Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Hắc Oa

Hắc Oa: Cuộc đời là cái nồi, chúng ta là món ăn trong nồi. Tác giả: Thường Thư Hân. Thể loại:Hiện thực. Tình trạng: Đã dịch hoàn thành. Hiện thực bách thái một thể loại khó viết nhất của văn học mạng đòi hỏi tác giả không chỉ có văn bút cần có chiêm nghiệm, thấu hiểu cuộc sống, tuy được xếp làm một nhánh nhỏ của đô thị, nhưng nó kỳ thực nó khác xa so với truyện đô thị thông thường, chẳng qua vì viết truyện hiện thực thì tất nhiên về cuộc sống hiện thực nên xếp vào loại đô thị mà thôi. Vậy hiện thực là gì? Hấp, xào, chiên, luộc, cả một nồi mỹ vị. Sướng, vui, buồn, lo, đầy ắp hết nhân sinh. Cuộc sống giống như một cái nồi, chúng ta đều là thức ăn trong đó. Giản Phàm là một người bình thường, từ nhỏ tới lớn chỉ say mê tìm hiểu ngọt bùi chua cay trong các món ăn, nhưng không rõ là định mệnh an bài, hay là trò đùa số phận, trải qua nhiều sự kiện đã trở thành một cảnh sát hình sự, dần dần phát hiện ra ngọt bùi chua cay trong hiện thực sinh hoạt còn phong phú hơn mùi vị trong cái nồi, càng đáng nghiền ngẫm hơn, càng thêm mê người hơn ... Nếu nói hiện thực bách thái là đỉnh cao của đô thị thì Hắc Oa là tinh hoa trong hiện thực bách thái, đây là thể loại kén người đọc, mọi người có thể ít nghe tên, nhưng nếu dạo qua vài diễn đàn lớn bàn về văn học mạng TQ, thì những chủ đề tương tự “mười năm nhân sinh vội vã, tác phẩm nào đọng lại trong lòng”, hay “đọc sách lâu năm, đâu mới là tinh phầm”, thì cái tên Hắc Oa chắc chắn sẽ xuất hiện. (*) Hắc oa: Nồi đen. Đọc Hắc Oa để biết thế nào mới là một truyện đô thị thực sự, không trùng sinh, không dị năng, không hệ thống, chỉ có cuộc sống chân thực, hãy thử xem công lực bạn đã đủ chưa? *** Tác giả Thường Thư Hân một quái kiệt hiếm có của làng văn học mạng, cái tên anh không được biết tới nhiều ở Việt Nam, nhưng chắc hẳn không ít độc giả biết tới Hắc Oa, Dư Tội, Đối Dịch, Hương Sắc Khuynh Thành... Thứ tự đọc truyện Lão Thường là: Hắc Oa - Dư Tội - Hương Sắc Khuynh Thành - Đối Dịch, tuy đọc riêng bất kỳ truyện nào cũng không hề gì. Mặc dù sau đó đang ở đỉnh cao sự nghiệp, Thường Thư Hân và tập đoàn Văn Duyệt xảy ra tranh chấp bản quyền dữ dội, hai bên kéo nhau ra tòa, phiên tòa kéo dài bốn năm. Kết quả không có gì bất ngờ, một tác giả sao chống nổi tập đoàn lớn như thế, Thường Thư Hân thua, thậm chí tập đoàn Văn Duyệt sở hữu tên Thường Thư Hân tận 15 năm sau khi anh chết, khiến Thường Thư Hân phải đổi tên sáng tác, làm sự nghiệp của anh ảnh hưởng nghiêm trọng. Thế nhưng bộ đôi Hắc Oa, Dư Tội là viên ngọc quý trong giới văn học mạng, Văn Duyệt chẳng thể vùi dập