Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Nhiễu Chỉ Nhu

Thể loại: cổ trang, huyền huyễn, mặt than lạnh lùng vô tâm thần tiên công x si tình yêu nghiệt hồ vương dụ thụ, 1×1, hài, ngược tâm, HE. Editor: Canmilia Hồ Vương Chương Hoa đã nhiều lần tự lặp lời thề, lúc nào cũng văng vẳng bên tai: " “Hồ vương Chương Hoa xin thề, kể từ hôm nay, sẽ không bước vào Thúy Phong Sơn một bước, sẽ không gặp mặt Tử Dương Chân Nhân dù chỉ một lần. Nếu làm trái lời thề, nguyện để thiên lôi đánh chết, hồn phi phách tán, vĩnh viễn không thể siêu sinh.” Có thể hắn đã lập nhiều lời thề độc nhưng lại không chịu được nỗi khổ tương tư, vẫn tiếp tục chạy đi gặp người vô tình lạnh lùng kia. Kết quả, lời thề ứng nghiệm, thiên lôi đánh xuống, Ha, chính là tự mình tìm khổ! Tố Tu thật sự nghĩ mãi cũng không hiểu, tại sao Hồ vương phong lưu tiêu sái này lại cuồng dại đến thế. Vì y mà nam phẫn nữ trang, vì y mà quấn quít không rời, cuối cùng thiếu chút nữa còn bị hồn phi phách tán! Báo hại y vốn là thần tiên thanh tâm quả dục cũng bị dính vào tình cảm trần tục, ngay cả là ý chí sắt đá cũng vì hắn mà hóa thành nhu tình. *** Hồ vương Chương Hoa phong lưu tiêu sái, hoa tâm bất kham, một lần vô tình gặp gỡ vị tiên quân siêu trần thoát tục Tố Tu liền nhất kiến chung tình. Năm trăm năm ôm trong lòng mối si tâm, không ngại khó khăn gian khổ vẫn một mực theo đuổi bóng hình người kia. Bị đánh, bị đá, bị lạnh nhạt, bị thờ ơ… Hồ vương chung quy vẫn không hề nản lòng thoái chí. Vì cứu đệ đệ trọng thương trong cơn nguy kịch, hồ vương nuốt lệ vào lòng hứa hẹn cùng tiên quân. Quỳ trước đất trời, ngẩng đầu khấn với thần linh… “Hồ vương Chương Hoa từ lúc này xin thề, kể từ hôm nay, một bước cũng không bước vào Thúy Phong sơn, một lần cũng không gặp mặt Tử Dương Chân Nhân. Nếu làm trái lời thề này, nguyện cho ngũ lôi oanh đỉnh, hồn phi phách tán, vĩnh viễn không được siêu sinh” Đau lòng là thế, khổ sở là thế, nhưng hồ vương thủy chung vẫn không thể buông tay. Mặc kệ lời thề, cho dù có hôi phi yên diệt cũng không kềm được nỗi khổ tương tư. Nào ngờ. Một mối tình si, đổi lại tiên quân thà tự mình hủy dung cũng muốn cùng hắn đoạn tuyệt. Hồ vương triệt để tuyệt vọng. Hắn có thể tàn nhẫn với bản thân, nhưng tuyệt không thể ngoan độc nhìn tiên quân chịu tổn thương. Thiên kiếp đến, trời giáng sấm sét, hồ vương đoạn khí… Chỉ là khi ấy, … Tiên quân đã quay đầu. Ôm trong lòng con hồ ly ngu ngốc si tình, dùng một viên hoàn hồn đan muốn đổi lấy nụ cười của người kia. Nhưng thiên ý trêu ngươi, từ giây phút hồ ly tỉnh lại, đôi mắt sáng trong ấy đã không còn hình bóng tiên quân… Đến tột cùng, là ai nợ ai, là ai phụ ai? Nợ duyên ngày trước, kiếp này trả lại… được không? *** Cảm nhận: truyện đọc khá. Vẫn theo mô típ quen thuộc của Khốn ỷ Nguy Lâu, trước ngược thụ sau ngược công, cuối cùng hốt cú chót ngược luôn hai đứa. Thụ khổ tình truy đuổi công, vì công không tiếc bất cứ điều gì, tự tôn, mặt mũi, địa vị, thậm chí đến cả tính mạng nhưng vẫn bị công lạnh lùng xua đuổi, cho đến khi tuyệt vọng, cho đến khi thân hãm trong nguy khốn không thể vãn hồi thì công bỗng chốc quay đầu… Chương Hoa là hồ ly nhưng lại si tình hơn bất kỳ ai khác. 500 mải miết đuổi theo một bóng hình vô vọng, không ngại mất mặt hóa thành nguyên hình đào nhân sâm ngàn năm, không sợ khó khăn thức trắng ba đêm để hái về bằng được đóa Thiên Sơn Tuyết Liên tươi mới cho người kia làm thuốc, mặc kệ những việc đó đối với người kia chỉ đơn giản như một cái phất tay. Tất cả chỉ vì muốn người trong lòng được vui. Tố Tu, vị thần tiên phiêu dật tuấn mỹ nhưng lãnh mặt lãnh tâm, quá khứ từng bị người yêu nhất thương tổn mà trở nên sợ hãi, mất lòng tin vào tình yêu. Dù cho tận mắt thấy Hồ vương si mê quấn quýt mình, vì mình lâm vào khổ ải, tiên quân vẫn như cũ ngoảnh mặt làm ngơ. Dù cho trái tim