Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Kim Chủ, Bị Lừa Rồi!

Thể loại : ngôn tình cổ đại, cung đấu, nữ cường, HE. Nhân vật chính : Ân Trục Ly, Thẩm Đình Giao. "Thẩm Đình GIao, trả tiền đây!" "Ta và nàng chỉ nói đến tình thôi!" Nợ tiền thì trả tiền, nợ thịt thì trả tình. Kim chủ bị lừa rồi! Spoil của sis Loyal  "Truyện này được viết chung series với Thủy Chữ Đại Thần nói về triều Đại Huỳnh. Đây là một câu chuyện nói về một nữ cường thông minh, báo thù cho mẹ, giành ngôi cho chồng. Nhưng cuối cùng mới biết ra mình đã bị lừa. Chồng mình thật không hề ngây thơ "tiểu bạch thỏ" như chàng vẫn tỏ ra. Ai là fans của Nhất Độ Quân Hoa thì cũng biết cách viết văn của her rồi mình không cần nói nữa nhé. Hài hài, tưng tửng và lúc đang vui sẽ tát mình một cú, tát đau rồi lại đem kẹo dụ mình. Nói chung tác phẩm này nam chính rất dễ thương thuộc loại siêu sạch, không khốn như mấy anh khác nên ngược cũng có vẻ ít đi.  *** KIM CHỦ, BỊ LỪA RỒI Tác giả: Nhất Độ Quân Hoa Thể loại: cổ đại, ngôn tình, cung đấu, nữ cường, HE Tình trạng: Hoàn Review bởi: Thương Hoài Hoài - fb/hoinhieuchu ----- Ngắn gọn: tiên hoàng lập quốc chưa bao lâu, quốc khố trống rỗng, tiền trong tiền ngoài đều dựa vào Quốc thương Ân gia. Ân Đại đương gia Trục Ly thông minh hơn người, vô cùng lợi hại, ai nấy đều biết nàng thích Thẩm Đình Giao - một nhàn vương vô dụng, yếu ớt, xinh đẹp như tiên. Hoàng đế chỉ hôn Trục Ly cho Phúc Lộc vương Đình Giao. Trục Ly là con gái của Khúc Thiên tướng quân, với hắn có thù giết mẹ sâu như biển, Trục Ly rốt cục tính toán gì? Vị trí Phúc Lộc vương phi có vai trò gì trong kế hoạch của nàng? Nữ chính lợi hại, kiếm được tiền, báo được thù, giúp được chồng. Nam chính giả ngốc, giả tiểu mĩ thụ được bao nuôi. Dài dòng: Trục Ly thích trêu hoa ghẹo nguyệt, trái ôm tiểu quan, phải ôm kĩ nữ. Trục Ly cợt nhả, hành vi vô sỉ, lưu manh. Trục Ly nay lừa mai gạt, vì đạt được mục đích cuối cùng mà không từ thủ đoạn, giết anh giết cha, một tay Đại đương gia thay đổi thời đại, Trục Ly phò trợ ai, người đó sẽ là vua. ---Trích--- Ân Trục Ly: Mặc dù ta mang theo sáo nhưng không thổi sáo, ngươi biết vì sao không? Đàn Việt: Vì sao? Ân Trục Ly: Bởi vì thổi sáo làm cho Bản đại đương gia nghĩ tới chuyện thổi tiêu. --- (ai không hiểu xin mời xem hình ảnh thổi sáo và thổi tiêu) Thế nhưng mấy ai biết được, có một Ân Trục Ly dịu dàng, ngoan ngoãn, Trục Ly như thế, chỉ xuất hiện trước mặt sư phụ của nàng - Đường Ẩn. Mẹ ruột mất sớm, nàng nhận Ân Mộng Diên là mẹ, được dạy dỗ vô cùng nghiêm khắc, Mộng Diên hận cha nàng, trút nỗi hận đó lên người Trục Ly, mỗi lần phạm lỗi, gia pháp 100 roi không hơn không kém, phạt quỳ từ tường 1 đêm chẳng hề thương xót. Đến năm 8 tuổi, thúc thúc muốn cưỡng bức nàng, Trục Ly đâm chết thúc thúc, máu thịt be bét, trở thành cơn ác mộng triền miên