được. Thường Thư Hân từ nhỏ mê tiểu thuyết võ hiệp, anh thích nhất Vi Tiểu Bảo dưới ngòi bút của Kim Dung, vì thế Dư Tội trong lòng anh cũng là người bình thường như vậy, không muốn làm anh hùng, chỉ muốn sống sao cho không hối tiếc, sống hết mình, không thẹn với lòng mà thôi. Đi ra ngoài một chuyến, anh hiểu ra, không bằng cấp tử tế, không dễ tìm việc tử tế. Thường Thư Hân ra tù về Sơn Tây, anh tự học một năm, thi đỗ vào trường đại học địa phương, không thể không nói đây là kỳ tích vì thời đó đại học vẫn có giá lắm, không tràn lan như sau này, thi vào đại học không hề dễ.  *** Reng ... Reng ... Reng ... Hồi chuông gấp gáp vang vọng trong sân trường Nhất Trung, cả trường đều nghe thấy. Tiếng chuông phá vỡ không khí tĩnh mịch của trường thi! Giám khảo vừa mới hô nộp bài, tức thì tiếng kéo ghế sầm sập, tiếng bài thi xoàn xoạt, tiếng rì rầm bàn tán làm phòng thi yên ắng hơn hai tiếng hỗn loạn, các chàng trai cô gái thanh lịch bất chấp hình tượng, xắn tay áo dùng tốc độ nước rút đứng tại chỗ chép đáp án! Tóm được ai hỏi người đó, nhìn thấy gì chép cái đó, rất có khí thế một đi không trở lại. Ba giám khảo nhìn cái đám thí sinh không giống học sinh, đều ngầm lắc đầu, tâm tình rất phức tạp! Đây là cuộc thi tuyển nhân viên cơ quan hương trấn toàn huyện, tới thi đều là sinh viên tốt nghiệp đại học, tính tròn có mười ba vị trí, ấy vậy mà báo danh hơn trăm người, gần tỉ lệ 1 chọi 10. Biết làm sao, cái thời đại lên đại học lấy giấy phân phối về quê cầm bát vàng đã qua rồi, biên chế khó vào, công việc chẳng dễ kiếm, cạnh tranh quá kịch liệt, ngay cả cơ quan nhỏ hương trấn cũng thành đối tượng sinh viên theo đuổi. Giám khảo là người văn phòng chính phủ huyện phái về, vừa ra sức lắc đầu từ chối thỉnh cầu cho viết thêm vài chữ của một nữ sinh vừa quát mọi người mau rời phòng thi, còn phải nhanh tay thu bài, mở chuồng thả đàn thí sinh loạn như đàn dê ra khỏi phòng. Í, vẫn còn một vị ngoan cố tới cùng, một vị ngồi ở góc tường mắt như trộm không biết chép được bao nhiêu đáp án vẫn đang viết quên ngày mai. Thấy giám khảo đi về phía mình, tức thì hiện lên nụ cười nịnh nọt. Anh chàng đẹp trai hai mươi này có nụ cười tuyệt đối mang sức sát thương trí mạng với nữ giới. Cho dù chàng trai đó đẹp mã lắm, cho dù nụ cười đó rạng rỡ lắm, có điều nhầm đối tượng rồi. Thu bài là bác gái trên bốn mươi, chẳng màng nụ cười thí sinh, vỗ bàn phát thông điệp với phần tử làm loạn kỷ cương phép nước: “Không nộp bài là trừ điểm nhé.” Mắt bác gái càng có sức sát thương, như nhìn thấy kẻ thù giai cấp. “Dì ơi, sắp xong rồi ... sắp xong rồi ... phải để cháu viết tên chứ!” Chàng trai đó cười thật ngọt, tay