Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Thầy Sờ Cốt

Văn án đứng đắn: Thầy sờ cốt, xem xương cốt, nhìn thấu quá khứ, vận mệnh tương lai. Người đời thường nói đến thầy sờ cốt với sự sợ hãi, thầy sờ cốt dần mai danh ẩn tích, giấu mình nơi trần thế. Chỉ truyền lại quy tắc “ba không”: Không sờ xương trẻ con, không sờ xương người già và… không sờ xương người chết. Văn án thiếu đứng đắn: Trai tính tình nho nhã bị gái ở trước mặt nhìn chằm chằm: “Cô nhìn tôi làm gì?” “Bởi vì anh là chồng tương lai của tôi!” Trai ra vẻ không biến sắc làm mặt lạnh, nhưng tai thì đỏ rần: “Con gái con lứa, không biết xấu hổ.” “Hay là anh hôn tôi một cái đi, tôi lượn luôn.” Gái đoán trai sẽ không dám làm thật đâu. Trai liếc gái một cái, tranh thủ hơn cao thủ, trai nhấc cằm gái hôn một cái. Đậu má… Sai kịch bản rồi. *** Nếu có một ngày bạn biết rằng không phải trái tim, cũng không phải khối óc của mình chọn lựa người chồng, người kết tóc se duyên cả đời với bạn, mà lại chính là... khung xương của mình, bạn sẽ nghĩ sao?! Trong thế giới của thầy sờ cốt, quả thật chuyện gì cũng có thể xảy ra. Khi lần đầu tiên Vu Đồng, một trong những thầy sờ cốt cuối cùng còn sót lại trên thế gian, cái nghề mà ngỡ rằng chỉ tồn tại trên những trang sách cổ, trong những lời đồn đại hư hư thực thực, chạm vào Phương Thành, đại thiếu gia của gia tộc họ Phương; giây phút mười ngón tay đan xen vào nhau, cô đã hiểu thế nào là cảm giác mỗi một tế bào, mỗi một khớp xương đang kêu gào, đang rung động đến cực điểm, và rồi một cảm giác an lành và bình yên như những ngọn gió xuân tháng ba chưa từng có ập đến như sóng triều, khiến cô chỉ muốn buông mình trong đó mãi mãi. Khung xương của cô, cmn, đã tìm được "ý trung nhân" của nó rồi. Vu Đồng không phục. Cô đâu muốn lấy chồng. Cô còn muốn sống cuộc đời tự do tự tại của cô cơ. Mị còn trẻ, mị muốn đi chơi! Nhưng phục hay không thì có thể thế nào?! Bắt đầu từ giây phút khung xương của cô tìm thấy người Trùng cốt với nó, hết chuyển từ trạng thái không chấp nhận khiến cô chảy máu cam không ngừng nếu 3 ngày không được chạm vào xương của "người ấy", biến cô thành cái máy "cảm ứng tâm điện" định vị GPS của "người ấy", cho đến khi hoàn toàn tiếp nhận rồi nửa đêm mộng du đá cửa phòng đòi gần gũi "người ấy", cô muốn không phục cũng không được! Vậy nên, vấn đề bây giờ là, làm sao để thuyết phục "người ấy", chuyên gia phục chế văn vật Phương Thành, người đàn ông không tin thần, chẳng tin Phật, không có tôn giáo tín ngưỡng, một lòng hướng về chân lý duy nhất là khoa học chịu nghe những gì cô giải thích, chấp nhận để cô "sàm sỡ" anh ta đây?! Quan trọng nhất là, giữa Vu Đồng và Phương Thành, dường như chẳng có điểm gì chung cả. Vu Đồng, một thầy sờ cốt mất cha mất mẹ từ tấm bé, theo ông lưu lạc khắp hang cùng ngõ hẻm, nơi đâu cũng là nhà, hàng ngày luôn phải đối mặt với nguy hiểm khi hết dạng khách này đến khách khác tìm đến bắt sờ xương cốt nói vận mệnh. Cô gái trẻ vì thế có tính tình quật cường, phóng khoáng, hoang dại, tự lập, thân hình nhỏ bé nhưng lại mang trong mình sức mạnh