Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Mật Mã Phù Thủy tập 3

Một buổi chiều muộn tháng 9, Diana Bishop, nữ sử gia đồng thời là một học giả hóa học trẻ tuổi và tài năng đang miệt mài nghiên cứu giữa đống cổ thư trong thư viện Bodleian, trường Oxford. Diana vô tình cầm một bản thảo cổ xưa về thuật giả kim, cuốn sách Ashmole 782, lên xem. Ngay lập tức, cô nhận ra nó có một sức mạnh bí ẩn vô cùng lôi cuốn và huyền bí. Thực tế, Diana còn là hậu duệ của một dòng dõi phù thủy lâu đời và xuất chúng, song cô không muốn thừa nhận và sử dụng năng lực siêu nhiên của mình – và bao nhiêu năm qua, cô đã cố gắng sống như bao cô gái bình thường khác. Chính vì thế, sau một thoáng lướt qua cuốn Ashmole 782, Diana đã trả nó lại cho thư viện và lờ đi những linh tính phù thủy của mình Tuy nhiên, Diana không phải nhân vật duy nhất nhận ra sự trở lại của cuốn sách huyền bí, và những khám phá của cô sau đó ngay lập tức đã khuấy đảo cả thế giới ngầm. Ashmole 782 là một kho báu vô giá đã thất lạc hàng thế kỷ và Diana là sinh vật đầu tiên cũng như duy nhất biết được thần chú mở ấn. Ngay lập tức, cô nhận ra mình cùng lúc bị ba loài sinh vật thần bí trên trái đất bao vây – yêu tinh, phù thủy, và ma cà rồng – những kẻ đang ùn ùn kéo về Oxford hòng tìm kiếm cuốn cổ thư. Trong số đó, cô cảm nhận được mối liên hệ mạnh mẽ với Mathew Clairmont, một nhà di truyền học điển trai, mạnh mẽ và cũng là một ma cà rồng. Mathew là nhân vật có những thành tựu học thuật xuất chúng sau hàng trăm năm miệt mài nghiên cứu. Hai nhân vật thuộc về hai giống loài vốn cố mối thâm thù, nhưng sau những bữa tối bên ánh nến lung linh, những lớp học yoga với các bài tập siêu nhiên thần bí, và sau chuyến đi về ngôi nhà cổ kính của Matthew (mà thực ra là một lâu đài) ở miền Nam nước Pháp, họ đã dần xích lại gần nhau… Khi những thử thách hai người phải đối đầu ngày một nghiêm trọng, năng lực của Diana cũng ngày càng mạnh lên, cô cùng với Matthew đã phải sát cánh bên nhau để chiến đấu chống lại những thế lực đang thèm khát giải mã cuốn cổ thư với những trang sách hứa hẹn sẽ hé mở những bí mật động trời trong quá khứ cũng như tiết lộ những tiên đoán về tương lai đầy bí ẩn. *** Deborah Harkness là Giáo sư khoa Lịch sử tại trường Đại học Nam California. Bà từng nhận học bổng của Fulbright, Guggenheim và Trung tâm Nhân loại Quốc gia. Công trình nghiên cứu gần đây nhất của bà là Ngôi nhà đá quý: London thời Elizabeth và cuộc Cách mạng khoa học. “Harkness viết với một sự thích thú đến nghẹt thở về thế giới phép thuật. Dù bà miêu tả những lớp tập yoga cho phù thủy, yêu tinh và ma cà rồng, hay những đoạn Dianna đến thăm lâu đài của Matthew, tất cả đều hồi hộp và tinh tế đến khó tin... Khi những điều huyền bí bắt đầu được hé lộ, tôi bắt đầu lật trang sách nhanh hơn, như thể chúng tự động lật giở vậy. Đến lúc thiên truyện kết thúc hoàn toàn gây thỏa mãn, Harkness đã biến tôi thành một tín đồ...” “Mật mã phù thủy là cuốn tiểu thuyết đầu tay của Deborah nhưng đã gây tiếng vang rộng rãi và gây kinh ngạc cho các nhà phê bình. Đây là một trong những cuốn sách được bàn tán và chờ đợi nhiều nhất tại Hội chợ sách Frankfurt 2009, bản quyền của nó đã được bán đi cho 36 quốc gia, và trong tuần phát hành đầu tiên đã đạt số lượng bán kỉ lục: hơn 300.000 bản...”    