Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Quay Lại Mỉm Cười, Bắt Đầu JQ - Đông Bôn Tây Cố

Câu chuyện tình yêu giữa Tiêu Tử Uyên, chàng sinh viên khoa cơ khí và Tùy Ức, cô sinh viên khoa y. Truyện đơn giản, nhẹ nhàng, thích hợp để đọc thư giãn và hoài niệm về thời sinh viên (với những ai già như mình). Tiêu Tử Uyên là con trai của Tiêu gia, cha và ông nội đều giữ chức cao trong chính trường. Anh yêu Tùy Ức vì vẻ ngoài nhìn có vẻ an tĩnh, dịu dàng, luôn mỉm cười thản nhiên nhưng bên trong lại tinh quái của cô. Tùy Ức từ nhỏ sống với mẹ, cha cô là Tùy Cảnh Nghiêu, vì muốn có con trai mà chấp nhận cho ông bà nội Tùy Ức ép mẹ cô phải để người phụ nữ khác sinh cho ông. Mẹ Tùy Ức không đồng ý, cùng cha cô ra nước ngoài chữa trị, rốt cuộc sinh cho ông một người con trai, sau đó dẫn Tùy Ức rời nhà đi. Từ đó, Tùy Ức luôn tâm niệm phải đối xử với mẹ thật tốt, cô cũng không bao giờ tin vào tình yêu nữa. Cũng vì thế mà con đường theo đuổi Tùy Ức của bạn học Tiêu rất gian nan. Tính cách hai người rất giống nhau, luôn mỉm cười thản nhiên giống nhau, gặp việc gì cũng lạnh nhạt. Nhưng Tùy Ức còn lạnh nhạt hơn rất nhiều nữ chính khác, bạn muốn tiến một bước, cô ấy lùi một bước, vĩnh viễn duy trì khoảng cách không gần không xa. Tuy Tiêu Tử Uyên cũng không phải hiền lành gì, mặt cũng dày vừa đủ, nhưng muốn kéo gần khoảng cách với cô, cũng mất vài năm. *** “Quay lại mỉm cười, bắt đầu JQ” là một bộ truyện rất đáng giá để đọc sách free. Nó là bộ truyện của thanh xuân vườn trường an tĩnh nhất mà tôi từng đọc. Ai bảo cuộc đời không có bão tố thì sẽ không hấp dẫn chứ? Tác phẩm được mở đầu rất nhẹ nhàng, không dài dòng hay trình bày thứ tự đầu cuối. Chỉ đơn giản như một buổi chiều thu mát lành, họ chợt nhìn thấy nhau, cái nhìn bình thường như mấy năm ròng đều đã trải qua, nhưng bỗng một khắc đó, hai cặp mắt lại giao nhau hữu tình hữu ý. Về nhân vật chính: Truyện có hai nhân vật chính là Tiêu Tử Uyên và Tùy Ức. Số nhân vật phụ xung quanh rất nhiều, mỗi người đều có nét đặc sắc riêng dù chỉ được khắc họa rất ít. Tiêu Tử Uyên là con trai trưởng trong một gia đình chính trị gia có thế lực đã lâu, tương lai của anh vốn đã rộng mở và chắc chắn sẽ theo con đường của gia tộc, từ nhỏ anh được đào tạo để gánh vác giang sơn sau này. Tuy rằng học kỹ thuật nhưng Tiêu Tử Uyên không phải người cứng ngắc, lạnh lùng. Anh vốn có tài hoa, còn là tài hoa hơn người về nhiều mặt như đàn violin, thư pháp. Tùy Ức là một cô gái nhìn bề ngoài thì thanh tú, giản dị nhưng mọi thứ trong cô e rằng còn sâu hơn biển rộng. Tùy Ức là cháu ngoại duy nhất của một bậc thầy Nho học Trung Quốc, là tiểu thư của Tùy gia nhưng ngay từ nhỏ đã theo mẹ sống bên ngoài do bố mẹ cô gặp khúc mắc mà ly hôn. Tùy Ức được hưởng sự thanh cao, tao nhã và sự dạy dỗ của ông ngoại nên đã có cốt cách và khí chất của dòng