chân luống cuống điền tờ phách bài thi, thở dài một tiếng, ngay ngắn viết tên mình: Giản Phàm. Khi nộp bài thi rồi anh chàng này còn giật phắt lại, cứng đầu sửa đáp án còn nghi vấn từ "A" thành "B" rồi lần nữa nộp bài, cười nhe răng. Bài thi cuối cùng giao lên cho giám khảo, bác gái lườm Giản Phàm, như đang mắng "sớm không làm đi!", nhìn đáp án vừa sửa, cười trên đau khổ người khác bình phẩm: “Sao lại sửa đáp áp đúng thế?” “Hả? Cháu, cháu sửa lại ...” Giản Phàm hối hận không thôi muốn lấy bài thi, bác gái đó vung tay trừng mắt, tay Giản Phàm khựng lại giữa không trung. “Không có chút ý thức kỷ luật, sinh viên bây giờ đều như cậu à? Thế này tương lai sao vào cương vị công tác được?” Bác gái chỉnh lại bài thi, mắng vài câu. Hai vị giám khảo còn lại mặt hầm hầm nhìn nhìn thí sinh tên Giản Phàm cúi đầu rời phòng thi. “Ài ...” Giản Phàm thở dài não ruột. Cứ thi xong là thở dài, lần nào cũng vậy, từ bé tới giờ không có gì thay đổi, thi cử giống như khác biệt giữa lý tưởng và hiện thực, nghĩ thì hay, làm thì tệ, lần này thở dài hơn những lần trước. Trải qua mấy ngày nóng liên tiếp, sáng nay có được cơn mưa rào, vừa tạnh chưa lâu, không khí mát mẻ, còn lòng Giản Phàm đơn giản là lạnh băng. Vấn đề tam nông, một tăng hai giảm, trường học hưng nông, khai phát giàu nghèo ... Một loạt từ ngữ mà tới giờ Giản Phàm còn chưa làm rõ hết, đầu óc bị đề thi làm quay mòng mòng, kiến thiết nông thôn mới là cái gì? Thế nào là thời vụ tiết khí? Thế nào là "ba chuyển biến bốn thay đổi năm đề cao" của chính phủ huyện? Đề cuối cùng không ngờ còn bắt đám sinh viên vừa tốt nghiệp thậm chí không biết nông thôn là cái gì phải đưa ra mục tiêu vàng cho tân nông thôn Xã hội chủ nghĩa. “Mục tiêu vàng? Nếu có mục tiêu vàng, mình tới mức ở nhà chờ việc không? ... Nông thôn chẳng phải là trồng cây làm ruộng, nuôi bò nuôi lợn à? Cứ như chưa ai từng ở nông thôn vậy, cần làm khó hiểu vậy không? Bà nó chứ, chỉ lắm chuyện.” Giản Phàm rất không tán đồng, chuyện đơn giản thôi mà thăng lên tầm lý luận với thi cử là hoang đường ngay, thi cử xưa nay là thứ dùng đả kích tự tin của mình, cứ thi thêm vài lần nữa, Giản Phàm chắc chắn tự tin của mình sẽ bị tước đoạt hết. Phải rồi, còn phải nộp mười lăm đồng phí báo danh nữa chứ! Lại nộp tiền ngu rồi. Rời khu phòng học, đỉnh đầu treo tấm băng rôn "Kỳ thi chiêu sinh thống nhất nhân viên hương trấn huyện Ô Long", dưới băng rôn là nữ nhân mặc quần dài áo cộc tay, mang hình tượng giáo viên tiêu chuẩn, vừa giản dị vừa cao nhã, khiến mọi con mắt chăm chú nhìn vào. Khuôn mặt vô cùng xinh đẹp thì vĩnh viễn luôn nghiêm túc như thế, đỡ xe đạp thi thoảng chào hỏi