Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Chưởng Thượng Kiều (Thanh Mộng Áp Ngân Hà)

Tên khác: Thanh mộng áp ngân hà Đánh giá nội dung truyện: ★★★★✰ Đánh giá nam nữ chính: ★★★★✰ Đánh giá bản convert truyện: ★★★★✰ Đề cử: ★★★★✰ “Mình từng hứa sẽ vượt qua, vậy mà kết thúc rời xa. Cớ sao vẫn mãi yêu anh dại khờ” * Chân Chu kết hôn với Hướng Tinh Bắc mười năm, thế nhưng thời gian chung đụng dùng một bàn tay cũng có thể đếm hết. Những đêm cô đơn kéo dài, sự lạnh nhạt của mẹ chồng cùng vết thương không thể khép miệng từ việc mất đi một sinh mệnh khiến Chân Chu quyết định lấy thân phận người nhà lên Viễn Dương chiến hạm, đưa Hướng Tinh Bắc thỏa thuận ly hôn. Chân Chu vốn cho rằng chia tay là một sự giải thoát, cứ cho rằng duyên cạn, tình tan, từ nay về sau sẽ không còn lưu luyến. Thế nhưng, vào giây phút nhận được tin tức Hứa Tinh Bắc gặp nạn trên biển, mang theo ký ức cùng tình yêu của bọn họ chôn vùi dưới ba vạn biển sâu, Chân Chu rốt cuộc không thể phủ nhận trái tim cô vẫn luôn hướng về anh. Dù rằng, những năm tháng kết hôn đó là cô đơn chồng chất, thế nhưng vẫn tốt hơn là những đêm dài gặm nhấm nỗi đau không còn anh trên đời. Nếu có cơ hội làm lại, Chân Chu tình nguyện chịu thương tổn, cũng nhất định không buông tay anh, khiến tình yêu của bọn họ trở thành âm dương cách trở. Giữa nỗi đau trập trùng cùng nỗi nhớ, Chân Chu gặp được mèo yêu. Hắn nói, chỉ cần cô tình nguyện luân hồi, ở mỗi kiếp khiến cho “bản thể” * của Hướng Tinh Bắc lại yêu cô, đến mức sẵn sàng hy sinh tính mạng, thì cô có thể có được cơ hội để cứu lấy anh ở kiếp này. Nhưng nếu, cô không làm được, cái giá phải trả chính là cả tính mạng.  Mèo yêu hỏi cô có nguyện ý, vì anh mà đặc cược, cô liền không do dự mà gật đầu. Chỉ cần có thể khiến anh trở lại, cho dù trả giá cỡ nào, cô cũng đồng ý. *** “Em ôm ấp tình yêu tỉnh lại từ trong giấc mộng Anh vẫn cố chấp đợi chờ, chưa hề rời bỏ em Mỗi lần tỉnh giấc là một lần luyến tiếc Đừng do dự nữa vì anh chính là sự kỳ vọng đẹp nhất trong lòng em.” * Từ trong mộng tỉnh lại lần thứ nhất, Chân Chu trở thành một xà yêu, bị giam hãm trong linh thạch. Cô chờ đợi ở nơi này suốt năm trăm năm, rốt cuộc cũng gặp được người muốn gặp. Thế nhưng, ở thế giới tu tiên này, Hướng Tinh Bắc không còn là Hướng Tinh Bắc. Anh là Thanh Tử Dương, là đệ tử nhỏ tuổi nhất của Hồng Quân lão tổ, đã tu đạo ngàn năm, còn thiếu một bước, sẽ trở thành Thượng Quân.  Chân Chu mang theo tình yêu của kiếp trước, mặt dày quấn lấy, rốt cục cũng khiến Thanh Tử Dương động phàm tâm. Thế nhưng bọn họ, một người là tiên, một kẻ là yêu, lại bởi vì vận mệnh an bài, không thể không yêu nhưng lại cũng chẳng thể bên nhau.  Thanh Tử Dương vì động tâm mà trả giá đại giới, bị nhốt trong Minh đàm một ngàn năm, rốt cục, ở những ngày tháng cuối cùng của mình, cũng có thể gặp lại tiểu xà yêu, ở trong lòng Chân Chu mà nhắm mắt. Mang theo nước mắt ly biệt, tỉnh lại một lần, Thanh Tử Dương đã chết, tu tiên giới cũng không còn. Trước mắt Chân Chu, là một đại lục huyền bí, nơi chỉ có các loại thú cùng nhau sinh tồn, còn cô lại là nhân loại duy nhất.  