Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Anh Phát Bệnh Rồi... Em Đến Đây!

Thể loại: Hiện đại, trinh thám, nam nữ cường, nam chính thiên tài nhưng biến thái, vô cùng biến thái, siêu sạch, siêu sủng, chút sắc, HE Độ dài: 120 chương Tình trạng: Hoàn edit ___________________ Đây chỉ là một câu chuyện đơn giản về tình yêu của một cô nàng pháp y tài giỏi vs anh chàng thiên tài tâm lý học nhưng biến thái - vô cùng biến thái. Họ cùng nhau trải qua và khám phá những vụ án ly kì bí ẩn đến rùng rợn. Nhưng đảm bảo khi đọc truyện sẽ có những phút giây thư giãn cực kỳ hài hước bởi độ cute hột me của nam chính và độ siêu lầy đáng yêu của nữ chính. Nên đừng sợ sẽ nhàm chán hay muốn bỏ cuộc nghen ^^ Nữ chính Hứa Luật là một nữ thanh niên chuyên ngành pháp y với tính cách siêu cường của thời đại mới. Cô thông minh, tài năng, mạnh mẽ và cũng độc miệng cộng "mê zai" lắm lắm. Nói chung, vẻ bề ngoài và bên trong hơi "trật" nhau chút ít. Vì một vụ phá án mà cô bị điều đến thành phố khác. Tại đây, cô chính thức gặp nam chính của chúng ta :) Anh là Đường Tố - một thiên tài bậc thầy trong ngành tâm lý học, chuyên gia về phân tích tội phạm nổi tiếng thế giới. Anh có IQ cực cực kỳ cao nhưng EQ thì hơi lẹt đẹt chút. Tính cách phải nói là quái gỡ, biến thái nhưng đáng yêu vô cùng. Anh còn nuôi 4 con mèo siêu dễ thương nữa chứ.  Cả hai đều không hề hay biết họ đã từng lướt qua nhau trong một quán ăn xa lạ. Khi đó, Hứa Luật và bạn cô chỉ nhìn thấy bóng lưng cao lớn vững chãi của anh, lại có thể "máu sắc nữ" bùng nổ mà muốn lột quần áo anh ra rồi trực tiếp đè lên luôn :v :v Rất may là lúc đó anh không biết những suy nghĩ xấu xa đen tối kia, nếu không anh chẳng ngại mà dùng miệng lưỡi độc địa của mình "giết chết" cô đâu ha :v :v Rồi duyên phận dẫn họ về chung một nhà và biết bao câu chuyện dở khóc dở cười sẽ xảy ra khiến người đọc cười muốn xỉu luôn ạ. Tuy Đường Tố là một thiên tài nhưng thiên tài này lại "nghiện" món cá đến mức "điên cuồng". Thế nên sẽ có tình huống mở tủ lạnh ra toàn cá, rồi khi Hứa Luật đi chợ về bị mấy con mèo giành túi đồ ăn mà cô không thoát được nên đành nhờ anh giúp. Nào ngờ, anh thản nhiên liếc mắt có 1 cái và nói: "Arthur! Đừng quấy" Xong :v :v Hại cô tức muốn điên nên bảo rằng cá này mua cho anh, nếu anh không đem con mèo đi thì đừng mong ăn. Thế là, thiên tài này rất nhanh chóng đứng bật dậy mắng té tát con mèo vô liêm sỉ này rồi ném ngay ra cửa khóa lại kèm câu nói: "Ở ngoài đó hối cải về hành vi của mình đi!!!!" Cạn lời thanh niên cứng :v :v  Thiên tài Đường Tố hết sức thông minh nên cực kỳ khinh bỉ những thành phần cố tỏ ra nguy hiểm xung quanh mình. Mà anh mắng chửi cũng nghệ thuật lắm à nha. Chỉ có một chữ nhẹ nhàng tình cảm thôi à: "SỨA". Bởi vì sứa không có não :v :v Người nghe muốn phun máu mà cũng không biết đáp lại thế nào. Ai bảo người ta IQ cao làm gì. Mắng lại không được lại có thể bị cái miệng độc địa kia làm cho tức chết không đền mạng. Một pháp y tài giỏi vs một thiên tài tâm lý học quả thật là một sự kết hợp hoàn hảo. Họ dần bị cuốn và những vụ án ly kỳ đầy bí ẩn. Mà vụ án nào khi khám phá xong cũng để lại rất nhiều day dứt và những hệ lụy của nó. Càng gần bên nhau, thứ tình cảm mơ hồ chậm rãi biến thành tình yêu vững chắc. Đường Tố - thiên tài EQ = 0 thế nhưng lại thấy trái tim mình lỗi nhịp trước cô gái nhỏ Hứa Luật. Vậy nên khi anh tỏ tình với cô xong và chờ đợi đáp án thì anh rất hối hận. Biết thế cứ trực tiếp muốn cô đồng ý luôn, chứ đợi thế này khó chịu muốn chết :v :v Tình yêu của anh, có thể không hoàn hảo như những người đàn ông khác. Bởi vì anh tuy là một thiên tài nhưng cũng có nhiều khuyết điểm. Nhưng, anh sẽ dùng hết tất cả những gì mình có để chở che và yêu thương cô đến trọn đời.  