Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Cực Hạn Săn Bắn

hể loại: Hiện đại, hắc bang, 1×1, hài (?!), nữ vương thụ, HE Edit kiêm beta: Xử Vi Thanh Mọi người đều nói rằng Tả Xuyên Trạch chính là một tên biến thái. Những người đã tiếp xúc với hắn đều nói hắn chính là một tên yêu nghiệt. Phùng Ma Tả Xuyên Trạch chính là một thứ đặc biệt của thế giới hắc ám, không thể bỏ qua sự tồn tại của nó. Trong giới đều đồn rằng: Nếu như Tả Xuyên Trạch là một người bình thường thì tất cả mọi người sẽ đều vì hắn mà đấu đến ta sống ngươi chết. Nhưng cố tình người này lại là gia chủ Phùng Ma, chẳng một ai dám có gan làm như vậy. Mà trên thế giới này lại vừa vặn có một người cùng Tả Xuyên Trạch nổi danh biến thái. Y tao nhã, âm hiểm giảo hoạt, từng bước tính kế, là người không để cho mình mắc sai lầm. Nhưng y lại có một đam mê mà không muốn cho người khác biết: Y thích cất giữ thứ tinh xảo, hơi mang theo nét mị hoặc. Mà Tả Xuyên Trạch lại vừa vặn hợp với gu thẩm mỹ của y. Cho nên khi y lần đầu tiên nhìn thấy Tả Xuyên Trạch thời điểm đó y liền cảm nhận được người này thật đáng để nhốt vào lòng sắc —— để cất giấu. *** Những hệ liệt của tác giả Nhất Thế Hoa Thường: 【 ABO 】 Bất Báo | Blackrose (Hoàn) Tín Tức Tố Biến Dị | Mochi (On-Going) ; Ivy en Eve (Hoàn) 【Liệp Vật Truyện - Con Mồi 】 Bảo Hộ Của Giới Hắc Bạch | Nguyệt Huê Các (Hoàn) Đặc Chủng Dong Binh | Ám Dạ Cung → Ame Kurota (Hoàn) Cực Hạn Săn Bắn |  Ame Kurota (On-Going) ; Xử Vi Thanh (Hoàn) Ôm Khối Băng Về Làm Vợ | Duy Ngã ; Âm Thịnh Dương Suy (On-Going) 【 Dị Thế Giới 】 Đến Lượt Tôi Lên Sân Khấu Gánh Team | Memory_Land (Hoàn) ; Alice (On-Going) Thiết Lập Này Hỏng Rồi | Lam Hạ (Hoàn) Tôi Phải Đào Hôn | Keoquekepnach (On-Going) 【 Giang Hồ HỆ LIỆT 】 Bổn Vương Là Đệ Nhất Thiên Hạ | Xuân Phong Đắc Ý Lâu (On-Going) Giáo Chủ Lạc Đường Ký | Heo Quay (Hoàn) 【 Nhân Quỷ Thần Yêu Ma 】 Hồ Sơ Thần Côn | Linh Lăng Lâu (On-Going) Học Viên Trao Đổi Của Học Viện Tu Tiên | Kidoisme (On-Going) Hệ Thống Đang Báo Hỏng | Suriel Aurora (Hoàn) Phi Đồng Loại Hỗ Xuyên | Xx_Hiraeth_xX ; Nấm (On-Going) Tinh Phân, Hùng Khởi Triệt | Cùng Quân Đêm Nay Say (On-Going) Tháng Ngày Bảo Mệnh Bên Người Husky | Thuydungnguyenn (On-Going) ; Neihades (Hoàn) 【 Động Kinh HỆ LIỆT 】 Bệnh Chữa Rồi | Vân Tình Cung → 12-END: NekoAoi90 (Hoàn) Liệu Dưỡng Viện Trực Bá Gian | Trường Tương Thủ (Hoàn) Thế Giới Này Điên Rồi | Ám Dạ Cung → Phong Linh Lâu (Hoàn) Tướng Quân, Ngài Cố Chịu Đựng | Kuro Đặng (Hoàn) *** Còn đây là trích dẫn trong bản gốc, nguồn đây. “Anh nói, có vài người rõ ràng đã chết mới là tốt nhất, vì sao còn không chịu đi tìm chết?” Tống Triết trầm mặc một lát: “Cậu rất muốn chết?” Tả Xuyên Trạch dừng một chút: “Không muốn.” Tống Triết ừ một tiếng: “Giống như cậu vậy trải qua vô số đau khổ còn không muốn chết, tôi nghĩ … Trong tâm luôn sẽ có một ít niềm tin hoặc hy vọng, hoặc vẫn còn người và việc không dứt bỏ được, chỉ là cậu bây giờ còn chưa phát hiện, chính là chờ cậu phát hiện sau đó liền sẽ tìm được lý do sống tiếp.” Tả Xuyên Trạch nghiêm túc suy nghĩ một chút: “… Có lẽ vậy.” *** Phùng Ma Tả Xuyên Trạch, một thứ đặc biệt trong thế giới hắc ám, không thể bỏ qua sự tồn tại của nó. Trong giới đồn đại: Nếu Tả Xuyên Trạch chỉ là một người bình thường, đó nhất định là hoạ thuỷ trong hoạ thuỷ, còn không biết bao nhiêu thế lực vì hắn tranh đấu đầu rơi máu chảy. Nhưng cố tình người này lại là gia chủ Phùng Ma, ai có khả năng ai có gan dám làm như vậy? Mà trên thế giới này lại vừa vặn có một người cùng Tả Xuyên Trạch nổi danh biến thái. Y tao nhã, âm hiểm giảo hoạt, từng bước tính kế, là người không để cho mình mắc sai lầm. Nhưng y lại có một đam mê mà không muốn cho người khác biết: Y