Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Đốt Cháy Băng Giá

Nếu bạn là cô gái Dusty, nghe tiếng con trai lạ mặt tự nhận là người anh trai Josh mất tích bấy lâu của mình, bạn sẽ hoảng loạn và gọi điện cho cảnh sát? Bạn sẽ khóc oà và chạy vào phòng bố? Bạn sẽ cố ngủ vùi để quên đi giọng nói đầy ám ảnh? Bạn sẽ chạy thẳng vào trong cơn bão tuyết để rồi bị nhấn chìm trong màn đêm đen thẳm? Hay là... Đợi chờ tới đêm mai, Giữa màn đêm mịt mùng, khi bão tuyết gào rú, Chuông điện thoại lại reo... Và người con trai lạ mặt ấy, vẫn đợi bạn...! Sự xuất hiện của cậu bé kì lạ với cuộc điện thoại mỗi đêm khuya đã làm thay đổi cuộc đời Dusty. Những nghi ngờ và rượt đuổi, những bí mật kinh khủng được giấu kín, những sự thật không ai muốn phơi bày, sự sống dậy của một linh hồn tội lỗi... Tất cả cùng cuốn theo mạch câu chuyện để rồi ẩn số tưởng chừng không thể được giải mã dần hé lộ trong ánh sáng ảm đạm của buổi sáng mùa đông sau cơn bão tuyết điên cuồng... Không chỉ là một chuỗi kịch tính khiến bạn chẳng thể rời khỏi trang sách, Đốt Cháy Băng Giá còn mang một ý nghĩa nhân văn to lớn, mà chỉ đến những tình tiết cuối cùng người đọc mới nhận ra. Được thừa nhận về mặt ý tưởng cũng như cách kể chuyện lôi cuốn, Đốt Cháy Băng Giá của tác giả trẻ Tim Bowler đã gặt hái được rất nhiều giải thưởng về Sách hàng đầu như: Giải thưởng Sách Hull 2007, Giải thưởng Sách Highland 2007, Giải thưởng Sách Redbridge 2007, Giải thưởng Sách Trường Stockport 2007, Giải thưởng Sách Teen South Lanarkshire 2008, Giải thưởng Trường Sách Southern 2009, v.v. ... Nếu bạn là một tín đồ của viễn tưởng và kinh dị, Đốt Cháy Băng Giá chính là lựa chọn hàng đầu cho các bạn độc giả trẻ tuổi. Nếu tiết trời đang rét buốt, tốt thôi, hãy chuẩn bị một tách trà thật nóng, một góc quán thật tĩnh mịch, để hoà mình vào từng nhịp thở dồn dập của Đốt Cháy Băng Giá bạn nhé. Và nhớ là: Đốt Cháy Băng Giá không dành cho những cô nàng yếu tim! *** Sinh: 14 tháng 11, 1953 (tuổi 62), Leigh-on-Sea, Vương quốc Liên hiệp Anh và Bắc Ireland Tác giả Tim Bowler là nhà văn người Anh chuyên viết truyện cho lứa tuổi thanh thiếu niên. Ông đã có 19 tác phẩm được xuất bản, đoạt 15 giải thưởng, trong đó có giải thưởng danh giá Carnegie Medal cho tác phẩmCậu bé của sông phát hành vào tháng 8 vừa qua. Nếu như Cậu bé của sông là sự khám phá kỳ diệu, mãnh liệt về những tình cảm gắn bó của một cậu bé mới lớn với người ông bẳn tính thì trong Những cái bóng vừa được phát hành vào đầu tháng 12, Jamie, một cầu thủ quần vợt 17 tuổi luôn tự tìm cách để thoát khỏi cái bóng của cha tồn tại trong cuộc sống của cậu. *** “Tôi sắp chết