và quyền năng to lớn mà bao người thèm khát, bao người muốn lợi dụng. Phương Thành, đại thiếu gia nhà họ Phương nhưng không đi theo nghề nghiệp kinh doanh của gia đình mà lại vì sở thích làm một chuyên gia phục chế văn vật, tận hưởng một cuộc sống trầm lặng, không tranh không đoạt, tính tình thì ôn hoà, điềm đạm, kiên nhẫn, luôn đối xử lịch sự nho nhã với tất cả mọi người. Hai thế giới, hai tính cách đối lập, nhưng rồi vì duyên trời định mà sáp lại gần nhau. Tưởng khác biệt là vậy nhưng hoá ra vẫn có thể hoà hợp đến thế. Ban đầu chỉ là quan hệ hợp tác để chữa khỏi những chứng bệnh quái lạ phát sinh khi xương nhận xương, nhưng sau đó họ dần dần bị thu hút lẫn nhau. Anh bị thu hút bởi sự tự do trong cô, tín ngưỡng của anh vì cô mà sụp đổ, rồi vì cô mà xây dựng lại, hoặc là nói, cô đã trở thành tín ngưỡng của anh từ lúc nào không hay. Còn cô thì bị hấp dẫn bởi sự điềm đạm nơi anh, anh mang đến cho cô cảm giác yên bình và an toàn cô chưa từng có, khiến cô lần đầu tiên muốn dừng chân, muốn có cho riêng mình một mái nhà ấm áp thực thụ. Dù đã gặp biết bao dạng nam chính ngôn tình, nhưng có thể nói mẫu đàn ông ôn nhu, lịch thiệp như Phương Thành vẫn luôn khiến mình vô cùng có thiện cảm. Nếu như sự chủ động, thẳng thắn pha chút ngây thơ trong tình cảm của Vu Đồng khiến mình thấy thú vị thì mình lại càng ngưỡng mộ kiểu tình yêu mà Phương Thành dành cho Vu Đồng. Anh dung túng với đủ hành động kì quái của Vu Đồng, dù là từ khi chưa xác định quan hệ cho đến lúc quyết ở bên nhau. Không bá đạo, không ép buộc, mặc dù rất yêu thương lo lắng cho cô nhưng anh không bao giờ bắt cô phải từ bỏ cuộc sống mà cô quen thuộc. Anh chăm sóc cô, hiểu cô, tôn trọng cô, bảo vệ cô nhưng vẫn cho cô không gian tự do riêng. Chỉ là, cái duyên phận tựa như do ông trời tác hợp của họ đó, thật ra lại là do bàn tay nham hiểm của một người đứng đằng sau giật dây, thao túng tất cả. Ngỡ rằng sau bao lận đận thì hạnh phúc nắm chắc trong tay, nhưng lúc này đây, những biến cố hung hiểm chẳng ai ngờ mới thật sự đến. *** Hơn phân nửa cuốn truyện, "Thầy sờ cốt" cho ta cảm nhận đây là một câu chuyện nhẹ nhàng, hài hước với những tình huống thú vị, dở khóc dở cười, nhưng càng về cuối, khi những bí mật dần được hé mở và vạch trần thì độc giả là tôi mới ngỡ ngàng nhận ra, hoá ra nó cũng có thể ngược khiến người ta đau đớn đến vậy... Nói về những ưu điểm, "Thầy sờ cốt" có một plot khá mới lạ và đặc sắc, mạch truyện thu hút với những tình tiết bất ngờ, đầy bí ẩn dẫn dắt chúng ta từng bước khám phá; không hề có cảm giác đầu voi đuôi chuột vì các mắt xích dần hé mở về sau cho thấy tác giả đã dựng một khung sườn truyện chắc chắn rõ ràng ngay từ khi bắt đầu chấp bút. Các nhân vật từ chính đến phụ đều có cá tính riêng, ngoài cặp đôi chính còn có một cặp đôi phụ là Hàn Húc- Tôn Hàm Uyển cũng khá thú vị, bên cạnh tình yêu thì truyện còn miêu tả tình cảm giữa ông nội và Vu Đồng rất cảm động, rất ấm áp. Tuy là truyện có gắn mác linh dị nhưng không hề khó đọc hay gây cảm giác ma quái đáng sợ gì cả. Thế nhưng thú thật, vì reviewer