Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Ánh Dương Soi Lối - Khâm Điểm Phế Sài

Dưới ngòi bút sáng tạo của Khâm Điểm Phế Sài, tác phẩm Ánh Dương Soi Lối là một trong những truyện ngôn tình hay nhất, mang đậm nét lãng mạn, trong sáng nhẹ nhàng của tình yêu đơn thuần. Em sẽ không chờ anh. Nếu muốn, em sẽ đi tìm anh. Đây là một câu truyện online hay kể về một gã vô lại không nơi không chốn cố định cùng một bác sĩ thú y tha hương phiêu bạt. *** Lại một ngày thứ ba bình thường trong tháng sáu. Lúc Hứa Liên Nhã tiêm vắc-xin cho mèo của khách xong, bước ra khỏi tòa nhà thì trời đã tối đen, lại một đêm mát lạnh, không khí nặng nề, vẫn còn đó hơi nóng của ban ngày. Dấu hiệu báo trước con mưa, Hứa Liên Nhã thầm than, quả nhiên còn chưa đến cửa tiểu khu, những giọt mưa lộp độp trút xuống người cô, đầu chóp mũi ngập tràn mùi bụi đất. Cô xách theo hộp dụng cụ cấp cứu, chạy chậm ra bên ngoài. Cách trạm xe bus một quãng, thoáng thấy một sạp báo bên đường, cô rảo bước vào đó trú mưa. Chiếc áo trắng ướt hơn nửa, hoa văn áo ngực bên trong thấp thoáng lộ ra, Hứa Liên Nhã nhếch nhác vuốt lấy tóc mái bị ướt, lấy giấy mềm ra bắt đầu lau tay lau mặt. Cô lại đổi tờ khác lau hộp dụng cụ, lúc cầm giấy tìm thùng rác thì mới để ý đằng sau sạp là một người đàn ông. Điện tử truyền thông phát triển nhanh chóng, báo chí truyền thống cũng dần yếu thế đi, nói là sạp báo, nhưng giống tiệm tạp hóa hơn. Trên tường và quầy đối diện trưng bày lác đác vài ba tờ báo tạp chí, tường bên trái đặt thuốc lá, đằng sau là tủ lạnh, bên trên treo máy nạp tiền*. Trước quầy hàng đặt một chiếc lò ruột nướng ngoài trời, bên cạnh là một thùng nước khoáng cùng với bánh ngọt được đóng gói sẵn. (*Nguyên văn là 空中充值,là một hình thức nạp tiền vào tài khoản điện thoại gián tiếp, chỉ cần nhập mật mã tài khoản, ngay lập tức sẽ có tin nhắn được gửi đến trung tâm công ty nạp tiền, lúc ấy có thể chỉ định số điện thoại để nạp tiền. Số tiền nạp linh hoạt, chỉ cần trên 1 đồng.) Ngọn đèn trắng không sáng lắm, dường như tất cả mọi thứ được bao trùm một màu đen, toát lên vẻ cũ kỹ suy tàn nói không nên lời. Người đàn ông ngồi trong góc chếch một bên Hứa Liên Nhã, ánh mắt vội vã giao nhau, rồi anh ta lại như không có việc gì cúi đầu, chỉ để lại cho cô ấn tượng mặt mũi có vẻ không tệ, để râu. Người đàn ông đang há miệng ăn cơm, mùi đồ ăn phát ra từ cặp inox giữ nhiệt, hẳn là ăn thịt, hương vị mê người, Hứa Liên Nhã nuốt nước bọt, càng thêm đói bụng. Nơi đây cách phòng khám thú y của Hứa Liên Nhã hai trạm xe, cô vốn có thể lái xe đi, nhưng trước khi xuất phát lại phát hiện ắc