thích cất giữ thứ tinh xảo, hơi mang theo nét mị hoặc. Mà Tả Xuyên Trạch lại vừa vặn hợp với gu thẩm mỹ của y. Cho nên khi y lần đầu tiên nhìn thấy Tả Xuyên Trạch thời điểm đó y liền cảm nhận được người này thật đáng để nhốt vào lòng sắt —— để cất giấu. Edit kiêm beta: Xử Vi Thanh------------------------------------------------------ Điều đầu tiên tui muốn nói là tui cảm thấy đôi bạn trẻ này khác thần kinh. Thụ là biến thái mang tiếng là đẹp tới mức yêu nghiệt, nhưng giết người lại tàn nhẫn không chớp mắt. Bởi vậy nên người ta thường nói hoa hồng càng đẹp càng nhiều gai. Công cũng là một tên biến thái, thích những thứ xinh đẹp, một khi thích là phải chiếm hữu chỉ biến thành của mình. Ví dụ như con mèo công thích, khi con mèo bị biến mất thì sẽ bị nhốt trong lòng. Lần đầu hai người gặp nhau, công tỏ ý muốn nhốt thụ trong lồng làm sủng vật. Vậy nên cuối cùng không xảy ra chuyện gì cả, thụ tức giận bỏ đi, chỉ khác cái áo ngoài màu đỏ đi trên hành lang khách sạn, gặp háo sắc nên chặt phăng tay háo sắc luôn. Lần gặp say thì thụ đang có xu hướng bạo lực cao, ngày đó vào ngày trăng tròn. Nhưng trong một khắc thụ nhìn thấy công thì trái tim của thụ bình tĩnh lại. Mấy ngày sau có một anh thích thụ tới gặp thụ,mà thụ cũng biết anh này , thụ thuộc lại không bị nhiễm thuốc hay độc dược gì hết ,hình như bách động bách xâm đúng không nhỉ ? Thụ nói nếu ảnh chuốc thuốc được thụ thì làm gì cũng được. Hôm đó ảnh mang thuốc ngủ tới cho thụ uống. Thụ tưởng bản thân không bị gì nên thản nhiên uống, ai dè uống xong bản thân lại ngủ hai ngày. Lúc ảnh thấy thụ ngủ thì mừng vl, đang tính làm chuyện chính thì công xông vào mang thụ đi. Sau khi thụ tỉnh lại thì đi hỏi nguồn gốc của thuốc ngủ đó. Tại vì chỉ có cha nuôi của thụ mới có thể chế tạo ra loại thuốc có hiệu quả với thụ thôi. Nghe cha nuôi đang ở xung quanh vùng Tam Giác Vàng, thụ muốn đi theo anh kia. Công thấy thụ đi nên cũng muốn đi, lỡ như bị anh kia ăn mất rồi sao với lại tiện đường tới đấy giao hàng. Mà tới đó lại là địa bàn của cái anh thích thụ. Công tới Tam Giác Vàng, xong việc thì đi tìm thụ ngay. Xong buổi tối hai người gặp nhau, công bị bệnh khiết phích nên không chịu nổi không tắm rửa với chỗ ngủ dơ bẩn. Nên hai người quyết định đi khách sạn. Anh kia cố tình làm vậy để cho công đi trực thăng tới khách sạn gần đó bởi vì ảnh đã gài bom trên trích thăng rồi . Có điều người tính không bằng trời tính, ai mà ngờ được nửa đêm nửa hôm thụ lại tới chỗ công rồi đi khách sạn chung đâu. Nên ảnh biết có thụ thì cuống cuồng lên đi tìm. Nhưng ảnh quên rằng hai người kia là ai, chính là hai đại biến thái. Nên công đã sớm biết kế hoạch của ảnh lấy dù ra ôm thụ nhảy xuống đất. Hai người đi bộ tới quán bar gần đó. Công dùng khuôn mặt đẹp trai đi lừa tiền để đi khách sạn ngủ. Sáng hôm sau hai người trở về , công xong việc nên trở về thành phố, thụ cũng không tìm thấy người mình muốn tìm nên cũng về. Công về rồi tiếp tục theo đuổi thụ, vì mỗi lần thụ có máu bạo ngược công đều đẩy lui được nên dần đổ. Thu được tới tay thì phát hiện cha nuôi của thụ có gắn một thứ vào tim của thụ. Cứ mỗi khi trăng tròn thì thứ ấy khiến cho thụ bạo ngược, gặp người là giết nên ngày đó không ai dám tới gần thụ. Mà muốn chữa thì phải thay tim, muốn ức chế thì phải có thuốc giải. Nếu như thụ còn tiếp tục bạo ngược thêm vài lần nữa thì sẽ chết. Nên công sai người thăm dò tồi tới gặp cha nuôi thụ. Lấy bản thân ra để thử nghiệm thuốc cho thụ rồi mới đưa cho thụ uống . Trong lúc ấy thì công gửi thụ cho ông nội chăm sóc, ban đầu ông nội công cũng không đồng ý. Nhưng thấy thụ vừa tốt lại ngoan ngoãn với thông minh nên đồng ý. Thụ biết công biết chỗ cha nuôi mình thì tới. Thụ tới là muốn giết