rồi,” giọng nói lạ cất lên. Dusty siết chặt cái điện thoại. Cô không biết người này là ai. Một tên con trai chạc tuổi cô, căn cứ vào tiếng nói của hắn ta - khoảng chừng mười lăm, mười sáu tuổi, có lẽ lớn hơn một chút. “Có ai ở đầu dây không?” tên đó thì thào. Giọng hắn líu nhíu giận dữ. Cô liếc nhìn đồng hồ. Hai mươi phút nữa là tới nửa đêm. Cô đã trả lời điện thoại ngay lập tức vì nghĩ là ba gọi về báo ông bị kẹt vì tuyết rơi nhưng đang trên đường về. Cô không ngờ lại là tên con trai này. “Có ai ở đó không?” hắn hỏi. “Anh là ai?” Chỉ có tiếng ho khan đáp lại. “Và làm thế nào anh có số điện thoại này?” cô hỏi. “Chúng tôi không nằm trong danh bạ điện thoại.” Lại một tiếng ho nữa nhưng lần này hắn trả lời. “Tôi chỉ nghĩ đại ra một số điện thoại và quay số thôi.” Cô nhăn mặt. Đây hẳn là một trò chơi khăm rồi. Tối thứ Sáu, đêm giao thừa. Một tên con trai nào đó đang chọc phá bạn bè. Nếu lắng nghe thật kỹ, có lẽ cô sẽ nghe thấy được cả tiếng cười thầm bị nén lại ở đằng đó. Nhưng tất cả âm thanh cô nghe thấy là hơi thở khò khè nặng nhọc của hắn ở đầu dây bên kia. Cô nghĩ đến ba đang ở Beckdale hẹn hò. Cô đang vui vẻ ở nhà một mình lần đầu tiên sau nhiều tuần lễ, đặc biệt sau tất cả rắc rối mà cô đã bày ra để khiến ba đi đến cuộc hẹn, nhưng giờ cô ước gì ông mau chóng về nhà. “Cô có nghe tôi nói không?” hắn luống cuống nói. “Tôi đã nói tôi sắp chết mà.” Cô biết đó không phải sự thật. Nếu tên này thật sự gặp nguy hiểm thì hắn ta không thể nào nghĩ đại ra một con số rồi gọi nó. Hắn sẽ gọi 999. “Anh nên gọi cảnh sát,” cô nói. “Tôi không muốn cảnh sát.” “Thế thì là xe cứu thương.” “Tôi không muốn xe cứu thương.” “Nhưng anh nói là anh sắp chết mà.” “Tôi sắp chết đây.” “Thế thì anh cần gọi...” “Tôi không cần gọi bất cứ ai cả. Tôi đã nói tôi sắp chết mà. Tôi không nói là tôi muốn sống.” Một khoảng im lặng nặng nề mà cô chẳng thích thú gì. “Tôi vừa mới dùng thuốc quá liều,” hắn nói. Cô cắn môi, không chắc chắn phải tin vào điều gì nữa và miễn cưỡng bị lôi kéo sâu hơn vào thế giới của tên con trai này. Có thể hắn đang nói thật, có thể không, nhưng cho dù rắc rối của hắn là gì đi nữa thì đó cũng không phải là chuyện người khác có thể giải quyết được. “Tôi không thể giúp anh,” cô nói. “Cô có thể. Tôi chỉ muốn nghe một giọng nói thân thiện thôi. Ai đó để nói chuyện trong khi tôi lịm dần đi.” “Anh cần thành viên của hội bác ái chứ không phải tôi. Tôi sẽ cho anh số của họ.” “Tôi không cần hội bác ái,” hắn nói. “Tôi cần cô.” Chuyện này đang bắt đầu sởn gai ốc rồi đây. Tất cả bản năng của cô mách bảo cô hãy dập điện thoại ngay. Nhưng trước khi cô kịp làm vậy hắn lại