Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tôi Đến Mượn Cái Bật Lửa

Độ dài: 61 chương chính văn + 2 phiên ngoại Chuyển ngữ: Chang Một ông chú chuyên viết truyện ma, gặp một thanh niên tự nói mình là quỷ... Lời tác giả: Không phải truyện thần bí, cũng không phải truyện kinh dị...Mặc dù mở đầu lại chút có chút không khiến người đọc hướng suy nghĩ về thể loại truyện như vậy. Cảm ơn @ 二喜砸果叽 vì ảnh bìa." *** [Review] Tôi Đến Mượn Cái Bật Lửa (我就是来借个火) – Vu Triết (巫哲) FEB 7, 2021 ~ ROSE Đây là bộ thứ hai mà mình đọc của Vu Triết sau Tát Dã, và phải nói là ấn tượng vẫn rất tốt. Lời miêu tả đúng nhất về ấn tượng đầu và cảm nghĩ của mình đối với Tôi Đến Mượn Cái Bật Lửa là mở đầu truyện rất nhẹ nhàng, không gợi lên một chút kỳ vọng gì ở người đọc, thế nhưng càng đọc lại càng cảm thấy truyện ẩn giấu nhiều chân tướng và sâu sắc một cách bất ngờ. Vu Triết viết cuốn này rất tài ở chỗ có thể dẫn dắt người đọc đi từ một cái mở đầu hết sức dớ dẩm – Lâm Thành Bộ bảo mình là quỷ đến đeo bám theo Nguyên Ngọ – đến với quá khứ đen tối và rối loạn tâm lý hậu chấn thương của Nguyên Ngọ. Phần lớn của truyện là quá trình Nguyên Ngọ vượt qua con quỷ quá khứ của mình, với sự chăm sóc và yêu thương vô điều kiện của Lâm Thành Bộ dành cho y. Điều mình thích nhất có hai thứ, đầu tiên là tiết tấu, thứ hai là cách Vu Triết khắc hoạ và phát triển tâm lý nhân vật. Đá qua một chút về Tát Dã, mình cảm thấy Tát Dã đã gần hoàn hảo lắm rồi nếu không vì duy nhất một điều – đó là quá trình chữa trị cho Cố Miểu có vẻ hơi chóng. Bởi vậy khi qua cuốn này, cũng có một nhân vật mang bệnh tâm lý, mình đã không chắc chắn liệu Vu Triết có xử lý tốt không, và mình không bị thất vọng. Có lẽ là bởi lần này bệnh tâm lý của Nguyên Ngọ là nền tảng để xây dựng truyện nên Vu Triết có thể đầu tư và làm việc với nó một cách trọn vẹn hơn rất nhiều. Tâm lý của cả Nguyên Ngọ lẫn Lâm Thành Bộ đều diễn ra hết sức hợp lý, nó không bị quá mức nặng nề và tuyệt vọng, song nó cũng nghiêm trọng vừa đủ để không bị thái quá. Nó không bị chóng vánh, song cũng không hề rề rà gây nhàm chán cho độc giả. Quá trình hay nhất với mình là Nguyên Ngọ nảy sinh và đối diện với tình cảm y dành cho Lâm Thành Bộ. Nguyên Ngọ sống thiếu thốn tình thương từ nhỏ, bản thân y cũng chưa từng có tình cảm quá đặc biệt với ai, bởi vậy khi đối mặt với một Lâm Thành Bộ quá đỗi quan tâm, bám dính, chân thành, kiên trì đến ngốc nghếch như vậy, y lúng túng, y lạ lẫm, y khó hiểu. Mới đầu có lẽ đó chỉ là sự biết ơn, một con người đã quen xa cách với người khác như Nguyên Ngọ đâu thể ngay lập tức rung động. Chúng ta không thể thật sự nói rõ chính xác từ khi nào “yêu” bước vào, có lẽ thậm chí cả Vu Triết cũng chẳng biết. Mình cảm thấy trong một tác phẩm, tác giả tạo ra nhân vật, lựa chọn con đường cho nhân vật, thế nhưng một tác phẩm muốn hay thì nhân vật phải là người dẫn dắt tác giả trên con đường ấy. Giống như thế, Vu Triết không làm chủ nhân vật, mà nhân vật mới là người làm chủ Vu Triết, Vu Triết chỉ đơn thuần truyền tải tiếng nói giúp họ tới chúng ta thôi. Và Vu Triết làm rất tốt, thế nên những diễn biến tâm lý của nhân vật – nỗi lo âu thường trực của Lâm Thành Bộ, những cố gắng và áy náy của Nguyên Ngọ, niềm hạnh phúc chấp