Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Nếu Ta Ngoảnh Lại Nhìn Nhau - Lục Xu

Sau khi chia tay Tô Tử Duyệt mới phát hiện mình lại mang thai, chia tay là vì người đàn ông ấy không yêu cô, bây giờ nên làm sao đây?  Cuối cùng, khi cô quyết định đưa ra chọn lựa, thì bí mật nhiều năm trước từ từ hé lộ trước mặt cô... *** Tô Tử Duyệt vẫn có bóng ma tâm lý đối với chuyện đi đến nhà họ Giang, bóng ma này bắt đầu từ lần đầu tiên cô đến nhà họ Giang, trước hết đừng nói con gái bảo bối của em gái Giang Dực vẫn nhìn cô không ngừng, mẹ Giang Dực quả thực là nhiệt tình quá độ với Tô Tử Duyệt, hận không thể dính vào trên người cô, hỏi rõ chuyện tổ tông mười tám đời của cô. Ứng đối của Tô Tử Duyệt là lần nào có thể không đi thì sẽ không đi, nhưng kết quả là cô đi một lần, người nhà Giang Dực liền nhiệt tình với cô một lần, cũng theo thời gian càng ngày càng nhiệt tình, Tô Tử Duyệt nâng trán, thật ra thì thật sự không cần khách khí như thế, cô không thích nhất chính là người khác nhìn chăm chú vào cô. Thái độ của Giang Dực đối với hiện tượng này là — đó là người nhà của anh? Được rồi, Tô Tử Duyệt thừa nhận — đó là người nhà chúng ta. Hôm nay bọn họ từ nhà họ Giang cùng nhau trở lại Bán Nguyệt Loan, Giang Dực tỏ ra kỳ quái, " Không phải em và ông ngoại em chung đụng rất tốt sao?" Lời ngầm là cô và lão nhân gia chung đụng rất tốt, sao lại không thích sống cùng với lão nhân gia như vậy. Tô Tử Duyệt quét mắt nhìn anh một cái, anh không thấy sau một thời gian ngắn cô ở nhà khẳng định sẽ đi ra ngoài, thời gian chung đụng cùng lão nhân gia không nên quá nhiều, giới hạn cho chính cô, nếu không kiên nhẫn sẽ rất nhanh bị phai nhạt, nhưng cô không nói, nói không ra cảm giác không khỏi không tốt với lão nhân, nhưng chính cô nghĩ như vậy, thường xuyên ở cùng nhau rất dễ xuất hiện mâu thuẫn, cho nên cho dù cô đối tốt với ông ngoại mình, cũng sẽ không luôn ở bên, vì vậy đối với sự khó hiểu của giang dực, cô không có ý định giải thích nghi hoặc. Chỉ là ngày hôm sau, mẹ Giang Dực - Dương Mộng Như liền chạy thẳng tới Bán Nguyệt Loan. Tô Tử Duyệt không thích sống chung cùng người già còn có một chút là, người già là trưởng bối, làm tiểu bối, rất lâu cho dù không thích cũng không thể nói không thích. Vì vậy sau khi Giang Dực đi làm, Tô Tử Duyệt còn mặc đồ ngủ tới mở cửa, cô chỉ cho là Giang Dực lấy thứ gì đó, còn chuẩn bị mở miệng hỏi anh tại sao lại trở lại, kết quả thấy Dương Mộng Như, một đôi mắt mông lung buồn ngủ, lập tức tỉnh táo vô cùng, "Mẹ…." Cô vốn muốn hỏi "Mẹ sao mẹ lại tới đây?", nhưng lời này nếu như nói ra, giống như cô không hoan nghênh bà, vì vậy khuôn mặt tươi cười chào đón, lập tức liền đi thay quần áo, cô có thể có bộ dạng lười biếng tùy ý này với Giang Dực, nhưng không thể như vậy với người khác, nếu không cô sẽ thấy có cái gì đó không đúng. Vì vậy sau