Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Mưa Ở Phía Tây

 “ Tình yêu là gì? …Cái gì là tình yêu? Thế giới này thứ không đáng tin nhất là tình yêu, rẻ rúng nhất chính là nó, một khi cần lựa chọn thì nó sẽ là thứ bị gạt bỏ đầu tiên…Thực ra nó chả là gì, có thì vẫn sống, không có cũng vẫn sống…”  Đúng vậy, cuộc hôn nhân của Qúy Hân Nhiên và Đỗ Trường Luân phần nào chính là giống như vậy.  Qúy Hân Nhiên xuất thân là một thiên kim tiểu thư, có tiền có sắc. Nhưng đó không phải là những thứ cô mong muốn. Khi bị chính cha ruột của mình bóp chết tình yêu đầu đời, Qúy Hân Nhiên cũng hoàn toàn thay đổi, tình cảm cha con xa cách, bản thân cũng chẳng coi trọng điều gì nữa… hôn nhân cũng thế.  ***   Sau khi bị mẹ ruột dùng nước mắt “uy hiếp”, Qúy Hân Nhiên cuối cùng cũng đồng ý đi xem mắt và có cuộc hôn nhân nhanh chóng với Đỗ Trường Luân_một nhân viên nhà nước điển hình.  Có thể nói cuộc hôn nhân của hai người đơn thuần chỉ là cần thiết cho lúc đó. Còn vì sao cần thiết thì các bạn đọc truyện sẽ rõ hơn nha. Hai người bọn họ hoàn toàn khác nhau về tính cách cũng như cách thức sinh hoạt hằng ngày, chính vì vậy, thời gian đầu khi về chung không tránh khỏi có chút mâu thuẫn.  Điển hình như nếu Đỗ Trường Luân là một người đàn ông có nếp sống sinh hoạt rất ngăn nắp, gọn gàng thì ngược lại, Qúy Hân Nhiên lại sinh hoạt khá tùy hứng. Hình ảnh hai người sống chung chính là “cô bày ra cho anh dọn dẹp” :v. Đỗ Trường Luân là người trầm tĩnh, ít nói, Qúy Hân Nhiên thì thẳng tính, bộc trực. Có thể nói thời gian đó bọn họ hầu như bên nhau, nhưng lại không can thiệp vào cuộc sống của nhau, anh làm việc của anh, tôi làm việc của tôi.   Mà Qúy Hân Nhiên, một cô gái không quá trông chờ vào tình yêu và Đỗ Trường Luân, một người mong chờ một gia đình yên ổn…. chỉ cần một cuộc hôn nhân như vậy cho đến suốt đời. Nhưng ông trời trêu người, khi người con trai thời niên thiếu ngày xưa của cô - Mễ Kiều Dương lại quay về, đây cũng chính là dấu hiệu cho những sóng gió sẽ ập tới trong mối quan hệ hôn nhân vốn mỏng manh này.  -“Em thích xem pháo hoa?” _Đỗ Trường Luân cũng cúi xuống bên cô.  -“Em không thích những gì quá hào nhoáng” -“Con người luôn vô duyên với những gì mình cố hết sức theo đuổi…”_Cửa thủy tinh không hiện rõ vẽ mặt của anh, chỉ là giọng nói có chút u buồn. -“Em cũng không cần những gì em không có, em chỉ đau lòng khi mất những gì mình có.”_Giọng Qúy Hân Nhiên nhẹ bẫng. Khi cả hai dường như nhận ra được tình cảm trong lòng mình thì mọi thứ xung quanh giống như cố tình chia cách bọn họ. Cha phản bội mẹ, công ty gia đình đứng bên bờ vực phá sản, rồi cả việc biết được thì ra người con gái chồng cô từng đặt trong tim lại là chính chị dâu của mình, bản thân phải từ bỏ công việc dạy học đang làm để tiếp nhận công việc mình không thích, những ngờ vực của Cố Trường Luân đối với mối quan hệ của cô và Mễ Kiều Dương.  