cha nuôi của mình nhưng lại để ổng thoát. Lần khác gặp lại thì thụ bị khởi động cái vật được cấy trong tim thụ. Nên đã bất tỉnh ,tim thì càng yếu . Công nổi điên còn tính giết em trai của thụ để thế tim cho thụ. Nhưng mà may mắn được khuyên bảo với cha nuôi của thụ tình nguyện trả tim cho thụ nên công mới không móc tim người ta ra. Còn về phần trả tim là do cha nuôi của thụ lấy tim thụ lắp vào bản thân, còn tim mình thì lắp cho thụ. Phẫu thuật xong, vài ngày sau thì thụ tỉnh lại. Còn cha nuôi của thụ chỉ sống được vài ngày, do trái tim đó quá yếu nên không ai thèm giết ổng. Công với thụ cuối cùng thì cưới nhau, giúp cho thiên hạ thái bình vì hai tên biến thái rốt cuộc cũng đến với nhau. *** “Ngài Tả, đây là chi phiếu của ngài.” Người quản lí thái độ cung kính đem chi phiếu một nghìn vạn hai tay đặt trên bàn trà trong phòng. “Dạ Mị mê thành” là một câu lạc bộ tư nhân cao cấp, nó xây rất bí mật đồng thời chỉ có những người đặc biệt mới có khả năng tiến vào, nhưng cho dù là như vậy Dạ Mị vẫn nổi danh như cũ, nổi danh đến nỗi làm cho nguời ta nghĩ muốn chen vào để học hỏi thêm kiến thức. Dạ Mị rất xứng với tên thiên đường hoang phí, ở chỗ này chỉ cần người có tiền, coi như là muốn đem người sống huấn luyện làm bia đỡ đạn cũng là không có vấn đề gì, lại càng không nói đến cái khác. Dạ Mị có năm tầng ngầm còn ở trên có mười hai tầng, mỗi một tầng đều không giống nhau, mỗi một tầng đều có đặc sắc riêng, ví dụ như tầng ngầm thứ ba này đang diễn ra một cuộc buôn bán. “Trên thế giới sinh sống này bất cứ chuyện gì vật gì cũng có thể đem đến tiền bạc” là châm ngôn của nơi buôn bán này. Cuộc buôn bán này không chỉ có chính mình cung cấp các loại vật phẩm bán đấu giá còn cho phép người tới nơi này đem đồ của mình ra bán đấu giá trên sân khấu. Đương nhiên cũng phải có hai điều kiện tiên quyết: một là người đó có năng lực đi vào, hai là phải có người mua món đó. Mà dựa theo quy củ buôn bán người bán muốn tham gia phải trích ra ba phần tiền để làm lệ phí sân bãi. Đương nhiên, trên thế giới này luôn sẽ có riêng vài người là không thể tuỳ tiện bón rút như vậy, cũng ví dụ như người trước mặt, Phùng Ma Tả Xuyên Trạch. Nếu như đem tổ chức sát thủ trên toàn thế giới ra xếp hạng, Phùng Ma tuyệt đối đứng đầu bảng. Tổ chức này am hiểu nhất chính là bồi dưỡng ra loại cỗ máy giết người máu lạnh nhất, những sát thủ này trải qua thời gian dài huấn luyện đầy máu tanh tàn khốc, đã đem tất cả các chức năng trên cơ thể điều chỉnh đến điểm cao nhất, thậm chí có thể đã đột phá giới hạn chịu đựng của con người. Sát thủ Phùng Ma quen dùng vũ khí lạnh, lấy một loại phương thức gần gũi mà trực tiếp cảm thụ được sự rạn nứt các bộ phân huyết mạch, thớ thịt, xương cốt từ thân thể đối phương truyền tới tay, cảm nhận được máu tươi nóng rực phun trào, lĩnh hội được ánh mắt sợ hãi thật sâu cùng oán hận trước khi chết của đối phương, sau đó lạnh lùng xoay người đi. Có thể nói nơi đâu có người của Phùng Ma tồn tại, nơi đó có tinh phong huyết vũ [gió tanh mưa máu]. Mời các bạn đón đọc Cực Hạn Săn Bắn của tác giả Nhất Thế Hoa Thường.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Đẳng Cấp Quý Cô - Hoa Thanh Thần