khi cô sửa sang cho mình xong, liền phát hiện Dương Mộng Như bận rộn ở trong phòng bếp. Cô tựa vào cửa phòng bếp, "Mẹ, đây là mẹ đang làm gì?" "Hầm canh gà cho con. Tốt cho đứa bé." Tô Tử Duyệt cúi đầu liếc mắt nhìn bụng mình, được rồi, quả thật là cô mang thai, nhưng từ nhỏ đến lớn cô không thích nhất chính là cháo gà canh vịt gì đó, vẻ mặt cô đau khổ, nghĩ xem lấy cớ gì để từ chối, sau đó chỉ nghe thấy Dương Mộng Như nói đến gà tốt bao nhiêu, sai người từ thôn rất xa mua được, con gà này không phải là ăn ngũ cốc lớn lên, mà là ăn cỏ, cấu tạo thịt tuyệt đối mịn màng, một chút cũng không mỡ không ngán, vì vậy lời nói trong miệng Tô Tử Duyệt cũng không nói ra được nữa. Cô còn cự tuyệt như vậy, cũng thái quá rồi…. Khi Dương Mộng Như hầm canh cách thủy xong, sau đó bắt Tô Tử Duyệt uống một chén to, mới dọn dẹp phòng bếp. Tô Tử Duyệt ngồi trên ghế sa lon, vẫn không ngừng buồn bực. Mẫu bằng tử quý, vấn đề là cô không muốn quý mà. Vì vậy sau khi Giang Dực trở lại, cô không cho anh một sắc mặt tốt. Sau khi Giang Dực trở lại, cởi áo khoác xuống cất xong, thấy trên khay trà hôm nay sạch bóng, còn có chút — không thích ứng, bình thường cô đều thả rất nhiều vỏ trái cây ở trên, đột nhiên gọn gàng sạch sẽ, trách sao không nói ra được. "Thế nào?" Anh ngồi vào bên cạnh cô. "Tránh ra, đừng đụng vào em." Giang Dực nhìn cô, chứng u buồn tiền sản, phát tác nhanh như vậy? Chỉ là đây là chứng u buồn tiền sản sớm thì tốt, bởi vì Tô Tử Duyệt nhìn dáng vẻ Giang Dực bưng cháo gà uống, cảm giác khỏi phải nói có bao nhiêu sảng khoái, cô uống một chén, anh liền uống hai chén. Vì vậy lần sau Dương Mộng Như tới, cô cũng không khó chịu, những cái được gọi là thuốc bổ, ngay cả khi cô uống thuốc bắc, sau đó tưởng tượng bộ dáng khổ sở khi Giang Dực uống một chút, sao cô lại vui vẻ như vậy chứ. A, không thể thật là vui, như vậy có vẻ không hiền hậu lắm. Dương Mộng Như thấy cô uống đến sảng khoái, phỏng đoán khẳng định cô thích uống, vì vậy số lần chạy tới càng nhiều…. Rốt cuộc, Giang Dực có chút không nhịn được, “Mẹ, có thể đừng hầm canh nữa không?” Dương Mộng Như cho là con trai có cảm giác mình có con dâu liền quên nó, lập tức bày tỏ ân cần, “Lần sau lúc hầm canh cho Tiểu Duyệt, cũng thuận tiện hầm cho con một chút….” Giang Dực: …………. ……….. Lúc Tô Tử Duyệt mang thai sáu tháng, cùng Diệp Tiêu Tiêu đi dạo phố, sau khi Tô Tử Duyệt mang thai, ăn tốt hơn so với trước kia một chút, trước kia Tô Tử Duyệt tuyệt đối sẽ không ăn gì đó trên đường, hiện tại sẽ ăn một chút, mặc dù chỉ là nước mà thôi. Sau khi hai người phụ nữ càn quét trong siệu thị một phen, Tô Tử Duyệt cầm một chai nước Sảng Oai Oai chuẩn bị đi trả tiền, Diệp Tiêu Tiêu nhìn cô một cái, Tô Tử Duyệt lắc chai Sảng Oai Oai trong tay một cái, “Đi lấy đi, mình mời cậu một chai.” Diệp Tiêu Tiêu từ chối hồi lâu, ôm ý tưởng không