Công việc của Đường Tố - Hứa Luật đều ẩn chứa rất nhiều nguy hiểm mà đôi khi nó còn lấy đi tất cả những thứ quý giá của họ. Trong một vụ án khó khăn và phức tạp, bất ngờ Hứa Luật bị cuốn vào. Và cái giá của nó thật quá đáng sợ. Cô suýt chút nữa thì mất mạng và giết cả một người vô cùng quan trọng với mình. Cũng may, Đường Tố đã tìm thấy cô và đưa trở về. Đó dường như là vụ án hay nhất cũng để lại nhiều ấn tượng cùng xúc động cho mình nhiều nhất. Đọc mà tim dường như cũng muốn thót theo nhân vật chính. May là tác giả vẫn còn từ bi ban cho một cái kết HE. Theo như nhiều người thì kết thúc của câu chuyện vẫn chưa hoàn hảo nhưng nó lại hoàn hảo theo một cách rất riêng. Là một pháp y và một nhà tâm lý học phải đối mặt với những tên tội phạm man rợ nguy hiểm nhất thì cái giá phải trả là phải có. Cho nên, việc Hứa Luật vẫn không thể trở lại như xưa là tất nhiên. Nhưng cảm ơn vì ông trời đã để cho Đường Tố bên cạnh cô. Một người đàn ông từng là tảng băng thiên tài lạnh nhạt lại có thể vì cô mà làm tất cả như thế. Để cô có thể mỉm cười mà nói rằng: "Thế giới rộng lớn như vậy! Nhiều người như vậy! Ngay tại thời khắc này, tại căn phòng này... Anh đã ở đây!!!"  Chẳng những Đường Tố siêu siêu yêu thương vợ mà còn chống lưng cho vợ làm chuyện xấu nữa mn ạ. Chả là có một cô nhóc được anh cứu thoát khỏi một vụ án rồi cứ thế bám riết anh không tha. Cô bé ngang nhiên đến trước mặt Hứa Luật bảo cô cần bao nhiêu tiền thì rời đi. Hứa Luật cũng thản nhiên nhận tiền cất đi rồi còn báo cáo với Đường Tố lại chuyện xảy ra. Ai ngờ, thiên tài này vui vẻ bảo cô cứ nhận, xem như tiền bồi thường tổn thương tinh thần :v :v Người ta chỉ là bé con mà vợ chồng nhà này cũng không tha nữa. Hại cô bé khi thấy 2 người kết hôn thì tức giận muốn xì khói. Tiền cũng lấy mà người cũng lấy ???????? Theo mình thấy thì truyện này nam nữ chính đều đáng yêu và dễ thương hết sức. Tuy có nhiều phân đoạn về trinh thám và tâm lý chưa được logic cho lắm nhưng lỗi nhỏ nên có thể bỏ qua. Đọc thưa giãn xả stress ok lắm đấy ạ. Truyện sủng sạch và có sắc nhé. Nên mn nếu thấy hợp thì nhảy ngay đi. Truyện này được edit hoàn rồi, khỏi phải đợi chờ gì hết trơn nữa á ^^ ______________ " ": trích từ truyện #Lạc_Hậu - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Tháng mười, tiết trời cuối thu ở thành phố Giang vẫn còn nắng gắt. Sau giữa trưa, thời tiết đột ngột thay đổi, gió nổi mây vần, những đám mây đen che kín bầu trời, chẳng bao lâu sau, tiếng sấm chớp ầm ầm, từng hạt mưa lớn như hạt đậu rơi xuống nền đất nóng hổi, khiến người qua đường cũng có thể nghe được âm thanh xèo xèo phát ra khi nước mưa chạm mặt đất. Hứa Luật mới ở hiện trường trở về Cục, đã nghe thấy báo cáo Đội trưởng Tô tìm cô. “Biết rồi!” Cô sửa soạn lại một chút rồi mới đi 'phục lệnh’. Thủ trưởng của là Tô Tử Khiêm, cái tên nghe thật tao nhã, thoạt nhìn có thể thấy là người có diện mạo đoan chính, khiêm