Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Những Miền Linh Dị - Hàn Quốc

"Hàn Quốc, là kết thúc hay lại là một khởi đầu cho những hành trình ly kỳ mới? Những người mới quen, là người, là yêu, là bạn hay thù? Những người tình cũ, những bạn thân, có còn hay đã mất? Hành trình xuyên qua những miền linh dị, là phiêu bạt ngẫu nhiên hay là kế hoạch hoàn hảo chủa những bàn tay trong bóng tối, khiến những cuộc đời đã bị sắp xếp - không phải bởi số phận - mà vì một mục đích đầy bí hiểm. Hàn Quốc, dưới vỏ ngoài hào nhoáng của những ban nhạc sôi động, những nhan sắc nhân tạo không tỳ vết, còn những mạch ngầm tăm tối vẫn chảy suốt trăm năm." *** Bộ sách Những Miền Linh Dị gồm có: Những Miền Linh Dị - Tập 1: Thái Lan Những Miền Linh Dị - Tập 2: Nhật Bản Những Miền Linh Dị - Tập 3: Ấn Độ Những Miền Linh Dị - Tập 4: Hàn Quốc ... *** Thái Lan, Nhật Bản , Ấn Độ , mỗi nước khác nhau , mỗi chuyện khác nhau , mỗi "người" khác nhau... Tôi và Nguyệt Bính , đã đổi sang cái tên Nam Hiểu Lâu và Nguyệt Vô Hoa xa lạ . Trong chốn vô hình , dường như có một bàn tay luôn âm thầm kiểm soát cuộc đời vốn dĩ cứ ngỡ là rất tầm thường của tôi . Tôi không còn tin vào số phận , bởi tôi hoàn toàn không có số phận . Tôi cũng không muốn tìm hiểu chân tướng , bởi vì đó là những hành trình tha hương dằng dặc không có hồi kết . Chúng tôi là ai ? Đáp án cho câu hỏi đơn giản này , với tôi ngày càng hóc búa Chân tướng , cũng giống như chúng tôi sắp sửa tiêu biến giữa Nam Ấm Độ Dương mờ mịt Chúng tôi giống như con mèo của *Schrodinger , trước khi mở hòm ra xem , không ai biết nó sống chết thế nào . Có lẽ, đây chính là số phận của chúng tôi ! Hi vọng Hàn Quốc sẽ là điểm kết thúc . Trước khi kết thúc , tôi muốn làm một việc : đi tìm Nguyệt Vô Hoa! *** *Con mèo của Schrodinger , một thí nghiệm giả tưởng của Erwin Schrodinger : Nhốt một con mèo vào hòm sắt , cùng một ống đếm và mẩu phóng xạ với xác suất phóng ra tia phóng xạ trong vòng một tiếng đồng hồ là 50% . Nếu nó phát ra tia phóng xạ, con mèo sẽ chết . Khi đó , trạng thái của con mèo , xét theo khía cạnh cơ học lượng tử , là sự chồng chập của sống và chết . Trước khi mở hòm ra , người ta sẽ không biết được con mèo còn sống hay đã chết. Chiếc dù từ từ hạ xuống mặt biển Nam Ấn Độ Dương. Hai tay tôi bấu chặt sợi dây dù , cố gắng kìm nén nỗi kinh hoàng khi sắp chạm xuống mặt biển . Nguyệt Bính cách tôi chừng hai trăm mét , trông như phiên lá bập bềnh giữa không trung . Tôi muốn hét lên vài câu , nhưng luồng khí lạnh vào đầy trong phổi , khoang ngực căng tức như sắp nổ tung . Máy bay đã mất hút phía chân trời , trong lòng tôi cũng thấy ít nhiều thanh thản : hành khách giờ đã tỉnh chưa ? Đến