ăn cũng uổng, cũng cầm một chai, chỉ là cô mới vừa cầm, liền nhìn thấy Tô Tử Duyệt cười đến đặc biệt…. cổ quái? Ra khỏi siêu thị, Tô Tử Duyệt lập tức liền bắt đầu uống chai Sảng Oai Oai kia, cô uống đến quá ngon khiến Diệp Tiêu Tiêu cũng không nhịn được uống, chỉ là Diệp Tiêu Tiêu phát hiện, mùi vị này thế nào có loại khổ không nói ra được! Cửa siêu thị có rất nhiều bạn nhỏ vây quanh, Diệp Tiêu Tiêu nhìn những bạn nhỏ này, cũng không uống được nữa, hận không thể cầm chai Sảng Oai Oai trong tay trực tiếp cho những bạn nhỏ này, nhất là bạn nhỏ có cái ánh mắt không nói ra được đó, Diệp Tiêu Tiêu lập tức nhớ tới làm quảng cáo trên ti vi đều là bạn nhỏ, vì vậy thiếu chút đỏ mặt…. Nhìn lại Tô Tử Duyệt, uống đến mức so với ai khác cũng ngon hơn. “Tô Tử Duyệt, cậu không cảm thấy có cái gì đó không đúng sao?” “Không có.” Tô Tử Duyệt vừa uống vừa cười. Mãi cho đến khi Diệp Tiêu Tiêu về đến nhà, mới buồn bực biết Tô Tử Duyệt đang cười cái gì, thì ra là Tô Tử Duyệt cho rằng cô nói có cái gì không đúng là nói mùi vị, Tô Tử Duyệt đã sớm tự động không nhìn những đứa bé kia. Diệp Tiêu Tiêu nhìn chai Sảng Quai Quai mình cầm trong tay, không thể không thừa nhận tài nghệ bắt chước của dân tộc này cao bao nhiêu, không nhìn kỹ, ngay lập tức bị lừa gạt, túi kia giả kiểu chữ, hoàn toàn cũng cùng một dạng…. Sau đó Diệp Tiêu Tiêu ôm nguyên tắc không lãng phí, vẫn uống hết chai Sảng Quai Quai, vừa uống vừa an ủi mình, cũng không phải rất khó uống mà. Tô Tử Duyệt và Giang Dực trở lại nhà họ Giang, bây giờ cô là phụ nữ có thai, khỏi phải nói người của nhà họ Giang có bao nhiêu khách khí với cô. Ở trên bàn trà để mấy chai Sảng Oai Oai, cô khát, trực tiếp cầm một chai uống. Tiểu Tinh Tinh ngồi bên cạnh Tô Tử Duyệt, cứ nhìn cô uống….., khi cô uống một nửa thì Tiểu Tinh Tinh nhướng mày lên, “Bác gái, không phải bác cảm thấy uống cái này có chút không đúng?” Tô Tử Duyệt liếc nhìn, không có gì không đúng, cô cũng không coi Sảng Quai Quai thành oai oai, cô mới không ngu như vậy, a, không phải là cô đang nói những người nhìn lầm kia là đồ ngốc. Diệp Tiêu Tiêu đột nhiên hắt hơi một cái, người nào đang nói mình? Tô Tử Duyệt hướng Tiểu Tinh Tinh lắc đầu, “Không có gì không đúng.” Tiểu Tinh Tinh bĩu môi, thấy Giang Dực đi về phía bên này, lập tức kéo bác, “Bác ơi, bác gái đang uống cái này.” Tô Tử Duyệt nhìn Giang Dực, “Rất không đúng sao?” Giang Dực kiên định lắc đầu, “Không có gì không đúng.” Tiểu Tinh Tinh hướng Giang Dực làm mặt quỷ, “Bà ngoại nói bác có vợ quên mẹ, mẹ nói bác có vợ quên em gái, hiện tại bác có vợ còn quên cháu…..” Đây rõ ràng là đồ uống của bạn nhỏ, bác gái người lớn như vậy còn uống đồ uống của bạn nhỏ. Tô Tử Duyệt vội vàng an ủi Tiểu Tinh Tinh, “Về sau cháu phải tìm đàn ông như vậy làm chồng.” Tiểu Tinh Tinh chạy, người này không có cách nào trao đổi ! ! ! Tô Tử