Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Con Đường Đến Bên Em - Giải Tổng

Văn án: Một cuộc gặp gỡ trên đường, cuối cùng Du Tùng cũng tìm được cô. Đây là một hành trình thu hút lẫn nhau và theo đuổi, tìm kiếm và giúp đỡ, yêu hận đan xen. Chú ý: Cẩn thận khi nhảy hố, nam nữ chính thô bạo, đều rất kiên cường, câu chuyện về du lịch. ----  Người ta nói "đi đêm lắm có ngày gặp ma", tui thì phải modify đôi chút, "đọc truyện lắm có ngày gặp ngược", haizz, nhất là kiểu ngược chết không báo trước, ngược đến cả phút bù giờ như "Con đường đến bên em". Hầy dà, cái này là bệnh cả tin nè, cái tựa "Con đường đến bên em" đọc lên đã thấy happy ending báo trước rồi (nếu không HE thì hẳn tên truyện phải là "Ngõ cụt đến bên em", "Hẻm vắng đến bên em", "Vực sâu đến bên em".... ), tui tin vào trực giác của tui nên tui nhào vào hố dù chưa có cái review nào liên quan tới nó, kết quả là, nó không phải là "Con đường đến bên em" đâu quý dzị, nó là "Con đường định mệnh" đó, không phải cái thể loại "có cái nắng có cái gió có nỗi nhớ không mang tên người ơi" đâu, nó là "có chú chó có máu chó có đau thương người ơi" [nhại theo bài nào đó hỏng nhớ tên] [à ờ thì, trực giác của tui đúng, kết HE nhá]. Các nàng có giống tui không, đôi khi, tui ngẫu nhiên liên tưởng những cuốn ngôn tình tui đọc đến màu sắc trên bảng màu, có nóng - có lạnh, có ấm - có mát, có sáng - có trầm..., những tác giả chắc tay là những người tạo được những mảng miếng ấn tượng, phối màu hợp lý, đẹp mắt, tất nhiên là tui thiên về tông sáng sủa [ế, đừng ai lộn sáng sủa và máu chó ngợp trời nghen], tuy nhiên với tui, bức tranh đẹp là bức tranh không có quá nhiều dấu vết sắp đặt. Hãy quan sát cách tự nhiên phối màu cho cả thế giới này mà xem, cái cây xù xì màu nâu với những chiếc lá màu xanh sẽ kèm những bông hoa vàng, hoa đỏ, hay những cái cây không có những nụ hoa rực rỡ sẽ có những màu lá, màu quả rất xinh như cây bàng, như cây lộc vừng..., tự nhiên luôn là thế, luôn làm mọi thứ hài hoà một cách gần gũi nhất. Đoán xem, đọc "Con đường đến bên em", tui nghĩ đến màu gì? Tui nghĩ đến bức tranh một biệt thự màu xám [vì sao có biệt thự à, vì đá tui ném chắc đủ xây biệt thự đó].  Năm Tưởng Tân Tả 7 tuổi, có một sự cố đã xảy ra. Cô bị bọn buôn người bắt cóc, anh trai hàng xóm lúc đó, khi phải lựa chọn cứu một trong hai cô bé, đã quyết định cứu cô bé kia đi. Năm Du Tùng 16 tuổi, vì mải chơi, cậu để lạc 2 cô bé hàng xóm, đến khi cậu lọt vào giữa hang ổ tội phạm, một lần cá cược, cậu thắng và chỉ được mang theo một người rời khỏi đó, lúc ấy, cậu đã không do dự mà để lại Tưởng Tân Tả. Khi cậu đưa cảnh sát tới giải cứu Tưởng Tân Tả thì đã chẳng thấy bóng người. Cậu bỏ học, đến huyện Nghi - nơi có dấu vết cuối cùng của Tân Tả và tìm kiếm suốt 16 năm không ngừng nghỉ. Một người, sẽ mang chấp niệm như thế nào để tìm kiếm không ngừng nghỉ suốt 16 năm trời? Đó là gánh nặng anh nghĩ anh phải trả, dù có người hỏi anh "nếu năm đó không phải là cô bé ấy thì sao?", anh chỉ muốn "sống phải thấy người, chết phải thấy xác", 16 năm, cái anh bỏ lỡ không chỉ là bằng cấp, không chỉ là trình độ, không chỉ là cơ hội, có lẽ còn có cả bao nhiêu chân tình. 16 năm đó, anh là người phụ trách tiền thuốc thang cho người cha mang bệnh ung thư của