Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Hòn Đảo Phía Chân Trời (Trần Nhuận Minh)

Tác phẩm kể về nghề biển và những người dân chài trong công cuộc xây dựng làng mới trên hòn đảo Mõm Cá Sấu thân yêu của tổ quốc.

Từ những nhân vật phụ: Ông Trương Sần kì dị, điều khiển được rắn độc, lại có giọng hò đến say lòng người hay người ông nội kiệm lời, cổ hủ nhưng đã quyết định ra đảo, mang theo cả cỗ hậu sự của mình… cho đến nhân vật chính, cậu bé Nhụ, con trai một gia đình đánh bắt cá trên sông Bạch Đằng, tất cả đều sinh động và ấn tượng.

Một sức sống mới đã bừng lên nơi hòn đảo cù lao khô cằn với những con người ấy…

***

Hòn đảo phía chân trời thực chất là tiểu thuyết, gồm hai phần, có hai bối cảnh khác nhau, thông qua một gia đình làm nghề cá trên sông Bạch Đằng. Nhân vật trung tâm là Nhụ, con thứ ba của gia đình. Tìm mua: Hòn Đảo Phía Chân Trời TiKi Lazada Shopee

Thằng Nhụ, mà ông Trương Sần gọi là cu Cõn, không ngờ rằng, một phần cuộc đời nó lại gắn bó mật thiết với ông, một người có cuộc sống lạ lùng, làm cái nghề lạ lùng. Ông không gia đình, không vợ con, chuyên bắt rắn độc, nuôi rắn độc, và chạy chữa cho người bị rắn độc cắn. Cũng chính ông, có giọng hò đến say lòng người, từ hồi còn chèo đò trên sông Bạch Đằng. Có thể nói Trương Sần là nhân vật chính, nhìn ở góc độ khác. Giả sử tiểu thuyết Hòn đảo phía chân trời, thiếu nhân vật này, chưa chắc cuốn sách đã đứng được. Càng về cuối tác phẩm, vai trò ông Trương Sần càng quan trọng. Ngòi bút Trần Nhuận Minh dữ quá một chút nữa, ông Trương Sần sẽ biến thành phù thủy. Nhưng thật may, điều đó đã không xảy ra.

Trong Phần Một: Ngôi nhà bên cửa sông, tác giả mô tả ngôi nhà của Nhụ nằm sát mép nước, mỗi lần tàu chạy qua, sóng sông Bạch Đằng lập tức dào lên, vỗ oàm oạp vào bậc đá dưới thềm nhà. Vấn đề mà phần đầu sách khơi mở, chính từ ngôi nhà đó, bắt nguồn từ người ông. Nhà Nhụ có bốn chị em. Chị Chim sau đổi thành Chiêm, anh Thu, bộ đội hải quân, Nhụ và thằng Đé 5 tuổi. Thằng Đé thường ngủ muộn, bật dậy là bám vào chấn song cửa sổ, vén quần đái vo vo ra sông. Nó có biết gì đâu. Nhụ thì biết. Nhụ biết trong tâm trí ông nó, đang giằng co, về việc đi hay ở, đi là đến làng mới trên đảo xa. Việc hệ trọng đến vậy, ông cũng chỉ nói với Nhụ, kèm một chi tiết khá độc đáo, khiến Nhụ cứ ớ ra. Ông hay ngồi uống rượu trên tấm phản, nguyên là cỗ áo quan, ông tự chuẩn bị cho mình. Ông bảo Nhụ: Nhà ta từ đời thượng cổ đến giờ, chưa ai khuất sóng mà lại được chôn trong một cỗ áo quan. Có lẽ ông là người đầu tiên đây... Khi chết, không bị thả xác xuống biển... mà được chôn trên đất liền, là điều đặc biệt thiêng liêng đối với người dân chài. Ông bám chắc vào cỗ áo quan dành cho mình, là có ý ngầm phản đối việc con trai ông, đang đi tìm miền đất mới trên biển khơi. Hình ảnh bố mẹ Nhụ ở phần đầu sách, chỉ thấp thoáng, đây là sự sắp đặt có chủ ý. Trong điện ảnh, người ta gọi đó là thủ pháp mờ chồng, không chủ yếu, song không thể bỏ qua. Người đọc dễ dàng nhận thấy, tác giả có chút rộng rãi với nhân vật, đôi khi thả lỏng, cho nhân vật hoạt động ngoài tầm kiểm soát của ngòi bút, làm cho một số chương buộc phải nới lỏng dung lượng.