quy không có điện, sạc điện không kịp nên đành phải ngồi xe bus đến đây. Nhân viên gọi điện đến, hỏi lúc nào cô mới về, để gọi đồ ăn ngoài giúp cô. Mưa rơi ồn ào quá, Hứa Liên Nhã không khỏi cao giọng, hét lên: “Không mang ô, mấy người ăn trước đi, không cần chờ chị đâu, lát nữa ngớt mưa chị sẽ về.” Bên kia nói thêm gì đó, rồi cô cúp máy. Mưa càng lúc càng lớn chẳng kiêng nể gì, giống như sợ người ta không biết bây giờ là mùa hè chẳng bằng, nếu mưa to tiếp như thế này nữa, e là hai xe bên đường phải nối đuôi nhau nhấn còi. Mưa bắn lên mũi giày, Hứa Liên Nhã không khỏi lùi về sau, không ngờ đụng phải tủ lạnh sau lưng, cô sợ làm rơi thứ gì đó bèn vội vã quay đầu lại, may mà không có. Tiện thể cô đưa mắt nhìn vào trong góc kia, liền trông thấy người đàn ông vặn đậy nắp cặp inox, đứng lên. Hứa Liên Nhã bất ngờ phát hiện, vóc dáng người này không lùn. Sạp báo cao hơn một bậc thềm so với đất phẳng, nhưng cô có thể thấy rõ không phải do bậc thềm mà sinh ra ảo giác. Người đàn ông đó vừa đứng lên, không gian không rộng lắm trong sạp báo bỗng chốc thu nhỏ lại một nửa, không phải vì anh ta cường tráng, mà trái lại, cơ bắp trên cánh tay khiến anh ta cùng lắm chỉ săn chắc mà thôi. Người đàn ông không thấy cô, vặn mở nắp hồng trà đá, ngẩng đầu tu ừng ực, hồng trà cùng màu với cổ, hầu kết chuyển động lên xuống. Xuống chút nữa, một chiếc nút bình an* dán trên cổ áo màu đen, đèn chiếu vào, từ góc độ của cô thì không nhìn ra màu gốc của nó. (*Hình minh họa, http://kqs.tfjiaoyou.com/Upfiles/ProPic/2015-4/2015420147257626.jpg) Người đàn ông đặt bình trà xuống, Hứa Liên Nhã dời mắt, xoay xoay hạt châu phật trên cổ tay. Đằng sau vang lên tiếng sột soạt, Hứa Liên Nhã cảm giác không khí bức bách, bèn quay đầu lại. Người đàn ông chen ra từ khe hở giữa tủ lạnh và quầy hàng, đặt một chiếc ghế nhựa xuống bên chân cô, “Ngồi nghỉ tạm đi, xem ra chưa tạnh mưa ngay được đâu.” Giọng phúc hậu, cũng không có áp lực, cảm giác gần giống với bề ngoài. “Cám ơn.” Hứa Liên Nhã cười, từ khi đi ra khỏi nhà vị khách kia gần như luôn đứng, mắt cá chân sớm đã mỏi nhừ. Cô đặt hộp thuốc lên đùi, theo bản năng xoa xoa mắt cá chân. “Bác sĩ à?” Bất chợt người đàn ông hỏi. Kề cận nhau, nhưng Hứa Liên Nhã đã không còn ngửi thấy mùi thức ăn ban nãy nữa, cô phát hiện anh ta đeo túi đeo hông. Hứa Liên Nhã nói: “Bác sĩ thú y.” “Còn có thể phục vụ tận nhà sao?” “Ừ.” Cô đói lắm rồi, nên chỉ đáp miễn cưỡng. Người đàn ông cười hừ một tiếng, gật đầu, thấy cô không muốn tiếp chuyện bèn về lại trong góc ngồi. Ánh mắt Hứa Liên Nhã nhìn theo bóng lưng rộng đang dần rời đi, giữa chừng lại dừng trên chiếc lò nướng. “Một xiên ruột nướng bao nhiêu tiền?” Hứa Liên Nhã hỏi. “Một đồng.”