sân bay, phát hiện ra khoang chở hàng gần như mất hết hành lý , không biết sẽ lại ầm ĩ thế nào ? Thôi kệ , dù sao hỏi đã được sống ! Lúc nãy khi ở trên cao , không khí lạnh lẽo khiến tôi suýt đông cứng . Càng xuống gần mặt biển , không khí càng ấm dần , lúc này tôi mới thấy người ngợm từ từ mềm ra . Xoay cổ nhìn khắp xung quanh , chỉ thấy mặt biển bao la toàn nước là nước , đến một bóng thuyền còn không thấy , nói gì đến đảo hoang. Nguyệt Bính thành thạo điều khiển hướng dù , vẫy tay chỉ về phía đông nam , nhìn từ xa , trông nó chẳng khác nào con rối giật dây đang vẫy tay chào . Lúc mới tỉnh lại , do không khí thiếu oxy , đầu óc tôi mụ mị váng vất , lúc này mới như choàng tỉnh . Tôi nhìn về phía đông nam , ánh nắng chói chang khiến tôi chẳng thấy gì cả . Đang cố nặn óc nghĩ xem Nguyệt Bính vừa ra hiệu cái gì , tôi bỗng giật nảy mình khi nhớ ra một điều : quỷ thần ơi tôi không biết bơi ! Thế là xong , giờ thì đâm đầu vào đâu cũng chết ! Nhìn vào mặt biển hun hút tiến lại gần , chỉ còn cách chừng vài chục mét , tôi liền nhắm tịt mắt lại :"Thằng chó Nguyệt Bính , sao vừa nãy mày không cản tao lại , cứ để tao nhảy ra khỏi máy bay cơ chứ ? Nếu mày may mắn sống sót , hằng năm đến ngày giỗ tao , nhớ tìm cách quẳng xuống đây hai chai rượu và dăm điếu thuốc , cầu kinh siêu độ cho tao . Còn nữa , nói với Tsukino , hãy quên tao đi , và tìm lấy một người thật tốt , miễn là không phải thằng cha Kuroba . Nếu không , kiểu gì tao cũng hiện hồn về ám." " Mày thích thì tự đi mà nói với cô ấy ! Khi rơi xuống , đừng có quẫy loạn lên , cứ thả lỏng người ngợm chân tay , chờ tao bơi tới !" Nguyệt Bính gào lên với tôi , rồi cầm thứ gì đó cứu nhoay nhoáy vào dây dù . Sợi dây đứt phựt. Nguyệt Bính xoay người trên cao , giống như tư thế nhảy cầu , "ủm" một cái rơi gọn xuống biển , bọt nước bắn lên tung toé , trông rất chuyên nghiệp . Sau vài giây , đã thấy nó ngoi lên khỏi mặt nước , hụp lên bụp xuống bơi về phía tôi . Tôi tự nhủ , đúng là có những kẻ sinh ra đã dị , làm cái gì ra hồn cái đó . Còn tôi , trong thâm tâm đã từ bỏ hi vọng . Tôi cũng hiểu rõ , Nguyệt Bính cũng khó mà sống nổi . Chúng tôi đều sẽ bỏ xác giữa đại dương . " Tùm" , người tôi đập thẳng vào mặt nước , lực va đập quật mạnh lên hai đầu gối tưởng chừng gãy rời . Tôi còn chưa kịp cảm thấy đau , trong mũi , trong miệng đã ồng ộc toàn là nước biển , mắt tôi tối sầm không nhìn thấy gì nữa , màng nhĩ kêu lên ục ục giống như hàng tràng bọt đang thi nhau nổ . Giờ thì , tôi nào còn tâm trí đâu mà nhớ đến câu "đừng có quẫy loạn lên , cứ thả lỏng người ngợm chân tay" của Nguyệt Bính nữa , cả tay lẫn chân giãy đạp cuống cuồng như sắp chết . Đúng là trời thương , thế