tốn, nước da ngăm đen, môi hồng răng trắng. Nhưng tuyệt nhiên đừng để vẻ bề ngoài này của anh ta đánh lừa. Ai ở trong Cục cảnh sát của thành phố Giang nghe nhắc tới cái tên Tô Tử Khiêm thì như tiếng sét bên tai. Từ lúc tốt nghiệp trường cảnh sát cho đến khi gia nhập đội hình sự đã phá không ít vụ án lớn. Nhà họ Hứa và nhà họ Tô cũng xem như là thân quen. Tô Tử Khiêm hơn cô ba tuổi, hai người lớn lên trong đại viện, có thể coi là thanh mai trúc mã, hiện tại hai người lại là đồng nghiệp, cùng công tác trong Cục cảnh sát thành phố Giang. Y theo lời bạn bè của Hứa Luật nói: Hai người này không đến được với nhau, quả thực thật có lỗi với đoạn tình duyên này . Cốc! Cốc! Cốc! “Mời vào.” Giọng nam trầm ổn từ bên trong truyền ra. Hứa Luật đẩy cửa vào. Tô Tử Khiêm hiện tại là Đội trưởng đội cảnh sát hình sự, có phòng làm việc riêng. “Tìm em có việc gì sao?” Hứa Luật ngồi xuống cái ghế ở trước mặt, cách bàn làm việc, nhìn chăm chú người đã từng lớn lên bên cô. Ngày xưa gương mặt tuấn tú, trải qua mấy năm trong đội hình sự, anh lại điểm thêm nét cường tráng và lạnh lùng. Trong Cục cảnh sát có không ít người ngầm gọi Tô Tử Khiêm là ‘Nam Thần’ của Cục cảnh sát, Hứa Luật lần đầu tiên nghe thấy biệt danh này liền hỏi lại ngay: Vậy ‘hoa’ của cục đâu? Hai người quá thân quen, nên Tô Tử Khiêm không vòng vo mà vào thẳng vấn đề: “Hình như đã lâu em chưa được nghỉ ngơi?!” “Không cần thiết.” Hứa Luật không hề suy nghĩ mà từ chối thẳng. Tuy rằng tổ pháp y bây giờ không còn khan hiếm người như những năm sáu mươi, bảy mươi của thế kỷ trước, nhưng cũng không nhiều đến mức tùy tiện cắt bớt một người cũng không ảnh hưởng đến công việc.   Mời các bạn đón đọc Anh Phát Bệnh Rồi... Em Đến Đây! của tác giả Quỷ Miêu Tử.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Người Chồng Máu Lạnh
Truyện Người Chồng Máu Lạnh là một truyện khá hấp dẫn của tác giả Hạ Nhiễm Tuyết, truyện dẫn dắt bạn đọc đến câu chuyện tình yêu có thể nói là không biết trước được đúng hay sai và không biết phải làm như thế nào. Dẫu biết tình yêu là thứ khó nằm trong tầm kiểm soát cũng không thể bảo đừng bảo ngưng là dễ dàng từ bỏ được, không biết anh và cô sẽ đi như thế nào chỉ biết rằng một vòng trái đất, họ vẫn mắc vào nhau. Mời bạn đọc truyện ngôn tình thấm đẫm hương vị tình yêu này. Cô gả cho một người đàn ông xa lạ, chính là vì, cô mất đi người đàn ông cô yêu. Bọn họ tương kính như băng, ở chung như nước, chỉ là không biết vì cái gì, của hắn để tâm chăm sóc cô, hắn để tâm dịu dàng với cô, để cho cô nghĩ muốn gần hắn hơn, muốn có được. Mãi đến cô chân chính đích muốn cổ túc dũng khí là lúc cô phát hiện, tình yêu của hắn, sự bảo vệ thủy chúng của hắn đều giành cho một cô gái khác. Ngón tay cô run rẩy, ánh mắt ảm đạm, “Nếu không thích, vì cái gì muốn tiếp cận?” Người đàn ông chỉ là nắm chặt cằm cô , ánh mắt không có nửa phần thương tiếc, “Nếu không có cô, cô ấy nhất định có hạnh phúc.” Trái tim cô co rút, trong mắt động một loại sắp nghiền nát tuyệt vọng. . “Anh có yêu tôi sao?” Thanh âm của cô hơi run rẩy. “Mau nói a?” Người đàn ông đứng lên, mà cô nhưng là thấy được khóe miệng hắn sự khinh thường còn có hèn mọn, cô đã biết đến đáp án. Khi hắn âu yếm cô giá hắn yêu xong trở về, hắn hướng cô đưa một giấy ly, rồi tuyệt tình mà đi. Cô chỉ có thể nhìn bọn họ giống như Kim Đồng Ngọc Nữ , hóa ra từ đầu, bọn họ chỉ là dư thừa. Cô xoay người, vỗ về chiếc bụng của mình, thế giới xung quanh như tan nát. Cái kết cuối cùng cho truyện liệu có mỹ mãn không, lời hồi đáp là gì đây, mời bạn đón đọc truyện. *** Không biết có ai như mình k? Mình rất thích đọc truyện ngôn tình bị ngược. Càng ngược mình lại càng thích. Nhưng kết thúc đương nhiên là phải HE. Đó cũng là lý do làm mình biết đến ” Người chồng máu lạnh”. Truyện cũng vẫn là nội dung xưa xửa xừa xưa: Nam chính đẹp trai lạnh lùng, nữ chính xinh đẹp dịu dàng, vì những hiểu lầm trồng chất mà xa nhau, nhưng định mệnh an bài trải qua bao nhiêu khó khăn họ lại về bên nhau. Truyện ” người chồng máu lạnh” đương nhiên k dừng ở nội dung quá xưa đó, mà thay vào đó là tạo ra những tình cảnh khiến cảm xúc của người đọc phải dâng trào theo. Thậm chí có những đoạn khiến tôi khóc theo(máu chó quá mà). Nam9 lạnh lùng,bá đạo nhưng lại si tình, chỉ vì 1c nói của nữ phụ mà đã đá chết đứa con còn đang trong bụng của nữ9. Cũng là hiểu lầm mà đòi giết nữ9.Sau này vì hành động đó mà a đã đau khổ đến nỗi k màng tính mạng của mình.Nữ9 thì lúc đầu yếu mềm, nhu nhược, nhưng lại rất yêu nam9. Sau này vì hành động đòi tìm ngừoi đòi giết của nam9 mà cô ra nc ngoài. 2 năm sau cô trở lại mang theo 1 ” bánh bao nhỏ” và mang thân phận mới ” người thiết kế nổi tiếng nhất”. Và cuối cùng gặp lại nhau HE thôi. Nữ phụ thì khỏi nói luôn,độ ảo tưởng level max rồi, đo tiểu xảo thì k gì đo được Nói chung, nôi dung k có gì mới mẻ, nhưng bù lại Hạ Nhiễm Tuyết lại bộc lộ được sự khéo léo của mình khiến người đọc bị cuốn hút ngay từ những dòng đầu tiên. Ngôn từ thì giàu cảm xúc, nhiều tình cảnh bất ngờ,tên truyện thôi cũng khiến người đọc biết sự đau tim nó như thế nào. Khuyên là các b k thích thể loại bị ngược thì k nên đọc nhé. *** 1. Truyện này đúng là tập trung hết các thể loại a *gõ mõ tụng kinh* Nam9 ban đầu yêu 1 đứa ích kỉ, vì nhỏ này thích người yêu của nữ9, thế là nhỏ này nhờ nam9 tìm cách chia rẽ nữ9 cùng người yêu Nam9 uy hiếp người yêu nữ9 về mặt kinh tế, buộc anh này cưới nhỏ kia, còn bản thân anh này thì đi dụ nữ9 kết hôn rồi yêu mình Sau nhỏ kia thấy nam9 cưới nữ9 thì k cam lòng, nhỏ này hơi bị hoang tưởng, nó muốn nam9 hi sinh vì nó, dù nó có lấy chồng thì nam9 cũng k được lấy vợ, chỉ thủ mình nó :v Sau lại nó dụ nam chính, giả bộ có thai, lúc này nữ9 cũng có thai, nó giả bộ bị nữ9 làm hư thai, anh nam9 đá nữ9 làm chết mất 1 trong 2 em bé (chị nữ9 mang song thai) Sau chị này nhờ có 1 anh là cấp dưới của nam9 thả đi Sau khi ra đi thì gặp 1 anh khác ở Anh, anh này yêu nữ9, giúp đỡ nữ9, gia đình anh này cũng xem đứa bé như cháu của mình 2 năm sau nữ9 đã thành nhà thiết kế nổi tiếng và trở về (hồi đó nhỏ đáng ghét kia cũng hại nữ9, nói nữ9 ăn cắp bản thiết kế của nó, trong khi nó mới là kẻ ăn cắp, nam9 biết mà cũng k đứng ra bênh vực :v) Lúc này thì nam9 từ từ biết sự thực và đòi li hôn với nhỏ kia (2 người đã kết hôn, nhỏ kia bỏ chồng về bám nam9) Nam9 gặp lại nữ9, hi vọng nữ9 tha thứ Anh người yêu mới của nữ9 biết sự thật, đánh cuộc 1 hồi, chèn ép công ty nam chính xem nam9 có dám đánh đổi tất cả vì nữ9 k, sau đó thì buông tay (anh này quá ngốc ????) Nữ9 trở về bên nam9 Sau đó thì lại có 1 con tiểu tam, âm mưu bắt cóc con nữ9 rồi giá họa cho nhỏ đáng ghét kia, cuối cùng cũng bị phanh phui