Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Cuộc Sống Tình Yêu Của Nữ Bác Sĩ (Nhật Ký Hôn Nhân) (Ô Thiến)

Tô Diệp cảm thấy, việc đi xem mắt giống như đứng đợi xe buýt vậy. Người cô đợi thì trì trệ không thấy, người cô không muốn chờ thì đến liên tục. Vất vả lắm chờ được một người, tốn hết sức của chín trâu hai hổ để chen lấn, thì bỗng nhiên phát hiện hoá ra đây chỉ là xe buýt đưa đón. Tô Diệp băn khoăn, rốt cuộc mình cần phải đi bao nhiêu lần nữa mới có thể được gả đây, 36 lần hay 63 lần?

Hế lô các tình yêu, reviewer vừa lầy vừa nhây tái xuất giang hồ đây ạ. Chị em bạn dì có ai sắp bước qua mùa xoan chưa? Chị em bạn dì có ai sắp bị câu này đốt cháy đũng quần chưa, câu các cụ ngày xưa hay dùng để gắn hoả tiễn vào mông gái chưa ế ấy

Câu vầy nè:Liệu cơm mà gắp mắm ra

Liệu cửa liệu nhà mà lấy chồng đi

Kẻo mai quá lứa lỡ thì Tìm mua: Cuộc Sống Tình Yêu Của Nữ Bác Sĩ (Nhật Ký Hôn Nhân) TiKi Lazada Shopee

Cao thì không tới, thấp thì không xong

Nếu chưa, may quá, gắn dần đi, thoát ế thành công đi rồi quay lại mình nói tiếp chuyện "chồng con". Nếu rồi, cũng gắn đi, chớ không chuyện chồng con sẽ thành chuyện "còn trông", chông gai lắm, xa xôi lắm, cỡ như bạn Tô Diệp mà chúng ta sẽ gặp bên dưới đây nè.

Tô Diệp, sắp qua 28 nồi bánh chưng, hàng chính chủ, điện nước đầy đủ, mặt tiền đẹp, nở hậu, hẻm rộng ô tô vào đến cùng (ơ, giống rao bán bất động sản nhỉ?), nền móng bê tông cốt thép cực kỳ vững do được đào tạo chuyên sâu, ờ thì là các bạn biết rồi đấy, nữ tiến sĩ tương lai, đã học 5 năm chờ chọn đề tài sơ bộ. Chỉ là nàng cắm mặt vào sách vở nhiều quá, đường tình duyên hết sức phẳng phiu không dính tí hạt bụi nào, ế tới nơi vẫn chưa có một mảnh tình vắt vai.

Bởi vậy, nào ta cùng đi xem mắt a ~~~~***

Nếu bạn mong chờ có một tình yêu kinh tâm động phách, bạn đừng ngại sa vào hố, bạn sẽ gặp một tình yêu hết sức. đời thường, đó là quy trình xem mặt, có cảm tình, có lựa chọn, có gắn bó, có phát sinh tình yêu. "Xem mặt" có thành công, có thất bại là lẽ đương nhiên, bởi vì có "vừa lòng" về nhau hay không thì phải xem lòng gan phèo phổi đối phương, mỗi cái mặt thôi hẻm giải quyết được vấn đề gì.

"Cuộc sống tình yêu của nữ bác sĩ" kỳ thật là một câu chuyện đơn giản về ký sự kiếm chồng của Tô Diệp, điểm thú vị không nằm ở tình tiết hay set up, điểm thú vị chính là ở chỗ tác giả miêu tả tâm lý nhân vật. Khi bạn là cực phẩm, việc bạn có được hạnh phúc là tất lẽ dĩ ngẫu, vậy nếu bạn là chỉ là chính phẩm, thậm chí là thứ phẩm thì sao? Tô Diệp không xịn xò, Tô Diệp đầy khuyết điểm, nhưng cuộc sống chính là như thế đó, bạn sẽ gặp đầy những Tô Diệp trên đường phố, trong viện nghiên cứu, trong quán cafe, trong chợ, trong hội các bà các cô đứng tám chuyện ở sân nhà., và ai bảo họ không hạnh phúc chứ? Điều quan trọng vẫn là, tiêu chuẩn bạn đặt ra cho hạnh phúc của bạn đến đâu, và bạn trả những giá nào cho điều đó mà thôi.