Duyệt nháy mắt mấy cái, đưa ống hút trong miệng cho Giang Dực uống một hớp, “Mùi vị không đúng sao?” “Không có.” Đugs vậy, cũng không có quá hạ, vậy sao bọn họ có phản ứng này? Giang Dực đẩy đẩy cô, cô không có phản ứng, anh lại đẩy cô nữa, rốt cuộc cô liếc anh một cái, “Làm gì?” “Em xem, anh bởi vì em, người nhà cũng đắc tội hết sạch.” “Anh muốn nói em có bao nhiêu quan trọng?” Anh gõ xuống đầu cô, “Em không thể bày tỏ cảm động?” “Ai nha, em rất cảm động rất cảm động.” Cô cười không ngừng, ném cái chai uống sạch cho anh. “Ném vào trong thùng rác cho vợ anh.” Giang Dực tỏ ra bất đắc dĩ. Tô Tử Duyệt lại trực tiếp áp vào trong ngực anh, “Đừng động, để cho em ngủ một lát thôi.” Hiện tại cô ăn xong liền muốn ngủ. Giang Dực nhìn người trong ngực, nghĩ đến lời cô mới nói, lại nhìn mặt cô, đưa tay sờ sờ, lại để tay trên bụng cô, gương mặt thoả mãn. ... Mời các bạn đón đọc Nếu Ta Ngoảnh Lại Nhìn Nhau của tác giả Lục Xu.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Câu Hồn Ngọc - Phàn Lạc
Cậu – một “nhã tặc” chỉ có hứng thú với những món đồ cổ giá trị, một tên trộm nửa chính nửa tà. Hắn – một kẻ du học trời Tây, văn võ song toàn, tinh thần chính nghĩa ít ai sánh kịp. Vì một sự cố “tai nạn nghề nghiệp”, siêu trộm hào hoa Tô Duy của thế kỷ 21 bỗng trở về thời Dân quốc, đụng độ chàng thư sinh tài trí hơn người, fan Sherlock Holmes – Thẩm Ngọc Thư. Sau mấy màn đấu trí, Thẩm Ngọc Thư không những không tìm được chứng cứ để bắt Tô Duy, ngược lại còn hợp tác với cậu cứu một đứa bé mất trí nhớ. “Một rừng không thể có hai hổ”, hai đối thủ tưởng như không thể chung đường nay phải bắt tay để cùng giải quyết những vụ án hóc búa. Thượng Hải phồn hoa cất giấu quá nhiều bí mật, Thẩm Ngọc Thư quyết định mở một văn phòng thám tử để phá giải những bí mật này, còn Tô Duy cũng quyết định bám lấy Thẩm Ngọc Thư, tìm chìa khóa để có thể về nhà. Hai bánh xe số phận từ đó bắt đầu chuyển động… *** Tiếp nối thành công của tập 1 Viên Nguyệt Quan Âm, ở tập này trong văn phòng thám tử Vạn Năng vừa mới mở đã tiếp nhận ngay một vụ án mạng, xui xẻo không để đâu cho hết, thân phận của người chết lại vô cùng nhạy cảm, Thẩm Ngọc Thư và Tô Duy không thể tùy ý đào xới mọi bí mật của thân chủ nhưng lại phải tìm ra kẻ giết người nọ là ai, quả thực khó xử vô cùng. Có điều khó mấy cũng phải giải quyết, bởi tên trộm Câu Hồn Ngọc - kẻ được giang hồ xưng tụng là hiệp đạo chuyên cướp của nhà giàu chia cho nhà nghèo - vừa tái xuất. Tô Duy muốn cho tất cả mọi người biết, ở Bến Thượng Hải này chỉ có một vị hiệp đạo duy nhất, đó chính là Tô Thập Lục! Cứ như vậy, vụ án này được đặt tên là Câu Hồn Ngọc… *** Vương Bất Kiến Vương gồm có: Viên Nguyệt Quan Âm Câu Hồn Ngọc Hổ Phù Lệnh Phi Tượng Quá Hà Định Đông Lăng Thiên Hàng Quy Đồ ... *** Tác giả: Phàn Lạc Bút danh: Phàn Lạc lấy từ hai câu thơ "Say nằm sơn