Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Đầu Xuân Tươi Sáng

Có lẽ mỗi một người phụ nữ đều sẽ trải qua quãng thời gian như thế này: Bình phàm, ngoan hiền, nghe lời, là một người vô danh nào đó trong mắt người qua đường, là một ánh sao ảm đạm có cũng được không có cũng được bên cạnh anh. Nhưng đó cũng chỉ là một quãng thời gian mà thôi, sau này, cô tỏa sáng, cuốn hút, sáng chói như ánh mặt trời, nhưng cô không còn yêu anh nữa. Loan Niệm đứng giữa khung cảnh ngập tuyết ở Cáp Nhĩ Tân, không khí lạnh lẽo khiến mái tóc và lông mi của anh vương làn sương giá, hơi thở hóa thành khói khi mở miệng: “Thượng Chi Đào, chúng ta bắt đầu lại từ đầu nhé? Bắt đầu từ lần gặp đầu tiên”. Khi ấy em hai mươi hai tuổi, anh hai mươi tám tuổi, chúng ta đều đang ở độ tuổi đẹp nhất trong đời. Khi ấy em đơn thuần dũng cảm, anh sành sỏi cứng rắn, nhưng khi ánh mắt hai ta chạm nhau, hai ta đã bắt đầu một chặng đường đời không hề tầm thường. Nếu như không thể quay lại thời điểm ấy, vậy thì hãy bắt đầu từ ngày hôm nay, em ba mươi hai tuổi, anh ba mươi tám tuổi, chúng ta đều đã chín chắn và chưa từng buông bỏ kỳ vọng vào cuộc sống. Có lẽ, tình yêu của chúng ta sẽ vượt qua giá lạnh, bước sang mùa xuân, đón chờ đầu xuân tươi sáng thuộc về chúng ta. Gỡ mìn: Nam nữ đều không sạch, hơi ngược nữ. Nhân vật: Sếp độc mồm lạnh lùng kiêu căng khẩu thị tâm phi Loan Niệm x Nữ nhân viên thật thà hăng hái cầu tiến Thượng Chi Đào. *** Năm ấy lượng mưa ở Bắc Kinh nhiều hơn trước đây, thậm chí còn nhiều hơn miền Nam, nơi mà Thượng Chi Đào vừa rời khỏi. Hạt mưa rơi tí tách, trên tầng mây loáng thoáng khói mây, không thể nói rõ khung cảnh này dễ chịu hay lạnh lẽo.   Thượng Chi Đào đang vật lộn với hai chiếc vali to tướng của cô, một chiếc đựng đầy sách vở, một chiếc đựng đầy quần áo và giày dép, ngoài ra không còn đồ đạc gì khác. Từ Nam Kinh đến Bắc Kinh, cô của năm hai mươi hai tuổi đã hoàn thành cột mốc vĩ đại đầu tiên của cuộc đời, đó là một mình chuyển đến nơi khác.   Mồ hôi lấm tấm trên trán, trên má cô, mặt đỏ bừng lên vì nóng, Thượng Chi Đào cảm thấy mình sắp tan chảy đến nơi rồi. Ngày mai nhất định phải đi mua một cây quạt, cô thầm nghĩ.   Gian phòng được ngăn đôi nhỏ xíu trở nên chật chội hơn vì hai chiếc vali này, cô nghe thấy cô gái ở phòng kế bên đang nói chuyện điện thoại: “Cuối tuần em đến chỗ anh nhé? Mới có người chuyển vào phòng bên cạnh em, cách âm không tốt.”   Thượng Chi Đào nghĩ một hồi mới hiểu ra cô gái kia đang nói cái gì. Cô đeo tai nghe rồi bật nhạc, sau đó tiếp tục sắp xếp đồ đạc, có điều lúc này động tác của cô đã nhẹ nhàng hơn một chút. Trước khi cô lên đường, đàn chị Diêu Bội đã nói với cô rằng: Sống ở thành phố này, phải cảm thông hơn một chút, vì đâu đâu cũng là những người đang chịu khổ. Thượng Chi Đào mang máng hiểu được “chịu khổ” mà đàn chị nói là gì.   