Tưởng Tân Tả, chăm sóc ông, đi tìm con gái cho ông dù bản thân người cha ấy, cũng chả hào hứng mấy về điều này. Một người, sẽ mang oán trách như thế nào, để tiếp tục sống trong 16 năm ấy? Cô chỉ học hết cấp 2 rồi bỏ học, rồi tìm cách trả nợ đời, trả nợ người đã cứu cô. Tháng năm đó, với Tân Tả không quá dễ dàng, nhưng sau khi được giải cứu, cô được yêu thương được bù đắp, dù cô không nói rõ bằng lời, thì lần giải cứu đó cũng như một cuộc tái sinh. Những tưởng rằng, khi họ gặp lại nhau, gánh nặng trong lòng Du Tùng sẽ nhẹ hẳn xuống, tảng đá anh mang sẽ được lấy đi, nhưng không, tảng đá đó nặng thêm rất nhiều, nặng thêm cả phần của Tân Tả chuyển sang cho anh. Còn Tân Tả thì sao, thật xin lỗi, cho tui bật mode ném đá cho đỡ bực bội. Thật ra mà nói, tui đã từng hy vọng một cách triển khai khác, nam chính và nữ chính đều có vết thương lòng, họ đều cần chữa trị và tui mong chờ họ là thuốc chữa đặc hiệu cho nhau. Nhưng chữa trị bằng chấp niệm và xé toạc nhau ra rồi lại vá víu lại, thật cmn kích thích muốn mắng vốn tác giả.  *** Buổi tối của mùa đông luôn đến sớm, hoàng hôn lưu lại vệt sáng màu cam bên ngoài cửa sổ, khung giấy đặc chế giống như phát ra kim quang, nhưng trong phòng lại hoàn toàn trái ngược, nếu không nhờ ngọn nến lớn cỡ hạt đậu đang le lói, trong ngôi nhà này cơ hồ không có ánh sáng. Người bên trong tấm chăn mỏng khẽ động, "hừ hừ" một tiếng rồi thức dậy. Nàng híp mắt, liếc nhìn cửa sổ: "Ồ, trời tối rồi, nên dậy thôi.". Dứt lời, uể oải ngáp một cái rồi ngồi dậy. Khẽ tựa đầu vào khung cửa sổ, nàng đưa mắt nhìn theo chuỗi ánh sáng đang khuất dạng. Chân mày hơi nhíu lại, nàng dùng những ngón tay nhợt nhạt, "két" một tiếng, đẩy thanh ngang chặn cửa ra. Đứng nép mình bên vách tường, nhẹ nhàng vươn tay chạm vào tàn lửa của mặt trời đang lui bước góc trời phía tây. Trong khoảnh khắc, đôi tay gầy gò khác thường của nàng giống như bị ánh mặt trời thiêu cháy da thịt, chỉ để lại xương trắng. Mà khi ánh sáng tắt, lại nguyên vẹn như lúc đầu. Kỷ Vân Hòa xoa xoa bàn tay, nhìn bộ xương khô của mình bại lộ dưới ánh mặt trời, nắm chặt tay thành nắm đấm, không cất tiếng âm thầm mắng: "Dọa chết lão nương rồi!". Vừa dứt lời, liền thấy dưới lầu bên ngoài tiểu viện, một nha đầu chậm rãi xách hộp thức ăn đi tới. Kỷ Vân Hòa thu tay về, nhưng không hề đóng cửa sổ lại. Hôm nay trời nắng, nhưng vẫn lạnh và có gió, gió rít gào ngang ngược thổi vào phòng, nhưng nàng không cảm thấy lạnh, chỉ núp sau bức tường nhìn ngắm núi xa sông rộng, thở dài mang theo hàn khí: "Tối nay xem chừng có tuyết, nên ủ một bầu rượu uống thôi." ... Mời các bạn đón đọc Con Đường Đến Bên Em của tác giả Giải Tổng.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Tôi Ghét Anh Đồ Du Côn - Thuyuuki
AudioBook Tôi Ghét Anh Đồ Du Côn   Một cô nàng thần đồng lém lỉnh thông minh, luôn phấn đấu hết mình vì một mục tiêu học tập là trên hết. Một anh chàng hotboy lạnh lùng du côn người luôn coi bọn con gái là thứ đồ chơi không hơn không kém. Tình cờ họ gặp nhau trong một con hẻm nhỏ để rồi sau đó bao truyện dở khóc dở cười đã xảy ra. Bên cạnh đó còn có một ông thầy đẹp trai tóc vàng ấm áp, một nàng hot-girl đỏng đanh, và những người bạn dễ thương... Mời các bạn đón đọc Tôi Ghét Anh Đồ Du Côn của tác giả Thuyuuki.
