Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Nếu Như Em Yêu Anh

Nếu như em yêu anh thì chỉ cần anh sống tại nơi đó khỏe mạnh, bình an, để anh biết rằng tình yêu của em không phải là gánh nặng trên đôi vai anh, em chỉ cần thấy anh là...đủ. Nếu em yêu anh, ngắm nhìn anh hạnh phúc...em sẽ theo đuổi anh theo cách riêng của em. Trích đoạn:  "Thái Dương, nhà em ở đâu?" "Nơi có những áng mây, rất cao, chỉ cần một cơn gió thổi, liền tan tác" Cô khẽ nhắm mắt trả lời. ---- "Thái Dương, ai là Khổng Bồi?" Đầu óc mông lung giữa cơn say, Thái Dương đã đáp lời: "Tôi không phải thái dương, thái dương chính là Khổng Bồi. Tôi là hướng dương theo dõi mặt trời. Trời tối rồi, thái dương cũng khuất núi, tôi chẳng tìm thấy đường về?" ---- Tiểu Mỹ cất lời: "Màu cam là màu của thái dương, màu lam là nhà của thái dương. Nhà của mặt trời chính là bầu trời, màu lam" Thái Dương giật mình, nhà của thái dương chính là bầu trời màu lam... Khổng Bồi chính là thích màu lam, cho nên anh muốn cho thái dương một nơi chốn vĩnh viễn là nhà. ---- Khổng Bồi ôn hòa chậm nói: "Thái Dương là trái tim, đập trung bình mười vạn lần một ngày, dùng hai ngàn gallon máu mang đi khắp các huyết mạch dài hơn sáu vạn dặm Anh trong cơ thể, nuôi sống từng tế bào, tim ngừng đập sự sống cũng chẳng còn" "Khi tình yêu đã phai tàn, tóc mai đã trắng xóa, chân bước khập khiễng, Thái Dương sẽ dần tàn úa. Tớ đã yêu cô ấy như vậy thì sao có thể dưng lên một cái lồng để giam giữ cô ấy. Nhìn cô ấy vô lo vô nghĩ, ít nhất tớ còn có thể thở được, có thể vì cô ấy mà buồn mà vui" ---- "Em mệt mỏi quá, có lẽ "đại sinh đại diệt" mới có thể "bất sinh bất diệt", vì vậy em quyết định ra đi" Hy vọng kiếp sau sẽ được gặp lại anh, cùng nhau sống chết, nắm tay nhau đến bạc đầu răng long" Cảm ơn anh đã nuôi dưỡng em nhiều năm như vậy. Thái Dương tuyệt bút" Editor: Đây là một truyện cũ từ năm 2008. So với thời điểm đó đây là một truyện hay, và bây giờ cũng hay như vậy. Truyện gắn nhãn ngược tâm nhưng các bạn thích ngọt đừng sợ, vì tất cả các nhân vật đều là những người rất hiểu chuyện. Trong lòng, trong mắt họ chỉ có đối phương, không người thứ ba nào có thể len vào. Ngược chẳng qua vì họ quá nghĩ cho nhau mà thôi, nên có thể xem như ‘sủng’ trá hình vậy. Editor cũng là người sợ những cái ngược vô duyên vô cớ. Nên các bạn yên tâm nha. *** Bạn Tũn Còi, editor, giới thiệu rằng đây là bộ truyện được viết năm 2008, vào thời điểm đó nó là một bộ truyện hay, và ngay cả bây giờ vẫn vậy. Mình đồng ý! Một chuyện tình đẹp nhưng buồn về hai trái tim cách nhau 18 năm tuổi trẻ. “Chàng sinh ta chưa sinh Ta sinh chàng đã già Ta xa chàng chân trời  Chàng cách ta góc bể”   Đây chính là câu chuyện mình luôn tưởng tượng khi nghĩ về những mối tình ngăn cách bởi tuổi tác. Khổng Bồi gặp Thái Dương năm cô 10 tuổi, năm anh 28 tuổi. Anh là em trai của cha dượng cô, sau khi cha dượng và mẹ bị chính cha đẻ cô giết hại, Thái Dương được Khổng Bồi đưa về nuôi nấng. Trong lòng Khổng Bồi, cô là con gái ngoan của anh. Anh nuôi cô, yêu chiều cô, dạy dỗ cô như con gái mình. Kể cả khi gặp mặt uống rượu với anh em chiến hữu, câu chuyện quen thuộc của anh chỉ xoay quanh “Thái Dương nhà mình”: Thái Dương nhà mình học rất