Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Đại Nam Dị Truyện

Năm Cảnh Hưng thứ bốn mươi ba, huyện Cốc Dương, trấn Sơn Tây, đêm rằm tháng Bảy. Một gã phù thủy đang lập trận thu nạp âm binh giữa bãi chôn người. Phạm Đình Quyết, dòng dõi của một gia đình chín đời làm nghề khâm liệm đã vô tình chứng kiến cảnh tượng kinh dị này. Từ đây, hắn bắt đầu bước chân vào một thế giới chưa từng biết. Hắn dần dần khám phá ra bí mật của gia đình mình. Và thân phận thực sự của hắn, một Lạc Vu Điện Súy của Trấn Quốc Hội, nơi tập hợp những phù thủy cao tay, những nhà huyền thuật xuất sắc đang âm thầm bảo vệ Đông Kinh trước sự tấn công của giáo phái Hàng Long tà đạo từ ngoại bang. Một câu chuyện về thế giới của phù thủy, vong hồn, bùa ngải, huyền thuật, tà thuật. Kinh dị, huyền bí, li kỳ, nhưng cũng đầy hào sảng. *** Hắn đã vượt qua ngôi làng ấy. Ngôi làng mà người ta gọi là ngôi làng ma. Hắn đã vượt qua nghĩa địa ấy. Nghĩa địa của ngôi làng ma. Bây giờ hắn đứng trước một rặng tre lớn. Trên khuôn mặt hắn, mồ hôi chảy thành từng hàng, thậm chí ngay cả trong cái không khí lạnh lẽo này. Khuôn mặt ấy, cái khuôn mặt nhợt nhạt vì vừa trải qua một trận chiến mà trước khi dấn thân vào, hắn cũng không thể tin chắc mình có thể vượt qua hay không, bấy giờ có chút co giật. Cả đời hắn xuất hiện hai cơn co giật như thế, lần đầu tiên là vào một đêm mưa. Một ánh chớp lóe lên, kéo dài trên bầu trời. Mặc dù đã chuẩn bị trước, nhưng hắn vẫn giật mình khi tiếng sấm vang lên sau đó vài khoảnh khác. Hắn đã bật chăn, vụt dậy, đẩy cửa chạy sang phòng bố mẹ hắn. Thật lạ, trong căn phòng, đèn vẫn sáng. Hẳn là đã khuya lắm rồi, nhưng đèn vẫn sáng. Cơn tò mò làm hắn không bước vào ngay mà ghé mắt qua cửa để nhìn. Hắn thấy bố hắn đang ngồi ngay ngắn trên ghế, tay cầm một chiếc thìa, xúc ăn một vật gì đó. Một chậu cây cảnh đặt trong phòng che khuất món ăn của bố hắn, món ăn mà cứ nhìn theo cách ăn của bố hắn thì hẳn là ngon lành lắm. Khi ấy hắn đẩy cửa vào, toan làm mặt giận với bố vì không cho mình ăn cùng. Khi ấy, hắn thấy món ăn khoái khẩu của bố hắn. Đó là một cái đầu người! Trên bàn, một cái đầu người được đặt ngay ngắn trên đĩa. Phần đỉnh của cái đầu bị cắt phạt đi nhưng không quá sâu, như thể nếu cắt sâu quá thì “thức ăn” sẽ bị rớt ra vậy. Hắn có thể thấy được cái cán thìa nhô lên từ cái lỗ ấy. Như thể khi ăn xong người ta không đặt thìa xuống mâm mà đặt vào trong bát vậy. Khuôn mặt đờ đẫn của người chết không hề vương chút máu nào, hẳn là người ta đã rửa sạch trước khi sử dụng. Nhưng trên khuôn mặt ấy, ánh mắt trợn ngược của người chết không được vuốt mắt cho thấy nỗi hãi hùng của những giây phút cuối cùng khi sống. Cái miệng há hốc càng xác nhận cho sự kinh hãi ấy. Có cái bớt nhỏ trên trán người chết. Cái bớt nhỏ này, lại tô điểm cho sự kinh hoàng của hắn càng trở nên kinh hoàng hơn. Cái bớt xanh nhỏ bé này, là của mẹ hắn! Hiển nhiên, bố hắn khi nãy đã xúc lấy não của