Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Siêu Thần Yêu Nghiệt - Giang Hồ Tái Kiến

Truyện hài, main rất tiện - vô xỉ danh xưng Tiện Thần^^ Đây là một cái tiện Thần bị trấn áp vạn năm. Đây là một cái quái vật da mặt dày như tường thành, ai gây ai xui xẻo. Đây là một cái chúa cứu thế cuốn vào thế tục phân tranh, lại gánh vác tái tạo Thần Giới sứ mệnh. Hắn gọi Vân Phi Dương, một cái đồ vô sỉ, một cái Siêu Thần Yêu Nghiệt! Xin nhờ, ta chỉ muốn cùng muội tử bàn luận nhân sinh, có thể hay không đem cứu vớt thế giới trách nhiệm giao cho người khác a..." "Lúc đầu hắn là không có ý định tu luyện, nghĩ kỹ tốt hưởng thụ sinh hoạt, tán gái cưới muội tử. Nhưng hôm nay bị Đại Lang Cẩu cắn một cái, mới hiểu được mình bây giờ tình huống chính là hổ lạc đồng bằng bị chó bắt nạt. Vân Phi Dương tựa hồ nghĩ đến cái gì, vội vàng giật ra đai lưng, đem bàn tay tiến đũng quần, lấy ra một cái chiếc nhẫn chiếu lấp lánh. "Nếu như tại trước mắt bao người bị một nữ nhân đánh, một thế anh danh sợ muốn phó mặc. Vân Phi Dương nhất định phải ngăn cản, tận lực động khẩu không động thủ, nếu như có thể cùng nàng tay trong tay, bước chậm rừng cây, bàn luận nhân sinh, nói chuyện lý tưởng, không thể tốt hơn." *** Một cái to lớn môn xuất hiện tại Hồng Mông chi cảnh, trong nháy mắt hấp dẫn tất cả đại năng ánh mắt, nhưng không bao gồm tại chiến trường giao thủ các cường giả. Thời khắc đó, vô luận tại tiềm tu, vẫn là tại bế quan Đại Đạo chi đỉnh đều bay ra ngoài, treo giữa không trung, hai tay run rẩy nhìn qua cái kia phiến khí thế bàng bạc đại môn, ánh mắt hiện ra kích động. Chỉ cần bước vào võ đạo điên phong tầng thứ cường giả, tại tu luyện năm tháng bên trong, tổng có thể cảm giác được, giống như có một cánh cửa ngăn tại trước mặt ngăn trở tiến lên. Bọn họ muốn đi đẩy ra, nhưng mỗi lần đứng tại trước mặt, thì còn như là giun dế nhỏ bé, thậm chí không có dũng khí đi vươn tay. Đây vốn là một loại tồn tại ở trong lòng cảm giác, rất không chân thực, rất phiêu mịt mù. Nhưng bây giờ đâu? Cái kia phiến như thật như ảo môn, vậy mà như thế chân thực xuất hiện! "Xoát! Xoát!" ... *** Đông Lăng Quận, Địa Sơn Trấn. Một sơn cốc vắng vẻ không người bước chân, một đạo sấm sét từ trên trời giáng xuống, oanh lên đá lớn tồn tại vĩnh cửu trong cốc. "Oành." Cự thạch vỡ vụn, bụi đất tung bay. Một tên thiếu niên lảo đảo đi ra, tiếp theo bất lực ngã trên mặt đất. Sắc mặt người này tái nhợt, nhìn qua rất suy yếu. Ước chừng một khắc sau. Thiếu niên gian nan mở mắt, nhẹ nhàng nhấc tay, nhìn cánh tay non nớt của chính mình, khổ sở nói. - Ta lại ngủ một vạn năm, hao hết toàn bộ tu vi, giữ được tính mạng, nhưng thân thể cũng đã thoái hóa. Một vạn năm? Thân thể thoái hóa? Nếu có người nghe được, nhất định sẽ cho hắn hai chữ, có bệnh! Vân Phi Dương không có bệnh, hắn xác thực sống một vạn năm, đúng hơn thì sống hơn mười ba ngàn năm. Đã từng hắn là một trong tam đại Chiến Thần của Thần Giới, là nam nhân biết đánh nhau nhất trong nam nhân. Nhưng vì đắc tội quá nhiều người, bị rất nhiều Thần Vương cùng Thần Quân Liên Thủ bức đến Phàm Giới, lấy vô thượng thần thông, trấn áp tại Thập Vạn Đại Sơn này, gieo xuống phong ấn vĩnh cửu cùng thần chú không được luân hồi. Thế