mà cũng ngoi được lên mặt biển . " Nguyệt..." tôi còn chưa kịp gọi dứt tiếng đầu tiên, nước biển đã trang vào đầy một miệng . Trước mặt tôi bọt nước trắng xoá , cố lắm mới nhìn thấy Nguyệt Bính đang nhấp nhô bơi lại gần , tôi chới với vươn tay về phía nó theo bản năng . Bỗng nhiên mặt biển trồi lên như một ụ nước lớn , che khuất Nguyệt Bính , nháy mắt sau , ụ nước đã lan đến chỗ tôi . Tôi cảm thấy có một sức mạnh kỳ lạ đẩy tôi lên , nhưng lại đồng thời kéo hai chân tôi xuống dưới . Tôi cố vùng vẫy để nhô lên , nhưng không nhìn thấy Nguyệt Bính đâu nữa . Sức hút kia lại lôi người tôi xuống , tôi giãy , nhưng bắp chân bỗng cứng lại , đau dữ dội như bị cấu xé . Tôi chới với hai tay , thấy mình từ từ chìm vào trong nước biển khổng lồ , hai mắt trợn trừng nhìn làn nước cao động bên trên , bọt khí từ trong miệng ùng ục tuôn ra , trộn lẫn với những tia nắng loa loá . Tôi chỉ kịp nghĩ , chắc chết rồi ! Còn mày thì sao , Nguyệt Bính ? Tao sẽ đợi mày , chúng ta cùng đi đầu thai , kiếp sau gặp lại, sá gì !   Mời các bạn đón đọc Những Miền Linh Dị - Tập 4: Hàn Quốc của tác giả Dương Hành Triệt.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Chuyện Quái Dị ở Công Sở - Quái Đàm Hiệp Hội
Chuyện quái dị ở công sở gồm: - Vết nứt cánh hoa - Chết yểu trong hoa. Tất cả bắt đầu từ khi nhà khoa học quái dị Tần Xuyên dồn hết tâm sức tạo ra một con rô bốt mã số 153 có trí tuệ như người để nó “tẩy bỏ đi tính nhân loại bẩn thỉu”. Rồi truyện chuyển đến Tần Mỹ Đình, một cô gái mới ra đời đi làm cho công ty Hoa Hồng Tâm Duyên, luôn tự hào vì có người bạn trai tuấn tú phi thường - Tiểu Ảnh. Cho tới một hôm khi đang gọi xe, cô bỗng phát hiện ra cái bóng của bạn trai cô nghiêng đi như cái cột điện, rồi cái bóng thoáng chuyển động, cái đầu lắc lư đó không phải là Tiểu Ảnh. Tần Mỹ Đình hiểu rằng có một kẻ nào đó đang tồn tại bên trong bạn trai mình. Cái bóng đó ngày càng hoành hành nó dụ dỗ Tần Mỹ Đình và Tần Ảnh cùng nhảy lầu... Câu chuyện ma quái lại tiếp nối ở Chết yểu trong hoa. *** Trong phòng thí nghiệm tối lù mù, đập vào mắt là những thứ ngổn ngang, vô số dây điện thò ra ngoài, tấm bức xạ chỗ nào cũng có. Bức tranh chạm khảm to đồ sộ treo trên tường đã đổi thành màu xanh, màu xanh đó hơi phản vào mặt của Tần Xuyên, lúc này những ngón tay mảnh khảnh của ông đang từ từ nâng cốc lên, kính cẩn hướng về màn hình. Rượu màu đỏ thẫm đang trôi dần vào cổ họng của Tần Xuyên, ông uống một hơi hết sạch, một chút nhói đau, nhưng ông vẫn cảm thấy ngọt như mía lùi. Cuối cũng đợi được đến ngày hôm nay. Trái tim Tần Xuyên hồi hộp đập liên tục. Cuối cùng cũng đã tận mắt nhìn thấy và sinh ra một sinh mệnh mới! Sinh mệnh mới này là kiệt tác