Mật mã phù thủy là cuốn tiểu thuyết đầu tay của Deborah và là cuốn đầu tiên trong bộ ba All Souls. Đây là một trong các cuốn sách được bàn tán và chờ đợi nhiều nhất tại Hội chợ sách Frankfurt 2009, bản quyền đã được bán cho 32 quốc gia ngay từ khi sách chưa được xuất bản. Một thiên tiểu thuyết vô cùng mê hoặc, Mật mã phù thủy là sự cân bằng hài hòa giữa lịch sử và phép màu huyền bí, giữa lãng mạn và ly kỳ… Mật mã phù thủy được bình chọn là một trong những cuốn sách hay nhất của tháng 2 năm 2011 trên trang www.amazon.com 11/ 2/ 2011, số bản in của cuốn sách đã lên tới 210.000 bản, và còn 100.000 bản đã được đặt hàng. Cuốn sách xếp thứ 6 trong danh mục best seller của tờ Sunday Times ở Anh. 18/2/2011, cuốn sách vươn lên xếp thứ 2 trong danh mục bestseller của New York Times. *** Các hồn ma không có nhiều vật chất. Tất cả đều được tạo thành trong những ký ức và tư tưởng. Trên đỉnh một trong những tháp tròn của Sept-Tours , Emily Mather ép một bàn tay mờ mờ trên vị trí ở trung tâm lồng ngực mà ngay cả bây giờ cũng vẫn đang bị đè nặng với nỗi sợ hãi. Liệu nó có bao giờ được dễ dàng hơn? Giọng nói, giống như phần còn lại của bà, hầu như không thể nhận thấy. Quan sát? Chờ đợi? Nhận biết? Không phải là tôi không lưu ý, Philippe de Clermont trả lời vắn tắt. Ông đang ngồi gần đó, nghiên cứu những ngón tay trong suốt của mình. Trong số tất cả những điều Philippe không thích về việc đã chết : không có khả năng chạm vào người vợ của mình, Ysabeau, thiếu nhận biết về mùi hoặc hương vị, thực tế là ông không có chút cơ bắp nào cho một đấu sĩ vô hình truyệt hảo đứng đầu danh sách. Đó là một lời nhắc nhở liên tục rằng ông đã trở nên tầm thường như thế nào. Mặt Emily cúi gằm, và Philippe thầm nguyền rủa bản thân mình. Kể từ khi qua đời, bà phù thủy đã là kẻ bầu bạn vĩnh hằng của ông, đã chia nỗi cô đơn của ông làm hai. Ông nghĩ gì thế, quát tháo bà như thể bà là một người đầy tớ sao? Có lẽ sẽ dễ dàng hơn khi họ không cần chúng ta nữa, Philippe nói bằng một giọng nhẹ nhàng. Ông có thể là hồn ma nhiều kinh nghiệm hơn, nhưng Emily mới là người hiểu rõ tính siêu hình trong tình huống của họ. Những gì bà phù thủy nói với ông đi ngược lại tất cả mọi thứ Philippe đã tin về kiếp sau. Ông đã nghĩ rằng người sống nhìn thấy những kẻ chết vì họ cần một cái gì đó từ họ: sự hỗ trợ, sự tha thứ, sự trừng phạt. Emily khăng khăng những điều này không có gì khác hơn là những chuyện hoang đường của con người, chỉ khi sự sống đi tiếp và buông bỏ để thì cái chết mới có thể xuất hiện với họ. Thông tin này đã khiến những thất bại trong việc gây chú ý cho Ysabeau phần nào dễ chịu hơn, nhưng không nhiều. "Em không thể chờ để xem phản ứng của dì Em. Dì ấy sẽ rất ngạc nhiên. " Giọng nữ trầm ấm áp của Diana trôi nổi lên những bờ thành châu mai. Diana và Matthew, Emily và Philippe đồng thanh nói, nhìn xuống khoảnh sân rải sỏi bao quanh lâu đài. Nhìn này, Philippe nói, chỉ vào lối đi. Ngay cả khi đã chết, ông vẫn có tầm nhìn ma cà rồng sắc bén hơn so với bất kỳ con người nào. Ông cũng vẫn còn đẹp trai hơn bất kỳ người đàn ông nào, với đôi vai rộng và nụ cười quỷ quái. Ông quay nhìn Emily, người không thể không mỉm cười đáp lại. Chúng là một cặp đẹp đẽ, đúng không? Nhìn xem con trai tôi đã thay đổi nhiều như thế nào kìa. Ma cà rồng không bị thay đổi bởi tác động của thời gian, và do đó Emily mong đợi sẽ thấy cùng mái tóc đen, thẫm đến nỗi lấp lánh màu xanh; cùng đôi mắt