Cuộc đời có lẽ giống như một chuyến tàu, có rất nhiều trạm dừng, nhưng mỗi con người lại chỉ có một bến đỗ, có người nhầm, có người không, nhưng điều quan trọng nhất là mạnh mẽ để bước tiếp, cho đến khi tìm được bến đỗ hạnh phúc của cuộc đời mình. Lâm Hiểu Khiết là một cô gái bình thường như bao cô gái khác, làm nhân viên của một công ty, vô tình được cấp trên tỏ tình trong một bữa tiệc, rồi trước lễ cưới lại phát hiện ra một sự thật đau lòng. Sự xuất hiện của một nữ minh tinh nổi tiếng đã khiến cô nhận ra rằng, câu chuyện của chàng hoàng tử và lọ lem vĩnh viễn chỉ là những câu chuyện có trong cổ tích, thực ra, người con trai kia chẳng hề yêu cô. Chạy trốn với vết thương lòng, một vết thương không hẳn vì tình yêu, mà bởi lòng tự trọng, bởi lòng tin, cô đến Thượng Hải. Lâm Hiểu Khiết đã gặp được hành khách thực sự quan trọng trên chuyến xe cuộc đời mình, người khiến cô lấy lại niềm tin và tiếp thêm cho cô sức mạnh. Nhưng cuộc sống với những lo toan bộn bề, gánh nặng của công danh, sự đeo bám của quá khứ, liệu cô gái nhỏ Lâm Hiểu Khiết có thực sự tìm được bến đỗ hạnh phúc của cuộc đời mình? *** Trong văn phòng của bộ phận kế hoạch Hoàng Hải, sắc mặt ai nấy đều buồn thảm, trên bàn đặt vài tờ báo viết về tỉ giá cổ phiếu Hoàng Hải. Tố Tố chau mày, “Lần này thì hỏng thật rồi. Cổ phiếu công ty liên tục sụt giảm năm ngày liền, nghe nói sắp triệu tập cuộc họp đại hội đồng, bỏ phiếu bầu lại chủ tịch.” Mắt Trịnh Phàm sáng bừng, “Như vậy có nghĩa là chủ tịch Thang sẽ quay về nắm quyền phải không? Vậy chủ nhiệm Thang cũng sẽ quay lại?” Tô Lợi bình tĩnh: “Triệu tập đại hội cổ đông cũng vô ích, người của chủ tịch Tăng nắm nhiều cổ phần hơn người của chủ tịch Thang. Hơn nữa, chủ tịch Tăng nhiều mưu mô thâm hiểm, là một tên cáo già, chẳng chịu thua dễ dàng thế đâu.” Trịnh Phàm hơi thất vọng, “Vậy à, tôi vẫn đang chờ ông ta gặp phải báo ứng.” Tố Tố thở dài, “Chà, các lãnh đạo đấu đá, chúng ta chẳng làm được gì! Điều tôi lo lắng vẫn là bát cơm của chúng ta. Tin tức cổ phiếu tụt dốc được truyền đi khiến nhữngnhà cung cấp lúc đầu định ký hợp đồng cũng quyết định tạm thời lùi thời hạn. Trời ơi! Năm nay công ty rốt cuộc bị sao thế? Suốt ngày xảy ra chuyện!” Người này nhìn người kia, đều lắc đầu thở dài, mặt mũi cau có. Hiểu Khiết vui vẻ đi vào, cất lời chào tất cả. Cả phòng chìm đắm trong bầu không khí nặng nề, Hiểu Khiết nhìn thấy mấy tờ báo trên bàn, hiểu ra cười cười: “Mọi người... lấy lại chút tinh thần được không?” Tố Tố chề môi, “Giờ công ty thế này, chúng tôi sắp thất nghiệp rồi.” Hiểu Khiết không thấy người ngoài, mỉm cười an ủi, “Đừng lo, đang là thời kỳ quá độ, rồi sẽ tốt đẹp thôi! Chỉ cần tin tưởng công ty là được.” ... Mời các bạn đón đọc Đẳng Cấp Quý Cô của tác giả Hoa Thanh Thần.
Copy Mối Tình Đầu - Hoa Thanh Thần
“Cô đã phải mất rất nhiều thời gian để chữa lành trái tim bị thương, nỗ lực quên đi tình yêu đã dành cho anh, thế mà giờ đây, một lần nữa, anh lại làm đảo lộn cuộc sống của cô.” Vẫn là câu chuyện về một người con gái đã trải qua một cuộc tình đau khổ trong quá khứ rồi bất ngờ gặp được một chàng trai có thể khiến cho trái tim bị tổn thương sâu sắc kia đập trở lại, phải chăng Copy mối tình đầu của Hoa Thanh Thần chưa đi xa hơn motip tiểu thuyết ngôn tình thường thấy? Có lẽ là không phải! Cô gái Hàn Tú trong Copy mối tình đầu có nét giống với nhân vật Tiêu Dĩnh của Gần như vậy, xa đến thế của Tình Không Lam Hề. Cả hai đều có một mối tình đầu đẹp như mơ với người bạn thanh mai trúc mã, để rồi sau đó, hai người đàn ông, theo những cách khác nhau đã cùng rời xa các cô. Trần Diệu của Gần như vậy, xa đến thế phần vì sự nghiệp, phần vì quá mệt mỏi khi phải ở bên một người con gái quá dựa dẫm vào mình mà quyết định chia tay với Tiêu Dĩnh; còn Đường Trạch Tề – chàng trai vạn người mê của Copy mối tình đầu thì vì quá lăng nhăng mà đánh mất Hàn Tú – người con gái anh đem lòng yêu từ thuở nhỏ. Cũng như Tiêu Dĩnh, Hàn Tú đã đau khổ một thời gian dài, rất dài mới nguôi ngoai vết thương lòng, nhưng khác với Tiêu Dĩnh, nỗi đau khổ vì bị phản bội đã khiến cô “tắt lửa lòng”, “miễn nhiễm” với mọi loại đàn ông, ngay cả khi đó là một doanh nhân đẹp trai, tài giỏi, hết lòng chiều chuộng, nâng niu cô; né tránh tình yêu vì sợ bị