Tác phẩm không phải là một câu chuyện xuất sắc hay đặc biệt thú vị đâu nha, ưu điểm lớn nhất là nó ngắn, dùng để đổi gia vị và nghĩ vu vơ về cuộc đời rất ổn, nhất là những cô nàng muốn rút sợi dây kinh nghiệm tình yêu tình báo. Nhược điểm là bản edit có khá nhiều lỗi chính tả, điển hình là các lỗi s/tr, ch/tr., gắp ra chắc cũng đủ đĩa xào xinh xắn.

Nói chung là chị em bạn dì muốn đổi vị, muốn tìm hiểu tâm lý chị em phụ nữ, muốn nhìn lại mình thì cứ thoải mái nhảy hố đi, biết đâu sẽ lượm lặt được vài bí kíp bỏ túi hay ho theo kiểu “các hành vi bị cấm khi đi xem mắt” đó nha.

***

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Lời cuối sách.

Tính cách là nhân tố quyết định chúng ta sẽ lựa chọn như thế nào. Dương Nghị dũng cảm cuối cùng ôm được mỹ nhân về, Tô Diệp kiên quyết khiến cô cuối cùng cũng tìm được hạnh phúc, mà Tống Minh Viễn, hắn tâm tư kín đáo, tình cảm trong sáng, săn sóc chu đáo, suy nghĩ chu toàn, nhưng ngược lại có chút bốc đồng, đối với thần kinh không đủ nhạy bén như Tô Diệp, đây hoàn toàn là vết thương trí mệnh!

Hắn thật ra giống như một người anh hàng xóm, có chút khôi hài, thân thiết ôn hòa, cũng không biết từ lúc nào, dấu diếm một phần tâm sự, lặng lẽ trả giá, chỉ tiếc tiểu muội nhà bên không có nảy sinh tình cảm với mình, phụ hắn một lời yêu.

Tôi yêu thích Dương Nghị, cũng có lẽ dựa theo cốt chuyện đã xây dựng trước, tôi đem tất cả những phẩm chất mà mình yêu thích nhất dành cho anh, dũng cảm nhưng không lỗ mãng, thẳng thắn nhưng không cố chấp, cơ trí linh hoạt, bên cạnh đó lại có chút nghịch ngợm, biết cách đối nhân xử thế, biết nấu ăn, yêu chiều bạn gái, đây đều là những gì mà chúng ta quen thuộc nhất.

Như vậy xem xét, Tô Diệp khó tránh khỏi có chút không đủ tư cách, cô nóng nảy vội vàng, dễ xao động, không đủ dũng cảm, cũng không đủ thông minh, thậm chí có chút ngờ nghệch, thỉnh thoảng còn cố tình gây sự, làm nũng sai khiến, không có lý tưởng khát vọng to lớn, không phải phong cách quý phái. Nhưng cô suy nghĩ đơn thuần, dễ tha thứ, biết cách thỏa hiệp, biết cách nhượng bộ, biết suy nghĩ cho người khác, biết người biết ta, mặc dù khuyết điểm nhiều hơn, nhưng cũng có nhiều mặt tốt, cũng được coi là đáng yêu.

Tôi đối với Tô Diệp không thể nghi ngờ là có chút ưu ái, vì cô sau bao nhiều khó khăn vấp ngã mà tìm được một người đàn ông ưu tú, có một tình yêu viên mãn, cũng coi như một tay góp sức, ngửa mặt lên trời cười to ( ha ha).

Đối với tình yêu, hoàn cảnh xuất thân, tính cách và lối sống khác nhau sẽ gây cản trở. Vì thế không nên ép buộc, tốt nhất là tự bản thân thấy phù hợp.

Lúc này, tôi nghĩ đến Tô Diệp và Trần Thần, đều nói thiếu nữ hoài xuân, đối với mối tình đầu ngây thơ thì mọi cô gái đều có khát vọng, dựa trên ý nguyện của mình, phác hoạ một bức chân dung, gắn cho hắn tính tình phẩm chất mà bản thân yêu nhất, hồn nhiên yêu say đắm, ngày nhớ đêm mong, có khi chỉ là một cái liếc nhìn hay vài hành động nhỏ đều có thể miêu tả tinh tế. Nhưng mà, người này cuối cùng chỉ là hình ảnh, chỉ là một loại cảm giác, chỉ tồn tại ở trong ảo tưởng, còn trong cuộc sống, chúng ta vĩnh viễn sẽ không tìm được một người như vậy, cũng chính vì thế mới càng ôm hy vọng.

