Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Nhật Kí Quan Sát Chủ Nhà

Có một sự thật phũ phàng rằng: người ta đi đổ rác thôi cũng có người yêu, còn bạn dù có tung tẩy đến cùng trời cuối đất thì vẫn ế như chó (=_=|||||). Và đây là câu chuyện về một cô chó con đi làm osin cũng kiếm được bạn trai.  Sở dĩ gọi cô nàng là chó con bởi cô nàng có cái tên rất ngộ. Vương Vượng Vượng, phiên âm trong tiếng Trung nghe sẽ giống như “gâu gâu gâu” :v. Vượng Vượng vốn là một nghiên cứu sinh chuyên ngành xã hội học, để chuẩn bị tốt nghiệp, cô phải hoàn thành bài luận văn với đề tài phân tích thái độ ứng xử của các chủ nhà với những người giúp việc. Một khi đã nghiên cứu thì không thể thiếu số liệu và quan sát thực tế, mà để có được thông tin khách quan và chính xác nhất thì chỉ có cách tự thân vận động thôi. Vậy nên cô sinh viên chăm chỉ Vương Vượng Vượng quyết định trở thành người giúp việc chuyên nghiệp trong vòng sáu tháng.    Ngay ngày đầu tiên đi xin việc, Vượng Vượng đã gặp Chung Thanh Văn đang tìm một người giúp chăm sóc cho ông bà mình. Cứ như thế, Vượng Vượng bước chân vào gia đình chồng tương lai.  Cuộc sống của Vượng Vượng ở nhà họ Chung khá dễ thở. Công việc nhẹ nhàng, ông bà Chung lại hiền hoà dễ tính. “Khó nuốt” nhất chắc chỉ có ông cụ non Chung Thanh Văn. Nếu nói Chung Thanh Văn khắt khe soi mói thì cũng không hẳn, anh chỉ yêu cầu mọi sinh hoạt phải đúng giờ giấc, sớm không được mà muộn cũng không xong. Nếu bảo Chung Thanh Văn keo kiệt thì cũng không đúng, chả có chủ nhà ki bo kẹt xỉ nào lại chịu mua đồ ăn vặt, mua quà cho Vượng Vượng. Vấn đề giữa Vượng Vượng và Chung Thanh Văn chính là không hợp cung hoàng đạo. Nếu Chung Thanh Văn nghiêm túc, tỉ mỉ bao nhiêu thì cô nàng Vương Vượng Vượng lại tưng tửng, tuỳ hứng bấy nhiêu. Nói như vậy không có nghĩa Vượng Vượng là người cẩu thả, không nề nếp, chỉ đơn giản là Vượng Vượng luôn có một góc nhìn độc đáo với mọi vật và mọi việc. So với một người lý tính như Chung Thanh Văn thì Vượng Vượng đích thực là bước ra từ chiều không gian thứ tư.  Nhưng thực tế đã chứng minh rằng, dù là cung hoàng đạo hay sao chiếu mạng cũng sẽ có lúc bị lỗi. Chung Thanh Văn không bao giờ có thể ngờ được rằng vào lúc anh gặp khó khăn nhất, chính cô nàng giúp việc lơ ngơ kia lại tiếp thêm cho anh nguồn động lực mạnh mẽ. Vào thời điểm không một ai ủng hộ cho quyết định táo bạo và mạo hiểm của Chung Thanh Văn, cô cún con đó lại nói với anh rằng nếu những con vượn đầu đàn không trèo xuống khỏi cây cao để đi trên mặt đất thì con người đã không tồn tại.  