Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Đường Đời (Sinh Đồ)

Review: Rabbitlyn | Chỉnh ảnh: Sing ------ Giới thiệu: Anh lẻ loi cô độc trong nước đọng, vô dục vô cầu. Sau đó một viên đá nhỏ rơi xuống. Rất lâu sau đó, anh nhặt cô lên, sóng gợn lăn tăn biến thành sóng dữ. Chàng trai thô lỗ và cô thiếu nữ. ------ Review: Tác giả Kim Bính là một trong những tác giả yêu thích và khiến mình đặt niềm tin vào mỗi tác phẩm do chị viết ra không bị đầu voi đuôi chuột. Tác phẩm “Sinh đồ” thuộc hệ liệt “Đồ lộ” cũng là một tác phẩm như vậy. Kim Bính là một tác giả có phong cách viết rất đặc biệt khi các nhân vật của chị chưa bao giờ là những con người thuộc tầng lớp thượng lưu trong xã hội mà họ đều người lao động đi lên từ hai bàn tay trắng. Nam chính của chúng ta trong tác phẩm “Sinh đồ” cũng là một người lao động đúng nghĩa khi nghề nghiệp chính của anh là lái thuyền chở hàng, cả ngày long đong trên dòng sông, nay đây mai đó. Sau mỗi lần vận chuyển thành công hàng hóa anh mới kiếm được tiền, con tàu hàng hóa anh mua lại vô cùng cũ nát khi sàn tàu đã hoàn toàn mục nát, chỉ cần một cơn thủy triều mạnh là chiếc tàu của anh có thể bị tan nát bất cứ lúc nào. Thời trẻ anh từng theo anh chị làm ăn kiếm sống bên Ý, và có một cuộc sống tiêu tiền thoải mái không cần phải lo nghĩ gì. Ấy vậy mà con người ấy lại có thể sống trong một con tàu tồi tàn đến vậy. Hàng ngày anh chỉ ăn quanh đi quẩn lại là mì, thịt khô, có gạo những nấu cơm cũng chỉ bữa đực bữa cái. Những tưởng rằng cuộc đời của anh cứ mãi mãi trôi đi như vậy cho đến ngày anh không thể lái tàu được nữa thì Chu Diễm đã xuất hiện trong cuộc đời của anh. Chu Diễm là một cô gái vô cùng đặc biệt vì ngủ quên trên tàu của anh nên bị mẹ cô bỏ lại. Mẹ cô đi theo đoàn lưu diễn không để lại bắt cứ thứ gì cho cô và bắt cô tự kiếm tiền để đi học tiếp đại học. Ở nơi đất khách xa lạ, chỉ biết duy nhất người anh ba ấy và cô đã phải mặt dày dựa dẫm vào anh ta. Chu Diễm là một cô gái mạnh mẽ khi lúc đầu cô không ngừng gọi điện thoại cầu cứu mẹ và nhũng người quen trong đoàn biểu diễn, song với sự cố chấp của mẹ, cô đành chấp nhận với thực tại. Cô ăn nhờ ngủ nhờ trên tàu của Lí Chính, song cô cũng giúp anh nấu ăn, thu dọn tàu. Cô không ngừng tìm mọi cách để kiếm tiền như là nhặt rau bên ven đường để bán, tham gia trò chơi thắng được điều hòa để bán, tranh thủ bán quần áo thuê cho người ta kiếm tiền. Có lẽ chính vì sự mạnh mẽ của cô đã lay động được con người cô độc như Lí Chính. Ban đầu anh thờ ơ coi cô là của nợ và chỉ muốn thoát khỏi cô. Người như anh nay đây mai đó kiếm được bữa nào hay bữa ấy làm gì có thời gian rảnh rỗi quan tâm một cô nhóc. Ấy vậy mà tất cả đều là số mệnh ngay từ lần đầu anh gặp cô rồi, cô đã trở thành “con nợ” anh không thể vứt bỏ. Cô là người đầu tiên quan tâm anh có thể bị lật tàu vì thủy triều, cô là người đầu tiên quan tâm đến sự sống của anh khi anh bị