Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tam Sinh Tam Thế: Chẩm Thượng Thư

AudioBook Tam Sinh Tam Thế  Tam Sinh Tam Thế - Chẩm Thượng Thư nằm trong hệ liệt “ Tamsinh tam thế”, viết về Phượng Cửu (cháu gái Bạch Thiển) và Đông Hoa Đế Quân (hai nhân vật đã xuất hiện trong “ Tam sinh tam thế - Thập lý đào hoa”).  Tam Sinh Tam Thế - Chẩm Thượng Thư là một câu chuyện vô cùng hấp dẫn, độc đáo và đặc sắc. Với văn phong dí dỏm, hài hước mà không kém phần sâu lắng, Đường Thất Công Tử đã khắc họa nên cực kỳ rõ nét hình ảnh một Phượng Cửu nghịch ngợm, một Đông Hoa quái tính cùng những màn “oan gia” gặp gỡ đầy bất ngờ thú vị và những tình tiết rất lãng mạn. Tam Sinh Tam Thế - Chẩm Thượng Thư hứa hẹn sẽ mang đến cho độc giả nhiều trải nghiệm khó quên. Duyên phận rốt cuộc là thế nào?   Đông Hoa Đế Quân năm ấy chỉ là tiện tay cứu nàng.   Nhưng từ đó, trong tim nàng, trong mắt nàng chỉ có bóng hình Đế Quân tài hoa anh tuấn.   Nàng thân là nữ vươngThanh Khâu, lại hạ mình vào làm nữ tỳ trong phủ của Đông Hoa. Mấy trăm năm cực khổ, khoảng cách gần nhất chỉ là nàng quét dọn bên này ao, chàng câu cá bên kia ao.   Cơ hội trời cho, nàng cứuchàng một mạng, được chàng cưng sủng nhưng mất tiên thuật khiến nàng chỉ còn là con vật không thể biến hình, không thể nói, chỉ biết lặng lẽ bỏ đi trước ngày thành hôn của chàng với người con gái khác.   Hai nghìn năm sau, chàngvẫn độc thân, đặc biệt thích xuất hiện trước mặt nàng làm nàng phải khổ công chạy trốn.   Nhưng Phượng Cửu càng chạycàng gần, càng tránh càng gặp…   Duyên phận chỉ có thể nói là rất khó đoán.   *** Bộ sách Tam Sinh Tam Thế  gồm có: Tam Sinh Tam Thế Thập Lý Đào Hoa Tam Sinh Tam Thế: Chẩm Thượng Thư Tam Sinh Tam Thế Bộ Sinh Liên Tam Sinh Tam Thế Bồ Đề Kiếp *** Đường Thất công tử thực ra là một nữ tác gia thế hệ 8X. Cô là một người may mắn trong hàng nghìn hàng vạn người viết truyện trên mạng vì bộ tác phẩm "Tam sinh tam thế" có một lượng lớn fan hâm mộ, tác phẩm được truyền đọc với tần suất rất cao, số lượng sách mới xuất bản bán ra cũng khả quan. Mặc dù là một tên tuổi rất hot trên mạng nhưng hình ảnh và thông tin về tác giả vẫn đang là một ẩn số, cô không công khai bất kỳ tấm ảnh nào, độc giả chỉ biết tên cô là Đường Thất, một người làm công ăn lương bình thường như bao người khác.   Độc giả Việt Nam biết đến Đường Thất công tử qua tác phẩm "Tam sinh tam thế - Chẩm thượng thư" và bộ sách "Hoa tư dẫn". Hiện nay Đường Thất công tử là một cái tên khá quen thuộc với độc giả trẻ.  Tác phẩm: Tam Sinh Tam Thế Thập Lý Đào Hoa Tam Sinh Tam Thế: Chẩm Thượng Thư Hoa Tư Dẫn Năm Tháng Là Đóa Hoa Lưỡng Sinh Hoa Tam Sinh Tam Thế Bộ Sinh Liên Tứ Mạc Hí Mộc Lan Rạng Khắp Núi Đồi Tặng Người Một Bó Hoa Diên Vĩ Tên cô ấy là Lăng Tiểu Lộ Vị Lai Còn Có Thể Bên Người Bao Lâu Nữa ... Tam sinh tam thế Chẩm Thượng Thư là phần tiếp theo trong hệ liệt Tam sinh tam thế của tác giả Đường Thất Công Tử. Truyện kể về mối tình đầy trắc trở giữa tiểu điện hạ Phượng Cửu của Thanh Khâu và Đông Hoa Đế Quân. Các bạn có thể tìm đọc truyện trên nhiều trang web đọc sách ngôn tình.  Phượng Cửu – tiểu điện hạ của Thanh Khâu là hồ ly lông đỏ chín đuôi duy nhất tại tứ hải bát hoang. Hồi còn nhỏ, trong một lần bị yêu tinh đuổi giết, nàng may mắn được Đông Hoa Đế Quân – vị thần tôn kính nhất trong tứ hải bát hoang cứu giúp. Chỉ một lần đấy, Đông Hoa đã trở thành cái tên khắc cốt ghi tâm trong cuộc đời của nàng. Nàng mượn cớ trả ơn tìm gặp Đông Hoa để mong có lần được bộc lộ tấm lòng ái mộ.  