Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Mối Tình Đầu

Convert: Bichan Edit – Biên tập – Chỉnh dịch: Nhiều thành viên Hà Tất Sinh tự biết mình thoạt nhìn không giống kiểu người lương thiện, dáng vẻ cộc cằn, mặt mũi ương ngạnh, tính khí quá hoang dã, chẳng khác gì mấy bọn côn đồ chuyên đi đập phá nhà dân thu phí bảo kê. Trước mặt người khác lớn tiếng quát tháo, động một tí giơ nắm đấm lên doạ nạt. Nhưng đến khi gặp đóa hoa xinh đẹp Phạm Như Sanh, anh hoàn toàn tiêu-đời-rồi! Hai bên giáp mặt chưa được năm phút, cô chỉ đơn giản liếc nhìn một cái mà tim anh đã lạc nhịp, căng thẳng như một cậu trai tân lần đầu rung động vậy. Khi nói chuyện cùng cô, anh tự giác giảm thấp giọng xuống để khỏi làm cô sợ. Một thân một mình đơn độc lang bạt bao lâu nay, anh chưa từng cẩn thận che chở cho bất kỳ cô gái nào. Vậy là anh đủ hiểu mình đã thích cô rồi, thầm muốn được bên cô. Ôi, nam tử hán sớm muộn cũng phải yêu chứ, nhưng sống trên đời 30 năm rồi mới thể nghiệm mùi vị mối tình đầu, là sớm hay là muộn? Phải theo đuổi người ta thế nào mới khiến đóa hoa nhỏ này nở rộ trong tay anh đây? *** [REVIEW] MỐI TÌNH ĐẦU Tác giả: Lâu Vũ Tình Editor: vit4mat2212, Yoohy, Bichan, Blue Wind,.... Reviewer: Cielo.Hoa bất tử Poster: Cielo.Lép Thể loại: Ngôn tình hiện đại, nhất kiến chung tình, HE Tình Trạng: Đã hoàn (11 chương) Link: https://diendanlequydon.com/viewtopic.php?style=6... (Đây chỉ là link post lại. Blog của nhà bạn edit đã bị khóa) ------------------------- Tình đầu như một viên kẹo ngọt ngào chạm vào đầu lưỡi khiến ta không chỉ đắm chìm trong dư vị còn tham lam muốn ăn nữa ăn mãi để đến khi viên kẹo tan hết mới phát hiện đầu lưỡi đã phồng rộp đầy vết thương. Có đau xót, nhức nhối cùng khó chịu nhưng lại không ngăn nổi cảm giác muốn ăn thêm lần nữa. Nên mấy ai đã trải qua tình đầu mà dễ dàng buông bỏ. Nắm tay nhau được đến tận cùng đã là viên mãn rồi. Nữ chính Phạm Như Tranh sinh ra trong gia đình có ba anh em. Cô là em út, báu vật của hai anh. Tuổi thơ họ là chuỗi những bi kịch bị bạo hành, tổn thương và bất lực. Năm cô mười hai tuổi, vì để bảo vệ anh hai sắp bị cha dượng xâm hại mà lỡ tay giết chết ông. Anh cả - người luôn đưa đôi tay ra ôm cô vào lòng, dùng tấm lưng cắn răng che cho em những trận đòn roi từ người cha vũ phu, lại một lần nữa nhận tội giết người thay em gái. Như Tranh bị tổn thương tâm lý nặng nề, từ đó tự phong bế chính mình: không nghe, không nói, không hỏi, không biết, cứ sống mãi trong thế giới của mình. Cho đến khi cô gặp Hà Tất Sinh - mối tình đầu đã sưởi ấm trái tim yếu đuối tràn đầy vết thương của cô. Vì yêu, nữ chính lần đầu tiên biết nhớ nhung, biết giận hờn, biết lo sợ, cũng hiểu giữa thích và yêu khác nhau như thế nào. Vì yêu, cô học cách mở lòng, gạt bỏ quá khứ, muốn cùng anh xây dựng tổ ấm. Như Tranh rất dễ thương, tâm cũng rất kiên cường. Tuy cô ngốc ngốc, tâm trí không bình thường nhưng cô sẵn sàng mạnh mẽ học, mạnh mẽ muốn đồng hành cùng người mình yêu, không muốn bản thân trở