“Còn nước?” “Hai đồng.” Cô lại nhìn mấy gói bánh nhãn hiệu không quen thuộc, không hỏi nữa, “Tôi lấy một chai nước.” Lập tức Hứa Liên Nhã rút mấy tờ tiền ra, là số tiến vừa nãy được trả, cô rút ra một tờ năm mươi. Người đàn ông lại nghiêng người lách ra ngoài, cúi đầu thối tiền lẻ cho cô. Cô nhìn chăm chú, móng tay ngón cái vuông vắn mạnh mẽ, ngón tay vừa dài lại thô, khớp xương rõ ràng. Hứa Liên Nhã cất kĩ tiền thối, người đàn ông đứng chặn thùng nước, cô chỉ có thể nhờ anh ta lấy giùm một chai. Sắc đêm dần đậm, người đi đường rất thưa thớt, có chăng cũng là bung ô vội vàng đi, có lẽ Hứa Liên Nhã là khách hàng duy nhất trong đêm nay của sạp báo. Đã hơn chín giờ, Hứa Liên Nhã bị muỗi đốt, khó tránh buồn bực. Sau quầy lại truyền đến tiếng động nghe như tiếng thùng giấy di chuyển, cô quay đầu lại nhìn, nhưng người đàn ông đã cúi người, không thấy rõ bóng, chỉ nghe thấy giọng đứt quãng, có lẽ đang nghe điện thoại. “Để ở đâu? Thùng nào…. À, để tôi tìm xem.” Dừng một lúc, “Được rồi, tôi tìm thấy rồi, lát nữa về.” Người đàn ông toan đứng lên, Hứa Liên Nhã bèn vội vàng nhìn ra ngoài, trong đêm mưa dường như vạn vật đều trở nên ẩm ướt bẩn thỉu. Quả nhiên người đàn ông lại đứng bên cạnh cô, giũ bật chiếc ô ca rô màu xanh thẫm, lung ô xòe ra mới hay nan bị gãy, ô lệch về một phía, nhưng đủ sức đối phó với trời mưa. Người đàn ông cúi đầu nhìn cô, nhíu mày như có như không, giống như vì tìm được ô mà vui mừng, nói: “Tôi muốn đóng sạp, nếu không để ý thì cô cứ cầm đi.” Hứa Liên Nhã cầm hộp dụng cụ đứng lên, luân phiên nhìn người đàn ông và chiếc ô, do dự nói: “Vậy còn anh?” “Tôi ở gần đây, đi vài bước là đến, không cần dùng.” Thấy Hứa Liên Nhã không từ chối, anh ta bật cười, để lộ hàm răng trắng bóng. Lúc này Hứa Liên Nhã mới phát hiện, anh ta cao hơn cô nửa đầu, hẳn là một mét tám. Cách rất gần, Hứa Liên Nhã bổ sung thêm kết luận thoáng qua ban nãy: Dáng vẻ người đàn ông này thật đúng là khá, hơn nữa lúc cười, có bộ râu đó vừa vô lại vừa gợi cảm. Cô cám ơn nhận lấy ô: “Mai tôi lại đến trả cho anh.” “Không cần phiền phức, dù sao cũng không biết ai ném lại đây.” Người đàn ông không để ý đến cô nữa, dọn mấy chiếc thùng đặt ở ngoài vào trong, bắp thịt trên tay kéo căng, đường nét càng rõ ràng. Hứa Liên Nhã hòa vào cơn mưa, đi hơn mười mét thì quay đầu lại, người đàn ông đã bắt đầu dọn tủ lạnh. — Ngày mưa không dễ bắt taxi, cô đành đứng chờ xe bus. Ghế ngồi ở trạm xe bus cũng ẩm ướt, chỉ có một mình cô ở đấy, Hứa Liên Nhã thu ô về