Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Đại Thợ Rèn Tiểu Mật Đào

Editor: shitbaydaytroi Vai chính: Điền Đào, Hoắc Trầm | vai phụ: Điền Liễu, Điền Anh, nhị thiếu gia nhà địa chủ.  Số chương: 107 chương chính văn + 1 phiên ngoại. Đây là một câu chuyện tình yêu nhẹ nhàng ở thời cổ đại, hai người nên duyên vợ chồng chủ yếu là do bà mai. Trong ấn tượng lần đầu tiên của Điền Đào đối với đại thợ rèn Hoắc Trầm, trong lòng hơi sợ (ಥ_ಥ). Nam  nhân này có phải quá tráng rồi không cơ bắp trên người cuồn cuộn, cầm đại thiết chuỳ mà không tốn chút sức nào. Về sau thành thân, nàng mới biết nam nhân cường tráng cũng có chỗ tốt... Đại thợ rèn Hoắc Trầm vì muốn cho tiểu nương tử có cuộc sống qua ngày tốt hơn nên một đường làm giàu, trở thành vua trong giới thợ rèn. ***   [review] Đại thợ rèn tiểu mật đào Thể loại: Ngôn tình, cổ đại, điền văn, cuộc sống bình dị, nhẹ nhàng, ấm áp, sủng vô đối, 3s. Sau 7 năm lên núi học nghề rèn, Hoắc Trầm trở về quê nhà mở một cửa tiệm rèn.  Hoắc Trầm năm nay cũng đã 23 tuổi, lại mọt Kể về cuộc đời Hoắc Trầm cũng là một hồi bi kịch. Cha Hoắc Trầm làm thợ rèn, mẹ thì là người phụ nữ hiền thục. Nhà Hoắc Trầm có định hôn ước với một cô nương trong thôn, không ngờ cô ấy lại chạy theo một tên thấy bói. Khi cha Hoắc Trầm tới nói chuyện, thì bị nhà gái chọc cho tức chết. Hoắc Trầm đi tới đánh người, bị bắt vào tù, mẹ vì thương tâm quá độ nên cũng ra đi. Giờ Hoắc Trầm chỉ còn một thân 1 mình, cũng muốn tìm một cô vợ về chăm sóc cho mình. Lại nói về Điền Đào, nhà có 4 chị em, 3 gái 1 trai, em trai còn nhỏ Mẹ thì sau khi sinh em trai bệnh tật quấn thân. Hồi trước nhà cũng khá giả, nhưng giờ tiền bạc điều dồn cho mẹ. Nhà thì có vài mẫu đất, cha ngoài làm nông cũng làm thêm trang trải, nhưng không đủ lo. Thương cha mẹ, Điền Đào lên trấn bán đồ ăn vặt cũng đã 2 năm. Điền Đào tới nhà Hoắc Trầm mua lưỡi liềm về, nhưng giữa chừng tiền bán hàng lại bị trộm mất. Hoắc Trầm thấy thế liền đưa lưỡi liềm trước và cho Điền Đào mượn 20 đồng. Điền Đào nói mỗi ngày muốn trả 5 đồng, sau 10ngày sẽ trả xong tiền cho Hoắc Trầm. Trả tiền được một hôm, nhìn thấy lò lửa nhà Hoắc Trầm, Điền Đào ngỏ ý hỏi mình có thể mượn lò hâm đồ ăn được không. Hoắc Trầm rất sảng khoái đồng ý. Qua lại vài hôm, thấy Hoắc Trầm ăn uống thất thường, biết nhà Hoắc Trầm không có ai nấu cho hắn ăn. Điền Đào tặng Hoắc Trầm một ít đồ ăn nhà làm như tương đậu, dưa muối,... Một hôm nọ khi đi bán hàng, mưa chuyển hạt, Điền Đào vào nhà Hoắc Trầm tranh mưa, bị ướt đôi chút. Hoắc Trầm thấy thân hình