Khác với tất cả mọi người xung quanh, Vượng Vượng tin anh, hiểu anh, cô dùng góc nhìn nhận và cách phân tích vấn đề độc đáo của mình để cổ vũ cho anh. Có đôi khi, cảm giác rung động đến chỉ sau một cái chớp mắt. Nhưng mắt vừa chớp xong, cô đã thông báo với anh rằng cô phải rời đi. Để có được kết quả nghiên cứu chính xác, Vượng Vượng không thể chỉ làm người giúp việc ở một gia đình, đã đến lúc cô cần thay đổi đối tượng nghiên cứu. Chung Thanh Văn khóc ròng trong thầm lặng, sao phải nghiên cứu người khác chứ, anh tình nguyện nằm im cho cô nghiên cứu thoả thích đến chán thì thôi mà T_T Từ lúc này, vị thế của hai người chính thức hoán đổi. Từ một ông chủ khó tính xét nét hét ra lửa, Chung Thanh Văn tình nguyện biến thành “con sen” cho vị boss Gâu Gâu kia. Boss không tìm được người tài trợ cho nghiên cứu? Để anh lo. Boss muốn đi leo núi ngắm mặt trời mọc giữa mùa đông? Thì anh đi cùng. Boss cần người mẫu nam để ướm thử chiếc khăn đan cho đối tượng hẹn hò? Đắng… à mà thôi cứ để đó cho anh.  Để theo đuổi Vượng Vượng, Chung Thanh Văn đã phải vận dụng hết bản lĩnh vốn có cùng kinh nghiệm bao năm trên thương trường. Ấy vậy mà cô nàng Vượng Vượng này vẫn chậm tiêu hết biết. Sau những điều Chung Thanh Văn đã làm cho cô, nếu nói Vượng Vượng không cảm động là nói dối. Cô đối với anh, từ cảm giác thân thiết giữa hai người bạn phát triển thành một thứ cảm xúc phức tạp khó gọi tên. Phải cho đến khi bị lạc giữa núi rừng hoang vu trong cơn bão tuyết, Vương Vượng Vượng mới hiểu rõ lòng mình. Tên gian thương Chung Thanh Văn tinh quái, nham hiểm này cùng một lúc trộm được lợi ích từ bao người, thế quái nào lại trộm luôn cả trái tim cô rồi.  Nhưng trong suy nghĩ của Vượng Vượng, một người xuất sắc như Chung Thanh Văn sao có thể thích một cô gái bình thường như cô. Trong khi Vượng Vượng còn đang mải tự ti lo nghĩ thì Chung Thanh Văn đã nhanh nhẹn giăng nốt mẻ lưới to rồi. Đến cuối cùng, chỉ có anh mới đủ tư cách làm “con sen” chính thức cho cô nàng cún con này thôi. * * * * * Xét cả về mặt nội dung lẫn văn phong, “Nhật ký quan sát chủ nhà” không phải là một bộ truyện xuất sắc nhưng lại khá dễ thương. Chung Thanh Văn và Vương Vượng Vượng đều không phải những hình tượng nhân vật hoàn mỹ thường thấy nhưng vẫn có sức hút rất riêng.  Điều mình thích nhất ở bộ truyện này là cách tác giả phát triển tình cảm giữa Chung Thanh Văn và Vương Vượng Vượng. Hai người họ ban đầu chỉ là quan hệ chủ nhà - người giúp việc cùng nhau chia sẻ những câu chuyện đời thường, sau đó trở thành bạn thân tin tưởng lẫn nhau, nương tựa lẫn nhau và cuối cùng kết duyên thành một cặp đôi ngọt ngào đáng yêu. Đó là một kiểu tình yêu giản dị mà bao người vẫn mơ ước. Cuối cùng, bộ truyện được edit khá mượt lại không quá dài nên cực kỳ thích hợp để các bạn “nhâm nhi” trong chăn trong những ngày lạnh này nhé! Review by #Linh_Hy Tần - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Nữ chính Vương Vượng Vượng là nghiên cứu sinh khoa xã hội học của đại học T. Vì bài luận văn nghiên cứu quan niệm về bình đẳng và vấn đề tín