mẹ hắn mà ăn. Năm thìa! Bố hắn ăn toàn bộ bộ não của mẹ hắn chỉ trong năm thìa. Khi ấy, hắn mới năm tuổi. Năm thìa, hắn nhớ rất rõ, bởi từng chi tiết của bữa ăn diễn ra trong đầu hắn một cách tỉ mỉ đến hàng ngàn lần. Tận đến bây giờ, mỗi khi thức giấc, hắn vẫn có thói quen lẩm bẩm đếm từng thìa… Lần thứ hai, khi cơ mặt hắn co giật, chính là bây giờ. Trên đùi trái của hắn, máu đã ướt đẫm đến tận đôi giày vải. Hắn hiểu, nhờ vết thương chí mạng ấy, mà hắn sống sót. Hắn lê từng bước chân nặng nhọc vào bên trong lũy tre tối tăm. Có một tiếng hát ru văng vẳng đâu đó… Phía trên cái gò đất cao chưa đến hai trượng này, một cây đa khổng lồ đen đúa trong đêm đầy những rễ đâm từ trên cao xuống đất như một con quái thứ đang tìm cách chui xuống đất. Có một ngôi nhà nhỏ nằm lọt trong những móng vuốt ấy. Ngôi nhà sáng đèn. Cái thứ ánh sáng phát ra từ ngôi nhà nhỏ này quá mỏng manh yếu ớt so với bóng tối hùng vĩ bao trùm lấy nó, thành ra, nó chỉ đủ sức cho thấy những rặng tre đung đưa một cách ma quái khắp nơi xung quanh ngôi nhà Hắn bước chậm rãi đến trước cửa, toan đẩy ra. Chợt bên trong có tiếng nói yếu ớt vọng ra: – Hồ Nguyên Tấn, ngươi cũng có thể vượt qua “mê hồn địa” của ta thực ư? Hồ Nguyên Tấn lại đáp: – Tại hạ có uống một viên “đoạn trường[1] tễ”. Có tiếng cười nhạt bên trong nhà. – Chỉ có thế thôi sao? Hồ Nguyên Tấn bấy giờ đáp: – Tại hạ… Tại hạ… phải tự đâm vào đùi mình, chân bên phải, hẳn là… thành tật rồi. Tấn lại nhói đau, trên đùi hắn, con dao nhọn vẫn xuyên ngang qua đùi, khiến cho mỗi khi cử động, hắn đều cảm thấy đau thấu tâm can. Máu vẫn không ngừng rỉ ra trên đôi dao ấy. Trong nhà vang lên một tràng cười lớn, tuy yếu ớt nhưng cực kỳ ma quái, một tiếng nói cất lên: – Hay lắm, uống thuốc độc để cơn đau đớn giúp ngươi được tỉnh táo hơn, đến khi không chịu được thì tự đâm vào chân mình để cả hai cơn đau cùng hợp lực khống chế sự mê muội, từ đó thoát qua được “mê hồn địa” của ta. Cái nghĩa địa này, không dùng được nữa. Nói rồi tiếng ở trong nhà bật lên một tràng cười sảng khoái, như thể vừa được xem một vở tuồng hay vậy. – Ngươi đã mất công như thế, để ta cho ngươi xem cái ngươi vất vả đi tìm. Ngươi hãy vào đây… Hồ Nguyên Tấn nghe nói thế thì hít một hơi rất sâu, đẩy của bước vào. Trong nhà, tất cả mọi vật dường như đều được làm từ gỗ, một cái ban thờ lớn chiếm đến nửa gian nhà, một cái sập gụ lớn bóng lộn chắc nịch, bên trái có một tủ sách lớn với vô số sách sắp đầy, một bộ bàn ghế mà trên bàn vẫn còn bày một ấm trà có lẽ mới pha vì vẫn còn có thể thấy mùi thơm ngào ngạt và bốc khói từ ấm, tất cả đều được làm bằng gỗ, được khảm ốc rất cầu kỳ và tinh xảo nhưng vẫn tránh được sự diêm dúa dễ thấy ở đồ khảm ốc. Mọi đồ vật được sắp xếp rất gọn gàng, ngăn nắp và sạch sẽ, chắc hẵn vẫn được thường xuyên lau dọn tỷ mỉ. Phía bên phải ngôi nhà có một cánh cửa nhỏ ngăn giữa hai phòng. “cạch” một tiếng, Tấn thấy cánh cửa này mở ra, để lộ ra bên trong