Nếu như có đủ may mắn, có lẽ sẽ gặp được một người như vậy, mới liếc nhìn, liền giống tới bảy tám phần chúng ta tưởng tượng, cái gọi là vừa thấy đã yêu, tôi nghĩ đại khái là như thế.

Tô Diệp là may mắn, bởi vì cô gặp Trần Thần, miễn cưỡng được coi là vừa thấy đã yêu, nhưng mà, cô còn rất ngây thơ, giống như một tờ giấy trắng, tùy ý vẽ loạn, mà hắn đã trải qua thăng trầm, lại càng không thích cô, kết quả là không thể đến với nhau. Nhưng dù có ra sao nó cũng là một kỷ niệm, đúng như những gì Tô Diệp nói với Chu Hiểu Tô "Chị tuy không thể quên, nhưng vẫn có thể buông bỏ", bởi vì chúng ta cuối cùng sẽ lớn lên, nhưng vĩnh viễn không cách nào quên những tháng ngày tươi đẹp đó.

Cảm ơn mọi người đã cùng mình đi hết bộ chuyên này. Mong mọi người ủng hộ những dự án tiếp theo của mình. -Neko.U-

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Cuộc Sống Tình Yêu Của Nữ Bác Sĩ (Nhật Ký Hôn Nhân) PDF của tác giả Ô Thiến nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Lữ Đoàn Mông Đen (Bình Nguyên Lộc)
Mông là bộ phận cao quý trên con người ta. Vội quá không gọi điện được cho bác Nguyễn Việt Hà xin cái định nghĩa về mông trong từ điển tiếng Việt và 103 câu trích dẫn có liên quan đến mông, phí quá:d Đây rồi, cũng tìm được hầu các bác một bộ mông tuyệt vời, không những thế lại là mông đen nữa, quá oách, mà lại được viết ra từ ngòi bút một trong hai nhà văn được coi là miền Nam nhất của miền Nam từ sau 1945: Bình Nguyên Lộc (người kia là Sơn Nam, dĩ nhiên), tức tác giả cuốn truyện lừng danh Đò dọc tới gần đây vẫn tái bản nhiều lần, Lột trần Việt ngữ và vô số tác phẩm văn xuôi. Lữ đoàn mông đen Bình Nguyên Lộc viết đăng phơi-ơ-tông từ 1966 trên Tin Sớm, bản sách này là bản 1972 của Mây hồng, đề rõ "tiểu thuyết tình cảm xã hội". Chị So trí nhớ tốt nhắc hộ em các vụ việc liên quan đến mông từng bùng nổ trên blog của em cái, giờ em chỉ nhớ được mỗi vụ cái gì mà "Ngoài phố mùa đông đôi m. em là đốm lửa hồng":d Khinh rẻ các bộ phận trên cơ thể là một trọng tội về luân lý hahaha. Tìm mua: Lữ Đoàn Mông Đen TiKi Lazada Shopee "Lữ đoàn mông đen" là phiên từ "Brigade mondaine", các bác tự tìm hiểu nhé, trong truyện có pha tán tỉnh hơi bị mỹ mãn, hay hơn phim Hollywood nhiều. Còn quyền Ý thức bùng vỡ là quà chờ sẵn dành để tặng em Z. Em có thích hông? Lười chụp ảnh nên cóp tạm trên Internet, nhưng em yên tâm là quyển em sẽ có còn đẹp hơn quyển này:) Trong thế giới sách cũ Việt Nam Ý thức bùng vỡ được xếp vào loại kịch độc, như người ta nói là dùng để giết chuột được khỏi phải đi thăm anh Hoàng Tiến.***Bình Nguyên Lộc sinh tại làng Tân Uyên, tổng Chánh Mỹ Trung, tỉnh Biên Hòa (nay thuộc phường Uyên Hưng, thị xã Tân Uyên, tỉnh Bình Dương). Ông xuất thân trong một gia đình trung lưu đã có mười đời sống tại Tân Uyên.