Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Toàn Thế Giới Chỉ Có Ta Không Có Biết Ta Là Cao Nhân

Viết chữ, vẽ tranh, thỉnh thoảng lại giả làm đại sư thư pháp lừa dối đám khách hàng ngu dốt giàu có phải bỏ tiền ra... Đây là cuộc sống tạm bợ bình thản mà thỏa mãn của Lâm Chỉ Thủy. Thế nhưng, hắn lại không biết, thật ra những khách hàng yêu thích cổ phong và văn hóa truyền thống trong tiệm tranh chữ nhà mình đều là kỳ nhân dị sĩ lánh đời tu hành, mà những vị khách hắn vốn cho rằng đã mắc bệnh nan y qua đời, trên thực tế đều đa· mọc cánh thành tiên! Mà đám khách nhân cũng chưa từng nghĩ tới, vị đại nhân vật giới tu hành thần bí khó lường nhất này cũng chỉ là một người bình thường thích tỏ ra bí hiểm? Cái gọi là —— Quá phục(1) giao lưu vô chướng ngại, chỉ điểm sai lầm dựa vào não bổ! Nhiều năm về sau, rốt cục Lâm Chỉ Thủy cũng hiểu rõ chân tướng, nhìn cây bút lông đã làm bạn với mình nhiều năm, khóe miệng co giật: "Bút này có độc!" ... (1) Quá phục giao lưu: Vượt máy chủ giao lưu, ý chỉ giao lưu với những người chơi không cùng máy chủ. ***   Hôm nay bần đạo sẽ đổi gió một chút khi giới thiệu cho các đạo hữu một bộ truyện não bổ, không sai, chính là não bổ thể loại nơi những kẻ tự nghĩ mình thông minh thực tế lại bị thông minh lừa. Đó chính là bộ “Toàn thế giới chỉ có ta không biết ta là cao nhân” của “Lão Ma Đồng”    1. Thứ nhất, đây là bộ não bổ đầu tiên bần đạo đọc nên có thể có một góc nhìn hơi phiến diện về thể loại này nhưng thực sự chúng ta chỉ nên đọc ít hơn 3 bộ thuần não bổ nếu không sẽ rất nhàm( Cảm quan riêng của từng người nha)  2. Thứ 2 bần đạo có lời khen cho Lão Ma Đồng khi end truyện khi hơn 170 chương bởi đặc thù của thể loại não bổ cũng như sáng thế là càng dài càng lặp lại và gây nhàm chán cũng như ức chế cho độc giả. Nhưng đừng nghĩ ngắn mà không chất lượng nha, tuy lấy ý tưởng về thời điểm mạt pháp của các thế lực thời phong thần nhưng có một cách diễn đạt khá mới tạo sự hứng thú cho độc giả.  3. Thứ 3, truyện là minh chứng cho câu nói : “ Cái gì không có thì ta vẽ cho có” bởi main của bộ này là Lâm Chỉ Thủy đã giải quyết mọi vấn đề bằng việc... vẽ tranh/ viết chữ lên giấy.  4. Thứ 4, bộ này combat được miêu tả khá kỹ lưỡng nhưng tu vi hậu kỳ càng dễ lên( Chắc phải combat tổng nên tác buff cho cả phe main lẫn phe địch). Đồng thời bộ này cũng có một số sạn nhất định khi không thể giải thích vì sao chỉ có một tòa nhân gian là trái đất tại vì có một chương có ní rõ thời thượng cổ nhân gian to đến mức vô cùng tận mà bây giờ chỉ còn ba mẫu đất:)), không thể giải thích không gian vũ trụ có nguồn gốc từ đâu( dĩ nhiên theo logic của truyện chứ không bê hiện thực vào để giải thích đâu).  5. Cuối cùng, vì là bộ não bổ đầu tiên bần đạo đọc nên sẽ chấm bộ này cao hơn các bộ não bổ đọc sau đó( Nên mới đề cử bộ này đó) nhưng ta phải khẳng định nếu muốn đọc xả street, muốn cười rớt hàm thì cứ nhảy hố bộ này đi, đảm bảo không làm các đạo hữu thất vọng!!!  *** Tháng năm đầu hạ, mặt trời lặn về tây. Ánh hoàng hôn màu vỏ quýt xuyên thấu qua cửa sổ, chiếu vào trong tiệm tranh chữ ẩn mình sâu trong một con hẻm vắng vẻ, trong phòng dùng một tấm bình phong phân chia trong ngoài, dưới ánh hoàng hôn mờ nhạt, bức tranh sơn thủy trên bình phong cũng thêm chút hoàng hôn mênh mông. Dưới ánh trời chiều, Lâm Chỉ Thủy đứng phía sau bàn đọc sách trước tấm bình phong, đôi mắt cụp xuống nhìn chằm chằm tờ giấy tuyên thành đã được trải rộng trên bàn, giữa ngón tay cầm một cây bút lông màu đen dùng để viết chữ Khải rất bình thường. Sau khi suy nghĩ một chút, hắn dùng ngòi bút chấm vào mực đồng yên đã được mài sẵn, nhân lúc bút còn thấm đầy mực, thoải mái lướt trên tờ giấy có vẻ ố vàng. Bút như long xà cạnh tẩu, mực như nước chảy mây trôi, lúc dừng múa bút thì triển chuyển, lạc bút thì thoải mái tinh tế. Đến lúc ngòi bút dừng lại, vừa lúc mực cũng khô cạn, trên tờ giấy tuyên thành đã xuất hiện một hàng chữ cuồng thảo rồng bay phượng múa – Niệm khứ khứ, thiên lý yên ba, mộ ái trầm trầm Sở thiên khoát (1). (1) Trong bài từ Vũ Lâm Linh của Liễu Vĩnh, dịch nghĩa: Nghĩ người ra đi, khói sóng trải dài ngàn dặm, mây chiều man mác, trời Sở bao la. Chữ cuồng thảo: một kiểu chữ thảo. Một mạch mà thành! “Không tệ, ngay cả trình độ cuồng thảo của ta cũng trở nên cao như vậy.” Lâm Chỉ Thủy đặt chiếc bút lông trong tay xuống gác ở bên cạnh, đánh giá kiệt tác cuồng thảo mà mình mới học được không lâu, không nhịn được thỏa mãn khẽ gật đầu. Chữ cuồng thảo này viết tới ngay cả hắn cũng suýt nữa không nhận ra. Thế nhưng, chữ viết là dùng để thấu hiểu, còn thư pháp là dùng để thưởng thức, để người ta cảm nhận được sức hấp dẫn của nét vẽ, lấy thế mang hình mới là mấu chốt. Cuồng thảo còn gọi là đại thảo, hôm nay hắn cố ý viết đại thảo là để luyện bút pháp mới một chút, đúng lúc dùng câu thơ này để tưởng niệm vị khách quen có lẽ đã qua đời vì bệnh nan y. Dù sao, Trình lão gia tử cũng là vị khách hàng đầu tiên của cửa hàng nhỏ này, còn là khách quen cũ. Hơn nữa đoán chừng lão tiên sinh kia cũng đã ngoài sáu mươi tuổi, lại không bày ra dáng vẻ trưởng bối, ngược lại lúc ở trước mặt hắn, hành động cử chỉ đều để lộ ra vẻ kính trọng, hiển nhiên đã bị trình độ thư pháp của hắn thuyết phục, vì vậy mới tôn kính hắn như thế. Phải biết rằng, trong giới thư pháp, học vấn không có trước sau, người thấu hiểu là sư. Còn Trình lão gia tử này ngay cả nói chuyện cũng có vẻ nho nhã, ăn nói nửa cổ nửa không, có lẽ là mới vừa bắt đầu học cổ văn, nền tảng không tốt, nghe hơi khó chịu, nhưng vẫn cứ muốn nói, rõ ràng là một kẻ yêu thích văn hóa truyền thống. Vì thế lão thư sinh có thích thư pháp truyền thống cũng là việc rất bình thường. Lão tiên sinh đã coi hắn là đại sư thư pháp, vì vậy có tôn sùng hắn, coi hắn là thần tượng cũng là điều dễ hiểu. Thậm chí Trình lão gia tử còn từng tặng quà ám chỉ, có ý bái hắn làm sư phụ! Chỉ tiếc, Lâm Chỉ Thủy cũng chỉ có thể từ chối. Hắn chỉ mới rèn luyện thư pháp ba năm, có thể đạt