ẩn hiện của Điền Đào, bất đầu có tình cảm, anh mua hết số điểm tâm của Điền Đào, do mua sợ Điền Đào không bán được. Thời tiết đang mưa, không về nhà được, bụng hai người thì đói. Vậy là Hoắc Trầm đề nghị Điền Đào vào bếp nấu đồ, Điền Đào cũng đồng ý. Hoắc Trầm cũng tặng đồ cho Điền Đào đem về cho gia đình, từ hôm đó Điền Đào liền nấu đồ cho Hoắc Trầm ăn. Sau này Hoắc Trầm làm ra một cây kéo kéo léo tặng cho Điền Đào, lúc đầu Điền Đào cũng không muốn nhận, nhưng sau đó không cưỡng được sự yêu thích nên nhận lấy. Hoắc Trầm còn mua 2 khối vải nói muốn nhờ Điền Đào may giùm mình đôi giày, mà nơi này có phong tục, may giày như là vật đính ước vậy. Điền Đào đồng ý nhờ người may giày giúp Hoắc Trầm. Lúc này Hoắc Trầm bất đầu thích Tiểu Đào rồi, tìm mọi cách để lấy lòng Tiểu Đào. Ngóng trông Tiểu Đào từng ngày tới, mua đầy đủ dụng cụ nhà bếp, tìm cách tặng đồ cho Tiểu Đào. Sau vài lần qua lại cuối cùng Tiểu Đào cũng rơi vào vòng tay của địch, quyết định may cho Hoắc Trầm bộ đồ. Chị quyết định chờ tới ngày may xong đôi giày, đưa cho Hoắc Trầm cũng muốn tỏ rõ tình ý với Hoắc Trầm luôn. Không ngờ biến cố xảy ra, Cha Tiểu Đào ngã gãy chân, Nhà cần một khoản tiền lớn để chữa chân cho cha. Tiểu Đào đứng trước hai lựa chọn, 1 bán mình làm nha hoàn, 2 tỏ rõ tình ý với Hoắc Trầm, bảo anh đưa lễ cưới. Mới đầu Tiểu Đào định chọn ý thứ 2 nhưng sau một đêm trò truyện cùng muội muôi, cãm thấy nhà mình là gánh nặng cho Hoắc Trầm, nên Tiểu Đào chọn bán mình làm nha hoàn Trước khi đi, Tiểu Đào có gặp Hoắc Trầm, gửi trả đôi giày và cây kéo cho Hoắc Trầm. Hôm sau muội muội Tiểu Đào lên trấn bán hàng thay nàng, gặp được Hoắc Trầm, nói rõ mọi việc cho Hoắc Trầm biết, anh đem thoe tiền và một cây rìu chạy tới chuộc Tiểu Đào ra. Ở trấn thì Hoắc Trầm có quen với một công tử, nhận làm một thanh kiếm. Hoắc Trầm dẫn Tiểu Đào về, do trời đã tối nên Tiểu Đào ngủ lại một hôm ở nhà Hoắc Trầm, anh cũng rất kiềm chế không làm gì cả. Sau đó Hoắc Trầm hỏi cưới Tiểu Đào. Anh lên núi săn chim nhạn về làm sính lễ, vô tình phát hiện huyền thiết, liền lấy huyền thiết làm thành thanh kiếm cho công tử kia. Để gặp được Tiểu Đào mỗi ngày, Hoắc Trẩm mở một tiệm mì nhỏ trong nhà cho Tiểu Đào tới buôn bán. Thắm thoát ngày tháng trôi qua cũng tới ngày hai người thành thân. Sau khi thành thân thì hai người tâm đồng ý hợp, tình ý triền miên. Đất nước rơi vào cảnh chiến tranh, Vương gia nhìn trúng tài năng rẻn của Hoắc Trầm nên chiêu mộ hiền tài, Hoắc Trầm đem theo vợ con về dưới trướng vương gia làm việc. Trong chiến trận