Nghi ngờ nối tiếp nghi ngờ, hiểu lầm nối nhau không lời giải thích. Cuộc sống này quả thật đã tát cho Qúy Hân Nhiên một cú không thể gắng gượng dậy được nữa. Thế nên cuộc hôn nhân này cũng nên dừng lại tại đây là điều chắc chắn.  Liệu sau khi li dị hai người bọn họ sẽ thế nào đây? Đỗ Trường Luân phải làm gì để cứu vãn lấy cuộc hôn nhân này?  Qủa thật với mình, truyện này khắc họa khá sắc nét đời sống hôn nhân gia đình, cũng khá thực tế về chốn quan trường. Trong truyện sẽ không có một nam chính là CBCC mà đường làm quan thuận lợi như bạn thường gặp. Cố Trường Luân vẫn phải làm việc đến sức đầu mẻ trán mới có thể thành công sau này.  Với mình tính cách nam chính trong truyện này làm mình không thích lắm, nhất là những đoạn liên quan đến tình đầu của anh ta. Thật sự lúc đó mình rất hoang mang, không biết anh ta đã yêu vợ mình chưa, hay vẫn còn tình cảm với người con gái đó? Mặc dù tác giả có giải thích lý do, nhưng đọc vẫn thấy ….ghét :v  Ngược lại, mình thấy nữ chính được xây dựng tính cách khá sát với bối cảnh mà tác giả đặt để cô vào. Có mạnh mẽ, nhưng không phải kiểu bốc đồng, mặc dù nóng tính nhưng vẫn còn biết suy nghĩ, khá dứt khoát, rõ ràng đối với các mối quan hệ khác. Đan xen trong đó vẫn có sự yếu đuối của một người con gái nên có.  Cao trào đổ vỡ trong cuộc hôn nhân của bọn họ làm mình rất thích, lúc đầu diễn biến dẫn đến việc li dị khá từ từ song dần dần ngày một cuộn trào, và cuối cùng là một cú đúp làm mình chơi vơi. Nó đau, buồn, nhưng gọn gàng, dứt khoát. Sự tan vỡ đó như một dấu chấm mạnh mẽ cho việc kết thúc một giai đoạn trong tình yêu của hai người và chuẩn bị cho một giai đoạn mới.  Truyện này chủ yếu là hai anh chị chưa rõ lòng nhau, tự nghĩ trong lòng rồi tự ngược mình, ngược luôn đối phương, ngược luôn độc giả. Không có yếu tố tiểu tam, nam phụ không nổi bật lắm. Truyện nhẹ nhàng, ngọt, sủng, có chút ngược thôi, nhưng không đáng kể. ------------- Review by #Hôn_Quân - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Mãi đến khi cầm giấy chứng nhận kết hôn đỏ thẫm trong tay, Quý Hân Nhiên mới ý thức được mình đã kết hôn, trong lòng đột nhiên lại có cảm giác như trút bỏ được gánh nặng. Đỗ Trường Luân hỏi: “Em về nhà hay về trường học?” “Về trường đi”. Cô chỉ xin nghỉ phép nửa ngày, chiều vẫn còn phải lên lớp. “Mười giờ anh còn phải họp, không đưa em đi được, em tự về nhé”. Người chồng trên pháp luật của cô vẫn bình tĩnh như trước, vẻ mặt không có chút hỉ, nộ, ái, ố gì. Cô vốn không hi vọng gì Đỗ Trường Luân sẽ đưa cô về trường, anh có thể dành ra nửa ngày để đến đăng ký kết hôn đã là hiếm có rồi. Cũng chẳng biết sao anh lại bận rộn như vậy, chẳng phải chỉ là một thư ký sao, sao trông còn bận hơn cả thị trưởng. Đỗ Trường Luân là đối tượng đi coi mắt đầu tiên của cô. Trước khi gặp mặt cô từng nghĩ, chỉ cần người này không quá đáng ghét thì chọn anh ta đi. Cô có thể cùng cha đối chọi gay gắt cũng không lùi bước nhưng lại chẳng thể nào đối phó được với nước mắt của mẹ. May mà gặp được Đỗ Trường Luân nhã nhặn, phong độ. Hai người gặp gỡ, tiếp xúc vài lần, theo cô quan sát, đối phương ngoài việc có hơi nghiêm túc thì hình như cũng không có vấn đề gì về tâm lý, coi mắt mà gặp được người như vậy thì cũng xem như là may mắn rồi. Thế nhưng mẹ cô lại rất vừa lòng với anh, luôn khen anh là: “Thành thục, ổn trọng, tin cậy, có giáo dưỡng”. Cha cô Quý Kiến Đông lại không nghĩ thế: “Một nhân viên công vụ nho nhỏ có gì tốt? Hân Nhiên nhà chúng ta muốn người thế nào chẳng được? Đỗ Trường Luân này nhìn ngoại hình thì còn miễn cưỡng xứng với Hân Nhiên các phương diện khác thì đúng là trèo cao…” “Được rồi, ông đừng nói nữa, chỉ cần Hân Nhiên thấy được là được!” Mẹ cẩn thận nhìn sắc mặt Hân Nhiên sau đó lườm Quý Kiến Đông một cái. Trời mới biết vì để Hân Nhiên chịu đi coi mắt lần này mà bà đã tốn bao nhiêu nước mắt. Cũng chẳng phải con gái nhà họ khó gả, bình tĩnh mà xem xét, Quý Hân Nhiên tuy rằng không phải tuyệt sắc giai nhân nhưng trông thanh tú đáng yêu, hơn nữa nhà bọn họ gia thế bối cảnh tốt, kẻ muốn làm con rể nhiều không đếm hết. Nhưng vấn đề mấu chốt là Hân Nhiên lại không có hứng thú với chuyện này. Năm tốt nghiệp đại học, cô dẫn về một cậu bạn, nói là bạn trai. Quý Kiến Đông sống chết không đồng ý, hai cha con cãi cọ một hồi, Hân Nhiên tuyên bố sẽ cùng cậu bạn kia xuống phương nam sống. Kết quả cuối cùng cô không xuống phương Nam mà là chia tay với cậu bạn kia. Nhưng cũng khiến tình cảm gia đình không còn như trước, luôn giữ thái độ lạnh lùng với Quý Kiến Đông. Một mình chạy đến huyện ngoại thành làm giáo viên ngữ văn trung học, mãi cho đến trước khi đi xem mặt này cô chẳng hề hẹn hò với ai. Với sự sắp xếp của người nhà cũng đều một mực từ chối. Mắt thấy bạn bè cùng trang lứa đều đã thành gia thất, Trữ Băng là mẹ đương nhiên rất sốt ruột. Vừa vặn trước đó vài ngày, bà có chút bệnh tim phải nhập viện mấy ngày, Hân Nhiên trở về thăm bà, bà dùng nước mắt nước mũi mà uy hiếp mới khiến cô chịu đi coi mắt. Kỳ thật, đúng là cô cảm thấy Đỗ Trường Luân không tệ, bất luận là bề ngoài hay tu dưỡng, nội hàm. Nhân viên công vụ đúng là có hơi nghèo một chút nhưng công việc này cũng có điểm tốt, đó là rất yên ổn, cũng đáng tin. Hơn nữa Hân Nhiên vốn không phải là loại người chỉ để ý đến tiền. Quý Hân Nhiên thấy cha không xem trọng Đỗ Trường Luân thì lại cảm thấy bình thường trở lại. Mấy năm nay dường như đã hình thành một thói quen, chỉ cần Quý Kiến Đông phản đối thì cô sẽ dùng trăm phương ngàn kế mà làm. Nếu Quý Kiến Đông vô cùng vừa lòng với Đỗ Trường Luân thì chắc cô và Đỗ Trường Luân cũng sẽ chẳng thể lâu dài. Ngược lại như vậy lại làm cho cô và Đỗ Trường Luân cùng đi đến hôm nay. Mời các bạn đón đọc Mưa Ở Phía Tây của tác giả Ngũ Nguyệt Ngải Thảo.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Phượng Vũ Chiến Ca - Ấn Liên