phàn, nhàn xem hoa lạc". Bắt đầu theo nghiệp sáng tác từ năm 2005, sở trường là các truyện về chủ đề huyễn tưởng, trinh thám... Văn phong hóm hỉnh, mượt mà. Các tác phẩm nổi bật: "Thiên sư chấp vị", "Tuyệt đối không độ", "Vương bất kiến vương"... Weibo: weibo.com/fanluoluo Facebook: www.facebook.com/fanluoluo Hoạ sĩ: Leila Yêu thích vẽ những thứ đẹp đẽ, sở trường vẽ các nhân vật nam, phương châm là vừa vui vẻ vừa nghiêm túc. Việc phải làm hiện tại là dùng tác phẩm của mình đem đến niềm vui cho người xem, đồng thời bản thân cũng hưởng thụ được sự vui vẻ của công việc sáng tạo, cũng hi vọng rằng trong tương lai có thể kiên trì theo đuổi mục tiêu của mình. Webside: www.leilalee.com Facebook: www.facebook.com/leilalee015 Mời các bạn đón đọc Câu Hồn Ngọc của tác giả Phàn Lạc.
Viên Nguyệt Quan Âm - Phàn Lạc
Cậu – một “nhã tặc” chỉ có hứng thú với những món đồ cổ giá trị, một tên trộm nửa chính nửa tà. Hắn – một kẻ du học trời Tây, văn võ song toàn, tinh thần chính nghĩa ít ai sánh kịp. Vì một sự cố “tai nạn nghề nghiệp”, siêu trộm hào hoa Tô Duy của thế kỷ 21 bỗng trở về thời Dân quốc, đụng độ chàng thư sinh tài trí hơn người, fan Sherlock Holmes – Thẩm Ngọc Thư. Sau mấy màn đấu trí, Thẩm Ngọc Thư không những không tìm được chứng cứ để bắt Tô Duy, ngược lại còn hợp tác với cậu cứu một đứa bé mất trí nhớ. “Một rừng không thể có hai hổ”, hai đối thủ tưởng như không thể chung đường nay phải bắt tay để cùng giải quyết những vụ án hóc búa. Thượng Hải phồn hoa cất giấu quá nhiều bí mật, Thẩm Ngọc Thư quyết định mở một văn phòng thám tử để phá giải những bí mật này, còn Tô Duy cũng quyết định bám lấy Thẩm Ngọc Thư, tìm chìa khóa để có thể về nhà. Hai bánh xe số phận từ đó bắt đầu chuyển động… Tập đầu tiên của series truyện là về một vụ án xoay quanh bức tượng Viên Nguyệt Quan Âm kì bí… *** Vương Bất Kiến Vương gồm có: Viên Nguyệt Quan Âm Câu Hồn Ngọc Hổ Phù Lệnh Phi Tượng Quá Hà Định Đông Lăng Thiên Hàng Quy Đồ ... *** Tác giả: Phàn Lạc Bút danh: Phàn Lạc lấy từ hai câu thơ "Say nằm sơn phàn, nhàn xem hoa lạc". Bắt đầu theo nghiệp sáng tác từ năm 2005, sở trường là các truyện về chủ đề huyễn tưởng, trinh thám... Văn phong hóm hỉnh, mượt mà. Các tác phẩm nổi bật: "Thiên sư chấp vị", "Tuyệt đối không độ", "Vương bất kiến vương"... Weibo: weibo.com/fanluoluo Facebook: www.facebook.com/fanluoluo Hoạ sĩ: Leila Yêu thích vẽ những thứ đẹp đẽ, sở trường vẽ các nhân vật nam, phương châm là vừa vui vẻ vừa nghiêm túc. Việc phải làm hiện tại là dùng tác phẩm của mình đem đến niềm vui cho người xem, đồng thời bản thân cũng hưởng thụ được sự vui vẻ của công việc sáng tạo, cũng hi vọng rằng trong tương lai có thể kiên trì theo đuổi mục tiêu của mình. Webside: www.leilalee.com Facebook: www.facebook.com/leilalee015 Mời các bạn đón đọc Viên Nguyệt Quan Âm của tác giả Phàn Lạc.