Yêu Họa Giang Hồ - Phong Hiểu Anh Hàn
AudioBook Yêu Họa Giang Hồ   Cuộc đời của Phong Linh Hiểu là một cái cốc... Chơi trò chơi trực tuyến, cực kỳ cái cốc mà nhận nhầm nhiệm vụ, từ đó về sau lầm đường lạc lối, trở thành yêu nữ tà giáo mà người người trong thế giới đều muốn giết. Làm nhiệm vụ, cực kỳ cái cốc mà bị người vây đánh, từ đó về sau bị cuốn vào chuyện lôi thôi, bị đồn là kẻ thứ ba chuyên môn đi dụ dỗ đàn ông, cướp chồng của người khác. Mong có người che chở, cực kỳ cái cốc mà gả nhầm chồng, từ đó về sau vô pháp thoát thân, bị một kẻ vô sỉ nhìn như chính nhân quân tử ăn gắt gao. Muốn ly hôn, cực kỳ cái cốc trộm account(tài khoản) trái phép bị phát hiện, từ đó về sau bị nắm đằng chuôi, mỗi lần đều bị người này dùng làm lý do để tha hồ đùa giỡn mà không thể phản bác lại. Thật không ngờ rằng, từ một khắc cô bắt đầu bước vào cái trò chơi trực tuyến này thì cả đời cô đã định trước rằng sẽ vĩnh viễn rơi vào trong cái cốc vạn kiếp bất phục rồi. . . Một yêu nữ tà giáo cực kỳ xui xẻo kỳ thực không hề có năng khiếu làm ma nữ VS một đại thần chính phái nhìn qua rất có phong độ kỳ thực lại cực kỳ vô sỉ. ◆ Nữ chính cực kỳ vô tội, nam chính cực kỳ vô sỉ. ◆ Đây tuyệt đối không phải một câu chuyện nhất kiến chung tình, mà là câu chuyện về một vị thiếu nữ vô tội trong trò chơi trực tuyến lầm lỡ rơi vào ma trảo, nghĩ đủ mọi biện pháp chỉ mong thoát khỏi sự theo đuổi không tha của tên con trai vô sỉ nào đó. Mời các bạn đón đọc Yêu Họa Giang Hồ của tác giả Phong Hiểu Anh Hàn.
Mẹ 17 Tuổi Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc - Trình Ninh Tĩnh
Khác với Em Mệt Rồi, Còn Anh Thì Sao?, tựa truyện online hay của tác giả Trình Ninh Tĩnh lại nói về tình mẫu tử nhiều hơn, khai thác nhiều khía cạnh đáng xúc động. Một đêm triền miên, cô bỏ trốn sang nước ngoài ngay khi trong bụng cô đã có thai đứa con của anh. Tám năm sau, cô về nước dẫn theo bên người một bé trai thiên tài siêu cấp đáng yêu, nhưng anh lại có vị hôn thê. Anh nói, " Giao đứa bé cho tôi, nếu không, hậu quả cô không gánh nổi đâu!" Cô nói :"Bổn tiểu thư xưa nay chay mặn điều ăn, nhưng ngặt nỗi tôi chưa bao giờ chịu ăn thiệt thòi, muốn đứa nhỏ vậy anh tự tìm người mà sinh đi!" Bảo bối tủm tỉm cười nói :"Muốn làm cha tôi, phải xem ông có đủ bản lãnh không rồi hãy nói..bằng không, ông chuẩn bị gánh chịu đại giới đi!" Hai cha con lần đầu gặp gỡ trên mạng.. Bảo bối giả dạng nữ nhân nhằm mục đích hấp dẫn sự chú ý của cha mình,"Cầu xoa xoa, cầu sủng ái, cầu ôm hôn!" Cha bé bình tĩnh đáp, " Cầu báo ba vòng, tôi đối với đối tượng ở trên giường có chút lựa chọn!" Cùng tiếp tục đón đọc truyện ngôn tình hay mang tên Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc để thưởng thức nhé. *** Thành phố S. Trời trong nắng ấm, bầu trời xanh thẩm không một áng mây, tại thành phố S đang diễn ra hôn lễ của Đường Bạch Dạ, người được mệnh danh người đàn ông độc thân hoàng kim, và nữ diễn viên quốc tế nổi tiếng Lâm Tình. Thảm đỏ, hoa tươi, lễ đường được bày trí một cách xa hoa, đây cũng chính là hôn lễ biết bao nhiêu người mơ ước