Nàng - trưởng công chúa kiêu hãnh của Bang Thập, bị quốc gia, bị dân chúng, bị người thân, và bị chính vị hôn phu của mình phản bội. Nàng chạy trốn trong đau khổ và nung nấu trả thù. Trên đường lưu lạc, nàng đã gặp những nam nhân định mệnh của đời mình. Lôi Nhược Nguyệt: Gần hai mươi năm, hắn đứng che mưa chắn gió cho nàng, để cho nàng không phải nhìn thấy bi ai, đau khổ, chiến tranh, loạn lạc, để nàng mãi là đóa hải đường tươi đẹp nhất của hắn. “Nàng đi, ta sẽ không giữ, nhưng hãy để ta đi cùng nàng.” Hắn cần nàng, hắn không cần quốc gia. Mạc Lăng Tiêu: Chân mệnh thiên tử, cả đời chỉ có một ước nguyện là làm cho dân chúng được sống an bình, no ấm, không màng danh vị, quyền lực. Nhưng khi phải chọn giữa nàng và quốc gia, hắn chỉ có thể lựa chọn một. Cuộc đời hắn là liên tiếp những hối hận và thống khổ. Nàng không bằng mạng sống của lê dân bách tính, nhưng nàng là cả mạng sống của hắn... Lưu Tịch: Nam nhân khiến cho người người điên đảo say mê, đẹp hoàn mỹ như lưu ly bảo thạch, không tỳ vết. Trong sáng. Thánh thiện. Lặng lẽ bên nàng. Lặng lẽ yêu nàng. Lặng lẽ bảo vệ cho nàng. Khi thực sự cùng nàng đối mặt với vực thẳm, hắn mỉm cười, dùng mạng mình để đổi lấy mạng nàng. Hắn một mình cô đơn rơi xuống vực sâu thăm thẳm, và vô vọng. A Mộc Đồ - Nhân trung chi Vương, người mang đôi mắt sói màu xanh sẫm, thăm thẳm như vực biển, không biết yêu, chỉ biết hận thù. Hắn bị chính vẻ quật cường bướng bỉnh của nàng làm cho đau đớn thống khổ. Lặng lẽ theo sau nàng, lặng lẽ chờ đợi nàng, lặng lẽ ôm con đợi nàng quay về, lặng lẽ khóc... Với câu hỏi kia, hắn cũng không trả lời nàng, chỉ ôm lấy nàng và mỉm cười cùng nàng đi tới tận cùng... Có một lời tiên đoán, cuộc đời nàng sẽ gắn liền với máu huyết và loạn ly, với chiến tướng và sụp đổ. Bao nam nhân thiết huyết trên con đường đi tìm tín ngưỡng cho riêng mình, nguyện vì nàng mà bỏ mạng... “Chỉ một lời nói của cô nương thôi cũng sẽ khiến thiên hạ lâm vào một hồi tinh phong huyết vũ...” Thật hay giả? Giang sơn? Mỹ nhân? Yêu, hận, tình, thù? Tất cả kết thúc như một bài tráng ca bi thảm.Mời các bạn đón đọc Phượng Vũ Chiến Ca của tác giả Ấn Liên.
Hôn Trộm 55 Lần - Diệp Phi Dạ
AudioBook Hôn Trộm 55 Lần   Lục Cẩn Niên và An Hảo kết hôn trong sự ép buộc của gia đình hai bên. An Hảo cho rằng ban đầu họ sẽ hờ hững với nhau nhưng tình cảm sẽ ngày càng quấn quýt. Vào đêm tân hôn, cô vừa mở miệng liền tuôn một tràng "3 KHÔNG" với anh: - Không được chạm vào tôi ở nơi công cộng ! - Không được nói tôi là vợ của anh ! - Không được cho người khác biết chúng ta sống cùng với nhau ! Lục Cẩn Niên mặt không biểu tình nhìn cô, nháy mắt một cái. - Không được chạm vào cô ấy ở nơi công cộng thì hắn có có thể vuốt ve trước mặt bao người. - Không cho nói là cô ấy là vợ của hắn thì hắn có thể nói hắn là ông xã của cô ấy.  - Về điều cuối cùng... Trong một cuộc phỏng vấn, hắn nói “Ngày nào tôi cũng ngủ cùng với An Hảo”. Mời các bạn đón đọc Hôn Trộm 55 Lần của tác giả Diệp Phi Dạ.