nhiệm nên cô giả dạng thành người giúp việc để tìm hiểu sâu hơn. Ở trường cô học khá giỏi, nhưng cả mình và Thanh Văn đều thấy cô khá ngốc, ngốc kiểu ngây ngô dễ thương chứ không phải là não tàn. Cô là người lương thiện, hay giúp đỡ người khác. Cũng nhờ cô động viên nên Thanh Văn mới có nhiều động lực, niềm tin vào việc anh đang làm. Chủ nhà của cô tên là Chung Thanh Văn. Anh là người biết tính toán, rất kiên cường, ban đầu là người hơi độc miệng, nhưng khi có cảm giác với Vượng Vượng thì trở nên dễ thương cực kỳ. Một hành động dễ thương, có chút trẻ con của anh là viết phản hồi (feedback) rất tệ về Vượng Vượng để cô không rời đi. Cuối cùng, Vượng Vượng vẫn phải rời đi (vì bài nghiên cứu), nhưng hai người vẫn liên lạc với nhau. Truyện nhẹ nhàng, đầy ngọt ngào, có chút hài hước. Truyện nhẹ nhàng không phải gu của mình, nhưng vì sự dễ thương của cặp chính, sự hài hước của truyện, mình quyết tâm cày tiếp. Thanh Văn thích Vượng Vượng trước nên tìm mọi cách giữ liên lạc, thân cận với cô (còn có mùi dấm chua nữa :v). Vượng Vượng dần dần rung động trước một Thanh Văn biết quan tâm, lo lắng cho cô, không bỏ lại cô ở trên núi… Truyện thích hợp cho những bạn nào thích truyện nhẹ nhàng, điền văn, sủng ngọt. Cho truyện này 4/5 điểm. *** Nhân dịp Halloween ma quỷ vật vờ thì mình giới thiệu với các bạn một bộ hài cho cuộc đời tươi sáng. Trước khi đọc của Bản Lật Tử hay Tửu Tiểu Thất thì 'Nhật ký quan sát chủ nhà' chính là bộ hài hiện đại chân ái của mình đó. Nhân vật nữ chính của chúng ta họ Vương, tên Vượng Vượng, cách đọc là 'wang wang wang'. Vâng, chính là tiếng chó sủa đấy ạ ???? Vì thu thập tư liệu cho luận văn mà mình đang nghiên cứu, cô nàng quyết định giả dạng người giúp việc cho nhiều gia đình trong 10 tháng. Thoạt nhìn Vượng Vượng có vẻ hậu đậu và có hơi (rất) ngốc, nhưng nhờ sự chăm chỉ và nỗ lực của bản thân, cô thuận lợi trải nghiệm cuộc sống giúp việc ở vài gia đình, tất cả đều suông sẻ, cho đến khi hạ cánh xuống nhà của Chung Thanh Văn. Trích lời của Vượng Vượng về thái độ của anh chàng nhà giàu độc thân này đối với cô trong những ngày đầu tiên, đó là ‘bất mãn, khinh thường và chế giễu’. À, không phải Chung tiên sinh ghét Vương tiểu thư đâu, chỉ là cuộc sống trước giờ của anh vẫn luôn lành mạnh nề nếp, nay bỗng xuất hiện loài người khác giới mang tất cả những đặc điểm trái ngược với mình, anh chàng không nhịn được nên cứ hay xỏ xiên đó thôi. Thế là trong thời gian hai tháng sống chung dưới một mái nhà của cặp đôi này xảy ra một đống chuyện ồn ào. Rồi Vượng Vượng nhận ra dường như mỗi ngày Chung tiên sinh lại đối xử với mình tốt hơn một chút. Từ những ngày đầu không có chút tiếng nói chung, tranh cãi nhau đến gà bay chó sủa, cả hai dần trở nên hiểu đối phương hơn, quá trình tất nhiên là đáng yêu vô cùng luôn. Đặc sắc