một căn phòng hẳn cũng chỉ thắp một ngọn nến trong đó. Bóng đen vừa mở cửa đứng nguyên ở đó như mời hắn vào. Trống ngực hắn đập thình thịch, nhưng đích đã ở rất gần làm tâm trí hắn nhộn nhạo. Hắn bước tới gần cánh cửa, từ đây hắn có thể thấy rõ hơn bóng đen đứng đó. Đấy là một dáng hình phụ nữ mềm mại, yểu điệu nhưng hơi gầy gò, đầu nàng hơi cúi xuống đúng như cung cách của một người dưới, mái tóc người này không búi lên như những người phụ nữ Đại Nam thời ấy vẫn làm, mà xõa tóc che đi phần lớn khuôn mặt. Mặc dù thân hình người này tao nhã nhưng khi đến gần, hắn có thể thấy rõ hơn nước da nhợt nhạt đến xanh xao của nàng. Hắn biết nàng là ai. Đột nhiên nàng ngẩng cao đầu, để lộ bộ mặt xương xẩu và đôi mắt mở to, đôi mắt này thâm quầng mà đục ngàu máu rất hung tợn, nó không hề có lòng đen mà chỉ dày đặc những tia máu kết thành một màu đỏ thẫm cho cả đôi mắt. Trên gương mặt ấy, đôi môi cũng tái ngắt đi đến thâm đen như vừa đi giữa trời lạnh. Hàm răng đều đặn như những hạt lựu đỏ au những máu… Hiển nhiên, đó là một ma nữ. Ma nữ này vùng lên toan nhảy xổ vào Tấn. Tấn bình thản nhìn nó. Ngay lúc này phía bên trong có tiếng quát: – Mai con, đừng làm thế, không ích gì đâu. Ma nữ nghe thấy thế lại thôi không nhảy vào hắn nữa. Nó vẫn gầm ghè như một con chó bị chủ quát nhưng vẫn chỉ chực tấn công người khách lạ. Đầu ma nữ hơi cúi xuống theo lệnh người trong nhà nhưng đôi mắt vẫn hướng lên một cách giận dữ làm phần trắng trong con mắt chiếm đến quá nửa, khiến cho vẻ dữ tợn càng tăng thêm bội phần. Tấn dường như không quan tâm đến ma nữ này, thản nhiên lướt qua trước mặt nó. Nhưng ngay khoảnh khắc hắn lướt qua như thế, ma nữ liền thét “Á” một tiếng man dại, bật ngược về sau đến một trượng. Tấn không thèm quay mình lại, chỉ đưa mắt nhìn quanh căn phòng. Chợt lại có một tiếng “Á” vang lên. Nhưng đây không phải là tiếng của ma nữ, mà là tiếng của Hồ Nguyên Tấn. Dưới ánh đèn leo lét nhảy múa một cách ma quái, hắn mở to đôi mắt đến hết mức có thể. Trong chốc lát, hắn quên cả cơn đau, bởi hắn thấy một thứ kinh dị nhất từ trước đến giờ. “Thứ đó”, đang nằm trên giường! [1] Thuốc làm đứt ruột Mời các bạn đón đọc Đại Nam Dị Truyện của tác giả Phan Cuồng.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Huyết Thú
Sau khi trở về từ thị trấn Slawter, Grubbts cùng với Bill-E trở lại trường học. Ở đây, Grubbts kết bạn với Loch. Cả ba tiến hành khám phá hang động để tìm kho báu trong khu rừng gần nhà. Không ngờ, sau khi mở được một phần hang động, Loch bị tai nạn và chết, nhưng không còn một vết máu nào chỗ chết cả. Trong khi đó, Grubbts phải chống chọi với cơn vật vã hóa sói bên trong con người mình. Trong cơn mê sảng, Grubbts bị tay sai của Lord Loss âm mưu giết hại. Nhưng nhờ sự giúp đỡ của một pháp sư cao cường, Grubbts được cứu thoát và trở về chiến đấu chống lại Lord Loss và đồng bọn ngay tại chính hang động mà cậu cùng Bill-E và Loch đã khám phá được.   *** Bộ Demonata gồm có: Demonata Tập 1: Chúa yêu Lord Loss Demonata Tập 2: Kẻ Trộm Yêu Tinh Demonata Tập 3: Thị trấn Slawter Demonata Tập 4: Những tiếng thét trong bóng tối Demonata Tập 5: Huyết thú Demonata Tập 6: Sự khải huyền của quỷ Demonata Tập 7: Cái bóng của Tử thần Demonata Tập 8: Đảo Sói Demonata Tập 9: Bóng tối vẫy gọi Demonata Tập 10: Những vị anh hùng của Địa ngục *** Hai bàn tay của tôi đỏ lòm những máu. Tôi đang chạy qua một khu rừng. Trần truồng, nhưng tôi không quan tâm. Tôi là một con thú chứ không phải một con người. Những con thú không cần quần áo. Cả trên lưỡi tôi cũng có máu. Hẳn là mới vừa ăn xong. Không thể nhớ đó là một con thú rừng hay một con người. Dù là gì thì tôi cũng không bận tâm mấy. Vẫn còn đói - đó mới là điều quan trọng. Cần phải tìm một thứ gì mới để nhai. Và sớm thôi. Tôi phóng qua một thân cây đổ. Khi đáp xuống, những bàn chân trần của tôi đạp lên những nhánh cây. Chúng gãy răng rắc và tôi chìm xuống một vũng bùn. Tôi vùng vẫy, tru lên. Những nhánh cây cắn vào người tôi. Tôi thoáng thấy những cặp mắt đỏ lừ dữ tợn nhìn lên từ lớp bùn. Chúng không phải là những nhánh cây - chúng là những hàm răng! Tôi vung chân đá, thét lên những tiếng không thể diễn đạt bằng lời... ...bùn và những mảnh vỏ cây bắn tung khắp nơi. Tôi ngờ vực nhìn cảnh tượng lộn xộn đó, nhịp tim tôi trở lại bình thường. Tôi đã nhầm. Tôi chưa trở thành nạn nhân của một em bé quái dị với những cái mồm trong lòng bàn tay và hai quả cầu lửa ở nơi lẽ ra phải là những con mắt. Đây chỉ là một hố bùn, che phủ bởi những nhánh cây lá. ... Mời các bạn đón đọc Demonata Tập 5: Huyết Thú của tác giả Darren Shan.
Tàng Phong - Hắn Từng Là Thiếu Niên
Thái Tử giết cha, trời giáng tai họa người chết đói khắp nơi. Khất nhi (*ăn mày) tính mạng đau khổ, vào đông trời đông giá rét cửa nát nhà tan. Là ai nói chết sống có số phú quý tại trời? Là ai nói thiện ác có báo nhân quả Luân Hồi? Đều là hoang đường! Mạnh được yếu thua, sao có đạo nghĩa! Vật cạnh thiên trạch, sao có công bằng! Chẳng bằng giết hắn cái thiên hôn địa ám! Chẳng bằng giết hắn cái thiên hạ thái bình! . . *** Trên Vân Thành năm nay tuyết tới đặc biệt sớm, cũng đặc biệt lớn. Các dân chúng còn chưa kịp từ trước sớm nạn hạn hán ở bên trong khôi phục quá mức đến, liền lại vượt qua cái này hiếm có tuyết tai. Triều đình giúp nạn thiên tai lương thực, tầng tầng trao quyền cho cấp dưới, phàm là qua tay chi nhân, tự nhiên đều được kiếm điểm chỗ tốt, cuối cùng nhất rơi vào cái này dân chúng trong tay liền chỉ còn lại có nhỏ tí tẹo cám. Từ khi vị kia Hoàng đế đăng cơ đến nay, Đại Chu vương triều quang cảnh liền một năm không bằng một năm, trên phố thịnh truyền đây là vị kia Hoàng đế giết cha đăng cơ nghiệp báo. Chỉ là Từ Hàn nghĩ mãi mà không rõ, cái kia Hoàng đế lão nhân làm chuyện sai lầm, cái này nghiệp báo vì sao phải dân chúng gánh chịu. ... Mời các bạn đón đọc Tàng Phong của tác giả Hắn Từng Là Thiếu Niên.