nói. “Cô bao nhiêu tuổi?” “Không phải chuyện của anh.” “Cô nghe chừng khoảng mười lăm.” Cô không nói gì. Hắn ta đã đoán trúng, có lẽ chỉ là ăn may nhưng nó vẫn khiến cô lúng túng. “Cô tên gì?” hắn hỏi. “Đấy cũng không phải chuyện của anh.” “Sao cô không cho tôi biết nhỉ?” “Bởi vì nó không liên quan đến anh.” “Tên tôi là Josh.” Cô siết chặt máy điện thoại. Josh - trong tất cả những cái tên nó đã được chọn. Hắn lại nói. “Tôi đã nói tôi tên Josh mà.” “Không, đó không phải tên anh.” Cô đáp. Cô thầm cầu nguyện là mình đã đúng. Cô không muốn bất cứ ai tên là Josh cả. Một khoảng im lặng, rồi hắn nói. “Cô nói đúng. Nó không phải tên tôi. Nhưng cô có thể gọi tôi là Josh nếu cô muốn. Ý tôi là chỉ cần cho tôi có một cái tên là được.” “Tôi không hứng thú với việc đặt tên cho anh.” “Tùy ý cô thôi.” Hắn ta ngừng một chút. “Còn cô thì sao?” “Tôi thì sao cơ?” “Hãy cho tôi một cái tên để tôi có thể gọi cô. Bất cứ cái tên nào cô thích.” Lại một lần nữa bản năng trong cô gào thét bắt cô dập máy. Mấy cái trò tên tuổi này khiến cô cảm thấy dễ tổn thương, đặc biệt là chuyện nói về Josh. Cô bắt đầu cảm thấy thắc mắc về tên này. Hắn hoàn toàn là người xa lạ đối với cô, nhưng lại chọn ra một cái tên vô cùng có ý nghĩa với cô. Có thể đây là một sự trùng hợp ngẫu nhiên. Nhưng cũng có thể hắn biết cô là ai, nơi cô sống và ngay lúc này đang theo dõi nhà cô. Cô liếc mắt nhìn ra phòng khách. Đấy là căn phòng duy nhất trong nhà đang bật đèn sáng, nếu hắn đang quan sát từ bên ngoài, hắn chắc chắn đang nhìn chăm chăm vào ô cửa sổ này. Cô mừng là rèm cửa đã được kéo vào rồi. Nhưng điều đó không khiến cô cảm thấy an toàn hơn. Bản thân Thorn Cottage là một ngôi nhà duyên dáng đẹp đẽ. Vùng ngoại ô của Beckdale cách đó vài dặm về bên phải và không có gì ở bên trái ngoại trừ công viên Stonewell và khu đồng hoang Kilbury, xa xa là cái hồ và những đồi dốc đá, ở đây ít được bảo vệ. “Tôi không phải đang theo dõi qua cửa sổ đâu,” hắn đột nhiên nói. “Tôi không biết cô là ai và sống ở đâu.” Cô rùng mình. Dường như hắn có thể nói ra từng nỗi sợ hãi đang lướt qua tâm trí cô lúc này. Nhưng điều tiếp theo hắn nói mới càng làm tăng thêm nỗi lo sợ của cô. “Daisy à?” Cô cứng đờ người. “Anh nói gì cơ?” “Daisy. Tôi đang cố đoán tên cô. Thứ gì đó đại loại như Daisy.” Cô nuốt khan và lại thấy ánh mắt mình đang liếc về phía những tấm rèm cửa. “Tôi đã bảo rồi,” hắn nói. “Tôi không phải đang theo dõi ngoài cửa sổ đâu.” Bây giờ thì cô hoảng sợ thật sự. Tên con trai này dường như biết mọi điều cô đang làm và đang nghĩ. Cô cố gắng lý trí hơn. Có thể chuyện đó với hắn ta không khó khăn gì. Hắn chắc phải biết một