Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Cậu Chủ Hồ Đồ

Ba quy định người hầu thế kỷ mới là gì? Thứ nhất, phục tùng mọi mệnh lệnh của cậu chủ. Thế mấy mệnh lệnh mờ ám thì sao? Thứ hai, chiều theo mọi sở thích của cậu chủ. Thế tức là cả chọn người yêu như thế nào cậu ấy cũng phải nhúng tay vào sao? Thứ ba, tuyệt đối không được yêu cậu chủ. Ừm, xem ra quy định cuối cùng dễ nhất ấy nhỉ.. “Tôi phải thừa kế gia sản. Cho nên kết hôn đi, không được nói chuyện này ra”. Điểm chỉ vào bản giao kèo kết hôn một năm, thế này một cô hầu như cô cũng được coi là chim sẻ hóa phượng hoàng đấy nhỉ? Ấy ấy cậu chủ cậu chủ, chơi trò kết hôn với cậu một năm thì cũng không sao, nhưng mà trong thời gian đó cô thích người khác thì làm thế nào? Ví dụ như phó tổng ở công ty tuy đối xử với cô rất nghiêm khắc, lại còn dữ như chằn, nhưng có vẻ rất được đấy! Làm thế nào á? Li hôn chứ sao! Bộ nói li hôn là li hôn được sao? Không đơn giản vậy đâu, cô hầu!!! Tác giả Tinh Dã Anh: Người không được ngọt ngào như tên, thường xuyên đi đêm dẫn đến hậu quả trực tiếp là được gấu trúc nhận nhầm là đồng loại, người trong giang hồ thường gọi là “Yêu nghiệt”, pháp hiệu “Anh yêu nghiệt”, từ đó mới ngộ ra sứ mạng của mình là hạ giới làm nhiễu loạn nhân gian, mê hoặc các bạn thích đọc ngôn tình. Một lần lật gia phả phát hiện tổ tiên từng có một vị cử nhân làm quan tam phẩm, thế là thừa kế truyền thống tốt đẹp của cha ông nên cũng đua đòi kiếm tấm bằng thạc sĩ chơi. Tư tưởng méo mó, ngòi bút lệch lạc. Đến giờ phong cách viết của “Anh yêu nghiệt” vẫn méo mó như vậy đồng thời chết không hối cải! Thề quyết khai phá ra một con đường tiểu thuyết ngôn tình đặc chất yêu nghiệt! *** Thứ nhất, phục tùng mọi mệnh lệnh của cậu chủ, mệnh lệnh hợp lý hoàn toàn nghe theo, không hợp lý cũng phải cố nghe theo, nhưng mệnh lệnh có hợp lý hay không đều do cậu chủ quyết định. Thứ hai, chiều theo mọi sở thích của cậu chủ, cậu chủ thích người hầu cũng thích, cậu chủ ghét người hầu cũng ghét, cậu chủ đánh người, người hầu phải ở cạnh ném đá. Thứ ba, NHẤT ĐỊNH KHÔNG ĐƯỢC PHÉP YÊU CẬU CHỦ. Đó là ba quy định vàng của người hầu thế hệ mới nói chung và của Diêu Tiền Thụ nói riêng kể từ năm 6 tuổi cô trở thành người hầu của cậu chủ Ái Tân Giác La Cẩm Ngọc. Diêu Tiền Thụ là một cô gái trẻ tự ti với thân phận thấp hèn, cực kì nghe lời đến mức điên rồ, ngây ngây ngô ngô, đảm đang nhưng đầu óc có vấn đề. Còn cậu chủ Cẩm Ngọc thì đúng là một người kiêu ngạo bẩm sinh, luôn khó tính, khó chịu khó chiều, không ngừng làm đủ thứ hạch họe Tiền Thụ mỗi ngày. Mười chín tuổi, cậu đột nhiên bỏ nhà đi du học, Tiền Thụ ở nhà lại đi chăm cho chó của cậu cẩn thận hơn cả người. Năm năm sau, cậu đột nhiên trở về và kiên quyết muốn cô KẾT HÔN?!!!! Đây là một câu chuyện kết hợp phong cách của manga Nhật Bản và drama thần tượng của Hàn Quốc, cộng thêm một chút khùng điên của hoạt hình Mỹ, Cậu chủ hồ đồ tạo nên một bối cảnh phi thực tế và có phần hoang tưởng, nhưng lại diễn tả nó rất chân thực. Nữ chính ngu ngơ đọc rất buồn cười, vì tuyệt đối phụng mệnh không dám trèo cao nên cô không bao giờ tơ tưởng đến cậu chủ. Cô còn có một chiếc túi thần kì, luôn mang theo mọi thứ cần thiết cho cậu chủ bất kể mọi lúc, bất kể mọi nơi, mặc dù đa số lần toàn bị cậu chủ phũ lại. Diêu Tiền Thụ lần đầu phản ứng lại Cẩm Ngọc là đòi… ly hôn với anh. Còn Cẩm Ngọc, với bề ngoài kiêu ngạo, tính tình ngang ngược khó chiều, luôn bực mình