đã lần nữa trỗi lên những cung điệu lạ lùng, thần nhân ấy vẫn cố chấp mà dùng băng giá từng tầng rồi từng tầng phủ kín. Mãi cho đến khi Hồ vương thực sự buông tay, tiên quân mới hoảng hốt nhìn lại. Thì ra, hình bóng con hồ ly ngốc ấy, đã khắc sâu trong lòng. Cứu người, không tiếc đan dược quý giá, rốt cuộc đổi lại… là lần nữa đánh mất tim mình. Chương Hoa mất trí nhớ, lại trở về là một Hồ vương tiêu sái phong lưu, đi giữa bụi hoa cũng không hề lay dính dù chỉ một mảnh lá. Tiên quân không cam lòng, bắt giữ Hồ vương, bướng bỉnh đòi Hồ vương trả cho mình mảnh tâm đã bị hắn trộm mất. Nhưng Hồ vương nào còn nhớ gì nữa, không những không dùng ánh mắt si mê mà nhìn tiên quân, lại còn vô tình tổn thương tiên quân. Thương ở trên vai, mà sao đau lại trong tim. Một hồi si mê một hồi thương tổn. Một mối chân tình một mảnh ký ức vỡ tan. Thì ra duyên định đã từ hơn năm trăm năm trước, vì ai mà tiên quân trở nên vô tình, lại vì ai mà Hồ vương đau khổ thương tâm. Tất cả, vòng đi hơn mười tám vạn ngày đêm, đến khi ngoảnh đầu lại… … hóa ra là một mối nghiệt duyên kéo dài…. Vẫn như cũ, văn phong lúc nhẹ nhàng hài hước, khi lãng mạn ấm áp, lúc lại đau triệt nội tâm. Trách tiên quân lạnh lùng lại không thể giận tiên quân vô tình, thương Hồ vương si tình lại không thể thứ tha ngày xưa hắn yếu nhược làm người yêu đau khổ. Truyện ngược tâm một cách dịu dàng, ngược không phải tê tâm liệt phế nhưng vẫn nhè nhẹ thấm vào trong lòng. Như đã nói, vẫn phong cách cũ của Khốn Khốn, tuy dằn vặt lẫn nhau nhưng đến cuối cùng, “người có tình sẽ trở thành quyến thuộc”, Hồ vương si tình ngốc nghếch sau chót vẫn thành công bắt được cả thân lẫn tâm của mỹ nhân, mà tiên quân tưởng như lạnh lùng vô cảm lại có thể mỉm cười ôn nhu mà hôn lên bờ môi mềm mại của ái nhân chỉ để nỉ non một câu: “Đồ ngốc, ta thích ngươi.” *** Chút ngoài lề của người viết review (nếu muốn đọc truyện hay cân nhắc edit thì không nên đọc cái này nha! ^^”): Thú thật là truyện của Khốn Khốn đọc tuy ngược mà rất sảng khoái, không có cảm giác tức muốn lật bàn hay xách dao chém chết cha thằng tra công hay tên quỷ súc thụ các loại, nhưng bản thân Gek lại không thích bộ này bằng “Phược long” hay “Siếp nhãn phong lưu”, trừ khúc đầu bạn thụ theo đuôi anh công rất dễ thương và hài hước hay phiên ngoại dụ dỗ anh công lên giường thì khúc ngược nó cứ… sực sực, cảm giác không được tự nhiên không được trôi chảy, và phản ứng của anh công khi bị thụ tổn thương vẫn có gì đó dường như quá dễ dàng buông tay. Ngoại trừ chút “sạn” này ra, còn lại toàn truyện vẫn ổn, thụ của Khốn Khốn vẫn cứ đáng yêu và đáng thương như thế, còn công thì dù trước đó có lạnh như nước đá hay đơ như cây cơ thì vì mấy em thụ cũng hóa thành vũng nước ngọt chết người! =))))))))))))) *** Huyền huyễn, hài xen ngược, lạnh lùng tiên quân công x phẫn nương hồ vương thụ, thụ truy công Thanh niên áo trắng vì người yêu phản bội mà lạnh lòng phàm, đi theo con đường tu đạo, trở thành Tử Dương chân nhân Tố Tu. Một ngày kia, thế giới bình yên của y bị một con hồ yêu nhảy vào quấy phá. Đánh không được, đuổi không xong, dù gì người ta cũng là hồ vương pháp lực hơn người. Chương Hoa đối người kia nhất kiến chung tình, không tiếc nam phẫn nữ trang, biến thành một tên bán nam bán nữ. Thế nhưng, có đúng là hắn vừa gặp đã yêu y? Hàng của Khốn Ỷ Nguy Lâu thì kiểu gì mình cũng xem dù ngược công hay ngược thụ. Hiếm có ai viết văn độ dài tầm trung mà chắc tay, không đầu voi đuôi chuột được như chị. Truyện này liên quan tí với Phược Long (cũng đã edit hoàn). Edit: Canmilia ***   Thụ là Hồ Vương, công là Tử Dương Chân Nhân. Công lên núi Tuyết Sơn hái thuốc thì gặp thụ do độ kiếp mà bị thương. Thụ gặp công thì nhất kiến chung tình, ngày ngày quấn lấy công. Vì công nói không thích nam nhân mà giả nữ mặc váy cài trâm , mặt thụ vốn