đứng đó. Sự thật chứng minh, xe bus vào ngày mưa cũng không dễ đợi gì. Hứa Liên Nhã ôm cánh tay, thỉnh thoảng lại đưa tay xuống chân đuổi muỗi. Có một chuyến xe bus đến, nhưng không phải của cô, có mấy người xuống xe, vội vã bước đi. Bỗng bên thùng rác đặt ở trạm xe bus xuất hiện một bóng người. Quần áo sẫm màu, lưng đeo túi sợi dệt PE hoa văn màu xanh, đang lục lọi tìm kiếm gì đó trong thùng rác, bắt mắt nhất là gậy chống mà người đang dựa vào, và chỉ còn lại một chân bên gậy chống. Dường như người nhặt rác không tìm được thứ gì tốt, bèn rời khỏi thùng rác, tùy tiện ngồi xuống băng ghế, cán gậy đập vào ghế inox phát ra tiếng lanh lảnh. Có lẽ cảm thấy Hứa Liên Nhã nhìn chăm chú, bỗng người nhặt rác xoay đầu lại. Đó hẳn là một người đàn ông bước vào tuổi trung niên, với một người nhặt rác mà nói, trang phục của ông ta có thể tính là sạch sẽ. Nụ cười của ông ta không có ý xấu, Hứa Liên Nhã không để ý, tầm mắt dời sang hướng xe bus rời đi. Đợi một lúc lâu, cuối cùng xe bus cũng chậm chạp đi đến. Lúc Hứa Liên Nhã thu ô ở cửa thì nghe thấy giọng nói hơi quen tai. “Trời mưa mà còn ra đây tăng ca à?” Nhân lúc cửa xe chưa đóng, Hứa Liên Nhã quay đầu lại. Chính là người đàn ông ở sạp báo ban nãy, mà đối tượng hiển nhiên là người nhặt rác kia, người sau khoát tay với anh, dường như nói “anh đúng là biết chế giễu người khác”. Cửa xe đóng lại, mưa lất phất rơi trên cửa kính, trong trạm xe bus chỉ còn lại một tấm biển quảng cáo sáng ngời, cùng hai bóng đen, một cao một thấp.Bầu trời quang đãng trong ngày tiếp theo khiến người ta phải nheo mắt. Nhân lúc rảnh rỗi, Hứa Liên Nhã mượn xe máy điện của nhân viên chạy đến sạp báo. Lúc này đã đổi người, ngồi sau quầy là một dì luống tuổi, tuổi tác ngang tầm mẹ của người đàn ông tối qua, nhưng nhìn mặt mũi lại không giống nhau. Trên mặt người phụ nữ trung niên được một tầng mây mù che phủ, mệt mỏi quan sát Hứa Liên Nhã. Như thùng thuốc súng không giấu được người khác, Hứa Liên Nhã dứt khoát hỏi xem người đàn ông trong sạp tối qua vì sao không ở đây. “Cô tìm cậu ta làm gì?” Cơn bực mình của người phụ nữ không phải nhằm vào cô, mà là như ứ đọng đã lâu nay cuối cùng đã tìm được người để phát tiết. “Có chút việc,” Hứa Liên Nhã đã quá quen với những vị khách tính tình hung bạo, cũng không để bụng, “Vậy dì có biết khi nào anh ta có thể đến không?” “Không biết,” Người phụ nữ không khách khí, “Cô có việc thì trực tiếp tìm cậu ta không tốt hơn sao?” “…” Hứa Liên Nhã không dây dưa với dì ta nữa, rút từ trong ví ra một trăm đồng, chỉ vào máy treo trên tủ lạnh, “Nạp tiền điện thoại.” “Ờ.” Người phụ nữ cào mấy sợi tóc bạc rồi xoay người, lông mày bằng phẳng, “Số.” Hứa Liên Nhã đọc số tài khoản, đợi lúc cô bấm nút nhập tiền trên điện thoại xong, nhận được tin nhắn mới đưa tiền cho dì ta. Người phụ nữ vừa nhìn mặt trời phản chiếu trên vũng nước vừa nói: “Tối nay trời mưa rơi cô đến đây đi.” “Hả?” Người phụ nữ ném cho cô một ánh mắt, “Đặc biệt trong những ngày mưa dầm ấy, mưa rơi để cô đau nhức xương cốt là tốt nhất.” Nửa câu sau dì ta gần như nghiến răng mà nói. “…” Hứa Liên Nhã biết hỏi thêm chỉ tổ tốn thời gian nên nói cám ơn, ma xui quỷ khiến thế nào mà cầm theo ô quay về. ... Mời các bạn đón đọc Ánh Dương Soi Lối của tác giả Khâm Điểm Phế Sài.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Bảy ngày hôn nhân ngắn ngủi: Mẹ yêu đừng trốn - Đường Tiểu Cát
Tên Ebook: Bảy ngày kết hôn ngắn ngủi: Mẹ yêu đừng trốn! Tác Giả: Đường Tiểu Cát   Thể Loại: Ngược tâm, Ngược thân , Tình yêu trái luân thường, Hiện đại, Ngôn tình, Văn học phương Đông   Dịch Giả: vficland   Nguồn: vficland.info   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Ebook Bảy ngày hôn nhân ngắn ngủi: Mẹ yêu đừng trốn - Đường Tiểu Cát Giới thiệu:   - Nam chính: Lâu Tử Hoán - cường thủ hào đoạt - Nữ chính: An Tử Khê - thành thục chín chắn Nhận xét: Truyện này đọc nhiều đoạn tức anh ách, nhưng nội dung cuốn hút lắm, nữ chính độc mồm độc miệng quá, nên đúng là cái miệng hại cái thân haiz. Văn án:   Cô và mẹ mình, là giẫm lên máu mẹ của hắn tiến vào nhà họ Lâu ! Cô sáu tuổi, hắn mười tuổi. Hắn đẩy ngã cô: "Đừng tưởng rằng vào nhà họ Lâu, thì thật sự là người họ Lâu, là em gái của tao, mày chỉ là đồ con hoang mà mẹ mày tằng tịu ở bên ngoài!" Mười tám tuổi năm ấy, cô đem chính mình làm lễ vật hiến cho hắn, sau một phen tàn sát bừa bãi, cửa ping mở ra, hắn cười cười nói với ba hắn: "Coi đi, con gái do kỹ nữ sinh ra quả nhiên cũng đáng khinh, đưa đến cửa để cho con cưỡi!" Tám năm sau, cô thoát đi khỏi Lâu gia, còn hắn thì mang theo em gái rạng rỡ trở về, nở nụ cười tà mị : "An Tử Khê, cô nghĩ rằng tôi sẽ khinh địch như vậy mà buông tha cô sao? Nói cho cô hay, trò chơi vừa mới bắt đầu!" Một tờ giấy khế ước, hắn cột cô vào bên người làm nhân tình; Bảy ngày hôn nhân, cô bị đánh trở về nguyên hình! Cô tuyệt vọng trốn đi, năm năm sau, xoay người biến thành Đại minh tinh, còn hắn có thể đưa tay làm mưa làm gió;   Chân tướng sự thật bị bóc trần, Nhạc Nhạc rưng rưng nhìn cô: "A Tử, cô thật sự là mẹ con sao? Cô cùng ba ba bại hoại tính cái gì? Con tính cái gì?"   Mời các bạn đón đọc Bảy ngày hôn nhân ngắn ngủi: Mẹ yêu đừng trốn của tác giả  Đường Tiểu Cát.