Qua vụ này thì nam9 lại phát hiện mình bị bệnh (tình huống muôn thuở *quỳ lạy khóc than*) Rồi nam9 cố tình kiu 1 con đáng ghét khác về nhà diễn xuân cung đồ cho nữ9 nghe, sáng hôm sau nhỏ này cho nữ9 1 hit -> bất tỉnh nhân sự vào bệnh viện, về nhà nữ9 gặn hỏi nam9 sự thực tại sao nam9 làm thế -> nam9 sau 1 hồi chối quanh co thì cũng khai thật là mình bị bệnh :v Nhưng mà cuối cùng thì nó cũng HE như bao nhiêu truyện khác Lâu rồi chưa đọc truyện nào thấy "nhũn não" thế này Xin lỗi các nàng nào thích truyện này Có lẽ vì mình k thích kiểu truyện kinh thiên liệt địa thế này, chịu k nổi nam9 kiểu này ???? 2. Tr này motip đầu của ngược, ngược tới ngược lui lại HE vs tra nam. Nữ ko có gì nổi bật trừ ngu hết chỗ nói. Sau 1 hồi vât vã, nữ trư come back vs nam trư. Hơn nửa cuốn tr là chỉ ra nữ trư nhu nhược ra sao, nữ phụ ti tiện khốn nạn cỡ nào và nam trư thì mắc mỗi 1 tội là tinh si thoy mà, a ý cũng nào có tội tình gì đâu, cha mẹ sinh ra a trót ngang tàng bá đạo ko nghe ai lại si tình chấp nhấp vì e nữ phụ làm gì cũng ko tiếc. A ý cũng chỉ "lỡ" đá nữ chủ mất 1 trong 2 đứa bé trong bụng, sai người đuổi tận giết tuyệt vì chị làm a mất đi đứa con "vốn chả có trên đời ". Ko vì cấp dưới của a mở cho chị 1 đường sống thì chị làm gì còn mạng mà gương vỡ lại lành. Dạo này Hạ Nhiễm Tuyết viết tr thế nào ý nhỉ, ta tưởng là sẽ HE vs a Bạch cơ, nhưng a Bạch tốt quá, thâm tình quá, quân tử quá, sao xứng vs nữ trư được. *** “Người chồng máu lạnh” là một truyện mà khiến mình rất mâu thuẫn. Truyện có thể nói là cực phẩm nếu bạn là “không ngược không vui”. Nhưng nếu là một người ghét cẩu huyết, ghét nữ não tàn thì truyện có thể xếp vào loại nhảm nhí, không thực tế hay hay còn gọi là “ngôn tình rác”. Đọc đến đây thôi các bạn cũng hiểu được xiu xíu rồi đúng không nào? Vì vậy ai không thích thể loại này có thể không đọc nha, vì dù sao truyện cũng là công sức của tác giả bỏ ra. “Người chồng máu lạnh”- cái tên thôi cũng khiến người đọc tưởng tượng được về mức độ cẩu huyết rồi. Truyện phải nói là không thiếu bất cứ tình tiết nào hết, ngược nam ngược nữ, ngược mà độc giả phải đau tim. Tô Tử Lạc vốn có người cô yêu, lại xui xẻo bị một bạn nữ phụ ảo tưởng nhìn tới. Khổ ở chỗ là Lê Duệ Húc lại cực kỳ yêu thương bạn nữ phụ không đáng nhắc tên này. Thế là một kế hoạch chả biết nên khóc hay nên cười đã ra đời. Lê Duệ Húc gây áp lực về kinh tế ép người yêu nữ chính lấy nữ phụ. Anh còn lo xa sợ nữ chính vẫn còn yêu anh kia sẽ là hiểm họa cho hôn nhân của nữ phụ. Thế là anh lấy nữ chính về nhà, còn ra sức nỗ lực khiến nữ chính yêu mình nữa. Truyện không có gì đáng nói nếu cái bạn nữ phụ ảo tưởng kia không đứng núi này trông núi nọ, đáng ghét đến nỗi dù mình đã là vợ người khác rồi thì cũng không muốn anh nam chính được lấy người khác. Vì là nữ phụ nên tác giả càng bôi càng đen á mà! Trình độ ảo tưởng của bạn này vẫn chưa đến đỉnh cao đâu, vẫn còn dài lắm! Tiếp sau thì một mớ, một tá các tình huống cẩu huyết xuất hiện. Bạn nữ phụ quay lại giành Lê Duệ Húc với Tô Tử Lạc và đương nhiên ăn thiệt cũng chỉ có bạn học Tô Tử Lạc thôi. Nữ phụ nói mình có thai và bị sảy thai bởi nữ chính, Lê Duệ Húc không hề do dự mà đạp rớt một đứa bé trong bụng Tô Tử Lạc >”< May là chị mang song thai nên còn có động lực sống tiếp đó. Tô Tử Lạc ra nước ngoài và thành một nhà thiết kế