cô gái trẻ trong hoàn cảnh thế này sẽ sợ hãi, nhận ra cô đang thắc mắc hắn ở đâu và có thể đang liếc nhìn ra cửa sổ. Nhưng cái tên Josh, rồi còn... Daisy nữa chứ. Nó không chính xác nhưng cũng gần đúng. “Tôi không phải tên Daisy,” cô chậm rãi nói. “Tôi không nghĩ cô tên đó,” hắn nói. “Nhưng nó gần giống như thế, đúng không?” Cô không trả lời. “Thế... Cô nàng cá tính thì sao?” hắn lại nói. “Tôi có thể gọi cô như thế không? Tôi biết nó thật quái dị nhưng cô nghe có vẻ giống một cô nàng bạo dạn.” Cô thở gấp. Bây giờ thì nghiêm trọng rồi đây. Chỉ duy nhất một người trên thế giới này từng gọi cô là cô nàng cá tính. Đó là cách gọi thân mật người đó dành cho cô, và thật quá mức không bình thường khi hắn có thể đoán được. Anh chàng này biết cô là ai - và còn biết nhiều là đằng khác. “Josh đang ở đâu?” cô lạnh lùng hỏi. “Tôi không biết ai tên Josh cả.” “Anh ấy đâu? Nói cho tôi biết.” “Tôi không biết ai là Josh mà.” “Anh vừa mới nói cái tên Josh một phút trước còn gì.” “Tôi bịa ra thôi. Giống như tôi nghĩ đại ra số điện thoại nhà cô ấy. Và cái tên Daisy nữa.” “Cả cô nàng cá tính nữa?” “Phải. Sao nào? Có ai gọi cô bằng cái tên đó à?” Cô không trả lời, đúng hơn là không muốn trả lời. Lúc này những nghi ngờ đang chạy đua trong đầu cô. Anh chàng này biết nhiều hơn so với những gì hắn chịu thừa nhận. Cô phải tìm hiểu cho ra đó là gì. Một khuôn mặt chập chờn hiền ra trong tâm trí cô: gương mặt cô đã không được thấy từ hai năm nay nhưng nó vẫn luôn ám ảnh từng ngày, đôi khi là từng giờ, thậm chí dường như là từng phút trong đời cô. “Josh đang ở đâu?” Cô lại hỏi. “Tôi đã nói cô rồi. Tôi không biết ai tên Josh cả.” “Anh biết.” “Tôi không biết.” “Nhưng anh vừa nói...” “Tôi không quan tâm mình đã nói gì.” Giọng hắn bây giờ nghe đã có vẻ cáu kỉnh. “Tôi không quan tâm ma xui quỷ khiến thế quái nào, được chứ? Tôi đã nói điều tôi nói. Tôi không biết nó nảy nòi ra từ đâu cả.” Cô cố gắng làm mình bình tĩnh lại. Cô biết phải thận trọng, phải thăm dò tên này nhưng nếu cô dồn ép quá, hắn sẽ gác máy. “Hãy cho tôi biết tại sao anh lại chọn mấy cái tên ấy,” cô nói. Nhưng tên đó không trả lời. Thay vào đó cô nghe thấy hắn đang nôn khan ở đầu dây bên kia. Cô lắng nghe, đầu óc rối bời. Nếu trò này chỉ là diễn kịch thì nó khá là đạt đấy. Tiếng nôn ọe tiếp tục dường như một lúc lâu, rồi đột nhiên ngừng lại. “Anh ổn chứ?” cô hỏi. Không trả lời, chỉ có một tiếng động khác mà cô lập tức nhận ra nó là tiếng gì. “Anh đang uống thứ gì đó,” cô nói. “Là gì thế?” “Rượu rẻ tiền,” có tiếp đáp lại. “Mùi vị như cứt ý.” Cô nghe thấy một tiếng lọc xọc. “Gì thế?” cô hỏi. “Cái gì cơ?” “Âm thanh