Hoắc Trầm lập công lớn, vương gia lên ngôi hoàng đế. Hoắc Trầm được phong làm quan, Tiểu Đào mở một tiệm bán đồ trẻ em. Hai người sống hạnh phúc bên nhau. *** [Review] Đại thợ rèn tiểu mật đào Sau 7 năm lên núi học rèn Hoắc Trầm trở về quê nhà. Trong nhà không còn ai, chỉ có một thân một mình, Hoắc Trầm muốn có một người nương tử chăm sóc mình. Thế rồi Hoắc Trầm gặp được Tiểu Đào một cô nương bán đồ ăn ngọt, cũng dễ thương ngọt ngào như món ngọt nàng bán vậy. Ngay từ cái nhìn đầu tiên Hoắc Trầm đã vừa ý cô nương này, nhưng nàng lại quá bé nên anh cũng dập tắt ý nghĩ trong đầu mình. Không biết do cơ duyên xảo hợp, hay ông trời tác thành, tạo cơ hội cho hai người quan biết. Tiểu Đào bị trộm, Hoắc Trầm cho mượn 50 đồng. Từ đây bắt đầu những chuỗi ngày trở nợ và cả cuộc sống bình dị của hai người. Khi đến nhà Hoắc Trầm trả nợ, biết được Hoắc Trầm ăn uống thất thường, không ai chăm lo bữa ăn cho anh, cộng thêm Hoắc Trầm cũng lên tiếng nài nỉ, vì một phút siêu lòng, Tiểu Đào đã nấu cơm cho anh ăn mỗi ngày. Qua lại vài lần, không biết từ bao giờ tình cảm trong lòng Hoắc Trầm lớn dần, từ từ từng bước bắt đầu hành trình chinh phục cô nàng Tiểu Đào, bắt nàng trở về làm vợ của mình. Hoắc Trầm cũng rất thông minh, bày ra đủ mọi cách để lấy lòng Tiểu Đào, làm cho cô không cách nào từ chối anh được, nào là giả vờ đáng thương tội nghiệp để Tiểu Đào nấu cơm cho mình, rồi thì tặng thịt cho nhà Tiểu Đào mà cứ lấy cớ nhờ nhà nàng làm mắn thịt dùm, rồi tới tặng kéo, tặng vải, nhờ Tiểu Đào làm dùm mình đôi giày với lý do giày mình cũ, giày anh cũ thì cũ thật đấy, nhưng làm giày cho là vật đính ước rồi đó anh, anh biết không mà làm bộ ngây thơ vậy.   Mời các bạn đón đọc Đại Thợ Rèn Tiểu Mật Đào của tác giả Đông Phương Ngọc Như Ý.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Hoàng Cung Tư Truyện - Selene Lee
Đang yên đang lành,chỉ là ham muốn đọc sách nổi lên thôi mà?Có cần phải đối xử với cô thế không? Xuyên qua cuốn sách đang bán chạy nhất,trở thành nữ phụ có kết cục bi thảm nhất.Cô phải làm cái gì bây giờ? Phải thay đổi kế hoạch thôi!Tránh xa tên hoàng đế ngựa đực kia ra,tiêu dao thiên hạ,cứu người chữa bệnh mới là phong cách của cô! *** Trong một khoảnh khắc nào đó,cơ thể của bạn sẽ không thể tự chủ được hành động của chính mình mà dẫn đến mâu thuẫn... Từ khi còn rất nhỏ,hắn luôn có những giấc mơ kỳ lạ hằng đêm về một thế giới xa xôi nào đó với những thứ kỳ quái,có những đồ vật gọi là xe hơi , ti vi, máy bay...những thứ mà mãi đến ngàn năm sau mới có thể tận mắt nhìn thấy