chới trước tương lai mờ mịt, và cuối cùng là sự đáp lại bất tri bất giác của Nguyên Ngọ – tất đều cực kỳ tự nhiên, tinh tế, và thực tế. Thậm chí đến tận khi hai người đã yêu nhau rồi và được gia đình chấp thuận rồi, có những chi tiết nhỏ về mối quan hệ này, tỉ như Nguyên Ngọ không muốn ăn Tết ở nhà Lâm Thành Bộ vì không khí quá ồn ã ngột ngạt với y, khiến cho mình cảm thán, ồ, đúng thật nè. Có lẽ có một vài yếu tố trong truyện sẽ cảm giác hơi bị bỏ ngỏ với một vài độc giả, giả dụ như Giang Thừa Vũ và Thường Ngữ, hay là nói thêm về Nguyên Thân và gia đình của Nguyên Ngọ chẳng hạn. Cá nhân mình thì thấy thêm vào cũng không sao mà không có cũng chẳng vấn đề, đủ để đặt nền móng cho câu chuyện chính là được rồi. Mình đọc bản dịch của bạn Chang trên Wattpad, và mình cũng muốn cảm ơn Chang rất nhiều vì một bản dịch siêu mượt, siêu tự nhiên, và rất hài hước nữa luôn ???????? Truyện không dài và cũng không quá nhiều thăng trầm drama nếu đó là thứ bạn tìm, còn nếu như bạn đang tìm một câu chuyện ngắn, nhẹ nhàng, chân thực, mà vẫn đủ sâu lắng thì đây là một lựa chọn không tồi nha ???????? *** "Cô trầm mình xuống, nước dần dần vây lấy thắt lưng rồi đến ngực, tới bả vai, cái lạnh thấm dần vào thân thể, sau sự đau nhói là mê man. Lòng sông dưới chân gồ ghề với đám rong bèo rậm rạp dài đến tận thắt lưng, cách một lớp vải quần vừa dày vừa nặng cũng có thể cảm nhận được sự dày đặc và dẻo dai của chúng, cô cảm thấy mỗi cái nhấc chân động tay đều dần dần trở nên nặng nề. Nước tràn vào khoang miệng, vào khoang mũi, lỗ tai, không mảy may thương xót nhanh chóng mang theo sự tuyệt vọng và lạnh lùng ăn mòn nốt hơi thở cuối cùng... Trong khoảnh khắc ngắn ngủi, cô bắt đầu ra sức giãy dụa, ngửa đầu, liều mạng muốn lui về phía sau, hoặc trồi lên trên... Nhưng cô đã bị giam chặt xuống đáy sông, không thể cử động được thêm chút nào, cánh tay mỗi lần quơ loạn đều giống như chém bừa vào một miếng thạch khổng lồ, chân lại không cách nào thoát ra được, cái đám màu xanh này vốn dĩ chỉ cần bứt nhẹ một nắm cũng có thể đứt mà giờ biến thành dây thừng cực kì bền chắc... Cho dù ngửa đầu lên sẽ thấy được mặt nước lấp lánh cách bản thân chỉ ba tấc nhưng phổi của cô đã không thể hít được thêm dù chỉ nửa hớp không khí. Giống như bị trồng ở dưới lòng sông cùng với đám rong bèo, chầm chậm đu đưa giữa làn nước..." Bên ngoài cửa sổ vô cùng im ắng, thỉnh thoảng có âm thanh của cá quẫy lên trên mặt nước, vây cá mang theo tiếng nước nhu thuận cùng ánh nắng chói chang của mặt trời ban trưa làm cho con người ta mệt mỏi rã rời.... Nguyên Ngọ dựa vào tấm đệm phía sau châm một điếu thuốc, lưu lại phần tiểu thuyết mới viết được một nửa rồi đóng máy tính lại. Loại cảm giác nhàn hạ như ông lão tám mươi tuổi ngồi bên cửa sổ cùng với chú chó mười tám tuổi úp sấp bên chân giữa một đống bộn bề chưa xong nhưng cứ tự an ủi mình "thế thì có làm sao đâu" hết lần này đến lần khác khiến y cảm thấy thoải mái. Điếu thuốc còn chưa hút xong, tiếng bước chân bình bịch từ bên ngoài truyền vào mang theo sự hớn hở, sức chân rất khỏe, làm cho boong thuyền dưới chân y hơi lay động. Nguyên Ngọ nhắm mắt thở dài, nắm chặt điếu thuốc đang hút dở rồi dụi tắt. Khi tiếng bước chân chỉ còn cách mấy thước đột nhiên