Sang Phần Hai: Làng mới trên đảo biển, tiểu thuyết chặt chẽ hơn, đẩy các nhân vật vào hoạt động đa tuyến. Từ bối cảnh một làng đảo mới hình thành, ở địa danh lạ lẫm là Mõm Cá Sấu, cùng nhiều chi tiết, để lại nhiều dấu ấn.

Nhụ đã theo bố chuyển ra làng đảo. Ở làng biển, Nhụ có thêm mấy người bạn: Đức, Ngạnh. Mỗi người bạn của Nhụ, có một cảnh đời khác nhau. Đức, con nhà khá giả hơn, phải đeo kính, hai mắt cách xa nhau. Đức biết thương người, còn thương cả con chó Róc, bị cáy cắp chảy máu mũi...

Ngạnh thì khác. Ngạnh là thằng bé già trước tuổi. Vì nó sớm phải đối mặt với một cuộc đời buồn. Và càng buồn hơn, mười ba tuổi đầu, Ngạnh chưa hề biết chữ... Cần nói ngay rằng, ngòi bút Trần Nhuận Minh dễ làm xiêu lòng người đọc, ở các trang thể hiện tâm trạng. So với hai bạn, Nhụ có vẻ hiểu biết hơn. Cả ba đứa đều kết thân với chú Thuận, chiến sĩ bộ đội biên phòng, đóng trên đảo. Chú Thuận đã dạy Ngạnh biết đọc biết viết. Mõm Cá Sấu chỉ là một hòn đảo cù lao khô cằn, hoang vu, khi có con người đến sinh cơ lập nghiệp, sự sống mới bừng lên. Hãy nghe ba đứa trẻ đang đi trên mép sóng, bỗng reo to: Chúng ta phải đi báo với chú Thuận. Ngọc trai trước biến đi, bây giờ ngọc trai lại về...

Tháng sau, chú Thuận rời quân hàm xanh về làm Chủ tịch lâm thời xã đảo. Nhà văn phòng Ủy ban rất sơ sài, nổi bật lên trên hết là ngọn quốc kỳ. Hai lần Trần Nhuận Minh viết về lá cờ, cả hai đều hay: Lá cờ đỏ sao vàng động gió, bay như hát trên bầu trời. Và lần khác: Cờ đỏ sao vàng, chủ quyền của đất nước đối với hòn đảo, bay như một đốm lửa, lấp loáng cháy ở lưng trời... Các chi tiết này rất quan trọng, vì nó minh chứng cho việc hình thành thể chế của chính quyền nhân dân Việt Nam, được thiết lập trên hòn đảo rất xa đất liền.

Mọi việc đang được xúc tiến trôi chảy. Các đội tàu cá, dưới sự chỉ huy của bố Nhụ, một tướng cá, với các chuyến đánh bắt ở khơi xa, thì xã đảo xảy ra một chuyện buồn. Một đêm giông, tàu chở Chủ tịch xã vào đất liền, va vào cồn đá, gẫy bánh lái...Cả xã đảo buồn. Nhụ và hai thằng bạn là buồn nhất. Chúng nó truyền tin cho nhau: Đồn biên phòng đang xin trực thăng đi tìm xác chú... Ở đây, tác giả đã nói một điều rất hợp lôgic cuộc sống: Thành công nào mà chả có mất mát hi sinh.

Người đọc lại chú ý một nhân vật phụ: Ông Quang. Ông già bán kẹo kéo ở cạnh cây lim Giếng Rừng (đầu tác phẩm), không ai ngờ lại chính là bố chú Thuận. Chú Thuận, đứa con duy nhất, chỗ dựa duy nhất của ông, không còn. Ông ra đảo, rồi tình nguyện ở lại đảo, nơi con trai ông đã hi sinh. Rồi ông Nhụ cũng ra đảo ở với con, với cháu. Ông đem theo cả cỗ hậu sự. Chi tiết này thật đắt. Cũng vẫn con người ấy, sự việc ấy, song tác giả hướng cái nhìn vào một quan niệm mới.