của một bé gái, thế mà mẹ lại đánh nàng chết đi sống lại, mắng nàng độc ác giống cha, Trục Ly xót xa mà hỏi, rốt cục các người là người thân của ta hay kẻ thù của ta. Với một đứa trẻ cô đơn như thế, Đường Ẩn trở thành ánh sáng ấm áp duy nhất trong cuộc đời Trục Ly. Chỉ cần là lời sư phụ nói, Trục Ly tuyệt đối không cãi lại. Ân Đại đương gia thường ngày tuỳ tiện lại từng len lén cầm tay Đường Ẩn, hôn từng chút từng chút lên bàn tay ấy, kính cẩn, nâng niu như vật báu trên đời. "Cảnh đẹp của thành Lạc Dương này vậy mà vẫn thua một cái nhăn mày, cười mỉm của sư phụ ta." Đường Ẩn dạy nàng cầm kỳ thi hoạ, dạy nàng đạo đức làm người, đưa nàng thoát khỏi ác mộng. Một Đường Ẩn dịu dàng, khí chất thanh thanh trong rừng Khê Thuỷ, luôn là nơi Trục Ly hướng về. Dù nàng mưu mô ra sao, giả dối thế nào, chỉ cần tìm về Đường Ẩn, sẽ luôn là đứa trẻ nghịch ngợm được yêu chiều. ---trích--- Đường Ẩn buông tay nàng ra, vẻ mặt thành khẩn “Sau này nếu có người hỏi lai lịch sư phụ của Ân Đại đương gia, xin Đại Đương gia đừng bao giờ nhắc tới Đường Mỗ. Mặc dù núi cao nước xa, nhưng trong giang hồ sẽ có ngày gặp, Đường mỗ xấu hổ không chịu nổi, xin nhờ xin nhờ.” Ân Trục Ly vui vẻ ra mặt “Về sau lúc bản Đại đương gia gặp người khác, câu đầu tiên sẽ nói “Khụ, gia sư chính là Đường Ẩn tiên sinh…”” ------ Một Đường Ẩn như thế, cuối cùng vẫn bỏ Trục Ly mà đi. Ngày đó, Đường Ẩn nằm im lìm trên mặt đất, dưới thân đầy máu, Khúc tướng quân cắt đầu chàng chúc đoàn quân mã đáo thành công. Sau cùng, 20 năm gắn bó cũng không giữ được chàng, thứ Đường Ẩn để lại cho Trục Ly chỉ là vệt máu trên đôi giày. Trục Ly không khóc, chỉ cười. Trục Ly không vì một người đã chết mà vứt bỏ điều gì, thù phải báo vẫn báo, việc cần làm vẫn làm. "Thù lớn đã báo, cửa nát nhà tan… Tiên sinh, Trục Ly vui gì đây?" Đời này của Trục Ly, yếu đuối nhất có lẽ là khi mò mẫm trong nghĩa trang, sờ từng bia mộ tìm tên Đường Ẩn. "Sư phụ. Sư phụ ở đâu?" Tìm mãi chẳng ra, đành ngồi bừa đâu đó, băng tan ướt váy, thế mà người không lạnh, uống từng ngụm rượu. “Trẫm sẽ sai người đào hắn lên, cho ngươi nhìn bộ dạng của hắn. Ngươi có tưởng tượng được giờ Đường Ẩn ra sao không? Thi thể chia lìa, cốt nhục hư thối, nước từ xác chết rỉ ra, giòi bọ lúc nhúc…” "Thì sao hả bệ hạ? Dù người đó hóa thành phù sa cát bụi, ta vẫn yêu chàng như thế" Sau này, có lẽ Trục Ly đã vì Đình Giao mà rung động, nhưng với nàng, sự dịu dàng của Đường Ẩn đã khắc cốt ghi tâm, không bao giờ quên được, bởi vì "trên trời dưới đất này chỉ có một Đường Ẩn, duy nhất một người.” Một điều nữa mình thích ở Trục Ly là sự tỉnh táo, lí trí. Ngoài Đường Ẩn, nàng không hoàn toàn tin một ai, tính kế tất cả, chu toàn tất cả. Việc cần làm thì vô tình mà làm, người cần giết cũng lạnh lùng mà giết. Nhưng giúp được ai cũng giúp hết mình, cho cai ngục trung hậu một