lớn nhất của đời ông, ông đã sinh ra nó mà không có ai sánh nổi, nó độc nhất vô nhị! Vì nó mà Tần Xuyên đã phải dốc hết sức lực và tinh thần, tinh hoa của đời mình để hoàn thành. Hai mắt của con chim ưng đang bình thường trở nên sắc sảo hơn, Tần Xuyên ngẩng đầu lên, nhìn thẳng về phía trước, hầu như màn hình đã phủ đầy mặt bức tường, hiện rõ ra chiếc ống nghiệm to đồ sộ, trong đó có dịch thể màu xanh trong suốt, đang từ từ hiện ra một thiếu niên toàn thân màu trắng. Vô số những ống dẫn chằng chịt quấn quanh thân thể của cậu ta. Tần Xuyên đang ngồi trên ghế bỗng bật đứng dậy đi sang phía màn hình hiển thị đó. ánh sáng chiếu rọi vào mắt ông, nhưng ông không để tâm đến những điều đó, tự tay mình vuốt nhẹ lên cậu bé trên màn hình. Đây là đứa con của ông, là đời kết tinh trí tuệ của ông. Trên trần nhà của phòng thí nghiệm, có lắp đồng hồ đo thời gian, bỗng dưng reo lên, vòng quay của vận mệnh lập tức trở nên nguy kịch hơn. Tần Xuyên hưng phấn mở to đôi mắt chớp chớp nhìn chằm chằm vào chiếc ống nghiệm to đó, nó đang từ từ lay động, như dự báo trước sinh mệnh mới sẽ hồi lại. Sáu, năm, bốn, ba, hai, một. Tiếng đồng hồ gõ đến giây cuối cùng thì dịch thể trong ống nghiệm bỗng lắc mạnh một cái. Bên trong, cậu bé bỗng mở trừng hai mắt, hiện ra đôi mắt có đồng tử toàn màu đen sâu thăm thẳm. Trong nháy mắt, ống nghiệm lìa ra và vỡ tan, cảnh tượng dịch thể bên trong cuộn lên. Tần Xuyên nhìn thấy cậu bé Trấn màn hình, bỗng cởi hết những sợi dây buộc quanh người và tiến về phía ông. Trong góc phòng thực nghiệm có một bồn hoa thủy tiên đang nở rộ thướt tha, như dự báo sinh ra một thế giới văn minh vĩ đại nhất. “Mã số của mày là 153!”. Hai môi run run của Tần Xuyên khó che nổi sự phấn khởi nói. “Vâng, thưa chủ nhân”, người thiếu niên cúi đầu cung kính trả lời. Tần Xuyên tin rằng kiệt tác của ông là người máy có kỹ năng hoàn hảo nhất trên thế giới này. 153 đến một lúc nào đó sẽ trở thành thần tượng của con người, làm thay đổi giới tính của những kẻ say bài mê cờ bạc, ham muốn dục vọng tràn trề như ngày nay, bất kể con trai hay con gái đều phải bái phục dưới chân của 153. Con người ai cũng thèm khát và muốn chiếm hữu dục vọng, 153 sẽ làm cho họ không thể nào kháng cự lại được, muốn dừng lại cũng không thể dừng được. 153! Có rất nhiều con số toán học đẹp! 13+53+33=153 các con số của nó gồm có. Thập, bách, tách biệt nhau ra, đồng thời qua ba lần thập phương lại tăng lên, sau đó vẫn giữ số nguyên! Nó có đầy đủ các tính chất toán học, có khi vừa nghe thấy con số là có thể gọi được ngay “Hoa thủy tiên.” Hơn nữa 153 sẽ được xếp vị trí hàng đầu! ... Mời các bạn đón đọc Chuyện Quái Dị ở Công Sở của tác giả Quái Đàm Hiệp Hội.