sự khó liệu. Nam nhân biết đánh nhau nhất Thần Giới cũng không có bị trấn áp đến chết, lấy toàn bộ Thần lực làm đại giá, kéo dài hơi tàn đến vạn năm sau. Ngày hôm nay, phong ấn suy yếu rồi cũng được giải trừ, sau đó từ dưới đất chui lên trọng sinh. - Đám lão gia hỏa kia nằm mơ cũng không ngờ, Vân đại soái ta không chết. Vân Phi Dương gian nan cười rộ lên, lười biếng giãn hai tay cảm khái. - Còn sống thật là tốt. Đệ nhất cao thủ Thần Giới - Vân Phi Dương chui từ dưới đất lên trọng sinh, sau khi sống lại không có ý nghĩ muốn trở nên mạnh hơn, giết đến tận Thần Giới, đánh bại tất cả địch nhân trước đó đã dễ mình, chiếm vị trí Thần Chủ. Bời vì những chuyện xãy ra ở đời trước cũng do hắn gây ra, cũng vì quá phách lối mới chọc giận gần hết đám người, kết quả bị người đánh hội đồng, bị nhốt một vạn năm. Trong năm tháng dài đăng đẵng ấy, Vân Phi Dương vừa đếm cừu vừa tổng kết được kinh nghiệm sống, đến khi đếm được ngàn ngàn ngàn ức cừu, mới tổng kết được một việc, chính mình đời trước quá kiêu căng. Đếm cừu nhiều, tính cách cũng trầm lặng hơn nhiều. Mấy ngàn năm tu luyện, mặc dù đứng trên đỉnh phong, nhưng không có nhiều niềm vui thú trong cuộc sống. Bây giờ trọng sinh, làm gì chém chém giết giết, trên thế giới này không chỉ có tu luyện, còn có rất nhiều chuyện có thể làm. Tỉ như Vân Phi Dương lần nữa nỗ lực đứng lên, kéo thân thể suy yếu, từng bước một ra khỏi sơn cốc, thả mắt thấy thế giới xa lạ, nhìn lấy hoa hoa thảo thảo, nhìn lấy biển rộng núi cao, trong lòng kiên định nói: - Vân đại soái ca ta ngày hôm nay đã trọng sinh, nhất định phải thay đổi cách sống! Cái gọi thay cách sống chính là hưởng thụ sinh hoạt thật tốt, mà làm sao mới tính hưởng thụ sinh hoạt đây? Tán gái, cưới muội tử chứ sao nữa! Đây là mộng tưởng trong một vạn năm nay của hắn. Đời trước Vân Phi Dương đạt đến Thần Quân, chưa từng thể nghiệm qua say sưa ái tình như thế gian, dù rất nhiều tiên nữ, thần nữ thông đồng, hắn cũng không tuân theo, tựa như mọt sách không để ý đến chuyện bên ngoài. Càng bi kịch là tu luyện hơn ba nghìn năm, Thần Chủ cao cao tại thượng cho đến khi bị phong ấn vẫn là tiểu xử nam, cái này mà truyền đi, khẳng định sẽ rất mất mặt a. Một vạn năm rút kinh nghiệm xương máu, Vân Phi Dương thề, nếu có một ngày ra ngoài, chắc chắn sẽ dồn tất cả tinh lực trên thân nữ nhân, đền bù tiếc nuối đời trước. Muốn cuối cùng, hắn ngửa đầu lớn tiếng tru. - Tu luyện? Cút mịa nó đi! "Sưu!" Đột nhiên, một đạo ám tiễn bay tới, tốc độ cực nhanh. "Phốc phốc." Vân Phi Dương không tránh kịp, bất hạnh trúng tên. Nương theo một tiếng kêu thảm, Vân Khinh Dương ôm chân như giống như con khỉ loạn nhảy cả lên, chân trái của cao thủ đã từng đệ nhất Thần Giới bất hạnh trúng tên, cái gọi là phong phạm cường giả, tại thời khắc này hoàn toàn không có. - A? Trong bụi cỏ nhảy ra một thiếu nữ, khi nàng ý thức được mình vừa bắn trúng người, hoa dung thất sắc, vội vội vàng vàng nói: - Thật thật xin lỗi, ta tưởng ngươi là con mồi chứ. Vân Phi Dương nghe vậy, trực tiếp ngã quỵ. Ca giống người như vậy, ngươi không nhìn không ra à? Bất quá, Vân Phi Dương mượn góc độ nhìn lại, phát hiện thiếu nữ phía trước tựa như hoa lan trong u cốc, một đôi mắt to chớp