dừng lại rồi biến mất. Y đợi một lát, nhẹ nhàng bước về phía cửa sổ, thẳng tay thò ra ngoài cửa sổ túm chặt. "A!" Một chuỗi tiếng cười giòn tan vang lên, kèm theo giọng trẻ con non nớt: "Lại bị tóm rồi." Tay Nguyên Ngọ xách lên một đứa nhỏ chỉ khoảng năm sáu tuổi. "Đại Đầu, chú từng nói với nhóc là nếu cứ giữ cái chỉ số thông minh này, về sau ế chỏng ế chơ là cái chắc chưa?", Nguyên Ngọ nhìn nó, "Nhóc không biết tìm chỗ khác mà trốn à?" "Gì cơ?!" Đại Đầu ngước mắt lên. Mời các bạn đón đọc Tôi Đến Mượn Cái Bật Lửa của tác giả Vu Triết.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Sổ Tay Hướng Dẫn Sử Dụng Đàn Ông
Tên ebook: Hướng Dẫn Sử Dụng Đàn Ông Tác giả:  Lam Bạch Sắc Thể loại: Ngôn Tình, Văn học phương Đông Tạo ebook: Tiểu Thư Triệu Gia Nguồn: kites.vn Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Ebook Hướng dẫn sử dụng đàn ông - Lam Bạch Sắc Giới thiệu: Gọi là đàn ông, có khác gì so với phụ nữ ?! Gọi là đàn ông bởi vì họ thu hút phái yếu chăng?! Gọi là đàn ông có chăng cũng cần Hướng dẫn sử dụng Hướng dẫn sử dụng đàn ông là một trong những tác phẩm hay của Lam Bạch Sắc, giọng văn đặc trưng, lối viết thu hút, đây là cuốn cẩm nang cần thiết cho chị em Đàn ông ta cũng cần biết cách trị, biết cách dùng. Cùng tìm hiểu tác phẩm ngôn tình hiện đại đặc sắc này nhé Thứ gọi là đàn ông có ăn được không? Có ngon không? Ăn nhiều có nghiện không? Không ăn được có ngứa ngáy khó chịu không? Bị người khác ăn mất có đau lòng không? Mời các bạn đón đọc Sổ Tay Hướng dẫn sử dụng đàn ông của tác giả  Lam Bạch Sắc.
Khe hở hạnh phúc - Thiên Tầm
Tên truyện: Khe hở hạnh phúc (full prc, pdf, epub) Tác giả: Thiên Tầm   Thể loại: Hài hước, HE, Ngôn tình, Văn học phương Đông    Convert: Meoconlunar   Biên tập: Đơn Dương   Nguồn: tangthuvien.com   Ebook: www.dtv-ebook.com   Ebook Khe hở hạnh phúc - Thiên Tầm Giới thiệu: Ghi chú: Truyện ngắn lắm :3 Đọc vui lắm :3 Ngọt lắm :3 Ấm áp lắm :3 Có người nói, tình yêu của chúng ta, là một thói quen. Bởi vì biết nhau quá sớm, khi đó hai đứa mình chỉ là trẻ con. Có lẽ, khi anh lấy kẹo dụ dỗ em gọi tiếng “anh hai” đầu tiên, Là lúc sai lầm bắt đầu… Nhưng, làm sao có thể không phải là anh? Nếu không phải em gái bé bỏng của anh thích mang giày cao gót, ai sẽ đau lòng khi em vấp ngã; Nếu không phải vì em thích đá hạt nhãn, anh sẽ vì ai mà hái nhãn xuống cành; Nếu không phải em xem tivi sợ lạnh, chăn thỏ Peter cũng sẽ cô đơn giống anh, Gia đình. Tình bạn. Yêu. Mỗi một điều đều phức tạp như thế. Mới phát hiện, nếu không phải là em, tất cả cũng không quan trọng nữa. Hạnh phúc là ký sinh trùng giữa những ngón tay. Nếu mười ngón tay không quấn chặt nhau, một giây cũng không thể sống được. Tiếc rằng, anh đã nhận ra điều đó quá muộn màng. Em gái thương yêu, khi lên đường hãy nhớ mang theo, hồi ức và những nhung nhớ khôn nguôi. Anh chờ em. Lần này, anh nói thật. “Anh hai, em rất thích làm ký sinh trùng của anh.” “Anh biết.” “Anh biết số phận của ký sinh trùng không?” “Số phận?” “Lúc vật chủ còn sống, ký sinh trùng mới có thể sống trong thân thể ấy. Nếu vật chủ chết, ký sinh trùng cũng không thể sống thêm một giây nào nữa.” Mời các bạn đón đọc Khe hở hạnh phúc của tác giả Thiên Tầm.  
Dục Vọng Đen Tối (Ám dục) - Thánh yêu.