người khác đánh, là người đầu tiên lo lắng cho bữa ăn, dọn dẹp con tàu cho anh. Quả thực tôi cũng vô cùng bất ngờ về những điều Chu Diễm có thể làm được khi ở đoạn đầu cô gái ấy được miêu tả quá tiểu thư khi trong suốt 2 năm theo đoàn diễn không may mảy đụng tay vào bất cứ chuyện gì. Hóa ra là chỉ khi bị dồn ép vào đường cùng cô gái ấy mới bộc lộ hết sự mạnh mẽ của mình. Hai con người ấy gánh chịu quá nhiều nỗi đau và họ đúng nghĩa là hai con nhím sưởi ấm cho nhau. Cô từ một cô gái cha là giảng viên đại học, sau khi cha mất phải trả nợ nần nên không có tiền đi học đại học và buộc phải bảo lưu. Từ một người chưa bao giờ biết lo nghĩ là gì phải theo mẹ đi biểu diễn cùng đoàn văn nghệ suốt 2 năm ròng. Anh từ một ông chủ thành đạt vì sự dằn vặt của lương tâm từ bỏ tất cả lênh đênh trên biển. Chỉ có như vậy mới có thể cứu rỗi phần nào cho linh hồn khi anh là người hại chết anh trai chị dâu, cháu trai coi như kẻ thù, vợ chưa cưới là em ruột của chị dâu nên không vượt qua được sự dằn vạt của lương tâm. Hai con người đầy đau khổ ấy cùng mất người thân trong một ngày, ba vụ tự sát cùng diễn ra trong một ngày gây chấn động cả toàn thành phố. Từ cái ngày định mệnh ấy những tưởng đã đặt dấu chấm hết cho cuộc sống của họ rồi, nhưng thật may họ đã tìm thấy nhau trên biển khơi, thật may vì ông trời vẫn còn chiếu cố đến hai con người bất hạnh ấy. *** Vai chính:  Chu Diễm vs Lí Chính. Thể loại: Hiện đại, mưu sinh, đại thúc vs em gái nhỏ, HE. Em gái 9 này khá khổ vì trong một đêm từ gia đình khá giả trở nên nghèo khó, theo mẹ lưu lạc khắp nơi kiếm sống, nhưng được cái em 9 khá tự lập, gặp chuyện cũng bình tĩnh tự tìm cách xoay sở, có chừng mực, không bị tác giả buff level quá độ. Em gái gặp chú 9 do tình cờ, xem như cũng có duyên từ nhỏ. Tuy gặp rồi tan nhiều lần nhưng cuối cùng người có tình cũng nên giai ngẫu. Truyện cuốn hút HLN ở chỗ miêu tả sinh động cuộc sống của những người bình dân: trên tàu chở hàng, trên đất liền. Không đao to búa lớn, không có tổng tài bá đạo, cũng không có sinh viên mới ra trường được tổng tài để mắt tới rồi đem về nuôi nhốt. Nội dung mới lạ, lôi cuốn, truyện hay nên đọc. *** Đêm đông chí, lớp tuyết dày hơn một mét. Xe taxi đứng bên cạnh con đê, cửa sau xe mở ra, lái xe nương theo ngọn đèn đếm tiền, nhìn ra phía ngoài cửa sổ. Trên mặt tuyết lưu lại một chuỗi dấu chân và dấu vét vòng lăn của bánh xe, vị khách kia đứng trên đê, mặc bộ quần áo màu đen, trên vai đã có vài bông tuyết. Mùa đông năm nay lạnh khác thường, có nhiều trận tuyết lớn. Lái xe hạ cửa kính xe xuống, hít phải vài bông tuyết, giọng nói như bị gió lạnh hòa tan: “Chàng trai, nơi này là trên đê đấy, cậu có lộn chỗ hay khôn?” Vị khách không để ý tới, một lát sau, lái xe vẫn tốt bụng nhắc nhở: “Cậu có lên xe không, cậu không đi nữa thì tôi đi nhé?” Người nọ như cây cọc gỗ, lái xe đóng cửa sổ xe lại, tiện tay lau kính chắn gió, lại đợi thêm một lát thì người ở nhà gọi điện thoại tới, nói chờ ông trở về ăn bánh trôi, láu xe quay ra nhìn phía bên ngoài, cúp máy rồi nhanh chóng rời đi. Nước sông bình tĩnh không gợn sóng, chiếc tàu chuyên chở nhanh chóng bị tuyết bao phủ, ánh đèn đường trầm lặng như bị gió tuyết đánh ỉu xìu. Đến khi đầu đầy tuyết trắng, người nọ mới có động tác. Cởi áo gió, ném thật mạnh, nước sông rốt cuộc cũng bị quấy rầy. Anh quăng rương hành lý xuống, lại quăng tây trang, ném caravat, túi tiền, điện thoại cũng bị ném xuống, cuối cùng anh cởi đồng hồ xuống và ném đi, lại không nghe thấy một chút âm thanh nào. Anh vịn lên hàng rào bảo vệ, trên tay đỏ bừng, ác độc trên gương mặt khó nén, giống như muốn phá trời hủy đất. Qua một đêm, gió tuyết ngừng lại, anh bình tĩnh đứng yên trên đê, giống như đã chết.   Mời các bạn đón đọc Đường Đời (Sinh Đồ) của tác giả Kim Bính.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Chiến Luyến Tuyết, Hàn Tuyết Truyền Kỳ - Phượng Vũ
Tất cả lịch sử trong truyện Chiến Luyến Tuyết, Hàn Tuyết Truyền Kỳ đã thay đổi bởi một cô gái đặc biệt. Nàng là môt bào thai kỳ dị mang trí nhớ của kiếp trước, đi đến thời đại cổ xưa này. Ông trời dường như muốn bồi thường cho nàng, cho nàng một mái ấm hạnh phúc được cha mẹ thương yêu chiều chuộng. Trong cuộc đời của nàng, nàng cứu một vị thái tử, và từ đó nàng đã thay đổi lịch sử của quốc gia này. Tên tuổi của nàng được tung hô truyền người này qua người khác rất nhanh chóng. Từ đó trở đi nàng còn cứu được rất nhiều người trong số đó có người mà nàng đang cần tìm nhất? *** Trì Sơn tuyết bay trắng xóa, trong một khe núi, không khí trong lành tươi đẹp như mùa xuân, hoa cỏ khắp nơi nở rộ, mà ở trên một vuông cỏ xanh thắm, có một cặp nam nữ đang gắt gao ôm chặt lấy nhau. "Nha. . . . . . Chớ hút. . . . . . Ưm. . . . . ." Hàn Tuyết đem hai tay bưng lấy đầu Hàn Chiến đang đặt trước ngực mình, tựa như đang cố đẩy đầu hắn ra, mà động tác cũng không có vẻ như là đẩy. Đầu vú truyền tới trận đau nhức, làm cho nàng khẽ cắn chặt môi đỏ mọng, đè nén tiếng rên rỉ phát ra. "Gọi ra, " Hàn Chiến bên liếm lấy nhũ hoa xinh đẹp non nớt của Hàn Tuyết, vừa khàn khàn mà nói: "Nơi này cũng chỉ có hai chúng ta, ta muốn nghe tiếng nàng”. "Ưm. . . . . ." Hàn Tuyết hốt hoảng lắc đầu, khiến cho mái tóc dài của nàng toán loạn va vào nhau, "A. . . . . . Đừng. . . . . . Đừng cắn. . . . . ." Người này càng ngày càng biết làm thế nào cho nàng cảm thấy khoái cảm, a, đáng chết, động tác này khiến nàng thật thoải mái nha. "Thu, ! Thu, ! Thu. . . . . ." Truyền tới bên tai đều là Hàn Chiến ra sức mút lấy vú của Hàn Tuyết, Hàn Tuyết cảm giác được một dòng khí nóng chảy ngược trong thân, không tự chủ khép hai đùi lại , nhưng không nghĩ làm như vậy lại kẹp chặt lấy bắp chân cường tráng của Hàn Chiến đang chen lấn giữa hai chân mình. ... Mời các bạn đón đọc Chiến Luyến Tuyết, Hàn Tuyết Truyền Kỳ của tác giả Phượng Vũ.