tới trình độ hiện tại là vì trong lúc vô tình hắn tìm được một chiếc bút lông cực kì thuận tay, dưới tình huống thuận buồm xuôi gió, mới có thể hạ bút vô cùng trôi chảy, như có thần trợ. Về phần tài nghệ thật sự, trong lòng hắn cũng rất rõ ràng, nếu tham gia thi thố, có lẽ đẳng cấp bút lông thư pháp của hắn chỉ chừng cấp tám chín, chỉ có thể coi là cao thủ. Sau khi dùng chiếc bút lông này, loại cảm giác “nhân bút hợp nhất” kia, khiến lúc hắn đặt bút thành thạo điêu luyện, phẩm chất bút họa cũng có vẻ đẹp nghệ thuật, không kém gì so với những đại sư thư pháp kia. Đương nhiên, hắn không nhận đồ đệ, còn có một nguyên nhân quan trọng nữa. Đó chính là món quà của Trình lão gia tử quá khó coi, chỉ đưa một chiếc thước chặn giấy dùng để đè giấy, hơn nữa còn chỉ là một tảng đá xanh tính chất bình thường, còn không đẹp mắt bằng đồ chặn giấy bằng đồng hắn đang dùng. Những, lễ nhẹ tình nặng, hắn vẫn nhận lấy, đồng thời miễn phí tặng lại một bức tranh chữ, trên đó viết một chữ “Thọ”. Dù chỉ có một chữ, nhưng lúc đó Trình lão gia tử được cưng chiều mà lo sợ, liên tục cảm ơn, dáng vẻ như nhặt được bảo bối, hiển nhiên thật sự rất yêu thích tự thiếp thư pháp của hắn. Lâm Chỉ Thủy cũng rất hài lòng khi có một “fan” như thế. Có fan như thế, còn cầu mong gì. Đáng tiếc, mấy ngày trước Trình lão gia tử đột nhiên nặng nề nói cho hắn biết, bản thân đã gặp kiếp nạn lớn nhất đời này, còn nói gì mà có lẽ sau này không còn cách nào gặp nhau. Chẳng lẽ là… Bệnh nan y? Lâm Chỉ Thủy không nhịn được suy đoán như thế. Lúc ấy để ý đến tâm trạng của lão nhân gia, hắn cũng không hỏi nhiều, chỉ an ủi một chút, đưa một tự thiếp chữ “Độ”, hy vọng lão nhân gia có thể vượt qua cửa ải khó khăn lần này, cầu chúc phẫu thuật thành công. Nhưng hôm nay, hắn phát hiện trong cửa tiệm có thêm một bức thư, trong thư viết một bài thơ: “Hôm qua nghe đạo nay ly biệt, trần thế đủ loại tẫn tiêu yên, sớm biệt non xanh chiều lại thấy, nguyện ở chân trời đợi tôn nhan.” Tuy Lâm Chỉ Thủy không hiểu rõ bài thơ này có ý gì, nhưng nhìn từ câu “trần thế đủ loại tẫn tiêu yên”, chỉ sợ… Lão nhân gia đã đi thật. Về phần hai câu đằng sau, thoạt nhìn giống như có ý ở trên trời chờ hắn chết, nhưng nghĩa này hơi ác độc không giống cách làm người của Trình lão gia tử, vì vậy có lẽ là bùi ngùi thời gian trôi qua, sau này lại gặp hắn trên trời? Ừ, có lẽ như vậy không sai, hắn là cường giả lấy được max điểm khi thi đọc hiểu ngữ văn đấy! Có lẽ bức thư này là do hậu nhân của Trình lão gia tử đưa tới. “Ôi, cũng không biết là bệnh nan y gì, xem ra phẫu thuật không thành công…” Nghĩ đến đây, Lâm Chỉ Thủy không nhịn được thở dài, trong lòng đầy thương tiếc và tưởng nhớ. Biết đi đâu tìm một khách hàng tốt như vậy đây? Cũng lâu lắm rồi mấy vị khách hàng khác không tới, trong tiệm chỉ có một khách hàng quen là Trình lão gia tử, vậy mà hắn ta còn không may qua đời, ngày tháng sau này cũng quá khó khăn. Cũng may, mặc dù Trình lão gia tử chỉ mua hai bức tranh chữ, nhưng cũng chịu tiêu tiền, vì vậy hắn còn một khoản tiền tiết kiệm, tiêu tiết kiệm một chút có thể chịu đựng được mấy tháng. “Lại đăng mấy video lên TikTok nữa thì tuyệt, vạn nhất có fan đến vung tiền như rác thì sao…” Lâm Chỉ Thủy lẩm bẩm một tiếng, sau đó cầm điện thoại trên giá đỡ bên cạnh xuống. Mời các bạn đón đọc Toàn Thế Giới Chỉ Có Ta Không Có Biết Ta Là Cao Nhân của tác giả Lão Ma Đồng.