giỏi, Thái Dương nhà mình nấu cơm rất ngon, Thái Dương đạt giải thưởng, Thái Dương bị ốm, Thái Dương khỏi bệnh rồi… tưởng như anh sẽ mãi ngờ nghệch bao bọc cô dưới đôi cánh người cha, cho đến một ngày năm cô 17 tuổi, anh phát hiện Thái Dương cần tình yêu của mẹ, anh muốn kết hôn, tìm mẹ cho cô. 17 tuổi, đang thời nông nổi bồng bột nhất, người cô yêu nhiều năm muốn kết hôn, lại thêm tác động từ chuyện buồn của bạn thân. Thái Dương uống thuốc ngủ tự tử, để lại cho Khổng Bồi một bức thư tuyệt mệnh. “Hy vọng có kiếp sau, hy vọng được gặp lại anh, hy vọng cùng anh hẹn thề, sống chết bên nhau, nắm lấy tay người, răng long đầu bạc.” Người đàn ông hơn ba mươi tuổi đọc thư, lần đầu, trước mặt đồng nghiệp, trước mặt bạn bè, khóc chết lặng. Đời người như mộng. Câu này nghe rất nhiều lần nhưng đến khi đọc truyện này mình mới cảm thấy thấu hiểu đôi chút. Những năm tháng bình yên, chúng ta sống như những người mộng du, hư hư ảo ảo, chẳng hay từ sâu thẳm trái tim, điều mong ước nhất là gì, người quan trọng nhất là ai? Vào giờ phút gần như vuột mất cô, anh mới nhận ra mình yêu thương cô đến nhường nào. Không phải tình cha con, không phải ân dưỡng dục, là tình yêu đơn thuần của người đàn ông dành cho người phụ nữ. Ấy nhưng anh ghê tởm mình, anh phỉ nhổ mình vì đã yêu chính đứa bé một tay nuôi lớn. Khương Bồi lo, anh lo Xã hội sẽ nhìn nhận cô ra sao đây? Người đời sẽ khinh bỉ cô thế nào đây? Luật pháp sẽ kìm cặp nhường nào, anh bây giờ vẫn đang là người giám hộ của cô. Khổng Bồi yêu, một tình yêu dằn vặt. Anh cứ như gần như xa, như mơ như thực với Thái Dương thêm 9 năm nữa. 9 năm, Thái Dương trổ mã, là một cô luật sư thông minh xinh đẹp, học được cách vì người vì mình, thứ không đổi, chính là trái tim trong lồng ngực cô vẫn luôn dịu dàng đập vì anh, người chú không chung huyết thống. Thái Dương nói, cô không phải thái dương, Khổng Bồi mới là thái dương, anh là mặt trời còn cô là đóa hướng dương. Trời tối, mặt trời lặn, cô bơ vơ chẳng biết đường về. Truyện không dài, 20 chương, văn phong mượt mà nhưng buồn ủ ê. Nhiều lúc đọc mình thấy bất lực với tình cảm của Khổng Bồi lắm! Mình tự hỏi yêu thôi sao dằn vặt nhau nhiều đến thế. Nhưng Khổng Bồi người đàn ông này, trầm ổn, chín chắn, dịu dàng, chu toàn, chính vì thế nên anh luôn nghĩ rất nhiều. Anh nghĩ từ khi Thái Dương còn là một cô học sinh 17 tuổi đến khi cô trở thành nữ luật sư 26 tuổi Anh nghĩ từ năm mình còn là người đàn ông hoàng kim hơn ba mươi tuổi đến năm anh 44 tuổi, vành tóc mai đã bạc, dấu vết thời gian để lại. Anh nghĩ trọn 9 năm. Anh lo sợ. Anh sợ tiến tới, anh sẽ trở thành lồng giam cánh bay của cô. Anh sợ khi anh chân mỏi, già nua bệnh tật, cô đương tuổi xuân phơi phới. Thế nhưng khi Thái Dương hỏi, anh có muốn cô kết hôn với người khác không, Anh trả lời không, không yêu, đừng kết hôn. Anh mâu thuẫn là thế! Vừa yêu vừa lo, vừa dịu dàng lại cố phải tỏ ra xa cách, vừa nhớ thương lại không dám lại gần. Tình yêu ngăn cách 18 năm, sao mà khổ quá! Khi anh đứng trước mặt cô, nói ba tiếng “Anh yêu em”. Ba chữ này không tiểu thuyết tình cảm nào không nhắc tới. Lời tỏ tình không hoa mỹ, không dài dòng, nhưng lại khiến người đọc buốt tim gan. Một lời “anh yêu em” gói gọn