Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Nhiếp Chính Vương

Thể loại:Cổ trang, cung đình, 1×1, hoan hỉ oan gia, kiếp trước kiếp này, HE. Biên tập: MissTony. Trong triều đình hiện nay thì nhiếp chính vương ta một tay che trời, quyền cao chấn Chủ. Lúc nào Bản Vương cũng lo Hoàng Thượng muốn đầu của mình. Cho đến một hôm, Bản Vương phát hiện, Thứ y muốn, lại chính là mình… *** Review Nhiếp chính vương – Tự Tự Cẩm BY GELY Đây là post review ah ~ Ờ nhìn title ai chả biết =))) Đầu tiên là, xin chào mọi người, những ai vẫn còn theo dõi cái wordpress lụi tàn này, lại là tôi đây! Hôm nay tôi lại ngồi gõ review sau cái post chê Á Ba của Thụy Giả thậm tệ hihu Review “Nhiếp chính vương – Tự Tự Cẩm“ Tôi tình cờ biết được Nhiếp chính vương qua một page về đam mỹ trên facebook. Thật ra hôm ấy chỉ lang thang vậy thôi chứ cũng không có ý định cầu đam vì lúc ấy vẫn còn vài bộ trong tủ sách chưa đọc hết, và còn bận mấy bộ truyện đang dịch nữa. Đến khi thấy phần giới thiệu, vì lâu quá cũng quên mất ra làm sao rồi, chỉ biết lúc đó thật sự bị ấn tượng ấy, nên đã lục tục click link để lưu lại để đó. Rồi cho đến hai hôm trước, tôi chính thức đọc xong Nhiếp chính vương. [Bắt đầu spoil] Nhiếp chính vương là một thượng tiên cai quản chòm sao trên thiên đình, gọi là Thiên Tuyền tinh quân, vì yêu say mê và có ý đồ với Chu Tước thần quân nên đã bị đày xuống trần gian chịu khổ. May nhờ có sự giúp đỡ của bạn bè nơi tiên giới, cuộc sống trần thế của Thiên Tuyền cũng chẳng mấy vất vã, chỉ là Ngọc Hoàng đã phong bế xúc giác, vị giác, khứu giác, thính giác và tình căn của hắn. Để có thể phục hồi, hắn phải tìm và lấy lại những giác quan ấy ngay trên cơ thể những người trần mắt thịt. Từ đây, dấn thân vào cõi hồng trần, chứng kiến những nghiệt ngã đau thương của yêu hận, bao phen tiếc nuối cho những chuyện tình không tròn vẹn, có ai đâu hay, chính hắn lại tự sa vào lưới tình tự bao giờ… Câu chuyện bắt đầu với một vị “gian vương” giữa buổi thái bình thịnh thế ở Yến quốc – Tương Vương Nhạc Sơ. Tiên hoàng mất sớm, hoàng thượng tuổi còn nhỏ, nên vị vương gia khác họ là hắn nghiễm nhiên trở thành quan Nhiếp chính, hỗ trợ tiểu hoàng đế ngồi vững ngai vàng. Một lần hắn vô tình được biết đến loại hương tên gọi Mộng Tiêu Tương do chính hương thánh Phong Mộ Ngôn chế thành, rồi men theo đó, hắn đi vào cơn mộng, biết được chuyện tình bi thương của hương thánh Phong Mộ Ngôn và chàng nhân sĩ Tô Thanh Mặc. Trong tất cả những câu chuyện được kể trong Nhiếp chính vương, chuyện tình Tô – Phong để lại trong lòng tôi nhiều cảm xúc nhất. Tô Thanh Mặc vì một lần vô tình tương ngộ, một cái chạm môi ấy mà tìm kím mong đợi suốt bao nhiêu năm dáng người quen thuộc nọ, “Ta đây tâm cao khí ngạo, có gả cũng phải gả cho người có quyền thế, khi nào ngươi thăng quan tiến chức, thắt lưng giắt vạn lượng rồi thì