được...rồi cả một nụ cười khắc sâu vào tâm trí không thể nào dứt bỏ,không thể nào không nghĩ về.Lúc đó hắn chỉ xem mọi chuyện như một giấc mộng kỳ lạ vô nghĩa, và theo thời gian, cũng sẽ dần dần phai mờ nhạt nhòa... Không phải không yêu, mà là vì nỗi tương tư quá sâu đậm,không thể nào diễn tả được bằng lời nói...Kỳ Nhật hắn đã từng gặp qua rất nhiều kẻ ngu ngốc , thậm chí điên cuồng chỉ vì một chữ "tình" , liệu một chữ đó có thể ảnh hưởng đến thế sao?-Hắn tò mò hỏi mẫu hậu đang ngồi bóc vỏ quýt bên cạnh, lúc đó nàng chỉ mỉm cười, xoa đầu hắn vài cái,dịu dàng nói: " Một khi con đã tìm được người con sẵn sàng dùng cả giang sơn hay mạng sống để đánh đổi,con sẽ hiểu được điều đó thôi."- Hắn chỉ cười khinh miệt...chỉ là một nữ nhân thôi mà , có đáng phải vứt bỏ mọi thứ không?...Nhưng trong đầu lại không tự chủ mà nghĩ đến người con gái hằng đêm xuất hiện trong giấc mộng... Sau khi mẫu thân chết đi,hắn cũng không còn gì để nuối tiếc , dần dần trở thành một kẻ xa cách lạnh lùng, cuộc sống và số phận phải làm một đấng quân vương không cho phép hắn ,được có giây phút nào mềm yếu.Tất cả mọi thứ xung quanh đều là công cụ để thực hiện lý tưởng lớn của đời mình, nhạt nhẽo rỗng tuếch... cuộc sống tưởng chừng cứ vô nghĩa trôi đi như thế...cho đến khi nàng xuất hiện... ... Mời các bạn đón đọc Hoàng Cung Tư Truyện của tác giả Selene Lee.
Hậu Cung Mưu Sinh Kế - Tiểu Nhiên Hoa Khai
Đời trước có câu nói: Không nghĩ làm tướng quân binh lính không phải là binh lính tốt. Đời này cuộc sống nói cho nàng: Không nghĩ làm hoàng hậu phi tử không phải là phi tử tốt. Vì thế: Sinh mệnh không dứt, cung đấu không ngừng. *** Ta tên là Phong Hoằng Sâm, năm nay sáu tuổi. Tên của ta cùng các ca ca không đồng dạng, bởi vì phụ hoàng nói, ta là bảo bối của hắn cùng mẫu hậu, cho nên ta là Hoằng Sâm, sâm, ý nghĩa là trân bảo. Ta tự giới thiệu trước, ta muốn nhớ kỹ tin tức tốt trước. Phụ hoàng nói, sang năm ta nên đi Sùng Văn quá học, cho nên trực tiếp xách ta đưa về hoàng cung. Thật ra thì ta biết, phụ hoàng ghen tị mẫu hậu quan tâm ta hơn, cho nên mới muốn đuổi ta đi. Bất quá, trở về hoàng cung thì trở về hoàng cung đi, Tứ ca ta là hoàng đế, là đầu lĩnh lớn nhất trong hoàng cung, Tứ ca lại yêu thương ta nhất, nếu ta gây hoạ, Tứ ca chắc sẽ không giống như phụ hoàng đánh tiểu thí thí của ta. Hơn nữa, Đại điệt tử (cháu trai) của ta cũng đọc sách ở Sùng Văn quán, ta trở về hoàng cung, mới có thể cùng Đại điệt tử cùng nhau chơi đùa. ... Mời các bạn đón đọc Hậu Cung Mưu Sinh Kế của tác giả Tiểu Nhiên Hoa Khai.
