Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Ngự Linh Sư Thiên Tài (Tiêu Tương Túy Vũ)

Kiếp trước, nàng là “Quái vật” duy nhất còn sống sót trong cuộc thí nghiệm bí mật, nàng tàn nhẫn, không tiếc liều cả tính mạng bản thân cũng phải báo thù vì mình và đồng bạn bị chết oan!

Tỉnh lại ở dị thế, nàng trở thành người không cha không mẹ, huynh trưởng mất tích, chịu đựng mọi sự khinh bỉ khi dễ của thân thích, làm một đại tiểu thư vô dụng.

Tình cảnh càng khó khăn, ý chí chiến đấu của nàng càng dâng trào. Nàng thề đời này nhất định phải trôi qua muôn màu muôn vẻ, đứng ở ngọn núi cao nhất cười kiêu ngạo nhìn cuộc đời. Về phần đám ruồi bọ dám can đảm quấy phá sự thanh tĩnh của nàng, tất cả đều đưa đến địa ngục là tốt nhất.

Thể chất yếu kém? Không sao, bảo vật bí ẩn trong bảo tàng của nàng đủ để nàng nhanh chóng thăng cấp thành đấu sĩ mạnh nhất.

Không thể cảm ứng nguyên tố tự nhiên, không cách nào trở thành Ma Pháp Sư? Nàng mới không thèm, có vô hạn cường đại lực tinh thần làm hậu thuẫn, trở thành Ma Pháp Sư toàn hệ dễ như trở bàn tay. Tìm mua: Ngự Linh Sư Thiên Tài TiKi Lazada Shopee

Muốn trở thành Ngự Linh Sư là mơ mộng viễn vông? Người nói lời này thấy nàng còn nhỏ tuổi mà đã tu thành Ngự Linh Sư nhanh nhất trong lịch sử thì đều muốn đập đầu vào tường.

Giám bảo sư? Luyện đan sư? Đoán khí sư? Nàng chỉ là tiện tay đùa nghịch mà thôi, tại sao lại bị một nhóm người khóc kêu gọi là thần tượng?

Đối thủ của nàng nói nàng là kẻ địch đáng sợ nhất, lòng dạ độc ác, khát máu vô tình. Bằng hữu của nàng nói nàng là đồng bạn đáng dựa vào nhất trên đời này, có thể vĩnh viễn yên tâm giao sau lưng cho nàng. Ca ca của nàng kiên trì nàng là muội muội xinh đẹp nhất, đáng yêu nhất trên đời. Về phần nam nhân dám có ý với nàng, thực lực không đủ sớm đã bị những người hâm mộ khác đánh thành thịt vụn, còn dư lại thì nghiến răng nghiến lợi: Phượng Vũ, ngoại trừ mọi thứ toàn năng ra thì trước tình cảm ngươi thật sự chỉ là tảng đá!

Trừ bỏ thích đứng xem, nàng chỉ là một người cuồng tu hành thích du lịch thám hiểm khắp nơi mà thôi. Ma sủng, linh sủng, Thượng Cổ linh khí... Tất cả bảo vật bí ẩn nơi tay, lại được vị tiền bối thần bí tùy thân tự mình chỉ điểm nàng tu hành, Phượng Vũ nếu không trở thành Ngự linh sư vĩ đại nhất liền thề viết ngược tên lại!***

Nhớ tới cuộc huyết chiến kia, trên mặt Ban Tư lộ ra một tia chán nản: "May mà ta xuất ra ma thú mà ta nuôi dưỡng nhiều năm để ngăn cản, nếu không chỉ sợ lúc đó đã mất mạng. Đáng tiếc, tất cả bọn họ đều chết rồi, tâm huyết nhiều năm của ta, vì vậy mà hóa thành hư không." Nghe vậy, Phượng Vũ nắm chặt tay Ban Tư: "Nhà bị phá hủy có thể xây lại, ma thú chết đi còn có thể nuôi lại, chỉ cần người còn sống là tốt rồi." Nghe được sự an ủi của nàng, trái tim Ban Tư dâng lên mấy phần ấm áp.

Ngừng lại một chút, lại nói: "Thật vất vả ta mới có thể thoát ra ngoài, người đuổi giết ta luôn gắt gao bám sau lưng ta. Có đến vài lần thiếu chút nữa bọn họ đã phát hiện ra ta, nhưng cũng chính thừa dịp ở gần đó, ta mới nghe được đối thoại của bọn họ, mới phát hiện bọn họ là người của Quang Minh Thánh Điện. Chắc là nghe được tin tức sau cuộc chiến ở Ma Vực năm đó, còn có người chưa chết, mới phái người ra ngoài đuổi giết ta."

Phượng Vũ khinh thường nói: "Bọn tiểu nhân đó, lỗ mũi còn thính hơn cả chó."

"Tiểu nhân?"

"Không sai." Phượng Vũ nói ra đủ loại hành vi ti tiện bỉ ổi của ngân y hộ vệ mà mình gặp được hôm nay, "Rõ ràng là làm chuyện còn hung ác hơn so với cường đạo, mà vẫn còn tự xưng là Quang Minh Thánh Điện, thật là ô nhục hai chữ Quang Minh."