khi bắt đầu đọc đã bị hiểu lầm đây là một câu chuyện sủng ngọt nhẹ nhàng, nên đã lâm vào tình cảnh khá sốc vào những chương cuối, khi nó bỗng chuyển hướng thành tranh đấu hào môn thế gia với lòng tham quyền tham tiền bất chấp tất cả, phi nhân nghĩa của những kẻ giàu; cộng thêm nỗi tiếc nuối về số phận hẩm hiu của những con người mang trong mình dị năng đặc biệt. Dầu vậy, nhờ có reviewer rất có tâm là tôi đây đã cảnh báo các bạn trước rồi, vậy nên tôi nghĩ mọi người có thể chuẩn bị sẵn sàng tâm lý trước và đọc truyện. Cứ yên tâm là dù trải qua những chuyện đau đớn thế nào, sóng gió ra sao, thì trái tim của nam nữ chính vẫn sẽ luôn luôn hướng về nhau, và trở về hạnh phúc bên nhau. Trích đoạn khi hai người gặp lại: Phương Thành nói năng lộn xộn, anh dán vào tai Vu Đồng, dùng âm thanh thật nhỏ chỉ mình cô có thể nghe thấy "Vu Đồng, em nghe một chút tiếng tim anh đập, nghe thử một chút." Vu Đồng nghiêng mặt, vừa vặn áp ở ngực anh, nơi trái tim Phương Thành "Thịch, thịch, thịch", tiếng tim đập vang lên từng nhịp rộn rã. Vu Đồng lầm bầm "Em nghe gì đâu..." Phương Thành lại ôm cô sát lại gần hơn, nặng nề nói: "Vậy em có biết hay không, lúc em không ở đây, nó gần như đã chết."* ... Nhìn chung, về cơ bản, tuy "Thầy sờ cốt" không quá xuất sắc, nhưng khi bạn đã có phần chán ngán những câu chuyện thanh xuân, showbiz, bác sĩ,... quá nhiều sủng quá nhiều ngọt gần đây, thì tôi tin nó đúng là một làn gió mới lạ, hấp dẫn, cũng đáng để bạn dành thời gian đọc thử đó ạ. *, Đoạn này reviewer tự edit.     Mời các bạn đón đọc Thầy Sờ Cốt của tác giả Nhất Cố Tử Căng.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Không Gian Song Song - Ngô Trầm Thủy
Không Gian Song Song là cuốn tiểu thuyết ngôn tình của tác giả nổi tiếng Trung Quốc, đây là câu chuyện về một người đàn ông đơn độc đang tìm kiếm lại hạnh phúc của bản thân. Gần đây, anh thường xuyên nằm mơ. Trong giấc mơ, anh thấy mình đến một không gian khác, một không gian mà ở đó anh vẫn là anh, nhưng lại không phải là anh; một không gian mà ở đó anh có em, có gia đình, có một cuộc sống bình dị và hạnh phúc chứ không phải là một người đứng trên đỉnh cao của danh vọng nhưng đơn độc. Khi hiện thực và ảo mộng đan cài, khi hai con người khác nhau, hai cuộc sống khác nhau cùng tồn tại giữa những đấu tranh tư tưởng gay gắt, anh bắt buộc phải lựa chọn giữa tham vọng và tình yêu. “Anh cứ phải đi một vòng lớn mới hiểu những đạo lý mà em đã hiểu từ lâu. Xin lỗi, để em đợi lâu quá, em có thể tha thứ cho anh không? Tuy em đợi lâu như thế nhưng anh vẫn đến rồi, anh đến muộn, nhưng may là anh không thất hứa…” *** Ngô Trầm Thủy  tác giả nổi tiếng trên trang văn học mạng Tấn Giang, Trung Quốc. Đã sáng tác hàng chục tác phẩm và được bạn đọc đón nhận nồng nhiệt. Ngô Trầm Thủy bắt đầu viết vào năm 2008, vào năm 2009 với tác phẩm "Trọng sinh chi tảo mộ" đã khiến cộng đồng mạng dấy lên phong trào "Trọng sinh văn". Cùng năm ấy cô được chọn là một trong những gương mặt cho Bộ tem tác giả đầu tiên của văn học mạng Trung Quốc. Các thể loại viết của cô đa