Hướng Tinh Bắc ở thế giới này, bản thể là một chú rồng, tương ngộ cô lúc vẫn còn chưa hoàn toàn “lột xác”. Chân Chu gọi bản thể này của Hướng Tinh Bắc là Trụ, lý do đơn giản vì lần đầu gặp gỡ trong tình cảnh quá mức đẫm máu mà chú rồng nhỏ này thực sự quá hung tàn, khiến cô nhớ đến Trụ Vương. * Bọn họ cùng nhau trưởng thành, cùng nhau chiến đấu sinh tồn, từng bước trở thành bá chủ của lục địa. Thế nhưng, người và thú tuổi thọ vốn khác biệt. Khi Chân Chu dần già đi, Trụ lại vẫn còn trong giai đoạn thanh xuân. Vì thế, kết cục của lần này, là Chân Chu rời đi trước, trong vòng ôm và tiếng rên rỉ đau khổ của Trụ. Mộng tỉnh, tình vẫn còn đây, nhưng Chân Chu đã lần nữa luân hồi, bước vào thế giới dân quốc chiến loạn. Kiếp này, cô là tiểu cô nương bị câm, do gia cảnh sa sút, bị người thân lừa gạt gả cho Tam thiếu gia đã chết nhà họ Từ.  Thế nhưng, không lâu sau, người chồng bị cho là đã chết của Chân Chu bỗng trở lại, lắc mình trở thành đốc quân, càng bất ngờ hơn nữa, người này chính là bản thể của Hướng Tinh Bắc ở kiếp này - Từ Trí Thâm.  Ban đầu, anh vốn muốn giải trừ hôn ước với cô, thế nhưng, Chân Chu đâu chịu. Biết bao cay đắng cô mới tìm thấy anh, sao có thể buông tay. Vì thế, bọn họ làm hiệp ước, đợi đến khi anh giúp cô chữa khỏi bệnh câm, bọn họ liền chia tay.  Trong thời gian ước định ấy, Chân chu hao tổn hết tâm cơ, dùng một điệu múa, rốt cục cũng câu được trái tim của Từ đốc quân. Thế nhưng, dân quốc chiến loạn, giữa mưa bom bão đạn, cả người anh đầy máu, viết xuống tay cô bốn chữ nguyện kiếp sau gặp lại, cũng đặt dấu chấm hết cho kiếp này của hai người. *** Luân hồi ba kiếp, gặp lại rồi chia ly, mang theo hơi ấm cuối cùng từ bàn tay Từ Trí Thâm, Chân Chu quay về với thực tại, vừa lúc có thể cứu Hướng Tinh Bắc, đồng thời lại cho bọn họ một cơ hội để bắt đầu lại. Những năm tháng đau khổ, cô đơn đó, là anh không tốt, khiến em một mình chịu đựng, chỉ cần em ở cạnh bên, anh liền dùng hết phần đời còn lại, vì em vẽ lên mười năm lại mười năm ấm áp. *** Chân Chu cùng với Hướng Tinh Bắc chính là nhất kiến chung tình. Cô dành hết thanh xuân rực rỡ nhất để đuổi theo anh, rốt cục như nguyện trở thành Hướng phu nhân. Thế nhưng, người cùng cô kết hôn là một quân nhân binh chủng đặc biệt, quanh năm sống cùng biển lớn. Cô chịu đựng mười năm cô đơn, sự lạnh nhạt của mẹ chồng, cuối cùng cũng không thể bước tiếp liền dứt khoát chia tay.  Những tưởng, thời gian đã biến tình yêu thành tro tàn, thế nhưng, giây phút nhận được tin anh mãi mãi rời đi cùng biển sâu vạn trượng, trái tim cô vẫn không theo khống chế mà đau nhói. Cô nguyện trải qua luân hồi, tìm anh, yêu anh, lần nữa lại mang anh về bên cạnh.  Chân Chu là một cô gái thông minh nhưng đồng thời cũng là một người ích kỷ. Cô yêu một người nhiều năm đến thế, có thể vì anh trả giá tính mạng lại không nguyện vì anh cúi đầu, cùng mẹ chồng cởi bỏ khúc mắc, cùng anh một lần chân chính nói ra nguyện vọng của bản thân. Cho đến khi mất đi, mới vội vàng đi tìm, vội vã đuổi theo. Hướng Tinh Bắc là một người hùng của quốc gia, thế nhưng anh lại là một kẻ tệ bạc với tình yêu. Anh yêu Chân Chu, thế nhưng lại để cô cô đơn mười năm, một mình đối mặt với tất cả các vấn đề. Anh cho rằng cô độc lập, cô mạnh mẽ nên ỷ lại vào tình yêu của cô, để cuối cùng kết thúc là một lá đơn ly hôn chính tay cô mang đến.  May mắn là bọn họ lại có một cơ hội nữa gặp lại, may mắn anh từng viết xuống dòng thư bảy chữ “em là rượu nguyên chất của anh”, mới đổi lại một kiếp có thể nắm tay cô đi đến bạc đầu. Điều khiến tớ suy nghĩ nhất là truyện này, chính là việc liệu tình yêu của Chân Chu có thực sự hoàn toàn là dành cho Hướng Tinh Bắc. Cô ấy trải qua ba kiếp, gặp được ba người đàn ông khác nhau.  Mặc dù bọn họ đều là “bản thể” của Hướng Tinh Bắc nhưng rốt cuộc lại cũng không thật sự là Hướng Tinh Bắc. Bởi yếu tố hoàn cảnh tác động, khiến cho bọn họ có suy nghĩ riêng, mang theo một phần tính cách độc lập so với Hướng Tinh Bắc nguyên bản. Chân Chu mang theo tình yêu với Hướng Tinh Bắc mà đến, nhưng đến cùng, tình yêu này có bởi vì hoàn cảnh tác động mà biến thể? Nếu cô ấy yêu Hướng Tinh Bắc ban đầu, vậy tình cảm với Thanh Tử Dương, Trụ hay Từ Trí Thâm là gì? Ngoài ra thì tớ cảm thấy cách tác giả sắp đặt các chuỗi thời gian chưa thực sự hợp lí. Tớ vẫn hy vọng là đi từ thượng cổ đến cổ đại, dân quốc rồi quay về hiện tại. Nhưng thay vì cổ đại, tác giả lại chèn một thế giới nhân thú khiến tớ có cảm giác rối loạn logic. Nhìn chung thì tác giả viết chắc tay, nếu tách riêng từng thế giới thì rất cảm động. Ngay cả đoạn quay về thực tại, tác giả cũng viết rất tốt biến chuyển tâm lý của nữ chính. Cái cảm giác tỉnh mà như không tỉnh, cảm giác lưu luyến, không thể tự thoát ra thực sự rất chân thật và hợp lý. Đây là một bộ xuyên nhanh khá có đầu tư và có thể gợi cho người đọc nhiều suy nghĩ. Vì thế, nếu muốn trở thành các thiếu nam, thiếu nữ có nội hàm, thì các bạn nên thử nhảy hố nhé. __________ Chú thích theo thứ tự: *trích lyric bài hát “Yêu em dại khờ” do Lou Hoàng thể hiện, có sửa đổi cho phù hợp với nội dung truyền đạt trong rv. *bản thể: Một bản sao chép của nam chính ở kiếp khác. Mỗi một thế giới, nam chính sẽ “đầu thai” thành một nhân vật mới, gọi chung là bản thể ở kiếp đó. *trích bản dịch lời bài hát “Sự kỳ vọng đẹp nhất” do Châu Bút Sướng thể hiện. *Trụ Vương: Hoàng đế trong Đắc Kỷ - Trụ Vương, là nhân vật nổi tiếng tàn bạo. Review by #Gian Thần - facebook.com/ReviewNgonTinh0105 *** Phun hết dạ dày sáng nay đi xuống tất cả đồ vật, cuối cùng nôn liền gan thủy đều ra tới, Chân Chu lưỡi căn phiếm khổ, ghé vào khoang kia trương lược hiện hiệp trắc thiết giường phía trên, nhắm chặt hai mắt, sắc mặt tái nhợt. Nàng thề, chờ lần này trở về, cả đời này, nàng cũng sẽ không lại đi đi nhờ bất luận cái gì tàu thuỷ. Theo hạm thể bị sóng lớn chụp hơi hơi chấn động, lại một trận đầu váng mắt hoa cảm tùy theo đánh úp lại, Chân Chu sắc mặt trắng bệch, năm ngón tay nắm chặt thiết