chớp, ẩn chứa thuần chân sang ngời, như làn giá ôn nhu nhẹ nhàng phất qua. Một khắc này, hắn bị rung động thật sâu. - Thế giới lại có nữ hài thanh thuần như thế! - Rất tốt, ngươi sẽ trở thành một tiêu đầu tiền của Vân đại soái ta! Con ngươi Vân Phi Dương đảo một vòng, lúc này ôm chân gào to: - Đau quá, ta muốn chết. Dứt lời hai mắt hắn nhắm lại, giả bộ chết. Thiếu nữ bối rối chạy tới, luống cuống tay chân nói: - Này này, ngươi đừng chết a, thật xin lỗi, thật xin lỗi, ta không phải cố ý mà! Đang nói chuyện, con mắt ướt át, nàng hiển nhiên đang muốn khóc. Vân Phi Dương chợt cảm thấy buồn cười, lại cảm giác hổ thẹn thầm nghĩ: - Cô bé này thật dễ lừa gạt, ca là Thần Giới đệ nhất cao thủ, chỉ một mũi ám tiễn há có thể làm khó ta. "Hưu!" Đột nhiên, thiếu nữ rút mũi tên ra ra. "Tê!" Vân Phi Dương bỗng nhiên ngồi dậy, tê tâm liệt phế quát: - Ngươi làm gì thế?! Thanh âm vang dội, hắn thật sự rất đau. Không đau cũng không được. Cứ như vậy mà phạch một cái nhổ mũi tên ra, thậm chí còn mang ra cả da thịt theo, thần tiên cũng chịu không được. "A!" Thiếu nữ giật mình: - Ngươi không phải chết rồi sao? Khóe miệng Vân Phi Dương co giật. - Cô nương, ngươi cứ như vậy mà rút tên, ta coi như không chết cũng có thể bị tươi sống nhổ chết đó! - Ta Thiếu nữ cúi đầu xuống, nhỏ giọng nói: - Thật xin lỗi. Ai. Cô bé này thật ngốc. Vân Phi Dương âm thầm thở dài một hơi. Nhưng vào lúc này, vết thương trên đùi bắt đầu phun ra cột máu, tựa như pháo hoa nở rộ, đồng thời mang theo mùi tanh. Thiếu nữ che miệng cả kinh. - A..., phun máu rồi! Phù phù.. Vân Phi Dương lần nữa ngã xuống đất. Ngươi rút ra như thế, lại không đè vết thương lại, muốn không phun máu cũng không được! "Phốc, phốc!" Máu tươi phun trào, tựa như dòng suối, Vân Phi Dương thấy thiếu nữ còn thất thần ngẩn người, hữu khí vô lực nghẹn ngào nói: - Đại tỷ ơi, nhanh nhanh cầm máu dùm cái, nếu không ta sẽ chết thật á! Nói xong. Hai mắt nhắm lại, ngất đi. Vân Phi Dương ngất thật chứ không phải giả vờ. Bị phong ấn một vạn năm, thân thể vốn rất suy yếu, bây giờ lại mất máu quá nhiều, sao có thể chống đỡ. Hôm sau. Vân Phi Dương mở mắt ra, phát hiện mình nằm trên một giường gỗ, trong không khí tràn ngập mùi vị mốc meo, xem ra gian phòng thật lâu chưa có người ở. - Đau quá. Trên thân thể truyền đến cảm giác nhói nhói. Vân Phi Dương vén chăn lên, phát hiện chân trái trúng tên được từng lớp vải quấn lên, ba tầng trong, ba tầng ngoài, thiếu chút nữa đã bang hết cái chân hắn lại. - Chỉ là chút vết thương nhỏ, không cần làm khoa trương như vậy chứ! "Két." Nhưng vào lúc này, cửa phòng mở ra, đập vào mắt hắn là hình ảnh thiếu nữ khả ái cầm bát thuốc, cẩn thận từng li từng tí đi tới, khi nàng nhìn thấy Vân Phi Dương tỉnh lại, vui vẻ nói: - Ngươi tỉnh rồi? - Ừm. Vân Phi Dương nửa ngồi nửa nằm trên giường, nói: - Đây là địa phương nào? - Nhà ta. - Một mình cô nương? - Đúng vậy. Thiếu nữ cúi đầu xuống, chán nản nói: - Phụ mẫu ta khi còn nhỏ đã qua đời hết rồi. Vân Phi Dương sinh lòng hổ thẹn. Nữ hài đột nhiên cười một tiếng, nói: - Đây là thuốc do Lý Dược Sư nấu, nhanh uống lúc còn nóng, chuyên trị thương do đao kiếm gây ra, rất lợi hại đó. - Ừm. Vân Phi Dương tiếp nhận chén thuốc, uống một hơi