Những Khúc Xương Hoang Tưởng - Quái Đàm Hiệp Hội
Ranh giới giữa văn học và cuộc sống đôi lúc rất mong manh. Có những tác phẩm làm độc giả đọc xong thấy con tim vui trở lại, thấy cuộc sống đẹp hơn. Với cuốn truyện bạn đang cầm trên tay khi đọc xong "cái chết", bạn sẽ hiểu ý nghĩa của "tồn tại". Đọc "truyện ma quỷ" để bạn hiểu giá trị của "cuộc sống". Chính bạn là người làm nên cuộc sống! Văn học hiện nay như một bữa tiệc buffer mà mỗi chúng ta đều có thật nhiều cơ hội chọn món mình yêu thích và chọn được món ăn ngon cũng là một nghệ thuật. Chọn truyện ma khi tiết trời đang vào đông sẽ làm cái ma càng ma quái hơn, cuốn hút hơn. Đối với mùa đông thì truyện ma cũng như thể một cái áo rét. Mùa đông này của bạn thế nào? *** Chuyện Quái Dị ở Bệnh Viện gồm có: Những Khúc Xương Hoang Tưởng Bí Mật Trái Tim Bị Đánh Cắp *** Lần đầu tiên xuất hiện tại Việt Nam, với cả series truyện kinh dị của Quái Đàm Hiệp Hội  (hội kể chuyện quái dị số 1 Trung Quốc). Những câu chuyện nối tiếp, đan xen, những bi kịch mờ ám, những cuộc đấu tranh giữa những tâm hồn trong sáng, cao thượng với sự tăm tối, hiểm ác của những kẻ ác độc tạo nên kịch tính cao độ theo từng bước chân của các nhân vật. Những câu chuyện kỳ dị gắn liền với Internet và công nghệ cao khiến người đọc phải rùng mình nhưng không phải vì những hồn ma bóng quế hay nhưng con quái vật dị thường mà là sự méo mó biến dạng trong tâm hồn của những con người đang sống. Đọc xong những  câu chuyện về “Cái chết”, bạn sẽ thấy ý nghĩa của “Tồn tại”, đọc xong những “Chuyện quái dị” để hiểu thêm giá trị của “Cuộc sống”, và nhận ra rằng cuộc sống thật ngắn ngủi và những mưu mô toan tính để tranh quyền đoạt lợi chỉ là hư ảo. Chỉ những giá trị tốt đẹp của con người mới vĩnh viễn tồn tại. Và chính bạn là người làm nên cuộc sống.  Đó cũng là mục đích cuối cùng của Quái Đàm Hiệp Hội khi viết nên những trang sách này. *** Tôi quan sát tấm phác đồ này thấy có nhiều điều nghi vấn, tôi quan sát từ đầu đến cuối một lần nữa và kết quả là đã phát hiện: trên thực tế tấm phác đồ cơ thể người này chưa đầy đủ, mà còn thiếu một bộ phận quan trọng nhất đó là đầu. Giả dụ căn phòng nơi tôi đang sống là huyệt Phong trì cũng chính là chỗ tiếp giáp giữa gáy và phần cổ. Từ chỗ tôi nhìn về phía Bắc thì trực tiếp thông ra cửa Bắc rồi vậy thì đầu ở chỗ nào? Tôi xin nói một chút về sự trải nghiệm của mình nhé. Công việc đầu tiên sau khi tốt nghiệp đại học là tôi làm ở một bệnh viện nhỏ, vì tôi đã tốt nghiệp đại học chuyên ngành Đông y. Thế là đường đường chính chính vào làm trong khoa nội của bệnh viện. Bệnh viện chỗ chúng tôi thực ra trực thuộc Đại học Y khoa, nó nằm ngay trong sân trường. Chuyện mà tôi sắp kể này, xảy ra vào một kì nghỉ hè. Lúc đó ra vào trong bệnh viện, ngoài bệnh nhân và bác sĩ ra thì không có một bóng dáng sinh viên nào; cảnh tượng thật quạnh hiu, trống vắng. Chuyện này xảy ra là do chuyện nhà ở, trước kia tôi luôn ở trong kí túc của bệnh viện cùng với đồng nghiệp là Đại Đào. Sau đó bạn gái của Đại Đào vì vừa mới tốt nghiệp đại học cần đến đây để tìm việc làm, cơ quan lại không còn phòng ở nên tôi đành xin với cơ quan trợ cấp thêm tiền phòng và bắt đầu tự mình đi tìm thuê nhà trọ. Để tiết kiệm tiền, tôi không nhờ người môi giới mà tự mình đi dán giấy tìm phòng khắp trong và ngoài trường học. Tôi nhớ hình như chưa đầy một tuần, vào một buổi chiều tôi bỗng nhận được một cuộc điện thoại, đó là một giọng nói phụ nữ dịu dàng gọi đến, nói là có một phòng đơn cho thuê, bà hỏi tôi có muốn đi xem phòng không, tôi vội đồng ý ngay. Chúng tôi hẹn gặp tại cửa phòng khám của bệnh viện. ... Mời các bạn đón đọc Những Khúc Xương Hoang Tưởng của tác giả Quái Đàm Hiệp Hội.