hãy mang sính lễ đến hỏi cưới ta.” vì một câu nói, Thanh Mặc quyết chí học hành, những mong đến ngày kim bảng đề danh, đường hoàng rước Mộ Ngôn về phủ. Và Phong Mộ Ngôn, đứ trẻ cô nhi, đầu đường xó chợ, lớn lên trở thành một người lãnh tình kiêu ngạo, giết người phóng hỏa, lại vì con người trông bề ngoài nho nhã thanh cao mà thực tâm lại mặt dày vô sỉ kia buông bỏ quá khứ, làm lại từ đầu. Ngày mưa Tô phủ, Mộ Ngôn vung kiếm giết mấy chục mạng người, lại không hay sau lưng mình, tấm áo trắng, ô dù xanh, dưới màn mưa lây lất đứng yên bất động. Đó là người mỗi chiều đều đứng trên cầu mè nheo với gọi “vợ ơi~”, đó là người đã bảo “Ngươi hôn ta, phải gả cho ta!”, cũng chính là người đó, giờ này lặng thinh, chỉ gần trong tầm mắt mà như xa xôi hàng vạn dặm… Thanh kiếm cắm ngập nơi lòng ngực, một đoạn tình duyên khắc khoải suốt mười bốn năm trời, từ đây kết thúc. Động lại trong lòng tôi nhiều nhất, là tiếng Phong Mộ Ngôn nói thật khẽ bên tai ai, “Chờ ngươi áo gấm trở về, ta sẽ mặc áo đỏ, bước vào cửa nhà ngươi.”,  là Tô Thanh Mặc áo trắng dù xanh bên chiếc cầu mỗi chiều giơ tay vẫy gọi “vợ ơi…” (Ai không thích SE thì đọc phiên ngoại nhé, riêng tôi thì vậy là quá được rồi, xin lỗi tôi cuồng SE, BE, etc,…các thứ) Nhạc Sơ, với thân phận Thiên Tuyền tinh quân thông qua việc giúp đỡ Phong Mộ Ngôn để có thể lấy lại khứu giác từ trên người y, tiếp tục bước vào chuyện tình bi đát khác. Cùng di phục xuất tuần với tiểu hoàng đế đến Hoa Thành, thư thánh Nhạc Sơ cùng người bạn trúc mã trúc mã lớn lên từ nhỏ bên nhau – Diêu “đại gian thần”, cầm thánh Diêu Thư Vân – gặp gỡ tửu thánh Thư Cảnh Càn, lại vô tình hữu ý xem lại một đoạn tình duyên của giao nhân Lâm Khê và tửu thánh Cảnh Càn. Đối với tôi thì mối tình Lâm Khê – Cảnh Càn không động lại gì nhiều, nên tôi chỉ xin được phép tóm gọn là giúp đỡ họ xong thì Nhạc Sơ lấy lại được vị giác. Sau đó bị lưu lạc đến Sở quốc và lấy lại xúc giác vì giúp đỡ Sở Hoằng và Hoa Lê. Nhưng cũng từ chuyện của Sở – Hoa hai người mà dẫn đến câu chuyện tiếp theo đây khiến tôi đau lòng không để đâu cho hết. Hoàng đế của Sở quốc Sở Hoằng dùng mưu tráo Nhạc Sơ và một người khác, tên này nhân danh Nhiếp chính vương vu oan cho một vị công thần trung quân ái quốc tạo phản, người thẩm án là “đại gian thần” Diêu Thư Vân, và không phụ danh xưng, vì một lời của tên vương gia giả mạo, Thư Vân trãm hết cả nhà vị trung thần nọ. Để đến khi Nhạc Sơ tai qua nạn khỏi, từ Sở quốc trở về, lại chỉ thấy Diêu đại nhân ngày nào phóng khoáng hào hoa, tự do tự tại nay lầm lũi bất cần, tay ôm vò rượu mặt người chém giết, gương mặt anh tuấn khuynh thành lúc ấy lại gầy hao khôn tả, khí chất phiêu dật ngày nào chỉ còn vẻ thê lương ảm đạm, vì xử án oan. Thế ấy, Nhạc Sơ mới biết con người mỗi ngày đều trêu hoa ghẹo liễu, sớm tối tìm lối gió trăng đi về, hào hoa phóng khoáng