Loạn Thế Khuynh Thành - Khuynh Tuyết
Tên Ebook: Loạn Thế Khuynh Thành  (full prc, pdf, epub) Tác Giả: Khuynh Tuyết   Thể Loại: Xuyên không, Sủng, HE, Văn học phương Đông   Dịch Giả: khuynhtuyet   Nguồn: khuynhtuyet.wordpress.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Ebook Loạn Thế Khuynh Thành - Khuynh Tuyết VĂN ÁN:   Nàng – Lãnh khuynh thiên…một cô nàng tính cách cùng sở thích khá kì quặc, từ thế kỉ 21 vào một lần ko biết nguyên do…tự dưng xuyên qua vào một thân xác thiếu nữ 16 tuổi   Hắn- Phong Tà Nguyệt lạnh lùng tàn khốc nhưng trớ trêu thay hắn có khuôn mặt búp bê, cho nên dù 20 tuế mà giống thiếu niên 15, 16 tuổi Một lần dị giới thời không bị đảo lộn, nàng năm ấy 3 tuổi gặp hắn, trở thành nàng một đời hồi ức khó quên   Hắn năm tuổi khi đó một mình trốn trong rừng khóc….bị một cô bé ăn mặc kì lạ ôn nhu an ủi là hắn một đời chấp niệm…..   Lần thứ hai gặp lại, nàng vì hắn đáng yêu đích khuôn mặt ra tay cứu giúp Lần thứ hai thấy mặt, hắn bị của nàng ôn nhu làm cho si luyến…..   Thả xem một thiên tài cô gái xuyên qua ngàn năm thời không tìm được người nàng cả đời yêu say đắm………   Để xem lạnh lùng đích hắn, tàn khốc đích hắn….có bị nàng đích ôn nhu hòa tan băng sơn !!! …   Mời các bạn đón đọc Loạn Thế Khuynh Thành của tác giả  Khuynh Tuyết.
Gả cho Lâm An Thâm - Phong Tử Tiểu Thư
Ebook: Gả cho Lâm An Thâm (full prc, pdf, epub) Tác giả: Phong Tử Tiểu Thư Thể loại: Hiện đại, Ngôn tình, HE, Văn học phương Đông Convert: Meoconlunar Nguồn: tangthuvien.com, littlejumbo93.wordpress.com Edit, Beta và Tạo ebook: Jumbo Nhỏ Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Ebook Gả cho Lâm An Thâm - Phong Tử Tiểu Thư Giới thiệu: Thâm trầm, bí ẩn, tài hoa, phi phàm. Đây là toàn bộ những gì mọi người biết về Lâm An Thâm. Thân làm trợ lí của anh nhưng những gì cô hiểu về anh chỉ nhiều hơn người khác hai điều. Một, Lâm An Thâm không bao giờ tiếp chuyện với bất kì ai bằng bất kì phương thức nào, vô luận là lời nói, ánh mắt hay cử chỉ. Hai, Lâm An thâm ghét tất cả các loại âm thanh, vô luận là giọng nói, tiếng hát dễ nghe hay không cũng vậy. Giới thiệu tình tiết vắn tắt: Một nam một nữ, không có pháo hôi (ý chỉ kẻ chen ngang đó mà) chỉ có yêu. Lí do yêu: Ngọt ngào. Trải qua: ngọt ngào. Cao trào: ngọt ngào. Giới thiệu xong , over! (nguyên lời tác giả) Độc giả có hiểu, tin tưởng tôi. (lời tác giả) Giản Lộ trợn mắt: Ai cũng không thể nói chồng ta tự kỉ! Anh ấy chẳng qua chỉ là yên lặng mà thôi! Lâm An Thâm: … Giản Lộ trợn trừng mắt: Ai cũng không thể nhúng chàm vợ của chồng ta! Anh ấy có ghen! Lâm An Thâm: … Giản Lộ chống nạnh: Ai cũng không thể câu dẫn chồng ta! Anh ấy có ép ta ghen! Lâm An Thâm: … Giản Lộ phóng hỏa: Ai cũng không thể ép Tiểu thư Điên viết văn án! Bả thật sự viết không hiểu! Lâm An Thâm: … Tiểu thư Điên: … Cám ơn. Rút dao tương trợ…Nội dung chính: ngôn tình hiện đại. Thông tin cơ bản: Nhân vật chính: Giản Lộ, Lâm