Trò Chơi Trốn Tìm - R. L. Stine
Bạn đã nghe những câu chuyện kể về PHỐ FEAR chưa?  Có những địa điểm mà mọi người hay kể chuyện về chúng. Những câu chuyện kỳ lạ. Những câu chuyện chỉ được kể bằng một giọng thì thào. Câu chuyện về những hồn ma và những sinh vật dị thường. Những câu chuyện có thể không bao giờ có thực - song chúng vẫn tồn tại.  Phố Fear là một trong những địa điểm đó. Randy Clay có một câu chuyện muốn kể cho các bạn về phố Fear. Câu chuyện về trò chơi trốn tìm mà bạn ấy bị bắt buộc phải chơi cùng một con ma. Randy biết bạn cần phải chiến thắng bằng mọi giá - nếu không bạn ấy sẽ trở thành con ma mới nhất của phố Fear.  Các bạn đã sẵn sàng nghe chuyện kể của Randy chưa? Bạn có tin là có hồn ma? Đừng nói " không " vội nếu bạn chưa từng tới phố Fear. Bạn hãy băng qua một cánh rừng, nơi không một tiếng chim hót. Hãy vượt qua một cái hồ rộng, nơi ẩn giấu những bất ngờ dưới làn nước sâu thẳm. Và còn phải ngang qua một nghĩa trang, nơi bạn sẽ được các linh hồn nồng nhiệt đón chào.  Khu nghĩa trang. Đó là nơi Randy Clay đã bị buộc phải chơi trò trốn tìm với một con ma. Nếu để con ma bắt được mình, Randy sẽ phải chịu hậu quả khủng khiếp. Bạn ấy sẽ trở thành con ma mới nhất của phố Fear. *** R.L.STINE là bút hiệu của Robert Lawrence Stine. Ông sinh ngày 8 tháng 10 năm 1943 tại Columbus (Ohio), là một nhà văn Mỹ, tác giả của hơn 12 truyện khoa học giả tưởng kinh dị dành cho độc giả thuộc lứa tuổi thanh thiếu niên. Những tác phẩm ấy được biết đến nhiều nhất là Goosebumps, Rotten School, Mostly Ghostly, The Nightmare Room và Fear Street . Tất cả các cuốn sách của ông đều có một series các đoạn truyện tạo nên một “cảm giác sợ hãi an toàn”, vì cho dù tạo cho các đọc giả một cảm giác sợ hãi đến đâu nhưng các nhân vật trong truyện “chẳng có ai chết cả”. Sách của ông được dịch ra thành 32 sinh ngữ và đã được bán hơn 300 triệu bản trên toàn thế giới … Liên tiếp trong 3 năm từ 1990, nhật báo USA Today đã mệnh danh ông là tác giả có sách bán chạy nhất của Hoa Kỳ . Những câu chuyện kỳ bí được dịch và xuất bản tại Việt nam gồm có: Miếng Bọt Biển Ma Quái Ai Đã Nằm Trong Mộ Trò Chơi Trốn Tìm Ác mộng trong không gian ba chiều Cái nhìn ma quỷ Căn phòng cấm Chuyện trại Fear Con vượn bơi trong bể kính Đảo giấu vàng Đêm của ma mèo Hiệp sĩ sắt Những bức ảnh tiên tri Trở thành Ma cà rồng Nào Chúng Mình Hãy Biến Cái Đầu Khô Của Tôi Máu Quỷ Căn Hầm Bí Ẩn Chào Mừng Đến Với Ngôi Nhà Chết Lời Nguyền Trại Lãnh Hồ Chiếc Đồng Hồ Cúc Cu Vật Tìm Thấy Dưới Chậu Rửa Bát Ma Sói Trong Đầm Sốt Rét ... *** - Chị Randy! Chị Randy! - Cô em gái nhỏ Baby đang đập cửa phòng tôi. - Mẹ bảo sắp cho chị một trận đấy! Con