ngày ngày tháng tháng yêu trong đau khổ. Một lời “anh yêu em” kèm theo câu nói “kiếp này chúng ta chỉ có duyên phận cha con” 15 năm sớm chiều bên nhau là 15 năm anh cho cô một mái nhà. 15 năm bầu bạn là 15 năm anh đứng tên dưới vai trò người giám hộ hợp pháp của cô. 15 năm anh yêu màu xanh, là vì Thái Dương, vì bầu trời xanh là nhà của mặt trời, anh yêu màu xanh, anh cho cô một gia đình Vĩnh viễn. 9 năm như xa như gần, là thời gian dày vò cả hai. 18 năm cách trở, bùi ngùi xen lẫn tiếng thở dài. “Nếu như em yêu anh, Chỉ cần biết anh đang ở nơi đó, biết anh được khỏe mạnh bình yên, biết tình yêu của em không trút thêm gánh nặng lên đôi vai anh, biết vẫn còn được nhìn thấy anh… là đủ. Nếu như em yêu anh, em sẽ dõi nhìn anh hạnh phúc… có anh theo cách của riêng em” 30-09-2017 Cúnnn - quyencunsk10.wordpress.com Mời các bạn đón đọc Nếu Như Em Yêu Anh của tác giả Bố Lạc.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Công Chúa Ngoan Một Chút! (Mạt Trà Khúc Kỳ)
Khi một gia đình hoàng thất vốn hay hục hặc với nhau cùng xuyên đến thế kỷ 21… Phụ hoàng ăn bám, mẫu hậu mạnh mẽ, thái tử ca ca nổi loạn, quản gia ẻo lả… Về phần vị thái phó mà nàng thầm mến, không ngờ lại trở thành bạn cùng bàn với nàng. Chúc Yểu: “Thái phó, ta không biết làm đề này.” Thái phó: “Sau khi tan học thần sẽ phụ đạo thêm cho công chúa.” Tìm mua: Công Chúa Ngoan Một Chút! TiKi Lazada Shopee Sau này… Bạn học A: “Lạy hồn, hôm nay tui nhìn thấy nam thần Nguyên Trạch cột dây giày cho Chúc Yểu, vả lại còn trong tư thế quỳ một chân dưới đất đấy.” Bạn học B: “Không đời nào, nam thần Nguyên Trạch trước nay vốn lạnh lùng cao ngạo, đúng kiểu thanh niên nghiêm túc, thậm chí hoa khôi của trường ở ngay bên cạnh mà cũng không thèm liếc mắt một cái, chỉ một lòng đọc sách thánh hiền thôi.” Bạn học A: “Thiệt đó, nghe nói có người vô tình nhặt được điện thoại của nam thần, mấy người biết cậu ấy lưu tên Chúc Yểu là gì không? “Tiểu công chúa” đó, má ơi!” Cảnh báo cẩu lương cấp 100, đây là một câu chuyện ngọt sâu răng, ngọt truỵ tim, sủng vô địch thiên hạ, sẽ làm tan chảy quắn quéo trái tim thiếu nữ của chúng ta trong tích tắc. Tin tôi đi... khi trùm chăn đọc truyện này trong đêm khuya tôi đã phấn khích tới mức xé rách cả chăn???? Truyện nói về gia đình hoàng tộc bao gồm hoàng thượng, hoàng hậu, thái tử và công chúa vì một tai nạn xảy ra ở triều đình mà xuyên không tới thời hiện đại. Cả gia đình vẫn tiếp tục sống trong thân xác cũ kèm theo mớ ký ức không bị đánh rơi của cả hai kiếp. Trớ trêu thay, vị hoàng hậu luôn khép mình ở hậu cung nay đã trở thành trụ cột của gia đình trong khi vị hoàng thượng anh minh xưa kia bây giờ lại là một kẻ ăn cơm mềm thực thụ. Chàng thái tử lêu lỏng đào hoa kiếp trước, kiếp này thì vẫn tiếp tục đào hoa lêu lỏng không hơn không kém, hắn lấy việc dùng mặt kiếm cơm như cha hắn làm mục tiêu phấn đấu cho tương lai. Vậy còn tiểu công chúa thì sao? Nữ chính của chúng ta đích thị là một mỹ nhân cổ trang, sau khi xuyên qua, các bạn học đều cảm thấy khí chất của cô nàng Chúc Yểu không có gì ngoài gia thế đã thay đổi hẳn. Nàng không còn nét tự ti, lầm lì, thui thủi một mình như xưa kia mà đã trở nên khoan thai, toả sáng hơn bất cứ ai, phong thái