Tuyệt Thế Vũ Thần - Tịnh Vô Ngân
Sách nói Tuyệt Thế Vũ Thần Cửu Tiêu đại lục, tông môn mọc lên san sát như rừng, võ đạo vi tôn, kẻ yếu tầm thường, bị người khi nhục, cường giả giận dữ, máu chảy thành sông. Võ đạo hoàng giả, càng có thể quan sát thiên địa, ngạo cười non sông, động tắc thì thiên kinh thạch phá, phơi thây trăm vạn. Một đời cường nhân Lâm Phong, nghịch thiên xuất thế, đến kinh thế truyền thừa, tu võ đạo, đạp trời cao, phá thiên địa, ngạo trời xanh! Đôi lời của dịch giả: Tuyệt Thế Vũ Thần là một bộ thuộc thể loại Huyền Huyễn, nó có kiếm hiệp kiếm tu hay những loại Vũ Hồn huyền ảo đầy màu sắc. Lâm Phong, nhân vật chính, hắn có một đời tuổi trẻ ngông cuồng và những năm tháng thanh niên đầy nhiệt huyết. Hắn có những bóng hồng xinh đẹp và những cuộc tình đẹp đẽ đầy tình cảm. Người vì hắn từ bỏ tất cả, người vì hắn chờ đợi trong cô quạnh, người vì hắn cởi bỏ phong ấn khiến vạn kiếp bất phục… Để có thể bảo vệ tất cả, hắn nhập ma, nhưng… Mời mọi người hãy ghé xem Tuyệt Thế Vũ Thần để có thể dõi theo bước chân của Lâm Phong. Cảnh giới tu luyện: Khí Vũ, Linh Vũ, Huyền Vũ, Thiên Vũ, Tôn Vũ... Mỗi cảnh giới lại phân làm chín tầng. *** Truyện Tuyệt Thế Vũ Thần cũng có thể được đánh giá như sau: Không nên đọc truyện này nếu không có thời gian rảnh, vì bạn sẽ nghiện khá nhanh. Đây là một tác phẩm đỉnh cao. Trong mắt tôi, cuốn truyện này là một bản pha trộn giữa Bàn Long và Nghịch Thiên Tà Thần. Có thể hình dung tác phẩm này qua vài chữ: Chiến, chiến, chiến, chiến và chiến! Đặc biệt là những cảm xúc rung động mà nó mang lại rất giống với tác phẩm Bàn Long. Tôi thực sự rất thích truyện này. Xây dựng các nhân vật không nông cạn hời hợt mà sâu sắc và chân thực. Bạn có thể cảm thấy như thể họ là những con người thực. Nhân vật chính rất dễ thương và biết điều. Cốt truyện thì không buff cho NVC quá nhiều như đa số các truyện Huyền Huyễn phổ biến khác. Tác phẩm này có những quan điểm rất thực tế, chân thực; và thế giới trong đó cũng hoạt động như trong thế giới thực. Kết luận: nên đọc ngay khi có thể! *** Một bộ truyện đáng đọc, nhưng không hề có một điểm đột phá nào so với truyện khác. Vẫn cứ một dạng xuyên không, trả thù những kẻ coi thường, ám hại, gặp cơ duyên, ngao du, bị người truy sát rồi dần dần trưởng thành. Mo-tic cũ không thể cũ hơn. Nếu đạo hữu nghèo, ít TLT và đã đọc những bộ truyện có Mo-tic như trên thì ko nên đọc, phí TLT. Còn nếu đạo hữu giàu, vẫn khoái đọc dạng Mo-tic như vậy thì cứ vào. Truyện rất đáng đọc. **Ko não (nghĩa bóng): ở đây được hiểu là biết vận dụng bộ não. Giả dụ một tình huống cho dễ hiểu. Để có thể làm giàu. A dùng não, tìm cách để làm giàu theo dạng có chủ ý. (hắn làm thương buôn, chế tạo binh khí, trồng rau, củ, quả,...). Đây là dạng main có não. Còn B thì đi bậy, đi bạ, làm cái khác nhưng vô tình đạt được kho báu nên mới giàu. Đây là dạng k não, chỉ nhờ may mắn và được buff. Trong truyện "TT Vũ Thần" mà đạo hữu đang thăm hỏi ý kiến. Lâm Phong (NVC) chính là kẻ thuộc dạng B. Hắn mạnh là nhờ cơ duyên chứ ko phải nhờ hắn bỏ công, bỏ sức ra nghiên cứu này, nọ mới mạnh. *** Truyện Tuyệt thế vũ thần kể về Lâm Phong, một thiếu niên ở địa cầu, có cơ duyên xảo ngộ, xuyên qua tới thế giới khác.