Trên mặt Ban Tư lại lộ ra vẻ không hiểu: "Thật kỳ lạ... Mấy chục năm trước, Quang Minh Thánh Điện không có loại tác phong làm việc như vậy, từ trước đến giờ bọn họ tự cho mình là người bảo vệ Linh Sĩ, cực kỳ gò bó và nghiêm nghị đối với thủ hạ. Mặc dù bệ hạ đối đầu với bọn họ, nhưng đánh giá không thấp đối tác phong làm việc của bọn họ, đảm bảo đảm đương nổi bốn chữ quang minh lỗi lạc."

"Quang minh lỗi lạc? Quả đúng như vậy, trong cuộc chiến năm đó nếu bọn họ không xúi giục sư phụ coi trọng thủ hạ, thì sư phụ cũng sẽ không thua trong cuộc chiến kia, bị người ta phong ấn 60 năm."

Phượng Vũ xem thường nói. "Chuyện năm đó, quả thật là có nhiều điểm đáng nghi, đến nay ta vẫn có vài chỗ không hiểu. Mà hiện tại thủ đoạn của Quang Minh Thánh Điện trở nênác độc như thế, cũng là hoàn toàn vượt khỏi dự liệu của ta."

Dù sao cũng không phải điểm mấu chốt của sự tình, Ban Tư nghĩ một lát không nghĩ ra, liền vứt nó qua một bên, hỏi thăm Phượng Vũ gần đây bệ hạ có bị người của Ma Vực truy lùng hay không. Sau khi lấy được câu trả lời là không, thì lo lắng lớn nhất trong tim rốt cuộc cũng biến mất: "Việc ta lo lắng nhất chính là chuyện này sẽ liên lụy bệ hạ, nếu như vô sự, thì không còn gì tốt hơn."

"Chỗ ở trước đây của người đâu? Mặc dù ngân y hộ vệ bị tiêu diệt, nhưng thành Quang Minh khẳng định còn có thể phái sát thủ ra ngoài. Theo ý ta, không bằng trước mắt người tìm một nơi tốt để dưỡng thương, chờ mọi chuyện đi qua rồi hãy nói."

Mặc dù có thù hận vô cùng lớn với Quang Minh Thánh Điện, nhưng Ban Tư biết rõ chỉ dựa vào sức của một mình mình cũng không cách nào đối kháng với Quang Minh Thánh Điện.

Ngay lập tức chỉ có thể cắn răng nhịn xuống việc bị luân phiên đuổi giết, lòng báo thù càng thêm mạnh mẽ: "Được, chúng ta yên lặng chờ bệ hạ tu hành trở về sẽ tính toán sau." Chủ ý đầu tiên là tìm nơi dưỡng thương lại làm hai người lo lắng: thế lực thành Quang Minh Thánh trải rộng khắp thiên hạ, phải tìm được một nơi có thể lừa gạt được bọn họ dễ vậy sao?

"Trước tiên chúng ta ra khỏi Tử Vong Chi Cốc, rồi hãy tìm nơi đặt chân." "Bây giờ, cũng chỉ có thể làm như vậy." Vừa dứt lời, mảnh đất bằng phẳng đột nhiên nổi lên một trận cuồng phong, hoa cỏ cắm rễ không sâu vì vậy mà bị kéo lên, bay đi theo gió. Ngửi được mùi máu tươi thoang thoảng trong không khí, Phượng Vũ không khỏi nhíu nhíu mày: "Nơi nào đã xảy ra chuyện? Cái cốc chết tiệt này quả nhiên giống như tên gọi, thật đúng là không yên ổn."

Cùng lúc đó, thành Quang Minh, Quang Minh Thánh Điện. Bên trong phòng đèn đuốc sáng trưng, có một bóng người khô gầy đứng chắp tay, nếp nhăn khắp nơi trên mặt, một đôi mắt sáng rực tràn đầy hung ác, một nốt ruồi đen bên quai hàm không ngừng lay động theo bắp thịt, giống như có thể rớt xuống từ trên mặt bất cứ lúc nào.

"60 năm rồi! Rốt cuộc lại để cho ta tìm được chỗ của dư nghiệt Ma Vực! Lần này, ngàn vạn lần ta cũng không thể bỏ qua, cho dù là《 Ngự Linh yếu quyết 》, hay là cánh cửa kia..." Rất nhanh, sự thiết tha trong mắt hắn đã bị sự tính toán thay thế: "Đáng ghét, nếu ta tự mình đi nhất định sẽ kinh động đến những người khác. Thôi, hay là trước tiên phái những người khác đi tiếp ứng cho ngân y hộ vệ, tránh cho đám phế vật kia làm hỏng mọi chuyện. Nhưng chuyện này có liên quan đến một việc trọng đại, ta luôn đối muốn giữ bí mật với tất cả mọi người, ta phải phái người nào đi đây?"