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Thần Cấp Thừa Bao Thương
Tiểu chủ thầu Tần Thủy Hoàng, bất ngờ đạt được một khoản siêu cấp nhận thầu thương hệ thống, từ đây mở không giống nhau đời người. Đi lên đời người đỉnh cấp, lấy vợ đại gia, đã không phải là hắn mục tiêu cuối cùng. "Ta, Tần Thủy Hoàng, giao tiền. *** "Nhưng mà. . ." "Không có gì nhưng mà, ngươi cứ yên tâm đi, những cái kia bảo mẫu rất chuyên nghiệp, có các nàng chiếu cố ta, ngươi còn có cái gì không yên lòng, ngươi bây giờ nhất nhiệm vụ trọng yếu, chính là lưu lại ở hắn bên người." Hà Tuệ nói cái này hắn, đương nhiên là chỉ Tần Thủy Hoàng, đoạn thời gian này Tần Thủy Hoàng bề bộn nhiều việc, Hà Tuệ cũng không biết Tần Thủy Hoàng đang bận rộn gì, dù sao cả ngày lẫn đêm không gặp người, có lúc buổi tối còn không về được. Mời các bạn đón đọc Thần Cấp Thừa Bao Thương của tác giả Phong Lâm Thiên Hạ.
Cuộc Sống Điền Viên Tự Tại Ở Mỹ
Một cái cổ quái người đàn ông, một cái bé gái đáng yêu, cùng với một con chó vô lại. Đây là một cái kỳ quái tổ hợp, từ núi lớn chỗ sâu đi ra. Bởi vì những cái kia cổ quái ly kỳ gặp gỡ, Trương Đại Vi thay đổi; thay đổi sáng sủa, hào phóng, thay đổi mạnh mẽ, dí dỏm, bởi vì hắn biết dạng gì sinh hoạt trân quý nhất! Mang nữ nhi cưỡi ngựa, thả bò, đi theo Tiểu Bạch đánh gấu, đuổi chó sói, đây mới là Trương Đại Vi cảm thấy nhất tự tại sinh hoạt. Ừ, qua tự tại sinh hoạt, đây mới là Trương Đại Vi sinh hoạt! Gia đình main bị người hành tinh bắt , thí nghiệm xong thả về.Truyện không có hệ thống nhưng mình đọc thấy dễ thương nên làm đổi gu mấy truyện chém giết một tí. *** Trương Đại Vi không thích tham gia thi đấu sau ăn mừng rượu biết, đây là rất nhiều truyền thông và người ái mộ đều biết. Thậm chí Trương Đại Vi đều không thích tham gia một ít tuyên bố biết, đây cũng là rất nhiều truyền thông và người ái mộ cảm thấy chuyện rất bình thường tình, đây chính là Trương Đại Vi tính cách. Có chút thời điểm chính là như vậy, đối đãi một ít ngày mới, ở một ít thời điểm biết nâng cao mong đợi, nhưng là có chút thời điểm vậy biết hơn nữa tha thứ. Bởi vì những người này không giống tầm thường, bọn họ lấy được người bình thường không cách nào đạt tới thành tựu, dĩ nhiên là thuyết minh bọn họ rất giỏi lắm. Mà những người này có mình một ít yêu thích hoặc là thói quen, đây cũng là lại bình thường không buông tha chuyện, huống chi vận động viên sẽ có mình một ít thói quen, thậm chí nhỏ mê tín, đây cũng không phải là bí mật gì, rất bình thường. ... Mời các bạn đón đọc Cuộc Sống Điền Viên Tự Tại Ở Mỹ của tác giả Bạch Bạch Nhục Nhục.