Ở Địa cầu, hắn mồ côi cả cha lẫn mẹ, một tay ông nội nuôi hắn lớn lên. Vì tuổi tác già yếu, lại còn phải nuôi cháu nhỏ nên ông nội hắn xuống sức, già yếu hơn. Ông nội hắn khi thấy bản thân không còn khỏe nữa, đã tích lũy mấy vạn tệ trong ngân hàng để cho hắn phòng thân. Chính vì khoản tích lũy này mà ông ấy không có tiền chữa bệnh. Ngày mà hắn cầm giấy báo đậu đại học khoe ông mình là ngày cuối cùng ông hắn còn ở dương thế. Hắn tự trách mình vì mai mê học tập, mà quên đi người thân duy nhất của mình. Là người tu duy lạc quan, nên khi vào đại học, hắn ra sức học tập, giúp đỡ mọi người. Tiếc thay tầm mắt hắn không tốt, giúp người không được mang ơn còn bị báo oán. Hắn bị đuổi ra khỏi trường học bởi hành vi khiếm nhã với nữ sinh, bên cạnh đó, hắn còn bị kiện ra tòa. Ông mất, bị đuổi khỏi trường, không ai có thể nói lên tiếng nói chính nghĩa bảo vệ hắn, vậy là hắn phải ngồi tù mười năm. Công lao và sự hi sinh của ông nội dành cho hắn hóa thành bọt nước theo con đường tù tội đó. Chính vì lý do trên, sau khi được xuyên không, hắn không vướng bận gì nữa. Kiếp này, hắn quyết tâm phải sống cho thật trọn vẹn, được mọi người nể mặt, mang lại danh tiếng cho người thân. Nhưng trời cao cứ thử thách hắn, cho hắn xuyên qua, nhưng lại rơi vào người một tên thiếu gia có vũ hồn rác rưởi, không thể tu luyện được, không lên được mặt bàn. Lâm thiếu gia cùng họ tên với hắn ở thế giới này, vớn là một đệ tử ngoại môn của Vân Hải Tông, khi hắn xuyên qua, Lâm thiếu gia vốn bị đường huynh cùng tông môn bắt nạt, đánh cho nủa sống, nửa chết, đá khỏi tông môn. Nếu ông trời đã cho hắn cơ hội lần hay này, hắn sẽ nắm lấy, không để tái diễn như kiếp trước nữa. Liệu hắn có đạt được ước vọng của mình không, hay lại là một hồi trêu ngươi của tạo hóa nữa? Hãy đón đọc truyện và tìm hiểu cho mình câu trả lời.   *** Cửu Tiêu đại lục, võ đạo vi tôn, võ giả nhỏ yếu có hàng nghìn, sức lực nghìn cân đánh vỡ bia đá; mà võ giả hùng mạnh có thể chém đứt dòng sông, bổ ra núi lớn; cũng có võ đạo hoàng giả thông thiên triệt địa, ngao du thái hư. Võ đạo, quyết định vận mệnh, quyết định sinh tử; kẻ yếu, bị người ức hiếp; kẻ mạnh, nhìn xuống thiên hạ. Vũ Hồn, thiên phú bẩm sinh của người ở Cửu Tiêu đại lục, là hồn phách của võ giả, có thể nói thành tựu của võ giả có quan hệ mật thiết với Vũ Hồn của kẻ đó. Vũ Hồn có vô số chủng loại, có Vũ Hồn tự nhiên như hỏa diễm, băng phách, lôi điện, phong...; có Vũ Hồn vũ khí như đao, thương, kiếm, kích; có Vũ Hồn thú như Bạch Hổ, Cuồng Tê, Bạo Vượn, Long Xà; đương nhiên còn có Vũ Hồn dị chủng hùng mạnh tỷ như Cuồng Hóa Vũ Hồn, Bất Tử Vũ Hồn. Vũ Hồn có thể tùy theo thực lực võ giả tăng lên không ngừng mà tiến hóa mạnh mẽ hơn. ... Mời các bạn đón đọc Tuyệt Thế Vũ Thần của tác giả Tịnh Vô Ngân.