chức quan nho nhỏ, giúp mẹ con nhà bán thịt ăn sung mặc sướng, cho cậu bé Triêu Hỉ lương thiện một tương lai an nhàn... Đặc biệt ở chỗ Trục Ly mà đã chán ghét thì dù nam chính có đè lên nàng cũng ghê tởm muốn ói, để Trục Ly tự đè thì không sao. Để động phòng được với Đình Giao Trục Ly phải uống tận 2 viên xuân dược mới không nửa đường đứt gánh "Giá mà có thể thì nô tỳ cũng không muốn làm kẻ khô rang thiếu nước thế này, Cửu gia được thế mà.” Truyện không mấy ngược, nhưng đủ làm ta xót xa. Tình người ấm lạnh, thắng làm vua thua làm giặc , chẳng ai là tiểu nhân, cũng không ai là quân tử (có lẽ Đường Ẩn là nhân vật duy nhất một mực cố chấp, không làm việc trái lương tâm). Như Khúc Thiên, một dũng tướng sa trường, công thần lập quốc, thế nhưng ích kỉ, có lỗi với vợ con, cũng có lỗi với tiên đế. "Nhìn kỹ ngài cả đời này: làm tướng bất trung, làm người bất tín, làm chồng giết vợ, làm cha vứt bỏ con. Ngài bất trung bất tín đến mức này, bất nhân bất nghĩa đến dường này, sao có thể là cha ta?” Nam chính chìm hơn nhiều so với nữ chính, điểm nổi bật duy nhất là si tình. Truyện này mình về team nữ chính, gần cuối truyện, nam chính muốn mãi giữ nữ chính trong hậu cung, điều này rất ích kỉ, nhưng Trục Ly là ai, muốn ở thì ở, muốn đi không ai giữ được. Mình dừng ở chương 70/77, bởi đến đấy với mình đã rất đẹp rồi, Trục Ly tự do phóng khoáng, cao chạy xa bay, 7 chương sau có lẽ hai người sẽ về bên nhau, ai mong Trục Ly - Đình Giao thành đôi có thể đọc tiếp. ---Trục Ly vô sỉ--- "Ai dám đụng tới nam nhân của ta, ta sẽ ngủ với nam nhân của người đó để báo thù!!” ---Trục Ly đen tối--- Hậu cung của đế vương… phải có ba nghìn son phấn. Nhưng trong thâm cung này, chỉ có một nam nhân, lại cần phải chia cho nhiều người như vậy. Vật kia vốn cũng không lớn, nếu như thật sự thái thành lát mỏng, một người có thể được mấy miếng chứ? ---Đình Giao si tình--- "Chẳng qua ngươi khinh ta yêu ngươi, hơn mười năm, ngươi trăm phương ngàn kế thận trọng, chẳng qua là để ta yêu ngươi!” *** #Review KIM CHỦ, BỊ LỪA RỒI!  Tác giả : Nhất Độ Quân Hoa Thể loại : Cổ đại, hài, nữ cường, nam giả ngốc, gia đấu, HE Độ dài : 76 chương Tình trạng : Hoàn -------------- Ở cái triều Đại Huỳnh này, từ tên ăn xin cho tới kẻ ăn trộm, từ trẻ nhỏ cho tới người già, từ bất nam bất nữ cho tới hoạn quan thái giám,... không ai không biết  Ân gia là gia tộc thương nhân giàu có nhất thành Trường An, à không, phải là giàu nhất đất nước mới đúng. Mà người “cầm đầu”  Ân gia chính là đại đương gia đương nhiệm Ân Trục Ly. Bí quyết kiếm tiền của nàng là gì? Thứ nhất, lừa tiền; thứ hai, lừa tình; thứ ba, lừa cả tình lẫn tiền, trong đó nạn nhân thê thảm nhất bị lừa bằng cả ba phương pháp trên, không ai khác ngoài đương kim Cửu Vương gia - Thẩm Đình Giao. Trên thế giới này có hai loại phụ nữ: loại trước mềm yếu không ra gió, sử dụng đàn ông làm việc; loại sau kiên cường độc lập, chuyện gì cũng tự lo, không phải nói cũng biết Ân Trục Ly dĩ nhiên là loại số hai. Nàng là một nữ cường chuẩn của chuẩn, có tiền có gia thế, có võ công, có trí tuệ và hơn hết là có cả bản chất phúc hắc ăn sâu tận trong xương.  … Ân Trục Ly ngửa đầu nhìn cây liễu trụi lủi bên bờ “Ngài đối với rượu, dế, đồ cổ, nữ nhân, đều rất hiểu biết nha.”  Thẩm Đình Giao giận “Bổn vương cũng rất hiểu biết âm luật và thưởng thức ca múa nha.”  Ân Trục Ly nghi ngờ “Vậy ngài múa một chút xem xem.”  Thẩm Đình Giao hừ lạnh, Ân Trục Ly vỗ vỗ vai hắn “Cửu Gia, ngài sắp nhảy hồ rồi, không còn cơ hội múa đâu.” Thẩm Đình Giao cuối cùng nổi giận “Đủ rồi nha, nàng có thể nói một câu không nhắc tới chuyện nhảy hồ không hả?! Bổn vương nói muốn nhảy hồ hồi nào?! Có người an ủi người khác vậy sao?”  Vẻ mặt Ân Trục Ly càng kinh ngạc “Ai nói là ta tới an ủi?! Rõ ràng là tại hạ tới để xem Cửu Gia nhảy hồ nha! Vương Gia nhảy hồ, cảnh tượng hiếm thấy, nếu không phải vậy thì ta bỏ hết công chuyện chạy tới đây làm gì?” vẻ mặt của nàng lại trở nên kinh hoảng “Vương gia, ngài không thể không nhảy, ta còn đang định xem xong sẽ viết thành truyện để bán!” Sắc mặt của Thẩm Đình Giao càng lúc càng đen, khuôn mặt tuấn tú hết trắng rồi xanh, hết xanh rồi đỏ rồi đen, hắn bất thình lình đứng lên, đá Ân Trục Ly một cái “Ân Trục Ly, nàng đi chết đi!”  Ân Trục Ly đương nhiên không sợ hắn, cười ha ha nghiêng người né, không ngờ nàng đang ngồi bên hồ, né như vậy làm Cửu vương gia một cước đạp vào không khí, cạch một tiếng, cắm đầu xuống hồ! ---- Trái ngược với nữ cường nhân Ân Trục Ly, Cửu vương gia Thẩm Đình Giao có dáng vẻ của một nam sủng từ đầu đến chân: thân người ẻo lả, gương mặt yêu nghiệt lúc nào cũng bị so sánh với tiểu quan (kỹ nam), điểm chung duy nhất giữa hai người họ là thú tính lưu manh. Khi bị chỉ hôn với Ân Trục Ly, Thẩm Đình Giao chỉ có ý định duy nhất là lợi dụng nàng để lên ngôi hoàng đế. Thế nhưng chỉ khi nàng phát hiện sự thật và bỏ đi, hắn mới nhận ra, hắn có thể giả ngốc chịu sự khinh thường vài chục năm cũng không thể nào để nàng rời xa hắn dù chỉ một ngày. Thẩm Đình Giao từ một vương gia ngày ngày chỉ biết chơi bời trác táng trở thành một vị đế vương sủng ái vợ nhất trong lịch sử hoàng triều: ngân khố ít ỏi, Ân Trục Ly xa hoa dâm dật muốn may quần áo mới, hắn cắn răng mặc lại áo bào cũ; nàng ăn sơn hào hải vị hàng ngày, hắn đành ăn cơm canh đạm bạc một chút,.. Tình hình đó có thể miêu tả như sau : “Nếu hoàng hậu muốn chọc thủng trời, Gia Dụ đế sẽ nghĩ cách làm thang leo lên.” Ân Trục Ly là một người yêu ghét rõ ràng “Bởi vì khi nàng đã muốn thì thuốc độc cũng thành rượu ngon. Nàng không ngại người khác cười nàng điên cuồng hay ngu xuẩn. Nàng bảo vệ thứ nàng muốn bảo vệ, trả giá những gì nàng có thể trả giá là bởi vì nàng tình nguyện làm thế, không liên quan đến xứng hay không xứng, đáng hay không đáng.”  