bé cười rúc rích. Nó rất thích xem tôi gặp rầy rà. Cũng tại bởi chính nó luôn bị rầy rà. Tôi chẳng thèm để ý đến Baby, hét vọng xuống nhà với mẹ: - Mẹ đừng càu nhàu nữa! Con xuống bây giờ đây! - Con sắp bị muộn rồi đấy! - Mẹ hét vọng lên. - Con biết rồi! - Con không nhanh hơn được đâu! Hôm nay là ngày đầu tiên tôi đến trường cấp hai Shadyside(1). Tôi không muốn đi muộn. Song tôi cũng chẳng muốn xuất hiện với bộ dạng ngớ ngẩn. Tôi thử tất cả các bộ quần áo trong tủ. Chưa có bộ nào vừa ý cả. Những bộ quần áo tôi có trông đều quá trẻ con, mà đấy là điều cuối cùng tôi cần. (1) Bóng tối Tôi đã mười hai tuổi nhưng mọi người lại luôn nghĩ rằng tôi trẻ con hơn tuổi đó. Tôi lại không thấy thế. Tôi cho rằng mình có khuôn mặt khá già dặn. Tôi nhỏ bé nhưng rắn rỏi. Song tôi cũng không nhỏ bé lắm đâu vì tôi chưa phải là cô bé thấp nhất lớp ở trường cũ. Một số người thường tỏ ra ngốc nghếch. Họ chẳng thèm nhìn vào hiện thực gì cả. Tôi ngắm nghía mình trước gương, kéo lại cạp quần bò. Bọn trẻ của trường Shadyside mặc gì không biết? Tôi chẳng biết nữa. Tôi chỉ mới sống ở đây có hai ngày. Gia đình tôi gồm tôi, mẹ, bố và con em gái ngờ nghệch của tôi vừa chuyển từ Maine đến Shadyside này. Chúng tôi sống ở phố Fear(2). (2) phố Kinh Hoàng Theo tôi cái tên phố này thật lạ. Phố Fear. Có vẻ không mang tính đón chào cho lắm. ... Mời các bạn đón đọc Trò Chơi Trốn Tìm của tác giả R. L. Stine.
Ai Đã Nằm Trong Mộ? - R. L. Stine
Bạn tin là có ma không? Đừng nói là không, một khi bạn chưa đặt chân bước vào phố Fear. Đi qua rừng - nơi không một tiếng chim hót. Đi qua hồ - nơi dưới mặt nước không một bóng cá. Đi qua nghĩa địa - nơi tất cả những người đã chết chào đón bạn. Và đừng quên ghé qua trường cấp hai Shadyside. Zack Pepper nghĩ rằng cô giáo dạy thay của cậu có điều gì đó không ổn. Sẽ chẳng một ai tin lời cậu, vì thế cậu sẽ phải tự tìm cách gạt bỏ cô ta. Nhưng làm sao có thể tiêu diệt một người đã chết? *** R.L.STINE là bút hiệu của Robert Lawrence Stine. Ông sinh ngày 8 tháng 10 năm 1943 tại Columbus (Ohio), là một nhà văn Mỹ, tác giả của hơn 12 truyện khoa học giả tưởng kinh dị dành cho độc giả thuộc lứa tuổi thanh thiếu niên. Những tác phẩm ấy được biết đến nhiều nhất là Goosebumps, Rotten School, Mostly Ghostly, The Nightmare Room và Fear Street . Tất cả các cuốn sách của ông đều có một series các đoạn truyện tạo nên một “cảm giác sợ hãi an toàn”, vì cho dù tạo cho các đọc giả một cảm giác sợ hãi đến đâu nhưng các nhân vật trong truyện “chẳng có ai chết cả”. Sách của ông được dịch ra thành 32 sinh ngữ và đã được bán hơn 300 triệu bản trên toàn thế giới … Liên tiếp trong 3 năm từ 1990, nhật báo USA