công chúa đương triều mà lị. Mọi người đều ngạc nhiên là vị hoa khôi này mới chuyển tới hay sao mà lại xuất hiện đột ngột trong trường thế nhỉ, à hoá ra là Chúc Yểu - cô nàng nhờ mẹ đầu tư cho trường một toà nhà mới được vào học đấy. Lần đầu đến trường, vì mang theo các hủ tục kiếp trước nên tiểu công chúa ngượng ngùng mặc váy ngắn đồng phục, nên nàng đã chọn mặc quần dài. Khi đến cổng trường cảm thấy thật khác biệt, nhưng nàng vẫn ung dung tự tại bước vào, và sau đó bị một anh sao đỏ réo tên vì quên phù hiệu. Sau khi ghi tên họ và lớp học vào sổ, nàng bước đi. ————————— “Thật là đẹp quá đi mất… Chẳng lẽ là học sinh mới chuyển đến?” Cậu ta nhìn chằm chằm vào cái tên trên cuốn sổ, lớp 12.9 khi nào thì có một học sinh xinh đẹp nhường này, sao cậu lại không hay biết nhỉ? Đang nghĩ ngợi, cuốn sổ trên tay bỗng bị ai đó giật mất. Cậu ta ngẩng đầu lên, nhìn dáng người cao lớn trước mặt, mắt lập tức sáng rỡ. “Đúng rồi! Đội trưởng, chẳng phải cậu cũng học lớp đó sao?”Người kia không trả lời. Có điều đôi mắt lại nhìn chằm chặp vào cái tên trên cuốn sổ, sau đó dùng ngón tay cái đẩy nắp bút ra. Nắp bút rơi vào giữa hai trang giấy. Ngón tay thon dài cầm lấy cây bút lông màu đen. Xoẹt một tiếng, gạch cái tên trên đó đi. —————————— Sau khi Chúc Yểu ổn định chỗ ngồi, mới phát hiện ghế kế bên đã có chủ, ai là bạn cùng bàn của công chúa thế nhỉ. Các bạn đoán xem. À chưa đọc thì sao đoán được. Đó là nam chính của chúng ta. Không có gì ngạc nhiên phải không. Chàng là thái phó của thái tử, cháu trai độc nhất của tể tướng đương triều, thám hoa danh chấn kinh thành khi còn trẻ, người được dạy dỗ nghiêm khắc từ bé để lớn lên gánh vác thiên hạ. Chàng chính là giấc mơ của toàn bộ thiếu nữ kinh thành bao gồm cả tiểu công chúa đáng yêu của chúng ta. Hơ hơ hơ, thích nhé, được ngồi cạnh cờ rút cơ đấy. Kiếp trước chàng hơn nàng 7 tuổi, là áng mây xa không với tới, kiếp này hai người lại là bạn cùng bàn. Thật đáng mong chờ a. Truyện từ đầu tới cuối chỉ có sủng. Quá trình từ nhận người quen, giúp đỡ nhau trong học tập, ghen ghen, sờ sờ, ôm ôm rồi hôn hôn diễn ra nhanh chóng ở giai đoạn cao trung. Sau khi chính thức xác nhận quan hệ thì từ rải đường cát chuyển sang tưới đường phèn cho chị em nha. Tác giả đặc biệt thích cho nhiều cảnh hôn và miêu tả khá kích thích. Đọc mà nhốn nháo hết trơn hà. Anh chàng thái phó Nguyên Triệu mặt lạnh nghiêm cẩn mà người ngoài luôn kính nhi viễn chi, khi nhìn đến Chúc Yểu thì trong mắt chỉ có ôn nhu mà thôi. Dù sau kiếp trước cộng kiếp này thì chàng vẫn lớn hơn nàng nhiều lắm, trong mắt chàng thì tiểu công chúa vẫn là bé con, nên luôn cầm trên tay sợ rớt ngậm trong miệng sợ tan. Thái phó lớn tuổi nhà ta ấy vậy mà tính chiếm hữu cực mạnh đấy nhá, thấy vệ tinh nào léng phéng bén mảng đến gần tiểu công chúa là xác định, nếu ánh mắt có thể giết người thì các anh chàng vệ tinh kia có thể chết cả trăm lần chứ đùa. Chúc Yểu thì mặc dù không phải là học bá, nhưng nàng rất dịu dàng, ngoan ngoãn, hiểu chuyện (mình luôn thích các nữ chính hiểu chuyện), thêu thùa may vá đàn tì bà các kiểu thì khỏi bàn, như trong tranh bước ra. Đối với mọi người nàng vẫn luôn chân thành pha lẫn e thẹn đối xử. Nhưng khi với thái phó, thỉnh