thế ấy, bao năm nay trong lòng vẫn giữ một mối tình thầm lặng, đã bao lần muốn thổ lộ rồi lại vờ như cợt nhã bông đùa, lẳng lặng cho qua. Trong lòng y, trong lòng Diêu Thư Vân ấy, chẳng biết tự khi nào, lại lấp đầy bóng dáng Nhạc Sơ. Tên vương gia giả danh nọ, lại dùng thân phận Nhạc Sơ, nói yêu y, nói yêu ý từ rất lâu, nói yêu y thật rất nhiều, bảo y giết người y liền giết người, bảo y diệt tộc y liền diệt tộc, Diêu Thư Vân mù quáng tin tưởng, mù quáng làm theo, để đến một ngày mới nhận ra, đó lại chẳng phải là Nhạc Sơ trong lòng hắn… “Trường tương tư, trường tương tư, trường tương tư này, biết kể ai hay? Kể ai hay…” Từ bé đến lớn, cùng nhau đùa nghịch, cùng nhau đọc sách, cùng nhau rong chơi, cùng đi học, cùng trưởng thành, rồi lại cùng vào triều làm “đại gian thần” và “đại gian vương”, Diêu Thư Vân vẫn nhất mực ở bên cạnh yêu thương và bảo vệ Nhạc Sơ, hi sinh cho Nhạc Sơ, vẫn nhất mực không thẳng thắn thổ lộ tâm tư tình cảm, yêu hận chẳng thành lời… Mãi cho đến khi đàn ngọc gãy lìa, Thư Vân buông bỏ quá khứ, buông bỏ thực tại, bỏ cả tương lai, lại vẫn ôm thật chặt mối thâm tình bước chân vào cõi vĩnh hằng, chỉ nghe y vẫn chấp niệm cất tiếng hỏi, “ngươi sẽ khắc gì trên bia mộ của ta?”, rồi lại thấy Nhạc Sơ hắn ôm Diêu Thư Vân trong lòng bảo, “Về thôi…” Trên bia mộ lại khắc dòng chữ, vong phu Diêu Thư Vân. “Trường tương tư, trường tương tư, nếu hỏi tương tư bao giờ mới cạn…” Tương Vương Nhạc Sơ, tai không nghe thấy, mũi không ngửi được, lưỡi không nếm vị, cảm xúc không có, lại còn mất cả tình căn, bao lần luân hồi chuyển thế cô độc sinh ra, cô độc trưởng thành rồi lại cô độc chết đi, cứ thế vật vờ sống qua không biết bao nhiêu kiếp, thế nhưng ở kiếp này, lại có người lớn lên bên cạnh, không ngại tiếng nhơ ở bên hắn trọn đời; trước lúc ra đi còn để lại cho hắn thính giác của mình. Chỉ tiếc Nhạc Sơ hắn lại mất đi tình căn, cũng chỉ có thể xem y là tri kỉ mà lưu luyến một đời. Chứng kiến bao chuyện tình nhân thế, đều là vì người khác mà tiếc nuối, mà hân hoan, rồi cũng đến lúc hắn tự mình chìm vào trong bể khổ ái tình, một lần nữa. Sau khi lấy lại tình căn, vương gia đem lòng yêu đứa cháu khác họ, tiểu hoàng đế Yến quốc – Yến Cửu. Mối tình Nhạc – Yến hai người, đối với tôi cũng chẳng động lại được gì nhiều cả, nên thôi ngừng ở đây vậy. Nhiếp chính vương là một bộ truyện bao gồm nhiều mẩu chuyện nhỏ do một người kể lại, chính là Nhạc Sơ. Cách xây dựng tình huống như thế để có thể lồng những mẫu chuyện vào nhau rất độc đáo và cách dẫn từ chuyện này sang chuyện khác rất hợp lí, logic có thừa. Văn phong của tác giả, chỉ nói trong bộ này thôi vì tôi chưa đọc bộ nào khác của Tự Tự Cẩm, rất khá; xuyên suốt là lối diễn vui nhộn hơi hướng có chút hài, bộc lộ tính cách thoải mái phóng khoáng tự tại của người kể Nhạc Sơ; tuy hài, nhưng không bựa, ài ~ may là không