Trước kia nàng chưa bao giờ đặt hắn ở trong lòng, nhưng nhờ có tấm lòng chân thành và hơn hết là những tháng ngày ăn tiêu dè sẻn, Thẩm Đình Giao cuối cùng đã giành được trái tim của Ân đại đương gia. … Nàng bình tĩnh, nền nã, ánh mắt dịu dàng: “Từ đầu đến cuối, ngươi luôn là yếu tố ngoài ý muốn của ta. Ta không hề nghĩ ta sẽ ở lại cái triều đình hỗn loạn này, cho nên…” - Nàng từ từ nắm tay hắn, nhẹ nhàng hôn lên môi hắn - “Ta không diễn trò. Ngươi là kỳ tích của ta.” ---- Đến với Nhất Độ Quân Hoa, bạn phải hiểu một điều “nơi đâu có tình yêu, nơi đó có ngược văn”, nhưng hãy đọc bộ truyện này để thay đổi thành kiến má 1 Độ chỉ viết SE và truyện buồn nha :v Dù truyện vẫn có những chi tiết buồn muốn rơi nước mắt nhưng đa phần vẫn rất lầy lội, lầy từ nam nữ chính lầy thẳng tới dàn nhân vật phụ :v Tình tiết truyện gắn kết chặt chẽ, giọng văn hài hước nhưng vẫn có những chi tiết cảm động làm ta thổn thức không thôi. Nếu bạn là fan ruột của 1 Độ hay những câu chuyện “cười ra nước mắt” thì còn chần chờ gì mà không nhảy hố ngay đi! "Thẩm Đình Giao, trả tiền đây!"  "Ta và nàng chỉ nói đến tình thôi!"  Nợ tiền thì trả tiền, nợ thịt thì trả tình. Kim chủ bị lừa rồi! -------------- Review by Tuệ Tần - lustaveland.com Mời các bạn đón đọc Kim Chủ, Bị Lừa Rồi! của tác giả Nhất Độ Quân Hoa.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Đào Yêu Ký - Tát Không Không
Đào Yêu không có họ, bởi vì nàng không có cha. Người thân duy nhất trên đời này của nàng là người mẹ bị điên cũng sớm qua đời. Tâm nguyện duy nhất của bà trước khi nhắm mắt xuôi tay là trao lại chiếc túi hương cho người cha chưa từng biết mặt của Đào Yêu. Vì thế, nàng bước chân vào giang hồ, bắt đầu chuyến hành trình tìm cha của mình. Điểm đến đầu tiên trong cuộc hành trình của nàng là trấn nhỏ Sài gia. Tại đây, Đào Yêu được quen với quả phụ Ngũ nương hào sảng, khí khái; trung khuyển Trần bộ đầu cùng chàng công tử Mộ Dung Dật Phong ngây thơ lại thích làm màu. Bọn họ bị cuốn vào một vụ án kỳ quái, cùng nhau lần theo dấu vết để vạch trần sự thật. Đào yêu rời trấn Sài gia trong sự tiếc nuối của Ngũ nương cùng Trần Đại Chí, cùng cái đuôi nhỏ Dật Phong. Hắn cùng nàng bước tiếp trên con đường tìm cha, gặp gỡ với vợ chồng Hách Hầu gia nổi tiếng. Đáng tiếc, cuộc chia tay của họ lại kết thúc bằng cái chết bi thảm của vợ chồng Hách Liên. Trong cuộc gặp gỡ ngắn ngủi này bất ngờ xuất hiện anh chàng thích khách Cửu Tiêu, luôn ra tay cứu giúp Đào Yêu. Kể từ đó, Cửu Tiêu bị biến thành hộ vệ kiêm bảo tiêu cho Đào Yêu cùng Mộ Dung. Cuộc hành trình của Đào Yêu vẫn tiếp tục, sự xuất hiện của Hàn Ly bí ẩn, những manh mối về vụ thảm sát Ân gia, cùng thân thế cha nàng dần dần được hé mở. Từ giang hồ hỗn loạn