Bạn Gái Máy In Tiền Của Tôi - Thời Kính
Trình Bạch, nữ, luật sư nổi tiếng, biệt danh: máy in tiền. Biên Tà, nam, tác giả viết sách bán chạy, tuyệt chiêu: "viết bừa cmn đi". Hai tháng trước, Biên Tà nói đầy lẫm liệt trong cuộc họp báo phát hành sách mới: "Biên Tà tôi dù có bị kiện đến chết cũng tuyệt đối không tìm loại "thầy cãi cò" như cô ta để kiện cáo." Hai tháng sau, để lấy tài liệu cho sách mới, anh chàng khóc lóc đau khổ trở thành trợ lý trông rõ tội bên cạnh Trình Bạch: "Chào luật sư Trình, sau này xin chỉ giáo nhiều hơn." Ngày đầu tiên đi làm, anh mở baidu. [Làm trợ lý cho sếp nữ có trải nghiệm thế nào?]   Kết quả tìm kiếm: [Chuyên mục tình cảm: Làm thư ký cho sếp nữ, uống rượu xong, rốt cuộc tôi đã bị...] Biên Tà sốc: Còn có chuyện tốt cỡ đó?! Sau đó ngẩng đầu, phát hiện "sếp nữ" đã đang đứng trước mặt anh một lúc lâu, cô nhếch khóe môi, nói không mặn không nhạt: "Tác giả lớn, tối nay có buổi xã giao, anh biết uống rượu chứ?" Note: 1. Truyện hiện đại nhẹ nhàng, nữ chính bạo, nam chính "vả mặt". 2. Các vụ án có tham khảo bên ngoài, nhân vật không giữ nguyên gốc." Mời các bạn đón đọc Bạn Gái Máy In Tiền Của Tôi của tác giả Thời Kính.
Không Tin Anh Yêu Thầm Em Đâu - Đằng La Vi Chi
Văn án:  Lớp mười năm ấy, Đào gia nhận nuôi một cậu trai nông thôn nghèo. Cậu ta yên lặng, thành tích tốt lại có chí cầu tiến. Chỉ có Đào Nhiễm biết, cậu ta không phải thứ tốt gì. Mỗi ngày Đào Nhiễm đều muốn bóp chết cậu ta cho rồi, người này vừa nhìn đã biết là người xấu, nếu sau này hắn thành công, Đào gia chúng ta liền xong đời rồi. Nhưng mà cô không biết, tên nhóc bại hoại cô ghét cay ghét đắng lại thầm mến cô. ~ Ngụy thiếu cảm thấy một người xấu xa lại vô tâm vô cảm như hắn. Hiếm khi chịu đựng một người làm trời làm đất, lại còn cảm thấy cô ấy dễ thương. Muốn trao trái tim cho em, em lại không cần. Em sẽ phải trả giá đắt đấy. Nhiễm Nhiễm đông thăng, nhật lạc Tây Trầm. Từ khi gặp em, anh không thể yêu ai khác nữa. *** Những đứa trẻ có thành tích kém thường không thích bị cha mẹ so sánh mình với người cùng lứa có thành tích tốt. Đào Nhiễm chính là đứa trẻ học kém đó, thành tích của cô “không đến nỗi nào” chỉ mới thứ hai từ dưới đếm lên, còn người học giỏi kia là học bá một vùng đứng đầu cả huyện.  Huống hồ Đào Nhiễm còn bị mẹ mình bắt phải theo người ta học tập, phải đối xử tốt với người ta, người mà ngay từ cái nhìn đầu tiên cô đã thấy không phải người lương thiện. Đào Nhiễm cảm thấy mình rất oan ức và đáng thương, không ai tin lời cô rằng hắn ta xấu xa cả. Ngụy Tây Trầm năm ấy được Đào gia đứng ra làm người giám hộ, chuyển từ thôn quê lên Cẩm Thành học tập, thành tích đứng đầu, là