bựa; xen vào đó là những câu văn trau chuốt đặt vào những tình cảnh rất đau, rất nhói, rất đắc! Có thể nói khá giống với cách viết của Đại Phong Quát Quá trong Hoàng thúc, tôi rất kết! Hình tượng nhân vật, toàn là mỹ nhân ~ từ ma mị huyền bí, thanh tao thoát tục, anh tuấn tiêu sái, phóng khoáng phiêu dật, ngây ngô non nớt, đẹp kiểu gì cũng là mỹ nhân bậc nhất nhì nhưng lại không được đặc tả nhiều lắm, tôi chỉ biết nhân vật đẹp, và hết! Cảm giác như tác giả không chuộng miêu tả nhiều, dù là cảnh vật hay dung mạo hay tâm lí nhân vật đi chăng nữa, tác giả chỉ chuyên kể và tản mát thế thôi, nhưng nói chung không gây khó chịu gì, hay do tôi quá thích bộ truyện rồi đi? Bản dịch tuyệt vời! Thật sự bản dịch rất hay và khi đọc có cảm giác rất thoải mái, rất gần gũi, dù có đôi chổ hơi thuần Việt nhiều và vẫn còn lỗi type, nhưng ai tránh được, chỉ biết bản dịch ấy thật sự rất tuyệt, và chấm hết! Gửi ngàn lời cảm ơn đến MissTony Qua từng phần của Nhiếp chính vương, từ Mộng tiêu tương, Qua lớp Giao tiêu, Trái tim của rối, Đàn ngọc gãy lìa và Tháng năm lưu chuyển, mỗi phần truyện, mỗi cuộc tình đều rất đáng trãi lòng, và cái lí do mà tôi không ấn tượng nhiều với tình Cảnh Càn – Lâm Khê, Sở Hoằng – Hoa Lê hay nhân vật chính Nhạc – Yến, chính là kết thúc HE =))) Ừm hưm, tôi cuồng SE, nhắc lại lần hai ah ~~~ Nói nhiều như vậy rồi, cũng chỉ muốn dồn hết tâm tư vào hai chữ, đề cử! Và nếu bạn đã đọc hết chính văn cũng nhớ đừng bỏ qua phiên ngoại nhé ~ đọc phiên ngoại để cảm thấy lòng ngọt ngào thêm chút ít qua câu chuyện nho nhỏ dễ thương của Bách Lý Trần (tên toàn họ =]] ) và Tiểu Cửu, để lại nhoẻn miệng cười vì câu “A, có khi ta thích hắn nhiều hơn cái móng tay.”; để da diết trong lòng vì Nhạc Kiêm và Yến Dung, để lại khắc khoải thấy Yến Dung ghì chặt Nhạc Kiêm vào lòng, nghe bên tai mình câu ” ta càng muốn lại gần, ngươi càng trốn thật xa,” hãy còn văng vẳng; và để yên lòng hơn vì Tô Thanh Mặc và Phong Mộ Ngôn đã gặp được nhau sau chục kiếp luân hồi. Đó chính là Nhiếp chính vương của Tự Tự Cẩm. *** Cổ trang, cung đình, chủ công, ôn nhu phúc hắc vương gia công x ngoan độc trung khuyển hoàng đế thụ, nhiều couple. Công vốn là thần quân thượng giới, vì phạm vào tình nên bị đày xuống phàm trần, phong bế giác quan trở thành kẻ tàn phế, may mắn được bạn bè thân tiên cũ thương tình, nhét vào nhà danh gia thế phiệt. Tưởng rằng không có giác quan sẽ được yên thân, ngờ đâu một ngày đẹp giời sấm sét đánh cái đùng khiến cha mẹ anh thăng thiên, anh chính thức thừa kế tước vị. Rồi sau đó, lão hoàng đế bất hạnh chầu trời, anh một bước trở thành Nhiếp Chính Vương quyền khuynh triều dã, nhận hết vinh quang lẫn oán hận của người đời. Truyện vô cùng ĐÁNG ĐỌC. Tình tiết gãy gọn, nội dung có những sáng tạo rất riêng. Tình cảm từ couple chính đến phụ, đến cả nhân vật bên lề đều hết sức cảm