thành gánh nặng cho ai cả. Đọc truyện, bạn sẽ hiểu yêu là cách nhanh nhất để khiến con người ta trưởng thành. Bởi chỉ có yêu, có trân trọng ai đó mới làm chúng ta luôn muốn nỗ lực để xứng đáng với người mình yêu. Hà Tất Sinh - một kẻ lỗ mãng, vai hùm mặt hổ, đã ba mươi tuổi đầu chẳng làm được gì nên hồn. Nhờ dáng người thô kệch, khuôn mặt dữ tợn và thái độ cộc cằn, anh trở thành đại ca chuyên đi đòi nợ thuê cho ngân hàng. Một người chưa từng suy nghĩ đến tương lai, lần đầu tiên biết yêu là gì. Anh bị trúng tiếng sét ái tình ngay lần đầu tiên gặp Như Tranh. Sự xinh đẹp, thánh thiện của cô đã làm siêu lòng anh. Tình yêu kỳ diệu ra sao nhỉ? Từ một kẻ không thể ngồi yên một chỗ, anh lại có thể ngồi hàng giờ bên cạnh người con gái mình yêu, không làm phiền, tích cực xua đuổi côn trùng để đảm bảo cho cô có không gian vẽ lý tưởng nhất. Từ một chàng trai âm lượng chưa bao giờ xuống quãng năm, Hà Tất Sinh đã học cách nói nhỏ nhẹ vì sợ dọa tới thiên sứ trong lòng mình. Anh học ngôn ngữ câm vì nghĩ cô không thể nói. Đến mẹ cũng “răn đe” trước để bảo vệ khiếm khuyết của người yêu. “Thôi miên” mấy đứa em rằng Như Tranh là thiên hạ vô song, đáng yêu không ai bằng. Anh luôn nhớ về cô, vì cô có thể phá bỏ mọi nguyên tắc. Một Hà Tất Sinh thẳng thắn, nồng nhiệt chỉ biết dùng sự chân thành và bao dung để yêu Như Tranh. Vì cô là mối tình đầu, là món quà vô giá thượng đế ban tặng. Chỉ có cô mới có thể đập vỡ cái vỏ sần sùi để nhìn thấy sự lương thiện trong anh. Hà Tất Sinh cứ ngập tràn trong tình yêu đầu đời đầy hạnh phúc. Nhưng hiện thực vốn dĩ rất tàn khốc. Tình cảm có thể khiến ta tạm thời quên đi lý trí nhưng vấn đề sẽ không bao giờ mất đi. Một Phạm Như Tranh có vấn đề về tâm lý không thể hòa nhập cuộc sống như người bình thường. Một Hà Tất Sinh chưa từng biết phải gánh trách nhiệm là gì. Lần đầu tiên hiểu rõ quá khứ của bạn gái, lần đầu tiên hiểu cái mình mong muốn là gì. Anh chọn tình yêu và trách nhiệm. Có lẽ ai nhìn thấy cách yêu của nam chính cũng thấy tim mình se lại. Khát khao giá như trên đời có người yêu mình được như vậy thì viên mãn biết bao. Vì yêu, Hà Tất Sinh thực sự suy nghĩ cho tương lai của hai người. Bình thường anh thô kệch, sến súa có thừa nhưng việc gì làm cũng có mục đích lại cực kỳ nhẫn nại để người yêu bé bỏng có thể dần dần thích ứng. Thậm chí, anh còn thuyết phục mẹ chuyển nhà về ở gần nhà cô, ai mà không ghen tỵ sự chu đáo ấy cơ chứ. Nhưng cái tình cảm đầu đời giữa hai kẻ ngốc xít vẫn sẽ có hiểu lầm. Nam chính thấy nữ chính nỗ lực ngày càng bình thường, tự lập, lại hiểu nhầm cô chỉ xem anh như cha mà thích em trai. Cái gọi là tình yêu cao thượng, tự mình rút lui hết sức vớ vẩn khiến người đọc phải phì cười. Anh dùng cách thức nói chuyện bình thường mà quên mất tư duy của bạn gái vốn dĩ không thể bình thường nên dẫn đến hiểu lầm. May thay hiểu lầm được giải trừ, cả hai nhân vật lại có cái kết viên mãn. Dàn nhân vật phụ cũng siêu cute và khiến người đọc thổn thức, xót xa. Mong cho anh cả đã chịu