cạn sạch, sắc mặt đại biến, lè lưỡi a mấy cái, tức giận quát: - Ngươi a… đây là độc dược thì có, khó uống như vậy!? - Không phải đâu. Thiếu nữ giải thích: - Lý Dược Sư có nói qua, thuốc càng khó uống, càng có hiệu quả. Vân Phi Dương lắc đầu, nghĩ thầm: - Quả nhiên, dược đạo Phàm Giới quá lạc hậu, tùy tiện thêm Điểm Hương Thảo, chẳng phải giải quyết được vị đắng. Hắn từng có nghiên cứu dược đọa, hiểu được một hai, đương nhiên, nghiên cứu dược đạo không phải vì cứu người chữa bệnh, mà vì giết người, bởi vì hắn nghiên cứu độc dược chi đạo! Trận Đạo, Luyện Khí Đạo, Phù Đạo, các loại nghề phụ mấy vấn đề này Vân Phi Dương đều không biết. Tu luyện ba ngàn năm, hắn chỉ chuyên chú vào hai chuyện. Thứ nhất, dùng nắm đấm đánh người, thứ hai, dùng độc dược chỉnh người, trước kia người nào đắc tội hắn, hắn liền đánh người đó, hạ dược, dù Thần Quân cũng dám đánh, dù Thần Chủ cũng dám để hắn một mực đi nhà xí! - Cô nương, ngươi tên gì? Vị đắng dần biến mất, Vân Phi Dương lúc này mới lên tiếng hỏi. Thiếu nữ cười ngọt ngào đáp: - Ta gọi Mục Oanh, ngươi có thể gọi ta là Oanh Oanh. Vân Phi Dương nhẹ nhàng nỉ non một tiếng, cảm thấy danh tự cũng rất êm tai, rất thích hợp với dạng nữ hài ôn nhu như thế này, sau đó nghiêm trang nói: - Oanh Oanh, ngươi cứu ta, là ta ân nhân cứu mạng, Vân Phi Dương ta sẽ lấy thân báo đáp mà lấy ngươi. Mục Oanh kinh ngạc mở to cái miệng nhỏ nhắn, tâm lý thầm suy nghĩ não thằng cha này có phải có vấn đề?   Mời các bạn đón đọc Siêu Thần Yêu Nghiệt của tác giả Giang Hồ Tái Kiến.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Công Chúa Mặt Trăng Tập 2: Scarlet Khăn Đỏ - Marissa Meyer
Nếu bạn đã yêu Cinder - một câu chuyện Cinderella được hiện đại hóa và được "nâng cấp" bằng yếu tố khoa học viễn tưởng, thì bạn chắc chắn sẽ vô cùng thích thú với phần tiếp theo: Scarlet – một câu chuyện cũng độc đáo, cũng cuốn hút, và cũng khiến tim bạn đập nhanh như vậy. Cinder, cô thợ máy cyborg tuổi teen, đang ở trong tù và mới biết rằng mình chính là Công chúa Mặt Trăng Selene – người mà hầu hết mọi người đều tin rằng đã chết từ nhỏ trong một vụ "tai nạn". Thực tế, bà cô của Cinder là Nữ Hoàng Mặt Trăng Levana, luôn thèm khát quyền lực, đã lập kế hoạch trừ khử Cinder để chiếm được vai trò thống lĩnh, giờ đây muốn thâu tóm luôn cả Trái Đất, bắt đầu từ phía Đông Khối Thịnh Vượng Chung, đang được cai quản bởi Hoàng tử Kai. Cinder phải tìm cách thoát khỏi tù để giúp Kai ngăn chặn bà cô của mình. Tuy nhiên, cô cũng còn phải đối mặt với những khó khăn chồng chất khác, bởi còn có một đội quân chiến binh người sói biến đổi gene đang săn đuổi cô, và sẵn sàng tàn phá, gieo rắc nỗi kinh hoàng lên các thành phố lớn trên thế giới. Thật may là Cinder không đơn độc. Cách cô nửa vòng Trái Đất là Scarlet Benoit, hay còn gọi là Cô bé Choàng Khăn Đỏ, đang tìm người bà mất tích của mình. Bà của Scarlet chính là người biết điều gì đó về những năm tháng còn nhỏ của Cinder. Scarlet và Wolf – một chiến binh đường phố - đã hợp lực với Cinder và những người cùng chí hướng với cô. Điều tuyệt vời ở tập sách Scarlet là nó tiếp tục câu chuyện và những điểm mạnh của tập Cinder một cách rất mượt mà, bao gồm cả việc xây dựng thế giới trong