Sự Báo Thù của Bảy - Pittacus Lore
Sau những diễn biến ở cuối tập trước, giờ đây các Garde đang bị chia tách, không chỗ quay về, không thể liên lạc được với nhau. Tuy vậy giờ đây, mục tiêu vẫn còn đó: đánh bại Setrakus Ra và chủng tộc hiếu chiến Mogadorian của hắn. Liệu họ sẽ tiếp tục mục tiêu đó như thế nào? Họ có còn gặp lại nhau nữa hay không? Liệu Số Năm có thực sự là kẻ xấu sau tất cả những gì hắn đã làm? Hãy cùng theo dõi cuốn sách để biết thêm chi tiết! Cuốn sách được dịch bởi Green-Octopus​. *** Sau đây là hệ thống series Lorien Legacies đã xuất bản:    1. I Am Number Four (Tôi Là Số Bốn) 2. The Power of Six (Sức Mạnh Của Sáu) 3. The Rise of Nine (Số Chín Lên Ngôi) 4. The Fall of Five (Sự Sa Ngã Của Năm) 5. The Revenge of Seven (Sự Báo Thù Của Bảy) 6. The Fate Of Ten (Số Phận Của Mười) 7. United as One (Quy Tụ Làm Một) - (Final Book) Ngoài 7 tập truyện chính ra còn có 15 quyển phụ cho chúng ta biết thêm về các nhân vật, sự kiện được gọi là Hồ sơ thất lạc (The lost file). Và 15 quyển đó được gộp lại và chia thành 5 bộ với các tên gọi riêng. 1. Di sản (The Legacies) #1 - Di sản của Số Sáu (Six's Legacy) #2 - Di sản của Số Chín (Nine's Legacy) #3 - Những di sản đã mất (The Fallen Legacies) 2. Những bí mật lịch sử (Secrect Histories) #4 - Hành trình tìm kiếm Sam (The Search For Sam) #5 - Những ngày cuối của Lories (The Last Days Of Lorien) #6 - Những kẻ bị lãng quên (The Forgotten Ones) 3. Kẻ thù giấu mặt (Hidden Enemy) #7 - Di sản của Số Năm (Five's Legacy) #8 - Trở lại Paradise (Return to Paradise) #9 - Sự phản bội của Số Năm (Five's Betrayal) 4. Đồng minh phe nổi loạn (Rebel Allies) #10 - Kẻ chạy trốn (The Fugitive) #11 - Người điều hướng (The Navigator) #12 - Người bảo vệ (The Guard) 5. Giờ G (Zero Hour) #13 - Các biệt năng tái sinh (Legacies Reborn) #14 - Chốt chặn cuối cùng (Last Defend) #15 - Cuộc săn lùng các Garde (The Hunt For The Garde) *** Cơn ác mộng đã kết thúc. Khi tôi mở mắt ra, chẳng có gì ngoài bóng tối. Tôi đang nằm trên giường, mà tôi có thể nói, không phải là của tôi. Nệm rất to, bằng cách nào đó có thể cong theo cơ thể của tôi, và trong một khoảnh khắc, tôi tự hỏi liệu có phải bạn bè mình đã chuyển tôi đến một trong những chiếc giường lớn hơn trong căn hộ sang trọng của Chín. Tôi vươn chân và cánh tay của mình ra xa nhưng vẫn không thế với tới cạnh giường. Cái chăn trên người tôi trơn hơn là mềm, gần giống như một miếng nhựa, và nó tỏa nhiệt. Không chỉ là nhiệt, tôi nhận ra, mà còn là một dạng rung động ổn định làm dịu cơ bắp đau nhức của tôi. Tôi đã bất tỉnh bao lâu rồi, và tôi đang ở nơi quái quỷ nào đây? Tôi cố gắng nhớ những gì đã xảy ra, nhưng tất cả những gì tôi có thể nghĩ đến là hình ảnh cuối cùng trong giấc mơ của mình. Tôi cảm thấy như đã ở trong cơn ác mộng đó nhiều ngày. Tôi vẫn có thể ngửi thấy mùi cao su cháy khét lẹt của Washington, D.C. Những đám mây mù đầy khắp thành phố, một lời nhắc nhở về trận đánh đã diễn ra ở đó. Hoặc trận đánh sẽ được đánh ở đó, nếu viễn ảnh mà tôi mơ thấy thực sự trở thành hiện thực. Các viễn ảnh. Có phải chúng là một phần của Biệt năng mới? Không ai trong số những người khác có Biệt năng làm họ chấn thương tâm lí vào buổi sáng. Liệu chúng có phải là những lời tiên tri? Những lời đe dọa từ Setrakus Ra, như những giấc mơ của John và Tám đã từng có? Chúng có phải là những lời cảnh báo không? Bất kể chúng là gì, tôi ước chúng sẽ dừng lại. ... Mời các bạn đón đọc Sự Báo Thù của Bảy của tác giả Pittacus Lore.