dõi thư hương danh giá. *** Review Lâm Thái Y fb/ReviewNgonTinh0105: Đọc câu chuyện tình yêu của những người thông minh, hai chữ thôi, thật “sảng khoái". Họ không vờ vĩnh, không đoán ý, không giận hờn vu vơ, không vờn nhau đến kiệt sức. Thích chính là thích, còn có bắt đầu hay không, lại là chuyện khác. Tiêu Tử Uyên và Tuỳ Ức đều là người thông minh. À không, phải là rất thông minh mới đúng. Vì anh thông minh cho nên rất nhiều năm không có đối thủ, một mình chiếm ngôi đại thần từ trung học đến đại học. Vì cô thông minh cho nên mới có thể khiến anh giữ mãi tấm thẻ dự thi của cô đến tận 14 năm. Rất nhiều người nói Tiêu Tử Uyên quá hờ hững. Điều này không sai, nhưng sự hờ hững của anh có hai giai đoạn, một là trước khi gặp Tuỳ Ức, không ai đủ ấn tượng để khiến anh bỏ xuống vẻ ngoài bình thản ấy. Hai là sau khi gặp được cô, cho dù lúc ấy chưa biết cô là ai, nhưng sự thông tuệ của cô đã khiến rất nhiều năm sau, Tiêu Tử Uyên chẳng thể ấn tượng với ai được nữa. Cho nên, nói là duyên phận, chi bằng nói rằng trời sinh một đôi. Lúc Tuỳ Ức gặp Tiêu Tử Uyên, anh vừa là đàn anh khoá trên được cô ngưỡng mộ, vừa là bạn thân cùng phòng với một người anh trai thân thiết của cô. Sự hiểu biết và được giáo dục cẩn thận từ trong cốt tuỷ đã luôn nhắc nhở Tuỳ Ức rằng, anh là “thần", chỉ để ngưỡng vọng, không được có bất cứ cảm giác nào khác. Chính vì như vậy, cơ hội tiếp xúc nhiều, ẩn ý của anh với cô cũng nhiều, nhưng anh cứ tiến, thì cô lại lùi. Không đậm không nhạt, họ đã như vậy 2 năm. Trong lúc Tiêu Tử Uyên càng ngày càng hiểu rõ cảm giác của mình thì Tuỳ Ức lại càng mù mịt. Ánh mắt đó của anh nhìn cô là sao? Cái nắm tay dưới gầm bàn đó là sao? Nụ hôn bất ngờ trong cơn say đó lại là sao? Chắc không phải… anh thích cô đâu nhỉ? Nếu không thích thì còn tốt, nếu mà thích, thì cô phải làm sao? Đừng nói gia cảnh nhà cô phức tạp như vậy sẽ ảnh hưởng đến sự nghiệp của anh sau này, bản thân cô cũng có gì đặc biệt để khiến anh phải để mắt đâu? Tuỳ Ức mông lung trong cuộc bao vây tấn công như gần như xa của đàn anh cao tay Tiêu Tử Uyên, cùng với sự giúp đỡ nhiệt tình của ba cô bạn thân cùng phòng và ba anh bạn thân của anh. Cuối cùng,... không có cuối cùng nào cả. Hai năm đại học bên nhau đó đã thay anh nói lên tất cả rồi. Anh không để ý đến ai, chỉ để ý đến em, anh không dành thời gian cho riêng mình, nhưng sẽ cố gắng dành thời gian cho em. Anh không tham gia hội nhóm, nhưng nếu có em thì bận mấy anh cũng sẽ đi. Bao nhiêu đó còn chưa đủ rõ ràng hay sao Tuỳ Ức? Rõ ràng, rất rõ ràng. Không phải em không biết những đặc biệt mà anh dành cho em, mà là cố gắng không để mình biết, không phải em không thích anh, mà là không dám thích. Anh ưu tú như vậy, con đường dành cho anh tốt đẹp như vậy, đã định sẵn anh là của mọi người, em đâu thể ích kỷ dành lấy anh cho riêng mình? Nhưng vậy thì