Cuối cùng là ông Trương Sần cũng ra đảo, sống vui cùng mấy bạn già. Cảm giác như cứ trang viết nào trong cuốn sách, có ông Trương Sần, là trang ấy sinh động hẳn lên. Bởi nhân vật này quy tụ được bọn trẻ. Ông Trương Sần hấp dẫn tụi trẻ ở nhiều lẽ. Câu chuyện bố con ông Trương Sần, vật lộn với con rắn hổ mang to đại, thì cả khu Giếng Rừng, người lớn, trẻ con, đều biết. Từ trong lòng, bọn trẻ rất cảm phục. Bằng những kinh nghiệm sống khổ đau, mất mát, cùng chút niềm vui hiếm hoi, ông truyền dạy cho lũ trẻ cái nhân ái của con người. Ở đây, bất chợt ta gặp một Trần Nhuận Minh - nhà thơ, tác giả tập thơ Nhà thơ và hoa cỏ, nâng hình tượng Nhân nghĩa và Tự do, lên thành chủ thể của tác phẩm.

Trong tập sách này, Trần Nhuận Minh có những trang viết hay và cảm động, về nhiều mặt của cuộc sống, như: gà đẻ trứng, ông lão chèo đò chống đỡ với con rắn hổ mang..., các trang viết về những câu hò sông nước, về phong tục tập quán, kinh nghiệm người đi biển, về nghề biển v.v... cả những câu thơ, câu hò trong tập sách, người viết dụng công đưa vào, dù rằng, đó là câu hò dân gian hay thơ của Trần Nhuận Minh, cũng đều đáng khích lệ, bởi lời hay, hợp với khung cảnh. Song, về phần thơ, bạn đọc muốn tác giả cân nhắc thêm. Dùng thơ để thể hiện cao trào của tiểu thuyết, xưa nay chưa có ai làm, mà phải bạo tay và vững nghề mới dám làm. Bài thơ đứng một mình Chương kết không đánh số là bài khá, khiến các bạn nhỏ tuổi phải suy nghĩ nhiều, cũng chấp nhận được. Sách có nhiều chương viết sinh động, chứng tỏ tác giả có vốn sống phong phú về nghề biển và người dân chài.

Tạo dựng đời sống hiện thực trong một tác phẩm văn chương về một làng đảo, đâu có dễ. Đây là một thành công trong truyện viết cho thiếu nhi. (Bài đăng báo VĂN NGHỆ. Số 22 ngày 2/6/2001)