và hỉ nộ thất thường, ai cũng tưởng chừng anh không yêu nữ chính đến thế. Nữ chính lại càng không ngờ luôn. Tuy nhiên, sau cái bề ngoài ấy, anh ta cũng chỉ là một chàng trai bối rối trong tình yêu. Có vài chi tiết khá dễ thương như: Vương Oánh xuất hiện, xinh đẹp và mê hoặc. Cẩm Ngọc bận suốt ngày vì công việc, tối muốn mới về nhà. Thế là lại hiểu lầm và cãi vả. Cô ghét thứ nước hoa nồng nặc của phụ nữ khác trên người anh. Thế là Cẩm Ngọc tự giác tránh xa ra, không để cô chịu đựng cái mùi khó ưa đó, vậy mà cô lại nghĩ anh lạnh lùng. Cô đâu có biết khi nhìn thấy cô ngủ gục trên sofa cậu chủ cao quý đã vội vã tắm thật sạch rồi mới bế cô về phòng. Ngày xưa chỉ có cung tần tắm rữa hầu vua chứ nào có vua tắm rữa phục vụ cung tần!? Diêu Tiền Thụ cứ trốn trong cái thế giới đầy quy tắc và định kiến, cô ngốc nghếch và ngây thơ, làm sao nhìn ra những tình cảm mà cậu chủ dành cho mình? Hết lần này đến lần khác, cô luôn làm anh tổn thương… Tuy nhiên, cuối cùng họ vẫn hiểu được nhau và yêu nhau. Thêm văn phòng hài cười ra nước mắt của tác giả, đảm bảo không hay không lấy tiền! Mời các bạn đón đọc Cậu Chủ Hồ Đồ của tác giả Tinh Dã Anh.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Em Là Định Mệnh Của Đời Anh - Tiếu Giai Nhân
Chân Bảo là bông hoa xinh đẹp của một ngôi làng nhỏ tại vùng núi sông hẻo lánh. Bỗng một ngày, có người tên Phó Minh Thời mặc âu phục xuất hiện tự xưng là vị hôn phu từ bé của cô. Thế là Chân Bảo lơ mơ đi cùng anh đến thành phố lớn, rồi chợt phát hiện ra rằng vị hôn phu eo nhỏ chân dài này lại... Vô cùng có tiền! Nam là tổng giám đốc, nữ là bác sĩ thú y *** Chân Bảo bị Vương Tú kích động đến chảy nước mắt, tới cũng nhanh đi cũng nhanh, giống như một trận bão, chỉ để lại dấu vết mắt sưng vì khóc. Rửa mặt xong đi ra, trông thấy Phó Minh Thời đang đứng ngoài phòng vệ sinh, mắt đen lo lắng mà nhìn cô. Chân Bảo cúi đầu, còn chưa nghĩ ra nên nói gì, Phó Minh Thời đã giang hai cánh tay ra bước tới, vững vàng ôm lấy cô. Ban nãy áo sơ mi của anh đã bị cô khóc ướt nhẹp, đổi một bộ quần áo trắng, phía trên tràn đầy hơi thở của anh, sạch sẽ lại khiến người ta an tâm. "Khiến anh thêm phiền sao?" Chôn trong ngực anh, Chân Bảo nhỏ giọng hỏi. Mục đích vợ chồng Vương Tú đến Thủ Đô chủ yếu là vay tiền, Chân Bảo sợ bọn họ suy nghĩ những biện pháp khác dây dưa với Phó Minh Thời. "Bọn họ còn chưa có bản lĩnh này.”Cằm di chuyển lên đỉnh đầu cô, goọng Phó Minh Thời trầm trầm nhưng khí phách vô cùng. Chân Bảo cười, đưa tay ôm eo anh,sau một lát mới rầu rĩnói:"Về sau bất kể họ muốn ở anh thứ gì, anh đừng quan tâm đến." Cô không nợ Vương Tú, Phó Minh Thời càngkhông nợ bà ta, Phó Minh Thời đối với côtốt như vậy, đến bây giờ cô vẫn không có ý định muốnPhó Minh Thời chuyển tiền cho mình, Vương Tú dựa vào đâu mà hùng hồn muốn Phó Minh Thời chuyển tiền để làm quen chứ? Vì hai đứa em cùng mẹ khác cha kia sao? Nghĩ đến trong mắt Vương Tú, con gái bà ta chăm sóc không được đi du học đó là uất ức, trong lòng Chân Bảo đã chết héo rồi. Cô không quan tâm Vương Tú có nhận cô không, nhưng tại sao mỗi lần gặp mặt bà ta lại khó chịu với mình như vậy? "Nếu em vẫn chưa yên lòng, thì anh sẽ đưa hết tiền cho em quản, mỗi tháng cho em đưa anh một ít phí sinh hoạt là được." Vị hôn thê vừa đơn thuần lại không biết đoán ý người khác, Phó Minh Thời thở ra một hơi trêu chọc cô. ... Mời các bạn đón đọc Em Là Định Mệnh Của Đời Anh của tác giả Tiếu Giai Nhân.