đến bí mật cung đình, cuộc hành trình của Đào yêu rồi sẽ đi đến đâu, mời bạn đọc “Đào yêu ký” để tìm ra câu trả lời. *** Đào yêu ký giống như một cuốn tự truyện về cuộc hành trình truy tìm tung tích người cha bí ẩn của Đào yêu. Toàn bộ câu chuyện là những tình huống hài, bựa với hàng loạt phát ngôn gây sốc của dàn nhân vật cả chính lẫn phụ. Đào Yêu - nữ chính của truyện, là một cô nàng ít nói nhưng một khi nói sẽ khiến cho tất cả mọi người câm nín. Nàng trải qua tuổi thơ với cuộc sống gần như tách biệt với bên ngoài. Cả thế giới của nàng chỉ có người mẹ điên cùng bà vú bị câm. Vậy nên, nàng không biết cách giao tiếp với người khác. Nàng nghĩ gì nói đấy, nên những hành động của nàng thường khá bất thường. Nhưng Đào yêu là một cô nàng rất kiên định, đã nói là sẽ làm mà đã làm là sẽ làm đến cùng.  Mộ Dung Dật Phong xuất hiện đầy hào nhoáng nhưng lại kết cục lại vô cùng “bi thảm”. Hắn là con nhà thế gia điển hình, một công tử từ trong trứng nước. Xông pha giang hồ mà có một dàn hộ vệ cùng “bảo mẫu” đi theo. Võ công của Mộ Dung Dật Phong chỉ thuộc dạng mèo cào, đầu óc thì luôn tưởng bở lại lạc quan thái quá. Mộ Dung có chút ngốc nhưng thật thà và kiên định. Hắn thích Đào yêu, thế nên hắn quyết bám theo nàng. Dù hắn sợ chết, dù hắn yếu đuối nhưng lúc cần thiết hắn vẫn sẵn sàng đứng ra bảo vệ nàng. Một kẻ ngốc cùng một nàng khờ đã được định trước là trời sinh một cặp. Cửu Tiêu - xuất hiện âm thầm nhưng lại không thể biến mất trong im lặng, vì bị túm được. Hắn từ người bảo vệ trong bóng tối, bị hai kẻ ngốc buộc trở thành hộ vệ ngoài sáng. Cửu Tiêu bảo vệ Đào yêu theo chỉ thị của cha nàng, nhưng cùng nàng và Mộ Dung trải qua nhiều sóng gió, hắn chợt nhận ra, từ bao giờ mình đã coi hai kẻ kia là tri kỷ. Thế nên, đến cuối cùng, sự bảo vệ của hắn đã chẳng phải vì trách nhiệm mà xuất phát từ chân tình. Hàn Ly - nhân vật nửa chính nửa tà nhưng càng về cuối truyện càng biến chất, đến cuối cùng “dậy thì” thành một gã phản diện. Hàn Ly có một thân thế khá phức tạp. Hắn lạnh lùng, mưu mô, tiếp xúc với Đào yêu cũng vì mục đích. Nhưng trong lúc vô tình hắn lại thích nàng. Khi một kẻ cô độc tìm được nguồn ấm, hắn sẽ lựa chọn dùng mọi thủ đoạn để giữ lấy. Hàn Ly thuộc tuýp người có chút tiêu cực cùng ích kỷ nhưng xét cho cùng tất cả cũng chỉ vì hắn muốn được sống mà thôi. Đào yêu ký không phải cuốn truyện phức tạp với các tình huống đa chiều khiến bạn phải suy nghĩ. Đây đơn giản chỉ là một câu chuyện để giải trí, có mỹ nam, có kích tình, có tình tiết hài, cùng dàn nhân vật vừa lầy lại vừa nhây. Nếu bạn đang tìm một câu chuyện chỉ đơn thuần để giải trí mà không cần tốn tế bào để suy nghĩ thì chúc mừng bạn đã đến đúng hố rồi, chỉ cần nhảy xuống và tận hưởng thôi! Review by Mỹ Dung Hoa Bìa: Tơ Chiêu Nghi Mời các bạn đón đọc Đào Yêu Ký của tác giả Tát Không Không.