nhất trong truyện là những màn đối thoại có tính giải trí (siêu) cao giữa Chung tiên sinh và Gâu Gâu tiểu thư, đảm bảo sẽ làm các bạn bật cười từ khúc khích đến lồng lộn giữa đêm khuya. Viết đến đây chợt nhận ra review đợt này ngắn khủng khiếp, nhưng vốn câu chuyện này đơn giản như chính cái tên của nó, không âm mưu xoắn xít, không tiểu tam tiểu tứ, vô cùng thích hợp để giải tỏa căng thẳng. *** “Vượng Vượng, cậu thật sự muốn đi giả dạng ư?” “Thật mà thật mà.” Vương Vượng Vượng nói, “Đối với xã hội học, quan sát tham gia mới là phương thức quan trọng nhất.” “Cậu cũng thật là…” Bạn cùng phòng còn nói, “Giúp việc nhà mười tháng…” “Ừ,” Vương Vượng Vượng nói, “Tớ định cách hai tháng đổi một nhà, thế thì tổng cộng sẽ được tiếp xúc với năm gia đình, để hiểu rõ hơn về tư tưởng của các chủ nhà. Thời gian quá ngắn không đủ chiều sâu, thời gian quá dài không đủ chiều rộng. Tớ đã trao đổi với thầy hướng dẫn, ông ấy rất ủng hộ. Ông ấy còn bảo tới hãy cố gắng quen biết nhiều người giúp việc, cả người bản xứ lẫn người từ bên ngoài tới, dùng thân phận cùng nghề tiếp xúc nhiều hơn, như thế mới có được thông tin chân thật nhất.” “Vậy,” bạn cùng phòng hình như rất hiếu kỳ, “Phương hướng cụ thể của bài luận văn là gì thế?” “Tớ chủ yếu muốn nghiên cứu quan niệm về bình đẳng và vấn đề tín nhiệm.” “À….” Một lúc sau, bạn cùng phòng đột nhiên nghĩ tới gì đó, nhìn khuôn mặt Vương Vượng Vượng hỏi, “Tớ hỏi này…cậu biết làm việc nhà không…?” “Ặc…” Vương Vượng Vượng hơi chột dạ, “Không…không biết…sẽ không khó hơn CET* chứ…?” College English Test: bài kiểm tra tiếng Anh toàn quốc dành cho sinh viên đại học chưa tốt nghiệp và sau khi tốt nghiệp tại Trung Quốc. “Thoạt nhìn không khó lắm…” “Nhưng công ty giúp việc sẽ huấn luyện một tháng…” “…” “Hì hì…” Vương Vượng Vượng nói, “Huấn luyện một tháng, thêm mười tháng giả dạng. Lúc trở về, tớ chính là một hiền thê lương mẫu sáng chói…” “Cậu tìm đàn ông trước đi rồi hẵng nói…” “Này… Đừng như vậy…” —— Cứ thế, Vương Vượng Vượng tạm thời quên thân phận nghiên cứu sinh khoa xã hội học đại học T, trở thành một người giúp việc của một công ty giúp việc lớn nhất thành phố, vì luận văn của cô mà phục vụ năm gia đình. Cả quá trình trong thời hạn mười tháng, bắt đầu từ tháng bảy cho đến cuối tháng tư năm sau. Trong thời gian đó vừa nghiên cứu vừa tham khảo tài liệu, rồi dùng tháng năm và tháng sáu để viết luận văn tốt nghiệp. Về phần huấn luyện trước đó, thì trước khi bắt đầu nghỉ hè sẽ hoàn thành trọn vẹn. Tại khoá huấn luyện này, kết quả của Vương Vượng Vượng luôn đứng cuối, các dì lớn tuổi đặc biệt nhanh nhẹn, chỉ có Vương Vượng Vượng chân tay vụng về. Cô liều sống liều chết, bỏ nửa cái mạng già, cuối cùng mới nhận được sự chấp thuận. Chưa được mấy ngày sau kỳ huấn luyện, công ty đã sắp xếp cho Vương Vượng Vượng công