tuấn tú mà tô son trát phấn thành dạng bất nam bất nữ. Thụ yêu công 500 năm, có tình địch là Tam công chúa Long tộc. Hai người ngày ngày gặp nhau là đánh nhau mắng chửi nhau các kiểu, tuy là tình địch nhưng hai người không giống như các tình địch khác giết nhau tính kế nhau. Thụ yêu công tới mức mạng cũng không cần, theo đuổi 500 năm lần nào cũng bị đánh . Leo vào nhà công thì bị công đá ra ngoài , nguyện hiện về nguyên hình để bắt nhan sâm ngàn năm cho công vì đó là thứ công thích . Nguyện đợi ba ngày trên núi tuyết để lấy Tuyết Liên Sơn cho công luyện đan. Có lần công tới yêu giới hái thuốc, thụ đòi đi theo, lúc thấy công bị yêu quái cấp thấp tấn công, thụ chưa kịp nghĩ gì chay tới cản cho công rồi bị thương. Công tức chửi thụ, chửi thì chửi nhưng vẫn rất dịu dàng chăm sóc cho thụ. Để thụ ngủ trên giường của mình. Công bị thụ ngày ngày nói lời thâm tình với hi sinh, mặt dày quấn lâu nên công dần quen thụ ở bên cạnh rồi động tâm. Kiếp trước công bị phụ lòng nên không muốn yêu thêm ai nữa. Vì vậy công đuổi thụ đi, uống thuốc để quên đi thụ. Nhưng bệnh tương tư là tâm bệnh chứ có phải thân bệnh đâu mà chữa. Đúng lúc ấy em của thụ bị đạo ãi lừa lấy nội đan, không có thuốc cải tử hoàn sinh của công thì cứu không được. Thụ đành phải tới xin công thuốc , công đồng ý nhưng với điều kiện là thụ không được xuất hiện trước mặt công nữa, còn để thu thề trước mặt công. Thụ nghe điều kiện công thì lòng đau như cắt, công cũng chả khá khẩm hơn, cuối cùng thụ nhận thuốc rồi quay về không quay đầu lại. Đưa thuốc cho em trai uống xong thụ bắt đầu tính toán đi Tuyết Sơn để chịu thiên kiếp. Công thì nhớ thụ không chịu nổi bèn đến yêu giới tìm thụ nhưng thụ đã sớm tới Tuyết Sơn. Lúc công tới gần thì thiên kiếp của thụ vừa đánh xuống, công thấy thụ ngã xuống không còn sinh mệnh, nhưng công đút đan dược cho thụ để thụ sống lại. Công đưa thụ về nhà mình chăm sóc thụ, cuối cùng tỉnh lại thụ không nhoa gì mình. Công giữ thụ lại chăm sóc,từng nhiều lần hỏi thụ muốn khôi phục trí nhớ hay không ,thụ chỉ cười cho rằng 500 năm chả có gì quan trọng nên không muốn nhớ lại , tới khi hai cung nữ tới rước thụ đi thì về. Công từ hôm đó ngày nào cũng lén đi rình thụ để ngắm thụ, trốn trên trần nhà để nhìn thụ, mất hết cả tiết tháo. Công nghe thụ tới một bữa tiệc nên đi để gặp thụ, lại bị bạn thụ cà khịa có không giữ mất thì tìm. Bạn thụ sắp xếp cho thụ với em gái mình đám cưới , tức tình địch của thụ. Công nghe vậy hỏi thụ nhưng thụ vẫn đồng ý cưới, công tức bỏ về. Tới hôm cưới thì thụ bị tình địch chửi, bạn thụ vào cản thì hai anh em đánh nhau, lúc đó thì công xông lên cướp rể. Công dẫn thụ về rồi nhốt thụ trong phòng, bạn thụ tới cứu, bạn thụ với công đánh nhau ngang tay, nên bạn thụ điều khiển thụ cầm kiếm đâm công. Công không tránh để thụ đâm, rồi đuổi cả hai người đi. Thụ cảm thấy đau lòng nhưng không nhớ được gì đi gặp tình địch nghe tình địch chửi mới biết hoá ra mình từng theo đuổi công cuồng nhiệt cỡ nào. Đi hỏi hai cung nữ thiếp thân thì càng rõ ràng hơn lúc mình yêu công mất tiết tháo cỡ nào. Thụ nhớ lại thì tới nhà công, kiên trì phá kết giới để gặp công. Công ra gặp nhưng lạnh lùng với thụ, đuổi thụ đi. Thụ đành phải tự rạch mặt mình uy hiếp công, đúng như dự đoán công lập tức ngăn cản giữ thụ lại ở nhà. Mấy ngày ủ trong phòng luyện đan để chế đan hồi phục da lại thụ. Lúc tình địch thụ tới gặp công thì công nói là công yêu thụ muốn cùng thụ bên nhau. Thật ra công bài xích với tình yêu vì kiếp trước công yêu thụ tha thiết, nhưng vì lý do gì đó hai người không bên nhau được. Nên kiếp này thụ mới bất chấp theo đuổi công. P/s : Nghe Chín Vạn Tự để có cảm xúc hơn khi đọc :> Mời các bạn đón đọc Nhiễu Chỉ Nhu của tác giả Khốn Ỷ Nguy Lâu.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Thiếu Tướng! Vợ Ngài Có Thai Rồi!