[2] Cha là ông Tô Phương Sâm (1878-1971) làm nghề buôn gỗ. Mẹ là bà Dương Thị Mão (hay Mẹo) (1876-1972). Theo giấy khai sinh, Bình Nguyên Lộc tên thật là Tô Văn Tuấn, sinh ngày 7 tháng 3 năm 1915. Tuy nhiên, trên thực tế có thể ông sinh ít nhất một năm trước ngày ghi trong giấy khai sinh, nghĩa là năm 1914, nhưng không rõ có đúng là ngày 7 tháng 3 hay không. Nhà ông chỉ cách bờ sông Đồng Nai hơn một trăm mét và con sông in đậm dấu ấn trong một số tác phẩm của ông sau này như truyện ngắn Đồng đội (trong Ký thác), hồi ký Sông vẫn đợi chờ (viết và đăng báo ở California, Mỹ)...[3] Từ năm 1919 đến 1920, ông theo học chữ nho với một ông đồ trong làng. Sau đó Bình Nguyên Lộc học trường tiểu học ở Tân Uyên vào những năm 1921-1927. Năm 1928 ông ở nhà luyện tiếng Pháp để thi vào trung học Pétrus Ký ở Sài Gòn. Từ 1929 đến 1933, ông học trung học ở trường Pétrus Ký và lấy bằng Thành chung (Diplôme d´Études Primaires Supérieures, tú tài phần thứ nhất) năm 1933[3]. Tuy nhiên, có tài liệu nói ông đậu bằng Thành chung trong niên khóa 1933-1934 và thôi học do kinh tế khủng hoảng. Cũng có tài liệu nói ông không học xong trung học và nghỉ học năm 1935.[2] Năm 1934, Bình Nguyên Lộc về quê lập gia đình với cô Dương Thị Thiệt. Sau đó ông thi vào ngạch thư ký hành chính nhưng vì kinh tế khủng hoảng, hơn một năm sau ông mới được tuyển dụng. Ban đầu, ông làm công chức tại kho bạc tỉnh Thủ Dầu Một (nay là tỉnh Bình Dương). Năm 1936, ông đổi về làm nhân viên kế toán ở kho bạc Sài Gòn (sau đổi tên thành Tổng nha ngân khố Sài Gòn). Ông bắt đầu viết văn trong thời gian này. Truyện ngắn đầu tay của ông có tên Phù sa, viết về công cuộc Nam tiến của người Việt vào miền đất mới Nam Kì, đăng trên tạp chí Thanh niên của kiến trúc sư Huỳnh Tấn Phát. Ông kết bạn với những tác giả khác viết cho báo Thanh niên như Xuân Diệu, Huy Cận, Nguyễn Hoàng Tư, Lâm Thao Huỳnh Văn Phương, Dương Tử Giang,.. Vào khoảng năm 1943, ông hoàn tất tác phẩm Hương gió Đồng Nai (khởi thảo từ năm 1935), tập truyện ngắn và tùy bút về hương đồng cỏ nội đất Đồng Nai. Tác phẩm được Xuân Diệu, Huy Cận và vài nhà văn khác tán thưởng, nhưng sau đó bị thất lạc trong chiến tranh. Năm 1944, Bình Nguyên Lộc bị bệnh thần kinh nên xin nghỉ dài hạn không lương, và từ đó về sau không trở lại với nghề công chức nữa. Năm 1945, ông tản cư về quê, nhưng cuối năm 1946 ông hồi cư trở lại quận Lái Thiêu, tỉnh Thủ Dầu Một. Trong thời gian này, Bình Nguyên Lộc có tham gia công tác kháng chiến tại miền Đông Nam Bộ và là thành viên của Hội Văn hoá cứu quốc tỉnh Biên Hòa. Vào những năm 1944-1947, do bệnh cũ tái phát gây khủng hoảng tinh thần nên Bình Nguyên Lộc không viết tác phẩm nào.