Lẽ ra cô định ở lại miền Nam sau khi tốt nghiệp, nhưng như thế lại ở quá xa bố mẹ. Sau khi suy nghĩ rất lâu, cô nộp toàn bộ hồ sơ vào các công ty ở Bắc Kinh. Là một sinh viên tốt nghiệp từ một trường đại học không mấy nổi tiếng, cô có thể nhận được lời mời đặc biệt từ công ty kia quả thực khiến người ta phấn khích. Thậm chí Thượng Chi Đào còn cảm thấy mình cực kỳ may mắn.   Đợi đến khi sắp xếp đồ đạc gọn gàng, nhìn lại gian phòng nhỏ xíu này, cô mới nhận ra gian phòng này sơ sài biết bao. Ban đầu khi xem phòng ở trên mạng, người môi giới chụp mấy bức ảnh rồi gửi vào email cho cô, cô xem ảnh cảm thấy khá ổn. Đến bây giờ trong căn phòng nghèo nàn này, ngoài chiếc giường trải ga điểm hoa nhí kia ra, cũng chẳng tìm nổi chỗ nào đạt tiêu chuẩn. Cô tựa lưng vào đầu giường, co hai chân, lấy sổ ghi chép ra rồi chăm chú viết ra những thứ mà cô cần phải mua vào ngày mai. Những chuyện phải làm sau khi ăn cơm, cô chỉ mang theo một cái nồi điện nhỏ và một chiếc bát in cảnh đêm ở Tần Hoài cô dùng lúc học đại học; Quần áo phải giặt, cô không dám dùng máy giặt công cộng trong nhà trọ lắm. Mối bận tâm về bản thân mà cô chưa từng có lúc còn đi học đã được bù hết lại vào ngày hôm nay. Bận tâm rồi, cô mới nhận ra cuộc sống lại lắm những chuyện vụn vặt như vậy.   Cuốn sổ của cô được viết đầy ba trang giấy, những con chữ trên ba trang giấy này đều hóa thành một chữ “tiền” ở trong mắt Thượng Chi Đào. Cái nào cũng phải có tiền mới có thể mua được!   Cô cũng có một ít tiền, lúc đi học ra ngoài làm thêm cũng tích cóp được chút ít, mấy ngày trước Lão Thượng sợ cô sống một mình khổ cực, đã đến ngân hàng gửi cho cô mười ngàn.   Thượng Chi Đào không nỡ tiêu. Cô nhìn lại hàng chữ đầu tiên, ngẫm nghĩ xem những cái nào cần mua gấp, những cái nào có thể để sau. Cô kẻ thêm một hàng ở đằng sau, viết ra đồ cần mua dạo gần đây, đồ sẽ mua vào lần lĩnh lương đầu tiên, đồ sẽ mua vào lần lĩnh lương thứ hai.   Cô viết mãi viết mãi, tự dưng cảm thấy mình có chút chật vật khôi hài, bèn quăng cuốn sổ sang một bên, nằm phịch xuống giường, cười ha ha. Cô vẫn chưa mất đi sự ngây ngô, hành động cũng chẳng chín chắn, chẳng biết một chút gì về cuộc sống sắp tới.   Thôi kệ đi!   Cô cảm thấy mình rất dũng cảm, mà sự dũng cảm này đến nửa đêm sẽ biến mất. Cô nhảy xuống giường, đẩy vali đến bên cửa, chồng hai chiếc vali lên nhau, chặn kín cửa ra vào. Dần dần, trong người có cảm giác buồn tiểu, cô gắng gượng nhịn không ra ngoài đi vệ sinh, nhắm mắt đếm cừu. Cảm giác buồn tiểu và sợ hãi đều đang chống lại cơn buồn ngủ, dũng cảm và nhát gan đang đánh nhau trong cơ thể cô.   Đêm đầu tiên làm khách trọ mới một mình ở một nơi chốn khác, dài đằng đẵng.   Mời các bạn mượn đọc sách Đầu Xuân Tươi Sáng của tác giả Cô Nương Đừng Khóc.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