nhiều bất công và San San kiên trì sớm tối sẽ tu thành chính quả. Mong cho anh hai trong lòng có nhiều vết thương sớm được chữa thành, sẽ tìm được chân ái đời mình. Cả hai cậu em trai của nam chính cũng rất đáng yêu, luôn hết lòng vì anh trai. “Mối tình đầu” là câu chuyện tình yêu dí dỏm, ngọt ngào của một cô gái có chứng bệnh tự bế, không thể nói chuyện như người bình thường và một chàng trai ba mươi lỗ mãng, lang thang, cầm đầu đám đầu đường xó chợ, sống không có mục tiêu gì. Hãy xem hai người đó vì yêu mà hoàn thiện bản thân tốt lên như thế nào nhé. Truyện ngắn gọn, nhẹ nhàng, vẻn vẹn chỉ mười một chương. Tác giả viết chắc tay, edit dịch tốt. Nhiệt liệt đề cử ---------- “Cô biết không? Có đôi khi tôi cảm thấy, mình giống như bị nguyền rủa, mọi người thân quanh tôi sẽ gặp bất hạnh. Thực vô căn cứ, nhưng tôi đã để ý, tất cả mọi việc đều chứng tỏ số tôi khắc mệnh, khắc cha, khắc mẹ, khắc anh, khắc em, khắc cả vợ, nhất định tôi sẽ phải cô độc sống quãng đời còn lại....” "Tranh Tranh là vì bảo vệ tôi .Vì thế lỡ tay giết người kia, cái phúc của nó đổi lấy sự bình an của tôi. Một đứa trẻ mười hai tuổi, không thể chịu đựng cảm giác tội lỗi vì đã huỷ hoại một sinh mạng, bèn nhốt mình trong đáy sâu mặc cảm, ngăn cách với thế giới bên ngoài. Anh cả cũng vì bảo vệ Tranh Tranh, mới nhận tội giết người... " ---------- *** “Học trưởng, học trưởng…” Học trưởng: nam sinh học khoá trên, còn gọi là sư huynh Nghe thấy tiếng gọi sau lưng, anh ngẩng lên nhìn trời ba giây với dáng vẻ chấp nhận số phận, sau đó mới dừng chân quay đầu lại “Cô gọi cái quái gì thế?” Người tới chẳng phải ai xa lạ, chính là hoa khôi danh chấn giảng đường, không ai không biết. Nhưng, có là hoa khôi giảng đường thì cũng thế thôi, cái hư danh ấy chẳng giúp cô nhận được sự quan tâm của anh, nói trắng ra anh là một người đàn ông mặt sắt, xưa nay chưa từng biết thương hoa tiếc ngọc. Người như cô không chịu đi cùng đám fan hâm mộ để được yêu chiều mà lại cứ bám theo bất kể anh trợn mắt lạnh lùng thế nào, rốt cuộc thì có vấn đề gì đây? Song, nói đi nói lại, thật bất ngờ cô hoa khôi này chẳng phải kiểu con gái õng ẹo, giả tạo như anh thường nghĩ, khi vui thì cười sảng khoải, khí thế rót rượu đâu ra đấy, trên sân bóng phải đối đầu cũng không hề nao núng, vẻ đẹp của cô thuộc kiểu đẹp tự nhiên, không pha tạp hay thêm bớt bởi công nghệ thẩm mỹ thời buổi này. Nói tóm lại là kiểu đẹp có thể khiến người khác chói mắt khi dõi nhìn. Nếu không phải thế, sinh vật nào là phụ nữ dám quấn lấy anh đã sớm bị anh đá tới tận Bắc cực rồi! Bỏ qua một đống người ái mộ đang chờ được bày tỏ vì anh, thôi thì xinh đẹp và giới tính không phải lỗi của cô, được rồi, miễn cưỡng chấp nhận người bạn giống cái này vậy. Ai ngờ anh chiều ý cô vài lần, cô lại càng không coi ai ra gì. Cả ngày cứ bám theo hỏi anh độc một câu “Có muốn làm bạn trai tôi không?”! Thử hỏi lần nữa xem, nếu không bẻ sạch răng cô thì anh thề đổi sang họ giống cô. “Chúng ta biết nhau lâu thế rồi…” “Hai tuần ba ngày.” Không cần nói như vợ chồng già thế, danh tiết nam tử hán trong sạch của anh sau này vẫn phải dùng đến. “Anh tính toán kĩ thế! Ý em là, tốt xấu gì chúng ta cũng đã chơi bóng cùng nhau hai lần, thi uống rượu một lần, rồi cả kì thi lần trước em giúp anh quay cóp, còn có N lần cùng dưới ánh trăng…” “Gì mà cùng dưới ánh trăng! Nếu không phải tại cô hại tôi bị chủ nhiệm phạt, tôi sẽ cùng nhổ cỏ với cô chắc?” “Được rồi, ý em là, chúng ta đã quen nhau tới vậy rồi mà em còn chưa biết tên đầy đủ của anh, chỉ nghe mọi người gọi Sinh, rốt cuộc họ của anh là gì!” Anh mồm miệng há hốc, sau đó khóe môi khẽ mấp máy. “Cái gì, cái gì Sinh?” Cô day day tai nhưng rõ ràng là vẫn không nghe rõ. “Hà Tất?” Mặt anh không tự nguyện một chút nào. Hà Tất trong tiếng Hán nghĩa là Tại Sao Phải, Sao Lại, nghĩa tên của anh ý mọi người tự suy ra nhé. “Không phải chứ, học trưởng, anh như thế rất không có thành ý, dù gì cũng là bạn bè, cho em biết thì có làm sao? Rốt cuộc là cái gì Sinh?” “Hà, Tất!” Anh nghiến răng phun ra. “Em nói rồi…. Học, trưởng!” Người gì mà nói không chịu nghe, không chịu tiếp thu! Cô quyết tâm phải hỏi tới cùng mới thôi, trừng mắt chiếu vào khuôn mặt không chút tự nguyện kia, mắt càng trừng càng to, càng trừng càng to… Không, không phải chứ? ” Anh trao cô một ánh nhìn vừa kiên định vừa buồn bã. “Anh –” Thật sự là rất…… “Em có ý kiến gì hả?” Anh trừng mắt doạ nạt. Đôi môi hồng chúm chím của cô hé mở muốn “A” một tiếng nhưng cuối cùng lại không thốt ra được, vì trên mặt đối phương rõ ràng viết dòng chữ “Em dám cười thì phần đời còn lại chúng ta tuyệt giao luôn.” “Phì — ha ha ha ha –” Buồn cười quá cơ. Cô không chỉ cười, mà còn cười nghiêng ngả, không thèm bận tâm chút nào tới hình hình tượng hoa khôi giảng đường, chỉ thiếu nước lăn lộn trên cỏ nữa thôi. “…… Nông cạn!” Anh oán hận rủa thầm, đây là người thứ N, anh thề, sau này dù có thế nào cũng không bao giờ cho ai biết họ tên đầy đủ của mình nữa! Mời các bạn đón đọc Mối Tình Đầu của tác giả Lâu Vũ Tình.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Thâm Độ Chí Tình - Y Đình Mạt Đồng
Văn án: Một lần ý loạn tình mê khiến Trang Duy kiêu ngạo gặp gỡ Cố Diễm. Một năm sau Trang Duy về nước, Cố Diễm từng bước xâm nhập vào sinh hoạt của cậu, làm cho cậu hiểu được rõ ràng yêu một người đáng giá để yêu, không chỉ gặt hái được tình yêu mà còn là thành tựu của chính mình. Lời editor: Sau khi cày Tuyệt đối phù hợp, tui đã bị 4 anh em nhà họ Cố hớp hồn và bắt đầu lùng sục các truyện trong cùng hệ liệt, nhưng tác giả chỉ mới viết về Cố Hủ và Cố Diễm, còn Cố Hàm và Cố Ngạo thì vẫn chưa thấy, nếu có thì tui sẽ bao thầu luôn ^_^ Mình edit xong chương nào là post chương đó luôn nên vẫn có một vài lỗi edit, sau khi edit hoàn thành trọn bộ mình sẽ beta lại một lần nữa, khi đó mình sẽ up link down bản word và prc hoàn chỉnh, m.n không cần phải copy từng chương ^_^ Cảm ơn bạn YunaQ đã giúp mình des bìa truyện ^_~ Mời các bạn đón đọc Thâm Độ Chí Tình của tác giả Y Đình Mạt Đồng.