Do dự một chút, lão giả gầy khô liền có quyết định: "Để cho đứa bé kia đi đi, trên người hắn có thứ ta tự tay gieo xuống... Trên đời này cũng chỉ có hắn tuyệt đối sẽ không phản bội, giấu giếm ta." Hình như lão giả rất hài lòng đối với quyết định của mình, cuối đầu nở nụ cười, âm thanh thô kệt giống như tiếng quạ kêu.

Ánh đèn chiếu bóng dáng của hắn lên trên bức tường tuyết trắng, không biết có phải góc độ có vấn đề hay không, mà bóng dáng của hắn cũng giống như một con quạ đang chờ cái gì đó, giống như đang chọn người để ăn, nhìn qua chẳng tốt lành gì.

Lúc này, cửa chính hoa lệ đang khép chặt đột nhiên bị người nhẹ nhàng gõ. Bị cắt đứt suy nghĩ trong mắt lão giả lóe lên một tia tức giận, âm thanh vẫn hùng hậu hòa ái như thường ngày, và vẻ mặt hoàn toàn khác biệt với ban nãy: "Chuyện gì?"

"Thánh Tế tư đại nhân tôn kính, thuộc hạ có chuyện quan trọng xin bẩm báo với ngài." Nghe được âm thanh, lão giả được gọi là Thánh Tế tư không khỏi khinh ngạc: "Là Tả Trường đại nhân sao? Có chuyện gì, vào đây rồi nói."

Cửa chính không tiếng động mở ra, đi vào là một lão giả mặt mày ngoan độc, đi về phía trước, quỳ xuống trước Thánh Tế tư ở phía xa: "Đại nhân, học trò cưng của ta Cam Ma La hơn mười ngày trước lại Tu Tháp Đế Quốc bị người ta giết hại! Mà trong thơ hồi âm của hoàng tộc Lạc thị của Tu Tháp, lại rất là che chở đối với hung thủ! Cam Ma La là Sứ giả Thánh điện phái đến đại lục, Tu Tháp đế quốc rõ ràng là đối nghịch với Quang Minh Thánh Điện, nói không chừng chính là bọn họ phái hung thủ giết chết ái đồ của ta! Thuộc hạ thỉnh cầu ngài lập tức phái ra hộ vệ mạnh nhất của Quang Minh, tiêu diệt Tu Tháp Đế Quốc, huyết tẩy những tội đồ này để rửa sạch sỉ nhục trên mình Quang Minh Thánh Điện!"