đó.” “Đây á?” Và cô lại nghe thấy tiếng lọc xọc đó lần nữa. “Phải rồi.” “Lọ thuốc viên,” hắn nói. “Tôi nghĩ mình có thể vật vã lần cuối nhiều nên mang thêm một ít nữa. Nếu mà tôi có thể bỏ cái nắp chết tiệt này ra.” “Nghe này,” cô bắt đầu định nói. Nhưng tên con trai kia không nghe nữa. Hắn ta hình như đã bỏ điện thoại xuống và đang đánh vật để mở lọ thuốc ra. Cô nghe tiếng hắn chửi rủa mình khi vặn cái nắp lọ. Sau đó cô nghe thấy tiếng rên rỉ hài lòng, tiếp theo sau đấy là một khoảng im lặng. “Anh còn đó không?” cô hỏi. Không có tiếng trả lời. Cô cố suy nghĩ. Bây giờ cô tin rằng tên con trai kia đã dùng quá liều thuốc và thậm chí ngay lúc này cũng đang nuốt thêm thuốc nữa. Nhưng cô cũng tin rằng hắn biết điều gì đó về Josh. Cô phải moi cho được những gì có thể từ chỗ hắn. Nhưng trước hết cô phải cứu sống hắn đã, điều đó có nghĩa là phải tìm ra xem hắn đang ở đâu. Nếu may mắn hắn sẽ nói cho cô biết. Có khả năng đây không phải là một nỗ lực tự sát mà là một lời cầu cứu. “Anh còn đấy không?” cô lại gọi.   Mời các bạn đón đọc Đốt Cháy Băng Giá của tác giả Tim Bowler.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Cẩm Tú Kỳ Bào - Chu Nghiệp Á
AudioBook Cẩm Tú Kỳ Bào   “Trong đêm khuya thanh vắng, một người phụ nữ mặc chiếc Cẩm tú kỳ bào đi lại phía tôi... Lời nguyền oán hận quay trở lại, số mệnh đau thương khó tránh”.   Thời Dân quốc, một cô dâu vì không lấy được người mình yêu đã mặc chiếc áo xường xám màu xanh sậm nhảy sông tự tận. Chiếc áo bị nguyền rủa đó về sau đã gây ra bao nhiêu cái chết ky kỳ... Gần một trăm năm sau, Lý Ảnh, chủ hiệu Cẩm tú kỳ bào vô tình gặp chiếc xường xám ấy, những câu chuyện quái dị cũng bắt đầu xuất hiện. Lần theo dấu vết, người ta tìm ra những sự thực kinh hoàng. Tưởng chỉ có ma quỷ hại người, nhưng người hại người cũng đáng sợ không kém. Chữ Tình vốn không ai là tránh được. Tình yêu có thể khiến người ta hạnh phúc, nhưng cũng có thể đẩy một con người vào chỗ mất hết lý trí, trở nên điên rồ và gây ra tội ác không ai hình dung nổi. Mà sự tổn thương giống như con dao hai lưỡi, làm đau người mười thì mình cũng đau đến tám phần. Thù hận trong một phút sẽ tước đoạt mất niềm vui của cả một đời… Cẩm Tú Kỳ Bào - Tác phẩm kinh dị được hàng triệu độc giả truyền tay nhau. Tiểu thuyết kinh dị lấy được nhiều nước mắt nhất của độc giả từ trước đến nay.   Xuất bản lần đầu năm 2005 ở Trung Quốc với tên nguyên gốc, “Cẩm tú kỳ bào” đã lập tức gây tiếng vang lớn, đưa Chu Nghiệp Á, nhà văn chuyên viết truyện kinh dị giả tưởng vào hàng ngũ những nhà văn viết tiểu thuyết kinh dị hàng đầu Trung Quốc. Mời Cẩm Tú Bào của tác giả Chu Nghiệp Á.