Cung Đấu Không Bằng Nuôi Cún - Phong Lưu Thư Ngốc
“Cẩu Hoàng đế” được sủng phi “bia đỡ đạn” nhận nuôi, đi theo sủng phi rồi trải qua các loại cung đấu tàn khốc, rốt cuộc cũng tìm được tình yêu đích thực đời mình. PS: Ngược thể xác và tinh thần “cẩu Hoàng đế”, không ngược nữ chính. “Cẩu Hoàng đế” sẽ về lại hình người. Đây không phải là truyện cung đấu chính hiệu, tình yêu cũng có, chuyên sủng cũng có. Từ góc nhìn của chó con quan sát chính phi tần cùng nhi tử của mình, thì ra con người dịu dàng, đóa hải đường động lòng người ấy thực chất cũng là hoa ăn thịt người; những Hoàng tử Công chúa hiếu thảo lễ nghĩa, thông minh đáng yêu, chỉ trong giây lát đã có thể biến thành ác ma, mỗi một bước đã phá vỡ tất cả mọi thứ. Nhưng cũng là ông trời phù hộ, cẩu Hoàng đế đã đi theo một chủ nhân tốt, tháo gỡ mọi nút thắt ấy. Mặc dù quá trình cũng khá gian nan, kết cuộc cũng thực tốt đẹp. *** Thời gian lẳng lặng trôi, chỉ chớp mắt, mùa xuân trăm hoa đua nở, yến oanh ríu rít đã qua đi, cái nắng oi ả của mùa hè, tiếng ve râm ran cũng gần kết thúc. Thắng lợi trong trận chiến với Tương Bắc Vương đã gần kề, bầu không khí trên triều đình cũng dễ thở hơn không ít. Mà một khi người ta không có chuyện gì làm thì ắt sẽ cố tìm chuyện khác để ‘phát sinh.’ Hoàng hậu mang thai đã sáu tháng, thời gian Hoàng thượng độc sủng Hoàng hậu đã gần một năm dài, không hề có ý triệu tẩm các phi tần ở biệt cung, điều này làm cho các gia tộc của phi tần địa vị cao vô cùng bất mãn, âm thầm khích Ngự sự dâng tấu chương, khuyên can Hoàng đế rải đều ‘mưa móc.’ Ngày lâm triều hôm nay, Chu Vũ Đế mặt vô cảm bước vào Thái Hòa Điện, phía sau là Thường Quý ôm theo một chồng tấu chương, nhìn về quần thần bên dưới mà thương hại. Thường Hỉ đã ‘chết bệnh’, làm sư phụ, hắn giao cho đồ đệ rất nhiều bí kíp, điều thứ nhất chính là đắc tội với Hoàng thượng cũng không thể đắc tội với Hoàng hậu. Hoàng thượng chính là ‘thê nô’, một ‘thê nô’ không thể cứu vớt được gì nữa! Bây giờ bụng Hoàng hậu càng ngày càng lớn, thân thể đang trong thời gian yếu ớt mệt mỏi nhất, Hoàng thượng quan tâm yêu thương mấy cũng cảm thấy không đủ, mấy người này còn nhân lúc này vuốt râu cọp, quả nhiên là chán sống mà. “Có việc khởi tấu, vô sự bãi triều!” Thường Quý dài giọng hô. “Thần có bản khái tấu!” Một Ngự sử đứng ra, dõng dạc trần thuật chuyện Hoàng tự quan trọng với Hoàng gia như thế nào, xin Hoàng thượng đừng nên trầm mê nữ sắc, hại nước hại dân. Hắn vừa dứt lời, vài Ngự sử khác cùng đại thần đương triều cũng bước ra khỏi hàng phụ họa, vô cùng ‘náo nhiệt.’ “Trầm mê nữ sắc, hại nước hại dân. Trẫm không biết yêu thương thê tử cũng là một loại tội lỗi.” Chu Vũ Đế từ từ mở miệng, giọng nói âm trầm lạnh lẽo khiến quần thần bên dưới run lên. ... Mời các bạn đón đọc Cung Đấu Không Bằng Nuôi Cún của tác giả Phong Lưu Thư Ngốc.