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Ngự Linh Sư Thiên Tài PDF của tác giả Tiêu Tương Túy Vũ nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Tuyển Tập Truyện Ngắn Nam Cao (Nam Cao)
Nam Cao tên thật là Trần Hữu Trí. Sinh ngày 29-10-1917 tại làng Đại Hoàng, phủ Lý Nhân, tỉnh Hà Nam - nay là xã Nhân Hậu, huyện Lý Nhân, tỉnh Hà Nam Ninh. Gia đình làm ruộng và có một hiệu bán đồ gỗ ở Nam Định, sau bị phá sản. Thời kì Mặt trận Dân chủ, học xong bậc Cao đẳng Tiểu học, Nam Cao về làng, rồi theo một ông cậu họ vào Sài Gòn để kiếm việc làm ăn. Làm phóng viên báo Kịch bóng, viết quảng cáo, thư ký hiệu buôn, dạy học tư, chích thuốc ở bệnh viện….Lúc rỗi, thâm nhập đời sống thợ thuyền, đọc sách, học thêm và mơ ước một chuyến đi xa. Ốm nặng, trở về làng một thời gian, rồi ra Hà Nội dạy học tư, viết văn dưới bút danh Nam Cao (ghép hai chữ đầu tên huyện và tổng quê: Nam Sang, Cao Đà), cùng một số bút danh khác như Nguyệt, Thúy Rư, Xuân Du, Nhiêu Khê… Sự kiếm sống khá vất vả, vì vào nghề văn khá chật vật, và dạy học tư thu nhập bấp bênh. Vợ con và bố mẹ sống ở quê - làng Đại Hoàng, nơi nhà văn thường xuyên lui về để nghỉ ngơi, và khai thác chất liệu để viết. Hoạt động trong nhóm Văn hóa Cứu quốc bí mật ở Hà Nội từ 1943. Cách mạng tháng Tám về làng, tham gia cướp chính quyền ở xã, rồi làm báo thông tin, văn hóa tỉnh. Chuyển ra Hà Nội, công tác ở Hội văn hóa Cứu quốc và tham gia tòa soạn tạp chí Tiên Phong, cơ quan ngôn luận của Hội. Kháng chiến toàn quốc bùng nổ, trở về quê, hoạt động ở xã, rồi lên tỉnh tham gia công tác tuyên truyền, địch vận, công giáo vận…Giữa 1947, được điều lên Việt Bắc làm báo Cứu quốc Việt Bắc cùng Tô Hoài, Trần Đình Thọ. Thời gian này, được kết nạp vào Đảng Cộng Sản Đông Dương. Ở Việt Bắc, Nam Cao làm báo, viết văn, soạn sách giáo khoa, viết sách địa lý phổ thông. Sau chiến dịch Biên giới năm 1950, về công tác ở Hội Văn nghệ. Cuối năm 1951, sau khi cùng Nguyễn Huy Tưởng vào Khu Bốn trở ra, Nam Cao đi theo đoàn cán bộ Thuế nông nghiệp vào công tác ở vùng địch hậu Khu Ba. Bị địch phục kích và bắn chết ở quãng Miễu Giáp - Hoàng Đan (tỉnh Ninh Bình cũ) ngày 31-11-1951. Tìm mua: Tuyển Tập Truyện Ngắn Nam Cao TiKi Lazada Shopee - Tác phẩm Chí Phèo (tên cũ: Đôi lứa xứng đôi); NXB Đời mới: 1941. - Nửa đêm (tập truyện): NXB Cộng lực: 1943. - Truyện người hàng xóm (truyện dài): in trên Trung Bắc chủ nhật, từ tháng 4 đến tháng 9 - 1944 - Cười (tập truyện); NXB Minh Đức: 1946 - Đôi mắt: đăng báo năm 1948; in thành tập cùng một số truyện kí khác viết trong khoảng 1947-1948; NXB Văn nghệ: 1954. - Chuyện biên giới (tập kí); NXB Văn nghệ: 1951. - Đóng góp (kịch); NXB Văn nghệ: 1951 - Sống mòn (tiểu thuyết) viết 1944; NXB Văn nghệ: 1956 Tái bản: - Chí Phèo (tập truyện); NXB Văn nghệ; 1957. - Truyện ngắn Nam Cao (tập truyện); NXB Văn hóa; 1960 - Một đám cưới (tập truyện); NXB Văn học; 1963 - Nam Cao - Tác phẩm (2 tập); NXB Văn học; 1976-1977. Truyện thiếu nhi (trước 1945): - Nụ cười. Hoa Mai số 20. - Người thợ rèn. Hoa Mai số 20. - Con mèo mắt ngọc. Hoa Mai; Tết 1942. - Ba người bạn. Hoa Xuân số 28; 1942. - Những kẻ khốn nạn. Hoa Mai số 17-18; 1942. - Phiêu lưu. Hoa Mai; 1943. - Bảy bông lúa lép. Hoa Mai; 1943. - v.v…. Truyện dài, viết trước năm 1945, mất bản thảo: - Cái bát - Một đời người. - Cái miếu. - Ngày lụt. Tập truyện trong ebook này gồm có: NGHÈO ĐUI MÙ CÁI CHẾT CỦA CON MỰC CHÍ PHÈO CÁI MẶT KHÔNG CHƠI ĐƯỢC NHỎ NHEN CON MÈO NHỮNG CHUYỆN KHÔNG MUỐN VIẾT NHÌN NGƯỜI