tổn thương lần nữa. Nhưng, như một trò đùa của số phận, mối tình đầu đau khổ tưởng nên được cất vào hòm và đóng kín lại, để thời gian làm cho quên lãng lại được “copy”. Hàn Tú tình cờ gặp một chàng trai có ngoại hình giống hệt kẻ đã làm cô bị tổn thương sâu sắc, sau đó buộc phải cưu mang anh. Ngòi bút phân tích tâm lý tinh tế của Hoa Thanh Thần đã đưa đến cho người đọc những trường đoạn tuyệt hay diễn tả tâm trạng xáo trộn, mâu thuẫn gay gắt diễn ra trong lòng Hàn Tú khi nỗi đau khổ bị dồn nén trước kia nay bùng phát trở lại, bên cạnh đó là những rung động không sao kiềm chế được cứ liên tục nảy sinh mỗi khi anh ân cần chăm sóc cho cô. Từ những hằn học, căm ghét, thương hại, xót xa, nỗ lực né tránh, phủ nhận, tự lừa dối chính mình đến việc chấp nhận buông xuôi, để mặc trái tim đập theo nhịp nó muốn, sẵn sàng yêu và dâng hiến, Hàn Tú đã không phải yêu thêm một lần nữa mà là lần đầu yêu thực sự. Không đao to búa lớn, hùng hồn tuyên bố, Hoa Thanh Thần đã viết nên những chân lý của trái tim bằng một văn phong tự nhiên và giàu cảm xúc, chẳng hạn: “Người ta thường nói, trái tim con người làm bằng thịt nên chắc chắn sẽ có lúc mềm yếu”, “Có người nói, bàn tay và trái tim có liên quan mật thiết đến nhau, khi bàn tay hai người nắm lấy nhau thì cũng là lúc trái tim họ sát lại gần hơn”, “Nếu đã thực sự đắm chìm trong tình yêu thì cố gắng phủ nhận chỉ là chuyện không tưởng. Trái tim căn bản không thể do mình muốn kiềm chế là kiềm chế được, muốn điều khiển là điều khiển được, vậy thì việc gì mà phải khổ sở trốn tránh, ép buộc nó đến mức đau đớn như thế?”, “Yêu một người đôi khi là sự tự nguyện hành xác mà chẳng vì lí do nào cả”… Sức hấp dẫn từ đầu đến cuối của Copy mối tình đầu không chỉ ở những trường đoạn phân tích tâm lý tinh tế mà còn bởi sự sáng tạo của tác giả khi để nhân vật nam chính ít nhiều đi ra ngoài mô hình mĩ nam thường thấy. Tiểu Thất – chàng trai tuấn tú, tài năng đã khiến Hàn Tú dám yêu trở lại – lại là sản phẩm của thí nghiệm nhân bản vô tính từ ADN của Đường Trạch Tề. Mang trong mình nỗi đau và sự mặc cảm vì là người nhân bản, Tiểu Thất cứ ngỡ mình không hề giống như con người, chẳng có thất tình lục dục cũng như không có quyền được tồn tại trên cuộc đời này. Nhưng những ngày sống bên Hàn Tú đã khiến anh thức ngộ được nhiều điều, không chỉ là “hóa ra mặt đất thực sự có màu nâu như trong sách mô tả, bầu trời xanh biếc, không khí trong lành, sảng khoái đến như vậy, và ngoài giáo sư Trương, Cổ tiên sinh cùng những người mặc áo blouse trắng mà anh nhìn thấy hàng ngày ra, xung quanh vẫn còn nhiều người khác” mà còn biết rằng anh cũng có thể sống và yêu như con người, để rồi yêu người con gái ấy đến chết đi sống lại. Tình yêu của anh không khỏi khiến người đọc xúc động bởi sự chân thành trong suy nghĩ cũng như những cử chỉ ân cần, dịu dàng và hành động xả thân vì người yêu: “Nếu thực sự có kiếp sau thì có lẽ anh cũng sẽ như con người, có thể được xuống suối vàng. Anh sẽ không uống canh Mạnh Bà để đứng bên cầu Nại Hà chờ em, để nhìn em thêm một lần nữa, để được ôm chặt em vào lòng”… Lãng mạn nhẹ nhàng, hài hước, trinh thám, viễn tưởng, những yếu tố ấy cùng hội tụ trong Copy mối tình đầu và làm nên một câu chuyện tình yêu xúc động, ít nhiều thoát khỏi những motip quen thuộc thường thấy trong các tiểu thuyết ngôn tình hiện nay. Sự pha trộn giữa các thể loại cùng sự mới mẻ ở đề tài cũng như văn phong lôi cuốn của Hoa Thanh Thần hẳn sẽ khiến bạn nhận ra rằng: dù đó là mối tình thứ hai hay thứ ba thì hãy vẫn cứ yêu như là mối tình đầu, yêu “bằng nỗi khát khao tưởng chừng không có tuổi, bằng niềm đam mê còn trẻ mãi không già” (Để em yêu anh như mối tình đầu). Câu chuyện là sự pha trộn hài hòa