Là tiểu đế cơ một nước, Phượng Cửu lại vì Đông Hoa mà chịu biết bao tủi nhục. Nàng nhờ Ti Mệnh Thần Quân đưa lên trời làm tì nữ tại nơi ở của Đông Hoa. Chẳng những không được gặp mặt Đông Hoa cao cao tại thượng mà còn bị Tri Hạc công chúa sinh lòng ghen ghét mà đọa đày. Nghe tin Đông Hoa gặp nạn, nàng liền lập tức chạy đến cứu. Đánh đổi cả bộ lông rực đỏ độc nhất vô nhị để được làm một sủng vật bên cạnh Đông Hoa. Những ngày tháng yên bình làm thú nuôi tan vỡ khi Cơ Hoành xuất hiện. Nàng và Cơ Hoành bất hòa, thậm chí còn bị con thú nuôi của Cơ Hoành đả thương nghiêm trọng. Quá đau lòng, Phượng Cửu rời bỏ Thiên Cung, quyết tâm chấm dứt tình cảm đơn phương với Đông Hoa Đế Quân. Rốt cuộc nàng theo đuổi Đông Hoa Đế Quân đã mấy ngàn năm nhưng không thể đổi lấy một lần quay đầu nhìn lại của chàng.  Thời gian đằng đẵng trôi qua. Hai người tình cờ gặp lại trong đám cưới của cô cô nàng – Bạch Thiển và thái tử Dạ Hoa. Đối với Đế Quân, đây là lần đầu tiên chàng gặp Phượng Cửu. Còn trong lòng Phượng Cửu, Đế Quân lại là một chấp niệm. Thế nhưng, số mệnh trêu đùa. Khi xưa, nàng tìm mọi cách để gặp được Đế Quân mà bất thành, nay lại muốn tránh cũng không được. Khi nàng đã không muốn dây dưa, Đế Quân lại chú ý đến nàng.  Mối tình của Phượng Cửu và Đông Hoa chỉ có thể diễn đạt bằng bốn từ “duyên mỏng phúc mỏng”.  “Có một câu nói là: hữu tình duyên mỏng, hữu tình là nàng, duyên mỏng là nàng và Đông Hoa. Có một từ là phúc mỏng, nàng phúc mỏng nên mới gặp chàng, chàng phúc mỏng nên mới bỏ qua nàng”.  Câu chuyện của hai người ngỡ như một giấc mộng. Tỉnh lại, mọi thứ liền tan biến như sương khói. Thế nhưng, tình cảm dần chớm nở, chấp niệm mấy nghìn năm làm sao có thể buông bỏ.  Đông Hoa Đế Quân – con người lạnh lùng, lãnh đạm, trong mắt chỉ có đất trời sao có thể giữ chút tư tình cỏn con? Người ngoài cũng chỉ dám nhìn chứ không dám vọng tưởng. Ấy thế mà, bản chất Đông Hoa lại là một con người rất thú vị. Chàng là một người mặt dày biến thái. Có ở gần mới biết, chàng luôn tìm cách trêu chọc nàng. Một vị Đế Quân thì đã sao? Chàng vốn không quan trọng vấn đề thể diện. Một con người kì lạ như thế, đến tình yêu cũng khác thường. Chàng yêu nàng nhưng không thể hiện nồng ấm như cách của Phượng Cửu. Chàng ở bên cạnh, bảo vệ nàng, giúp đỡ nàng, khiến cho nàng trưởng thành hơn. Khi nàng bị vây hãm trong thế trận của Xà Tinh, chàng không quản trút bỏ mọi tiên khí, đơn độc dấn thân vào cứu nàng. Thứ tình cảm ôn nhu, bình lặng đấy há chẳng phải tình yêu?  Còn Phượng Cửu lại là một con người hoạt bát, hiếu động và vô cùng cố chấp. Nàng luôn yêu hết lòng, dốc cả ruột gan. Tình yêu của nàng bền bỉ, kiên cường và nồng nhiệt, nhưng nàng cũng rất tự ti. Bao lần thất bại trong kế hoạch tán đổ Đông Hoa khiến nàng luôn mơ hồ trước đoạn tình cảm của chàng. Nàng hạnh phúc vì yêu và được Đông Hoa yêu, nhưng nàng cũng lo sợ, lo sợ rằng thứ tình cảm ấy chỉ với chàng chỉ là thoáng qua.  Hai con người, hai tính cách trái ngược nhau, hai cách yêu cũng khác biệt. Yêu nhau nhưng ngây ngốc không nhận ra tấm chân tình của đối phương. Yêu nhau nhưng bị Thiên mệnh phán cả đời vô duyên. Vậy thì đã sao? Chỉ có họ mới sinh ra để dành cho nhau, để bù đắp những thiếu sót của đối phương. Và chỉ có sự khảng khái của Đông Hoa, sự cố chấp của Phượng Cửu mới dám chống lại Thiên mệnh, bảo vệ tình yêu của hai người.  Đọc qua nội dung, nhiều người sẽ nghĩ đây chắc là một cuốn sách ngược tâm đau lòng. Nhưng thực chất, Chẩm Thượng Thư là câu chuyện có chút bi nhưng vô cùng hài hước. Độ lầy lội của Đông Hoa đi kèm với sự ngây thơ, ngờ nghệch của Phượng Cửu tạo nên những tình huống dở khóc dở cười.  Tình yêu của Phượng Cửu làm cảm động trái tim sắt đá của Đông Hoa. Nhu tình của Đông Hoa cũng bình yên vỗ về những xúc cảm mãnh liệt của Phượng Cửu. Hai người cứ thế trêu đùa, cứ thế cố gắng, từng chút, từng chút một đổi lại kết cục không thể viên mãn hơn. Tình yêu chẳng phải là cố chấp yêu một người không kể đúng sai hay sao? Đã chọn được đúng người thì sao có thể dễ dàng buông tay vì sóng gió. Phượng Cửu và Đông Hoa đã làm nên một mối tình thần tiên đầy xúc cảm trong thế giới truyện ngôn tình. Nhân lúc mới đọc xong cảm xúc còn dào dạt, tự thấy bản thân nên viết đôi dòng review kỉ niệm kẻo để lâu lại thành bỏ xó như cái review Hoa tư dẫn :)) Chẩm thượng