Bình An Trọng Sinh - Dư Phương
Cô phát hiện chồng mình đang nuôi dưỡng tình nhân bên ngoài, vì thế cô liền hạ quyết tâm ly hôn cũng không ngờ lại bị hãm hại... Sau khi trùng sinh, trong thâm tâm cô thề rằng, nhất định phải đem kẻ từng phản bội, từng bán đứng, từng lợi dụng cô ra dẫm nát dưới chân! Cô không cần, cũng không muốn một lần nữa lại làm một đóa hoa yếu đuối, vô dụng, và ngay từ lúc này đây, cô phải trở thành một "nữ vương" tỏa sáng. *** Nữ chính tên Bình An trước khi trùng sinh cô được sống trong sự bảo bọc của cha mình nên được ví như đóa hoa sống trong nhà kính. Bình An từng theo đuổi Lê Thiên Thần và sau đó lấy Lê Thiên Thần làm chồng. Tuy nhiên, cô lại bị chính chồng mình và bạn gái của cha mình bức tử cả cô lẫn cha. Vì thế sau khi trùng sinh Bình An cố gắng bước ra khỏi sự bảo bọc của cha, lại từng bước, từng bước một làm cho bản thân mình mạnh mẽ hơn và chính mình sẽ là người kế thừa gia nghiệp để trả thù những kẻ hại cô lúc trước. *** Nam chính là Nghiêm Túc. Trong truyện nhân vật này lớn hơn Bình An 10 tuổi, là người đứng đầu tập đoàn Nghiêm Thị. Nghiêm Túc nhiền tiền, anh tuấn... và tất nhiên không thể nào 'sạch' được. Lúc đầu, Nghiêm Túc được miêu tả như một lãng tử. Thế nhưng từ lúc gặp được Bình An thì "thủ thân như ngọc". Mức độ sủng mà Nghiêm Túc dành cho Bình An thì khỏi chê. *** “Anh đồng ý cũng được, mà không đồng ý cũng thế. Anh phản bội tôi mà giờ còn muốn tôi tiếp tục sống với anh? Lê Thiên Thần, anh làm cho tôi ghê tởm. Tôi sẽ nói rõ với ba chuyện này...” Lê Thiên Thần kinh ngạc nhìn Phương Bình An, nghe cô đòi ly hôn bằng một giọng kiên quyết xưa nay chưa từng có thì không hiểu sao trong thâm tâm lại thấy kích động. Nhưng nghĩ lại, đây chẳng phải là kết quả mà hắn vẫn hằng chờ mong đấy sao? Chẳng phải hắn đã mong sớm được giải thoát khỏi cô công chúa suốt ngày cứ bám dính lấy mình này mà sống một cuộc sống thật sự của riêng mình đó sao? Hắn còn đang do dự nên không kịp ngăn cản, Phương Bình An đã tông cửa ra khỏi nhà. Ly hôn... Lê Thiên Thần từ từ ngồi xuống sofa. Lúc này còn chưa phải là thời điểm để ly hôn! Phương Hữu Lợi chắc chắn sẽ không để cho con gái mình chịu uất ức, đến lúc sự việc lòi ra thì chắc chắn hắn sẽ không còn được trọng dụng, nói không chừng còn có thể bị đuổi ra khỏi Tập đoàn Phương Thị! Không thể ly hôn! Lê Thiên Thần lập tức lấy di động ra gọi cho Đỗ Hiểu Mị, “Hiểu Mị, Bình An biết chuyện anh có tình nhân, nhưng còn chưa biết là ai. Em điện cho cô ấy, khuyên cô ấy đừng kích động. Hiện tại anh chưa thể ly hôn. Chưa phải lúc!” Lúc đó, Đỗ Hiểu Mị đang ngay gần biệt thự của họ, đã tận mắt thấy Phương Bình An lái xe phóng đi. Ả cười nói với Lê Thiên Thần, “Yên tâm, cứ giao cho em!” Giờ chưa phải lúc ly hôn, thế thì khi nào? Ả đợi bao lâu nay chẳng phải chỉ chờ một ngày như thế này đó sao? Không phải lúc thì làm cho nó đúng lúc! Lê Thiên