động. Giọng văn tưng tửng mang ít nhiều hơi hướm Hoàng thúc của Đại Phong Quát Quá nhưng tập trung vào tình tiết nhiều hơn nội tâm nhân vật. Từ đó, đỡ đi phần nào cảm giác nặng nề. Lâu lắm rồi mới đọc được một tác phẩm khiến bản thân phấn khích đến thế, đau lòng đến thế, hạnh phúc đến thế. Sủng công đảng chắc chắn phải đọc, sủng thụ đảng cũng nên cân nhắc chớ bỏ qua. Edit: Miss Tony   Mời các bạn đón đọc Nhiếp Chính Vương của tác giả Tự Tự Cẩm.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Trầm Hương Uyển tập 1 - Bộ Vi Lan
Tên Ebook: Trầm Hương Uyển tập 1 (full prc, pdf, epub) Tác giả:  Bộ Vi Lan   Thể loại: Lãng mạn, Ngôn tình, Tiểu thuyết, Văn học phương Đông    Người dịch: Trần Thế Lâm    Nhà xuất bản: Thời Đại    Đơn vị phát hành: Bách Việt   Chụp sách: Minh Tam Duong     Type: Trầm Dịch Bắc, Leotiger Dau Gau, Lam Vy, Hoang Phung Dang, Oni Gato, Nhi Huỳnh, Linh Linh, Nguyễn Thu Huyền   Beta: Phi Phi Yên Vũ    Tạo Ebook: Devil Dịu Dàng   Nguồn: Hội chăm chỉ làm ebook free     Ebook: daotieuvu.blogspot.com Ebook Trầm Hương Uyển Giới Thiệu: “Anh nghĩ là em không có trái tim, nhưng thì ra trái tim em đã thuộc về người khác mất rồi.” Một cô gái luôn khép mình lại bởi một quá khứ đau lòng: mẹ mất sớm, cha cô vốn là một cán bộ nhà nước cũng bị người ta hãm hại nên phải nhảy lầu tự tử để lại mình cô bơ vơ. Từ sau đó, Trần Uyển được gia đình người cậu tốt bụng đón cô về ở cùng trong căn nhà đơn sơ của họ. Trong một lần đi khảo sát địa thế để đầu tư, Tần Hạo - vị công tử của một gia đình quyền thế và giàu có trong tỉnh đã tình cờ gặp Trần Uyển. Và ngay lần đầu tiên nhìn thấy vẻ đẹp tinh khiết cùng ánh mắt trong sáng mà lạnh lùng của cô, anh đã biết mình tìm thấy mục tiêu cho một cuộc chơi mới. Anh càng tìm cách tiếp cận cô, cô càng chạy xa khỏi anh. Cô càng trốn chạy lại càng kích thích tham muốn chinh phục của anh. Mặc cho cô lạnh lùng, cô coi thường, cô tức giận, cô sỉ nhục, anh vẫn tìm mọi cách xộc vào cuộc sống của cô. Trò chơi rượt đuổi điên cuồng không biết từ lúc nào đã trở thành những xúc cảm cháy bỏng trong tim anh. Anh chỉ biết rằng, anh muốn có được nụ cười của cô, tình yêu của cô, trái tim của cô và… cả chính cô nữa, dù cho điều đó sẽ khiến cho cô căm hận anh đi chăng nữa. “Dù sao thì đời này không có được tình yêu của em rồi. Em thích hận thì hận đi, hận thấu tâm can, hận tận xương tủy, hận cả đời không quên được anh cũng Anh cứu cô khỏi những kẻ đánh thuốc mê, rồi cũng chính là anh đã trở nên “cầm thú” với cô bởi tổn thương cô gây cho anh. Anh âm thầm bảo vệ gia đình cô rồi cũng chính anh ép buộc cô lừa dối gia đình để ở bên anh trong 3 năm. 3 năm có cô ở bên, 3 năm để xoa dịu tổn thương anh gây ra, chỉ cần 3 năm để cô có thể dần dần quen với anh và… yêu anh. Tần  Hạo - Trần Uyển, cả anh và cả cô, đều là những con người cao ngạo, giống như