Ám Quang sinh ra vào những năm sau tận thế sống cùng với tang thi, lúc còn nhỏ thì mẹ đã chết , nhiều năm lăn lộn trong thế giới cấp ba. Năm bốn mươi  lăm tuổi hắn từ dân chạy nạn đường phố trở thành cao thủ bậc nhất Hoa Họa. Hy sinh anh dũng trong trận chiến cuối cùng với tang thi,  cùng tang thi vương đồng quy vu tận, bóng tối bao trùm nhân loại gần bảy mươi năm chấm dứt, nghênh đón một tương lai mới. Lúc một lần nữa mở to mắt, thời gian đã qua ba ngàn năm. Lúc còn chưa rõ tình cảnh của chính mình thì bi kịch bị đóng gói mang tặng cho người ta. *** Biết bộ này lúc mới hoàn, đọc qua văn án, bookmark rồi bỏ xó. Tự nhiên hôm nọ lại lôi ra đọc thử. Thiệt tình hối hận vì đã không đọc sớm hơn, nếu vậy thì đã biết được một bộ hay như vậy sớm hơn rồi. Thiệt bộ này ban đầu đọc thì cũng tạm được thôi, thụ manh thì manh cơ mà thấy bố láo quá, công thì kiểu yêu chóng vánh, thấy không thực. Ờ cơ mà vẫn đọc tiếp, và may mắn là đã đọc tiếp! Càng về sau cách khai thác cốt truyện càng tốt, nói chung thì lỗi vẫn còn, cơ mà có thể xí xóa được. Thụ từ một trẩu tre bố láo dần có trái tim, có tình cảm, biết quan tâm đến gia đình, bạn bè, và hơn hết cả là tình cảm thụ dành cho công vô cùng sâu đậm. Càng về sau càng thương thụ, thương cho cái quá khứ lạnh lẽo của em, khóc vì ẻm muốn hết cuộn giấy. Hai chữ “ngây ngô” mà ẻm trưng ra thực ra chỉ để thả thính thiên hạ, chứ ẻm mạnh mẽ, quyết đoán và thậm chí đôi lúc tàn nhẫn vcl :))), bất quá tàn nhẫn vs ai chứ không phải với người ẻm thương yêu. Thích cái cách hai người họ bảo vệ nhau từng chút một, thích cái cách công cưng chiều thụ, thích cả cái cách thụ vì công mà làm hết thảy. Anh công thì chuẩn rồi, ôn nhu có, mạnh mẽ có, quyết đoán có, thê nô có, chiếm hữu dục cường cũng có :3. Tình tiết đánh nhau khá ổn, có máu me, nói chung thì vẫn bàn tay vàng lấp lánh thôi chứ chả có gì nhiều :)))). Couple phụ khá là cảm động, nhất là pháo hôi công và con nuôi của ẻm, chời ơi đau cái câu “Tôi chờ người ngàn năm …”. Couple bạn của thụ vs tra công cũng tội, lúc đầu ghét vcl tại vì thằng tra công, tới cái lúc tra công bị biến thành zombie mà vẫn không ăn thịt bạn của thụ thì tui ngồi khóc chục dòng sông ;_;. Nói chung thì lâu quá (2 tuần :)))) mới đọc lại đam thành ra khá dễ tính với bộ này, nếu không đã bỏ từ mấy chap đầu. Bộ này công thụ super hoàn hảo, bàn tay vàng lấp lánh, bug mấy chap đầu nhiều nhưng về sau càng ngày càng chắc tay, thể loại huyền huyễn nên đừng trông chờ nó thực thụ gì ở đây, nhưng hơn hết là nó cmn hợp gu của tui :3333 . Edit tốt, văn trôi chảy dễ đọc, dùng từ sinh động :))) (móa mấy đoạn phọt óc đọc rợn vcl) Sẽ đọc lại  Thật ra sau khi tui đọc cái review của tui và tui đi đọc lại bộ này thì … ôi thôi được rồi tui chỉ cần nhìn vào điểm sáng là tình cảm hai người cực kì mãnh liệt và tìm đọc mấy đoạn ngọt ngào của hai người là được rồi không nên quan tâm đến thứ khác đâu! ;_; Kiểu lúc này chắc đói đam dữ thần … Chấm điểm: 4,0 / 5 vì “một nắm khi đói bằng một gói khi no” :)))). Nói vậy chứ mấy thiếm có thể lướt bớt mấy chap đầu rồi đọc mấy chap sau thử xem, cũng hay mà, thật! Mời các bạn đón đọc Thiếu Tướng! Vợ Ngài Có Thai Rồi! của tác giả Diễm Quỷ Thất Nương.