AudioBook Ám Dục   Lúc bắt đầu, giữa hai người không có tình yêu, chỉ có tình dục, anh muốn từ trên người cô đạt được khoái cảm lớn nhất, cho dù dây dưa cũng chỉ là thân thể phù hợp. ...              "Nếu đã chán, vì sao còn muốn tiếp tục?"              Anh cười cười, "bởi vì, tôi không tìm được ai có thể thay thế thân thể của em, hiện tại, tôi chán ngấy phụ nữ chủ động, đối với phản ứng thụ động khi nằm dưới thân tôi của em, tôi rất nhớ."              Cô nhìn chằm chằm khuôn mặt người đàn ông này, anh ta vẫn là một ác ma như lần gặp đầu tiên, "biến thái."              "Em sẽ thích sự biến thái của tôi." Khuôn mặt người đàn ông, có thể nói là hoàn hảo, đẹp đẽ khiến người khác phải mê muội, nhưng lời nói nói ra lại đầy xấu xa.              Tay anh ta, thon dài đẹp mắt, nhưng ở trong mắt của cô, nó lại là một chiếc lưới bủa vây không thể cử động, cũng không thể thoát ra được.              "Vậy, vẫn quy tắc cũ, một lần trao đổi, lên giường một đêm."              Người đàn ông híp mắt mỉm cười, môi khẽ hôn, "Được."              Cô giả vờ nghe lời, nhưng khi nhìn người đàn ông ở trên người mình, trong lòng nghĩ, một ngày nào đó anh ta sẽ không được chết tử tế. ...              Cô khát vọng một cuộc sống tự do thoái mái, nhưng người đàn ông này, từ đầu đến cuối không hề buông tha cho cô, phải chăng, chỉ có sau khi anh ta chết cô mới được giải thoát hoàn toàn?              Nếu đã không thể sống, vậy thì hãy cùng nhau xuống địa ngục đi.             Tình yêu, trong lúc vô thức đã nảy mầm từ lâu, nhưng họ lại vô tình không nhận ra, nên chà đạp hết lần này đến lần khác, đến khi nhận ra, muốn quay đầu thì cũng đã không còn kịp nữa rồi... Mời các bạn đón đọc Dục Vọng Đen Tối của tác giả  Thánh Yêu.  
Phù Vân Hoa - Hoa Ban
Tên ebook: Phù Vân Hoa (full prc, pdf, epub) Tác giả: Hoa Ban Thể loại: Ngôn tình, Huyền huyễn, Tiên hiệp, Sư đồ luyến, Sủng, Văn học phương Đông Beta: Ki_chan Tạo ebook: Ngôn Ngôn Nguồn: hoabanland.wordpress.com Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Ebook Phù Vân Hoa - Hoa Ban Văn án:   Mười tuổi, nàng đến Hoa Đông tiên môn, nhất quyết muốn bái Phong Trạch minh tôn làm sư phụ.   Hắn luôn luôn có vẻ mặt bình thản, phiêu phiêu thoát tục, là vị thần tiên danh cao vọng trọng bậc nhất tiên giới.   Nàng vẫn tưởng cho dù trời sập đất lỡ thì Phong Trạch mãi mãi đứng nghiêm một cõi, mãi mãi vững vàng như thạch bàn.   Rượu tiên quả của Thái Hành lão quân không ngờ lại có tác dụng như thế, nàng có chút âm mưu muốn chuốc hắn say, trong lúc ý loạn tình mê xảy ra chuyện gì người người đều biết.   Hắn phủi sạch những lời tự đáy lòng, xem cơn say là giấc mộng còn nàng là tội đồ loạn luân.   Bị tịch thu pháp bảo, bị đuổi khỏi tiên môn, mỗi ngày đều phải chóng chọi với ma tộc luôn săn đuổi tiên khí, cô độc và tuyệt vọng vì chữ TÌNH.   Nàng từng rất rất yêu hắn, bây giờ rất rất hận hắn!   Nàng là Tố Linh – Yêu nữ trong mắt chúng nhân, kẻ luôn làm trái thánh hiền, bỏ ngoài tai sự chế nhạo và tẩy chay của chúng tiên môn,  lấy việc chọc tức các lão tiên gia hay mở miệng giảng đạo lý làm niềm vui.   Nàng thu nhận Bảo nhi làm đồ đệ, bắt đầu kế hoạch đào tạo để chứng minh cho họ thấy, tình yêu sư đồ thì có gì không thể?   Nhưng có một ngày, nàng chợt hối hận vì sự ích kỷ của bản thân….   “Bảo nhi không thấy họ nói có lý sao? Ta là sư phụ của ngươi, một ngày là thầy, suốt đời là mẹ… Ngươi không ghê tởm khi chạm vào ta như vậy sao?”   “Bọn họ là ai? Bọn họ có liên quan gì? Không phải người đã dạy ta xem thường miệng lưỡi thiên hạ sao?”   “Sư phụ… đồ đệ chưa bao giờ hối hận. Nếu có thể chọn lại, ta nhất định đi theo người!”     Mời các bạn đón đọc Phù Vân Hoa của tác giả  Hoa Ban.