sao? Tuỳ Ức vùng vẫy và trốn chạy, nhưng vẫn không thoát được. Từng nỗi băn khoăn của cô, Tiêu Tử Uyên từng bước giải quyết hết. Khoảng cách hoàn cảnh gia đình? Vai vế xã hội? Tương lai? Bởi vì cô chính là Tuỳ Ức, là điều duy nhất mà anh muốn cho riêng mình, anh đương nhiên phải cố gắng để giành lấy. Tình yêu là chuyện của hai người, nhưng cũng chưa bao giờ chỉ là chuyện của hai người. Có những số phận sinh ra đã định sẵn con đường mà họ phải đi, gánh nặng mà họ phải vác. Giống như Tiêu Tử Uyên, trên vai anh là gánh nặng gia tộc, là trách nhiệm với xã hội. Điều này anh vốn không thể thay đổi được, có chăng chỉ là thay đổi cách thức để đi đến đích mà thôi. Bởi vì trên con đường của anh đã có thêm một Tuỳ Ức độc nhất vô nhị mà anh không muốn bỏ lỡ. Tuỳ Ức không giống như anh, cô sinh ra trong sự không mong muốn của người lớn, từ nhỏ đã không có hơi ấm gia đình. Nếu như bình thản của Tiêu Tử Uyên là bình thản được mài giũa cho tương lai, thì bình thản của Tuỳ Ức là bình thản được tôi luyện từ quá khứ. Cô không được yêu thương, cho nên rất hiểu chuyện, sẽ không phiền luỵ ai, nhưng sẽ cố gắng là người giỏi nhất, để không ai xem thường cô và mẹ cô nữa. Cho đến ngày gặp được anh, chính anh đã nói cho cô biết, cô tốt đẹp đến mức nào, xứng đáng để anh yêu ra sao, Tuỳ Ức mới có thể từ từ thả lỏng bản thân, chui ra khỏi vỏ ốc. Câu chuyện tình yêu rất nhẹ nhàng, có sắc lạnh của mùa đông khi hai trái tim mãi vẫn không dám đập cùng nhịp, có màu nắng ấm của mùa xuân khi xương rồng cuối cùng cũng nở hoa, có sự nóng bỏng đầy nhiệt huyết của mùa hè sôi động sau cánh cổng trường đại học, có hơi thở mát lành của mùa thu mỗi khi năm học mới bắt đầu. Họ gặp nhau vào những năm tháng trẻ trung nhất, tươi đẹp nhất, cùng những người bạn tốt trải qua những thăng trầm và vấp ngã đầu tiên của cuộc đời, cùng với những ước mơ dang dở hoặc đã hoàn thành và… cùng với nhau. Không có những màn tranh đấu kịch tính, là gia đình trâm anh thế phiệt nhưng không có sự áp đặt vô lý lên thế hệ sau, câu chuyện nhẹ nhàng nhưng ẩn chứa rất nhiều bài học của cuộc sống. Mỗi một người được sinh ra đều phải có trách nhiệm của riêng mình, lỗi lầm của cha mẹ không bao giờ được đặt lên mình con cái, có thể trải đường nhưng đi như thế nào hãy để bọn trẻ tự quyết định. Ai là bạn đồng hành, ai là người sẽ nâng niu con mình như vật báu, hãy để trái tim bọn trẻ tự lên tiếng. Họ chỉ đứng bên cạnh, giúp con mình nhìn một chút, đánh giá một chút và trao gửi một chút. Chỉ cần như thế thôi, hạnh phúc sẽ mỉm cười. … Giống như đã nói ngay từ lời đầu tiên, đây là câu chuyện tình yêu giữa những người thông minh. Rất nhẹ nhàng, rất ngọt ngào. Không chỉ là chuyện tình yêu giữa Tuỳ Ức và Tiêu Tử Uyên, còn có những câu chuyện tình yêu bên lề của những cô gái chàng trai trẻ tuổi đầy nhiệt huyết. Mỗi người một tính cách, mỗi