TA SUNG SƯỚNG ĐÒN CHỒNG GIĂNG SÁNG ĐÔI MÓNG GIÒ TRẺ CON KHÔNG ĐƯỢC ĂN THỊT CHÓ ĐÓN KHÁCH MUA NHÀ QUÁI DỊ TỪ NGÀY MẸ CHẾT LÀM TỔ THÔI, ĐI VỀ…. TRUYỆN TÌNH MUA DANH MỘT TRUYỆN XÚVƠNIA TƯ CÁCH MÕ ĐIẾU VĂN MỘT BỮA NO Ở HIỀN LÃO HẠC RỬA HỜN RÌNH TRỘM LANG RẬN MỘT ĐÁM CƯỚI NỬA ĐÊM DÌ HẢO TRUYỆN NGƯỜI HÀNG XÓM ĐỜI THỪA SAO LẠI THẾ NÀY CƯỜI QUÊN ĐIỀU ĐỘ NƯỚC MẮT BÀI HỌC QUÉT NHÀ XEM BÓI SỐNG MÒN MÒ SÂM-BANH NỖI TRUÂN CHUYÊN CỦA KHÁCH MÁ HỒNG ĐƯỜNG VÔ NAM ĐỢI CHỜ Ở RỪNG ĐÔI MẮT NHỮNG BÀN TAY ĐẸP ẤY TRÊN NHỮNG CON ĐƯỜNG VIỆT BẮC TỪ NGƯỢC VỀ XUÔI BỐN CÂY SỐ CÁCH MỘT CĂN CỨ ĐỊCH VUI DÂN CÔNG TRẦN CỪ VÀI NÉT GHI QUA VÙNG VỪA GIẢI PHÓNG HỘI NGHỊ NÓI THẲNG ĐỊNH MỨCDưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Nam Cao":Chí PhèoĐôi Lứa Xứng ĐôiĐôi MắtĐời ThừaLão HạcSống MònTuyển Tập Truyện Ngắn Nam CaoĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Tuyển Tập Truyện Ngắn Nam Cao PDF của tác giả Nam Cao nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Tuyển Tập Truyện Ngắn Nam Cao (Nam Cao)
Nam Cao tên thật là Trần Hữu Trí. Sinh ngày 29-10-1917 tại làng Đại Hoàng, phủ Lý Nhân, tỉnh Hà Nam - nay là xã Nhân Hậu, huyện Lý Nhân, tỉnh Hà Nam Ninh. Gia đình làm ruộng và có một hiệu bán đồ gỗ ở Nam Định, sau bị phá sản. Thời kì Mặt trận Dân chủ, học xong bậc Cao đẳng Tiểu học, Nam Cao về làng, rồi theo một ông cậu họ vào Sài Gòn để kiếm việc làm ăn. Làm phóng viên báo Kịch bóng, viết quảng cáo, thư ký hiệu buôn, dạy học tư, chích thuốc ở bệnh viện….Lúc rỗi, thâm nhập đời sống thợ thuyền, đọc sách, học thêm và mơ ước một chuyến đi xa. Ốm nặng, trở về làng một thời gian, rồi ra Hà Nội dạy học tư, viết văn dưới bút danh Nam Cao (ghép hai chữ đầu tên huyện và tổng quê: Nam Sang, Cao Đà), cùng một số bút danh khác như Nguyệt, Thúy Rư, Xuân Du, Nhiêu Khê… Sự kiếm sống khá vất vả, vì vào nghề văn khá chật vật, và dạy học tư thu nhập bấp bênh. Vợ con và bố mẹ sống ở quê - làng Đại Hoàng, nơi nhà văn thường xuyên lui về để nghỉ ngơi, và khai thác chất liệu để viết. Hoạt động trong nhóm Văn hóa Cứu quốc bí mật ở Hà Nội từ 1943. Cách mạng tháng Tám về làng, tham gia cướp chính quyền ở xã, rồi làm báo thông tin, văn hóa tỉnh. Chuyển ra Hà Nội, công tác ở Hội văn hóa Cứu quốc và tham gia tòa soạn tạp chí Tiên Phong, cơ quan ngôn luận của Hội. Kháng chiến toàn quốc bùng nổ, trở về quê, hoạt động ở xã, rồi lên tỉnh tham gia công tác tuyên truyền, địch vận, công giáo vận…Giữa 1947, được điều lên Việt Bắc làm báo Cứu quốc Việt Bắc cùng Tô Hoài, Trần Đình Thọ. Thời gian này, được kết nạp vào Đảng Cộng Sản Đông Dương. Ở Việt Bắc, Nam Cao làm báo, viết văn, soạn sách giáo khoa, viết sách địa lý phổ thông. Sau chiến dịch Biên giới năm 1950, về công tác ở Hội Văn nghệ. Cuối năm 1951, sau khi cùng Nguyễn Huy Tưởng vào Khu Bốn trở ra, Nam Cao đi theo đoàn cán bộ Thuế nông nghiệp vào công tác ở vùng địch hậu Khu Ba. Bị địch phục kích và bắn chết ở quãng Miễu Giáp - Hoàng Đan (tỉnh Ninh Bình cũ) ngày 31-11-1951. Tìm mua: Tuyển Tập Truyện Ngắn Nam Cao TiKi Lazada Shopee - Tác phẩm Chí Phèo (tên cũ: Đôi lứa xứng đôi); NXB Đời mới: 1941. - Nửa đêm (tập truyện): NXB Cộng lực: 1943. - Truyện người hàng xóm (truyện dài): in trên Trung Bắc chủ nhật, từ tháng 4 đến tháng 9 - 1944 - Cười (tập truyện); NXB Minh Đức: 1946 - Đôi mắt: đăng báo năm 1948; in thành tập cùng một số truyện kí khác viết trong khoảng 1947-1948; NXB Văn nghệ: 1954. - Chuyện biên giới (tập kí); NXB Văn nghệ: 1951. - Đóng góp (kịch); NXB Văn nghệ: 1951 - Sống mòn (tiểu thuyết) viết 1944; NXB Văn nghệ: 1956 Tái bản: - Chí Phèo (tập truyện); NXB Văn nghệ; 1957. - Truyện ngắn Nam Cao (tập truyện); NXB Văn hóa; 1960 - Một đám cưới (tập truyện); NXB Văn học; 1963 - Nam Cao - Tác phẩm (2 tập); NXB Văn học; 1976-1977. Truyện thiếu nhi (trước 1945): - Nụ cười. Hoa Mai số 20. - Người thợ rèn. Hoa Mai số 20. - Con mèo mắt ngọc. Hoa Mai; Tết 1942. - Ba người bạn. Hoa Xuân số 28; 1942. - Những kẻ khốn nạn. Hoa Mai số 17-18; 1942. - Phiêu lưu. Hoa Mai; 1943. - Bảy bông lúa lép. Hoa Mai; 1943. - v.v…. Truyện dài, viết trước năm 1945, mất bản thảo: - Cái bát - Một đời người. - Cái miếu. - Ngày lụt. Tập truyện trong ebook này gồm có: NGHÈO ĐUI MÙ CÁI CHẾT CỦA CON MỰC CHÍ PHÈO CÁI MẶT KHÔNG CHƠI ĐƯỢC NHỎ NHEN CON MÈO NHỮNG CHUYỆN KHÔNG MUỐN VIẾT NHÌN NGƯỜI TA SUNG SƯỚNG ĐÒN CHỒNG GIĂNG SÁNG ĐÔI MÓNG GIÒ TRẺ CON KHÔNG ĐƯỢC ĂN THỊT CHÓ ĐÓN KHÁCH MUA NHÀ QUÁI DỊ TỪ NGÀY MẸ CHẾT LÀM TỔ THÔI, ĐI VỀ…. TRUYỆN TÌNH MUA DANH MỘT TRUYỆN XÚVƠNIA TƯ CÁCH MÕ ĐIẾU VĂN MỘT BỮA NO Ở HIỀN LÃO HẠC RỬA HỜN RÌNH TRỘM LANG RẬN MỘT ĐÁM CƯỚI NỬA ĐÊM DÌ HẢO TRUYỆN NGƯỜI HÀNG XÓM ĐỜI THỪA SAO LẠI THẾ NÀY CƯỜI QUÊN ĐIỀU ĐỘ NƯỚC MẮT BÀI HỌC QUÉT NHÀ XEM BÓI SỐNG MÒN MÒ SÂM-BANH NỖI TRUÂN CHUYÊN CỦA KHÁCH MÁ HỒNG ĐƯỜNG VÔ NAM ĐỢI CHỜ Ở RỪNG ĐÔI MẮT NHỮNG BÀN TAY ĐẸP ẤY TRÊN NHỮNG CON ĐƯỜNG VIỆT BẮC TỪ NGƯỢC VỀ XUÔI BỐN CÂY SỐ CÁCH MỘT CĂN CỨ ĐỊCH VUI DÂN CÔNG TRẦN CỪ VÀI NÉT GHI QUA VÙNG VỪA GIẢI PHÓNG HỘI NGHỊ NÓI THẲNG ĐỊNH MỨCDưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Nam Cao":Chí PhèoĐôi Lứa Xứng ĐôiĐôi MắtĐời ThừaLão HạcSống MònTuyển Tập Truyện Ngắn Nam CaoĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Tuyển Tập Truyện Ngắn Nam Cao PDF của tác giả Nam Cao nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Tuyển Tập Truyện Ngắn Nguyễn Công Hoan (Nguyễn Công Hoan)
Truyện ngắn Nguyễn Công Hoan, rất ngắn, cấu trúc gọn và đầy tính hài hước. Ngôn ngữ của ông giản dị, chữ dùng chọn lọc chính xác gợi những hình ảnh đậm nét, dí dỏm và thông minh. Gấp trang sách, người đọc cảm thấy không thể chịu đựng nổi nếu những cảnh huống như vừa đọc còn tiếp tục diễn ra trong cuộc sống con người. Nghệ thuật trào phúng của ông không chỉ bộc lộ rõ ưu thế trong truyện ngắn eBook Tuyển Tập Nguyễn Công Hoa gồm có:Bạc đẻ Báo hiếu: trả nghĩa cha Báo hiếu: trả nghĩa mẹ Chiếc quan tài Con ngựa già Tìm mua: Tuyển Tập Truyện Ngắn Nguyễn Công Hoan TiKi Lazada Shopee Công dụng của cái miệng Cụ chánh bá mất giày Đào kép mới Đồng hào có ma Hai cái bụng Hai thằng khốn nạn Kép Tư Bền Ngậm cười Ngựa người và người ngựa Người thứ ba Người vợ lẽ bạn tôi Oẳn tà roằn Phành phạch Răng con chó của nhà Tư sản Sáng, chị phu mỏ Sáu mạng người Thằng ăn cắp Thằng điên Thanh! Dạ! Thật là phúc Thế là mợ nó đi tây Thịt người chết Tinh thần thể dục Tôi cũng không hiểu tại làm sao Vợ Xin chữ cụ nghè Xuất giá tòng phu Nguyễn Công Hoan được tăng lương sau khi… tạ thế? Ái tình tiểu thuyết Anh xẩm Bà chủ mất trộm Bà lái đò Biểu tình Bố anh ấy chết Cái lò gạch bí mật Cái nạn ô-tô Cái tết của những nhà đại văn hào Cái thú tổ tôm Cái ví ấy của ai Cái vốn để sinh nhai Cấm chợ Cậu ấy may lắm đấy Cây mít Chiếc đèn pin Lại chuyện con mèo Hé! Hé! Hé! Chính sách thân dân Cho tròn bổn phận Chuyện chó chết cái thâm ý của anh chàng sợ vợ Chuyện của cô ấy Cô Kếu, gái tân thời Đàn bà là giống yếu *** Nguyễn Công Hoan quê ở làng Xuân Cầu, tổng Xuân Cầu, huyện Văn Giang, phủ Thuận Thành, tỉnh Bắc Ninh (nay thuộc xã Nghĩa