Quỷ Tế
Lễ tế quỷ linh ẩn giấu dưới đáy biển sâu Chẳng qua chỉ bởi nhân tâm lan tràn quỷ kế mà ra. *** Đêm mưa như trút nước. Đây là một thôn trang nhỏ cạnh bờ biển, có đông đúc mấy cũng chỉ hơn 10 hộ gia đình, một khi đụng phải một buổi tối thủy triều dâng cùng mưa to xối xả này, mọi nhà lại càng đóng chặt cửa sổ. Ông Táo làng ở cửa thôn dưới cơn cuồng phong bạo vũ xâm nhập sớm đã bị đánh đến ngã trái ngã phải, mặt không chút thay đổi ngã nghiêng trên mặt đất, làm cho thôn vốn đã không hưng thịnh này càng tăng thêm phần cô quạnh. Trên thuyền chài cạnh biển, lưới đánh cá sợi đay rách mướp vung vẫy trong gió, thân lưới vốn đã không đầy đủ lắm bị mưa to vùi dập đến tả tơi, vài sợi chỉ đay bị hất che trên boong thuyền lem luốc, phảng phất như đang cười nhạo sự lạnh lùng của ông Táo làng. Có cụ già muốn ra ngoài nângông Táo làngdậy, ai ngờ vừa mở cửa chợt nghe được trong gió truyền đến trận trận gào khóc thảm thiết, trên con đường đất trong thôn đồ bằng tre cỏ mây trộn lẫn với lông gà hạt thóc bay loạn đầy trời, hơi chút không chú ý sẽ bị đập trúng. Thôn nho nhỏ tựa như mắc tội bị trời giáng cơn thịnh nộ vậy, trong khoảnh khắc âm tà đầy trời. Mời các bạn đón đọc Quỷ Tế của tác giả Hoàng Thành U Hỏa.
Cổ Thuật Phong Quỷ
Từ xưa đã có ba phái quỷ phong đó là ngự thú, cản thi, thầy phong thủy, thợ cản thi, người ngự thú, phái nào cũng có những năng lực khác nhau, họ đều là những người dẫn đầu trong nghề trộm mộ này. Thầy phong thủy là người chuyên dùng dị thuật đuổi quỷ trấn tà, bọn họ thời kính quỷ thần, tâm trí cơ linh, nhưng đã thoái ẩn hậu thế bấy lâu. Ngự thú là người thích huấn luyện mộ thú tương tự mèo đen, có câu chó hiểu tính người mèo hiểu tính quỷ, đó chính là lý do vì sao họ dùng mèo. Thợ cản thi họ chưa bao giờ để người khác nhìn thấy mình, bọn họ thường xuyên cản thi ngày đi ngàn dặm, chính là người thần bí nhất. Còn tôi chính là một người sinh viên bình thường, sau khi tiếp nhận thuật phong quỷ, cơ duyên xảo hợp mà kết bạn với một nhóm trộm mộ quái tài, cũng liên lụy đến sự kiện thần bí quỷ dị 70 năm trước. Nhân vật chính: Sở Dương, Đao Phong. Vai phụ: rất nhiều. Biên tập Tấn Giang đánh giá: Sở Dương vốn là một sinh viên tốt nghiệp đại học ăn không ngồi rồi, sau khi kế thừa thuật phong quỷ, có chút năng lực đối phó thánh vật thần quái. Ngày nào đó, trẻ con trong thôn chạy tới núi hoang khủng bố âm u không về, phụ huynh của đứa trẻ đến Sở gia cầu trợ, Sở Dương bị cha đá đi hỗ trợ. Trong khoảng thời gian đó, cậu không may bị mộ thú của trộm mộ cắn bị thương trúng độc, vì vậy bị bắt đi theo Đao Phong bắt đầu hành trình trộm mộ, mục đích chuyến này của họ đều có liên quan mật thiết đến sự kiện quỷ dị thần bí 70 năm trước...... Văn chương tràn ngập hơi thở thần quái, lời mở đầu giới thiệu tình tiết của thuật phong quỷ làm cho người ta cảm thấy hơi ớn lạnh, nhưng tác giả dùng ngôn ngữ khôi hài dí dỏm cho nhân vật chính hòa tan sắc thái khủng bố, làm cho người ta cũng có thể cười thoải mái. Tình tiết trộm mộ về sau càng hồi hộp đan xen, 70 năm trước tới cùng đã xảy ra chuyện. *** Tôi giơ đèn pin, khom lưng đi trên dốc Hoang Tước sau núi, hiện giờ đang là nửa đêm canh ba, bầu trời tối đen như mực ngay cả một ngôi sao cũng không có, trăng khuyết mờ mịt giấu trong mây, một chút ánh sáng cũng keo kiệt không chịu cho. Chung quanh gió lạnh từng trận, hoang vu yên tĩnh khiến cho lòng người ớn lạnh, tôi khép chặt quần áo, thầm nghĩ mau chóng đối phó việc này cho xong, về