thư trông thế mà dài kinh khủng, chắc đây là bộ dài nhất của Đường Thất tính đến bây giờ. Nguyên việc xuất bản cũng phải chia làm 3 quyển đã đủ nói lên sự thật này rồi. Đọc toét cả mắt gần nửa ngày mới xong. So với phần một Thập lý đào hoa thì phải nói là vượt trội hơn hẳn ( thực ra thì mình cũng chưa đọc hết Thập lý đào hoa do truyện quá buồn ngủ, mới đọc đầu cuối thôi, chẳng được khoảng 40% nội dung cơ mà cũng đủ đánh giá), ít nhất không buồn ngủ ở đoạn đầu, ko có nhiều tên nhân vật khó nhỡ,tình tiết ko rối rắm liên tuc,.. Chắc tại thập lý đào hoa là tác phẩm đầu tay nên ko tốt lắm. Xây dựng nhân vật rất được, thích nữ chính hơn nam chính dù chị ấy tên Tiểu Bạch nên đầu óc cũng bị vậy hay sao ấy. Dù vậy mình vẫn đánh giá đây là nữ cường nam cường. Nguyên màn theo đuổi 2000 năm cũng quá đủ ấn tượng rồi :3. Nam chính siêu cấp mắt dày, chắc tại sống lâu quá nó vậy, tính tình hâm hấp, bị nữ chính bơ cho mấy lần là phải rồi. Mặc dù là rất khâm phục mấy anh tự nhận thiệt về mình nhưng mình vẫn thích những chi tiết đồng cam cộng khổ hơn nên có chút phản cảm với những cách giải quyết của Đông Hoa trong truyện. Bên cạnh đó, phải cảnh báo trước những bạn chưa đọc là đừng để việc ăn chay trong suốt quyển thượng lừa phỉnh, quyển hạ.. đặc biệt là nếu down bản ebook trên mạng như mình... bạn sẽ phải hứng chịu hàng loạt cảnh kiss, 1 cái bìa chương siêu gợi, và màn H đầu tiên trong truyện của Đường Thất dù viết cũng qua loa giống như trong Bên nhau trọn đời thôi =)). Tuy nhiên nói đi cũng phải nói lại, so với chuẩn mực là Hoa tư dẫn thì thực ra Chẩm thượng thư vẫn yếu thế hơn nhiều, có thể là do không khí huyền huyễn, tiên ma thì có thời gian dài nên không cần quá gấp gáp nên mạch truyện-giống Thập lý hoa đào, tương đối chậm, vài chi tiết vẫn gây buồn ngủ. Đọc quyển hạ rất là nản cái chỗ giải thích lòng vòng các kiểu lúc Phượng Cửu với Đông Hoa bị kẹt trong cái chi mộng gì đấy, mình bỏ phải đến nửa. Với lại việc bảo 2 cái ảnh không có duyên với nhau cũng là dẫn chứng cho việc 2 nhân vật chính không có duyên có phần hơi gượng ép, cái đấy như kiểu trùng hợp xong cứ bấu vào thôi. Ngoài ra không thích kết truyện :v , đáng lẽ phải làm thêm mấy cái ngoại truyện nữa mới đúng chứ, thế này đọc giả biết là HE mà vẫn thấy hẫng quá à.Viết ra mới thấy truyện này chỉ để nói chơi chứ bảo phân tích chi tiết thì chả có chi tiết nào mình tâm đắc như trong Hoa tư dẫn cả. Dù sao truyện của Đường Thất vẫn nên dùng 2 từ để tóm gọn: dễ đọc. Chỉ thế thôi

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Hoa Lửa (Tình Ngang Trái)
Văn án: Một điều ngoài ý muốn đã thay đổi cả vận mệnh của bọn họ, khiến cho lửa đốt cháy hoa, hoa phá hủy lửa. Số phận của cô hoàn toàn thay đổi, còn hắn bị giam mười năm. Sau bao nhiêu năm, Hình Tuế Kiến lại xông vào thế giới của cô. Kiều Duy Đóa, không phải cô muốn tôi bồi thường sao? Được, tôi sẽ chịu trách nhiệm với cô đến cùng. Cuộc va chạm với hắn chính là sự khởi đầu cho việc chệch đường ray hay bắt đầu cho một cuộc trả thù đây? Cô cũng rất hận… Được, vậy thì tương kế tựu kế đi! Người ta đều nói trong thế giới tình yêu phải có một người mạnh mẽ và một người yếu đuối mới có thể duy trì được sự cân bằng, cả hai người đều kiêu ngạo làm sao có thể yêu nhau đây? Lục Tư Nguyên, vì sao anh không thể kéo em lại ? Vì sao anh không yêu em? Không phải không thương mà là không thể yêu. Thế nhưng tình yêu thực sự có thể tuân theo những nguyên tác cứng nhắc sao? Điều đó là không thể. *** Tác giả Đản Đản 1113 vốn được biết đến với những tác phẩm siêu ngược và tình tiết có phần cẩu huyết, vì những lẽ đó tôi chưa bao giờ đụng đến tác phẩm của tác giả này mãi cho đến tận khi bị dụ dỗ đọc và chuyển ngữ “Hoa lửa” tôi mới hoàn toàn thay đổi định kiến. Bản thân “Hoa lửa” cũng là một tác phẩm đầy tranh cãi khi nam chính là người hiếp dâm nữ chính. Tôi tin chắc đọc đến chữ “hiếp dâm” tất cả mọi người đều