việc đầu tiên —— chăm sóc người già trong gia đình. Xem ra cung không đủ cầu, quả nhiên là sự thật như sắt đá… Vương Vượng sắp gặp mặt chủ nhà sắp thuê mình tại công ty giúp việc —— bộ dạng có thể nói là rất ưa nhìn, nhưng có vẻ lạnh lùng, nhìn qua…sắc mặt không hạnh phúc… Người đàn ông vươn tay: “Tôi là Chung Thanh Văn.” Vương Vượng Vượng cũng vươn móng vuốt ra bắt tay: “Tôi là Vương Vượng Vượng.” Trong mắt Chung Thanh Văn hiện ra một tia hoang mang, chẳng qua anh rõ ràng không hề để ý cái tên của Vương Vượng Vượng: “Cô là người ở đâu?” “Tôi đến từ thành phố C.” Chung Thanh Văn gật đầu: “Đã từng học cao trung chưa?” Lúc này Vương Vượng Vượng do dự: “Đã…đã từng?” Cô suy nghĩ, Chung Thanh Văn này chắc là thiên về một người giúp việc có được sự giáo dục tương đối cao… Nhưng mà chưa từng học cao trung, có phải chứng minh kinh nghiệm làm việc sẽ nhiều hơn không, tố chất chuyên nghiệp sẽ càng mạnh hơn nhỉ? Thời đại này, cho dù làm cái gì, cũng chú ý một từ: chuyên nghiệp. Cho dù là bán đĩa lậu, cũng phải có những bộ phim truyền hình và điện ảnh ăn khách gần đây, thuộc nằm lòng giới thiệu vắn tắt của phim hoạt hình và trò chơi điện tử. Mời các bạn đón đọc Nhật Kí Quan Sát Chủ Nhà của tác giả Superpanda.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Ba Con Uyên Ương, Một Đôi Lẻ - Thị Kim
Đây chỉ là truyện nhảm Sư phụ nói, nước phù sa không chảy ruộng người ngoài, bảo ta chọn một người trong số mười sáu vị sư huynh, sư phụ sẽ làm chủ cho ta. Ta không chút nghĩ ngợi mà chọn Vân Châu, kết quả mọi người nói “bông hoa nhài cắm bãi phân trâu”. Sau này ta mới biết, thì ra “nước phù sa” là chỉ các vị sư huynh, “bãi phân trâu” mới là nói ta. Rút kinh nghiệm xương máu, ta quyết định nên vì Vân Châu sư huynh làm bà mối một lần, nhất định phải tìm một vị tiên nữ để xứng đôi với “bông hoa nhài” là hắn, lập công chuộc tội. Để công bằng, nhân tiện ta cũng quan tâm đến Giang Thần sư huynh, với tính tình của hắn, ta thấy chỉ có tìm một Dạ Xoa cô nương mới có thể khống chế hắn. Không ngờ, ý tốt của ta đắc tội cả hai vị sư huynh … *** Cô ta cười tươi như hoa, thành thạo cho ta uống một viên thuốc, ta âm thầm kinh hãi, nhưng chỉ đành bó tay, không biết vừa rồi cô ta dùng ám khí gì, hẳn là có tẩm độc, giờ phút này ta toàn thân vô lực. “Tiểu Mạt, ngươi chớ có trách ta. Thật ra, sau này ngươi sẽ phải cảm kích vì ta đã thành toàn cho ngươi và Vân Châu. Ngươi đến với hắn, ta đến với Giang Thần, người yêu nhau đến được với nhau, chẳng phải quá tốt sao?” Ta sợ hãi không tự chủ được, không hiểu rốt cuộc cô ta muốn gì. Cô ta cười ôm ta vào phòng, đặt ta trên giường. “Một lát nữa Vân Châu sẽ đến, ngươi cùng hắn gạo nấu thành cơm, từ nay nên vợ nên chồng có phải tốt không?” ... Mời các bạn đón đọc Ba Con Uyên Ương, Một Đôi Lẻ của tác giả Thị Kim.