nổi tiếng. Lê Duệ Húc thì khỏi nói rồi, bắt đầu chán ghét nữ phụ, muốn quay lại với nữ chính. Truyện ngược bình thường sẽ không quá chú trọng ở phần này, nên nhiều bạn sẽ cảm thấy không đáng khi nữ chính vẫn quay lại với nam chính. Nhưng “Người chồng máu lạnh” thì khác, khúc này thì độc giả đã phải la ó mong Tô Tử Lạc tha thứ cho Lê Duệ Húc đi, đau tim quá rồi thì chị vẫn còn khá kiên định nhá. Bảo đảm ngược nữ bao nhiêu thì ngược nam cũng không thiếu đâu. Số phận đáng thương nhất là Bạch Thiếu Triết, nam phụ điển hình. Anh và chị quen nhau khi ở nước ngoài. Điều đáng nói là Bạch Thiếu Triết không hề thua kém Lê Duệ Húc, ngược lại còn xuất sắc hơn rất nhiều. Nhưng số làm nam phụ thì có tốt cỡ nào anh cũng quay về với vòng tay độc giả mà thôi. Truyện chỉ phù hợp cho những con người ưa cẩu huyết, thích ngược thôi nha. Chống chỉ định với những người không phù hợp, tránh việc đọc xong không thích lại gây war nha! Mời các bạn đón đọc Người Chồng Máu Lạnh của tác giả Hạ Nhiễm Tuyết.
Tim Đập Thình Thịch
Mời các bạn đón đọc Tim Đập Thình Thịch của tác giả Lâm Địch Nhi.
Phong Lưu Đấu Oan Gia
Thiệu Doãn Cương là một công tử phong lưu, mà hắn thì hoàn toàn không có ý định giấu diếm cái sự phong lưu đó của mình. Hắn có một cô bạn thân, gọi là “nam nhân bà”. Bọn họ là oan gia, mỗi lần gặp đều dùng lời lẽ để công kích đối phương. Nhưng hắn lại không thể phủ nhận được, oan gia này có một vị trí vô cùng quan trọng trong lòng hắn. Mỗi một niềm vui, một nỗi buồn, một sự vấp ngã hay một bước ngoặt quan trọng trong đời hắn luôn có sự hiện diện của cô nàng “đàn ông” kia.  Thiệu Doãn Cương vốn cho rằng hai người bọn họ chẳng qua chỉ là bạn tâm giao, hắn không muốn, cũng không dám đi quá giới hạn với Đỗ Lan. Nhưng khi hắn biết có một tên khác đang nhăm nhe đem “nam nhân bà” của hắn đi, hắn lại cảm thấy tức giận. Mà hơn hết, hắn muốn độc chiếm cái vị trí bên cạnh cô nàng kia, không cho bất cứ “sinh vật giống đực” nào đến gần. Hắn vốn tưởng bọn họ chỉ là bạn, cho đến khi kìm lòng không được mà đi quá giới hạn, Thiệu Doãn Cương mới nhận ra hóa ra từ rất lâu, một chữ “yêu” cũng không đủ để diễn tả tình cảm của bọn họ.   Như đã giới thiệu, nam chính của chúng ta là một tên phong lưu, một “ngựa đực” chính hiệu thích gieo giống khắp nơi. Nếu bạn dị ứng với nam chính kiểu này thì: đại hiệp thỉnh rời đi, đây không phải hố dành cho bạn. Bản thân tớ thì cảm thấy, nam chính được xây dựng rất hợp lý. Thiệu Doãn Cương là một người đàn ông đã gần ba mươi, đẹp trai lại có tiền. Người đàn ông độc thân hoàng kim, nếu không phải yếu sinh lý hoặc là gay thì việc có “bạn giường” là điều hiển nhiên. Vấn đề là, cách tên “tiện bại hoại” này đối xử với cô bạn thân của mình rất quân tử. Bọn họ có thể đùa giỡn, có thể trêu ghẹo nhưng hắn tuyệt không bao giờ có ý định giở trò với Đỗ Lan. Cho dù là lúc ghen tuông nhất, lúc muốn giữ cô lại nhất, hắn vẫn luôn hỏi ý kiến cô, tôn trọng cô. Thiệu Doãn Cương có thể bại hoại, có thể phong lưu, có lúc sẽ như trẻ con đùa giỡn nhưng khi đã xác định một người, hắn sẽ toàn tâm toàn ý vì người đó. "Nam nhân bà" có thể không phải người phụ nữ đầu tiên của tiện bại hoại, nhưng sẽ là người cuối cùng, cũng là người duy nhất cùng hắn đi hết quãng đời còn lại. Đỗ Lan là một cô nàng mang vẻ đẹp trung tính, từ tính cách đến ngoại hình. Bởi