phản cảm và tất nhiên tôi cũng vậy. Tuy nhiên tôi đã không hề hối hận khi mình đọc và chuyển ngữ “Hoa lửa”, nam chính Hình Tuế Kiến trở thành một trong những nam chính ngôn tình tôi yêu thích nhất. Hóa ra vụ hiếp dâm ấy là vì nam chính bị bỏ thuốc, bị bạn trai của nữ chính gài bẫy, và anh cũng phải trải giá bằng 10 năm trời trong tù. Nam chính là một người dám làm dám chịu bởi ngay sau khi ra tù anh tự gây dựng sự nghiệp và sau khi gặp lại nữ chính anh tìm mọi cách để chịu trách nhiệm với cô. Không dưới một lần nam chính tự hỏi nếu thời đi học anh là một học sinh gương mẫu có lẽ chuyện tình giữa cô và anh đã khác chăng? Thời đi học nữ chính là cô gái hoàn hảo về mọi mặt, còn nam chính là một kẻ lưu manh. Cô ở quá cao, còn anh ở quá thấp. Anh thầm mến cô lúc nào không hay, nhưng anh đâu có dám thổ lộ vì anh biết khoảng cách của hai người là quá lớn. Nếu không có buổi tối ấy thì có lẽ hai người họ mãi mãi chỉ là hai đường thẳng song song không liên quan đến nhau. Cô sẽ có một tương lai tươi sáng, còn anh mãi mãi cà lơ phất phơ với đám bạn. Nam chính lưu manh là vậy, song anh có những nguyên tắc của mình đó là bảo hộ anh em hết thảy cũng như không bao giờ dính dáng đến thuốc phiện. Khi công ty phá sản anh nhận hết mọi trách nhiệm về mình, anh cầu xin cô gái thích mình bao năm bảo vệ cho người anh em tốt của mình. Vì cứu nữ chính, anh chấp nhận bị tiêm ma túy và ở lại để cho người ta “chơi đùa”. Vì yêu nữ chính anh không muốn cô nhìn thấy bộ dáng thất bại của mình, anh đẩy nữ chính đi để cô được hưởng hanh phúc, song khi nhận ra tình cảm của cô anh đã hiểu chỉ có phán đấu vì cô mới là mang lại hạnh phúc cho cô. Dù biết Tiểu Lộng- cô bé nữ chính nhận nuôi không phải là con ruột nhưng anh vẫn đối xử hết lòng với cô bé. Thậm chí khi nữ chính sinh con gái và vì muốn sinh thêm đứa nữa là con trai cho anh, cô dề nghị chuyển hộ khẩu cho Tiểu Lộng, nhưng anh không hề đồng ý mà quyết định đi thắt ống dẫn tinh. Hình Tuế Kiến hi sinh hết thảy vì nữ chính với mong muốn cô mãi là đóa hoa bách hợp trong trắng, là nàng công chúa kiêu ngạo của lòng anh. Nam chính là một trong những người đàn ông “men” nhất mà tôi gặp trong ngôn tình khi anh luôn là người gánh vác mọi quyết định và vô cùng nặng tình. Vì gián tiếp gây ra cái chết của một con nợ, anh quyết định chịu trách nhiệm với vợ con họ cả đời. Khi những người an hem ngụ ý gửi tiên về giúp đỡ nam chính đã từ chối vì anh hiểu họ cũng cần số tiền ấy biết bao. Mẹ nam chính không ưa nữ chính vì cô là người đẩy anh vào tù, nhưng anh đã nhận định đời này chỉ có một mình nữ chính. Về nữ chính Kiều Duy Đóa, cô là một cô gái cao ngạo hơn người với mười bốn năm trời sống trong nhung lụa, nhưng khi gia đình cô phá sản chính là lúc bi kịch ập đến với cô. Bị người ta bắt cóc rồi đánh mất thứ quý giá của người con gái, mang thai và phải một mình đi nạo bỏ thai dẫn đến hậu quả là thể chất khó thụ thai, mười bốn tuổi đã phải chịu biết bao sự chỉ trích của gia đình vì cô đã bị vấy bẩn nên không còn gia đình giàu có nào muốn kết thân với cô và hậu quả của lần đó khiến nữ chính trở nên trầm cảm, sợ hãi tiếp xúc với đàn ông. Cuộc đời của nữ chính là chuỗi ngày bi kịch và hành động của cô sau khi gặp lại nam chính là hoàn toàn hợp lí. Có ai mà đối xử tốt được với một kẻ hủy hoại cuộc đời của mình cơ chứ. Tôi đánh giá tác giả Đản Đản đã xây dựng được tính cách của nữ chính từ thù hận chuyển sang yêu hoàn toàn hợp lí. Ban đầu cô chỉ hận Hình Tuế Kiến không thể chết đi, nhưng dần ở chung với anh, dần tiếp xúc với anh, cô đã nhận ra được những điểm tốt của anh và cô cũng biết mình thực sự khai man trước tòa là đêm hôm đó anh không uống rượu. Dần dần từ hận thù chuyển sang tình yêu lúc nào không hay. Hóa ra Kiều Duy Đóa cô cũng có thể có một gia đình hạnh phúc, hóa ra cô cũng có thể làm một người vợ hiền, hóa ra cô cũng sẽ gạt bỏ được quá khứ, hóa ra khi yêu một người cô cũng