tới. Với sự góp mặt của những danh nhân nổi tiếng, hay những ngôi sao đương thời nổi bật nhất hiện nay, mọi người đều phô trương thanh thế của mình. Cô đâu mặc một bộ váy sarê cưới màu trắng, được nhà thiết kế nổi tiếng nhất thế giới Milan thiết kế, càng tôn lên vẻ đẹp như hoa như ngọc của cô, chỉ có thể dùng bốn từ ' khuynh quốc khuynh thành ' để miêu tả về cô ngay thời điểm này. Chú rễ mang đậm khí chất biếng nhác, dung mạo bức người, vừa hoa lệ lại thập phần yêu mị, vầng trán mang theo một cổ mị hoặc khiến người khác không thể bỏ qua, từng động tác giơ tay nhấc chân đều tỏa ra phong thái cao sang tao nhã, nhưng cố tình những động tác ấy lại càng khiến người xem không cách nào rời mắt. Cha sứ hỏi : "Chú rể Đường Bạch Dạ tiên sinh, anh có nguyện ý lấy Lâm Tình tiểu thư làm vợ, dù giàu sang hay nghèo khó, vẫn hứa vĩnh viễn không chia lìa hay không?" Đường Bạch Dạ môi mỏng gợi lên một chút, cười tà mị, nụ cười của anh vừa đa tình lại lộ ra vài phần vô tình. Hồi lâu vẫn không nghe thấy được đáp án. Mục Sư kinh ngạc, hỏi lại thêm một lần nữa, Lâm Tình kinh ngạc nhìn Đường Bạch Dạ, cô không hiểu, một Đường Bạch Dạ cưng chiều cô như thế, vậy anh vì cái gì phải do dự? Ngay khi mọi người kinh ngạc ngở ngàng thì Đường Bạch Dạ lên tiếng, "Tôi nguyện ý!" Lâm Tình khẽ thở ra tâm tình nặng nề thoáng buông lỏng, tất cả mọi người cũng đồng loạt thở ra một hơi. Cha sứ lại hỏi : " Cô dâu Lâm Tình tiểu thư, cô có nguyện ý gả cho Đường Bạch Dạ tiên sinh, dù giàu sang hay nghèo khó, vẫn hứa vĩnh viễn không chia lìa hay không?" Phanh một tiếng thật lớn, cánh cửa lớn của giáo đường bị người một cước đá văng. Ánh sáng từ bên ngoài chiếu vào, khung cảnh càng thêm mộng ảo. Một bóng dáng nhỏ xinh xuất hiện trước cửa giáo đường, một đầu tóc dài được cột cao thành kiểu tóc đuôi ngựa, khuôn mặt được che chắn dưới chiếc mặt nạ màu vàng. Bộ quần áo dạ hành bó sát người, nhìn cô có chút ngổ ngược, mỏng manh yếu đuối. Nhìn cô giống như mới bước ra từ trong chiến trường khốc liệt. Hiện trường bỗng chốc rối loạn, mọi người tụm lại, ghé tai bàn luận. Ai vậy? Khóe môi cô giương lên một nụ cười lãnh khốc, đột nhiên, cổ tay cô vừa chuyển, một khẩu súng lục liền xuất hiện trên tay, thẳng tắp nhắm thẳng về phía cô đâu Lâm Tình. Nhắm chuẩn, bóp cò. Viên đạn giống như tên rời khỏi dây cung, xuyên thẳng vào tim cô dâu. Thủ pháp rất nhanh, sạch sẽ, lưu loát. Máu tươi từ ngực Lâm Tình không ngừng chảy ra, đẹp giống như những đóa hoa mạn đà la, loài hoa của tử vong. Hiện trường đại loạn, mọi người không ngừng thét chói tai. Tay phải cô khẽ đặt trên môi, đột nhiên mỉm cười, còn tặng kèm thêm cho Đường Bạch Dạ một nụ hôn gió, sau đó xoay người, lưu loát rời đi, không để lại một chút dấu vết. Đường Bạch Dạ tựa tiếu phi tiếu ôm lấy khóe môi mình, nụ cười càng quái lạ, nhưng đôi mắt lạnh băng, không nhiễm một chút ý cười. Đường Bạch Dạ thong thả bước chân ra khỏi giáo đường. Bộ comlpe màu trắng dính một chút máu tươi, giống như phần mộ màu trắng được điểm lên những đóa hoa màu đỏ bắt mắt. Anh là đứa con cưng của