người đi ra đi vào, rất nhiều sinh viên nhận ra cô giáo tiếng Anh của Nhất Trung, Mai Vũ Vận! Nhiều người còn ngạc nhiên, bao nhiêu năm như vậy, cô giáo Mai vẫn xinh đẹp như xưa. Giản Phàm thì chẳng thấy xinh đẹp gì hết, lại còn thấy có vị đắng bốc lên từ dạ dày, cứ như phạm lỗi, lề mề nhấc chân, tới gần mới miễn cưỡng nặn ra nụ cười: “Sao mẹ lại tới đây?” “Thi thế nào?” Mai Vũ Vận nghiêm mặt hỏi. “Thì vẫn thế.” Giản Phàm ngượng ngùng đáp. “Thế là thế nào?” Mai Vũ Vận nhìn vẻ mặt con là biết chẳng ra sao. “Cái biết thì vẫn biết, cái không biết thì vẫn không biết, còn thế nào nữa ạ?” Giản Phàm mặt dày mày dạn thành tính, lần nào đi thi cũng trả lời qua loa như vậy. “Tốt nghiệp một năm mới có cơ hội này, nhìn con kìa, lại thi hỏng chứ gì?” Mai Vũ Vận nói rồi xỉa ngón tay vào đầu Giản Phàm, dáng vẻ chán nản, thói quen nghề nghiệp mà, gặp phải học sinh nghịch ngợm không chịu học tập là giận rồi. Bị xỉa tay là nhẹ đấy, từ nhỏ tới lớn, từ mông lên đầu ăn đòn không ít, đánh thật không đùa, không phải là cuốn sách dày thì là chổi lông gà. Nhà người ta cha hiền mẹ dữ, nhà y thì ngược lại, từ bé đến giờ, toàn bị mẹ đánh chứ không phải cha. Hai mẹ con mặt mày rất giống nhau, mẹ xinh đẹp và con anh tuấn, có điều di truyền được cái vẻ đẹp mà thiếu cái thông minh. Nói thật, ngay cả Giản Phàm cũng tức lắm, câu danh ngôn "dao sắc không gọt được chuôi" thế nào mà bất hạnh ứng nghiệm trên người y. Mẹ có vô số học sinh, có cả người vượt muôn vàn trùng dương ra nước ngoài lập nghiệp thành đạt, vậy mà không dạy được con mình, mẹ dạy tiếng Anh, mà tiếng Anh của Giản Phàm tới thi đại học cũng không hợp cách. Bỏ tiền học tạm trường hạng ba, thế nên bằng tốt nghiệp liền thành vấn đề, chẳng những Giản Phàm nhìn phiền lòng, Mai Vũ Vận nhìn càng buồn bã. “Mẹ ~~~~ “Giản Phàm kéo dài giọng, lời ngon tiếng ngọt dỗ mẹ: “Mẹ đừng lo bừa nữa, con thấy lần này căn bản không hi vọng, nhân tuyển người ta xác định sẵn rồi, thi cho có thôi, con tới góp vui.” Lời này không sai, từ nhỏ tới lớn Giản Phàm đi thi đều góp vui! Tức là sao, là đi cho có ấy mà. Mời các bạn mượn đọc sách Hắc Oa của tác giả Thường Thư Hân.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Đồ Thần Chi Lộ - La Phách
Tên eBook: Đồ Thần Chi Lộ (full prc, pdf, epub) Tác giả: La Phách Thể loại: Đô Thị, Hiện đại, Xã hội đen, Văn học phương Đông Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Giới Thiệu:  Bạn là nam nhi? Bạn đã từng trải qua tuổi trẻ bồng bột? Bạn đã từng khát khao mơ ước được vung gươm múa kiếm chinh chiến nếm trải cảm giác phong vân giang hồ? Bạn đã từng chăm chú lắng nghe một tên huynh đệ nào đó chém gió