Trụ, huyện Văn Giang, tỉnh Hưng Yên). Ông sinh trong một gia đình quan lại xuất thân Nho học thất thế. Trong gia đình, từ nhỏ Nguyễn Công Hoan đã được nghe và thuộc rất nhiều câu thơ, câu đối và những giai thoại có tính chất trào lộng, châm biếm, đả kích tầng lớp quan lại. Điều đó ảnh hưởng mạnh mẽ đến phong cách văn chương của ông sau này. Ông có ba người em trai đều tham gia hoạt động cách mạng và giữ cương vị quan trọng là Nguyễn Công Miều (Lê Văn Lương) Ủy viên Bộ Chính trị, Nguyễn Công Bồng nguyên Phó Tổng Giám đốc Nha Công an và Nguyễn Công Mỹ nguyên Tổng Giám đốc đầu tiên của Nha bình dân học vụ. Năm 1926, ông tốt nghiệp cao đẳng sư phạm, làm nghề dạy học ở nhiều nơi (như Hải Dương, Lào Cai, Nam Định,…) cho đến khi Cách mạng tháng Tám nổ ra. Nguyễn Công Hoan viết văn từ sớm, tác phẩm đầu tay Kiếp hồng nhan (viết năm 1920, được Tản Đà thư điếm xuất bản năm 1923) là một đóng góp cho nền văn xuôi Việt Nam bằng chữ Quốc ngữ. Sau Cách mạng tháng Tám, ông giữ chức Giám đốc kiểm duyệt báo chí Bắc Bộ, kiêm Giám đốc Sở Tuyên truyền Bắc Bộ. Sau đó ông gia nhập Vệ quốc quân, làm biên tập viên báo Vệ quốc quân, giám đốc trường Văn hóa quân nhân, chủ nhiệm và biên tập tờ Quân nhân học báo. Ông là đảng viên Đảng Lao động Việt Nam từ năm 1948. Năm 1951 ông làm việc ở Trại tu thư của ngành giáo dục, biên soạn sách giáo khoa và sách Sử Việt Nam hiện đại từ Pháp thuộc đến năm 1950 dùng cho lớp 7 hệ 9 năm. Ông cũng viết bài cho báo Giáo dục nhân dân, cơ quan ngôn luận đầu tiên của Bộ Quốc gia giáo dục lúc bấy giờ. Từ sau năm 1954, ông trở lại nghề văn với cương vị Chủ tịch Hội nhà văn Việt Nam (khóa đầu tiên 1957-1958), ủy viên Ban Thường vụ trong Ban Chấp hành Hội nhà văn Việt Nam các khóa sau đó. Ông cũng là ủy viên Ban chấp hành Hội liên hiệp Văn học nghệ thuật Việt Nam, chủ nhiệm tuần báo Văn (tiền thân của báo Văn nghệ). Nguyễn Công Hoan mất ngày 6 tháng 6 năm 1977 tại Hà Nội. Tên ông được đặt cho một phố ở Hà Nội, đoạn giữa hai phố Ngọc Khánh và Nguyễn Chí Thanh. Nguyễn Công Hoan được tặng Giải thưởng Hồ Chí Minh về Văn học nghệ thuật năm 1996.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Nguyễn Công Hoan":Bước Đường CùngKép Tư BềnLá Ngọc Cành VàngLệ DungMột Đứa Con Đã Khôn NgoanNgười Ngựa, Ngựa NgườiNợ NầnOẳn Tà RroằnTấm Lòng Vàng Và Ông ChủTắt Lửa LòngTiểu Thuyết Nguyễn Công HoanTuyển Tập Truyện Ngắn Nguyễn Công HoanBơ VơDanh TiếtÔng ChủTấm Lòng VàngTruyện Ngắn - Nguyễn Công HoanĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Tuyển Tập Truyện Ngắn Nguyễn Công Hoan PDF của tác giả Nguyễn Công Hoan nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Tuyển Tập Truyện Ngắn Nguyễn Công Hoan (Nguyễn Công Hoan)
Truyện ngắn Nguyễn Công Hoan, rất ngắn, cấu trúc gọn và đầy tính hài hước. Ngôn ngữ của ông giản dị, chữ dùng chọn lọc chính xác gợi những hình ảnh đậm nét, dí dỏm và thông minh. Gấp trang sách, người đọc cảm thấy không thể chịu đựng nổi nếu những cảnh huống như vừa đọc còn tiếp tục diễn ra trong cuộc sống con người. Nghệ thuật trào phúng của ông không chỉ bộc lộ rõ ưu thế trong truyện ngắn eBook Tuyển Tập Nguyễn Công Hoa gồm có:Bạc đẻ Báo hiếu: trả nghĩa cha Báo hiếu: trả nghĩa mẹ Chiếc quan tài Con ngựa già Tìm mua: Tuyển Tập Truyện Ngắn Nguyễn Công Hoan TiKi Lazada Shopee Công dụng của cái miệng Cụ chánh bá mất giày Đào kép mới Đồng hào có ma Hai cái bụng Hai thằng khốn nạn Kép Tư Bền Ngậm cười Ngựa người và người ngựa Người thứ ba Người vợ lẽ bạn tôi Oẳn tà roằn