Diên Hi Công Lược Truyện - Chu Mạt
Lấy bối cảnh những năm đầu thời đại Càn Long, câu chuyện kể về thiếu nữ Ngụy Anh Lạc vào cung với mục đích ban đầu làm cung nữ để điều tra chân tướng về cái chết của người chị gái. Bằng sự dũng cảm, trí thông minh linh hoạt, ý chí rộng lớn bao la, cô đã hóa giải những khó khăn trùng điệp chốn cung đình, cuối cùng trở thành Hoàng Quý phi giúp đỡ hoàng đế Càn Long đạt được thời thái bình thịnh trị. P.s: Là fan bộ phim Diên Hy Công Lược, mục đích mình edit cuốn này để hiểu rõ tình tiết cũng như tâm lý của các nhân vật hơn. Vì đây là lần đầu mình edit nên chắc chắn còn nhiều sai sót, mong các hạ lượng thứ xin đừng nói lời cay đắng=)))   Dịch giả: KhanhLinhPham *** Nàng có một bí mật. Bí mật này khiến nàng càng lúc càng trở nên kỳ quái, khiến người khác càng lúc càng tránh xa... "Thật đáng thương." Một giọng nói ôn nhu ở sau lưng nàng vang lên, "Người người đều nói Chiêu Hoa công chúa điêu ngoa bá đạo, lãnh huyết vô tình, hóa ra nàng không phải sẽ không khóc, mà là người thích trốn đi khóc một mình." Chiêu Hoa đột nhiên quay đầu, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào đối phương: "Ngươi là ai?" Thân là trưởng nữ của Ngụy Anh Lạc, Chiêu Hoa công chúa kế thừa vẻ đẹp từ mẫu thân, nhưng khí chất trên người lại càng giống phụ thân của nàng —— trên cao nhìn xuống, vênh váo hung hăng, dường như nàng trời sinh chính là chủ nhân của thế giới này, tất cả mọi người phải quỳ rạp xuống dưới chân nàng. Nếu nàng là một a ca, tính tình như vậy cũng không phải không được, nhưng nàng là một công chúa, một nữ nhân có dáng vẻ thế này không khỏi quá mức vênh váo hung hăng. "Nếu ta là Lạp Vượng Đa Nhĩ Tế, ta cũng sẽ không chọn một nữ nhân như khổng tước kiêu ngạo làm thê tử." Đối phương nở nụ cười, đó là một người mặc trang phục thị vệ, dung mạo thiếu niên tuấn dật, nụ cười có chút bất cần đời. Hắn vuốt ve ngực, đối với Chiêu Hoa hành lễ, "Ta là Phúc Khang An, ta tới giúp công chúa đây." "Giúp ta?" Chiêu Hoa nhíu mày, "Ngươi có thể giúp được gì cho ta?" "Giúp công chúa giành được trái tim của Lạp Vượng Đa Nhĩ Tế." Phúc Khang An cười tủm tỉm nói. "... Tại sao ngươi phải giúp ta?" Ánh mắt Chiêu Hoa nhìn hắn càng thêm hoài nghi. Nàng ở trong cung, từ trước đến nay đều không được hoan nghênh.   Mời các bạn đón đọc Diên Hi Công Lược Truyện của tác giả Chu Mạt.
Trăng Lạnh Như Sương - Phỉ Ngã Tư Tồn
Mười bốn tuổi năm đó, ta vẫn chỉ là một tiểu cô nương, nhìn cuộc đời như một dải lụa hồng, biết bao nhiêu là mơ mộng! Sống chết ngàn xa Cùng người thề nguyện Chàng nói ta hãy chờ chàng. Ta vẫn một lòng ngây ngốc ôm kỷ vật của chúng ta đợi chờ. Chờ chàng đem kiệu hoa đến rước ta về, chờ đợi ngày hạnh phúc mà chàng nói. Thế nhưng, ta đợi mãi, đợi cả tuổi thanh xuân qua đi, đợi cả cuộc đời héo úa, tại sao chàng không đến? Thì ra, cây chủy thủ hẹn ước mà chàng trao ta, cũng chính nó đã chặt đứt dải lụa hồng của đời ta. Trở về trong đêm nguyên tiêu năm ấy Trở về trong cơn mưa tuyết năm ấy Trở về trong quán rượu nhỏ năm ấy Chàng có thấy chăng, có một người con gái ngốc nghếch là ta, vẫn ngồi chờ nơi đó? Định Thuần, ánh trăng tịch mịch làm sao, lạnh lẽo làm sao, trăng lạnh như sương, thấu tận tâm hồn, tận trái tim ta! Giới thiệu 2: Sống chết