dạng gồm đam mỹ, ngôn tình, kinh dị và viễn tưởng; ngoài ra cô còn là tổng biên tập của chuyên mục tiểu thuyết cho một trong số những tạp chí bán chạy ở Trung Quốc. Một số tác phẩm của tác giả Ngô Trầm Thủy được dịch, xuất bản tại Việt Nam: Không Gian Song Song Tảo Mộ Phồn Chi ... *** Cuối tuần này hiếm hoi lắm mới rảnh rỗi, Mục Dục Vũ lái xe đưa vợ con và cả cậu ngốc kia cùng đến khu nghỉ dưỡng nước suối nóng ở ngoại ô chơi. Vì quyết định khá gấp gáp nên Nghê Xuân Yến không kịp chuẩn bị, vội vàng lấy đủ hai túi đựng quần áo và đồ dùng cá nhân, lúc sắp đi lại quay lại vì quên mang theo thuốc chống hen suyễn cho cậu nhóc Mục Phi Nhiên và thạch hoa quả cho Nghê Siêu. Hai vợ chồng họ về sau quả nhiên đã sinh được một bé trai, nhưng không khỏe mạnh hoạt bát được như Phi Phi của thế giới trong mơ. Nghê Xuân Yến lúc sinh đứa bé này đã khá lớn tuổi, lại thêm lao động vất vả lâu ngày, thể chất không còn khỏe như xưa nên thai nhi cũng bị ảnh hưởng, vừa chào đời Mục Phi Nhiên đã bị hen suyễn nhẹ, không thể thiếu thuốc, vì duyên cớ này mà trông thằng bé cũng không mập mạp, so với đám trẻ đồng trang lứa thì nó còm hơn hẳn. Vì thế Nghê Xuân Yến cứ luôn tự trách, có một quãng thời gian cô nghi ngờ có phải do gen nhà cô có khiếm khuyết hay không, làm liên lụy đến Mục Dục Vũ, nếu không thì sao em trai cô lại là một đứa trẻ thiểu năng, và sinh con trai ra lại mắc bệnh hen suyễn? ... Mời các bạn đón đọc Không Gian Song Song của tác giả Ngô Trầm Thủy.
Kết Hôn Chớp Nhoáng - Tổng Tài Ly Hôn Đi - Nam Đường
Thêm một câu chuyện tình yêu xuất phát từ việc nhầm lẫn lại đem đến kết thúc viên mãn. Cô thật sự không biết làm như thế nào mà lại không cẩn thận lên nhầm giường,lại vô tình ngủ nhầm người. Ấy vậy mà một nghịch lý đã xảy ra khi đường đường là một người kế thừa của tập đoàn hoàng đế, vung tay là có thể hô phong hoán vũ lại đuổi theo cô đòi chịu trách nhiệm. Kỳ kết 1 hợp đồng hôn nhân nửa năm, đến kỳ hạn rồi lại áp tường, áp giường, áp cả thang máy. Kẻ nào đó ban ngày đã bại hoại, ban đêm bại hoại còn khồng bằng. Cuối cùng cô không nhịn được nữa nữa liền nói ra "tổng tài đại nhân, ly hôn đi". Hắn hất mày nói: "Xem ra anh chưa nói rõ, kỳ hạn của hợp đồng hôn nhân này là - một đời người". Mời các bạn đón đọc Kết Hôn Chớp Nhoáng - Tổng Tài Ly Hôn Đi của tác giả Nam Đường.
Họa Đến Rồi, Mời Thanh Toán - Ngô Đồng Tư Ngữ
Tình yêu của thiên tài IQ 180 với cô phát thanh viên truyền hình EQ âm 20 sẽ từ từ nở hoa giữa cuộc hành trình phá án đầy hấp dẫn qua những bản nhạc thần bí...   *** Nhà vật lý học miệng độc – Cận Hoài Lý – vì cố chấp đã quyết tâm mua một cái nồi áp suất qua kênh mua sắm trên ti vi, kết quả lại được tặng kèm thêm một cô vợ hay lệch nhịp. Nguyễn Lập Đông kêu gào khẩu hiệu của họ: Đưa họa tới nhà, thanh toán tại chỗ, chất lượng đảm bảo, diệt trừ tận gốc. Khi Cận Hoài Lý tháo rời phần điốt bán dẫn ra, bèn liếc xéo Nguyễn Lập Đông: “Anh giống sát thủ lắm hả”. Nguyễn Lập Đông lắc đầu: “Anh là kẻ đầu sỏ”. Mời các bạn đón đọc Họa Đến Rồi, Mời Thanh Toán của tác giả Ngô Đồng Tư Ngữ.