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Hòn Đảo Phía Chân Trời PDF của tác giả Trần Nhuận Minh nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Cao Thủ Kiếm Tiền (Nguyệt Quan)
Có lẽ đa phần độc giả bây giờ không xa lạ gì cái tên Nguyệt Quan, một vị đại thần của thể loại Lịch sử - quân sự, nhưng có lẽ ít ai biết rằng Nguyệt Quan từng viết cả truyện đô thị, đó là giai đoạn Nguyệt Quan chưa nổi tiếng, chưa định hình phong cách, đang tìm kiếm lối đi cho bản thân, truyện được viết giai đoạn đó, tuy xét các phương diện, đều thua kém so với bây giờ, nhưng ít nhất nó có điểm hơn, không đi vào lối mòn, không bị ảnh hưởng của trào lưu, chính điều đó biến một cuốn truyện cũ lại trở nên mới mẻ. Nhân vật chính của chúng ta là Trương Thắng, vốn là người trè tuổi vị làn sóng thời đại vứt bỏ, bị mắc cạn trong sinh hoạt, trong lúc vô tình y nắm được kỳ ngộ, từ đó trở mình thay đổi vận mệnh, vốn cho rằng bản thân đã bước trên con đường bằng phẳng tươi đẹp, nhưng không ngờ đó là lối vào "bãi săn danh lợi", bắt đầu cuộc sống có đầy đủ ngọt bùi chua cay, đầy sóng gió hiểm nguy, cũng không thiếu vinh quang kích tình...***Quách Y Tinh nghe thế mới nguôi giận, chưa nói người khác, nói bản thân hắn đi, từ lúc giảm biên chế tới giờ, vợ hắn cũng có chút lãnh đạm, khi đó ít nhất còn có cái quán ăn mà trông vào. Hôm kia quán ăn cũng đóng cửa rồi, cuộc sống tốt đẹp của hắn cũng kết thúc, trừ cùng vợ đi bán hàng, bao việc to việc nhỏ trong nhà hắn cũng giành hết mà chẳng đổi lấy được một nụ cười của vợ. Vợ hắn không hai lòng ba ý, chỉ bị gánh nặng cuộc sống làm tiêu tan tình cảm thôi, mỗi ngày mở mắt ra là tính toán cơm áo gạo tiền, lo tiền điện tiền nước, lo tận dụng chút vốn liếng ít ỏi nhập hàng, tính bán sao cho lãi, tính kiếm bao nhiêu mới đủ miệng ăn, còn tinh lực rảnh rang đâu mà nghĩ tới tình cảm. Đi khuyên người ta, rốt cuộc bị người ta khơi lên tâm sự, mấy hôm rồi mới có tí hứng ba hoa bị đả kích tan tành, đầu cúi xuống như cà gặp sương. Tìm mua: Cao Thủ Kiếm Tiền TiKi Lazada Shopee Trương Thắng biết hắn đa sầu đa cảm, bóp vai xin lỗi: - Anh Quách, em thừa nhận em thích Tiểu Lộ, nhưng nếu em không đủ năng lực và tự tin đứng trước mặt cô ấy dõng dạc tuyên bố điều đó, em thà đứng thật xa chúc phúc cho cô ấy.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Cao Thủ Kiếm Tiền PDF của tác giả Nguyệt Quan nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Cao Thủ Dụ Tình (Tân Kỳ)
Nếu không phải đã hết cách, cô sẽ không bao giờ xin anh giúp đỡ! Dù rằng 7 năm trước họ đã từng yêu thương nhưng đã chia tay trong tình trạng không vui vẻ gì... Vì cứu vãn cho công ty của gia tộc, cô không thể không làm điều này. Cô ngây thơ nghĩ rằng chỉ cần dùng tiền có thể dụ anh giúp đỡ. Không ngờ thứ anh ta muốn không phải tiền, mà muốn cô trở thành bạn gái anh. Tìm mua: Cao Thủ Dụ Tình TiKi Lazada Shopee Dù là ở trên giường hay dưới giường, cô đều là bạn gái anh. Lại một lần nữa ôm người đàn ông này, cô vô cùng bối rối. Bởi vì anh là thanh mai trúc mã của cô. Bởi vì anh là người đàn ông duy nhất cô yêu. Lúc cô cho rằng quan hệ giữa họ có sự tiến triển thì anh lại vô tình, tàn nhẫn nói Tất cả chỉ để trả thù, bảo cô đừng nghĩ nhiều...Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Cao Thủ Dụ Tình PDF của tác giả Tân Kỳ nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Cáo Già, Gái Già Và Tiểu Thuyết Diễm Tình (Dương Thụy)