người một hoàn cảnh, có những chuyện dang dở, cũng có những chuyện đến được hồi kết, nhưng trải nghiệm của họ đều rất đáng quý. Một câu chuyện về tình bạn, tình yêu, trách nhiệm và tình cảm gia đình đầy cảm xúc. Người lớn có câu chuyện của người lớn, thương nhân có câu chuyện của thương nhân, chính khách có nỗi khổ của chính khách, nhưng sau tất cả, cho dù bạn là ai, bạn làm công việc gì, thì cuối cùng, gia đình chính là nơi để trở về. Tiêu Tử Uyên, thời niên thiếu, anh có thứ gì “mong mà không được” không? Anh có mong và cũng đã có được rồi. Chính là em. _____ " ": trích từ truyện Mời các bạn đón đọc Quay Lại Mỉm Cười, Bắt Đầu JQ của tác giả Đông Bôn Tây Cố.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Thánh Viện - Tô Du Bính
Điều tối thiểu của một môi trường giáo dục chất lượng tốt, là phải có một đạo sư ưu tú. Đó là nguyên nhân căn bản nhất tại sao Dilin chọn học viện St Paders. Thế nhưng sau khi nhập học, cậu mới phát hiện. Tưởng tượng quá tươi đẹp, hiện thực quá trời ơi. Bằng hữu chả bao nhiêu, đạo sư quá khó nhằn… Danh ngôn lưu truyền cho hậu thế của Dilin: “Nhân sinh rực rỡ của tôi… bắt đầu từ câm nín.” Thánh Viện là cuốn đầu tiên trong hệ liệt Mộng Đại Lục, gồm có:   - Thánh Viện - Đế Hỏa - Vong Tích - Long Quyển Hệ liệt gồm 4 bộ, có chút liên kết với nhau, đều diễn ra trong không gian khác, trên mảnh đất Mộng đại lục. Lấy ma pháp và cung đình phương Tây làm bối cảnh. Mời các bạn đón đọc Thánh Viện của tác giả Tô Du Bính.
Nhật Ký Nuôi Vợ - Diệp Tình
Lời đường mật của đàn ông, phụ nữ không nên nghe, nếu không sẽ sa vào;    Người phụ nữ giả ngốc, đàn ông không nên tin, nếu không sẽ bị mặc kệ.    Năm tám tuổi, Hoa Vi Vi được nhận nuôi, nhưng nhà họ Cao nhận nuôi cô không phải làm con nuôi, mà muốn nuôi con dâu. Nhưng vốn Cao Kỳ Lãng không muốn cưới cô, anh còn tuyên bố, nếu cô dám gả cho anh, ngày ngày anh sẽ khiến cho cô phải khóc!   Nhưng mà thấy học sinh nam theo đuổi cô, Cao Kỳ Lãng không nói hai lời, ôm cô vào trong ngực, nghe thấy cô nói chưa bao giờ thích anh, anh lại căm tức lôi cô lên giường, không danh không phận muốn đêm đầu tiên của cô không nói, lại cường thế không phải cô thì không cưới.    Cao Kỳ Lãng đẹp trai, quan hệ với không ít người phụ nữ, nhưng chưa bao giờ để họ trong lòng, không ngờ người phụ nữ khiến cho anh lần đầu tiên động lòng lại là cô em gái nuôi từ nhỏ Hoa Vi Vi, càng khiến cho anh không thể nói gì, đã lăn lộn trên giường, đã nói lời yêu thương, nhưng cô con dâu nuôi từ bé của anh lại chạy trốn khỏi anh. Cái gì? Cô dám nói anh không thương cô?    Mặc dù anh luôn cho rằng Hoa Vi Vi ngây ngốc, nhưng không ngờ rằng cô lại có thể ngây ngốc đến như thế, anh đưa bản thân đến trước mặt cô, cô lại nói không nghe thấy anh nói yêu cô, cô không lấy chồng! Mời các bạn đón đọc Nhật Ký Nuôi Vợ của tác giả Diệp Tình.
