Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

PDF Bản dịch Đạo Đức Kinh (Chương 16) Qui Căn - TẢI SÁCH PDF MIỄN PHÍ

CHÍNH PHÁPBản thân sở học nông cạn không dám múa rìu qua mắt thợ, nhưng hiện nay ở Việt Nam bàng môn vô số, đạo phong suy đồi, đa phần có chút danh tiếng thì đều rơi vào phù chú lục quyết, khí công dưỡng sinh. Tai hại nhất là mê tín dị đoan, sinh ra đủ thứ học thuyết quái đản, chẳng những xa rời chân Đạo của Tam thánh tông chỉ mà còn báng bổ chư tổ tiền nhân, đề cao vật chất sự tình. Nên biết, chư tổ khuyên người hướng thiện tu chân chỉ nhằm đồng đăng Niết bàn giải thoát, tấm lòng vì nhân sinh như thế há có thể bóp méo như vậy sao? Lại vừa muốn vật chất đầy đủ vừa muốn là Tiên là Phật thì có thể sao? Đó chỉ là ngụy biện của tham, sân, si mà thôi. Người tu đạo lúc chưa thành tuy cần tích lũy vật chất tiền bạc nhưng đó là để đảm bảo sinh tồn, giữ thân tu luyện hoặc có trách nhiệm với gia đình thân quyến, tốt hơn một chút thì có thể tạo ra hoàn cảnh thuận lợi, chọn nơi phong thủy đắc địa nhằm trợ giúp tu hành, chứ tuyệt không vì nhắm đến hưởng thụ hư vinh. Đồng đạo chả lẽ không nhớ lời Thái Thượng: "Vi học nhật ích, vi đạo nhật tổn, tổn chi hựu tổn, dĩ chí ư vô vi". Tổn này là tổn dục vọng, ham muốn, mong cầu, bớt suy nghĩ mà thanh tĩnh, mỗi ngày mỗi giảm, giảm đến lúc vô vi nhi vi. Sao có thể tiếp tục tham lam mà đòi thành Tiên thành Phật đây? Nay tuy người viết chưa thành tựu nhưng không thể không nói ra sự thật, mong có thể làm một chút ánh sáng dẫn đường để người hữu duyên có cái dựa vào. Người mới theo Đạo thấy đan kinh ẩn ngữ khó hiểu e rằng bỏ qua mà rơi vào bàng môn, bản thân nhiều năm tìm hiểu, cũng đã xảy ra tình huống như vậy, nhân đây xin nói sơ qua cách nhìn nhận chân công phu để đồng đạo chí sĩ có cơ sở mà xét.Phàm người tìm hiểu khí công, đan thư đều dễ rơi vào chấp nhất chi phái môn hộ, đọc mà không thông biến, thường tin vào những lời quảng cáo cao siêu mà ngộ nhận về Đan Đạo.Xin nói rõ, Đan Đạo lấy nhập huyền quan thu tiên thiên kết đan làm mục tiêu, không phải thứ mà khí công hậu thiên thông mạch có thể so sánh. Tại sao lại nói là nhập Huyền Quan mà không nói là mở? Bởi vì nó là một trạng thái trong tĩnh tọa, muốn nhập huyền quan, tất phải như Đạo tổ truyền dạy "Trí hư cực, thủ tĩnh đốc" đó là tĩnh tọa công phu phải đạt tới cực tĩnh mà nhập huyền quan từ đó tiên thiên lai phục, không phải khô tọa ngoan không cũng không phải tự tác hữu vi, mà là lấy hữu nhập vô, ở giữa vô và hữu chân khí liền phát động đó gọi là "Vô trung sinh hữu", "Tịch nhiên bất động, cảm nhi toại thông" . Đan đạo từ động nhập tĩnh, tĩnh cực nhi động là hợp theo lý Âm Dương của Thái cực, Dương cực sinh Âm, Âm cực sinh Dương. Vậy nên xét công phu nào mà không nói tới tĩnh tọa nhập huyền chỉ nói thông mạch thì đó chỉ là khí công hậu thiên mà thôi. Tuy nó có công dụng dưỡng sinh nhưng kết đan là không thể nào! Còn như một số chi phái Phật gia giữ tĩnh định sinh tuệ nhằm luyện thần thông thì cũng có chỗ bất đồng, bởi như thế là còn nhận biết về cảnh giới, chưa thực sự đạt đến cực tĩnh mà Phật, Đạo hai nhà đã chỉ ra ở những câu sau:"Vật ngã lưỡng vong", "Vô Ngã Vô Tướng" "Vạn sự như như", "Hỗn hỗn độn độn, yểu yểu minh minh", "Tam giả ký vô, duy kiến ư không", "Tứ Đại giai không", "Sắc tức thị không, không tức thị sắc"; tu luyện pháp này đi theo hướng khác, cũng không thể đạt đến trạng thái Huyền Quan.Thứ nữa, những loại tâm nhãn soi xét, thần tiên ghé thăm, tiền kiếp hậu kiếp từng là nhân vật này nọ thảy toàn là ảo cảnh, tĩnh tọa đại thành còn dễ gặp ảo cảnh nữa là thường nhân soi nhãn. Một cái nữa là pháp thuật cải mệnh hay thay đổi nhân quả, cái này nghe đã vô lý, cải mệnh bản thân vốn còn phải dựa vào tu luyện Kim Đan, Tử Dương chân nhân nói: "Một hạt Kim Đan nuốt xuống bụng, mới hay ngã mệnh chẳng do trời". Huống chi như quảng cáo có thể thay đổi cả vận mệnh người khác được ư? Cái này bất quá là tác động vào hậu thiên hữu vi không phải chân chính cải mệnh, còn như phát niệm thù địch, kết tập nguyện lực... toàn là mê tín hại người, càng không đáng nói. Vả lại người học phải dựa vào chính mình nỗ lực phấn đấu, sao có chuyện cầu xin ngoại lực mà được? Chẳng khác nào dúi tiền tay Phật! Chính là thể hiện tâm tham cầu chưa yên mà thôi. Vì vậy bạn đọc mới tìm hiểu chớ nên sa vào những luận điệu này mà lầm đường lạc lối, tiền mất tật mang. Đan đạo là triết học, là cách sống, là khoa học thực hành, tuyệt không phải tôn giáo sùng bái mê tín. Đan đạo từ đầu tới cuối chỉ là Thanh tĩnh vô vi mà thôi.Để tránh rườm lời, mong chư vị đồng đạo xét kỹ Đạo đức kinh, nhất là chương 16. Xưa có câu: "Quy căn cần tìm quy căn khiếu, phục mệnh phải tìm phục mệnh quan" Quan khiếu đó chính là Huyền Quan nhất khiếu. Sau đây xin đăng bản dịch Đạo Đức Chương 16 do Hoàng Nguyên Cát chân nhân chú, ngài Nguyễn Minh Thiện Tam Tông Miếu dịch, để đồng đạo hiểu rõ cái lý Quy căn.Chúc chư vị sức khỏe! Tinh tấn!Xích LongNgười chia xẻ: Xích LongNhóm: Kinh Thư Chính Thống Đạo Gia (adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({}