eBook Đại Minh Tinh Và Sát Thủ - Cocoblue Full prc, pdf, epub [Đam Mỹ]
ĐẠI MINH TINH VÀ SÁT THỦ Thông Tin   Tác phẩm : Đại Minh Tinh Và Sát Thủ Tác giả : Cocoblue Thể loại : Đam mỹ, Lãng mạn, HE, Văn học phương đông Tình trạng bản gốc : Hoàn (37 chương). Edit : ilysm. Beta : A Bích. Nguồn : anhhoachibich.wordpress.com Đăng : dtv-ebook.com   Giới Thiệu :   Người bạn thân bất người bị giết khiến Michelle dấy lên ngọn lửa báo thù! Đối mặt với điều kiện gây khó dễ của vị sát thủ số 1, cậu tính hết mọi thủ đoạn Ngay lúc cho rằng tình thế không thể xoay chuyển nữa thì tên sát thủ này cư nhiên lại té xỉu trong nhà cậu!
eBook Hiểu Tinh Cô Tự - Nam Phong Full, prc, pdf, epub [Đam Mỹ]
Hiểu tinh Cô Tự     Thông Tin   Tác phẩm :  Hiểu Tinh Cô Tự Tên khác : Dương Thư Mị Ảnh Tập : Nhị Bộ Tác giả : Nam Phong Ca Thể loại :Giang hồ, Nhất thụ nhất công, Đam mỹ, HE, Văn học phương đông Tình trạng : Hoàn. Dịch : QT đại ca. Edit : ilysm. Beta : A Bích. Nguồn : anhhoachibich.wordpress.com Đăng : dtv-ebook.com   Giới Thiệu   Quyển 2 tiếp tục nói về  cuộc sống sau này của Dê ca và “vợ” con ảnh. Quyển 1 đang được bạn yatoki edit. Bộ này sẽ do muội muội yêu quý của ta phụ trách, còn ta chỉ vểnh mông ngồi chờ beta thôi. Yêu gia đình Dê ca ghê, dễ thương không chịu nổi….!!!
Kim Ốc Hận - Liễu Ký Giang
Tên ebook: Kim ốc hận (full prc, pdf, epub) Tác giả: Liễu Ký Giang   Thể loại: Cổ trang, Ngôn tình, Tình cảm, Văn học phương Đông   Dịch giả: Long Chiến   Kích thước: 16 x 24 cm   Ngày xuất bản: 30-06-2013   Giá bìa: 129.000 ₫   Công ty phát hành: AMAK   Nhà xuất bản: NXB Văn Học   Nguồn sách: Chào Buổi Sáng   Chụp pic: kararoxbe   Type:  Tập 1: silverysnow, Heidi, Xiaolan, trangilysea, xiao_long, nibom18, 6arie_2106   Tập 2: hoath, beebarbie9x, blueme, kararoxbee, Mac Senh:, Spring Bunny, 5xiao_long   Beta: Vu Dinh   Tạo prc: Dâu Lê   Nguồn ebook: luv-ebook.com   Ebook: http://www.dtv-ebook.com Giới thiệu Sách sử chép rằng Trung Hoa thời nhà Hán có một vị hoàng đế anh minh, chí lớn tên là Lưu Triệt, hiệu Vũ Đế. Ông lãnh đạo những nhân vật kiệt xuất như Vệ Thanh, Hoắc Khứ Bệnh, Tang Hoằng Dương chinh đông dẹp bắc mở rộng biên giới lãnh thổ, đặt buôn bán giao thương với Ấn Độ, Trung Á, La Mã... xây dựng nên một thời thịnh trị đỉnh cao của triều Hán. Nhưng Vũ Đế cũng tàn nhẫn đến mức vô tình. Chuyện xưa kể rằng