truyện, "nâng cấp" và "hiện đại hóa" những nhân vật cổ tích quen thuộc với tất cả chúng ta một cách rất thông minh và thống nhất, cũng như cốt truyện vừa nhanh, vừa nhiều biến ảo phức tạp. Điều quan trọng nhất là các nhân vật đều vừa sống vừa học, và tập cách hợp tác, hoạt động cùng nhau ngay cả khi chưa hoàn toàn tin tưởng nhau. Ở mặt này, họ giống những con người thật hơn là những siêu anh hùng, với cả những điểm mạnh và cả những khiếm khuyết, cả những tài năng và những thiếu sót. Các nhân vật nữ đều mạnh mẽ, đáng khâm phục, và nhiều nhân vật có những câu chuyện phía sau rất thú vị mà bạn phải đọc từ từ mới biết được. Một điểm cộng nữa là tác giả vừa khiến cho bạn căng thẳng, hồi hộp, nhưng vẫn thêm đủ sự hài hước cho câu chuyện để khiến bạn vẫn có thể thư giãn. * * *  “Trong tập 2, yếu tố khoa học viễn tưởng có phần nổi trội hơn yếu tố cổ tích, nhưng nội dung câu chuyện không vì thế mà kém phần hấp dẫn...”  - The Bulletin of the Center for Children’s Books “Scarlet là sự kết hợp hoàn hảo của trí tưởng tượng phong phú, cộng thêm chút mưu đồ chính trị và sự lãng mạn. Bạn đọc sẽ bị đẩy vào thế giới tương lai nơi bạo lực, đặc biệt là sự kiểm soát và khống chế suy nghĩ của con người, hết lần này đến lần khác đẩy hai cô gái trẻ Cinder và Scarlet vào những tình huống nguy hiểm. Sau Lọ Lem và Cô bé quàng khăn đỏ, ai sẽ là nhân vật cổ tích tiếp theo trở thành cảm hứng của tác giả Meyer?”  - Booklist *** Bộ Công Chúa Mặt Trăng gồm có: Công Chúa Mặt Trăng Tập 1: Cinder - Lọ Lem Công Chúa Mặt Trăng Tập 2: Scarlet - Khăn Đỏ Công Chúa Mặt Trăng Tập 3.1: Cress - Tóc Mây Công Chúa Mặt Trăng Tập 3.2: Cress - Tóc Mây Công Chúa Mặt Trăng Tập 4.1: Winter - Bạch Tuyết Công Chúa Mặt Trăng Tập 4.2: Winter - Bạch Tuyết *** SCARLET CHO TÀU LƯỢN HẠ DẦN XUỐNG CON HẺM phía sau tiệm ăn Rieux, đúng lúc máy liên lạc của cô đổ chuông bên ghế phụ, kèm theo một giọng nói tự động: "Tin nhắn gửi tiểu thư Scarlet Benoit từ sở cảnh sát Toulouse, phòng Tìm Kiếm Người Mất Tích" Giật mình, Scarlet đánh tay lái, vừa kịp né không để mạn phải của tàu lượn quệt vào bức tường đá kế bên, và kéo phanh cho xe dừng khựng lại.Cô nhoài người sang vớ lấy máy liên lạc, trước cả khi động cơ xe kịp tắt. Màn hình màu xanh nhấp nháy chiếu lên trên bảng điều khiển. Họ đã tìm ra cái gì đó. Cảnh sát Toulouse hẳn đã tìm ra manh mối gì đó. "Chấp nhận!" Cô vội vã kêu lên, hai tay lắc mạnh cái màn hình. Cô đã hi vọng đó là cuộc gọi của vị cảnh sát phụ trách vụ án của bà cô, nhưng cuối cùng tất cả những gì cô nhận được chỉ là một dòng tin nhắn khá dài 28 THÁNG 8 NĂM 126 KỈ NGUYÊN THỨ 3 V/V: HỒ SƠ SỐ #AIG00155819, LẬP NGÀY 11 THÁNG 8 NĂM 126 KỈ NGUYÊN THỨ 3 THÔNG BÁO GỬI TỚI CÔ SCARLET BENOIT TẠI THỊ TRẤN RIEUX, NƯỚC CỘNG HOÀ PHÁP: KỂ TỪ 15 GIỜ 42 PHÚT NGÀY 28 THÁNG 8 NĂM 126 KỈ NGUYÊN THỨ 3, TRƯỜNG HỢP MẤT TÍCH CỦA BÀ MICHELLE BENOIT TẠI THỊ TRẤN RIEUX, NƯỚC CỘNG HOÀ PHÁP BỊ BÁC BỎ DO KHÔNG ĐỦ CHỨNG CỚ CHỨNG MINH CÓ SỰ ĐE DOẠ GÂY TỔN HẠI CỦA NGƯỜI THỨ HAI. PHỎNG ĐOÁN: ĐỐI TƯỢNG ĐÃ TỰ Ý BỎ ĐI HOẶC/VÀ TỰ SÁT. ĐÓNG HỒ SƠ. CẢM ƠN SỰ ỦNG HỘ CỦA QUÝ VỊ VỚI SỞ CẢNH SÁT CỦA CHÚNG TÔI. Tin nhắn được gửi kèm với một đoạn băng quảng cáo của sở cảnh sát, nhắc nhở các tài