Cho Ai Sánh Cùng Trời Đất - Mộc Thanh Vũ
Trong những năm tháng của tuổi trẻ, ai hứa với ai sẽ sánh cùng trời đất? Giữa chốn hồng trần mênh mông, ai là định mệnh của ai? Đối với Hàn Nặc, cuối cùng là: Yêu nhưng không thể, hận lại không xong. Đối với Ôn Hành Viễn, rốt cuộc là: Đã yêu, không có lối thoát. Là ai nói, con tim vỡ vụn này không thể lành lại? Là ai nói, không có tình yêu sánh cùng trời đất? Trải qua nỗi kinh hồn bạt vía như đi trên tầng băng mỏng, kinh qua tháng ngày chảy trôi đông qua hạ đến... Người kia vẫn nắm lấy tay cô, cười ấm áp mà quyến luyến, “Phải làm thế nào bây giờ? Vận mệnh đã định sẵn là anh yêu em!”. Nhìn vào khuôn mặt đong đầy ý cười của anh, nước mắt của Si Nhan, lã chã rơi... Sau những vòng xoay của cuộc sống, bất chợt nhận ra rằng, thế giới này, vẫn có tình yêu vĩnh hằng - sánh cùng trời đất! Một cuốn tiểu thuyết cảm động lòng người về mối tình thầm lặng, mối tình đầu. Trong cuộc đời này, sẽ luôn có một người, có thể mang đến cho bạn lòng dũng cảm, khiến bạn trở nên dũng cảm. Khi bày tỏ tình cảm, anh nói: “Từ giây phút này trở đi, em có thể dũng cảm một lần vì anh?”. Cô trả lời bằng giọng điệu kiên định: “Em nghĩ, em có thể”. Chỉ mấy chữ đơn giản, anh lại cảm động nghẹn ngào: “Anh tưởng rằng cả đời này sẽ không có cơ hội nhận được câu trả lời này”. Cô xót xa rơi lệ: “Xin lỗi, đã để anh phải đợi lâu”. Đợi lâu, thì có sao? Kết cục đã như anh mong mỏi, quá trình có khó khăn nhường nào, anh đều cam tâm tình nguyện. Lúc cầu hôn, anh nói: “Anh chưa từng dám hy vọng xa vời rằng em sẽ đáp lại anh bằng tình yêu. Nhưng anh không thuyết phục nổi bản thân từ bỏ. Chuyện tự hào nhất, đắc ý nhất mà anh đã làm trong cuộc đời này chính là thật lòng chiến đấu đến cùng, cuối cùng đã giành thắng lợi và có được em. Thế nhưng, như vậy vẫn chưa đủ. Điều anh muốn là: Chúng ta tương nhu dĩ mạt, bầu bạn cả đời. Anh ôm ý nghĩ này cầu hôn với em, hy vọng vào tuổi hoa giáp, chúng ta vẫn ở bên nhau”. Nỗi lòng suýt chút nữa đã bị thời gian vùi lấp. Em gặp được anh, không phải trong độ tuổi đẹp nhất, nhưng lại vì anh, một lần nữa tin tưởng vào tình yêu. *** Mở đầu thì sẽ thấy câu chuyện đơn giản thế này : Si Nhan và Hàn Nặc yêu nhau suốt thời đại học rồi đột ngột chia tay, Si Nhan đau khổ nên qua thành phố khác sống và lập nghiệp. Ôn Hành Viễn là bạn thân của Si Hạ - anh trai Si Nhan , Si Nhan chỉ xem anh như 1 người anh trai thân thiết, nhưng Ôn Hành Viễn đã yêu Si Nhan khi cô còn học cấp 3, anh đi du học để đủ sức kế thừa tập đoàn Ôn thị cho nên đã bỏ lỡ giây phút Si Nhan trưởng thành và biết yêu. Lúc Si Nhan đau khổ, gục ngã thì Ôn Hành Viễn luôn ở bên cạnh làm chổ dựa giúp cô đứng dậy mà bước tiếp. 3 năm sau Si Nhan về lại chốn cũ, dứt khoát với Hàn Nặc dù anh cố gắng níu kéo, tiếp nhận tình yêu của Ôn Hành Viễn và sống hạnh phúc ... Nhưng mọi chuyện đâu đơn giản như vậy, nhân vật nào cũng rất đáng thương. Nói về nam phụ Hàn Nặc : Anh rất yêu, rất yêu Si Nhan. Đọc những dòng hồi ức về quãng thời gian ngọt ngào của 2 người, nếu không biết thì mình cũng nghĩ anh là nam chính, 2 người sẽ gương vỡ lại lành. Nhưng