Cáo già, gái già và tiểu thuyết diễm tình, người đọc thường xuyên “đụng đầu” câu hỏi đặt ra cho chính mình: phải chăng, trong thế giới người trẻ, khác biệt văn hoá ngày càng thu hẹp? Người ta đang trở nên giống nhau trong ứng xử, giống nhau khi lựa chọn hướng đi trong cuộc sống, và nhất là sự tương đồng trong các cung bậc xúc cảm? Thấu hiểu và sẵn lòng chia sẽ nên người ta đến với nhau dễ dàng hơn. Tình yêu tâm hồn và cả thể xác không còn là thứ xa vời cấm kỵ. Nhưng chính vì thế, mỗi cá nhân lại bớt phần bí mật, ít đi quyến luyến nên chia tay nhau cũng thấy chóng vánh và nhẹ nhàng hơn.*** Tên thật: Dương Thụy Phương Khanh, sinh năm 1975 tại Sài Gòn. Là PR & Communication Manager của Tập đoàn bất động sản Singapore CAPITALAND Tố Uyên lặng lẽ một mình khóa cửa phòng. Đám bảo vệ quen với việc về trễ của chị cũng phải thốt lên: "Về khuya dữ chị!". Ông Toàn tài xế mừng rỡ mở cửa xe sau cả buổi đói meo ngồi chờ. Tố Uyên vốn không ưa ông này, chị thù vụ ông bị vợ cắm sừng rồi đổ thừa:ÔNG "Tại chị bắt tui làm việc về trễ quá, con vợ tui nó ngứa ngáy "nhảy dù" với thằng sửa ống nước". Mấy lần chị tính vận dụng những thủ thuật của một giám đốc nhân sự đuổi phứt ông Toàn nhưng chủ tịch công đoàn là anh ruột ông ta. - Nè, công ty sắp có tổng giám đốc mới - Tố Uyên hào hứng - Đẹp trai lắm! Tui coi hình rồi. Nghe đâu ly dị vợ. Tìm mua: Cáo Già, Gái Già Và Tiểu Thuyết Diễm Tình TiKi Lazada Shopee - Vậy là chị có hy vọng... - ông tài xế tính xã giao làm vui lòng sếp buột miệng. - Ý anh là sao? Tố Uyên điên tiết. Thằng cha vô duyên thấy sợ. Để rồi coi, tổng giám đốc mới mà quyết đoán một chút chị sẽ "dùi" cách đuổi cổ chủ tịch công đoàn, hay ít ra cũng làm hắn "cụt tay cụt chân". Khi đó ông Toàn đừng hòng xớ rớ trong xe chị. Đã nhiều lần ông vụng về đề cập đến việc chị đã gần bốn mươi mà chưa chồng. Mấy tài xế công ty rãnh rỗi tha hồ "tám" chuyện, đã thế ông Toàn còn thật thà học lại nguyên văn tưởng làm sếp hài lòng: "Tố Uyên tuy gái già nhưng nhìn còn ngon cơm!" Sếp mới về, không làm thất vọng mấy trăm nhân viên, trước mắt là ngoại hình. Ông người Anh, gốc Ý, vóc người năng chơi thể thao, làn da rám nắng, khuôn mặt nam tính chinh phục người đối diện dễ dàng. Berlotti phong độ tuyệt đỉnh ở tuổi bốn lăm. Tố Uyên biết chỉ cần sếp ra lệnh, chị sẵn sàng đem cả mền chiếu vào công ty làm việc. Kinh nghiệm cho thấy ông tổng nào mới về cũng cần phòng nhân sự hỗ trợ để tống bớt đám tay chân của đời trước, rước người mới vào dễ bề quản lý. Tố Uyên và sếp thường ở lại bàn bạc công việc đến tận mười giờ đêm. Đám bảo vệ giả bộ đi tuần ngang qua phòng tổng giám đốc liếc thấy hai người thân mật cười nói rổn rảng. Ông Berlotti vỗ vai Tố Uyên thùm thụp "Chúa ơi! Chúa ơi!", chị nàng bưng mặt mắc cỡ kêu lên the thé "Berlotti! Ồ Berlotti! Không!". Bà con đồn ùm lên hai người "chịu đèn" nhau rồi. Dạo này giám đốc nhân sự không mặc những bộ váy công sở nghiêm nghị nữa. Chị đổi style