Thần nghe Đỗ Hiểu Mị nói vậy liền thở một hơi dài nhẹ nhõm, bắt đầu không ngừng gọi điện thoại cho Phương Bình An. Nhưng cô không chịu tiếp điện thoại của hắn. Cho tới nay, Bình An vẫn sống ỷ lại vào hắn, giờ đột nhiên xảy ra chuyện này chắc chắn là chịu không nổi rồi. Liệu cô có về nhà không? Lê Thiên Thần tự mình chạy tới Phương gia, lại biết được Bình An hoàn toàn không về đây. “Các con có chuyện gì thế?” Phương Hữu Lợi vừa nghe nói con gái trễ thế này mà còn một mình chạy ra ngoài thì mặt lập tức sầm xuống, cực kỳ lo lắng cho cô. Lê Thiên Thần áy náy cúi đầu, hắn đương nhiên là không dám nói ra sự thật rồi, “Tụi con... cãi nhau một trận, cô ấy giận nên chạy ra ngoài.” “Con cãi nhau với nó!” Phương Hữu Lợi quát, “Giờ là mấy giờ rồi, bộ con không nhịn nó chút được à?” “Con xin lỗi, ba.” Lê Thiên Thần càng thêm áy náy, mặt lộ vẻ lo lắng. “Sao còn không đi tìm!” Phương Hữu Lợi tức giận muốn mắng hắn, nhưng nghĩ lại giờ có nói gì cũng vô dụng, nên nhanh chóng tìm ra Bình An cái đã. ... Mời các bạn đón đọc Bình An Trọng Sinh của tác giả Dư Phương.
Ác Độc Nữ Phụ Trùng Sinh - Ngưng Huy Tuyết Đọng
Cuộc sống luôn rất áp bức và cực khổ. Sau khi chết thảm,mới phát hiện bản thân nàng chỉ là  nữ phụ trong một quyển sách mà nàng còn là một nhân vật hi sinh phụ trợ nữ chính với vai trò là một nữ phụ ác độc! Bạch Thanh thổ lộ: ta thật sự rất ủy khuất. Chết đi lại trùng sinh vào thời điểm nàng sắp cập kê, Lúc này nàng còn chưa có gả cho hắn! Nàng còn kịp thay đổi số mệnh. Nàng thề! Tuyệt đối không để người khác an bài số phận. Sử dụng mọi thủ đoạn chỉ để sinh tồn mà thôi.  *** Thấy nàng đột nhiên chủ động, Tiếu Túc có chút ngẫn người ngây ngốc. Cúi đầu nhìn nàng tự động dâng hiến, đôi môi mềm mại chà xát môi hắn, bộ dạng nàng lại e lệ xấu hổ. Hắn nhịn không được tim đập thình thịch, sao hắn có thể cự tuyệt nàng đây, chuyển khách thành chủ đè ép nàng xuống hôn thật sâu. Bàn tay to lớn như đốt lửa trên người nàng, vuốt ve tấm lưng bóng loáng nhẵn nhụi, từ từ xoa nhẹ lên phía trước, đột nhiên tập kích đôi hồng đào no đủ của nàng. Nhẹ nhàng ma sát, nhẹ nhàng vân vê, khiến thân thể nàng run rẩy không ngừng, từ mặt đến chân, toàn thân đều nổi lên màu phần hồng mê người. Tiếu Túc lửa nóng đốt người, dừng ở trên nụ hoa, màu hồng phấn đang run rẩy của nàng. Ngẩng đầu lên, nhìn thấy nàng vẫn nhắm chặt hai mắt, khẽ cắn môi, đôi môi hé mở truyền ra tiếng rên rỉ nho nhỏ. Đôi tay hắn nóng bỏng vuốt ve thân thể nàng, bàn tay di chuyển trên thân thể nàng. Đến vùng bụng bằng phẳng, từ từ trượt xuống, một tay tách chân nàng ra, một tay sờ vào nơi mềm mại ngượng ngùng tư mật của nàng. Bạch Thanh giật mình kẹp chặt hai chân, vội vàng kêu lên: -Đừng, đừng..... Cũng kệ nàng nói cái gì, đôi tay giữ chặt chân nàng, ở giữa hai chân không ngừng miết nhẹ. Đâm nhẹ vào hoa nguyệt, thấy nàng ưỡn người kép chặt chân, lại rời đi, rồi