trời, gương mặt hoa lệ, đẹp đẻ vô song, hé ra dung mạo đẹp tựa như một bức tranh được một họa sỉ tài ba vẽ ra, thật mê người. Người ngoài không ai xa lạ với danh tiếng Đường đại thiếu gia. Thủ đoạn mạnh mẽ, quyết đoán, đẹp đẽ. Anh là một người đàn ông vừa có thể bưng rượu đỏ chậm rãi nhấm nháp, vừa không một chút lưu tình nào đuổi tận giết tuyệt đối phương. Lãnh khốc, thị huyết, đẹp đẻ, mị hoặc cùng gom vào chung một chổ. Hôm nay chính là hôn lễ của anh, đảo mắt liền biến thành tang lễ. Nhóm người bên giới truyền thông chen chúc tiếp cận anh để được phỏng vấn. "Đường đại thiếu gia, Lâm tiểu thư thật sự bị bắn chết sao?" "Đường đại thiếu gia, anh có thể cho chúng tôi được biết, ai là người đã giết Lâm tiểu thư hay không?" "Có phải là có kẻ muốn trả thù anh không, Đường đại thiếu gia, anh có biết chuyện này là do ai làm sao?" ... Mời các bạn đón đọc Mẹ 17 Tuổi Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc của tác giả Trình Ninh Tĩnh.
Tổng Giám Đốc Hàng Tỷ Cướp Lại Vợ Trước Đã Sinh Con - Minh Châu Hoàn
Truyện Tổng Giám Đốc Hàng Tỷ Cướp Lại Vợ Trước Đã Sinh Con kể về một tờ khế ước, việc này đối với cô, một người con gái riêng, không có gì đáng để mắt, đã được gả cho Mạnh Thiệu Đình, con trai của một nhà quyền thế được mọi ao ước, ca ngợi. Trong hôn lễ , anh giống như một núi băng không thể tan, khiến cho trái tim ngôn tình của cô sợ hãi bởi sự lạnh lẽo. Ngày lại mặt, anh triền miên với một người con gái khác ở văn phòng... Anh không thể đếm được những tiểu thư con nhà thế giao cần "Thân sĩ chiếu cố " Cũng có những hồng nhan tri kỷ, người trước ngã xuống, người sau tiến lên, muốn "Hàng đêm tâm sự" . Nhưng cô vẫn trải qua những ngày bình thường với cuộc sống an phận thủ thường, dùng trà, đọc sách “phong khinh vân đạm”. Anh muốn cô, cô nói “Vâng”, nằm xuống không chút cự tuyệt. Một tháng trời anh không trở về nhà, không đụng chạm đến cô, cô vẫn như cũ, mi tâm cũng không hề nhăn lại. Người khác làm trong lòng rối loạn, nhưng dần dần biến thành anh. Anh đi công tác ba tháng, nhà họ Phó tuyên bố phá sản, lúc này cô phát hiện ra mình đã mang thai. Trong lòng đầy sự khát khao, cô muốn báo cho anh tin tức tốt lành này, nhưng lại được biết anh đã chuẩn bị xong xuôi bản thỏa thuận li hôn, muốn kết hôn với một thiên kim tiểu thư con nhà thế giao, môn đăng hộ đối về làm vợ. Anh mang theo vị hôn thê đến nước Mỹ, Nhưng cô lại sinh non nên bị băng huyết, nguyên nhân do cô đang mang thai mà phải quỳ quá lâu trước linh cữu của cha đến không dậy nổi. Rồi sau đó, cô phải chịu đựng một cuộc sống hết sức khó khăn, rốt cục cô cũng quên đi những đau thương lẫn tình yêu với anh. Khi cô chuẩn bị gả cho một người đàn ông ưu tú khác, bỗng nhiên anh lại về nước tìm đến cô... Truyện cứ như vậy, anh nhìn cô, cười lạnh... Ngay trong buổi hôn lễ của cô, anh đưa tay xé nát chiếc áo cưới trắng tinh trên người cô, mạnh mẽ chiếm giữ cô... có phải vì không gặp nên không duyên, tình ta đến đây là hết? Mời các bạn đón đọc Tổng Giám Đốc Hàng Tỷ Cướp Lại Vợ Trước Đã Sinh Con của tác giả Minh Châu Hoàn.