Phành phạch Răng con chó của nhà Tư sản Sáng, chị phu mỏ Sáu mạng người Thằng ăn cắp Thằng điên Thanh! Dạ! Thật là phúc Thế là mợ nó đi tây Thịt người chết Tinh thần thể dục Tôi cũng không hiểu tại làm sao Vợ Xin chữ cụ nghè Xuất giá tòng phu Nguyễn Công Hoan được tăng lương sau khi… tạ thế? Ái tình tiểu thuyết Anh xẩm Bà chủ mất trộm Bà lái đò Biểu tình Bố anh ấy chết Cái lò gạch bí mật Cái nạn ô-tô Cái tết của những nhà đại văn hào Cái thú tổ tôm Cái ví ấy của ai Cái vốn để sinh nhai Cấm chợ Cậu ấy may lắm đấy Cây mít Chiếc đèn pin Lại chuyện con mèo Hé! Hé! Hé! Chính sách thân dân Cho tròn bổn phận Chuyện chó chết cái thâm ý của anh chàng sợ vợ Chuyện của cô ấy Cô Kếu, gái tân thời Đàn bà là giống yếu *** Nguyễn Công Hoan quê ở làng Xuân Cầu, tổng Xuân Cầu, huyện Văn Giang, phủ Thuận Thành, tỉnh Bắc Ninh (nay thuộc xã Nghĩa Trụ, huyện Văn Giang, tỉnh Hưng Yên). Ông sinh trong một gia đình quan lại xuất thân Nho học thất thế. Trong gia đình, từ nhỏ Nguyễn Công Hoan đã được nghe và thuộc rất nhiều câu thơ, câu đối và những giai thoại có tính chất trào lộng, châm biếm, đả kích tầng lớp quan lại. Điều đó ảnh hưởng mạnh mẽ đến phong cách văn chương của ông sau này. Ông có ba người em trai đều tham gia hoạt động cách mạng và giữ cương vị quan trọng là Nguyễn Công Miều (Lê Văn Lương) Ủy viên Bộ Chính trị, Nguyễn Công Bồng nguyên Phó Tổng Giám đốc Nha Công an và Nguyễn Công Mỹ nguyên Tổng Giám đốc đầu tiên của Nha bình dân học vụ. Năm 1926, ông tốt nghiệp cao đẳng sư phạm, làm nghề dạy học ở nhiều nơi (như Hải Dương, Lào Cai, Nam Định,…) cho đến khi Cách mạng tháng Tám nổ ra. Nguyễn Công Hoan viết văn từ sớm, tác phẩm đầu tay Kiếp hồng nhan (viết năm 1920, được Tản Đà thư điếm xuất bản năm 1923) là một đóng góp cho nền văn xuôi Việt Nam bằng chữ Quốc ngữ. Sau Cách mạng tháng Tám, ông giữ chức Giám đốc kiểm duyệt báo chí Bắc Bộ, kiêm Giám đốc Sở Tuyên truyền Bắc Bộ. Sau đó ông gia nhập Vệ quốc quân, làm biên tập viên báo Vệ quốc quân, giám đốc trường Văn hóa quân nhân, chủ nhiệm và biên tập tờ Quân nhân học báo. Ông là đảng viên Đảng Lao động Việt Nam từ năm 1948. Năm 1951 ông làm việc ở Trại tu thư của ngành giáo dục, biên soạn sách giáo khoa và sách Sử Việt Nam hiện đại từ Pháp thuộc đến năm 1950 dùng cho lớp 7 hệ 9 năm. Ông cũng viết bài cho báo Giáo dục nhân dân, cơ quan ngôn luận đầu tiên của Bộ Quốc gia giáo dục lúc bấy giờ. Từ sau năm 1954, ông trở lại nghề văn với cương vị Chủ tịch Hội nhà văn Việt Nam (khóa đầu tiên 1957-1958), ủy viên Ban Thường vụ trong Ban Chấp hành Hội nhà văn Việt Nam các khóa sau đó. Ông cũng là ủy viên Ban chấp hành Hội liên hiệp Văn học nghệ thuật Việt Nam, chủ nhiệm tuần báo Văn (tiền thân của báo Văn nghệ). Nguyễn Công Hoan mất ngày 6 tháng 6 năm 1977 tại Hà Nội. Tên ông được đặt cho một phố ở Hà Nội, đoạn giữa hai phố Ngọc Khánh và Nguyễn Chí Thanh. Nguyễn Công Hoan được tặng Giải thưởng Hồ Chí Minh về Văn học nghệ thuật năm 1996.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Nguyễn Công Hoan":Bước Đường CùngKép Tư BềnLá Ngọc Cành VàngLệ DungMột Đứa Con Đã Khôn NgoanNgười Ngựa, Ngựa NgườiNợ NầnOẳn Tà RroằnTấm Lòng Vàng Và Ông ChủTắt Lửa LòngTiểu Thuyết Nguyễn Công HoanTuyển Tập Truyện Ngắn Nguyễn Công HoanBơ VơDanh TiếtÔng ChủTấm Lòng VàngTruyện Ngắn - Nguyễn Công HoanĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Tuyển Tập Truyện Ngắn Nguyễn Công Hoan PDF của tác giả Nguyễn Công Hoan nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.