đâm nhẹ. Trong lòng Tiếu Túc vui sướng, trêu đùa nàng: -Đừng thế nào? Đừng dừng lại, thật không? Nói xong, ngón tay miết nhẹ bờ thịt phấn hồng mềm mại, khiến Bạch Thanh nhịn không được mà than nhẹ một tiếng. Tiếu Túc, trân trọng nàng, rõ ràng cả người ướt đẫm mồ hôi, mà vẫn cố gắng làm nàng thả lỏng, giữ lời hứa hẹn sẽ không làm đau nàng. Nam nhân như vậy, sao nàng có thể không động tâm, sao nàng có thể không yêu đây? Cảm giác đôi bàn tay hắn đang đốt lửa trên người nàng, đôi tay mò mẫn trên thân thể nàng. Cảm giác xa lạ rung động, khiến Bạch Thanh mềm nhuyễn như nước. Nàng lặng lẽ mở to mắt, nhìn hắn vùi đầu vào ngực nàng cố gắng lấy lòng nàng, đôi tay đang gắt gao nắm chặt, rốt cục cũng thả lỏng, đón nhận hắn, ôm cổ hắn. Tiếu Túc ngẩn người, ngẩng đầu lên, nhìn nàng đang ngượng ngùng, đôi mắt là chứa đầy tình ý. ... Mời các bạn đón đọc Ác Độc Nữ Phụ Trùng Sinh của tác giả Ngưng Huy Tuyết Đọng.
Ái Sanh Nhật Ký - Quảng Lăng Tán Nhi
Ký ức của cô không còn nguyên vẹn do một tai nạn, ấy thế mà trong mắt mọi người cô lại có một cuộc sống gần như hoàn hảo. *** Sáng sớm, trên bàn cơm Trịnh gia vẫn bày đủ các loại bữa sáng Trung Quốc hoặc Âu Tây, thỏa mãn nhu cầu và thói quen hai thế hệ khác nhau. Giữa bàn có một chiếc đĩa thủy tinh đựng hoa quả tươi ngon mọng nước, trái nho màu nâu mã não, ô mai đỏ tươi xinh đẹp, cam quýt vàng chói rực rỡ... Tản ra từng đợt mùi thơm ngát mê người, ai ngửi thấy tinh thần đều sáng láng. Trịnh Thái và Trịnh Duyệt Nhan ngồi hai bên bàn, một người hai chân bắt chéo, đọc một tờ báo, thỉnh thoảng bưng ly sữa đậu nành lên uống một hớp, lại bảo trì tư thế ngồi ưu nhã như trước, một người lật xem tạp chí kinh doanh, nhấm nháp uống cà phê. Một chuỗi tiếng bước chân từ xa đến gần vội vội vàng vàng, phá vỡ an tĩnh trong phòng ăn, bà Trịnh nhận một cuộc điện thoại, hoảng hốt đến. - Chị và anh rể gọi điện thoại tới, nói Tòng Y thật sự mất tích rồi, tìm không ra! Tối hôm qua họ ở chỗ con bé trông một đêm, cũng không thấy bóng dáng, giờ họ gấp vô cùng, sợ con bé và bác sĩ kia đi đâu, không trở lại nữa, làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Giọng nói bà cũng lộ ra hoảng hốt, gấp đến đi vòng vòng, thế nhưng hai cha con ngồi trên bàn ăn lại như không nghe thấy lời của bà, hai người hầu như không lay chuyển, chuyên chú đọc sách báo trong tay. Bà Trịnh nhìn thấy, không khỏi nóng giận: “Tối hôm qua tôi và hai người nói chuyện này, hai người không có phản ứng gì! Chuyện gì xảy ra đây? Là an tâm mặc kệ chuyện này? Được, được! Chị ấy là chị ruột tôi, cha con mấy người mặc kệ, tôi quan tâm!” Trịnh Duyệt Nhan thấy bà phát giận, lúc này mới không chút hoang mang ngẩng đầu lên: “Mẹ, bình tĩnh một chút, họ chỉ đi du lịch thôi.” - Du lịch? Đi đâu? - Bà Trịnh có chút sững sờ: “Làm... Làm sao còn biết?” ... Mời các bạn đón đọc Ái Sanh Nhật Ký của tác giả Quảng Lăng Tán Nhi.