không, càng đi sâu vào truyện, biết về lí do tại sao 2 người chia tay, cảm thấy số phận thật tàn nhẫn đối với anh : Bố anh gây tai nạn làm mẹ Si Nhan qua đời, bị vào tù khi mang trong người mầm bệnh ung thư, mẹ anh thì lên cơn đau tim. Chú anh thì tham lam, lợi dụng tình hình rối ren mà chèn ép nhà họ Si, đoạt lợi cho nhà họ Hàn. Ngày Si Nhan ra sân bay rời đi, cô đợi anh, anh biết, nhưng anh không thể nào vứt bỏ người mẹ đang hấp hối mà ích kỉ chạy đi kéo cô lại. Giữa 2 người là 1 món nợ máu của người thân, là 1 vết thương vĩnh viễn không thể xoá. Từ khoảnh khắc ấy, anh đã biết, 2 người không thể quay trở lại được nữa. 3 năm sau, cô quay về thành phố cũ, đi dự đám cưới bạn thân, tình cảm trong anh lại dâng trào không cách nào kìm nén, anh gần như cúi đầu cầu xin cô quay lại ... nhưng, mọi chuyện đã là của quá khứ, bên cạnh cô đã có 1 người đàn ông xứng đáng hơn anh, còn anh, đã không còn tư cách để mang lại hạnh phúc cho cô nữa. Về nam chính Ôn Hành Viễn : Nếu tình yêu của Hàn Nặc là lửa rực cháy thì tình yêu của anh chính là dòng nước êm dịu, chảy từ từ mà bao dung, anh yêu Si Nhan suốt 10 năm, tình yêu của anh thật hèn mọn và không còn chút tự tôn nào (anh tự nhận điều đó). Anh luôn chờ đợi, tôn trọng, không bao giờ muốn ép buộc Si Nhan phải chấp nhận anh. Ngày nhà họ Si gặp nạn, anh vứt xó Ôn thị, chạy về giúp nhà họ Si đấu với nhà họ Hàn, giúp anh em nhà họ Si làm lễ tang cho mẹ, luôn làm bờ vai, làm bức tường vững chắc cho Si Nhan dựa vào. Si Nhan quyết định ra sao, anh cũng sẵn sàng đi theo để bảo vệ, để che chở. Nhiều lần anh muốn từ bỏ, anh cũng mệt mỏi khi phải nhìn trong mắt, trong tim Si Nhan luôn chỉ có Hàn Nặc cho dù anh cố gắng như thế nào. Nhưng mỗi khi anh nhìn vào mắt cô, anh lại thở dài, thôi vậy, chỉ cần cô hạnh phúc và chỉ cần anh còn có thể được ở bên cô dù dưới bất kì thân phận nào cũng được. Những đoạn anh tự nhủ lòng, tự cổ vũ, tự cho bản thân niềm tin, đọc mà cảm thấy xót. May mà tuy anh có tính cách của nam phụ nhưng lại mang mệnh nam chính, cuối cùng Si Nhan cũng hiểu được lòng anh, chấp nhận tình yêu của anh và cô yêu anh cũng nhiều như anh yêu cô vậy. Ngày kết hôn, nghe Si Nhan nói : Em yêu anh và suốt đời sẽ không rời xa anh, anh đã phải cố gắng kìm nén để không bật khóc khi đứng giữa Nhà thờ. Về nữ chính Si Nhan : Một cô gái mang nặng tình cảm, nhớ mãi không quên được mối tình với Hàn Nặc vì nó kết thúc quá đột ngột, cô không kịp chuẩn bị tâm lý. 4 năm thanh xuân, muốn quên là quên sao được khi ngập tràn những kí ức ngọt ngào, những lời hứa thiên trường địa cửu sẽ bên nhau suốt kiếp. Cho nên, cô trốn chạy, cô không dám ở lại thành phố nơi chứa đựng những kí ức ấy. 3 năm ở thành phố khác, khi quay về, cuối cùng cô cũng có thể dũng cảm đối mặt với quá khứ, dũng cảm từ chối lời cầu xin của Hàn Nặc. Và Si Nhan đã quay đầu lại, phát hiện được 1 người đàn ông dịu dàng luôn đứng đợi ở phía sau cô. "Si Nhan, em hãy suy nghĩ kỹ, trên đời này, chỉ có 2 người đàn ông có thể yêu em vô điều kiện : 1 là bố em, 2 là Ôn Hành Viễn" Mời các bạn đón đọc Cho Ai Sánh Cùng Trời Đất của tác giả Mộc Thanh Vũ.