giữa tình cảm, trinh thám, viễn tưởng, hài hước nhẹ nhàng,… Đôi lúc là những dòng tự sự rất tâm lý và chân thành. Với ngần ấy lượng kí tự, tác giả đã khai thác câu chuyện ở mức khá. Mình tự hỏi nếu là Khiêu Dược Hỏa Diễm (Hồ Tiểu Mỵ) thì nó sẽ hoành tránh và gây cấn hơn Quan hệ nguy hiểm hay không. Loại chủ đề mang dáng dấp khoa học viễn tưởng thế này sẽ rất hay nếu viết sâu và sẽ nhảm nhí nếu viết sơ sài. *** Hoa Thanh Thần, tên tiếng trung là 花清晨. Hoa Thanh Thần, ngụ ý hoa nở vào sáng sớm. Thuộc chòm sao Xử Nữ có khả năng viết lách. Lý tưởng lớn nhất của cô là  ăn rồi nằm, trạch nữ. Thích mơ tưởng hão huyền, linh cảm sáng tác thường vào buổi tối khi gặp ác mộng. Mục tiêu cuộc đời chính là biến những cơn ác mộng vào buổi tối thành những câu chuyện tình yêu đẹp nhất. Dựa vào viết lách, kiếm chút tiền sống qua ngày. Một số tác phẩm của cô: Đẳng cấp quý cô, Không thể quên em,... *** Trong con ngõ nhỏ chất đống rác thải sinh hoạt nằm sau tòa nhà, mùi hôi thối bốc lên nồng nặc. Một tay xách dụng cụ vệ sinh, một tay cầm túi rác vừa lấy ở nhà khách hàng, trán ướt đẫm mồ hôi, Hàn Tú bước vội ra khỏi tòa nhà rồi phẫn nộ tuyên bố với cô bạn thân Bùi Sam Sam cũng đang cầm một túi rác y chang trên tay: “Sam Sam, mình nói cho cậu nghe, nếu lần sau, người đàn bà béo ịch đó còn gọi điện bảo mình đến dọn vệ sinh hộ mụ ấy nữa thì mình nhất định sẽ thu phí 5 đồng 1 mét vuông. Nếu mình không làm vậy mình thề sẽ bỏ họ Hàn của mình rồi theo họ của mụ ấy luôn.” Sam Sam phụ họa: “Đúng thế, mụ đàn bà đó thật là quá đáng quá thể mà. Đến những vết bẩn nhỏ như con kiến, bé như vi trùng, mụ ta cũng bắt tụi mình phải lau đi lau lại cho sạch sẽ, chỉ còn thiếu nước dùng kính hiển vi kiểm tra, săm soi từng centimet một thôi. Mình chưa bao giờ gặp người đàn bà nào biến thái đến vậy! Thật là khó hầu hạ, mình không thể chịu nổi mụ ta nữa!” Hàn Tú phi chiếc túi trong tay về phía thùng rác, cương quyết: “Không, mình nhất định phải kiếm tiền của mụ ta, hơn nữa còn phải kiếm thật nhiều, thật nhiều, kiếm đến chết mới thôi!”. Vừa dứt lời, cô liền giơ năm ngón tay lên trời thay cho việc thề thốt rồi nắm chặt lại nhằm biểu thị lòng quyết tâm đang hừng hực. Tôn chỉ của Hàn Tú chính là: chỉ cần có thể kiếm ra tiền thì cho dù khách hàng có biến thái đến đâu, cô kiểu gì cũng biến thái hơn cả họ. Vứt túi rác xong. Sam Sam quay sang nhìn bạn với ánh mắt xem thường: “Cậu đừng như vậy! Đúng là cậu cần tiền đến mức không thiết mạng sống nữa rồi!” “Hừ! Không có tiền thì cậu ăn bằng gì? Uống bằng gì? Mặc bằng gì hả? Lần sau, nếu không có tiền mua quần áo thì cậu đừng tới công ty mình làm thêm nữa!”. Hàn Tú mắng Sam Sam không tiếc lời. Đang định phản bác lại thì Sam Sam đột nhiên nhìn thấy một đôi chân trắng phau đang duỗi ra ở đống rác thải gần đó. Sam Sam sợ chết khiếp, vội vàng kéo tay Hàn Tú rồi cuống quýt nói: “Hàn Tú, xem kìa! Có người chết…” “Cậu lại nói tầm bậy gì thế?”. Thấy vẻ mặt hoảng hốt của Sam Sam, Hàn Tú ngạc nhiên hết sức. Tò mò nhìn theo hướng tay bạn chỉ, vừa chứng kiến cảnh tượng ấy, cô lập tức dựng cả tóc gáy. Cách chỗ cô đứng vài mét, một người đàn ông nằm sau thùng rác, trên người chỉ mặc một chiếc quần sịp, cơ thể be bét máu, bên cạnh còn có một chiếc áo blouse trắng thấm đẫm máu tươi. “Mau báo cảnh sát đi!”. Hàn Tú nắm dụng cụ vệ sinh xuống đất, cởi găng tay rồi rút chiếc di động trong túi ra, run rẩy nhấn số 110. Nhưng dù cô gọi bao nhiêu lần đi chăng nữa cũng vẫn chẳng thể nào liên lạc được với cảnh sát. Trong hai mươi mấy năm hiện diện trên cõi đời này, đây là lần đầu tiên Hàn Tú được gọi đến số điện thoại đó vậy mà ông trời cứ thích làm khó cô. ... Mời các bạn đón đọc Copy Mối Tình Đầu của tác giả Hoa Thanh Thần.