Ẳng, Ẳng, Phu Quân Là Trung Khuyển - Thập Nguyệt Vi Vi Lương
Truyện khá đơn giản những cũng rất mới lạ, khá hài hước, ko có âm mưu, dương mưu, tranh giành đấu đá, chủ yếu đọc giải trí. Nam chính siêu siêu dễ thương, si tình, đáng yêu, nữ chính xoay nam chính như "xoay chó"!!!  Trịnh Thất cô nương từ lúc sinh ra có ba ước nguyện: Ước nguyện đầu, phụ thân khỏe mạnh tình lạii; Ước nguyện hai, tên xấu xa hại phụ thân bị lúc nào cũng gặp xui xẻo! Ước nguyện ba, cầu cho Đại Bạch lấy được một  “cô vợ” xinh đẹp! Cố Diễn tiểu tử từ lúc sinh ra có ba ước nguyện: Ước nguyện đầu, cầu Trịnh Tiểu Thất không biết việc mình giả cho; Ước nguyện hai, cầu Trịnh Tiểu Thất không biết việc mình giả chó; Ước nguyện ba, cầu Trịnh Tiểu Thất không biết việc mình giả chó; Như thế, vô hạn, tuần hoàn... * Đại Bạch là chó của Tiểu Thất! *** Tiểu Thất thấy bộ dạng Cố Diễn vui vẻ, liền bị mơ hồ, nàng nghi ngờ hỏi: "Ngươi... Không có bị thương?" Cố Diễn gật đầu, "Đúng rồi, ta không có bị thương." Tiểu Thất vẻ mặt cứng đờ. Cố Diễn: "Ai nha nha, ta cũng không phải là lừa nàng a, ta chỉ nói là ta bị tập kích, ta xác thực bị tập kích a! Có điều không có bị thương là được. Cũng không nghĩ đến, nàng hiểu lầm." Cố Diễn nháy con mắt, Tiểu Thất nhìn lông mi hắn thật dài lại vụt sáng, lập tức cảm giác mình đến nơi này chính là chuyện cười. Nàng không do dự đứng lên: "Ngươi đã không có chuyện gì, kia ta đi trước." Cố Diễn thoáng cái ngã xuống, duỗi chân, "Ta bị thương, lòng ta bị tổn thương, nàng rõ ràng là đến xem ta, hiện tại không chịu để ý ta liền đi, nàng rõ ràng nói nàng yêu thích ta, nàng vừa mới nói xong." Ánh mắt Tiểu Thất phiêu nha phiêu, nghiêm túc: "Chúng ta là bằng hữu a, nghe nói ngươi bị thương ta tới thăm ngươi không phải là rất bình thường sao? Cha ta, cũng chính là Trịnh tiên sinh của ngươi để cho ta tới. Nếu không ta sẽ không tới." Ôi! Trịnh Tiểu Thất, nàng còn có thể giả vờ mãi sao! ... Mời các bạn đón đọc Ẳng, Ẳng, Phu Quân Là Trung Khuyển của tác giả Thập Nguyệt Vi Vi Lương.
Mây Đen Gặp Trăng Sáng - Đinh Mặc
Nét đẹp của cô gái trong truyện Mây Đen Gặp Trăng Sáng của tác giả Đinh Mặc giống như mặt trời nhỏ. Còn tôi là du khách nằm dưới ánh dương ấm áp đó Vì được chiếu sáng, khi ngẩng đầu lên ánh mắt đã đỏ hoe. Và rồi một câu chuyện ngôn tình sủng lãng mạn bắt đầu từ đây... *** Tôi cưỡi motor chở Đàm Giảo, chạy thẳng tới nhà họ Chu. Dọc đường đi, cô ấy gọi điện cho Thẩm Thời Nhạn nhưng không có ai nghe máy. “Tên đó chắc là đang bận nên không nghe điện thoại của tôi.” Cô hơi tức giận nói. Tôi qua kính chiếu hậu nhìn thấy hai mắt cô ấy trợn to, nói: “Tên đó không liên lạc được, coi như xong, còn có tôi.” Cô ấy ‘Ừ’ rồi đưa tay hơi rụt rè nắm lấy áo tôi. Tôi nhìn về phía trước nói: “Giữ chặt lấy.” Sau đó tôi lên ga, cô ấy nhẹ hít một hơi, rồi ôm chặt lấy eo tôi, đầu tựa lên vai tôi. Tôi không nói lời nào, nghênh đón ánh mặt trời hừng hực, chạy thẳng về phía trước. “Ô Ngộ, anh học lái xe găn máy sao? Cũng trong một năm này?” “Không, lúc học cấp ba tôi đã biết chạy rồi.” Tôi nói: “Khi đó trong nhà không có tiền, không thể mua, nên tôi đã học lái.” “Ừ.” ... Mời các bạn đón đọc Mây Đen Gặp Trăng Sáng của tác giả Đinh Mặc. Người đăng: dtv-ebook