***Định không biết nhảy, nhưng cứ vào những nơi nầy mỗi đêm, sợ người ta sinh nghi, nên chàng cố bươi trí để làm cho sự có mặt của chàng được ổn. 1 Dân chơi thì họ bất kể chàng, chàng chỉ lo bị nhơn viên của các hộp đêm nầy ngạc nhiên, tìm biết rồi có thể sẽ biết. Các em ca-ve, người tài-pán, các bồi bàn, toàn là những kẻ điểm mặt từng khách một để ghi họ vào sổ hồng, nếu họ sộp, vào sổ đen, nếu họ keo kiệt. Mà không phải chỉ điểm mặt mà thôi đấy nhé. Họ sẽ truy tầm căn cước, nghề nghiệp chàng, thì nguy to. Nguy to là vì cái nghề tạm bợ mà chàng quơ đại để ăn cơm, cái nghề ấy, họ mà biết thì chàng không còn làm được nữa, tức là bể chén cơm, chớ không phải sợ ai ám sát đâu. Chẳng là chàng đang thất nghiệp, tới xin tiền một thằng bạn, ngỡ sẽ bị nó hất hủi chàng, không dè nó lại mừng rỡ reo to lên: - Cứu tinh đã đến! Rồi nó lại hỏi thêm: - Mầy có cần tiền không? Có mỉa mai chưa? Chàng tưởng nó giễu chàng, nên chàng nín lặng hồi lâu vì căm tức rồi mới nhẫn nại đáp: - Ơ... hơ... cũng hơi cần. - Mầy có thích chỗ làm lương cao chăng? - Tao chỉ mong có bấy nhiêu đó thôi. - Vậy mai đi làm, nói đúng ra là tối mai. Tối nay, tao sẽ tiến dẫn mầy với "ổng" là xong. - Nhưng làm cái quái gì mới được chớ? Câu chuyện nầy xảy ra lúc ông Diệm đang cầm quyền. - Nè, thằng ấy nói, phải giữ mồm giữ miệng đa nhé. Hiện ông Mật vụ trưởng vừa lập một cơ sở lấy tên là "Lữ đoàn mông đen" và cần vài nhơn viên lỗi lạc cho Lữ đoàn, mỗi nhơn viên được xem như là ông xếp của một khu riêng biệt. Mầy có vó sang trọng, tức là mầy khá mông đen, thì mầy được lắm. Ổng nhờ tao tìm người đáng tin cậy, có khả năng, tao cũng chẳng biết ai, nên đang bể óc đây thì mầy tới, may quá! - Nhưng Lữ đoàn ấy sẽ đánh giặc với ai? - Định hỏi. - Không có đánh giặc, đánh giả gì hết ráo. Đó là dịch ở danh từ "Brigade mondaine" ra. Lữ đoàn mông đen chỉ cần len lỏi vào các giới ăn chơi để theo dõi những công chức, những nhơn vật tăm tiếng mà ăn chơi quá khả năng tài chánh của họ để mà báo cáo lên thượng cấp, rồi thượng cấp làm gì họ, mình cũng chẳng cần biết. Dễ ăn lắm mà. Mới nghe qua thì quá dễ ăn thật đó, nên chi Định nhận lời lập tức, lòng phấn khởi vô cùng. Nhưng đêm nay, đêm đầu làm việc, vào vũ trường Eldorado, chàng mới thấy là khó ăn. Chàng có vó sang trọng thật đó, nhưng lại không sang trọng tí nào, vì chàng là học trò mới ra trường vừa tìm được một chỗ làm thì vài tháng sau đã bị đuổi, vì cự với ông chủ hãng, thế thì lấy tiền đâu mà chàng ăn chơi để sang trọng? Như vậy, mặt mũi của những ông bự mà chàng có phận sự theo dõi, chàng không biết ra sao cả, chàng như thằng mù thì còn làm ăn gì được. Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Bình Nguyên Lộc":Cõi Âm Nơi Quán Cây DươngĐò DọcGieo Gió Gặt BãoQuán Tai HeoLữ Đoàn Mông ĐenNguồn Gốc Mã Lai Của Dân Tộc Việt NamNửa Đêm Trảng SụpTỳ Vết Tâm LinhSau Đêm Bố RápThầm LặngTruyện Ngắn - Bình Nguyên LộcĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Lữ Đoàn Mông Đen PDF của tác giả Bình Nguyên Lộc nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Long Phượng Tình Trường (Lam Ngả Thảo)