Anh Tỉnh Lại Đi - Kiều Diêu
Bạn cùng phòng bị người ta trêu đùa tình cảm, buồn bã tuyệt vọng, không thiết ăn uống, tâm trạng xuống dốc không phanh. Cố Kỳ không chịu nổi nữa, quyết định thay bạn đi đòi lại công bằng. “Tớ muốn xem xem cô gái kia quyến rũ thế nào, mà làm cậu điên đảo như thế này.” Sau đó, Cố Kỳ chặn Lục Phán Phán ở góc tường, mặt dày mày dạn nói: “Chị à, chị cũng hôn tôi một cái đi?” • Giải đấu bóng chuyền, nhiệt huyết cạnh tranh. • Tình chị em. • Quản lý đội bóng x vận động viên chủ lực.   Mời các bạn đón đọc Anh Tỉnh Lại Đi của tác giả Kiều Diêu.
Mối Tình Đầu Của Anh (Hắn Tiểu Mối Tình Đầu)
“Toàn khối đều biết, lão đại của trường cấp ba Thịnh Hoa ghét nhất là nữ sinh tên Đồng Miểu mới chuyển tới. Chỉ cần ai đó khen “tiểu Miểu” một câu, Tư lão đại nhất định sẽ cùng người đó trở mặt. Cho đến ngày đó trời mưa to, Đồng Miểu ở sân thể dục ngã vỡ đầu gối, Trạm đại ca thật cẩn thận nâng tiểu Miểu cẳng chân, thương tiếc hôn lên miệng vết thương. Biểu tình đó, chính là thương tiếc đến tan nát tâm can.”* Bởi vì bọn họ không biết, một năm về trước, trong lần tình cờ gặp gỡ tại bệnh viện đã khiến Tư Trạm trúng tiếng sét ái tình với Đồng Miểu. Đáng tiếc, cô lại là con gái của người phụ nữ mà ba Tư đem lòng yêu thương. Quan hệ của bọn họ, tiến một bước cũng không được, lùi một bước lại không xong. Trong một năm ấy, Tư Trạm đã cố gắng loại bỏ những suy nghĩ về Đồng Miểu ra khỏi đầu, cũng cố gắng học cách chấp nhận cô sẽ trở thành “em gái tương lai” của mình. Thế nhưng, trong giây phút Đồng Miểu xuất hiện ở cầu thang nơi phòng học của anh, Tư Trạm liền biết, bản thân sẽ không thể nào buông tay cô được nữa. Tuy nhiên, bởi vì mối quan hệ khó nói của người lớn, khiến cho Đồng Miểu lúc đối mặt với Tư Trạm không còn được tự nhiên, thậm chí là cố ý trốn tránh. Còn Tư Trạm, anh chính là mắc bệnh “kiêu ngạo”, rõ ràng trong lòng thích người ta chết đi được, đến nỗi buổi tối sợ "tiểu Miểu" nhà mình đi lạc đường còn cố ý theo phía sau. Vậy mà, khi anh gặp mặt cô thì lúc nào cũng thích cợt nhả, còn giả bộ chán ghét. Để sau này, Tư Trạm rốt cục cũng biết hai chữ “nghiệp quật” được viết riêng cho mình là như thế nào. Là ai nói, “không thích người chưa trưởng thành sao?”. Thế nhưng, ai lại vì cái người “chưa trưởng thành kia” mà đi mua thạch, mua kẹo. Còn vì thấy người ta bị bắt nạt mà xông vào đánh nhau, khiến cho bản thân bị giáo viên chủ nhiệm mắng cho một trận tơi tả. Là ai nói “không có cửa làm bạn gái” ư? Vậy mà sau này, không biết ai vì theo đuổi con gái nhà người ta mà tất bật bay qua bay lại giữa hai thành phố, chỉ để nói một câu “Năm mới vui vẻ”.  Cũng không biết là ai, suốt ngày ăn vạ bên người Đồng Miểu, đòi danh đòi phận nữa cơ. Cuối cùng, trải qua rất nhiều năm, vượt qua rất nhiều sự kiện, mặc kệ cỡ nào phong ba sóng gió, từ đồng phục học sinh đến váy cưới rạng rỡ, Tư Trạm và Đồng Miểu cũng chưa từng tách ra.  "Tiểu Miểu", rất nhiều năm trước em là mối tình đầu của anh, sau lại biến thành vợ anh, rồi trở thành mẹ của con anh và vẫn luôn là viên ngọc Tư Trạm anh muốn bảo vệ cả đời. *** Tháng chín khai giảng, thời tiết khô nóng ngay cả một ngọn gió còn không có,hoa lan bạc nở khắp, mặt đất được trang điểm một tầng màu trắng của cánh hoa. Không khí mềm như bông ngọt giống như được lẫn vào kẹo bông gòn. Trên con đường đá cuội của cao trung Thịnh Hoa, có hai con bồ câu trắng béo đang tung tăng nhảy nhót ăn hạt cây, giương cổ tinh thần phấn chấn. Trên trán Đồng Miểu thấm một tầng mồ hôi mỏng hơi làm ướt tóc mái màu nâu. Cô nhẹ nhàng nhấp môi, đưa đôi mắt hạnh nhìn xung quanh hoàn cảnh lạ lẫm. "Con đã nhận được giấy báo trúng tuyển của Thịnh Hoa, mẹ cho con chuyển tới Thịnh Hoa rồi, con thả lỏng được rồi chứ?" Đồng Mỹ Quân ngồi xổm xuống, nhẹ nhàng vỗ cánh tay trắng nõn như sứ của thiếu nữ. Đồng Miểu ngoan ngoãn gật đầu, cô từ trước đến nay đều rất có ý tứ với mẹ. Đồng Mỹ Quân mặc một chiếc váy dài, váy rũ đến trên cỏ giống một đóa hoa bách hợp đang nở rộ. "Mẹ, con mỗi ngày đều có thể nhìn thấy người sao?" Đồng Miểu trầm ngâm sau một lúc lâu, cuối cùng cũng do dự phát ra tiếng. Thịnh Hoa cách trung tâm thành phố quá xa, xem ra cô muốn trọ ở trường, nhưng mẹ không chiếu cố mà nói...... "Mẹ tới chăm sóc con một lần, con không cần lo lắng, nơi này còn có A Trạm chiếu cố cho con." Đồng Mỹ Quân hiểu lầm cô có ý tứ, ở một nơi lạ lẫm sẽ không quen. Đề cập tới con của Tư Khải Sơn, Đồng Mỹ Quân thư thái cười. Đồng Miểu lại rũ đôi mắt xuống, không dấu vết mà cắn má thịt. A Trạm. Cô hơi nâng mắt lên, mang theo hơi nước nhìn về phía khuôn mặt tinh xảo của mẹ: "Mẹ, người sẽ kết hôn cùng với ba của Tư Trạm sao?" Nụ cười của Đồng Mỹ Quân có hơi cứng đờ, bà mở to mắt: "Tiểu hài tử như con quản nhiều chuyện như vậy làm gì, con cứ an tâm hưởng thụ cuộc sống học đường, thuận tiện giúp A Trạm học văn hóa, ba thằng bé rất hy vọng các con cùng nhau đậu Thanh Hoa đấy." Đồng Miểu gật đầu, thuận theo đáp ứng: "Con biết rồi." Đồng Mỹ Quân mở túi Gucci ở trên cổ tay ra, từ bên trong lấy ra một chùm chìa khóa, cười điềm đạm với Đồng Miểu nói: "Đây là chìa khóa chung cư gần trường Thịnh Hoa của ba A Trạm, kí túc xá của trường cũng không tiện, con chuyển đến ở cùng A Trạm đi, các vật dụng mẹ đều giúp con thu dọn rồi." Đồng Miểu duỗi tay niết chìa khóa, gắt gao nắm chặt trong lòng bàn tay. Chìa khóa bén nhọn nhô lên đè trong lòng bàn tay mịn màng, hơi có chút đau đớn. Cô không muốn, nhưng cô đồng ý. Ba Tư Trạm giúp mẹ cô có cuộc sống tốt, phải có chút báo đáp, cô giúp Tư Trạm nâng cao thành tích học tập, cũng coi như là một loại báo đáp đi. "Phải ở chung với A Trạm thật tốt, tương lai các con nói không chừng lại trở thành là anh em." Đồng Mỹ Quân dứt lời, có chút ngượng ngùng cười cười. Ngoài cổng trường siêu xe vang lên hai tiếng tích tích, bà sung sướng vẫy vẫy tay, quay đầu lại tới vỗ vai Đồng Miểu, liền chạy chậm tới phía ô tô. Đồng Miểu ở Đồng Mỹ Quân sau lưng cong lên đôi mắt cười cười, sau đó đi hướng phòng giáo vụ. Chỉ cần mẹ có thể vui vẻ là tốt rồi. Chú Tư vì cô mà liên hệ với chủ nhiệm, hết thảy đều an bài thỏa đáng, chỉ còn chờ cô xách cặp nhập học. Hết thảy đều không tệ lắm, chỉ là Tư Trạm...... Làm cô có chút đau đầu.   Mời các bạn đón đọc Mối Tình Đầu Của Anh (Hắn tiểu mối tình đầu) của tác giả Tiêu Thất Lục Đề.