Thần Y Quý Nữ Cưng Chiều Thất Hoàng Phi - Lâu Tinh Ngâm Loại
Truyện xuyên không Thần Y Quý Nữ: Cưng Chiều Thất Hoàng Phi là một trong những truyện đem lại nhiều bất ngờ cho bạn đọc. Những tình tiết luôn có nét độc đáo đầy thu hút, độc giả khó lòng đoán được những diễn biến tiếp theo. Nàng từ hiện đại xuyên đến cổ đại trở thành đại tiểu thư của Qúy phủ. Chứng kiến cảnh mẹ vì sinh tiểu muội muội mà chết, cha không thèm quan tâm. Một trăm ngày giỗ của mẫu thân cũng chính là ngày, tiểu thiếp kia lên làm chính thất, chính là ngày nàng cùng muội muội bị đuổi ra Qúy phủ, cũng chính là ngày nàng gặp hắn Một đạo hẹn ước mười năm sau trở về sẽ cùng hắn lấy thân báo đáp! Một khi pháp y thiên tài sống lại, nàng sẽ trả trả cho những người đã khi dễ nàng gấp trăm ngàn lần. Lúc trước mọi người đối với nàng chỉ là một cái tiểu oa nhi hèn mọn, lúc này nàng vương giả trở về, tài năng triển lộ. Chắc chắn làm cho người ta phải kinh ngạc. Đọc truyện thưởng thức và tìm hiểu về cuộc sống thú vị của nàng.  *** Đêm khuya tịch mịch, bầu trời u ám, mưa to như muốn long trời nở đất, bên ngoài tiếng sấm không ngừng lớn. Mưa to tí tách thanh thúy rơi trên mái ngói, phát ra tiếng vang leng keng, bóng đêm cô tịch làm cho người ta khó chịu. Trong một gian phòng cách ly riêng biệt ở Quý phủ vật thắp sáng duy nhất chỉ vẻn vẹn một ngọn đèn nhỏ. Một cái thiếu phụ ngồi dựa lưng vào đầu giường, sắc mặt có chút tái nhợt. Tuy là gương mặt tái nhợt không có chút máu, nhưng dung nhan này vẫn là thập phần diễm lệ. Bên cạnh thiếu phụ còn có một nữ nhân tuổi tác không khác biệt là mấy, trên tay của nàng vẫn là đang ôm một tiểu hài tử vừa nãy mới được sinh ra. "Thanh Vị đem đứa nhỏ ôm đến cho ta" Thanh Vị lệ rơi đầy mặt: "Phu nhân, người vẫn là đừng nhìn đứa nhỏ này, đứa nhỏ này là một nữ nhi, lão gia căn bản sẽ không để ý đến nó" Thiếu phụ nghe vậy, ánh mắt sắc bén nhìn Thanh Thanh liếc mắt một cái: "Nói bậy! Chẳng lẽ bởi vì hắn không thèm để ý, ta có thể không để ý đến hài tử của chính mình sao? Ngươi nghĩ ta thân lại là một dạng như thế nào?". "Phu nhân, là nô tỳ nói sai. Người đừng nóng giận, người vừa mới sinh hạ nhị tiểu thư, phải nghỉ ngơi thật nhiều mới được". Thanh Vị không thấy nàng sinh khí, vội giải thích nhận sai, ôm tiểu hài tử hướng tới đầu giường. Phượng Thiên Sương nhìn thoáng qua gương mặt đang ngủ của tiểu hài tử kia, không khỏi nảy sinh cảm xúc, nàng chưa từng nghĩ tới, từ ngày nhập Qúy gia đến nay lại rơi vào tình cảnh nông nỗi này. Cũng chỉ tại cha nàng vì gia tộc tư lợi nên mới phải hy sinh chính nàng. Biết rõ Qúy Đông Minh đối với nàng căn bản không có nửa điểm tình cảm, còn giám phái nàng đến Qúy gia, hắn nguyện ý lập nàng làm chính phi, cũng chỉ là đều do hoàng thượng tác động. Ánh mắt từ từ thu hồi khỏi tiểu hài tử trước mắt, Phượng Thiên Sương nhìn lướt qua trong phòng, nhỏ giọng hỏi: "Thanh Vị, Như Yên đâu?" "Phu nhân. Bà đỡ đã muốn hướng lão gia báo tin, nếu lão gia biết đứa nhỏ này chỉ là một cái tiểu nữ nhi, sợ là bây giờ đã tới nơi, người xem..." ... Mời các bạn đón đọc Thần Y Quý Nữ Cưng Chiều Thất Hoàng Phi của tác giả Lâu Tinh Ngâm Loại.