nhà lên mạng chơi game. “Tiểu Sở à, Tiểu Sở!” Chú Ngô cùng theo tôi đến đây rụt cổ đi phía sau tôi, trong miệng không ngừng kêu to, trên tay cứ mãi chọt sau lưng tôi. “Sùy.” Tôi không nhịn được trở tay vẫy ông ấy ra, lại bị ông ấy đưa tay chọt tới, thế nhưng tôi hiện giờ tập trung tinh thần cao độ, toàn bộ tâm tư đều đặt phía trước, căn bản không rảnh quay đầu lại nhìn ông ấy. “Chết tiệt! Tôi nói cho chú biết đừng chọt tôi nữa, còn chọt nữa tôi chọt thủng mắt chú đó.” Rốt cuộc bị ông ấy chọt đến trong lòng nổi lửa, tôi cau mày ngừng bước, con mắt tiếp tục nhìn bốn phía, sợ bỏ sót tí ti điểm khả nghi gì đó: “Chuyện gì, nói mau, nơi này không yên ổn đâu, chúng ta phải tốc chiến tốc thắng, không có thời gian chậm trễ nữa.” “Đó, đó là cái gì.” Chú Ngô dừng một chút, trong giọng nói lộ ra một tia run rẩy kỳ quái: “Tiểu Sở à, con làm ơn quay đầu lại xem liếc mắt xem giùm chú, sao chú cảm thấy phía sau có cái gì đó đang đi theo mình.” Cái gì ăn no rững mỡ không có chuyện gì làm đi theo dõi ông già bê như ông chứ? Trong lòng tôi khinh thường âm thầm phun ói, mặt ngoài lại bộ dáng lạnh lùng quay đầu lại: “Chỗ nào đâu, sao tôi không thấy.......” Còn chưa nói xong, cả người tôi đã cứng đờ tại chỗ, nào ngờ đâu sau lưng ông già Ngô thật sự có thứ gì đó, hơn nữa thứ kia xuất hiện vào loại thời điểm này, tuyệt đối có thể dọa người bình thường tè ra quần. Ông nội đã sớm nói với tôi, làm người phải để lại ba đường sống, hôm nay tôi xem như đã chân chính hiểu được đạo lý của câu này, sớm biết thế đánh chết tôi cũng không xem thường ông già bê này, ông bác này, con mẹ nó ông ấy thật là có bản lãnh có thể vẫy gọi được món hàng này tới đây.   Mời các bạn đón đọc Cổ Thuật Phong Quỷ của tác giả Hoàng Thành U Hỏa.
Tháng Năm Qua
Review bởi: Cucu ???? Giới thiệu: Đó là chàng trai tôi yêu. Người cùng tôi đi qua những năm tháng thanh xuân tao nhã khi xưa. Quý Khâm Dương – công, Tạ Mạnh – thụ, mỹ công soái thụ là hai nhân vật chính. ???? Đây là một câu truyện nhẹ nhàng, ấm áp từ thời thanh xuân đến lúc trưởng thành. Tạ Mạnh vì một vài lý do mà đến học tại Trung học W, vốn là một trường tầm thấp so với năng lực của cậu. Những tưởng cuộc sống cấp 3 sẽ trôi qua một cách bình lặng, ấy thế mà định mệnh lại cho cậu gặp gỡ Quý Khâm Dương và thế là từ đây cuộc đời cậu đã rẽ sang một bước ngoặt mới. ???? Nếu ví Tạ Mạnh như dòng nước êm ả mà có chút lạnh lẽo, thì Quý Khâm Dương tựa như ánh Mặt Trời toả hơi ấm cho dòng nước ấy. Hai bạn từ lúc quen biết đến lúc thân thiết cũng tốn một khoảng thời gian kha khá, vì vốn dĩ hai bạn như ở hai thế giới khác nhau. Một Tạ Mạnh mồ côi cha mẹ, sống với bà từ nhỏ, gia cảnh bình thường, là học sinh giỏi toàn diện, trò cưng của bao thầy cô. Một Quý Khâm Dương đẹp trai, nhà giàu, có chút nổi loạn bất cần, điển hình của học lệch :))) Nhưng trong sự đối lập ấy lại tồn tại một sợi dây liên kết kỳ lạ khiến hai bạn không kiềm lòng được mà luôn để ý đến đối phương rồi rơi vào hố tình lúc nào không hay. Cùng nhau học tập, cùng nhau phấn đấu, cùng nhau trải qua khoảng thời gian đẹp nhất của thời thanh xuân, cùng nhau sóng vai vượt qua bão táp cuộc đời. Tình cảm của hai bạn chính là thứ bao người mơ ước và ngưỡng mộ. Trong truyện cũng có vài "người thứ ba" le lói nhưng hoàn toàn không chen được chân nào vào giữa hai bạn, đọc rất an tâm luôn :))) ???? Bên cạnh tình yêu, truyện còn chú trọng khắc hoạ tình bạn và tình gia đình. Nhóm bạn thân của hai nhân vật chính gồm Giang