xế phải tuân thủ đầy đủ các bước bảo đảm an toàn trong khi lái xe và thắt dây an toàn khi động cơ xe vẫn đang nổ máy. "Đám người ngu ngốc!" Scarlet nghiến răng, nhìn chằm chằm vào màn hình trước mặt. Dòng chữ ĐÓNG HỒ SƠ như đang nhảy múa giễu cợt cô. Scarlet hét lên đầy căm phẫn, vung tay đập mạnh cái màn hình xuống tấm bảng điều khiển tàu lượn. "Đám người ngu ngốc!" Cô đập nó thêm vào vài cái nữa rồi quăng nó xuống sàn xe bên ghế phụ. Quá bức bối, cô tháo dây an toàn và đẩy mạnh cửa xe lao ra ngoài. Mùi dầu mỡ và mùi rượu whiskey từ trong tiệm ăn xộc vào mũi khiến cô loạng choạng suýt ngã. Scarlet cố gắng điều hoà lại nhịp thở, không để cơn giận dữ làm mờ lí trí. ... Mời các bạn đón đọc Công Chúa Mặt Trăng Tập 2: Scarlet Khăn Đỏ của tác giả Marissa Meyer.
Pegasus Tập 2: Cuộc Chiến Bảo Vệ Olympus - Kate O’Hearn
Thần thoại và hiện thực hòa quyện trong một câu chuyện cổ tích mới. Được tái sinh thành Thần Lửa của xứ Olympus, Emily buộc phải nắm giữ năng lượng và nhiệm vụ của chính mình. Nhưng tất cả những gì cô muốn là được trở về thế giới của mình, nơi cha cô vẫn đang bị giam giữ bởi CRU, một tổ chức chính phủ vô cùng tàn ác. Sát cánh bên nhau, Emily và Pegasus phải chiến đấu và giành chiến thắng trong cuộc chiến tranh chống lại những kẻ thù mới. "Một tác phẩm tuyệt diệu và vô cùng lớn lao!" - Julia Eccleshare, Lovereading4kids Pegasus gồm có: Pegasus Tập 1: Lửa Thần Xứ Olympus  Pegasus Tập 2: Cuộc Chiến Bảo Vệ Xứ Olympus Pegasus Tập 3: Những Người Olympia Mới  Pegasus Tập 4: Nguồn Gốc Xứ Olympus Pegasus Tập 5: Sự Trỗi Dậy Của Các Titan *** Vùng núi Olympus không giống bất cứ nơi nào Emily đã từng tới trước đây. Đó là một vùng đất thần tiên diệu kỳ đầy những con người và sinh vật nằm ngoài trí tưởng tượng. Một nơi tuy chẳng có mưa, nhưng những khu vườn tươi tốt không bao giờ héo úa. Chúng không ngừng đơm hoa, tỏa vào không khí những hương thơm mê say. Ngay cả không khí dường như cũng sống động. Nó ngọt ngào như mật, nồng ấm và bao bọc bạn trong bình yên, vui vẻ với những tiếng chim ca và tràn ngập các loài côn trùng chẳng bao giờ chích đốt cả. Nếu một chú ong đậu lên người bạn, là chỉ bởi nó muốn được vuốt ve mà thôi. Các tòa nhà trên vùng núi Olympus cũng đẹp và độc nhất vô nhị như chính vùng đất này vậy. Hầu hết các tòa nhà đều được xây bằng đá cẩm thạch trắng bóng với những trụ đá chạm khắc cầu kỳ cao vút lên tận bầu trời xanh ngắt. Có những rạp hát ngoài trời - nơi những thi sĩ nhảy múa và ca hát mua vui cho tất cả mọi người. Dọc các con đường lát sỏi rộng lớn là tượng đài những chiến binh và anh hùng vĩ đại nhất của vùng Olympus. Không hề có chiếc xe ô tô hay xe tải nào nhả khói làm ô nhiễm không khí nơi đây. Người dân vùng Olympus đi bộ hoặc bay tới bất cứ nơi nào mà họ muốn đến. Thỉnh thoảng họ sẽ dùng những chiếc xe ngựa kéo lộng lẫy để đi lại. Rồi có cả thư viện nữa. Nhiều hơn Emily có thể đếm được, gồm những cuốn sách từ các vùng đất mà người dân Olympus đã đến và bảo vệ. Một số cuốn yêu thích của cô được cất giữ tại thư viện trong cung điện của thần Jupiter, chúng được mang đến để dành riêng cho cô. ... Mời các bạn đón đọc Pegasus Tập 2: Cuộc Chiến Bảo Vệ Olympus của tác giả Kate O’Hearn. 