Ba Bé Bi Là Nam Chính Phản Diện - Vũ Lạc Ái
Nữ chính đâu?  Làm ơn mau tới lôi tên khốn kiếp này ra khỏi người tôi, anh ta chèn ép tôi. Chèn tới chèn lui, ép tới ép lui anh ta ép tôi lên cả giường! Nữ chính vẫn không xuất hiện sau nhiều lần kêu gào thảm thiết từ đáy lòng của tôi...và thế là tôi lặng lẽ nhìn từng lớp quần áo của mình bị xé vụn rơi đầy đất. “Sếp Diệp, có gì từ từ nói.....tôi...” “Câm miệng” “Đừng mà Sếp Diệp, làm thế không tốt đâu ah” Diệp Gia Thành chớp mắt nhìn tôi, động tác rút cà vạt, cởi áo vẫn tiếp tục. “Chú Diệp, chú lớn hơn người ta 10 tuổi nha” “Hừ, chỉ cần tôi muốn” “Ô, ô...lão đại, van xin anh đừng.....đừng mà...” tôi gào thét, cô´ nặng nước mắt. “Vô ích thôi, hôm nay ai cũng không cứu được em đâu” Diệp Gia Thành cười lạnh lẽo. “Đồ trâu già gặm cỏ non, đồ bại hoại, đồ vô liêm sĩ, dâm tặc, vô giáo dục...” tôi hoảng sợ và khóc thật sự, không ngừng chửi bới và đấm lên người Diệp Gia Thành. Sức tôi làm sao đấu lại hắn, một lực xỏ xuyên qua người tôi thật mạnh, não tôi lập tức cảm nhận được sự đau đớn từ phía dưới. Cảm nhận được vật cứng rắn, nóng rực ấy trong cơ thể mình. Giây phút ấy đầu tôi như nổ tung. Vì sao ah, vì sao lại thế này? nam chính độc ác đang chiếm đoạt thể xác tôi. Và dường như linh hồn tôi cũng đang dần bị hắn chiếm đoạt. Hắn chèn ép tôi. Rồi ép cả cái bụng tôi từ thon thả thành to đùng hắn ta còn chưa chịu dừng, ép tôi lọt cả con >.
Ai Là Của Ai - Thuần Vu Lưu Lạc
“ Vì sao mọi người đều nói em trèo cao đòi với lấy anh ?” Có ai biết được trong lòng anh ẩn giấu biết bao nỗi niềm bất an? Anh rất xuất sắc nhưng sự xuất sắc này là vì em mà có được, có thể chỉ trong nháy mắt, em sẽ biến mất ngay trước mắt anh, anh rốt cuộc không thể nào đuổi kịp được em, tâm trạng bất an thầm kín này có ai hiểu được cho anh ? Vĩnh viễn không cần phải nói ra ai là của ai, hai chúng ta chỉ là một đôi tình nhân bình thường mà thôi.   *** “Vì sao mọi người đều nói em trèo cao đòi với lấy anh…… Cũng phải, quả thực là anh rất rất xuất sắc nhưng tình yêu cũng là cần từ hai phía, đâu cần phải  so sánh ai xuất sắc hơn ai tài giỏi hơn ai sao ? Em thích anh, anh cũng thích em,  chẳng lẽ như vậy còn chưa đủ sao? Em không cần để ý ai là của ai, em chỉ  cần biết, mỗi ngày chúng ta đều trải qua khoảng thời gian vui vẻ mà thôi. *** Thời gian thấm thoắt thoi đưa, Triêu Huy cuối cùng cũng đã tốt nghiệp. Điều khiến cho mọi người phải té rớt kính là cô và Chu Vệ vẫn tiếp tục ngọt ngào bên nhau, kiên trì đến cuối cùng. Trong thời gian đó đương nhiên sẽ có lúc khó khăn, thử thách, nhưng hai người đều đồng tâm hợp lực mà vượt qua. Lễ Tốt nghiệp ngày đó, cô mặc áo cử nhân, cùng bạn học bên cạnh cười nói huyên náo, ánh mắt nhìn về bóng dáng của Chu Vệ dưới đám đông cách đó không xa. Anh cầm máy chụp ảnh, xa xa hướng về phía cô cười, hai người cứ như vậy mà nhìn nhau. “Thấy buồn nôn quá, nhưng mà về sau cho dù muốn nhìn cũng không được nhìn nữa~~” Tiểu Khê buồn rầu. “Cho nên bây giờ cậu xem thêm vài lần nữa đi, lưu lại, về sau lôi ra mà tưởng niệm.” Tĩnh Tĩnh hảo tâm đề nghị. Tiểu Khê thụ giáo gật gật đầu, nhưng lại lập tức không thể nhìn được: “Không được a… Thật sự rất buồn nôn…” Triêu Huy không trở về thành phố G, bởi vì Chu Vệ đã dùng mị lực nhân cách vô cùng mạnh mẽ khiến cho gia gia và bà ngoại liếc mắt một cái liền yêu mến anh, lại dùng miệng lưỡi lưu loát mà thuyết phục bác trai đồng ý cho cô ở lại thành phố B. Cho nên, Triêu Huy rất đương nhiên trở thành nhân viên cho công ty của QM. Chu Vệ còn chưa tốt nghiệp nên hai người vẫn ở tại căn phòng nhỏ kia. Nhà chỉ có một phòng ngủ, mà Chu Vệ nói sao thì cũng là một người đàn ông, hai người tất nhiên sẽ không chỉ đơn thuần đắp chăn bông nói chuyện phiếm. Lần đầu tiên phát sinh thật sự rất bất ngờ. ... Mời các bạn đón đọc Ai Là Của Ai của tác giả Thuần Vu Lưu Lạc.