khi còn nhỏ, Lưu Triệt từng hứa với thanh mai trúc mã Trần A Kiều của mình, nếu sau này cưới được nàng thì sẽ xây một tòa Kim ốc cho nàng ở. Rồi hai người thành chồng vợ, rồi Lưu Triệt vì ngôi báu và tham vọng quyền lực mà lãng quên lời hứa năm xưa, phế Trần A Kiều, đẩy nàng ra sống một mình ở lãnh cung Trường Môn, sủng ái Vệ Tử Phu và nâng đỡ Vệ gia làm đối trọng với Trần gia. Vũ Đế có hạnh phúc hay không? Trong Sử ký của Tư Mã Thiên không còn dòng nào đề cập đến đời tư của Lưu Triệt vì cả Bản kỷ về Vũ Đế đã bị chính tay vị hoàng đế này xé bỏ khi đọc những ghi chép trung thực của nhà chép sử về mình, chỉ biết rằng người dân Trung Hoa đời sau đã dùng điển tích “Kim ốc tàng kiều” để chỉ về một nhân duyên không trọn vẹn, và lời hứa lầu vàng trở thành một mối hận tình khôn nguôi... Và Liễu Ký Giang đã khai thác điển tích còn nhiều bí ẩn này trong Kim ốc hận, một câu chuyện xoay quanh mối tình tay ba giữa Hán Vũ Đế Lưu Triệt, Trần A Kiều và Vệ Tử Phu trong hành trình bảo vệ, vun đắp cho tình yêu đích thực của mình. Liễu Ký Giang đã dùng bút pháp của người viết  dã sử nhưng với lời văn mượt mà chau chuốt như những vần thơ để kể lại câu chuyện ba người trong bối cảnh cung đình đầy mưu mô và dối trá, nơi “ngươi cười với ta, ta cười với ngươi nhưng sau lưng là những thủ đoạn mà ngươi sống thì ta phải chết”. Đọc Kim ốc hận, người dịch cứ mãi ám ảnh bởi những đoạn độc thoại của các nhân vật. Đó là những hồi ức đẹp đẽ mà đau đớn, là sự tự vấn, tự dằn vặt về quá khứ hay tương lai. Kim ốc hận chẳng phải là nỗi hận giày vò người thiếu phụ nơi lãnh cung quạnh quẽ mà là tiếng thở dài của cuộc đời về nhân tình thế thái. Những nhân vật trong Kim ốc hận, dù là Lưu Triệt, Trần A Kiều hay Vệ Tử Phu, đều quyết liệt với lựa chọn của mình trên con đường đi tìm hạnh phúc. Khi gấp lại cuốn sách này, có khi nào ta nhìn lại đời mình và tự vấn? Để thấy lòng mình bao dung hơn, biết thứ tha cho mình và cho người. Vì cuộc đời này thật dài, mà cũng thật ngắn ngủi, chúng ta hãy sống thật với lòng mình, hãy nắm tay người yêu thương đi suốt cuộc đời, có như thế chúng ta mới tìm thấy bình yên và hạnh phúc. Vì trong giấc mộng ba sinh, hết thảy đều chỉ là hư ảo, chỉ còn lại chân tình. Trời xanh vốn công bằng, mọi tấm chân tình đều được đền đáp. Câu chuyện khởi đầu khi Hàn Nhạn Thanh, một thiếu nữ của thời hiện đại, xuyên qua không - thời gian để trở về thành Trần A Kiều của 2000 năm trước trong bối cảnh vừa bị phế truất, đày tới lãnh cung Trường Môn, bị Vệ Tử Phu hợp lực với Lưu Lăng truy sát, một đóa phù dung đã thành ngọn cỏ đoạn trường trong cơn kinh biến. Nàng mang theo tính cách dám yêu dám hận của người thiếu nữ hiện đại lại vừa tiếp nhận tư tưởng tận hiến, “nhất nhật vi phu” của A Kiều thời cổ đại. Nàng muốn sống cuộc đời bình dị ẩn cư nơi thôn dã, được sao trà, may áo cho người thân, nhưng thân phận của người nàng nhập vào lại không cho phép. Từ đó, nàng bước vào cuộc hành trình của mình, cuộc hành tìm lại niềm tin về một tình yêu đích thực. Nàng mãi vẫn khắc ghi hình ảnh thuở ban đầu khi Lưu Triệt còn là cậu bé trốn khóc sau hòn giả sơn bị nàng bắt gặp. Nàng vẫn luôn coi Lưu Triệt là phu quân của mình nhưng y đã ngự trên ngôi cao, là một bậc quân vương quyền biến, tràn đầy hùng tâm tráng chí khiến nàng tuy độc chiếm ân sủng nhưng trong lòng vẫn luôn đau đáu nỗi xót xa. Xót xa về sự tận hiến không được đền đáp, về niềm tin đã rạn vỡ. Đến lúc Lưu Triệt sắp ra đi, nàng vẫn muốn hỏi y về điều đó, “Nàng nghĩ, nàng không có tư cách để hoài nghi nhưng vẫn muốn hỏi một câu rằng, y có từng hối hận về chuyện năm xưa? Khi y nhướng mày, nhìn nàng sâu thẳm, ‘Trẫm không hối hận’, thì nàng mới phát hiện, mình vừa vô tình, buột miệng hỏi thành lời.” (Kim ốc hận) Lưu Triệt đã trở thành một vị đế vương thật sự, thực hiện được giấc mơ quyền lực của mình. Khi tưởng chừng đã nắm trong tay mọi thứ, y gặp lại Trần A Kiều sau nhiều năm lưu lạc. Lúc này, Trần A Kiều đã như con chim phải tên thấy cành cong cũng sợ, nàng lẩn tránh, nàng sợ hãi và hơn hết là nàng không còn tin vào tình cảm của y. “Thời gian như nước nhẹ trôi qua cầu, có thể làm dịu đi nỗi đau nhưng làm sao bắt được một con tim từng bị tổn thương không đề phòng người ngày đó đã từng phụ bạc?”  Y không thể nhìn thấu, không thể khuất phục nàng. Và Lưu Triệt bắt đầu lần tranh đấu lớn nhất đời mình. Y tranh đấu với những tham vọng đế vương, những phồn hoa hư ảo của đời người đã phủ bóng quá sâu lên chân tình, làm khuất lấp những rung động ban sơ. Có những lúc tưởng chừng như y đã chạm được vào trái tim của A Kiều nhưng rồi lại vuột xa để rồi cứ thế lầm lũi tìm lại bản ngã của mình. Trong suốt hành trình này, quyền uy đế vương cũng chẳng có ý nghĩa gì cả mà chỉ có trái tim. Đời nói y vô tình nhưng chính y dần dần cũng chẳng rõ mình vô tình hay đa tình khi A Kiều đã trở thành chính trái tim y. Đến trước khi mất, y vẫn nói chưa từng hối hận chuyện năm xưa vì nhờ đó mà y đã biết được ý nghĩa thực sự của tình yêu, như điện Chiêu Dương mà y xây nên. Chiêu Dương! Chiêu Dương! Đón vầng dương trở lại sưởi ấm cho những tháng ngày lạnh giá. Còn Vệ Tử Phu, nàng cũng có hành trình của riêng mình. Xuất thân thấp kém, nàng ban đầu chỉ mơ ước có một cuộc sống đầy đủ, người thân được bình an, nhưng rồi nàng đã trở thành bậc mẫu nghi thiên hạ, truyền kỳ trong chốn nhân