Tình Này Đành Hẹn Với Gió Đông - Hoa Thanh Thần
Tư Hành Phong là Bình Viễn Hầu gia quyền lực khuynh đảo triều chính, thế nhân chỉ biết đến dung mạo tuyệt sắc vô song của ngài nhưng lại không hề biết ngài là một ác quỷ nhào ra từ địa ngục trần gian. Ngài có thể chôn vùi nhân tính, bỉ ổi vô sỉ, ngài có thể bán rẻ tất cả mọi thứ mà không chút tiếc nuối. Mục đích sau cùng của ngài chỉ vì muốn báo thù rửa hận. Hạ Phẩm Dư là một cung nữ bình thường như bao cung nữ khác, chỉ còn hơn nửa năm nữa là có thể xuất cung. Mười năm sống trong cung cấm, khiến nàng trở thành một người "vừa câm vừa điếc", không quan tâm đến bất cứ chuyện gì, chỉ cúi đầu lặng lẽ làm việc của riêng mình. Cho nên, tất cả mọi người đều mắng nàng là con người không máu thịt, không nước mắt, không biết thế nào là đau khổ. Trong hoàng cung, Hoàng thượng lấy xuân dược để giày vò Tư Hành Phong, và Hạ Phẩm Dư lại chính là đối tượng trong trò chơi đáng sợ đó. Tại điện Ngọc Hoa, Hoàng thượng khâm điểm hai người cùng hộ tống cống phẩm về hoàng triều Kim Bích, rồi bọn họ gặp thích khách truy sát giữa đường, bị thương, chạy trốn, ở cạnh bên nhau, không hề rời xa, đồng cam cộng khổ… Vào khoảnh khắc sinh li tử biệt, ngài đột nhiên nhận ra một điều, ngài tuyệt đối không thể buông tay nàng được. Còn nàng, khi ngài thể hiện tình cảm dịu dàng, ấm áp của bản thân, cũng dần dần lún sâu trong tình yêu sâu đậm dành cho ngài… *** Cơn gió dịu nhẹ đùa giỡn, bao quanh những cành cây xanh mướt, tươi tắn, khắp nơi tràn ngập tiếng chim chóc thánh thót reo ca, lại đến mùa xuân ấm áp, muôn hoa đua nở. Trong vườn khắp nơi chất đầy dược liệu, một thân hình gầy guộc đi ra đi vào, bận rộn không ngừng, trên trán lấm tấm đầy mồ hôi. “Hu hu… hu hu…” Đột nhiên tiếng khóc của ai đó vang lên phá vỡ bầu không khí yên lặng, tĩnh mịch ở nơi đây. Nàng vừa mới phơi dược liệu xong, quay đầu lại liền thấy con gái nãy giờ một mình chơi đùa trong vườn, lúc này đang ngồi bệt xuống mặt đất, khóc lóc thảm thương. Nàng vừa định kêu con đứng dậy lại thấy một người khác y phục màu vàng đứng phía trước mặt con gái mình. Nàng bất giác ngước mắt nhìn lên, đôi môi mỏng khẽ cong, tiếp tục công việc đang làm. Người mặc y phục màu vàng kia nắm chặt tay lại, nói với con gái nàng bằng giọng vô cùng rành rọt “Này, này, này, Tư Tùng Ngạn, tại sao cứ động một tí là muội lại khóc thế? Lúc nãy quả nhân chẳng qua chỉ bất cẩn kéo bím tóc của muội thôi mà, đâu có đau đớn gì chứ?” Con gái nàng không thèm để ý đến tiểu Hoàng thượng, tiếp tục ngồi bệt dưới mặt đất khóc lóc thảm thương. Tiểu Hoàng thượng cuối cùng chẳng thể nào chịu đựng nổi tiếng khóc này nữa liền lên tiếng “Thôi, được rồi, được rồi, đừng có khóc nữa. Cùng lắm là quả nhân cưới muội về, lập muội làm hậu, sau này muội muốn kéo bím tóc của ai cũng được hết.” Nghe thấy vậy, Tư Tùng Ngạn liền ngưng khóc, nước mắt cũng nhanh chóng khô luôn, đôi mắt sáng trong linh lợi nhìn tiểu Hoàng thượng đầy hoài nghi, giọng nói vẫn còn nức nở “Có thật thế không? Muội muốn kéo bím tóc của ai cũng được hết hả?” “Điều đó là đương nhiên. Quả nhân lúc nào chẳng nhất ngôn cửu đỉnh, tứ mã nan truy.” Tiểu Hoàng thượng quay đầu như kiểu thi nhân, tỏ vẻ uyên bác, thâm sâu. Tư Tùng Ngạn liền nắm lấy tay tiểu Hoàng thượng, còn tiểu Hoàng thượng thì kéo cô bé từ dưới đất dậy. Ai ngờ, đột nhiên lại nghe thấy tiếng tiểu Hoàng thượng thét lên một tiếng “Tư Tùng Ngạn, muội ăn gian.” Thì ra vào lúc tiểu Hoàng thượng kéo Tư Tùng Ngạn lên, cô bé liền tóm lấy tóc của ngài kéo mạnh