sẽ gạt bỏ hết tự trọng. Trước đó Kiều Duy Đóa từng thầm mến Lục Tư Nguyên, nhưng tình cảm của cô chỉ là vô vọng, vì vậy khi đã có một nơi để dành tình cảm thì cô bùng cháy hết mình. Người ta thường nói nam châm trái dấu thì hút nhau, cô và Hình Tuế Kiến trái ngược mọi thứ từ tính cách đến ngoại hình và vì thế phản ứng hóa học giữa họ cũng vô cùng mãnh liêt. Cô nhận ra tình cảm của mình nên khi anh buông tay cô đã cầu xin, đã đứng dưới nhà anh mấy ngày mấy đêm, thậm chí khi anh đóng kịch cho người khác ở trong phòng cô vẫn không hề chết tâm, nghe đến chuyện anh đã kết hôn đi nước ngoài, cô thậm chí đã tìm cách ngăn cản để cho anh không bị cấm xuất cảnh. Khi chứng kiến anh bảo vệ cô bị đánh đến thương tích đầy mình, cô đã chấp nhận để cho người ta hủy hoại mình để cứu anh. Điểm tôi thích nhất ở tác phẩm này đó là Hình Tuế Kiến không phải nhân vật tổng tài, soái ca, bá đạo nhan nhản chúng ta có thể gặp trong ngôn tình mà anh là một tên lưu manh đúng nghĩa, anh làm chủ công ty cho vay nặng lãi, anh hành động nhiều hơn nói và anh có những nguyên tắc của riêng mình. Còn nữ chính cũng không phải là một cô gái hoàn hảo khi cô đã trải qua quá nhiều bi kịch. Tình yêu của hai người họ không quá êm đềm mà giữa hai người họ luôn có sự đấu tranh với nhau. Tuyến nhân vật phụ trong tác phẩm khá đặc sắc. Nam phụ Lục Tư Nguyên ở bên nữ chính 10 năm trời, anh yêu nữ chính nhưng không dám thổ lộ và đã để lỡ mất cô. Anh yêu cô muốn bảo vệ cho cô, nhưng trên vai anh có quá nhiều gánh nặng nên anh buộc phải từ bỏ cho cô đi tìm hạnh phúc của mình. Nữ phụ Trần Ôn Ngọc đầy nặng tình, nhưng rất tiếc vì trong mắt nam chính chỉ coi cô là anh em thân thiết nên dù cô đã hi sinh cả tuổi xuân chờ đợi nam chính ra tù, ở bên anh những ngày anh khởi nghiệp đầy khó khăn, nhưng nam chính không yêu cô nên cô mãi chỉ là nữ phụ. Tóm lại nếu bạn đã quá nhàm chán với mấy mô típ tổng tài-lọ lem, nam chính nữ chính vạn người mê thông minh tuyệt đỉnh thì đây là tác phẩm dành cho bạn. Nếu bạn là fan truyện ngược thì chúc mừng bạn đã tìm được đúng hố. Truyện không dành cho các em teen yêu hường phấn và vẫn còn ảo tưởng nhiều về soái ca. *** Thời niên thiếu cô từng là một người kiêu kỳ như hoa. Còn thời niên thiếu hắn từng là một kẻ lông bông, thô bạo ngang ngược như lửa. Năm 1998. Kiều Duy Đóa tương đối hài lòng với cuộc sống của mình, cô có yêu cầu rất cao với chính bản thân, quần áo của cô cầu kỳ, tóc mái gọn gàng, đồng phục luôn là một màu trắng tinh, cúc áo phải được cài hết, ngay cả giày da cũng phải là màu đen. Cô làm bất cứ chuyện gì cũng đều tuân thủ kỷ luật vì cô cực chán ghét cảm giác chệch đường ray. Ví dụ như cô học trường quý tộc, nhưng trong lớp có vài học sinh vô cùng bình thường khiến cho cô có cảm giác ngôi trường này cực kì chệch đường ray. "Nghe nói các nam sinh năm nay lại bầu Kiều Duy Đóa là hoa khôi của trường đấy." Cô đang đứng ngoài phòng học, chợt nghe thấy mấy nữ sinh ấm ức bàn tán. "Không phải các nam sinh đều không thích cô ta ư, tại sao bọn họ lại bầu cho cô ta chứ ?" Giọng nói nghe có vẻ như rất muốn nôn. "Kiều Duy Đóa thật đáng ghét, vừa kiêu ngạo lại còn tự phụ, tên của cô ta cũng giống như người, Kiều, Duy, Đóa" một nữ sinh trong đó dùng giọng điệu khó nghe mỉa mai kéo dài âm cuối , "Hóa ra trên thế giới này chỉ có duy nhất một đóa hoa!" Bộ dáng bình thường của cô thoạt nhìn rất duy ngã độc tôn sao? Kiều Duy Đóa cân nhắc không biết lúc này có nên bước vào lớp học hay không. "Dù người ta không đẹp nhưng nhà mấy người có tiền như người ta không? Vì thế người ta tự cho mình cái quyền cao hơn người khác!" Một cô bạn học tên Thường Hoan nhún vai, "Tiếc là Tống Phỉ Nhiên cũng không chống lại được sắc đẹp của cô ta." Xem ra nhân duyên của cô thật sự không tốt chút nào, không ngờ bọn họ lại cảm thấy cô không xứng với Tống Phỉ Nhiên! Mời các bạn đón đọc Hoa Lửa (Tình Ngang Trái) của tác giả Đản Đản 1113.