với sự tò mò pha lẫn thích thú về đám giang hồ du côn và đặc biệt là xã hội đen…… Có thể xã hội đen là một cái gì đó vô cùng ghê rợn khát máu nhưng với những con nghiện đã tiêm nhiêm thâm căn cố đế hương vị tiếu ngạo giang hồ bạt kiếm cung thương như chúng huynh đệ tàng thư viện sao lại không bị cái thế giới ngầm chứa đầy sắc màu huyền bí mê người với man rợ, khiếp đảm cũng như bão táp huyết tinh đó kích thích cho được...   Bạn muốn nghe về sự tích của một siêu cấp sát thủ? Bạn muốn biết những kĩ xảo cùng với những trận đổ bạc tiền tỉ của một siêu đổ vương? Bạn muốn hiểu thế nào là một thượng vị giả, một người có thể hô mưa gọi gió khuynh đảo giang hồ. Bạn có biết một nhà bác học siêu phàm một cái đại máy tính di động kết hợp với một siêu ma sát thủ sẽ tạo thành một loại người gì không?   Bạn có muốn biết một bác sĩ tâm lý đại tài kết hợp với một bậc thầy tiếp thị marketing sẽ biến thành một tên thương gia đại thần thánh cỡ nào chăng. Ban muốn biết một thiên tài có khả năng tổng hợp trí tuệ của một nhà hùng biện, một tên thuyết khách bậc thánh, một sử gia uyên thâm, một võ sư siêu hạng, một tên khát máu hung tàn…. sẽ có thể làm nên những chiến tích lẫy lừng đến cỡ nào chăng?   Có lẽ lâu nay bạn đã nhàm chán với sự cường điệu hóa quá mức của tiên hiệp, bạn đã sình bụng khi phải hấp thụ quá nhiều về đám ma pháp huyễn hoặc, bạn đã sặc máu cam cho đám sắc hiệp nhố nhăng….. Vậy đã đến lúc bạn nên đổi một chút khẩu vị đi thôi…. Đảm bảo văn phong ”Sát phạt” của La Bá Đạo sẽ cho bạn một liều thuốc đủ mạnh để sốc lại khẩu vị kiếm hiệp của bạn..   Tình tiết dồn dập, gay cấn, nghẹt thở…. Lối viết văn “trảm phong bạt tụy” đến rợn người, ngòi bút sắc sảo lạnh lùng khiến người đọc bị hút hồn…. Tất cả tạo nên sự lôi cuốn kì lạ cho ĐỒ THẦN CHI LỘ HAY CÒN GỌI LÀ ĐỔ THẦN ĐƯỜNG theo ngôn ngữ Việt dân dã hơn còn gọi là “con đường diệt thần”. Một siêu phẩm đang cực hot! Đến với Con đường diệt thần là chúng ta đang cùng bước trên con đường trải đầy máu tươi, cuồng bạo nhưng cũng đầy sự hấp dẫn bí ẩn và đặc sắc của Trương Dương cùng người bạn côn đồ Lưu Bưu….. Những cuộc chém giết điên cuồng trên đường phố, nhà kho, bên bãi… Những cuộc ám sát kinh nhân để có thể được sánh ngang tầm với đám siêu sát thủ của ”Thời kì thần thoai”. Những cuộc sát phạt tiền tỉ trên song bạc để chứng tỏ ngôi vị đổ vương… nhưng cũng có những cuộc tình nóng bỏng lãng mạn rất đời thực của tuổi trẻ đam mê…. Bên cạnh đó bạn còn được tiếp cận với một đống tri thức về toán học, tâm lý học, sử học... của rất nhiều lĩnh vực khác nhau được lồng ghép khéo léo tinh tế đến không ngờ. Mời các bạn cùng khám phá.