Today đã mệnh danh ông là tác giả có sách bán chạy nhất của Hoa Kỳ . Những câu chuyện kỳ bí được dịch và xuất bản tại Việt nam gồm có: Miếng Bọt Biển Ma Quái Ai Đã Nằm Trong Mộ Trò Chơi Trốn Tìm Ác mộng trong không gian ba chiều Cái nhìn ma quỷ Căn phòng cấm Chuyện trại Fear Con vượn bơi trong bể kính Đảo giấu vàng Đêm của ma mèo Hiệp sĩ sắt Những bức ảnh tiên tri Trở thành Ma cà rồng Nào Chúng Mình Hãy Biến Cái Đầu Khô Của Tôi Máu Quỷ Căn Hầm Bí Ẩn Chào Mừng Đến Với Ngôi Nhà Chết Lời Nguyền Trại Lãnh Hồ Chiếc Đồng Hồ Cúc Cu Vật Tìm Thấy Dưới Chậu Rửa Bát Ma Sói Trong Đầm Sốt Rét ... *** Tin tôi đi, quả là chẳng dễ dàng chút nào khi vừa đi tới trường vừa dí mũi vào một cuốn sách. Chỉ trong đoạn một phố tôi đã hai lần vấp vào lề đường và húc phải một cái hộp thư. Nhưng tôi phải đọc cho xong cuốn "Những đứa trẻ Thần thông" "Đọc cuốn sách này sớm chừng nào thì bạn sẽ mãi mãi thoát khỏi nỗi sợ hãi sớm chừng đó" - trên bìa cuốn sách người ta tuyên bố như vậy. Và nếu như bạn biết Shadyside thì bạn sẽ biết vì sao tôi cần phải đọc xong cuốn sách, thật nhanh. Trong những thành phố bình thường thì bạn sẽ chỉ phải lo lắng về những điều bình thường. Nhưng ở Shadyside thì bạn phải lo lắng về những con ma. Ít ra, tôi phải lo chuyện đó. Tôi rất sợ những con ma thích chơi trò ú tim với bọn trẻ trong rừng phố Fear. Bản thân tôi chưa bao giờ thấy ma. Nhưng tôi quen những người từng nhìn thấy chúng. Tôi rất sợ ngôi nhà cháy rụi ở phố Fear. Ma quỷ đã ở đó bao nhiêu năm nay rồi. Ít nhất đó cũng là điều các bạn trong trường cho tôi biết. Và tôi gặp những cơn ác mộng về phố Fear. Đó là phố đáng sợ nhất trong thành phố này - có khi đáng sợ nhất thế giới cũng nên. Kevin, anh trai mười lăm tuổi của tôi nói rằng những con ma ở phố Fear thực sự độc ác. Và nếu chúng bắt được bạn thì sẽ xảy ra những chuyện kinh hoàng. Tôi nghĩ chính Kevin mới thực sự độc ác. Anh ấy rất thích dọa cho tôi sợ. Nhưng anh ấy sẽ không thể nào dọa được tôi nữa - sau khi tôi đọc xong cuốn "Những đứa trẻ Thần thông" - cuốn sách cam đoan là như thế - nếu không tôi sẽ đòi lại tiền. Bọn trẻ trong lớp tôi sẽ rất buồn đây. Chúng cũng rất thích dọa cho tôi sợ. Nhất là trong ngày hội Ma vào thứ sáu này, chỉ còn cách năm ngày nữa thôi. Ngày hội Ma năm ngoài chúng đã làm cho tôi tin rằng người bán hàng ở quầy giày dép trong cửa hàng Dalby Department là ma. Vì thế suốt cả mùa đông tôi đành đi một đôi giày mũi cao với những cái lỗ to tướng. Ngón chân tôi lạnh cóng. Đôi khi tôi hình dung cảnh bọn bạn tôi chấm điểm cho nhau. Đứa nào kể được câu chuyện khiến tôi sợ nhất sẽ thắng. ... Mời các bạn đón đọc Ai Đã Nằm Trong Mộ? của tác giả R. L. Stine.