Tiểu Thư, Ăn Xong Xin Thanh Toán - Lăng Hề Hề
Thân thể vui vẻ không sánh bằng tình yêu ngọt ngào. Tình yêu ngọt ngào là bởi vì tâm hồn hòa hợp. Thì ra là chuyện tình 1 đêm lại tuyệt vời như vậy. Đêm đó cô đã cho Thẩm Mặc trải nghiệm cao trào chưa từng có. Vì cô, Thẩm Mặc phá bỏ quy tắc tình một đêm. Lòng yêu không dứt lưu lại số điện thoại của cô. Nhưng ngược lại, cô thoải mái không để tâm.Chưa từng liên lạc với anh, đã vậy cô còn lặn mất tăm. Chỉ vì đêm đó anh không chỉ bỏ lỡ tung tích của cô gái nhỏ, mà còn mất đi bản lĩnh đàn ông. 5 năm, suốt 5 năm ròng rã đối mặt với vô số người đẹp, anh vẫn không “ngóc đầu” lên được. Cho đến hôm nay,Thẩm Mặc mới gặp một người khiến anh uốn éo “muốn” động vào phái nữ. Anh bước đến đánh giá từ đầu tới chân cô gái xinh đẹp trước mắt. Chỉ là cạnh chân nàng là vật gì thế kia? Vật kia lại còn không khách sáo mà chạy tới nói với anh: “Chú, con muốn đi tiểu một chút! Giúp con…” Chính là đứa con riêng của cô, nhưng không khiến anh mất niềm đói khát với cô! *** Chu Dĩ Mạt đột nhiên xoay lại nhìn anh, đối diện với ánh mắt của làm cô có chút xấu hổ, Thẩm Mặc thấy bộ dạng này của cô thì không nhịn được cười. Thật ra lúc mới đầu anh chỉ để ý tới vẻ bề ngoài của cô sau đó lại bị thân thể của cô hấp dẫn, từ từ tham gia cuộc sống của cô lại bị sự kiên cường của cô làm cho cảm động. Cô còn nhỏ như vậy mà đã gánh chịu tất cả đau khổ uất ức, thật sự không hề dễ dàng chút nào. Lúc trước anh nói đến chuyện kết hôn một phần cũng là vì Chu muội, anh tự nói với mình vì anh muốn cho cho Chu muội một gia đình hoàn chỉnh nhưng một phần là cũng vì cô. Hôm nay nghĩ lại, ngay lúc đó anh cũng không có suy nghĩ sâu xa, tại sao lại là cô? Hoặc giả anh sớm đã yêu cô chẳng qua là anh không biết. Hôm nay kết cục như vậy đối với anh mà nói là hoàn mỹ nhất. Anh đã có hai người quan trọng nhất trong đời. Lúc này họ rúc vào người anh, ngọt ngào mỉm cười, đây là chính là một loại tin tưởng. Đối với anh mà nói là thật sự quá thỏa mãn. Chờ Chu muội chơi mệt mỏi, Thẩm Mặc dẫn cả gia đình ba người đi ăn cơm ở khu vực gần đó. Cô bé thật vui vẻ, gật gù đắc ý nói: “Ba, mấy món này ăn thật ngon.” “Thích thì ăn nhiều một chút.” Thẩm Mặc biết cuộc sống trước đây của hai mẹ con chỉ cần ấm no, không được hưởng thụ nên hôm nay anh muốn bù đắp, cho họ hưởng thụ tất cả mọi thứ, chỉ cần hai người thích anh sẽ cho. Chu Dĩ Mạt ăn cơm xong vẫn cảm thấy còn mệt mỏi, không thẩy hăng hái nổi nên Thẩm Mặc hủy bỏ kế hoạch đi chợ đêm buổi chiều, về phòng nghỉ ngơi. Vì ở ngoài nên ba người chỉ cần một phòng. ... Mời các bạn đón đọc Tiểu Thư, Ăn Xong Xin Thanh Toán của tác giả Lăng Hề Hề.