Sủng Vật Thiên Vương
(1. Download nhất khoản khả nghi trò chơi ) (2. Bắt giữ vài con thần kỳ sủng vật khi (làm) đồng bọn ) (3. Đang thoải mái thú vị hằng ngày bên trong, dẫn dắt cửa hàng thú cưng đi tới quật khởi con đường ) Truyện Top 1 bảng truyện mới bên Qidian Truyện theo kiểu nhẹ nhàng , không giết chóc , không yy , không não tàn, không chính trị , không hậu cung . Truyện này na na giống game Pokemon Go . Thấy nó cũng hay hay nên làm thử . *** Cũng không lâu lắm, sắc trời liền tảng sáng, hiện tại mới là tháng chín, ban ngày thời gian còn rất dài. Trên đường cái bắt đầu có sáng sớm người đi đường và số lượng xe lui tới, Tân Hải thị giống một đầu ngủ say cự thú ngay tại từ trong mộng tỉnh lại. Suốt cả đêm không ngủ, Trương Tử An vốn muốn đi híp mắt một hồi, nhưng cân nhắc cho tới hôm nay là Trung thu, Trung thu liền mang ý nghĩa nghỉ, nghỉ liền mang ý nghĩa sinh ý, hắn vẫn là quyết định tận lực kháng một chút, cùng lắm thì ban đêm ngủ sớm cảm giác. Hắn một bên ngáp dài, một bên đem cửa cuốn kéo lên, nhân viên cửa hàng nhóm vừa vặn đúng giờ tới làm. ... Mời các bạn đón đọc Sủng Vật Thiên Vương của tác giả Giai Phá.
Siêu Cấp Nông Trường Hệ Thống
Tại thần kỳ Hoa Hạ, có như thế một kẻ mấy lần cự tuyệt thế giới đỉnh cấp khách sạn đặc biệt mời, mấy lần cự tuyệt quốc tế TV phỏng vấn thần kỳ nông gia nhạc. Nông gia nhạc chỗ đô thị nơi hẻo lánh, vốn nên không người hỏi thăm địa phương. Trước cửa lại ngừng lại một cỗ lại một cỗ xe sang trọng, quan trường chén lớn, minh tinh ca thần, mỗi người đều muốn xuống xe xếp hàng "Lão bản ~ lại đến một phần" "Mỗi người hạn mua một phần!" "Ta ra gấp mười tiền!" "Không bán!" Theo lại một vị phú nhị đại than thở đi ra, tất cả xếp hàng chén lớn đều thiện ý cười cười ~ lại một vị bị Diệp lão bản cự tuyệt người! "Diệp lão bản thật sự là một cái có nguyên tắc có quy củ kỳ nhân!" Diệp Thần: Có nông gia nhạc hệ thống, thăng cấp tăng lương, cưới bạch phú mỹ, đi đến nhân sinh đỉnh phong không phải là mộng! Hệ thống hiện chữ: Túc chủ hai hàng một viên, giám định hoàn tất! Đám người gật đầu... ***   "Dừng lại! Các ngươi là cái gì bộ đội? Tới đón bị kiểm tra!" Nhìn thấy Diệp Thần bọn hắn đến, trước mặt Mỹ kiểm tra điểm cấp tốc làm ra phản ứng, ven đường xe tăng họng pháo toàn bộ xoay chuyển lại, tất cả đại binh súng máy cũng nhao nhao giơ lên, cầm đầu một sĩ quan một bên chửi rủa lấy một bên hướng cái này đi tới. Nếu không phải Diệp Thần bọn hắn mang theo màu lam mũ nồi cùng Liên hiệp quốc băng tay, bọn hắn đã sớm khai hỏa. "Liên hiệp quốc bộ đội gìn giữ hòa bình, Hoa Hạ Xích Diễm Quân!" Diệp Thần một mặt bình tĩnh nhìn một mặt đề phòng đi tới Mỹ đại binh, song phương vị trí rất xấu hổ, bộ đội gìn giữ hòa bình không động được Mỹ quân đội, bởi vì đối phương thực lực quân sự quá mức cường đại, hơn nữa còn có rất nhiều chó săn quốc gia ngoài sáng hoặc ngầm ủng hộ bọn hắn.   Mời các bạn đón đọc Siêu Cấp Nông Trường Hệ Thống của tác giả Ái Thâu Tinh Đích Miêu.