Nguồn: dantocking.com

Đọc Sách

Tu Chân Cửu Yếu - Lưu Nhất Minh chân nhân
TU CHÂN CỬU YẾULưu Nhất Minh chân nhân sáng tác Dịch: Trương Vô Kỵ Tựa  Tu chân cửu yếu Đạo tu chân là việc lớn nhất trong thiên hạ, cũng là việc khó nhất trong thiên hạ. Vì nó rất lớn và rất khó, nên cổ nhân đều gọi là việc hiếm có trong thiên hạ. Việc này, nếu không hiểu sâu tạo hóa, hiểu rõ Âm Dương, giữ chí lâu bền không đổi, tuần tự mà tiến, thì không thể thi hành được. Người học sau này, chẳng thèm nghiên cứu xem việc này là việc gì, chưa từng học đạo, mà liền muốn thành đạo; chưa từng học làm người, mà liền muốn làm Tiên. Chẳng lạ là người tu đạo như lông trâu, mà người thành đạo như sừng lân vậy.Người chia xẻ:  Nhất TâmNgười chia xẻ: Nhóm: Kinh Thư Chính Thống Đạo Gia
Thần Thất Bất Pháp
Thần thất bát pháp tự  Cổ tiên nói: “Đạo vốn vô vi mà pháp thì hữu vi. Như vậy đạo là thể, pháp là dụng, thể dụng đều đủ, tính mệnh song tu, tuần tự tiệm tiến, theo đó chưa từng có ai không thể nhập vào cõi huyền diệu của thánh hiền. Ta từ sau khi gặp được Khám Cốc, Tiên Lưu, biết được tính mệnh cần dùng pháp để tu, âm dương cần dùng pháp điều hòa, tạo hóa cần dùng pháp đọat ấy, tứ tượng cần dùng pháp để hợp lại, ngữ hàh cần dùng pháp để thâu tóm, hữu vi vô vi mỗi cái đều có phép tắc riêng, sai một ly đi một dặm. Đáng buồn, người tu chân trên đời không biết chính tà, đi vào bàng môn, lao đao suốt đời đến già vẫn không thành. Ta không dám chỉ biết lợi cho mình, đem hết những điều nghiệm được trong suốt cuộc đời viết thành Thần thất bát pháp (tám phép tu thần thất) để đúc kết những hiểu biết. Tuy lời tầm thường nhưng lý tinh vi, đến như vật liệu liệu lớn nhỏ, thước tấc dài ngắn, khuôn phép chừng mực,không gì không đủ. Đặc biệt cho rằng tu đạo nhằm tu luyện thần thất, thần thất hòan chỉnh thì đại đạo thành tựu, vĩnh viễn không thẫm lậu, thóat khỏi tai họa, nhập vào cảnh giói tự tại an nhiên. Nếu có người hỉeu biết, từ trong sách này tìm được sự dũng mãnh tinh tiến, hái lấy lọai dược liệu chân thật, theo pháp mà tu tạo, hòan thành thần thất, an thân lập mệnh, làm người nhàn vô sư trong vũ trụ, thì đó chính là mong ước của ta.Người chia xẻ:  Nhất TâmNgười chia xẻ: Nhóm: Kinh Thư Chính Thống Đạo Gia
Nhập Dược Kính - Ngũ Đại Thôi Hi Phạm soạn