diện toàn bằng chất liệu mềm mại, kiểu dáng nhẹ nhàng, đơn giản mà trẻ trung. Ai cũng công nhận cái tính từ "ngon cơm" đám tài xế dành cho chị là chính xác. Tố Uyên cao một mét sáu lăm, lưng thẳng, eo thon, bụng nhỏ. Chị không có nhan sắc mỹ miều nhưng mặt mũi ưa nhìn, biết trang điểm tinh tế, và nếu đừng làm ra vẻ ta đây mà chịu cười tủm tỉm, chị quả là mỹ nhân U40. Mỗi lần nhân viên công ty thấy Tố Uyên cùng ông tổng sánh đôi lên xe đi ra ngoài công tác hoặc cùng đàm đạo thân mật trong sân, người ta thật lòng mong chị có bồ phứt cho rồi. Chức cao, tài năng, xinh đẹp mà làm gái già thật tâm sinh lý phức tạp không tài nào đoán nổi. Dĩ nhiên người trong cuộc biết công ty bàn tán gì. Mặc, anh đã ly dị, ả chưa có chồng. Hồi sau sẽ rõ.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Dương Thụy":Bồ Câu Chung Mái VòmCáo Già, Gái Già Và Tiểu Thuyết Diễm TìnhHai Người Đến Từ Phương XaHè Của Cô Bé Mất GốcNhắm Mắt Thấy ParisVenise Và Những Cuộc Tình GondolaOxford Thương YêuĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Cáo Già, Gái Già Và Tiểu Thuyết Diễm Tình PDF của tác giả Dương Thụy nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Cảnh Xuân Nam Triều (Lâm Gia Thành)
Sau khi trải qua mấy chục năm náo động, Văn đế kế vị ở nước Trần, nam bắc hai vùng, xuất hiện phồn hoa yên bình hiếm thấy. Nữ chính có dung nhan cực đẹp, còn có trí nhớ hỗn loạn vô cùng ở đời trước, sống lại trên thế gian phồn hoa. Nàng nghĩ, đời này, nàng không phải là yêu nghiệt, nàng nhất định phải ở cái nơi có vẻ bề ngoài đẹp đẽ, nhưng thực chất lại đầy gai góc này, cầu xin một điều mà những người cao quý nhất, ưu tú nhất không dám cầu: kiếp này an ổn, năm tháng bình yên.***Lời người dịch: Trước tiên là nói về lý do mà Q làm bộ này. Q thích nam diễn viên Phùng Thiệu Phong, cho nên mới xem phim Lan Lăng Vương do anh ấy đóng. Xem xong Lan Lăng Vương thì mình vô cùng không thích, một là do kết thúc SE, hai là do cá tính của Lan Lăng Vương trong phim có nhiều đoạn quá trọng tình nên bị làm hại, thiếu một chút quyết đoán và cứng rắn. Do đó, Q làm bộ này, vì nơi này có một Lan Lăng Vương đủ cho Q yêu thích và tự hào. Thật ra theo Q thì đây là một bộ truyện sủng. Tác giả bề ngoài có vẻ hành hạ nữ chính, nhưng thật ra cũng không có gì quá lố, nên các bạn cũng không cần lo nhiều. Đặc biệt là truyện tình tiết rất đủ, có đoạn gây cấn, có đoạn ngọt ngào, không quá sủng cũng không nhiều ngược, đủ chất cho một bộ truyện trùng sinh, xem không bị ngán, bằng chứng là Q xem hai lần liên tục trước khi làm, trước nay chưa có bộ nào như thế. Truyện này cũng giống như nữ chính của truyện, bề ngoài dịu dàng nhưng có một sức hút vô cùng lớn. Tìm mua: Cảnh Xuân Nam Triều TiKi Lazada Shopee Nói sơ một chút cho các bạn nào chưa biết hoàn cảnh diễn ra câu truyện. Truyện là vào thời kỳ sau nhà Hán, sau Tam Quốc Diễn Nghĩa, nhưng trước thời Tùy. Đây là một giai đoạn có thật trong lịch sử, nhưng vì các quốc gia trong truyện tồn tại chỉ khoảng 100 năm, nên có phần mờ nhạt trong lịch sử. Ở thời đại này, giai cấp được phân biệt rất nặng nề, và có rất nhiều lễ nghi, và cũng có khá nhiều nhân vật được lịch sử chú ý. Sau này các bạn đọc