eBook Đạo Mộ Bút ký - Chung Cực giải mê full prc, pdf, epub [Luận đàm]
Tên Ebook: Đạo mộ Bút ký – Chung cực giải mê (full prc, pdf, epub) Tác Giả: Noãn Hòa Hồ Ly Bắc Kinh Thể loại: Luận đàm, Văn học phương Đông   Dịch Giả: Tích Vũ   Nguồn: tichvulau.blogspot.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ  - http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Đạo Mộ Bút ký - Chung Cực giải mê Giới thiệu:   “Chung Cực” rốt cuộc là gì? Hẳn là thế này, khi Muộn Du Bình cầm ấn quỷ mở cánh cửa thanh đồng, Tam Thúc ở bên trong quát: “Ra ngoài ra ngoài, ta còn chưa có nghĩ ra”. Đùa vậy thôi. Đọc hết “Đạo Mộ Bút Ký” - tải eBook, mình cảm thấy còn quá nhiều điều nghi vấn, tình cờ phát hiện ra “Chung Cực Giải Mê” này, dù không hoàn toàn đồng ý với tất cả những luận điểm của Noãn Hòa Hồ Ly Bắc Kinh, nhưng hầu hết những gì được đề cập và phân tích đều khá công phu và hợp lý, giúp cho những người còn chìm trong “cơn mê” với Đạo Mộ Bút Ký có thể “vỡ” ra nhiều điều. Cho nên mình mạn phép dịch và chia sẻ bài viết này, hi vọng độc giả Đạo Mộ Bút Ký có thể cùng suy ngẫm và chia sẻ quan điểm để “giải mê”. Mời các bạn đón đọc Đạo Mộ Bút ký - Chung Cực giải mê của tác giả Noãn Hòa Hồ Ly Bắc Kinh.
Quỷ Hô Bắt Quỷ
AudioBook Quỷ Hô Bắt Quỷ Vương Hủ là một trạch nam gàn dở, hắn mướn nhà trọ cạnh một khu nghĩa địa để tiết kiệm ngân sách. Sau khi bị một sự việc ma quái hù dọa, hắn quyết định đào mộ để trả đũa oan hồn, may sao nhận được quyển sách Phục Ma. Bước vào hành trình săn đuổi ma quỷ không có lối thoát, cuộc đời hắn rồi sẽ ra sao? Hãy cùng theo dõi Quỷ Hô Bắt Quỷ và cảm nhận đỉnh cao của sự hài hước... *** Thần chẳng mấy khi giết người nhưng luôn giết sạch những ai muốn thành thần. Ba Ngày Ngủ Hai ngữ lục Thành Đô, lúc này, hôm nay. Khoảnh khắc khi Tinh Long dẫn đầu một nhóm người săn quỷ đi đến trước mặt Liễu Khuynh Nhược, người kia chẳng hề lộ vẻ kinh ngạc. Thực tế cho thấy, nhiều năm qua chưa có tình huống nào khiến nàng nảy sinh cảm giác không ổn. Miêu Gia cũng lặng lẽ bám theo sau. Với hắn, việc cứu Vương Hủ không cần phải vội làm gì. Hắn đang rất muốn biết sức mạnh thực sự của Tinh Long, một trong hai người mạnh nhất trên đời, đạt đến mức nào. Nào ngờ, vừa thấy mặt nhau, hai bên còn chưa kịp nói vài câu vô dụng như “Giao người ra đây!” thì thằng cha Tinh Long đã cầm Kính Côn Luân xông lên. Liễu Khuynh Nhược thừa biết uy lực của thứ này. Với linh lực mạnh mẽ của Tinh Long, nếu mình đối đầu chính diện với hắn thì sẽ dẫn đến cơn lốc thời không. Mặc dù bản thân không bị xé ra thành nhiều mảnh nhưng gặp phải sự tấn công liên tục của dòng thời gian cũng rất nghiêm trọng. Đến lúc đó, người có năng lực thế nào đi nữa vẫn phải rơi vào tình huống bị động. Tuy nhiên, nàng không chọn cách trốn tránh. Liễu Khuynh Nhược không bao giờ làm những việc khiến mình trông có vẻ yếu thế! Chân Thần Ma Phương là một thứ giống với danh sách tử thần, thậm chí còn tốt hơn. Sau khi biến mất vào nhiều năm trước, thứ bảo vật hàng đầu ấy lại xuất hiện lần nữa trên tay của Liễu Khuynh Nhược. Hai món pháp khí mạnh nhất. Hai người có linh lực đạt đến đỉnh cao. Sức mạnh của họ va chạm với nhau ở trên không. Vết rách thời không bỗng xuất hiện. Linh khí tản ra xung quanh như cơn sóng thần. Đúng vào lúc này, hai người khác không hẹn mà cùng lao tới. Họ chính là Vương Hủ “lấy xì dầu” (1) bên phía Vô Hồn và “khán giả” Miêu Gia bên phía người săn quỷ. ...