Dưỡng Thú Thành Phi - Cửu Trọng Điện
Dưỡng Thú Thành Phi của tác giả Cửu Trọng Điện là một tác phẩm huyền ảo kết hợp với yếu tố ngôn tình. *** Con vật nhỏ màu trắng béo múp míp đang cuộn tròn này, bên trong chính là linh hồn Tịch Tích Chi, nàng chịu bất hạnh bị lôi kiếp đánh xuống, không cam tâm thân hình bị diệt vong. Hai mươi năm tu tiên, vừa mới chuẩn bị đi theo sư phụ bay lên trời, thế nhưng chết mất xác còn mỗi hồn trôi lơ lửng bên ngoài. Nhắc tới cũng coi như số may, vào lúc cuối cùng, sư phụ đưa cho nàng một lá bùa, vì nàng đỡ phát lôi kiếp cuối cùng đánh thẳng vào người, nếu không đến cả hồn phách cũng đã biến mất khi chịu thiên kiếp. Hồn phách vừa mới nhập vào thân thể con vật này thì Tịch Tích Chi vô cùng tức giận, hận không được cắt cổ lại một lần nữa, đổi lại thân thể. Nhưng ngay sau đó vừa nghĩ, sư phụ đặt tên mình là ‘Tích Chi ’, chính là muốn nàng quý trọng tất cả sự vật trước mắt, nếu sau khi cắt cổ, hồn bay phách tán thì hóa ra thành mất nhiều hơn được. Trải qua mấy ngày nàng quan sát, phát hiện thân thể này hình như chứa đựng chút linh khí, từ bốn phương tám hướng linh khí không ngừng xông vào trong cơ thể. Vừa nghĩ như vậy, Tịch Tích Chi liền yên lòng. . . . . . Chiếu theo tốc độ tu luyện này, chỉ cần tu thành hình người một lần nữa cùng lắm chính là chuyện trong vòng một hai năm. ***  Trong Dưỡng Thú Thành Phi ta có thể cảm nhận được An Hoàng Hàn là bậc đế vương tàn nhẫn, lạnh lùng nhưng lại có long thương yêu động vật. Hắn nuôi không biết bao nhiêu loài thú, từ trên trời xuống dưới nước. Nhưng thứ mà hắn quý giá nhất là con chồn nhỏ Vân chồn – chuyên phá phách các loài vật trong cung điện hoàng gia. Đặc biệt nó có khả năng tu luyện thành người, bậc đế vương biết được sẽ làm gì? Mời các bạn đón đọc Dưỡng Thú Thành Phi của tác giả Cửu Trọng Điện.
Hành Vân Công Tử - Thư Lị
Khác với những tác phẩm xuyên không nữ cường thường gặp như Khải Hoàn Ca, Hành Vân Công Tử của Thư Lị nói về những khía cạnh mới về xuyên không, về chuyện tình yêu. Trong thành Bội Châu ai cũng nghe danh Kiều công tử tài hoa vô song lại hay giúp đỡ người nghèo lại có bàn tay vàng chữa bệnh. Vì thế Đan Hi đến cầu mong hắn chữa bệnh cho phụ thân nhưng khi hắn đến cha nàng đã chết nhưng hắn thương tình cưu mang nàng cho nàng làm nha hoàn nhưng chỉ chăm lo cho hắn, may túi hương cho hắn nhưng cũng từ đó nàng phát hiện hắn không phải là người .... Mời các bạn đón đọc truyện Hành Vân Công Tử của tác giả Thư Lị.