Vương Bài - Hà Tả
Tên eBook: Vương Bài (full prc, pdf, epub) Tác Giả : Hà Tả Thể loại : Đô Thị, Văn học phương Đông Nguồn : MeTruyen.com Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Giới thiệu: Thiếu niên thản nhiên nói: - Tám cái mạng người, tôi tính ra thì làm được gì? Dẫu sao tôi cũng không phải thầy tướng số giang hồ, tôi chỉ có thể nhìn thấy tương lai của ông mà thôi. - Ồ? Giám đốc Vương cười hỏi: - Vậy tương lai của tôi ở đâu? - Nhà tù. Thiếu niên mở mắt nhìn Giám đốc Vương, rồi lại nhắm mắt lại. Giám đốc Vương vỗ bàn quát to: - Nói nhăng nói cuội cái gì đó? - Trốn không thoát đâu, hãy đi tự thú đi. Thiếu niên nói: - Nhưng sau này ra tù, ông sẽ không lo chuyện áo cơm, lại có vinh hoa phú quý. Giám đốc Vương nhìn thiếu niên một lúc, rồi vẫy tay khiến lái xe và thư ký tới gần ông ta. Giám đốc Vương nói: - Vậy phiền cậu xem giùm tôi hai người này có phải cũng vào tù?   *** Truyện đô thị - Vương Bài nói về lừa gạt, bản chất của nó không phải là xấu, chủ yếu là được dùng vào mục đích nào. Thám tử tư và cảnh sát đều là người điều tra, nhưng cách điều tra, khía cạnh điều tra lại đôi khi hoàn toàn khác nhau. Khi 1 tên nhóc lừa đảo trở thành thám tử tư, tất cả đều thay đổi, bởi vì chân tướng ko chỉ có 1 nữa. Điều quan trọng là không phải chân tướng là cái gì, mà bạn cần chân tướng nào. Mời các bạn đón đọc Vương Bài của tác giả Hà Tả.
Bất Diệt Truyền Thuyết - Hắc Vũ Tán
Tên Ebook: Bất Diệt Truyền Thuyết (full prc, pdf) Tác giả: Hắc Vũ Tán  Thể Loại: Đô thị, Hài hước, Huyền ảo, Văn học phương Đông Dịch: Ngạo Thiên Môn   Nguồn: vipvandan.vn Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Giới thiệu  Nhân vật chính của Bất Diệt Truyền Thuyết là Thạch Thiên tu luyện Thái Ất mật điển mà trở nên bất diệt, mỗi lần chết đi sống lại cách nhau cả trăm năm. Với một thân công lực hơn ngàn năm tung hoành thiên hạ vô địch, đã hình thành lên một Thạch Thiên không sợ trời không sợ đất. Thạch Thiên vì bất diệt nên hình thành tính cách rất sợ yêu người khác vì sợ khi người mình yêu chết sẽ rất đau khổ, cho nên hắn không dám yêu. Mỗi lần trùng sinh dục vọng lại càng tăng cao cho nên hắn vẫn phải tìm tới phụ nữ để giải tỏa, bởi vì sợ lại đau khổ nên không tìm đến “xử nữ” để tránh vướng bận tình cảm. Nhưng càng sợ thì lại càng có nhiều mỹ nữ theo đuổi hắn tạo nên những tình huống dở khóc dở cười. Mời quý độc giả đón xem bộ truyện Bất Diệt Truyền Thuyết tràn đầy những tình huống hài hước đặc sắc này. Xin cảm ơn!
Quyền Tài - Thường Dụ
Cuộc sống luôn luôn tràn đầy những bất ngờ, không ai có thể đoán biết trước được, nhưng mỗi ngày qua đi bạn phải làm sao để khi bước chân không còn những thứ khiến ta phải luyến tiếc, không còn những giá như hay nếu mà. Đọc truyện Quyền Tài có thể bạn sẽ thấy mình xuất hiện ở đâu đó, cũng là một chút canh cánh trong lòng. Cuộc sống vốn dĩ luôn phũ phàng với tất cả mọi người, nhiều khi ta muốn ngoảnh mặt lại nhưng đáng tiếc thay cuộc đời lại không có bán thuốc hối hận. Nhưng... nếu như ta có thể quay trở lại một phút thì sao, một phút tức là sáu mươi giây đó. Có biết bao nhiêu chuyện ta có thể làm lại trong sáu mươi giây đó.Vậy chúng ta có thể thay đổi được gì? Đổng Học Bân nói, nếu tôi có thể quay trở lại sáu mươi giây, tôi sẽ vào Bộ Chính trị Trung Ương... Có nổ quá không? Mời các bạn đón đọc Quyền Tài của tác giả Thường Dụ.