khiến ngài thét lên thảm thiết. “Là chính ngài đã nói mà, muội kéo bím tóc của ai cũng được còn gì. Hưm, ai bảo ngài kéo bím tóc của muội, đáng đời ngài!” Cô bé gái nhìn tiểu Hoàng thượng thè lưỡi trêu ngươi, mặt mày hân hoan, cười đùa hớn hở, chẳng còn chút bộ dạng đau lòng khi nãy. “Lại đây này, lại đây mà bắt muội, lại đây.” Tư Tùng Ngạn đã chạy ra ngoài vườn, còn tiểu Hoàng thượng đang nhiệt tình đuổi theo. “Hưm, Tư Tùng Ngạn, muội mà để cho quả nhân bắt được thì quả nhân nhất định sẽ cạo trọc tóc trên đầu muội, rồi đưa đến am ni cô làm tiểu ni cô.” “Hưm, lúc nãy không phải ngài nói sẽ lập muội làm Hoàng hậu sao? Nếu ngài cạo trọc tóc trên đầu muội thì người trong toàn thiên hạ này sẽ cười chê ngài có một Hoàng hậu trọc đầu.” Cô bé gái vừa lùi về phía sau vừa cười chê tiểu Hoàng thượng, ai ngờ lại đâm trúng vào một người khác. Tiểu Hoàng thượng thấy thân hình cao to phía trước liền quay người định chạy trốn. ... Mời các bạn đón đọc Tình Này Đành Hẹn Với Gió Đông của tác giả Hoa Thanh Thần.
Duyên Kiếp Trước, Nợ Kiếp Này - Lan Tư Tư
Phật dạy rằng đời người là nằm trong dòng chảy luân hồi, kiếp này nối tiếp kiếp khác, con người gặp nhau là bởi chữ Duyên, yêu nhau là bởi chữ Nợ từ nhiều kiếp trước. Người ta đau khổ vì yêu mà không được đáp lại, đó chính là có duyên vô phận vì nợ chưa tới. Cô đã sống hai mươi tám năm tẻ nhạt, thương tổn vì yêu mà không hề biết rằng có một người con trai cũng đã lẳng lặng chờ đợi cô bao năm trời vì không dám bày tỏ. Hóa ra duyên đến như vậy… lặng lẽ bình dị mà cô đã bỏ qua mất. Có phận vô duyên chớ nên ép nài. Có duyên không phận cũng chỉ như con thuyền không bến đỗ. Sống ở trên đời, cái quý nhất không phải thứ không có được và đã mất đi, mà là hạnh phúc ta đang nắm giữ. *** Lan Tư Tư   Người Vô Tích, Giang Tô.   Sống đơn giản, tình cảm, tin vào duyên phận, thích sự vui vẻ vô tư trong sáng. Có rất nhiều nguyện vọng, nhưng chẳng thực hiện được bao nhiêu, chỉ đành bộc bạch nỗi lòng qua câu chữ. Thích đùa bỡn các nhân vật nam nữ chính trong câu chuyện, nhưng vì mềm lòng, nên kết thúc thường viên mãn.   Mục tiêu: Viết ra những câu chuyện thật hay, sống một cuộc sống thật thanh nhàn. *** Tôi ngồi trên sofa xem tạp chí, giở đến mục thông báo tuyển dụng thấy đưa tin một doanh nghiệp có vốn đầu tư nước ngoài quy mô lớn đang tuyển một tổng giám sát tài vụ, tiền lương một năm là năm mươi vạn. Tôi tính toán một hồi, so với lương của Chung Tuấn Hải bây giờ thì cao hơn gấp mấy lần, liền vui vẻ chạy đến trước mặt anh.   Ánh mắt anh ấy nhìn sang tôi nhưng vẫn còn quyến luyến cái màn hình máy tính, sau khi hiểu rõ mục đích của tôi thì lắc đầu ngay.   “Điều kiện của anh phù hợp với yêu cầu của công ty họ, tại sao không thử xem?” Tôi không từ bỏ hy vọng, ai có thể phớt lờ đồng tiền như thế chứ?   “Tố chất tâm lý của anh không hợp.” Chung Tuấn Hải còn chẳng thèm ngẩng lên, đáp.   “Cái này thì có liên quan gì tới tố chất tâm lý? Chỉ cần anh làm được là được rồi.” Tôi làu bàu.   Chung Tuấn Hải thấy tôi vẫn không cam tâm, liền giải thích: “Em thử nghĩ xem, thu nhập mỗi tháng hơn bốn vạn, chẳng mấy chốc mà đem đi nuôi tình nhân ở bên ngoài, sau đó thì gia đình tan nát…”   Tôi phì cười. “Nói linh tinh, em chỉ hỏi anh là anh cảm thấy mình có đủ năng lực để làm công việc này hay không thôi.”   Anh nhìn tôi chằm chằm, nói: “Đến nhà anh cũng phá rồi, còn nói gì đến công việc nữa.”   Trời! Tôi đúng là chẳng còn gì để nói nữa.   Mời các bạn đón đọc Duyên Kiếp Trước, Nợ Kiếp Này của tác giả Lan Tư Tư.