Trăng Đêm - Tích Lan Thành
Tên eBook: Trăng Đêm (full prc, pdf, epub) Tác giả: Tích Lan Thành Thể loại: Huyền ảo, Kinh dị, Văn học phương Đông   Người dịch: Lam Nguyệt   Kích thước: 14.5 x 20.5 cm   Số trang: 1.066   Ngày xuất bản: 20/11/2014   Giá bìa: 129.000 ₫   Công ty phát hành: Bách Việt   Tạo prc: Mèo   Nguồn: Ebook Fun&Free - fb.com/groups/eb.fun.free   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook -  http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Trăng Đêm Giới thiệu: Dạ Lạc chủ tể cõi U Minh, khoác trên mình danh xưng Tà Thần bị nguyền rủa xua đuổi, bị lưu đày hàng ngàn năm, cuối cùng đã tìm lại được đầy đủ các mảnh vỡ linh hồn và kí ức của mình trong hình hài của Phong Linh – cô sinh viên năm 2 trường đại học Cốc Giang bình thường. Tại trường học này, Phong Linh đã quen với một nhóm bạn là một Hội siêu nhiên. Câu chuyện diễn ra xoay quanh những nhân vật này, Phong Linh hay chính là Dạ Lạc cùng với em trai Dạ Ly và 6 sứ giả U Minh của mình tuy chỉ là khách trong thế giới này, nhưng vô tình bị kéo vào vòng xoáy tranh chấp giữa loài người và yêu ma, trở thành nhân vật chủ chốt quyết định đến sự tồn vong của thế giới loài người, và quyết định kết quả trong cuộc chiến giữa loài người và yêu ma. Liệu rằng một Tà Thần bị nguyền rủa xua đuổi nhưng vẫn mang trên mình nguồn linh lực thánh khiết kia sẽ đưa ra quyết định như thế nào, giúp loài người tiêu diệt yêu ma, hay trở thành Ma Vương thống lĩnh ma tộc?   “Ngủ sâu trong đêm dịu dàng yên tĩnh   Muốn lau đi lệ sót chưa khô nơi khóe mắt người   Ánh trăng dần mơ hồ mờ tỏ   Ngập ngừng nơi đầu đường, lạc mất phương hướng tương lai   Ngẩng đầu nhìn trăng tàn như máu   Muốn vỗ về tâm hồn run rẩy bi thương   Màn đêm buông xuống tiếng thở than   Biết tìm kiếm hạnh phúc thực sự nơi nào nữa   Rồi cũng đành đi vào giấc mộng   Hy vọng người trân trọng hồi ức những đêm hè   Cho đến phút giây cuối cùng của sự sống   Giai điệu đêm trăng đã tấu lên   Đuổi theo đường chân trời không dấu vết   Chờ đợi người quay lại...”   (Lời Dạ Lạc tâm sự với cây đàn) Mời các bạn đón đọc Trăng Đêm của tác giả Tích Lan Thành.