hai chú nhím, càng gần nhau càng làm tổn thương nhau. Liệu rằng cuối cùng tình yêu của anh có thể lấp đầy những tổn thương mà anh đã gây ra cho cô? Cô tin vào lương tâm lương tri, tin trên thế giới vẫn có tình yêu và kỳ tích, tin vào tất thảy những điều tốt đẹp động lòng người, tin rằng dù có là thứ xấu xí thì vẫn mang trong mình vẻ đẹp chưa hề hé lộ, tin rằng trong mịt mù tăm tối tất sẽ có ánh sáng và bền chặt, nó là con đường duy nhất để để nội tâm con người được hoàn thiện, để đời người được trọn vẹn. Mời các bạn đón đọc Trầm Hương Uyển của tác giả Bộ Vi Lan.  
Nếu Em là truyền thuyết của Anh - Diệp Tử
Tên ebook: Nếu em là truyền thuyết của Anh (full prc, pdf, epub) Tác giả : Diệp Tử   Thể loại: Lãng mạn, Ngôn tình, Tiểu thuyết, Văn học phương Đông   Dịch giả: Yingli   Kích thước: 14.5 x 20.5 cm   Số trang: 432   Ngày xuất bản: 22-09-2013   Giá bìa: 98.000 ₫   Công ty phát hành: Văn Việt   Nhà xuất bản: NXB Văn Học   Chụp pic: Yuki   Type: coicop, subaby9x, buianh, hongtham204, Shannon   Beta: Leptolida   Làm ebook: Dâu Lê   Nguồn: luv-ebook.com   Ebook: www.dtv-ebook.com Ebook Nếu Em là truyền thuyết của Anh Giới thiệu: Trong thế giới của tình yêu, không hề có chuyện ai có lỗi với ai, chỉ là người này không biết trân trọng người kia mà thôi. Nếu Đáng tiếc không phải anh là khúc nhạc cho tuổi thanh xuân với mối tình đầu sâu sắc, Gặp anh là điều bất ngờ tuyệt vời nhất là mối tình của cặp đôi oan gia từ game ra đến đời, Mùa hạ chung tình là chuyện tình công sở nhẹ nhàng nhưng ngọt ngào thì  Nếu Em là truyền thuyết của Anh lại là câu chuyện tình yêu hôn nhân nhiều cảm xúc. Con người đều phải trả giá cho những sai trái của mình, không phải anh cứ nói câu xin lỗi thì em phải đáp câu không sao đâu. Kết hôn ngày nay chỉ cần tốn năm đồng, phí ly hôn phải mất đến chín đồng. Bốn đồng dôi ra kia nói lên điều gì? Người đã hạ quyết tâm muốn chia tay thì dù cho phải tốn bốn trăm hay bốn nghìn cũng chẳng màng để tâm. Tác giả  Diệp Tử sinh ra ở Giang Nam, thuộc sao Thiên Bình Tính cách nhẹ nhàng, ân cần, hiểu biết, bình sinh việc thích nhất là “nhân duyên thậm hảo, bạn bè mãn thiên hạ”. Học chuyên ngành tiếng Anh nhưng lại không quan tâm nhiều đến chuyên ngành mình học lại rất tò mò với nhiều thứ, cái gì cũng muốn học, mà học cái gì cũng không giống. Bình sinh không có tham vọng lớn, nhưng sau khi gia nhập vào thế giới văn học mạng lại mơ ước có một ngày nhìn thấy tác phẩm của chính mình và bạn bè ở hiệu sách được xếp vào danh sách bán chạy nhất, mơ ước này vẫn chưa thành nên vẫn phải tiếp tục nỗ lực. Các tác phẩm của Diệp Tử: - Đáng tiếc không phải anh - Gặp anh là điều bất ngờ tuyệt vời nhất - Nếu Em là truyền thuyết của Anh - Thù đồ - Dùng cả đời để quên (tháng 6/2013) - Mùa hạ chung tình Mời các bạn đón đọc Nếu Em là truyền thuyết của Anh của tác giả Diệp Tử.
