai sáng một cái hoàn toàn mới tương lai. Các cấp hé lộ là : Đoán thể cảnh, Dẫn khí cảnh, Phí Huyết cảnh, Khai Dương cảnh, Diêu Quang cảnh... mỗi cảnh cửu trọng thiên *** Đôi lời về tác giả: Duyên Phận - Chắc mọi người đã biết qua tác phẩm Tiên Lộ Tranh Phong và Vô Tận Võ Trang. Với lối hành văn đầy logic , đấu trí đấu pháp rất hay và hấp dẫn đã tạo nên thương hiệu của tác giả , tác phẩm mới này cũng kế thừa những cái tinh túy đó, mời các bạn cùng đón xem bộ truyện mới của Duyên Phận ,Nguyên Huyết Thần Tọa *** Mọi người tốt, sách mới tại trải qua nhiều ngày như vậy chuẩn bị về sau, rốt cục mở ra. Nguyên Huyết Thần Tọa là một cái ta cấu tư hơn một năm cố sự, cũng là cá nhân ta viết đến bây giờ, tự mình cảm giác xuất sắc nhất một cái cố sự. Ta bản thân đối với nó kỳ vọng rất lớn, hi vọng nó có thể lại sáng tạo một cái mới sự kiện quan trọng, siêu việt ta dĩ vãng thành tích. Sáng tác Tiên Lộ thời điểm, từng có qua rất nhiều tiếc nuối, rất nhiều không đủ. Nhưng những này tiếc nuối, những này không đủ, hiện tại là ta lúc sáng tác kinh nghiệm quý báu. Nó nhắc nhở ta như thế nào mới có thể không tái diễn đi qua sai lầm, như thế nào mới có thể để cho mình càng tốt hơn. Ta đem để cho mình làm được tốt hơn kỳ vọng đặt ở trong sách mới, ta hi vọng, ta tin tưởng, ta có thể mang cho mọi người một cái càng thêm xuất sắc hảo cố sự. Để cho chúng ta làm được càng tốt hơn! Đây là ta vĩnh hằng truy cầu. Trịnh trọng dùng cái này, cảm tạ mỗi một vị ủng hộ ta độc giả, bằng hữu, đồng bạn. Ta sẽ hoàn toàn như trước đây chăm chú cố gắng sáng tác, không cô phụ mọi người kỳ vọng. ... Mời các bạn đón đọc Nguyên Huyết Thần Tọa của tác giả Duyên Phận.