Xuyên Thành Cô Vợ Vượng Phu Của Nam Xứng
Đánh giá nội dung truyện: ★★★★✰ Đánh giá nam nữ chính: ★★★★★ Đánh giá bản cv truyện: ★★★★★ Đề cử: ★★★★✰ Văn án:   Nguyễn Du Du xuyên vào một quyển sách trở thành vật hy sinh nữ phụ.   Nguyên chủ vốn là cô nhi, cuộc sống vất vả, đột nhiên bị một nhà giàu tìm được, nói là con gái ruột lúc mới sinh ra bị người ôm nhầm.   Sau khi trở thành tiểu thư nhà giàu, nguyên chủ nghe theo trong nhà sắp xếp, gả cho đại thiếu gia vô dụng nhà họ Thẩm.   Nguyên chủ không thích Thẩm đại thiếu, cô ấy lưu luyến si mê nam chủ bằng tuổi, điên cuồng mà ghen ghét nữ chính vốn là người chiếm vị trí thân phận thiên kim của cô lúc trước, cuối cùng khiến bạn bè xa lánh, thê thảm vô cùng…   Nguyễn Du Du nhìn khuôn mặt nhỏ trong gương, đếm đếm số tiền tiêu vặt của mình, thở dài: tội gì phải thế?!   Qúy trọng sinh mệnh, rời xa nữ chủ, tránh xa nam chủ.   Đối với ông chồng tiện nghi "nhặt được" Thẩm đại thiếu, Nguyễn Du Du nâng cằm tỏ vẻ: “Ngoan ngoãn chờ đến lúc rời đi.”   Thẩm đại thiếu: “A, tưởng bở.”   Nhóm người ăn chơi trác táng ở Yến Thành đều biết Thẩm đại thiếu cưới một cô vợ nhỏ nghèo khổ khốn cùng, vô cùng đáng thất vọng, nhóm công tử phóng đãng đều chờ xem náo nhiệt.   Một ngày nọ, di động của Thẩm đại thiếu vang lên, không cẩn thận ấn loa, bên trong truyền đến âm thanh mềm mại mang theo chút tủi thân: “Tiểu Bạch, có một đề số học cao cấp em không làm được.”   Thẩm đại thiếu bỗng nhiên đứng dậy, túm áo khoác trên lưng ghế liền đi ra ngoài: “Đừng lo lắng, anh lập tức trở về.”   Quần chúng ăn dưa: Dưa rớt đầy đất....   1. Trọng sinh ngọt văn sảng khoái: 1vs1 2. Thẩm đại thiếu không hề vô dụng, anh là nhân vật lợi hại nhất. ______   Kiếp trước, Nguyễn Du Du là tiểu thư sinh ra trong gia đình giàu có. Thế nhưng, cô từ nhỏ đã bị bệnh nặng, sức khỏe rất yếu, ba và mẹ đều không yêu thương. Những năm tháng ấy, cô gái nhỏ Du Du thường xuyên ở bệnh viện, không được vui chơi chạy nhảy hay cười đùa như những đứa trẻ bình thường khác.   Ba và mẹ không bỏ rơi Du Du vì bản thân cô là một bùa sư thiên phú, có thể vẽ bùa phòng thân, trừ tà, chữa bệnh… với giá cao. Họ chỉ xem con gái là công cụ kiếm tiền, mặc cho thân thể yếu kém của cô.   Thế giới của Du Du khi ấy, rất cô độc và cũng rất bi thương…   Du Du tựa như vì sao trên bầu trời, cố gắng vẫy vùng trong đêm tối để nhìn ngắm thế gian xinh đẹp. Nhưng cuối cùng, chỉ là một đốm nhỏ li ti, chưa kịp tỏa sáng đã rơi xuống trần…   Tỉnh lại tại một thế giới mới đầy xa lạ, Nguyễn Du Du phát hiện ra bản thân mình đã xuyên đến vai nữ phụ trong quyển sách cô vừa mới trộm đọc được mấy hôm trước.   Theo như nguyên tác thì nữ phụ là một cô gái mồ côi, cuộc sống nghèo hèn vất vả. Sau đó, cô ấy được một gia đình giàu có đến nhận về với thân phận là con gái ruột bị ôm nhầm. Nhưng cô ấy lại không hề biết, tất cả chỉ là một âm mưu đầy đáng sợ, đem cô thay thế cho con gái của họ, kết hôn cùng thiếu gia vô dụng nhà họ Thẩm.   Cứ thế, cô ấy trở thành quân cờ bị người khác lợi dụng cho lòng tham và sự ích kỷ, còn bị nữ chủ cùng nam chủ giày vò khắp nơi, cuối cùng kết thúc thê thảm.   Nếu đã biết trước sự độc ác và giả dối đến mức đáng sợ của lòng người thì cớ sao Du Du phải chịu lùi bước và mặc cho người khác bày mưu tính kế hại bản thân mình cơ chứ.   Kiếp trước, cô có tất cả lại không có sức khỏe, tình yêu và sự tự do. Kiếp này, cô muốn làm mọi thứ mà bản thân từng ao ước, có thể chạy nhảy khắp nơi, có thể theo đuổi giấc mơ được cắp sách đến trường, có thể khám phá thế giới xinh đẹp này, có thể yêu thương và bảo vệ những người tốt bên cạnh mình…   ***   Giới thượng lưu đồn rằng, Thẩm đại thiếu gia Thẩm Mộc Bạch là một kẻ vô dụng, không làm được gì hết, ngay đến quyền thừa kế Thẩm thị cũng không có tư cách hay cổ phần được bao nhiêu. Vì thế, người ta nhìn anh với ánh mắt khinh bỉ, nhạo báng. Ngay đến Chu gia, cũng dám đánh tráo và giở trò thay thế con gái giả gả qua cho anh để thực hiện hôn ước. Mọi người, đều cho rằng, Thẩm Mộc Bạch thật dễ dàng lừa gạt và giẫm đạp.   