giường đầu giường lan can, trợn mắt cúi người hướng ra ngoài, lại nôn vài cái, lại rốt cuộc phun không ra bất cứ thứ gì. “Muội tử! Ngươi như vậy không thể được a! Ta lại đi tìm lão Lý!” Nói chuyện, là cùng Chân Chu cùng nhau đi nhờ này tiếp viện hạm đi hướng ở vào biển rộng chỗ sâu trong mỗ tiều đảo vấn an trượng phu Chương tỷ. Chương tỷ 40 tuổi, đăng hạm sau bị an bài cùng Chân Chu ở tại cùng khoang. Nàng tính cách hào sảng, nhiệt tâm mà hay nói, khởi điểm thấy Chân Chu tuổi trẻ xinh đẹp, thoạt nhìn giống mới vừa tốt nghiệp đại học tiến vào xã hội không lâu, cho rằng nàng là đi thăm tân hôn đã bị bách chia lìa trượng phu, chờ biết được nàng đã kết hôn mười năm, kinh ngạc qua đi, liền muội tử muội tử kêu Chân Chu, lại bởi vì cùng là người nhà duyên cớ, thấy Chân Chu thân thể không khoẻ, đối nàng rất là chiếu cố. Chân Chu biết chính mình say tàu, chuyến này phía trước đã làm tốt đầy đủ dự bị, các loại say tàu dược toàn bộ bị tề, nhưng kết quả không làm nên chuyện gì. Từ bước lên này lấy mười lăm tiết khi tốc đi ở biển rộng phía trên viễn dương hạm ngày đầu tiên khởi, mặc dù mặt biển gió êm sóng lặng, đứng ở boong tàu phía trên, nàng cũng cảm thấy choáng váng đầu tưởng phun, mấy ngày trước nàng cơ bản nằm ở trên giường, từ ngày hôm qua bắt đầu, theo thuyền thâm nhập ngoại hải, sóng gió tăng lên, nàng say tàu càng sâu, đã tới rồi ăn cái gì phun gì đó nông nỗi. Chương tỷ trong miệng lão Lý là này hạm thượng phụ trách tiếp đãi các nàng này đó thăm người thân người nhà một cái người phụ trách, biết Chân Chu trượng phu, biết được Chân Chu say tàu phản ứng lợi hại, sợ nàng nôn mửa nghiêm trọng mất nước, tối hôm qua cố ý mang đến tùy thuyền bác sĩ, cho nàng điếu quá một lọ nước muối. Chân Chu hữu khí vô lực mà lắc lắc đầu: “Hắn sự cũng nhiều, đừng lão phiền toái hắn, ta không có việc gì. Tỷ, phiền toái ngươi giúp ta bắt lấy dược, ta ăn ngủ thì tốt rồi……” br /> Mời các bạn đón đọc Chưởng Thượng Kiều (Thanh Mộng Áp Ngân Hà) của tác giả Bồng Lai Khách.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Mạt Thế Trọng Sinh Lộ - Mộc Diêu
Trọng sinh trở về thời kì mạt thế, mặc dù có trí nhớ của kiếp trước, nhưng lại không dự đoán được mạt thế cuối cùng lại đến sớm hơn. Có dị năng không gian khác thường, có người thân lẫn tình người, có bạn bè có đồng đội, phải sống sót mới là đạo lý. *** Đêm khuya yên tĩnh, thời gian chậm rãi trôi qua, sau ba canh giờ, căn cứ vẫn không có lộ ra tin tức gì của tang thi vây thành, nhưng mà lòng hai người Từ Hạ hết sức rõ ràng, đây cũng không phải là không có một chút tin tức, mà là quân đội căn cứ đã khống chế tin tức này. Đoàn đội mỗi ngày ra ngoài chấp hành nhiệm vụ căn cứ ít nhất cũng có trên trăm, hoặc nhiều hoặc ít sẽ có vài đội ngũ đụng phải tang tri triều loại nhỏ, có lẽ vừa mới bắt đầu phần lớn mọi người cho rằng đây chẳng qua là trùng hợp, sau khi trở về nghe người khác vừa nói nữa, tin tưởng ít nhiều cũng có thể đoán được sơ sơ. ... Mời các bạn đón đọc Mạt Thế Trọng Sinh Lộ của tác giả Mộc Diêu.