Thiên Tài Cuồng Phi - Băng Y Khả Khả
Nàng, Dạ Nhược Ly, tuyệt thế thiên tài vạn năm không gặp của Thiên Tinh đế quốc, ngoài ý chết đi rồi xuyên qua ngàn năm trước, linh hồn nhập vào thân nhị tiểu thư xác tướng quân phủ không thụ sủng. Nàng, Vân Vãn Ca, vốn nên được hưởng ngàn vạn sủng ái, nhưng một ngày kia, ngoại công(ông ngoại) mất thế, hoàng hậu tiểu di(dì) bị phế, mất đi tất cả sự bao che, nàng cũng không còn là hòn ngọc quý của tướng quân phủ. Nhưng khi nàng trở thành nàng, lại gây nên bao nhiêu sóng gió trên đại lục này ? Tại cái nơi phụ thân chỉ vì ích lợi, cùng người khác bày mưu hợp kế đem mẫu thân bán cho người ta làm tiểu thiếp, thì, nàng không tiếp tục do dự mà mang theo mẫu thân cùng nha hoàn thiếp thân khẩn trương thoát khỏi tướng quân phủ. Mười năm sau, nàng trở về một lần nữa, nàng đã danh chấn thiên hạ, cũng sở hữu đại gia nghiệp, đến nỗi hoàng đế cũng sợ hãi ba phần. Vì vậy, một lần nữa đối mặt cùng thân nhân ngày xưa, nàng chỉ giương nhẹ khoé môi, anh mắt cuồng ngạo, mà nói : “Ta đã từng nói qua, nếu ngày đó ta bất tử, sớm muộn sẽ có một ngày ta  cho các ngươi chết không chỗ chôn, hiện tại, ta trở về báo thù , các ngươi, đã chuẩn bị tốt sao?” *** Lạc Sơn Lĩnh, chính là một lãnh địa khá hẻo lánh của Lạc Nguyệt Quốc, có lẽ là do hoàn cảnh địa lý chung quanh, có rất nhiều mạo hiểm giả tới đây. Nghe nói, lãnh chúa Lạc Sơn Lĩnh, là một vị Thần Vương cường giả, có uy vọng tương đối cao tại Lạc Sơn Lĩnh, nhưng Lạc Sơn Lĩnh, cũng là một lãnh địa cường giả vi tôn, chỉ cần ngươi có thực lực, bất kể là sát phạt, diệt tộc, giành đồ vật đều được cho phép. Nếu không có thực lực? Thật xin lỗi, Lạc Sơn Lĩnh đó là nơi ngươi táng thân. Lúc này, trong Lạc Sơn Lĩnh, tại Tinh Nguyệt Thành, lại nghênh đón hai khuôn mặt xa lạ, mặc dù Tinh Nguyệt Thành thường xuyên có người thành trấn khác đến đây, vậy mà, hai người này, thế nhưng không khỏi hấp dẫn tầm mắt của người qua lại trên đường… Chỉ thấy nữ tử đó, bạch y thịnh tuyết, phong hoa tuyệt đại, giữa hai hàng lông mày của nàng hiện ra một tia cuồng ngạo bẩm sinh, phảng phất như nàng chính là vương giả thiên địa, duy ngô độc tôn. Nam tử còn lại là một bộ hồng y, tuấn mỹ tuyệt thế, như là yêu nghiệt, tựa hồ lúc cười một tiếng liền có thể mê hoặc lòng người, thế nhưng, chỉ có lúc nam tử nhỏ giọng trò chuyện với nữ tử bên cạnh, mới sẽ lộ ra nụ cười mị hoặc kia. Nam tử này cũng hàng ngàn hàng vạn phong hoa, mà bóng dáng hai người sánh vai đi tới, để cho những người nhìn thấy đều không khỏi tự chủ than nhẹ một tiếng. Một đôi bích nhân thật xứng đôi, bọn họ sống lâu như vậy, cũng chưa từng thấy qua, hai người tuyệt thế như thế, mà cái cảm giác hài hòa giữa bọn họ kia, không phải là bất luận kẻ nào cũng có thể chen vào. Bỗng nhiên, nữ tử đó dừng lại trước một tòa kiến trúc trang nghiêm xa hoa, nàng khẽ ngẩng đầu lên, lập tức, năm chữ to phòng đấu giá Tinh Nguyệt trên bảng hiệu ra rõ ràng ở trong con ngươi đen của nàng. ... Mời các bạn đón đọc Thiên Tài Cuồng Phi của tác giả Băng Y Khả Khả.