xanh xám có thể biến đổi, lãnh lẽo và xa xăm như một vùng biển mùa đông; cùng màu da nhợt nhạt và khuôn miệng rộng. Dù vậy, có một vài sự khác biệt tinh tế như Philippe đã nêu. Tóc Matthew ngắn hơn, và mang bộ râu đó khiến anh trông thậm chí nguy hiểm hơn, giống như một tên cướp biển. Bà thở hổn hển. Liệu nó có bao giờ được dễ dàng hơn? Giọng nói, giống như phần còn lại của bà, hầu như không thể nhận thấy. ... Mời các bạn đón đọc Mật Mã Phù Thủy tập 3: Cuốn Sách của Sự Sống của tác giả Deborah Harkness.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Ảo Linh Kỳ
ẢO LINH KỲ là màn tái xuất của Quỷ Cổ Nữ, bộ đôi tác giả từng gây ấn tượng vang dội với Kỳ án ánh trăng và suốt mười mấy năm qua vẫn liên tục duy trì sức hút nhờ việc kết hợp thành công ba yếu tố kinh dị, tâm lý và tâm linh trong các tác phẩm của mình. Với “Ảo linh kỳ”, Quỷ Cổ Nữ không gây ngạc nhiên khi tiếp tục khai thác mảnh đất Giang Kinh màu mỡ ngồn ngộn chuyện người chuyện ma, quấy nhão thực-ảo, cùng những nhân vật ở lưng chừng tỉnh táo và loạn trí. Nhưng với “Ảo linh kỳ”, Quỷ Cổ Nữ gây bất ngờ khi đẩy ngược Giang Kinh lại năm trăm năm trước, lần đầu tiên trổ tài bằng thể loại trinh thám-kinh dị đặt trong bối cảnh cổ xưa. Tương truyền, Thành Cát Tư Hãn uy phong lỗi lạc là vậy, thật ra là người mù chữ. Tuy nhiên trước lúc chết, ông ta đã xoay xở để lại một cuốn sách mà đời sau gọi là Thiên thư, trong đó ghi chép bí quyết chinh phạt thiên hạ để lập nên một đế chế huy hoàng.  Cuốn sách lưu lạc vào dân gian, bí quyết thành công đâu chưa thấy, chỉ thấy nó gieo rắc những cái chết thê thảm. Chiếc thuyền chở nó, toàn bộ thủy thủ đoàn thiệt mạng, từ bấy con thuyền thành thuyền ma lững thững trôi dạt. Ai gặp phải thì thất khiếu vỡ nát, máu chảy cạn mà chết. Cái hồ giấu nó, tự dưng mọc ra một ngư dân áo tơi buông câu, mỗi lần câu là một lần có người hồn lìa khỏi xác. Dù vậy, Thiên thư vẫn khuấy lên làn sóng truy tìm của những kẻ ôm mộng danh vọng-tiền tài-quyền lực. Từ đó dẫn đến những cuộc săn lùng ráo riết. Chỉ hiềm, từ săn vật báu, chẳng bao lâu đã biến tướng thành người săn người… Mở đầu từ hai truyền thuyết, “Ảo linh kỳ” nhanh chóng lồng chúng vào thực tại bằng những án mạng tàn khốc, vào những giao ước đẫm máu của dân băng đảng, vào cả những mối quan hệ sâu kín bị thời gian lẫn âm mưu đạp mờ. Cuối cùng tất thảy đều không thoát khỏi định luật tham sân si là họa hại, mà hung thủ thực sự thì, cứ liên tục đảo chân ẩn mình về sau tấm màn đen. Mạch phá án được triển khai rất nhanh, dồn dập, nhưng đó đây vẫn điểm chút thư thái khi ta bắt gặp những nhân cách lớn trân trọng lẫn nhau, chút buồn đau khi người tốt bị đem ra tùng xẻo, và cả chút vui vẻ ngắn ngủi trước khi một bi kịch khủng khiếp ập tới… *** Giang hồ hiểm ác, nay bạn mai thù, chẳng thể phân biệt rạch ròi. Một lá cờ làm nên tai họa, một cuốn Thiên Thư làm nên tội nghiệt. Danh vọng - tiền tài - quyền lực dường như là thứ hấp dẫn nhất đối với mỗi võ lâm nhân sĩ, thậm chí quan quân triều đình. Tương truyền, Thành Cát Tư Hãn trước khi qua đời có để lại một cuốn Thiên Thư, có nó, nghiệp lớn tất thành. "Linh kỳ" được đồn giấu dưới đáy hồ ở vùng Giang Kinh. Bao người thiệt mạng, sự việc kỳ bí diễn ra liên tiếp: người mặc áo tơi buông cần câu mạng, con thuyền ma trôi nổi,... và bao ngón nghề tưởng chừng như thất truyền đều dần xuất hiện. Một lá linh kỳ đã khuấy sóng nước Giang Kinh trở nên đục ngầu. "Ảo linh kỳ" lấy bối cảnh là vùng đất Giang Kinh vào khoảng cuối thời Minh, nếu ai từng đọc "Tơ đồng rỏ máu" chắc sẽ không quên được giai thoại về tên sát nhân giết người chặt ngón tay ở cuối thời Minh, viết trong cuốn sách cổ: Bổ khoái Giang Kinh Lã Diệp Hàn sau bao năm theo dõi, đi sâu tìm hiểu hung thủ nhưng không bắt được, tâm thần phân liệt, giết vợ của Mạc Tông Trạch, cuối cùng bị Mạc Tông Trạch giết. Sau khi Mạc Tông Trạch lên chức bổ khoái Giang Kinh, lại vẫn nhận được ngón tay máu ấy, và vụ án vẫn tiếp diễn... Mười tám năm sau, "Đoạn Chỉ Ma" quay lại, tiếp tục gây án, và dường như hắn cũng đang truy lùng tung tích linh kỳ. Có thể coi "Ảo linh ký" giống như cuốn bút ký của người ngoài cuộc ghi lại hành trình tìm kiếm Thiên Thư, với hệ thống nhân vật nhiều, phong phú, cốt truyện li kỳ, khiến độc giả không bị nhanh chán vì độ dày của truyện, thậm chí còn chờ mong những tập sau. Hơi tiếc vì hung thủ cuốn này không quá khó đoán, plot twist thường thường, không bất ngờ bằng "Tơ đồng rỏ máu". Bên cạnh những tình tiết giang hồ hấp dẫn, cuốn hút, lại có những mối tình ngọt ngào, mối tình đắng cay, không rõ là duyên hay là nợ. Những nhân vật có tình nhưng chưa chắc có phận, vì một lá linh kỳ mà đến bên nhau, rồi phải lòng lúc nào không hay, và dù có yêu thích, cũng chẳng mở lòng nói thật toàn bộ với nhau. Nay gặp mặt, sát cánh, mai xa cách, ở hai phía đối lập nhau, lừa gạt nhau, yêu thương nhau, dằn vặt giữa ranh giới bạn - thù. Cuốn truyện khép lại, cũng kết thúc đi bao sinh mạng nhân vật, mà mọi việc vẫn quá nhiều dấu hỏi, vừa gợi mở, vừa gây tò mò cho độc giả. Rốt cuộc, thiên thư là họa, hay con người là họa? *** Quỷ Cổ Nữ không phải là một tác giả cụ thể mà là bút danh chung của hai vợ chồng người Trung Quốc hiện đang sống ở Mỹ, vợ là Dư Dương, một kỹ sư phần mềm máy tính tại thung lũng Silicon, chồng là Dị Minh, chuyên gia y học nổi tiếng trong giới học thuật. Mùa xuân năm 2004, hai người dùng tên thật, cùng xuất bản cuốn tiểu thuyết dài "Mùa xuân trên dòng sông băng", đã được giới chuyên môn đánh giá cao.  Hai vợ chồng chỉ mới dùng bút danh Quỷ Cổ Nữ khi công bố tiểu thuyết kinh dị ly kỳ "Kỳ án ánh trăng" trên mạng Internet vào giữa năm 2004. Tác phẩm đã nhận được sự hưởng ứng nhiệt tình từ cộng đồng mạng, đã có trên 10 triệu đọc giả, 10 trang web khắp Bắc Mỹ và Châu Á cạnh tranh truyền tải. Khi sáng tác đến nửa chừng tác giả đã nhận được lời đề nghị xuất bản của Nhà xuất bản Nhân dân Thượng Hải. Mồng 1 Tết âm lịch năm 2005, tiểu thuyết "Kỳ án ánh trăng" đã ra mắt bạn đọc, và Quỷ Cổ Nữ đã bất ngờ trở thành một trong những đại diện tiêu biểu của các tác giả văn học thể loại truyện kinh dị Trung Quốc. Từ đó cái tên Quỷ Cổ Nữ đã gắn liền với những truyện kinh dị, được mệnh danh là "Stephen King của Trung Quốc", Quỷ Cổ Nữ cũng được tờ "Tin tức buổi trưa" bình chọn là "Người cầm bút khổng lồ của năm 2005".    Các tác phẩm đã dịch và xuất bản tại Việt Nam Đau Thương Đến Chết - Quỷ Cổ Nữ Số 13 - Quỷ Cổ Nữ Sưu Qủy Thục Lục - Quỷ cổ nữ Nỗi Đau Của Đom Đóm - Quỷ Cổ Nữ Kỳ Án Ánh Trăng - Quỷ Cổ Nữ Hồ Sơ Tội Ác 1: Hồ Tuyệt Mệnh - Quỷ Cổ Nữ Hồ Sơ Tội Ác 2: Tuyết Đoạt Hồn - Quỷ Cổ Nữ Hồ Sơ Tội Ác 3: Tơ Đồng Rỏ Máu - Quỷ Cổ Nữ Tiệc Báo Thù - Quỷ Cổ Nữ Ảo Linh Kỳ ... Mời các bạn đón đọc Ảo Linh Kỳ của tác giả Quỷ Cổ Nữ.