Nhưng có lẽ, mọi người không biết, dòng nước lặng mới là dòng nước sâu, người không nói mới là người đáng sợ. Chỉ là, anh đang che dấu mà thôi. Con người thật sự của Thẩm Mộc Bạch, không phải ai cũng có thể nhìn đến.   Cuộc hôn nhân vội vã cùng Nguyễn Du Du đối với Thẩm Mộc Bạch mà nói, ai cũng như nhau. Bởi vì, anh cần một người làm vợ của mình, có thể khiến ông nội yên tâm những ngày cuối đời. Còn cô, thì cần một nơi để về, rời đi gia đình xấu xa kia. Đến khi, mọi thứ kết thúc thì nhẹ nhàng rời xa…   Những tưởng rằng, bắt đầu bằng một cuộc hôn nhân mà không có tình yêu thì sẽ là những tháng ngày chông chênh đáng sợ. Thế nhưng, Nguyễn Du Du đã dùng trái tim và mọi thứ cô có, để khiến tất cả thay đổi theo hướng bất ngờ nhất.   ***   Ban đầu, Thẩm Mộc Bạch chỉ cảm thấy, Nguyễn Du Du là một cô gái nhỏ có chút đáng thương, không còn ai nương tựa trên cõi đời này. Anh cho cô mái nhà che chắn gió mưa, cho cô bữa cơm thơm ngon dịu nhẹ, cho cô cuộc sống vô ưu vô lo ngày mai...   Nhưng chẳng biết từ khi nào, sự mềm mại, dịu dàng và thiện lương của cô lại khiến anh từng chút một rung động như thế.   Là khi, Du Du sẽ kéo anh đến tiệm lẩu ăn đến mức hít hà vị cay xé lưỡi rồi lại nhấm nháp vị the mát lạnh của kem tươi trong ngày hè lộng gió mà anh chưa bao giờ có được.   Là khi, Du Du dùng sự chân thành và quan tâm của mình, trò chuyện cùng ông nội ở bệnh viện thật vui vẻ quên trời quên đất.   Là khi, Du Du bé nhỏ vì anh bị người nhà làm tổn thương mà lên tiếng bảo vệ cho anh rồi lại đau lòng đến rơi nước mắt. (Bài viết được post full và sớm nhất tại Lust Aveland)   Là khi, Du Du thật cẩn thận cẩn thận, thức đêm thức ngày vẽ cho ông bùa chữa bệnh, khắc ngọc cho anh bùa bình an. Mỗi giây mỗi phút đều mong anh có thể hóa dữ thành lành, tránh mọi tai ương...   Du Du không biết, ở những khoảnh khắc giản dị ấy lại có thể rung động lòng người đến mức nào. Trái tim lạnh giá của Thẩm Mộc Bạch cứ thế bị Du Du hòa tan, anh động tâm thật rồi.   Vốn dĩ, một người thông minh tài giỏi và ẩn nhẫn che dấu thân phận kim cương thật sự của mình thì Thẩm Mộc Bạch có tất cả nhưng lại không có sự bình yên và ấm áp bản thân thầm ao ước. Thế nên khi Du Du đến, anh rất rõ, thứ mình tìm kiếm trong vô vọng bấy lâu nay chính là cô.   Chỉ cần có Du Du, sự trống rỗng của thế gian này sẽ được lấp đầy.   Vì vậy, Thẩm Mộc Bạch dành cho Du Du sự quan tâm, dung túng và sủng ái nhất trên đời này. Một đời dịu dàng của anh, chỉ dành cho riêng mình cô mà thôi.   Du Du tựa như hoa lê đầu mùa, trắng muốt xinh đẹp, vô tình rơi vào tim anh, quyến luyến không rời đi nữa.   ***   "Xuyên thành cô vợ vượng phu của nam xứng" là một bộ truyện có nội dung đơn giản là quá trình Nguyễn Du Du dung hòa ở thế giới xa lạ, bằng trái tim thiện lương và chân thành của mình thay đổi số phận bản thân cùng nam xứng Thẩm Mộc Bạch. Tuy nhiên, ngòi bút của tác giả thiên về sự nhẹ nhàng ấm áp và tình cảm nên giọng văn rất êm, rất sủng, đọc truyện mà trái tim cũng tan theo.   Về các nhân vật trong bộ truyện, nổi bật nhất là nam nữ chính được xây dựng khá tốt và ấn tượng. Chỉ bằng vài nét phác họa sơ qua về kiếp trước hay quá khứ kiếp này nhưng khiến người đọc rất thương và có phần xúc động.   Một tiểu thư Du Du sinh ra sức khỏe kém bệnh nặng triền miên, bị người nhà chỉ xem là công cụ kiếm tiền, không được yêu thương. Cuộc đời cô khi ấy, tựa như chiếc lá trong mùa đông, lẳng lặng cô độc, tùy thời đều có thể rơi xuống, bi thương vô cùng.   Một thiếu gia Thẩm Mộc Bạch mẹ mất, bố có vợ kế, nghe lời châm chọc khiêu khích mà ghét bỏ anh, chỉ yêu thương con trai nhỏ của họ. Cứ thế bỏ rơi anh không quan tâm không lo lắng chút nào. Anh học cách ẩn nhẫn, che giấu tổn thương và rời đi ngôi nhà không dành cho mình, tự xây dựng một đế quốc riêng, khuynh đảo mọi thứ.   