ngu ngốc, Tề mama, Trác người sắt, Hàn đại gia. Tổ hợp này cũng lắm chuyện cười ra nước mắt, khóc xong lại cười. Đó là chuyện tình ảo tung chảo của Giang Giang và "nữ thần Nhu Nhu", là quá trình theo đuổi vợ đầy khó khăn gian khổ của Hàn đại gia, là chuỗi ngày "ăn thức ăn cho chó" của cả nhóm mỗi khi Tạ Mạnh và Quý Khâm Dương tung đường. Nhưng ấn tượng nhất với mình là câu chuyện của Trác Tiểu Viễn - Trác người sắt, thật sự cảm động và day dứt, mình không muốn spoil nên các bạn hãy đọc truyện để cảm nhận thêm nhé, cũng may đến ngoại truyện thì cuộc đời bạn ấy cũng có tí gọi là màu hồng. ???? Đoạn cấp 3 trong truyện rất xuất sắc, nhưng từ giai đoạn đại học trở đi thì hơi kém nhiệt một chút. Có thể do bước chuyển tiếp từ cấp 3 lên đại học của hai bạn yên ả quá khiến mình cảm thấy hơi không thực tế :v Đoạn lập nghiệp của hai bạn cũng khai thác chưa sâu sắc lắm, đọc vẫn biết là khó khăn đấy vất vả đấy mệt mỏi đấy nhưng lại không cảm nhận được những khó khăn vất vả mệt mỏi ấy, có thể vì giọng văn nhẹ nhàng quá chăng? Tổng thể truyện đem lại một cảm giác rất yên bình, sau bao sóng gió thì mặt biển lại lặng yên, người có tình vẫn ở bên nhau, những gì tốt đẹp vẫn vẹn nguyên như ban đầu. Giọng văn của bạn Red de Ed thật sự hợp với không khí của truyện, thỉnh thoảng đọc mấy lời tâm tình cuối chương của bạn cũng thú vị lắm ❤️ Nhiệt liệt đề cử cho bạn nào cần tìm chút bình yên cho tâm hồn sau những ngày dài đối mặt với cuộc sống khắc nghiệt nhé ❤️ . . . . . Một chút tâm sự hơi không liên quan: Lúc đọc truyện này mình chợt nhớ tới Mười năm yêu anh nhất, tác giả Vô Nghi Ninh Tử. Cùng là gặp nhau thuở thiếu thời, cùng là bên nhau ngày mưa gió, nhưng một bên thì được hưởng quả ngọt, một bên lại chỉ toàn đắng cay... *** Văn án: Đó là chàng trai tôi yêu. Người cùng tôi đi qua những năm tháng thanh xuân tao nhã khi xưa. --- Biên tập đánh giá: Vốn là học sinh xuất sắc, song vì thi không đủ điểm mà Tạ Mạnh đến học ở Trung học W. Tại đây cậu gặp gỡ Quý Khâm Dương – một người có tính cách hoàn toàn đối lập mình. Trong những năm tháng thanh xuân dào dạt tại Trung học, hai thiếu niên dần nảy sinh tình cảm, cùng nhau thi lên Đại học. Trải qua thanh xuân, qua những mơ mộng cùng trui rèn trong cuộc sống, tình cảm hai người càng lúc càng sâu sắc, để sau cùng trở về quê cũ, cả hai lại cùng nắm tay làm bạn đời, ôn chuyện những tháng năm qua. Tác giả dùng bút pháp dịu dàng, đem những năm tháng xanh tươi ấy kể lại mượt mà, từng chút tinh tế triển khai, khắc hoạ sâu sắc hình tượng hai thiếu niên tới lúc trưởng thành, thanh xuân tùy ý bung nở. Kết hợp phong thổ nhiều nơi, cùng sự khác biệt giữa sinh hoạt đời thường và thực tại cuộc sống, câu chuyện xoay quanh tình bạn, tình thân cũng như tình yêu của hai nhân vật chính, khiến độc giả tựa như đi qua tháng năm, đi qua liên tiếp quá khứ và tương lai. Câu chuyện về quãng thời gian trôi qua như nước, như hoa mĩ quyến, về tuổi trẻ như mộng, vừa tốt đẹp, cũng rất đỗi dịu dàng. --- Đây có lẽ là một trong những câu chuyện ấm áp nhưng lại khiến mình khóc mười lần như một, không phải vì đau lòng, mà là vì câu chuyện quá đỗi ấm áp và thực tế, đến nỗi khiến mình tin rằng, trên đời này hóa ra tình yêu và tình bạn cũng có thể đẹp đến như vậy. Truyện kể về thành phố Giang Nam - nơi có 6 người bạn thân thiết đã cùng nhau trải qua cả thời thanh xuân cấp 3 đến tận lúc già với mọi buồn vui, hạnh phúc, đau khổ, mất mát,... Đó là: Quý Khâm Dương, Tạ Mạnh, Tề Phi, Trác