Ngáo Ộp Lúc Nửa Đêm
Đọc rồi, ta nghĩ… Các em đã đọc xong cuốn truyện nhỏ rồi phải không? Em thấy những gì? Phải chăng đây đúng là câu chuyện lạ lùng của một ngôi nhà của những người tí hon. Nếu em cho là phải, thì cũng… được thôi! Nhưng được mà chưa đúng. Thật ra chuyện trong sách là chuyện khoa học mà lại là khoa học vui đấy. Chuyện vui thì rõ rồi. Em có thấy câu chuyện thật là sinh động, mà rất hợp với trẻ em. Chuyện trong nhà, chuyện thu dọn bàn ghế, sách vở, chuyện làm các món ăn, chuyện học hành ở lớp ở trường. Ít có một cuốn sách nào sôi nổi, linh hoạt như ông Stine đã kể cho chúng ta nghe. Rất hợp với đối tượng trẻ em, hợp với cả hoàn cảnh sinh hoạt của các em nữa. Trẻ em thích sôi nổi, mà cũng thích ly kỳ. Kể chuyện ly kỳ mà phải khai thác kho tàng các truyện thần tiên hay truyện hoang đường quái đản thì cũng hay, nhưng khai thác ngay trong cuộc sống của các em, trong tâm hồn và tính khí của các em nữa, thì lại càng hấp dẫn. Cách viết của Stine là đi theo cái hướng ấy. Đọc truyện, em thấy gần gũi, tức là tác giả đã thành công rồi. Còn sự ly kỳ nữa! Cần phải ly kỳ mới sinh động. Em đã có lần nào được đi xem những trò ảo thuật chưa? Các trò ảo thuật thường có những sự biến hóa khiến chúng ta ngạc nhiên mà thích thú. Có cả những sự ngạc nhiên đi đôi với sự kinh hoàng. Có những trò xiếc bỏ con người vào hòm, dùng dao đâm ngược đâm xuôi, khiến cho ta phải rùng rợn, nhưng sau cùng, con người làm vật thí nghiệm ấy vẫn cuối cùng hiện ra, không suy suyển gì cả. Vậy thì một cái bóng đèn va vào đầu, hàng chục cuốn sách va vào mặt, vào lưng v.v…, thì có gì là lạ! Ngay trong sách, tác giả đã nói cái gác của nhà này: “Thật sự là cả một bảo tàng ảo thuật” kia mà. Hai chị em Jill và Freddy, xem là điều kinh lạ, nhưng bà mẹ chỉ thấy đó là chuyện vật nhau, là trò tung hứng của trẻ em mà thôi! Còn ông bố thì lại thích chế giễu hơn. Ông đã đeo kính vào và bảo rằng qua cặp kính ông thấy bao nhiêu điều kỳ quặc. Cái tài của Stine là ở chỗ, tác giả đã dựng cảnh rất khéo, đã tưởng tượng rất tài tình, làm cho chúng ta cứ tưởng như là có thực. *** R.L.STINE là bút hiệu của Robert Lawrence Stine. Ông sinh ngày 8 tháng 10 năm 1943 tại Columbus (Ohio), là một nhà văn Mỹ, tác giả của hơn 12 truyện khoa học giả tưởng kinh dị dành cho độc giả thuộc lứa tuổi thanh thiếu niên. Những tác phẩm ấy được biết đến nhiều nhất là Goosebumps, Rotten School, Mostly Ghostly, The Nightmare Room và Fear Street . Tất cả các cuốn sách của ông đều có một series các đoạn truyện tạo nên một “cảm giác sợ hãi an toàn”, vì cho dù tạo cho các đọc giả một cảm giác sợ hãi đến đâu nhưng các nhân vật trong truyện “chẳng có ai chết