thoảng nàng phá lệ chủ động. Chủ động gọi cuộc gọi đầu tiên, chủ động hôn hôn. Cả lần đầu tiên hai người bên nhau nàng cũng chủ động gợi ý, nhưng vì hiểu lầm nho nhỏ mà nàng đã bỏ đi. Nàng rất thích Nguyên Triệu, thích từ lần gặp đầu tiên ở điện Kim Loan. Năm ấy nàng 8 tuổi, gặp được chàng thám hoa 15 tuổi, kinh ngạc thoáng nhìn. Khi nàng 14, ở tiệc sinh thần, gặp được thái phó anh tuấn trong áo bào trắng, chính trong ngày hôm đó, cảm tình của nàng đối với hắn, từ sự sủng bái của bé con, chuyển thành sự ái mộ của thiếu nữ. Trong lòng từ đây, nhớ mãi không quên. Nàng ơi, nàng có hay chăng, chàng thái phó thanh cao xa vời như ánh trăng xưa kia cũng đem lòng ái mộ nàng. Hắn luôn thừa biết mỗi lần vào cung dạy học cho thái tử luôn có một đạo ánh mắt lén lút quan sát hắn, thích ngắm ta sao, ừ thì cứ thoải mái ngắm đi, vì ta cũng thích ngắm nàng. Một dạo bắt gặp tiểu công chúa xinh đẹp tĩnh mịch lặng lẽ đàn tỳ bà trong vườn thượng uyển, thái phó đã về quỳ xuống cầu xin tổ phụ được đào tạo một cậu bé để kế nghiệp chàng. Tể tướng hỏi tại sao, chàng bảo chàng muốn làm phò mã. Làm phò mã đồng nghĩa với việc ngươi không được dính líu đến triều chính, suốt cuộc đời sẽ bị nhốt trong lồng son, tài năng kinh bang tế thế sẽ bị chôn vùi mãi mãi. Nhưng trong giây phút đấy, chàng không hề do dự, đến bây giờ, mọi thứ chàng làm, mọi thứ chàng cố gắng chỉ vì bảo vệ toà thành kia, bảo vệ một tiểu công chúa trong toà thành ấy. Khi nàng bị bất đắc dĩ phải đi cầu thân, trong triều không còn một võ tướng nào có thể ra chiến trường, thái phó - một vị quan văn đã đứng ra xin chiến. Trên chiến trường sinh tử, một mũi tên đã suýt lấy mạng chàng. Tình yêu của Nguyên Triệu vĩ đại thế đấy, không hề khoe khoang, chàng chỉ lặng lẽ mà bảo vệ cả thế giới nhỏ của chàng mà thôi. Truyện không có tiểu tam, không máu chó. Có phiên ngoại nhỏ dành cho cặp phụ thái tử và thái tử phi, nhưng đọc xong thấy hụt hết sức. Nói chung thì đây sẽ là một bộ truyện đáng đọc thử đấy, tác giả đích thị là mẹ ruột, viết cũng khá chắc tay. Cốt truyện không nói quá nhiều về các nhân vật phụ, cũng không miêu tả quá kỹ càng về sự học sự làm, hầu như chỉ tập trung vào tình yêu của nam nữ chính và một số mâu thuẫn nho nhỏ để thêm gia vị cho truyện mà thôi. Bên cạnh đó nhà Greenhouse edit mượt vô cùng, đọc siêu thoả mãn. Đọc truyện này không cần phải lắp não, chỉ cần bạn có một trái tim cứng như kim cương và cái đầu lạnh. Đừng manh động xé chăn như mình nhé. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Công Chúa Ngoan Một Chút! PDF của tác giả Mạt Trà Khúc Kỳ nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Con Đường Đến Bên Em (Giải Tổng)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Con Đường Đến Bên Em PDF của tác giả Giải Tổng nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Cớ Sao Nói Không Yêu (Cố Tây Tước)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Cớ Sao Nói Không Yêu PDF của tác giả Cố Tây Tước nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Cô Nàng Mạnh Mẽ (Cửu Lộ Phi Hương)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Cô Nàng Mạnh Mẽ PDF của tác giả Cửu Lộ Phi Hương nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.