Tiểu Viễn, Trương Giang Giang và Hàn Đông. Tình yêu của Quý Khâm Dương và Tạ Mạnh khá êm ả như một dòng suối, không có nhiều chuyện để ngược nhau. Nhưng không hiểu sao nó lại khiến mình cảm thấy chuyện tình này vô cùng thật. Dĩ nhiên, trong cuộc sống không phải lúc nào cũng viên mãn, hai người cũng phải hy sinh vì nhau khá nhiều. Trong đó, có một chi tiết mà mình khá thích, đó là Quý Khâm Dương rõ ràng hát rất hay, có khả năng sáng tác tốt và sở hữu một ngoại-hình-sinh-ra-để-làm-người-nổi-tiếng. Nhưng ngay từ cấp 3, cậu đã có ý nghĩ muốn bảo vệ tình yêu của mình bằng cách lùi về phía sau hậu trường làm một nhà sản xuất âm nhạc, chứ không chường mặt lên phía trước làm một nghệ sĩ đa năng để hưởng thụ mọi tiền tài vật chất mà sự nổi tiếng mang lại. Không phải vì Quý Khâm Dương không thích nổi tiếng, mà vì cậu nghĩ rằng: Nếu có một ngày mình nổi tiếng, áp lực dư luận làm người của công chúng sẽ là trở ngại cho Tạ Mạnh, thà mình lui về sau, ai quan tâm một nhà sản xuất âm nhạc tính hướng như thế nào chứ! Không hiểu sao, mình thật sự rất cảm động trước tình huống này, bởi vì đơn giản là mình làm trong ngành giải trí, mình quen biết một cặp đôi đã bên nhau gần 7 năm, cũng có một người là nhà sản xuất âm nhạc như Quý Khâm Dương vậy. Không phải anh ấy không thể hát, mà vì anh ấy muốn bảo vệ người yêu và chuyện tình cảm của mình nên tình nguyện lùi về phía sau. Chính vì vậy, mặc dù câu chuyện của Quý Khâm Dương và Tạ Mạnh rất ngọt ngào, nhưng mình không hề thấy nó ảo, mà tin rằng, chỉ cần có tình yêu thật sự, chuyện tình đẹp như vậy vẫn hoàn toàn có thể xảy ra! Bên cạnh đó, bất kỳ ai đã đọc qua truyện này cũng đều đồng ý với mình rằng, câu chuyện tình giữa Quý Khâm Dương và Tạ Mạnh thật sự rất đẹp, nhưng đẹp nhất, đáng trân trọng nhất vẫn là tình bạn giữa 6 người họ. Lập nghiệp ở Bắc Kinh, phải chịu bao nhiêu vất vả trong sự nghiệp, đồng tiền tích lũy được là vô cùng khó khăn, nhưng chưa cần Tiểu Viễn mở miệng vay tiền để chữa bệnh cho cô em gái, Quý Khâm Dương và Tạ Mạnh đã sẵn sàng đưa hết tiền cho bạn không chút chần chừ; Trương Giang Giang - người vì bênh bạn bè mà sẵn sàng tiết lộ sự thật mất mặt của bản thân trước mặt “cô gái” cậu thích để bảo vệ cho Tạ Mạnh và cũng là người khi bà của Tạ Mạnh qua đời, đã khóc thật nhiều hơn cả cậu và nói: “Để tớ khóc thay cậu”; Hàn Đông và Quý Khâm Dương luôn tin tưởng vô điều kiện vào Tạ Mạnh - sẵn sàng đứng ra thay cậu giải quyết mọi hiểu lầm và oan ức mà tất cả mọi người đã nhận định rằng đó là lỗi của cậu; hay như “Tề ma ma” Tề Phi, khi tất cả bạn bè đều rời Giang Nam đi nơi khác lập nghiệp, cậu đã ôm từng người và bảo: “Tôi ở đây mở rộng địa bàn để ngày sau các cậu về có thể dựa vào tôi”... Đây chỉ là vài điều tốt đẹp mà họ làm cho nhóm bạn của mình, còn nhiều và nhiều hơn thế nữa… Dù lên ĐH và khi ra trường đi làm, không phải 6 người lúc nào cũng có thể gặp nhau, ở gần nhau, nhưng chỉ cần một người có việc, cả nhóm lại luôn có mặt bên cạnh để cùng đương đầu, hỗ trợ. Một tình bạn mà bảo đảm bất kỳ ai đọc cũng sẽ cảm thấy gato kinh khủng và ao ước có được một “gia đình” hạnh phúc như thế. Đây là một câu chuyện mà mỗi lần đọc lại, mình đều mỉm cười khi nước mắt đang rơi vì quá đỗi nhập tâm vào cuộc đời của 6 người họ; một bộ truyện mà mình nhiệt liệt đề cử. Hy vọng sau khi đọc xong, mọi người cũng có thể vào đây chia sẻ cảm xúc của mọi người cùng mình nhé. #TN Mời các bạn đón đọc Tháng Năm Qua của tác giả Tĩnh Thuỷ Biên.