ngàn xa Cùng người thề nguyện Nắm tay trọn kiếp Bên nhau đến già *** Bước chân vào chốn hậu cung sâu hút tựa bể, được che đậy bởi những cung điện lầu dài xa hoa mỹ lệ, nàng dường như đã lầm lạc giữa dòng xoáy của tình yêu và nỗi thù hận, đã định trước cả cuộc đời này sẽ chỉ mãi âu sầu phiền muộn. Một hồi chuyện xưa này của Phỉ Ngã nơi đất cổ đại, vẫn luôn gắn liền với những tình tiết câu chuyện đẹp đẽ đến lạ thường như vậy, nhân vật vẫn luôn thanh lịch tao nhã là thế, còn có cả một bầu ưu thương đau xót nồng đậm vĩnh viễn không thể tan biến. (Thương Nguyệt) Ngắn ngủi mười tám vạn chữ, lại đã viết hết cuộc đời mọt con người khi còn sống. Tác giả là một cây bút hiện thực, hết thảy những “Nhân sinh nếu như ngày mới gặp, nào để gió thu biến u sầu?” cũng chỉ là cổ tích tươi đẹp. Một lần hiểu lầm, thế nhưng bỏ lỡ đâu chỉ một vài năm trôi qua? Chính là cả đời! Đáng thương thay nữ chính, rõ ràng là nàng, lại bởi vì hiểu nhầm, trở thành thế thân cho kẻ khác, nào biết có tình yêu cũng chẳng thể nhận ra. Nàng chỉ đành làm thế thân, thử hỏi nếu như chàng sớm biết ? Không phải người đó, chả nhẽ sẽ không yêu sao? Nhất kiến chung tình nào có được cái gì, có thể thắng nổi ngày đêm vành tai tóc mai kề cận bên nhau hay sao? Tình yêu sinh ra từ thời gian, năm tháng qua đi, ai cũng có thể thay thế được ai. Mười sáu tuổi, may mắn thoát khỏi kiếp nạn tru di tam tộc, hai mươi hai tuổi, trở thành mẫu nghi thiên hạ Hoàng thái hậu. Cuộc đời biến đổi bất ngờ, cứ ngỡ nàng từ địa ngục mà lên tới thiên đường. Thế nhưng, quanh co một vòng, nào có chốn nào gọi là thiên đường? (Vô danh) Bỏ lỡ cuối cùng vẫn là bỏ lỡ, lấy sinh mệnh cả cuộc đời cũng không thể cứu vãn nữa rồi! Ngày đầu gặp mặt, nàng thanh thuần như hạt sen, ngây thơ trong trắng. Tươi tắn dịu dàng, ngông cuồng ngạo nghễ.  Từng đã cho cuộc đời vĩnh viễn là thế, nào biết từ một khoảnh khắc kia, bọn họ rốt cuộc đều đã bước qua nhau. Đường đời trăm mối, cuối cùng vẫn nhận ra nhau, thế nhưng đã muộn mất rồi! Nàng, đã không còn là nàng của năm đó, mà chàng, cũng thế. Hóa ra là nàng, nhưng, đã sớm không phải là nàng. (Kỷ niên lưu quang) Mời các bạn đón đọc Trăng Lạnh Như Sương của tác giả Phỉ Ngã Tư Tồn.
Khó Làm Thái Tử Phi - Ngự Tỉnh Phanh Hương
Kiếp trước không tốt, kiếp này Tri Huyện; kiếp trước làm ác, kiếp này phụ quách; tội ác chồng chất, phụ quách tỉnh thành. Cô cô ta sửa những lời này như sau: Kiếp trước không tốt, kiếp này cung nữ; kiếp trước làm ác, kiếp này cung phi; người tội ác chồng chất, sẽ làm thái tử phi. Ta vẫn cảm thấy những lời này rất hợp với ta, nhớ tới ta tiếp trước tội ác chồng chất, kiếp này mới nhập chủ đông cung, làm thái tử phi. *** Sau khi nói chuyện với Khuất Quý nhân, ta thật sự phiêu phiêu đãng đãng bay ra khỏi cung Vị Ương. Lời nói của Khuất Quý nhân mặc dù đơn giản thô lỗ, nhưng lại không khác nào một đạo sấm sét đánh thẳng xuống đỉnh đầu ta, đánh cho ba hồn bảy phách của ta cũng. . . . . . Được rồi! Ta mặc dù có lúc rất tùy tiện, nhưng ta cũng không phải đồ ngốc. Ngay sau khi biết Mã Tài tử vẫn còn là xử nử, ta cũng đã từng nghi ngờ, phỏng đoán những mỹ nhân đông cung khác có phải vẫn còn thân hoàn bích hay không. ... Mời các bạn đón đọc Khó Làm Thái Tử Phi của tác giả Ngự Tỉnh Phanh Hương.