Nàng là công chúa Phượng Tộc, miễn cưỡng xem như vậy đi. Hắn là hoàng tử của Long Tộc, ừ, cũng miễn cưỡng xem như vậy đi. Lúc ban đầu nàng nảy sinh tình cảm với hắn, lại phát hiện hắn chẳng những phong lưu, còn rất hay quên, vì bảo vệ mạng nhỏ, nàng đành phải dùng cách tôn trọng nhưng tránh gần gũi để đối xử với hắn. Thật vất vả lắm hắn mới trở thành người bình thường, nói hết tâm sự với nàng, kết quả —— Thân phận thật sự của hắn là con trai của Thiên Đế! Tìm mua: Long Phượng Tình Trường TiKi Lazada Shopee Mà nàng, là kẻ thù sống còn của Thiên Đình, công chúa của Tu La Tộc! Hơn nữa thái tử Thiên Giới như hổ rình mồi, hoàng tử Giao Tộc yêu thầm đưa tình, công chúa Phượng Tộc oán hận khó yên... Ôi, phải phổ một khúc hoan ca long phượng trình tường, sao mà khó như vậy?***Lúc Thiên Đế hạ khẩu dụ, ta đang chơi đùa với Cửu Ly ở đỉnh Phượng Dực Nhai trên núi Đan Huyệt. Trong chúng thần tiên ở tiên giới, ta chỉ là một Tán Tiên bé nhỏ không đáng kể đến. Một thân áo choàng xanh trải qua vạn năm, chỉ vì chân thân là chim Loan, cũng không biết cha mẹ đã hồn phi phách tán của ta hay là người dì đang nuôi nấng ta hiện nay, ai là người đặt cho ta một cái tên cực kỳ bình thường: Thanh Loan. Có thể thấy được lúc đặt tên chẳng hề quan tâm bao nhiêu. Trong một vạn năm này, ta vượt qua từng ấy năm nhưng chẳng hề chú ý đến, sau khi tu thành hình người thì thường xuyên rời khỏi núi Đan Huyệt mà du lịch khắp nơi, Cửu Ly chính là do ta đi du lịch mang về. Cửu Ly là một con Cửu Vĩ Hồ, năm đó đi ngang qua Thanh Khâu, ta cùng với Long Tử Nhạc Kha, Giao Nhân (*) Ly Quang ngủ qua đêm ở Ngân Hà Cốc, Thái Âm(**) Tinh Quân treo giữa trời, trời đất giống như được rải một lớp đường trắng nhàn nhạt, vạn vật rì rào trong tiếng gió. Khi Cửu Ly lú đầu từ trong rừng ra ngoài kiếm ăn, màu lông trắng nhạt trong sáng như phát ra ánh sáng màu bạc dưới ánh trăng sáng tỏ, ta kinh ngạc kêu lên một tiếng, có hồ ly nhỏ kia quay đầu lại, khuôn mặt nhòn nhọn, chỉ có màu sắc của đôi đồng tử giống như đá hồng ngọc thượng hạng ửng lên sóng nước long lanh, ta tựa như bị nó mê hoặc. (*)Giao Nhân: người cá (**)Thái Âm: vầng trăng Trên núi Đan Huyệt, người đẹp rất nhiều, nhóm tiên tử tiên thị Điểu Tộc vốn có bộ lông nhiều màu sắc sặc sỡ, sau khi biến thành hình người đều có bộ áo lông vũ lộng lấy và gương mặt xinh đẹp, nhưng với ánh mắt của ta, nếu sau này con Cửu Vĩ Hồ nhỏ này tu luyện thành hình người, sợ là trong vạn người ở núi Đan Huyệt cũng không có một người nào có thể bì kịp, ngay cả công chúa Phượng Hoàng của Điểu Tộc cũng khó mà đuổi kịp để thấy bóng lưng. Năm đó nó khoảng hai trăm tuổi, trẻ người non dạ lại tham ăn, bị ta dùng một con chim trĩ nướng chín dụ dỗ, rời khỏi nơi sinh ra, từ đó luôn đi theo ta. Trên núi Đan Huyệt, tất cả tiên tử tạp dịch lúc nhàn hạ đều thích trêu đùa Cửu Ly mà ta vừa mới nhặt về. Nhưng Cửu Ly là con Cửu Vĩ Hồ cao ngạo, dung mạo xuất chúng, năm nay tuy rằng chỉ tám trăm tuổi, còn chưa tu thành hình người, nhưng đã có thể tưởng tượng xa về tương lai hóa thành người có sắc đẹp khuynh thành. Vì thế, mặc dù nó nhìn đám tiên tử Điểu Tộc kia lèo xèo thì thầm là dung chi tục phấn, khinh thường ngoảnh mặt, ta cũng cho nó tùy ý thôi.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Long Phượng Tình Trường PDF của tác giả Lam Ngả Thảo nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Lồng Đèn Hoa Mẫu Đơn (Lafcadio Hearn)