vì sự cố “cái tên” của mình mà cô kết thành oan gia với tên tiện bại hoại thối nát kia. Thế rồi trong lúc vô tình, bọn họ trở thành những người bạn thân thiết nhất. Có lẽ, chính cái thứ tình bạn này quá dày và quá lớn khiến cô không nhận ra tình yêu nảy nở bên trong. Đỗ Lan trong tình yêu có chút chậm chạp, nhưng một khi đã xác định thì nhất định sẽ dùng cách mạnh mẽ nhất, vang dội nhất để “uốn nắn” người đàn ông của mình. *** Tớ phải thú nhận là lúc bắt đầu đọc truyện này tớ ôm tâm trạng “tìm H” để đọc. Nhưng kết quả thì vượt xa sự mong đợi của tớ. Có thể, ở một khía cạnh nào đó, “Phong lưu đấu oan gia” không đủ ý nghĩa, cũng chả đủ cảm động nhưng với tớ nó đủ tính giải trí, có thể khiến tớ vui vẻ và muốn đọc lại. Các nhân vật được tác giả vẽ lên không phải hoàn hảo nhất, đặc biệt là nam chính, nhưng lại mang một phong cách khác: lạ và thú vị. Lối hành văn cùng mạch truyện được nắm giữ tốt, không làm quá cũng không đứt quãng, xét trên độ dài mười chương thì “phong lưu đấu oan gia” cũng được coi như khá chỉn chu. Nói tóm lại, nếu bạn giống tớ, là một bánh bèo phù phiếm chỉ đơn thuần muốn giải trí, muốn đổi gió, muốn gặp gỡ một đôi oan gia độc miệng, hài hước thì mời bạn dừng chân. Còn nếu bạn là một “queen bee” có xì-tai, nhiều sâu sắc và đặc biệt là dị ứng với hàng không sạch thì chúng ta thực sự không thuộc về nhau rồi, buông đôi tay nhau ra và chúc bạn tìm được hạnh phúc khác.  Review by #Gian_Thần - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Trong công viên nhỏ yên tĩnh, trên băng ghế được quét sơn trắng, nằm đó một quyển tạp chí thương mại không biết bị ai vứt bỏ. Bỗng dưng, một trận gió chiều nhẹ thổi đến, từng trang tạp chí lật lên, phát ra tiếng loạt soạt. Khi gió nhẹ vừa dứt, tạp chí cũng vừa vặn dừng tại một bài phỏng vấn doanh nhân── Phóng viên: “…… Công ty Đông Hạo ăn nên làm ra, tiền đồ sáng lạn, cổ phiếu tăng giá mạnh, đã là gà đẻ trứng vàng trong mắt các nhà đầu tư, Thiệu phó tổng tài có đề nghị gì với giới chơi cổ phiếu không?” Thiệu Doãn Cương: “Cảm ơn đã khen ngợi! Anh cũng đã nói chúng tôi là gà đẻ trứng vàng, nếu hiện tại tôi khiêm tốn thì hóa ra anh nói sai sao? Ha ha…… Muốn mua cổ phiếu đầu tư, tôi không phản đối, nhưng thị trường chứng khoán lên xuống thất thường, ai cũng không thể nắm rõ. Tốt nhất là cẩn thận một chút, nhỡ không may quá trớn lỗ nặng, đến lúc đó đừng tới tìm tôi, tôi không chịu trách nhiệm nha!” Phóng viên: “Thiệu phó tổng tài thật là khôi hài! Căn cứ vào điều tra của tạp chí chúng tôi, Đông Hạo là công ty số một mà người tìm việc hướng đến, đối với chuyện này, anh thấy sao?” Thiệu Doãn Cương: “Thật sự là vinh hạnh! Chỉ cần là người có tài, công ty chúng tôi đều mở rộng cửa chào đón.” Phóng viên: “Cuối cùng, bản thân tôi muốn thay mặt chị em độc giả hỏi anh một câu ngoài lề, Thiệu phó tổng tài anh không ngại chứ?” Thiệu Doãn Cương: “Nghe anh nói vậy, tôi lại thấy sợ…… Đùa thôi! Anh cứ việc hỏi!” Phóng viên: “Vậy tôi không khách sáo! Thiệu phó tổng tài tuổi trẻ, đẹp trai lại giàu có, gia đình danh giá, rất được phái đẹp ưu ái, bạn gái bên người cũng không thiếu, hết người này tới người khác, anh có tự nhân mình phong lưu không?” Thiệu Doãn Cương: “Ha ha…… Tôi bị phán tội sao? Một người đàn ông nếu có được điều kiện giống tôi, muốn anh ta không phong lưu quả thật khó hơn