học bá thi cử điểm tuyệt đối. “Người lớn lên đoan chính, mi thanh mục tú, hiểu chuyện lại lễ phép.” Nhưng tất cả chỉ là vỏ bọc của Ngụy Tây Trầm, tác giả rất có tâm khi gắn tag cho anh một cách cực chính xác “Nam chính lúc trước là nông thôn tâm cơ boy, sau này là bá đạo tổng tài”. Chính xác là tâm cơ boy cộng với đại ca giang hồ. Sau khi bị Đào Nhiễm nhìn thấy Ngụy Tây Trầm đang đánh nhau, anh cũng không buồn che giấu bản tính “xấu xa” của mình nữa.  Đào Nhiễm là con gái rượu của một gia đình giàu có, cô xinh đẹp ngọt ngào, sống ngây ngô và có phần hơi ngốc. Từ lần đầu tiên nghe mẹ mình kể về tên “con nhà người ta” Ngụy Tây Trầm kia, Đào Nhiễm đã không có chút ấn tượng tốt nào, cô đã “cảm nhận” được tên kia không tốt đẹp gì. Và thật sự tên kia không có ý tốt thật, hắn vậy mà lại yêu thầm cô mấy năm rồi. Từ một câu nói: “Tuy rằng giọng cậu khó nghe, tính tình thì hung dữ, nhưng cậu là người đẹp nhất trong bọn họ, tôi phải cùng cậu làm bạn bè” đầy tính nhan khống của Đào Nhiễm ba năm trước, Ngụy Tây Trầm liền trầm luân.  Đối với Ngụy Tây Trầm, Đào Nhiễm là một ánh trăng sáng, mười mấy năm trước cuộc đời anh không có ai như vậy, cô mang một thân phận cao quý nhưng dễ gần lại đáng yêu, cô ngây ngô nhưng không hề ngốc nghếch, cô sống vui vẻ đến vô tư, cô là những gì mà Ngụy Tây Trầm phải ước ao.  Phía sau Ngụy Tây Trầm là câu chuyện về một vùng quê bị bỏ quên, nơi mà tồn tại tất cả mặt xấu của cuộc sống, nơi sống của những người nghiện ngập tù tội bỏ trốn, nơi của những cô gái làng chơi hết thời, nơi của những người bị xã hội chối bỏ. Những đứa trẻ được sinh ra và lớn lên ở đấy có sinh mạng không bằng cỏ rác, sinh ra trong xã hội thối nát, lớn lên nhưng không thấy được ngày mai, đầy rẫy bất công và nguy hiểm.  Ở đấy muốn thay đổi vận mệnh chỉ có một con đường - học tốt và thoát khỏi nơi đó, anh học thật tốt và dùng nắm đấm ép buộc bọn nhóc nơi đó phải đi học, đến nỗi tên nhóc có điểm thấp nhất bị phạt thì điểm số còn cao gấp đôi Đào Nhiễm.  Tuy đã thoát khỏi vùng đất đáng sợ đó nhưng Ngụy Tây Trầm vẫn mang trong mình sự tự ti, sợ Đào Nhiễm ghét bỏ, sợ cô lại bỏ đi quên đi mình. Nên khi yêu đương Ngụy Tây Trầm rất nhạy cảm và có ý chiếm hữu cực cao, sợ bị tổn thương nhưng lại không ngừng đuổi theo Đào Nhiễm.  Ngụy Tây Trầm không phải một nam chính thanh xuân dương quang rạng rỡ, anh là một mảnh khác chững chạc và đen tối. Mình kể nghe có vẻ Ngụy Tây Trầm rất đáng thương, rất cần được yêu thương, nhưng mình xin đính chính Ngụy Tây Trầm xuất thân đáng thương thật nhưng tính cách rất là đáng đánh   Mời các bạn đón đọc Không Tin Anh Yêu Thầm Em Đâu của tác giả Đằng La Vi Chi.