入药镜NHẬP DƯỢC KÍNH五代 崔希范撰Ngũ Đại Thôi Hi Phạm soạn  Người học đạo, đầu tiên rất cần biết Dược Tổ, cái gọi là Dược Tổ ấy là Khí của Hồng Mông lúc mới phân, Đan gia gọi là Tiên Thiên Chân Ất Chi Khí là vậy. Việc sản ra nó thì có dòng nguồn, sinh ra nó thì có thời có tiết, thái nó thì có phân lượng; có pháp độ, đắc nó mà dùng, lấy nó kết hợp với Kỷ Hống, thì về sau Hoàn Đan có thể thành, mà việc thần tiên cũng có thể xong vậy. Vì Tiên Thiên Dược Tổ, nguyên là vật cũ của ta, từ sau khi khiếu thông, nhật nguyệt biến hóa nó mà rơi vào Hậu Thiên, cho nên trong Dương hàm chứa Âm, vì vậy chất của nó chẳng cứng rắn, thế nên chẳng thể tồn tại lâu dài. Thánh Nhân biết nó như vậy, nên trong các thứ Đồng Loại Hỗ Tàng (trong cùng loại mà tàng trữ lẫn nhau) cầu lấy cái gọi là Tiên Thiên Chân Ất, trộm lấy cơ đó mà nghịch dụng nó, Đan Kinh gọi là Thủ Khảm Điền Li; Lưu Mậu Tựu Kỷ; Thôi Tình Hợp Tính, mục đích không ngoài việc đó. Đã kết hợp với thân ta, thì những cái gọi là Hậu Thiên trong ta cũng cùng nó trộn lẫn hòa tan vào nhau, như quân thần khánh hội, phu phụ hài ngẫu (vợ chồng hòa đôi), hoan hân giao thông (vui vẻ mà giao...), sướng mĩ hòa vui, chẳng nói cũng biết, nên nói “tự say”. “Tham Đồng Khế ” nói: “Đầy tràn như ao đầm mùa xuân, nước chảy như băng tan”. “Thúy hư thiên” nói: “Tinh Thần ngầm kết hợp lúc Khí về, xương thịt dung hòa cũng chẳng hay”. Chẳng phải đã thật sự đạt đến một trình độ nào đó, thì chẳng đủ để nói điều này.Người chia xẻ:  Xích LongNgười chia xẻ: Nhóm: Kinh Thư Chính Thống Đạo Gia
Lữ Tổ sư tam ni y thể thuyết thuật
Lữ Tổ sư tam ni y thế thuyết thuậtLong Môn đệ bát giới tử Hoàng Thủ Trung đềLong Môn đệ cửu đại giới tử Đào Thái tậpĐệ thập nhất đại Mẫn Nhất Đắc cẩn sơĐệ thập nhị đại Thẩm Dương Nhất cung giáoTựa Văn là để tải Đạo, tôi nghe văn này của thế gian lâu rồi. Nhớ lúc còn trẻ, được hầu Đông Li lão sư ở Đồng Bách Sơn. Thầy là người Tần Thiên, tuổi đã hơn 110, họ Cao. Chiết Mân tổng chế Cao Công, là đồng tông với thầy, tuần biên qua núi, lấy Tam Ni Y Thế nói với thầy. Thầy nói: - Tôi từng thấy nội biên Quỹ Trung Thư1 của tiên sinh Vương Dương Minh, môn nhân của ông ấy là Vương Long Khê khắc in truyền đời, là Đại Đạo lấy thân trị thế của Hi Hoàng; lại từng nghe bậc trú thế thần tiên Lí Nê Hoàn, môn hạ tôi là Thẩm Nhất Bỉnh, từng gặp ba lần, Nhất Bỉnh thường lấy hai chữ Tam Ni, hỏi Nê Hoàn, Nê Hoàn đáp: “Đạo này truyền từ Hi Hoàng, Trọng Ni, Mâu Ni, Thanh Ni tam đại thánh nhân, xiển minh để lập giáo, đồ đệ của ba ngài thuật riêng rẽ con đường nhập môn, tụ tập thành một cuốn, hoặc gọi là Thuyết Thuật, hoặc gọi là Tâm Truyền, hoặc gọi là Công Quyết, hoặc gọi là Công Dụng”. Nay đã thất lạc vậy.” Người chia xẻ:  Nhất TâmNgười chia xẻ: Nhóm: Kinh Thư Chính Thống Đạo Gia