có thắc mắc thì cứ google để tìm hiểu thêm về các nhân vật đó. Nếu ai xem phim Lan Lăng Vương rồi thì có thể hiểu đại khái. Cuối cùng, kể thêm một chút về lý do quan trọng khi Q làm bộ này. Bước đầu chọn làm là do nam chính, nhưng nguyên nhân chính là do nữ chính. Q rất thích cô gái này, yếu ớt nhưng rất kiên cường. Dù biết hoàn cảnh rất bất lợi với mình, nhưng luôn cố tìm đường sống trong từng kẽ hở. Bất cứ chuyện gì xảy ra cũng không khiến cô ấy lùi bước hay đi tìm chết. Nam chính cũng rất là dễ thương và mạnh mẽ, bảo đảm đủ tiêu chuẩn của các bạn. Ngoài ra, Q thì rất không thích các phong tục lễ giáo phong kiến, và thậm chí là có nhiều điều trong đó được áp dụng đến đạo lý luân thường bây giờ. Truyện này đã đánh tan những điều đó, khiến chúng ta hiểu rằng mọi thứ phải được hình thành trên sự công bằng, yêu thương và tôn trọng chứ không được thành lập trên bất kỳ quy định nào. Hy vọng bộ truyện này sẽ đem đến nhiều điều thú vị cho các bạn***Bộ sách Danh Sĩ Ngụy Tấn hệ liệt gồm có: Mị Công Khanh, Cảnh Xuân Nam TriềuKiều Kiều Vô Song***Nhìn tới cung thành nguy nga tráng lệ ở phía trước, bàn tay trắng ngần như ngọc của Trương Khởi xoắn chặt y phục. Nàng hít sâu một hơi rồi quay đầu lại nhìn phu quân của mình. Thời gian đã qua nhiều năm, thế nhưng phu quân của nàng vẫn tuấn vĩ y như thưở ban đầu mới gặp vậy. Hàng lông mày cao thẳng vượt trội hơn người, hào quang trong đôi mắt thâm thúy ấy nheo lại có chút âm trầm có chút lạnh lẽo, còn có sóng mũi thật cao kia. Dưới ánh mặt trời chói choang của mùa hè, thậm chí nàng có thể nhìn thấy thấp thoáng trên chóp mũi phu quân có nét ảm đạm buồn bã. Thấy nàng nhìn mình chằm chằm, phu quân quay đầu lại nhếch môi cười, nụ cười rất dịu dàng, giọng điệu trầm ấm dễ nghe như tiếng nước chảy vang lên trong xe ngựa, "Khởi nương, sao nàng lại nhìn ta như vậy?" Trương Khởi thản nhiên cười lắc lắc đầu, nàng thu hồi ánh mắt tiếp tục nhìn về phía cung thành nguy nga hoa lệ kia. Nàng có cảm giác hắn của bây giờ không còn giống với ngày xưa nữa, hình như rất căng thẳng và lo lắng một cách bất thường, đặc biệt là khi nhìn hắn chạm phải ánh mắt của nàng thì như có điều gì đó không nói ra được bằng lời. Phu quân không muốn nói, Trương Khởi cũng không tiện hỏi tới, chỉ có điều không hiểu sao nàng cũng không tự chủ được mà khẩn trương theo. Càng lúc càng đến gần cung thành. Cung thành nơi này, nếu nói về sự hoa lệ của nó thì tất nhiên không sánh bằng với cung thành ở cố quốc, nhưng nó rất đồ sộ rộng lớn, tường thành ước chừng cao hơn cố quốc cả trượng. Đúng rồi, cố quốc có nơi hiểm yếu là Trường Giang, khắp cả nước đều tin chắc rằng phương bắc ko qua được Trường Giang, bởi vậy khi xây dựng cung thành đã có chút chủ quan. Nghĩ đến cố quốc, Trương Khởi lần nữa quay đầu nhìn về phía phu quân mình. Nàng cùng phu quân quen biết nhau từ thời niên thiếu, hắn từng vì nàng mà đắc tội quyền quý, phản bội rời bỏ gia tộc. Sau khi đến nơi này, sau mấy năm cố gắng của hai vợ chồng, con đường làm quan coi như cũng được thuận bườm xuôi gió, từng bước được thăng tiến. Lúc bấy giờ, Tân Đế mới vừa kế vị, phu quân liền có được cơ hội dẫn theo gia quyến tiến về phía Hoàng Thành. Nghĩ đến phu quân đối nàng thâm tình nghĩa trọng, Trương Khởi mím môi mỉm cười, ánh mắt dịu dàng long lanh ánh nước. Nàng nghiêng đầu qua yêu say đắm nhìn tới phu quân mình, trông thấy nơi chóp mũi hắn hơi ẩm ướt, không nhịn được lấy khăn tay ra ân cần dịu dàng lau cho hắn. Khi làn hương thoảng qua cùng với dáng ngọc mềm mại thì nam nhân nhắm chặt hai mắt lại. Ngón tay quyến luyến lướt nhẹ qua bờ môi đang mím chặt của phu quân, giọng nói mềm mại mà nhỏ nhẹ, cực kì êm tai đậm chất Giang Nam của Trương Khởi vang lên trong xe ngựa, "Phu quân!" Phu quân mở mắt ra nhìn về phía nàng. Đối diện với ánh mắt của hắn, Trương Khởi vẫn chỉ thản nhiên cười, nàng thỏ thẻ làm nũng nói: "Không có, chỉ là muốn gọi chàng mà thôi." Người đàn ông này đối với nàng tựa như trân bảo, cuộc đời này có thể được cùng hắn kết nghĩa làm vợ chồng, nàng thật là hạnh phúc. Nghĩ tới đây, Trương Khởi nắm lấy bàn tay của hắn, ngón tay chạm đến lòng bàn tay thấm ướt của hắn, nàng cắn bờ môi anh đào cúi đầu yêu kiều nói: "Mặc kệ phu quân như thế nào, thiếp nguyện cùng sinh cùng tử với chàng." Lời nói rõ ràng rất có khí thế nhưng từ chất giọng trời sanh yểu điệu mềm mại của nàng nói ra, lại như đang nũng nịu hờn dỗi. Nàng nhận thấy hôm nay phu quân như thế thật không bình thường, nhất định là đang lo sợ Tân Đế sẽ xử phạt hắn. Phu quân chợt nhếch môi cười, nhưng cuối cùng cũng chỉ là cười cười. Hắn không trả lời mà ngẩng đầu lên nói: "Đến cung thành rồi." Đã đến cung thành. Hai người xuống xe ngựa, từng bước đi nhanh tới hướng hoàng cung. Trương Khởi vẫn luôn rũ mắt cúi đầu, nàng không hề ngẩng đầu lên một lần nào, chỉ một mực đi theo ở phía sau phu quân, đếm từng bước chân của mình. Phu quân ngừng nàng cũng ngừng, phu quân đi nàng liền đi. Cứ như thế, lâu đến nỗi tưởng chừng như đã qua một năm vậy, vừa có một thanh âm the thé của người canh gác vang lên thì phu quân đã nhấc chân bước vào Tử Kim Điện lộng lẫy hoa lệ đến dọa người kia. Bàn tay trắng nõn của Trương Khởi nắm lại thành quyền, chân đứng im cứng đờ tại chỗ. Thời điểm thấy phu quân quỳ xuống thì nàng cũng quỳ xuống theo. Khó khăn lắm mới quỳ xuống được nhưng ngay lập tức nàng liền cảm nhận được, xung quanh bốn phía dường như tĩnh lặng lại, như có rất nhiều cặp mắt đang nhìn chòng chọc tới chỗ nàng. Trời sinh nàng xinh đẹp động lòng người, có bị mọi người nhìn chăm chú như thế cũng là chuyện rất bình thường. Nếu không phải là nơi không tầm thường, nàng cũng sẽ không có cảm giác. Bất tri bất giác, Trương Khởi càng cúi đầu thấp hơn, những móng tay tinh xảo lại càng bấm chặt vào lòng bàn tay của mình. Ngay lúc này, một giọng nói lỗ mãng của một thanh niên còn trẻ tuổi vang lên, "Nàng chính là Trương thị “Khởi xu”? Ngẩng đầu lên nào!" ‘Khởi xu’, là một người con gái xinh đẹp lộng lẫy như hoa, đây vốn là cách gọi của đám nam tử thường lén lút nói sau lưng nàng, nhưng cách xưng hô này sao có thể vang lên giữa Tử Kim Điện? (Khởi là tên nàng còn xu là nét đẹp vẻ đẹp, tóm lại chữ đó dành để nói về ng con gái đẹp)Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Cảnh Xuân Nam Triều PDF của tác giả Lâm Gia Thành nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.