gian. Nàng bao lần nhủ thầm mình không được yêu y nhưng lại không cưỡng nổi tiếng gọi của trái tim mình. Nàng tranh đấu, nàng quyết liệt bảo vệ tình yêu của mình kể cả bằng biện pháp cực đoan nhất để rồi vẫn phải chịu thất bại bởi nàng là người đến sau. Nhưng tử sinh có nghĩa gì đâu khi con tim đã trao trọn cho người, và nàng chỉ an tâm uống chén canh Mạnh Bà để quên đi hết thảy những ân oán tình cừu sau khi được gặp lại quân vương của mình dưới suối vàng và biết y đang hạnh phúc.   “Gió Bắc gieo giá lạnh   Miên man kể nỗi sầu   Chung sống đến đầu bạc   Tử sinh đáng gì đâu.”   (Nỗi nhớ không tên - Kinh Thi)   Duyên... Vào khoảnh khắc đó, y hờ hững xoay người bỏ đi, mặc câu thề nguyền thời ấu thơ sẽ xây lầu vàng cho nàng dần trở nên hoang lạnh rồi tan tành đổ vỡ. Vào ngày hôm đó, định mệnh xô đẩy nàng tình cờ gặp lại người thầy – người bạn tốt ngày trước, để trong lòng lại ngân lên niềm hy vọng mới. Vào tháng đó, y ngắm nhìn khuôn mặt bầu bĩnh đáng yêu của nàng, để chợt nhận ra có cố gắng bao nhiêu cũng là vô vọng, nhưng khi nàng ngẩng đầu nhìn lên thì y lại thật lòng tin vào nụ cười trong sáng ấy. Vào năm đó, nàng vẫn lẩn quẩn trong chốn hồng trần, muốn né tránh nhưng cuối cùng vẫn không thoát khỏi số phận vốn thuộc về mình, vĩnh viễn không thể quay về như thuở ban đầu. Cuộc đời này của chúng ta... Khi tóc đã bạc, hãy nhắm mắt lại hồi tưởng về cuộc đời, tất cả buồn, vui, tan, hợp sẽ hiện lên rõ ràng như mới ngày hôm qua, sẽ thấy hằng hà sa số nhân duyên mà chúng ta đã bỏ lỡ chỉ bởi vì như con chim một lần bị bắn tên nên mãi sợ cành cong. Tác giả Liễu Ký Giang: Giới tính: Nữ Hiện sống tại thành phố Thành Đô – tỉnh Tứ Xuyên. Sau khi tốt nghiệp chuyên ngành kỹ thuật thì bắt đầu công việc viết văn đăng trên mạng Qidlan. Chòm sao bản mệnh của tác giả là sư tử nên tính cách dịu dàng và thích những nơi yên tĩnh. Sinh ra ở vùng đất có Hoàn Sơn (một trong những ngọn núi nổi tiếng ở tỉnh An Huy), học ở Ba Sơn (dãy núi chạy qua các tỉnh Thiểm Tây, Cam Túc, Tứ Xuyên), đều là những vùng non thanh thủy tú nên dù sống trong đô thị hiện đại, cô vẫn luôn hướng tới cảnh tươi đẹp phồn hoa cổ điển. Tốt nghiệp ngành kỹ thuật chính quy nhưng lại bước chân vào lĩnh vực sáng tác văn học. Tính cách luôn tin vào con người và yêu cuộc sống. Sở thích lớn nhất là đọc sách, vì cảm thấy không thỏa mãn với những câu chuyện của người khác nên tự mình sáng tác. Cuộc sống của cô không có gì đặc biệt, nhưng khi đặt bút thì tình ý lại dạt dào, lời văn như tiếng nhạc. Các tác phẩm Liễu Ký Giang đã xuất bản tại Trung Quốc: - Đại Hán yên hoa - Mạch hương - Kim ốc hận Mời các bạn đón đọc  Kim Ốc Hận của  tác giả Liễu Ký Giang.