Cuộc hôn nhân của họ giống như là tơ trời se duyên, từng ngày trôi qua đều ấm áp và ngọt ngào. Cô vợ nhỏ cho anh niềm vui, cho anh nụ cười, cho anh biết rằng trên thế giới này luôn có một người vì anh mà muốn đổi thay cả vận mệnh bi kịch sau này. Cho nên, anh vì người ấy, muốn trở thành người ưu tú hơn nữa, tài giỏi hơn nữa để có thể yêu thương sủng ái và cho cô một đời sống trong nhung lụa, bình an đến hết cuộc đời.   Trong truyện cũng xuất hiện các nhân vật phụ vô cùng đáng yêu và dễ mến khác như cậu em trai cùng cha khác mẹ hay đám bạn tốt của nam chính. Các nhân vật này tuy chỉ làm nền nhưng mà độ cute, bênh vực người nhà cùng hài hước thì có thừa nhé. Nhờ những vai phụ như nét chấm phá riêng biệt này mà câu chuyện trở nên hài hòa dí dỏm rất nhiều.   Vì vậy, truyện khá là hợp gu với mình nên mình mạnh dạn thiên vị chút xíu mà chấm 9/10 điểm nha. Nếu bạn nào yêu thích thể loại truyện có tag xuyên thư nữ phụ, sủng sạch ngọt lại ấm áp ngọt ngào hết mức thì hãy nhảy hố thư giãn trong những ngày tất bật bận rộn cuối năm này nhé.   À, truyện chỉ có convert thôi ạ, mn chịu khó nhé ^^ ______   Văn án được edit bởi #Nghịch Thần page #RVNT0105   #Lạc_Hậu - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Răng rắc ―― Nặng nề tiếng sấm truyền đến, một đạo chói mắt tia chớp dữ tợn cắt qua đen nhánh phía chân trời. Nguyễn Du Du chậm rãi mở to mắt, xoa xoa buồn đau thái dương. Khóe mắt dư quang liếc đến tuyết trắng khăn trải giường gối đầu, Nguyễn Du Du sửng sốt một chút, chậm rãi ngồi dậy, mới phát hiện nơi này cũng không phải chính mình phòng ngủ. Gối đầu, khăn trải giường, vách tường đều là tuyết trắng, trong phòng chỉ có mấy thứ đơn giản gia cụ, án thư, tủ quần áo trung quy trung củ, xem bố trí đảo như là phòng cho khách. Ánh mắt dừng ở chính mình trên tay, Nguyễn Du Du chân mày cau lại. Nàng vẫn luôn thực bạch, bởi vì hàng năm không thấy ánh mặt trời, nàng làn da là bệnh trạng tuyết trắng. Nhưng hiện tại tay nàng chỉ lại có chút hắc, thậm chí còn mang theo chút lao động hình thành vết chai mỏng. Nguyễn Du Du đứng dậy đi vào buồng vệ sinh, rửa mặt trên đài mặt đại gương rõ ràng mà chiếu ra nàng mặt. Lông mày, đôi mắt, cái mũi, miệng, lỗ tai đều cùng nàng giống nhau như đúc, nhưng lại đen không ít, làn da cũng thô ráp đến nhiều. Cập eo tóc dài hơi có chút cuốn, nồng đậm xoã tung. Nguyễn Du Du nhéo nhéo chính mình mặt, rất nhỏ đau đớn nhắc nhở nàng, này không phải đang nằm mơ. Bởi vì tâm tình hậm hực, buổi sáng thời điểm nàng thừa dịp cha mẹ không ở nhà trộm chạy đến ban công xem vũ, kết quả bị một đạo lôi cấp bổ trúng. Kia nói trùng hợp đến không thể tưởng tượng lôi không đem nàng đánh chết, nhưng thật ra đem nàng cấp phách đen tóc cũng phách dài quá Trong lòng mơ hồ cảm thấy có chút không thích hợp, Nguyễn Du Du trở lại phòng ngủ, khắp nơi nhìn nhìn. Gối đầu biên phóng di động cùng một cái màu hồng phấn tiền bao. Nguyễn Du Du đem tiền bao mở ra, bên trong chỉ có mấy trăm đồng tiền, còn có một trương thẻ ngân hàng, một trương thân phận chứng. Thân phận chứng thượng tên, ảnh chụp, thậm chí sinh ra ngày đều là của nàng. Nhưng địa chỉ lại không phải nàng quen thuộc. Dùng vân tay giải khóa di động, di động ứng dụng cũng không phải nàng quen dùng. Nguyễn Du Du ánh mắt dừng ở ghế trên toái hoa hai vai bao. Hai vai trong bao chỉ có mấy thứ đơn giản đồ dùng sinh hoạt cùng một cái plastic túi văn kiện. Túi văn kiện là trong suốt cách văn, Nguyễn Du Du thấy “Xét nghiệm ADN báo cáo” mấy cái hồng tự, trong lòng dâng lên một cổ điềm xấu dự cảm. Nàng bay nhanh mà đem văn kiện lấy ra tới, phiên đến mặt sau cùng, giám định kết quả viết: “…… Chu Quốc Vượng là Nguyễn Du Du sinh vật học phụ thân.” Nguyễn Du Du đầu “Ong ――” một tiếng. Nàng xuyên tiến tối hôm qua vừa mới xem trong sách! Ngày hôm qua nàng nhặt được người hầu xem một quyển tiểu thuyết, thư trung pháo hôi nữ xứng thế nhưng cùng nàng tên tương đồng, nàng tránh ở trong ổ chăn dùng di động chiếu thức đêm xem xong rồi. Thư trung Nguyễn Du Du là cái cô nhi, khốn cùng thất vọng.   Mời các bạn đón đọc Xuyên Thành Cô Vợ Vượng Phu Của Nam Xứng của tác giả Giản Diệc Dung.