Anh Chồng Nhỏ Đáng Yêu Của Tôi - Cửu Cửu
Năm năm trước, sau khi bị sư huynh mà mình yêu tha thiết cự tuyệt tình cảm, Cốc Tử liền uống rượu say, bất cẩn nảy sinh quan hệ với cậu học sinh dạy gia sư là Trần Kiều. Vì uống say mèm nên cô cứ nghĩ đó là sư huynh. Khi ấy, Trần Kiều muốn giải thích với Cốc Tử nhưng lại lỡ dịp. Cốc Tử tưởng rằng đã uống thuốc tránh thai khẩn cấp rồi nhưng ai ngờ lại uống nhầm thuốc nên vẫn có thai. Bác sĩ nói, thành tử cung của cô rất mỏng nên nếu phá thai sau này sẽ không sinh con được nữa. Suy đi nghĩ lại, cô nghỉ học để sinh con, nhờ có Hạ Dữ Quân giúp nên cô vẫn lấy được bằng tốt nghiệp và có một công việc ổn định. Năm năm sau, Cốc Tử không thể chấp nhận được những cuộc hẹn xem mặt mà bố sắp xếp nên lại đưa con đến thành phố này. Trong một lần đi mua sắm cùng cậu con trai nhỏ Dược Dược, Cốc Tử bất ngờ gặp mẹ của Trần Kiều. Nghe mẹ kể Cốc Tử có một cậu nhóc rất giống mình, Trần Kiều lập tức tìm hiểu và theo đuổi cô. Cốc Tử dần dần gần với anh hơn, vì anh cứ quấn lấy cô và có những hành động rất trẻ con. Hơn nữa, vì con và cũng là ý của cha mẹ đôi bên, Cốc Tử chấp nhận kết hôn với Trần Kiều. Sau đám cưới, Trần Kiều nhận thấy sự lạnh nhạt từ phía Cốc Tử, nhiều lần cố tình về muộn để thăm dò cô. Lúc này, sư huynh của Cốc Tử xuất hiện… Từ sâu thẳm đáy lòng, người phụ nữ muốn tìm chỗ dựa hay trở thành chỗ dựa? Tình yêu rốt cuộc cần quan tâm như người chị, hay có thể đòi hỏi như một cô em gái? Vợ hơn tuổi là có phúc hay sẽ lục đục suốt cả ngày? Giữa người đàn ông đĩnh đạc quý báu như kim cương và chàng trai trẻ đẹp tuyệt vời, bà mẹ đơn thân xinh đẹp sẽ chọn ai? Phía sau những tình tiết lãng mạn là tình cảm chân thành, là câu chuyện giữa dòng máu không thể chia tách và tình yêu khắc cốt ghi tâm. Mời các bạn đón đọc Anh Chồng Nhỏ Đáng Yêu Của Tôi của tác giả Cửu Cửu.
Duyên Đến Chính Là Em - Mặc Ngư Tử 1123
Long Tuyền, nghề nghiệp quân nhân, hai mươi chín tuổi, trong bốn ngày nghỉ phép này nhiệm vụ của anh là phải đi xem mặt năm người, dùng tốc độ nhanh nhất tìm ra đối tượng kết hôn. Lâm Lung, giáo viên dạy đàn tranh kiêm nhà văn, nhà thiết kế, số lần xem mặt không đếm xuể, kinh nghiệm từ việc xem mặt cũng vô cùng phong phú. Sau buổi xem mặt dù có cảm tình với nhau nhưng cả hai đều cùng rút ra một kết luận: Đối phương không phải đối tượng phù hợp với mình. Duyên phận đẩy đưa, không hẹn mà hết lần này đến lần khác gặp lại. Nhất thời rung động, anh lính đặc chủng lòng dạ sắt đá lại phải lòng cô giáo viên đàn tranh yểu điệu mảnh mai. Theo đuổi hay không đây? Vấn đề này… quả là khó nghĩ. Mời các bạn đón đọc Duyên Đến Chính Là Em của tác giả Mặc Ngư Tử 1123.