cả”. Sách của ông được dịch ra thành 32 sinh ngữ và đã được bán hơn 300 triệu bản trên toàn thế giới … Liên tiếp trong 3 năm từ 1990, nhật báo USA Today đã mệnh danh ông là tác giả có sách bán chạy nhất của Hoa Kỳ . Những câu chuyện kỳ bí được dịch và xuất bản tại Việt nam gồm có: Miếng Bọt Biển Ma Quái Ai Đã Nằm Trong Mộ Trò Chơi Trốn Tìm Ác mộng trong không gian ba chiều Cái nhìn ma quỷ Căn phòng cấm Chuyện trại Fear Con vượn bơi trong bể kính Đảo giấu vàng Đêm của ma mèo Hiệp sĩ sắt Những bức ảnh tiên tri Trở thành Ma cà rồng Nào Chúng Mình Hãy Biến Cái Đầu Khô Của Tôi Máu Quỷ Căn Hầm Bí Ẩn Chào Mừng Đến Với Ngôi Nhà Chết Lời Nguyền Trại Lãnh Hồ Chiếc Đồng Hồ Cúc Cu Vật Tìm Thấy Dưới Chậu Rửa Bát Ma Sói Trong Đầm Sốt Rét Ngôi Nhà Cây Xin Đừng Ốm Cái Máy Ăn Hợp Chất Màu Da Cam Ngôi Nhà Của Những Người Tí Hon Cái Đầu Người Khô Đêm Của Bầy Rối Chúng Từ Phương Đông Tới Ngáo Ộp Lúc Nửa Đêm ... *** — Ê, Julie! Đợi em với! Làm gì mà đi nhanh thế! Tôi ngoảnh mặt lại. Ánh nắng chói chang làm tôi phải nheo mắt. Mark, em trai tôi đang hớt hải chạy theo trên sân ga. Con tàu đang lầm lũi bò lê trên con đường sắt chạy ngoằn ngoèo qua cánh đồng. Henry, người làm công cho ông bà nội tôi, đang đứng cạnh tôi, tay xách hai chiếc va ly. — Cháu tin chắc rằng trong từ điển, ở mục từ “bò lê”, thế nào cũng có ảnh của cái thằng nhóc Mark này. – Tôi vừa thở dài vừa nói với Henry. Thằng em tôi lúc nào cũng thích la cà. Bây giờ cũng vậy, nó lê bước như một con sên, mặt mũi như kẻ mất hồn. Tôi quắc mắt, tay hất ngược mớ tóc ra sau. Rõ ràng là thằng Mark có vẻ không nhiệt tình lắm. Nhưng dẫu sao chúng tôi cũng đã không tới thăm trang trại của ông bà nội từ hơn một năm nay rồi. Henry chẳng có gì thay đổi. Bà tôi vẫn gọi ông là cò hương. Dạo này Henry vẫn lẻo khẻo như bấy lâu. Tôi có cảm giác cái ống quần bò ông đang mặc phải rộng gấp năm lần cái cẳng chân của ông mất. Người đàn ông này khoảng bốn mươi lăm tuổi. Ông có mái tóc rễ tre ngắn và đôi mắt nâu tròn như mắt búp bê. Đôi tai vểnh như tai thỏ lúc nào cũng đỏ tía. Trông ông không được lanh lợi cho lắm. Ông nội tôi thường bảo rằng “nguồn năng lượng” của Henry không hoạt động hết cỡ. Nhưng tôi và Mark luôn quý mến ông, đặc biệt là tính hài hước của ông. Đó đúng là một con người hiền từ và đầy thiện cảm. Ông luôn có hàng tá chuyện kỳ quặc đủ để cho chúng tôi khám phá khi tới trang trại. Cuối cùng thì Mark cũng lò dò đến được chỗ chúng tôi. Cả ba bước tới trước chiếc xe tải mi ni màu đỏ của ông bà nội tôi. Thời tiết hôm nay kể cũng không đến nỗi tồi. Mark chìa cho tôi chiếc ba lô của nó.   Mời các bạn đón đọc Ngáo Ộp Lúc Nửa Đêm của tác giả R. L. Stine.
Chúng Từ Phương Đông Tới - R. L. Stine
Đọc rồi, ta nghĩ… Các em đã đọc xong cuốn truyện nhỏ rồi phải không? Em thấy những gì? Phải chăng đây đúng là câu chuyện lạ lùng của một ngôi nhà của những người tí hon. Nếu em cho là phải, thì cũng… được thôi! Nhưng được mà chưa đúng. Thật ra chuyện trong sách là chuyện khoa học mà lại là khoa học vui đấy. Chuyện vui thì rõ rồi. Em có thấy câu chuyện thật là sinh động, mà rất hợp với trẻ em. Chuyện trong nhà, chuyện thu dọn bàn ghế, sách vở, chuyện làm các món ăn, chuyện học hành ở lớp ở trường. Ít có một cuốn sách nào sôi nổi, linh hoạt như ông Stine đã kể cho chúng ta nghe. Rất hợp với đối tượng trẻ em, hợp với cả hoàn cảnh sinh hoạt của các em nữa. Trẻ em thích sôi nổi, mà cũng thích ly kỳ. Kể chuyện ly kỳ mà phải khai thác kho tàng các truyện thần tiên hay truyện hoang đường quái đản thì cũng hay, nhưng khai thác ngay trong cuộc sống của các em, trong tâm hồn và tính khí của các em nữa, thì lại càng hấp dẫn. Cách viết của Stine là đi theo cái hướng ấy. Đọc truyện, em thấy gần gũi, tức là tác giả đã thành công rồi. Còn sự ly kỳ nữa! Cần phải ly kỳ mới sinh động. Em đã có lần nào được đi xem những trò ảo thuật chưa? Các trò ảo thuật thường có những sự biến hóa khiến chúng ta ngạc nhiên mà thích thú. Có cả những sự ngạc nhiên đi đôi với sự kinh hoàng. Có những trò xiếc bỏ con người vào hòm, dùng dao đâm ngược đâm xuôi, khiến cho ta phải rùng rợn, nhưng sau cùng, con người làm vật thí nghiệm ấy vẫn cuối cùng hiện ra, không suy suyển gì cả. Vậy thì một cái bóng đèn va vào đầu, hàng chục cuốn sách va vào mặt, vào lưng v.v…, thì có gì là lạ! Ngay trong sách, tác giả đã nói cái gác của nhà này: “Thật sự là cả một bảo tàng ảo thuật” kia mà. Hai chị em Jill và Freddy, xem là điều kinh lạ, nhưng bà mẹ chỉ thấy đó là chuyện vật nhau, là trò tung hứng của trẻ em mà thôi! Còn ông bố thì lại thích chế giễu hơn. Ông đã đeo kính vào và bảo rằng qua cặp kính ông thấy bao nhiêu điều kỳ quặc. Cái tài của Stine là ở chỗ, tác giả đã dựng cảnh rất khéo, đã tưởng tượng rất tài tình, làm cho chúng ta cứ tưởng như là có thực. *** R.L.STINE là bút hiệu của Robert Lawrence Stine. Ông sinh ngày 8 tháng 10 năm 1943 tại Columbus (Ohio), là một nhà văn Mỹ, tác giả của hơn 12 truyện khoa học giả tưởng kinh dị dành cho độc giả thuộc lứa tuổi thanh thiếu niên. Những tác phẩm ấy được biết đến nhiều nhất là Goosebumps, Rotten School, Mostly Ghostly, The Nightmare Room và Fear Street . Tất cả các cuốn sách của ông đều có một series các đoạn truyện tạo nên một “cảm giác sợ hãi an toàn”, vì cho dù tạo cho các đọc giả một cảm giác sợ hãi đến đâu nhưng các nhân vật trong truyện “chẳng có ai chết cả”. Sách của ông được dịch ra thành 32 sinh ngữ và đã được bán hơn 300 triệu bản trên toàn thế giới … Liên tiếp trong 3 năm từ 1990, nhật báo USA Today đã mệnh danh ông là tác giả có sách bán chạy nhất của Hoa Kỳ . Những câu chuyện kỳ bí được dịch và xuất bản tại Việt nam gồm có: Miếng Bọt Biển Ma Quái Ai Đã Nằm Trong Mộ Trò Chơi Trốn Tìm Ác mộng trong không gian ba chiều Cái nhìn ma quỷ Căn phòng cấm Chuyện trại Fear Con vượn bơi trong bể kính Đảo giấu vàng Đêm của ma mèo Hiệp sĩ sắt Những bức ảnh tiên tri Trở thành Ma cà rồng Nào Chúng Mình Hãy Biến Cái Đầu Khô Của Tôi Máu Quỷ Căn Hầm Bí Ẩn Chào Mừng Đến Với Ngôi Nhà Chết Lời Nguyền Trại Lãnh Hồ Chiếc Đồng Hồ Cúc Cu Vật Tìm Thấy Dưới Chậu Rửa Bát Ma Sói Trong Đầm Sốt Rét Ngôi Nhà Cây Xin Đừng Ốm Cái Máy Ăn Hợp Chất Màu Da Cam Ngôi Nhà Của Những Người Tí Hon Cái Đầu Người Khô Đêm Của Bầy Rối Chúng Từ Phương Đông Tới ... Mời các bạn đón đọc Chúng Từ Phương Đông Tới của tác giả R. L. Stine.