Pegasus Tập 1: Lửa Thần Xứ Olympus - Kate O’Hearn
Cuốn sách đầu tiên trong bộ series 5 cuốn hấp dẫn về Pegasus . Một cô gái trẻ và một chú ngựa mang đôi cánh, và một cuộc chiến của người Olympia tạo ra một khởi đầu đầy tính mạo hiểm trong một câu chuyện phiêu lưu thú vị. Emily và Joel phải đối mặt trong trận chiến sử thi với những con quái vật khủng khiếp, những cuộc rượt đuổi nguy hiểm từ một cơ quan chính phủ. Họ và chú ngựa thiên thần cùng sát cánh bên nhau để hoàn thành nhiệm vụ anh hùng cứu Olympus trước khi "ngọn lửa thần" được dập tắt mãi mãi... Pegasus là chú ngựa có đôi cánh trắng thiên thần - một trong những nhân vật nổi tiếng của thần thoại phương Tây. Trong truyện, Pegasus lâm nạn khi bọn xâm lược Nirad cố chiếm xứ Olympus. Chú ngựa lưu lạc tới New York hiện đại, khi thành phố đang hứng chịu cơn bão kinh hoàng, và đâm sầm vào nóc nhà của Emily - một cô bé mồ côi mẹ. Phát hiện ra chú ngựa bị ngọn giáo cắm vào bên cánh cùng nhiều vết đâm, Emily đã nhờ bạn học cùng trị thương. Chú ngựa nhanh chóng hồi phục, đưa cô bé vào cuộc phiêu lưu đến thế giới của các vị thần Olympus. Nơi đây, em được chứng kiến và can dự vào một cuộc chiến khốc liệt của các vị thần La Mã. Trong hành trình trở lại Olympus, Emily còn có các bạn đồng hành như nữ thần Diana, cậu bạn Joel tốt bụng... Cô bé cùng họ đấu tranh để giữ gìn ngọn lửa thiêng. Lửa thần xứ Olympus dựng lên cuộc phiêu lưu kết hợp hai yếu tố hiện đại và cổ điển. Tác phẩm có cốt truyện gần gũi, nhân vật ở độ tuổi thiếu nhi đầy ắp trí tưởng tượng.  Tác giả Kate O'Hearn (người Canada) tự nhận mình là người "sinh ra dưới một ngôi sao lang thang". Những chuyến đi trong tuổi thơ đã bồi đắp cho bà trí tưởng tượng, kiến thức phong phú làm chất liệu cho tiểu thuyết. Ngoài bộ sách về chú ngựa Pegasus và cô bé Emily, bà viết một số tác phẩm khác như Shadow Dragon, Valkyrie, Herm's secret... Pegasus gồm có: Pegasus Tập 1: Lửa Thần Xứ Olympus  Pegasus Tập 2: Cuộc Chiến Bảo Vệ Xứ Olympus Pegasus Tập 3: Những Người Olympia Mới  Pegasus Tập 4: Nguồn Gốc Xứ Olympus Pegasus Tập 5: Sự Trỗi Dậy Của Các Titan *** Chiến tranh đã lan đến núi Olympus. Không một dấu hiệu báo trước. Không có điềm báo nào về một kẻ thù vô danh đang xây dựng quân đội để chống lại họ; một quân đội mà mục tiêu duy nhất là hủy diệt hoàn toàn. Mới hòa bình đó, phút chốc đã phải chiến đấu sống còn. Một cuộc chiến thật tàn khốc, đẫm máu và hoàn toàn bất ngờ. Nhưng có một cư dân ở vùng núi Olympus lại thấy đó là cơ hội tuyệt vời nhất để biến giấc mơ của mình thành hiện thực. Paelen núp sau một cái cột bằng đá cẩm thạch nhìn những chiến binh giỏi nhất vùng núi Olympus tập hợp lại để chiến đấu với quân xâm lược. Thần Jupiter đang dẫn đầu cuộc tấn công với lưỡi tầm sét trong tay. Nữ thần Juno, vợ ngài, đang đứng bên trái ngài, gương mặt nghiêm nghị, căng thẳng. Bên phải thần là Hercules vạm vỡ, đang sẵn sàng ứng chiến, cùng với thần Apollo và nữ thần Diana, chị song sinh của mình, tay đang cầm cung. Thần Mars