An Thâm Phối hợp diễn: nhiều không đếm xuể Warning: Xin nhớ lấy, bệnh tâm lý, không phải bệnh thần kinh! Tác giả: Tiểu Thư Điên. Lâm An Thâm nói: Làm bạn gái của anh. Trích: Lời tác giả: Kỳ thật đây cũng không phải một truyện tôi mới viết xong, tôi đã xếp nó trong máy tính rất lâu rồi. Một ngày âm thịnh dương suy nào đó mở ra, rồi phải lòng một người đàn ông tên là “Lâm An Thâm”. Lâm An Thâm, anh yêu một người phụ nữ, chính là cả đời. Lâm An Thâm, anh yêu một người phụ nữ, chính là âm thầm, im lặng đợi chờ một cơ hội không biết bao giờ tới, đây là một người đàn ông biết tuân thủ nguyên tắc trong tình yêu lại si tình. Anh trầm mặc ít lời lại tài hoa hơn người, cộng thêm vài phần phúc hắc, thật đáng tiếc chỉ có một người đàn ông như vậy trên đời. Vậy nên tôi cảm thấy đọc xong quyển truyện này hẳn ai cũng phải rống lên một tiếng: Ban cho tôi một người đàn ông như vậy đi, nhất định tôi sẽ tìm được anh nhanh hơn nữ chính! Lúc anh thầm mến tôi, tôi sẽ cho anh hy vọng, không để anh dày vò nhìn tôi bên cạnh người đàn ông khác cãi nhau ầm ĩ. Tôi sẽ đến và nói với anh: Lâm An Thâm, em cũng thích anh từ rất lâu rồi, cưới em đi!! Mời các bạn đón đọc Gả cho Lâm An Thâm của tác giả  Phong Tử tiểu thư.
Yêu Là Phải Điên Cuồng Chiếm Đoạt - Hồ Ly
Tên Ebook: Yêu là phải điên cuồng chiếm đoạt (full prc, pdf, epub) Tác Giả: Hồ Ly   Thể Loại: Ngôn tình, Nam sủng nữ, Nữ ngược nam, Văn học phương Đông   Edit + Beta: Phi Phi, Lãnh Ngạo Phong, Hoa Hồng Nhung   Nguồn: diendanlequydon.com, truclamsontrang.wordpress.com, daohoatiencanh.wordpress.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Ebook Yêu Là Phải Điên Cuồng Chiếm Đoạt - Hồ Ly Nội dung:   Mỗi một lần lúc hai người hoan ái, nàng sẽ nhắm hai mắt của mình, không muốn nhìn thấy hắn. Nhưng hắn vẫn hung hăng muốn nàng, hành hạ nàng, dùng thanh âm khàn khàn hỏi nàng “Yêu ta sao?” Nàng không nói, hắn liền thay đổi biện pháp khác đối phó với nàng, để cho nàng khóc, để cho nàng cầu xin tha thứ mà nói “Yêu, yêu ngươi…” Lần lượt ngươi đuổi ta chạy, hắn rốt cuộc giận, đôi tay xuyên qua tóc của nàng, thân thể cao lớn mang nàng đè chặt xuống giường, tròng mắt đen nhìn nàng chằm chằm, ngữ khí lạnh lẽo nói “Mạc Tiêu Hữu, ngươi còn dám chạy, ta muốn xem xem!” Nàng đau đến cau mày, trong mắt nổi lên một tầng sương mù nhìn gương mặt tuấn tú của hắn “Muốn như thế nào ngươi mới thả ta đi, mới bỏ qua cho ta…?” Nàng không chịu được gào thét. Trong mắt hắn thoáng qua thống khổ, tâm bén nhọn đau, gương mặt lạnh lẽo đọng lại vẻ đáng sợ “Ta cho ngươi biết Mạc Tiêu Hữu, cả đời này ngươi cũng đừng nghĩ có khả năng rời khỏi ta”   Khi nàng nằm trong bồn tắm tràn đầy máu tươi, phút chốc bị hắn ôm lấy, nàng nghe được âm thanh hoang mang của hắn la lên, rống giận. Là hắn đây sao? Đó là tên ác ma khốn kiếp ư? Hắn… cũng có lúc sợ hãi như vậy?   Mời các bạn đón đọc Yêu là phải điên cuồng chiếm đoạt của tác giả  Hồ Ly.