lên trời. Đương nhiên, anh cả nhà tôi là trường hợp đặc biệt!” Phóng viên: “Như vậy, anh tự nhận mình là người phong lưu sao?” Thiệu Duẫn Cương: “Tôi cho tới bây giờ cũng không phủ nhân, không phải sao? Chỉ cần là đàn ông, ai không muốn nếm thử hết các vị son chứ? Tôi bất quá chỉ làm chuyện mà đàn ông cả thế giới muốn làm thôi……” Vai rộng, hông chắc, mông gọn, hai chân thẳng tắp…… Tầm mắt chậm rãi dời lên tới khuôn mặt, sau đó khẽ thở dài ── “65 điểm.” Khuôn mặt thật sự thất bại, cho dù thân hình không tệ cũng chỉ có thể miễn cưỡng cho điểm trên trung bình. Trong quán cà phê, một cô gái rất cá tính tóc cắt ngắn, dáng người cao gầy, khuôn mặt khó phân biệt nam nữ thảnh thơi ngồi trên ghế. Âm thầm soi mói anh chàng xa lạ vừa lướt qua bàn, sau đó bất đắc dĩ thấp giọng thở dài…… Ai…… Vì sao đầu năm nay, đàn ông dáng người tốt thì khuôn mặt lại kém, còn khuôn mặt hơi nhìn được thì dáng người lại không được vậy? Thật sự không phải cô soi mói, cho điểm quá mắc, mà là…… Ai! Nhịn không được lại thở dài một hơi, cô nhàm chán bắt đầu quan sát người đến người đi trong quán cà phê, sau đó tầm mắt bị một cô gái có vẻ sành điệu hấp dẫn. Đùi ngọc mông cong eo thon nhỏ Ngực cao môi đỏ mắt hạnh kiều Tóc mây gợn sóng da trắng sáng Trời sinh vưu vật đẹp yêu nhiêu. (R: xài hết mớ từ học được trong quảng cáo :|) Oa! 80 điểm, không tệ, không tệ! Hiếm khi có được người đạt điểm cao như vậy, nhịn không được nhìn thêm vài lần, thậm chí nhàm chán trong lòng còn làm thơ nữa. Bộ dạng gợi cảm như vậy, vừa đúng là kiểu con ngựa đực nào có yêu thích a! Nghĩ đến tên súc sinh kia, cô không khỏi mỉm cười, nhưng ngay sau đó hai hàng lông mày rậm đầy anh khí nhăn lại…… Con ngựa đực kia là có chuyện gì? Rõ ràng hẹn gặp cô ở đây, lại chậm trễ chưa xuất hiện, bắt cô đợi hơn nửa giờ, quả nhiên là khốn kiếp! Càng nghĩ càng thấy bực, trực tiếp lấy điện thoại di động ra bấm một dãy số rất ít khi liên lạc ── Tút, tút, tút ── đợi hơn mười lần vẫn không có người nghe máy, mày càng nhíu chặt, đang muốn cúp điện thoại thì ── “A-lô……” Âm thanh đàn ông thở gấp khàn khàn vang lên làm cho cơn tức của cô càng dâng cao, lạnh lùng châm chọc. “Mặc kệ ông muốn xuất tinh sớm hay là liệt dương, tôi cảnh cáo ông, nửa giờ sau có mặt ở chỗ cũ. Nếu chậm một phần giây, bản tiểu thư lập tức đi luôn, bạn bè gì cũng dẹp hết!” Một hơi nói xong, cũng không thèm quan tâm phản ứng của đối phương, trực tiếp ngắt điện thoại, sắc mặt đen một nửa. Là tên kia nhất quyết hẹn cô ở đây, bây giờ lại đang lăn lộn trên người em nào, hoàn toàn ném cô ra sau đầu, có thể nhịn được sao? Nhịn được sao? Nghĩ cô cả ngày nhàn rỗi không có việc gì làm đợi hắn hẹn gặp chắc? Cô bề bộn nhiều việc có được không! Một tuần thức khuya làm việc, giờ lại hy sinh giấc ngủ, dậy thật sớm đi gặp hắn, hắn nên cười trộm cộng thêm dâng hương cảm tạ ông trời mới đúng, còn dám cho cô leo cây, lãng phí thời gian quý báu của cô, đúng là khốn khiếp! Bực bội max level, rốt cuộc không còn tâm tình đi thưởng thức trai xinh gái đẹp, tùy tay chộp lấy tạp chí vừa mua ở sạp báo xem, cho qua nửa tiếng chờ đợi này. Nào biết thật khéo, vừa mở tạp chí ra, đập vào mắt là bản mặt đẹp trai nam tính của tên nào đó. Ngưng mắt nhìn lại, thì ra là trang phỏng vấn doanh nhân thành đạt. Mời các bạn đón đọc Phong Lưu Đấu Oan Gia của tác giả Trạm Lượng.