cũng có mặt, thần Vulcan đứng đó với túi vũ khí chật cứng. Sau lưng họ là thần Mercury đội mũ sắt, chân mang đôi xăng đan có cánh; ông là thần truyền tin của vùng núi Olympus. Tất cả đều đang sẵn sàng nghênh chiến. Paelen nhìn sang con tuấn mã Pegasus. Đôi mắt nó rực sáng, đôi cánh nó đập lên đập xuống còn bốn chiếc móng bằng vàng của nó giậm mạnh trên đất chờ cuộc chiến đang đến gần. Phía sau họ còn có rất nhiều cư dân vùng núi Olympus nữa, tất cả đều có mặt để bảo vệ quê hương yêu dấu. Nhưng Paelen không có ý định chiến đấu. Cậu không phải là chiến binh. Cậu là một tên trộm có kế hoạch riêng của mình; cậu không muốn chết trong một trận chiến mà hầu như không có cơ may chiến thắng. Chiến tranh là chuyện của thiên hạ. Cậu đang bận tập trung vào việc làm thế nào để thu lợi được nhiều nhất từ cuộc chiến này. Khi nhóm hậu vệ đang phải bận rộn chiến đấu chống lại bọn Nirad thì một tên trộm như cậu sẽ được rảnh tay để vào lâu đài của thần Jupiter và lấy bất cứ thứ gì mình muốn. Nhưng gia tài của thần Jupiter không phải là những thứ Paelen quan tâm. Cậu chỉ ao ước lấy được chiếc dây cương ngựa bằng vàng óng ánh của con tuấn mã Pegasus thôi. Tất cả mọi người ở núi Olympus đều biết chiếc dây cương đó là gia tài lớn nhất. Có được nó là cách duy nhất để sở hữu con tuấn mã có cánh mạnh mẽ ấy thôi. ... Mời các bạn đón đọc Pegasus Tập 1: Lửa Thần Xứ Olympus của tác giả Kate O’Hearn.
Đại Kiếp Chủ
Một quyển Đạo Nguyên Chân Giải, giấu giếm đại đạo huyền cơ, một thuật thôi diễn vạn pháp, 3000 đại đạo tại ngực. Hàn môn thiếu niên quật khởi, khổ đọc mười năm thấy được chân kinh! Cuối cùng được một kiếm ra Huyền Hoàng, một tay hộ thương sinh! Ba ngàn năm đại kiếp giáng thế, cũng chỉ làm trong lòng bàn tay Thần Binh, từ đây trên Tiên lộ, ai dám anh kỳ phong? Tác giả của Lược Thiên Ký , viết chắc tay lắm , bạn đọc yên tâm nha. *** "Tại tiên môn chúng ta a, lĩnh nhiệm vụ không gọi lĩnh nhiệm vụ, gọi lĩnh phù chiếu, có phù chiếu, cũng là có có tư cách làm nhiệm vụ kiếm thù lao, đả hảo chiêu hô về sau, có phương diện này công việc, tự nhiên là thông tri ngươi tới nhận, Linh Dược giám nhiệm vụ là nhiều nhất, bất quá thù lao thấp nhất, nhưng thích hợp ngươi tới làm, những cái nhiệm vụ khác thù lao khả năng cao đến dọa người, lại không phải tạp dịch đệ tử có thể làm được!" Ngồi Tôn quản sự một chiếc rách rưới Mộc Diên kia, hai người chậm rãi từ từ bay đến trên Thanh Lô Phong sau Ngọc Phong Nhai. Phương Nguyên quan sát bốn phía một phen, đã thấy một tòa cổ phác đại điện này, chung quanh tràn ngập thanh đạm mùi thuốc, chung quanh có không ít tạp dịch vừa đi vừa về bận rộn lấy, cũng thỉnh thoảng có tiên môn đệ tử ngự kiếm vãng lai. Trong một mảnh bận rộn cảnh tượng, dưới cổ tùng ở cửa điện, đang có một cái đầu bạc lão ông, tại cùng một vị tuổi không lớn lắm váy đỏ nữ hài nhi đánh cờ, xem ra thanh tĩnh nhàn nhã, rất có ý cảnh. "Vị kia liền là Linh Dược giám tổng quản. . ." ... Mời các bạn đón đọc Đại Kiếp Chủ của tác giả Hắc Sơn Lão Quỷ.