Vương Phi Áp Đảo Vương Gia - Mạc Linh Linh
Không phải chứ, xuyên qua! Còn là một Đại tiểu thư đần độn của Hầu phủ, Bị chỉ hôn cho Vương Gia, lại hết lòng si mê đại thiếu gia của An gia, Bị trêu chọc, bị nhạo báng, cuối cùng ngay cả tính mạng cũng mất đi! Trong Tề Vương phủ, một đám nữ nhân không ngừng tìm cách đối phó chính phi là nàng, Âm mưu quỷ kế liên tiếp xuất hiện, nàng luôn luôn là người không phạm ta, ta không phạm người! Nếu các nàng nhiệt tình như vậy, nàng tất nhiên cũng tốn chút tâm tư chơi cùng các nàng ấy một chút, xem các nàng chết như thế nào! *** Trên bến tàu, các đơn vị thuyền bè, tất cả các thuyền lớn nhỏ khác đều tập trung xung quanh chiếc thuyền lớn này, chiếc thuyền lớn này đã neo đậu tại đây được mấy ngày rồi, khiến cả đám người chèo thuyền đều vô cùng hiếu kỳ đến tột cùng là nhà ai thuyền bè. Cho đến hôm nay, khi một nhóm lại một nhóm người lên thuyền, tất cả mọi người đều đến bằng đoàn xe sang trọng, cùng với các cô gái xinh đẹp ăn mặc cao quý, đáy lòng càng thêm hâm mộ hơn mấy phần, điều này không phải những người dân bần tiện như bọn họ có thể tiếp xúc được. Ánh mặt trời ấm áp, chiếu lên trên người làm cảm thấy ấm áp, chỉ là bờ biển này không thể so với những nơi khác, gió biển không ngừng gào thét, làm cho tóc của mỗi người đếu bay lên tán loạn, mà trong đám người ấy, nữ nhân mặc y phục đỏ, đứng ở bên bến tàu đang đi lên, nhận lấy cái nhìn chăm chú của tất cả mọi người. Thư Nhã Phù nhướng mày cười yếu ớt, tầm mắt ngạo nghễ mà bén nhọn quét qua toàn bộ người trên thuyền, nói: "Không phải ta có lệnh bài, chúng tôi lên thuyền với tư cách như thế nào, hình như đây không phải là chuyện các ngươi nên quan tâm, cũng không phải là chuyện các ngươi có thể chen vào tay, dù sao đây là chuyện Sứ giả Phù Phong đảo đã quyết định, vị huynh đệ này ta nói có đúng hay không !" Cuối cùng, Thư Nhã Phù đưa mắt nhìn nam nhân vừa mới kiểm tra lệnh bài, đem vấn đề ném cho hắn. Lệnh bài là bọn hắn cho, huống chi hiện tại tất cả mọi người chăm chú nhìn nàng, nàng cũng không ngại đem lệnh bài vứt ra để cho bọn họ được nhìn một lần, nhưng nàng không cần thiết giải thích với những người này, có tư cách hay không là của nàng chuyện, cùng bọn họ có quan hệ gì. ... Mời các bạn đón đọc Vương Phi Áp Đảo Vương Gia của tác giả Mạc Linh Linh.