Ngày xưa ở quận Ushigome, vùng Yedo, có một hatamoto tên là Iijima Heizayemon, người mà cô con gái độc nhất, Tsuyu, có một sắc đẹp thanh khiết như Sương Mai, hệt như ý nghĩa của tên nàng. IIijima cưới người vợ thứ khi con gái của mình khoảng mười sáu tuổi; và, thấy rằng O-Tsuyu không thể vui sống với mẹ kế, ông cho người xây một dinh thự xinh xắn ở Yanagijima cho con gái ra riêng, và cấp một tỳ nữ giỏi dang, tên là O-Yone, để hầu hạ nàng. O-Tsuyu sống hạnh phúc trong căn nhà mới của mình cho đến một ngày kia, y sĩ của gia đình, ông Yamamoto Shijo, viếng thăm, đi cùng một chàng võ sĩ đạo trẻ tuổi tên là Hagiwara Shinzaburo, nhà ở khu Nedzu. Shinzaburo là một thanh niên tuấn tú khác thường, và rất phong nhã, và hai người trẻ tuổi đã yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên. Ngay cả trước khi cuộc viếng thăm chấm dứt, họ đã tìm được cách thề ước trọn đời bên nhau -- mà vị lương y không hay biết. Và, khi chia tay, O-Tsuyu khẻ nói với chàng tuổi trẻ, -- "Nhớ nhé! Nếu chàng không quay lại, chắc thiếp sẽ chết mất!" Shinzaburo không bao giờ quên những lời này; và chàng nóng lòng gặp gỡ O-Tsuyu. Nhưng lễ giáo không cho phép chàng một thân một mình đến thăm nàng: chàng bắt buộc phải chờ một dịp khác để tháp tùng người y sĩ, ông đã hứa sẽ dẫn chàng đến dinh thự ấy một lần nữa. Thật chẳng may, ông lão không giữ lời. Ông đã nhận biết tình cảm bộc phát của O-tsuyu; và ông sợ rằng thân phụ của nàng sẽ buộc ông nhận trách nhiệm cho bất kỳ hậu quả nghiêm trọng nào. Iijima Heizayemon đã lừng danh với thói chặt đầu. Và càng nghĩ đến những hậu quả có thể xảy ra vì đã giới thiệu Shinzaburo đến dinh thự Iijima, ông càng lo sợ. Do đó ông cố tình không nhắn gọi người bạn trẻ của mình. Nhiều tháng trôi qua, và O-Tsuyu, không biết lý do thực sự việc trễ nãi của Shinzaburo, tin rằng tình của mình bị rẻ rúng. Rồi ôm nỗi khổ sầu, nàng phát bệnh và qua đời. Chẳng bao lâu, O-Yone tỳ nữ trung thành của nàng, cũng mất theo vì thương tiếc tiểu thư của mình; và hai người được chôn cất bên nhau trong nghĩa trang của Shin-Banzui-In, một ngôi chùa cho đến nay vẫn tồn tại ở ngoại ô Dango-Zaka, nơi lễ hội hoa cúc nổi tiếng diễn ra hàng năm.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Lồng Đèn Hoa Mẫu Đơn PDF của tác giả Lafcadio Hearn nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
London Ngày Nắng Hạ (Emily Giffin)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook London Ngày Nắng Hạ PDF của tác giả Emily Giffin nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.