Đáng tiếc không phải Anh - Diệp Tử
Tên ebook: Đáng Tiếc Không Phải Anh (full prc, pdf, epub) Tác giả : Diệp Tử   Thể loại: Lãng mạn, Ngôn tình, HE, Văn học phương Đông   Convert : mhd   Edit : devil1703, puha1182   Beta : Sa & Pethikmua   Làm ebook : JR94   Nguồn : windgoddess.wordpress.com   Ebook: www.dtv-ebook.com Ebook Đáng Tiếc Không Phải Anh Giới thiệu:   Nhắm mắt lại anh nhớ đến ai nhất, mở mắt ra người cạnh bên là ai, tình yêu ta nuối tiếc đã qua rồi, không phải là tội lỗi, mà để tặng cho màn kịch tình yêu của thời thanh xuân đã qua đi.     Nếu tình yêu là một giấc mơ, thì khi bình minh lên, anh đã thức dậy còn em thì chưa. Trên con đường tình yêu, đáng tiếc không phải là anh, chỉ có những vết sẹo chưa bao giờ lành hẳn nhưng vẫn còn đó những hạnh phúc muộn màng… Câu chuyện tình lãng mạn của Diệp Tử và Hướng Huy bắt đầu từ đại học, đã từng hứa hẹn sẽ nắm tay nhau đi suốt cuộc đời. Nhưng những lời thề thốt đẹp đẽ đến mấy cũng không thắng nổi nỗi đau của số mệnh. Hướng Huy phải sang Anh Quốc thay gia đình trả một khoản nợ, buộc phải rời xa Diệp Tử. Thời gian và khoảng cách, liệu tình yêu của họ có đủ để chiến thắng số mệnh? Hai người yêu nhau có trở về bên nhau ?! Sau bốn năm dài, với bao hiểu lầm xảy ra, quá khứ và hiện tại, liệu Diệp Tử còn tin tưởng và tha thứ cho Hướng Huy? Tác giả  Diệp Tử sinh ra ở Giang Nam, thuộc sao Thiên Bình Tính cách nhẹ nhàng, ân cần, hiểu biết, bình sinh việc thích nhất là “nhân duyên thậm hảo, bạn bè mãn thiên hạ”. Học chuyên ngành tiếng Anh nhưng lại không quan tâm nhiều đến chuyên ngành mình học lại rất tò mò với nhiều thứ, cái gì cũng muốn học, mà học cái gì cũng không giống. Bình sinh không có tham vọng lớn, nhưng sau khi gia nhập vào thế giới văn học mạng lại mơ ước có một ngày nhìn thấy tác phẩm của chính mình và bạn bè ở hiệu sách được xếp vào danh sách bán chạy nhất, mơ ước này vẫn chưa thành nên vẫn phải tiếp tục nỗ lực. Các tác phẩm của  Diệp Tử: - Đáng tiếc không phải anh - Gặp anh là điều bất ngờ tuyệt vời nhất - Nếu Em là truyền thuyết của Anh - Thù đồ - Dùng cả đời để quên (tháng 6/2013) - Mùa hạ chung tình Mời các bạn đón đọc tác phẩm của  Diệp Tử, Đáng Tiếc Không Phải Anh.