Đêm Của Bầy Rối - R. L. Stine
Đọc rồi, ta nghĩ… Các em đã đọc xong cuốn truyện nhỏ rồi phải không? Em thấy những gì? Phải chăng đây đúng là câu chuyện lạ lùng của một ngôi nhà của những người tí hon. Nếu em cho là phải, thì cũng… được thôi! Nhưng được mà chưa đúng. Thật ra chuyện trong sách là chuyện khoa học mà lại là khoa học vui đấy. Chuyện vui thì rõ rồi. Em có thấy câu chuyện thật là sinh động, mà rất hợp với trẻ em. Chuyện trong nhà, chuyện thu dọn bàn ghế, sách vở, chuyện làm các món ăn, chuyện học hành ở lớp ở trường. Ít có một cuốn sách nào sôi nổi, linh hoạt như ông Stine đã kể cho chúng ta nghe. Rất hợp với đối tượng trẻ em, hợp với cả hoàn cảnh sinh hoạt của các em nữa. Trẻ em thích sôi nổi, mà cũng thích ly kỳ. Kể chuyện ly kỳ mà phải khai thác kho tàng các truyện thần tiên hay truyện hoang đường quái đản thì cũng hay, nhưng khai thác ngay trong cuộc sống của các em, trong tâm hồn và tính khí của các em nữa, thì lại càng hấp dẫn. Cách viết của Stine là đi theo cái hướng ấy. Đọc truyện, em thấy gần gũi, tức là tác giả đã thành công rồi. Còn sự ly kỳ nữa! Cần phải ly kỳ mới sinh động. Em đã có lần nào được đi xem những trò ảo thuật chưa? Các trò ảo thuật thường có những sự biến hóa khiến chúng ta ngạc nhiên mà thích thú. Có cả những sự ngạc nhiên đi đôi với sự kinh hoàng. Có những trò xiếc bỏ con người vào hòm, dùng dao đâm ngược đâm xuôi, khiến cho ta phải rùng rợn, nhưng sau cùng, con người làm vật thí nghiệm ấy vẫn cuối cùng hiện ra, không suy suyển gì cả. Vậy thì một cái bóng đèn va vào đầu, hàng chục cuốn sách va vào mặt, vào lưng v.v…, thì có gì là lạ! Ngay trong sách, tác giả đã nói cái gác của nhà này: “Thật sự là cả một bảo tàng ảo thuật” kia mà. Hai chị em Jill và Freddy, xem là điều kinh lạ, nhưng bà mẹ chỉ thấy đó là chuyện vật nhau, là trò tung hứng của trẻ em mà thôi! Còn ông bố thì lại thích chế giễu hơn. Ông đã đeo kính vào và bảo rằng qua cặp kính ông thấy bao nhiêu điều kỳ quặc. Cái tài của Stine là ở chỗ, tác giả đã dựng cảnh rất khéo, đã tưởng tượng rất tài tình, làm cho chúng ta cứ tưởng như là có thực. *** R.L.STINE là bút hiệu của Robert Lawrence Stine. Ông sinh ngày 8 tháng 10 năm 1943 tại Columbus (Ohio), là một nhà văn Mỹ, tác giả của hơn 12 truyện khoa học giả tưởng kinh dị dành cho độc giả thuộc lứa tuổi thanh thiếu niên. Những tác phẩm ấy được biết đến nhiều nhất là Goosebumps, Rotten School, Mostly Ghostly, The Nightmare Room và Fear Street . Tất cả các cuốn sách của ông đều có một series các đoạn truyện tạo nên một “cảm giác sợ hãi an toàn”, vì cho dù tạo cho các đọc giả một cảm giác sợ hãi đến đâu nhưng các nhân vật trong truyện “chẳng có ai chết cả”. Sách của ông được dịch ra thành 32 sinh ngữ và đã được bán hơn 300 triệu bản trên toàn thế giới … Liên tiếp trong 3 năm từ 1990, nhật báo USA Today đã mệnh danh ông là tác giả có sách bán chạy nhất của Hoa Kỳ . Những câu chuyện kỳ bí được dịch và xuất bản tại Việt nam gồm có: Miếng Bọt Biển Ma Quái Ai Đã Nằm Trong Mộ Trò Chơi Trốn Tìm Ác mộng trong không gian ba chiều Cái nhìn ma quỷ Căn phòng cấm Chuyện trại Fear Con vượn bơi trong bể kính Đảo giấu vàng Đêm của ma mèo Hiệp sĩ sắt Những bức ảnh tiên tri Trở thành Ma cà rồng Nào Chúng Mình Hãy Biến Cái Đầu Khô Của Tôi Máu Quỷ Căn Hầm Bí Ẩn Chào Mừng Đến Với Ngôi Nhà Chết Lời Nguyền Trại Lãnh Hồ Chiếc Đồng Hồ Cúc Cu Vật Tìm Thấy Dưới Chậu Rửa Bát Ma Sói Trong Đầm Sốt Rét Ngôi Nhà Cây Xin Đừng Ốm Cái Máy Ăn Hợp Chất Màu Da Cam Ngôi Nhà Của Những Người Tí Hon Cái Đầu Người Khô Đêm Của Bầy Rối Chúng Từ Phương Đông Tới ... Mời các bạn đón đọc Đêm Của Bầy Rối của tác giả R. L. Stine.