Gió Mang Ký Ức Thổi Thành Những Cánh Hoa - Diệp Lạc Vô Tâm
Gió Mang Ký Ức Thổi Thành Những Cánh Hoa có tựa dịch mạng là Vượt Qua Lôi Trì. Tuổi mười bảy đẹp đẽ với bất kì cô gái nào, nhưng với Mộc Mộc lại là thời khắc đen tối nhất trong cuộc đời cô. Gia đình xung đột, bố chết, mẹ đối diện với cái án tử hình lơ lửng, cú shock tâm lý khiến cô không còn có thể cất tiếng nói. Mười bảy tuổi, Mộc Mộc phải trang điểm cho già dặn hơn độ tuổi của mình để được đánh đàn ở một quán bar kiếm tiền thuê luật sư giúp mẹ. Giữa không gian hỗn tạp của khói thuốc, rượu mạnh, nước hoa… cô đã gặp anh, chỉ có anh biết thưởng thức tiếng đàn của cô. Một đêm hội ngộ đổi lấy day dứt nhiều năm. Cô không biết tên anh, cô cũng không muốn hỏi, họ đã định chỉ gặp nhau một lần. Giây phút mở cánh cửa bước ra khỏi phòng, rời xa anh, câu anh nói ngày hôm ấy cứ vang vọng mãi trong đầu Mộc Mộc suốt những năm tháng về sau: “Làm bạn gái anh nhé!” Bốn năm sau khi thực sự tự do, cô đã đi tìm anh, giữa biển người tìm kiếm một hình bóng mà cô còn không biết tên. Số phận đã cho cô gặp lại anh, vẫn khuôn mặt ấy, vẫn nụ cười ấy và sự dịu dàng ấy. Nhưng cuộc đời lại trêu đùa Mộc Mộc một lần nữa, mà lần này là nực cười nhất. Hóa ra, trên đời này thật sự có hai khuôn mặt hoàn toàn giống nhau. Rốt cuộc, ai chính là người cô đang muốn kiếm tìm? *** Quý thứ nhất. Action 1 Sáng sớm ở Sát Nhã, bầu trời vô cùng trong xanh. Giai điệu đầy ý thơ như trong mơ vang lên, khúc nhạc ‘Gió mang ký ức thổi thành những cánh hoa’ đánh thức Mộc Mộc đang chìm sâu trong giấc ngủ. Giai điệu và tiết tấu đó thi thoảng lại vang lên những tiếng run rẩy, cùng với những nốt nhạc bị đánh sai, cô không bao giờ có thể quên được, khúc nhạc đó, rõ ràng đã được vang lên dưới những ngón tay cô, mà là trong buổi tối trước khi họ chia tay. Cô cảm giác như vẫn đang trong mơ, cô tìm kiếm khắp nơi trong phòng, không rõ giai điệu quen thuộc đó vang lên từ đâu. Người đàn ông bên cạnh đưa tay ra sờ soạng, lôi áo khoác ngoài từ dưới nền nhà lên, móc điện thoại từ trong túi ra, hé mắt nhìn số điện thoại gọi tới, bấm nút nghe, uể oải mở miệng. “Chuyện gì vậy? Mới sáng sơm ra đã gọi điện.” “Anh chỉ muốn nhắc em một chút, vé máy bay khứ hồi của em là hai giờ chiều nay.” Giọng nói thánh thót vang lên trong điện thoại, âm thanh tương tự, chỉ có ngữ điệu không giống. “Hôm nay?” Một ai đó ngồi bật dậy, khuôn mặt đầy vẻ phẫn nộ, “Anh, anh đặt vé máy bay vào hôm nay cho em? Anh biết rõ là em…” “Anh đã nhắc em rồi. Em có thể không đi nổi… Nhưng em một mực nói là có chuyện quan trọng cần làm, bắt buộc phải đi vào ngày hôm nay.” “…” Một ai đólờ mờ nhớ ra, ngày mai có một công chuyện rất quan trọng. ... Mời các bạn đón đọc Gió Mang Ký Ức Thổi Thành Những Cánh Hoa của tác giả Diệp Lạc Vô Tâm.
Chú À Đừng Nên Thế - Trần Mạc Tranh
Bùi Dịch và Thi Thi trong truyện Chú À Đừng Nên Thế của tác giả Trần Mặc Tranh ngay từ khi bắt đầu đã không ưa gì nhau nhưng mối quan hệ của hai người lại không chỉ đơn giản như vậy. Người ông nội trên danh nghĩa của cô lại là cha của hắn, cô vì thế mà tôn tính gọi hắn một tiếng là chú. Chồng trước có độc phản bội, em gái cùng chồng lại yêu nhau, Bùi Dịch xuất hiện như thiên thần rồi nói: Ly hôn đi, tôi cưới cô. Một ngày kia hắn ôm cô nói: Nếu như đã vì em làm nhiều truyện hot như vậy em cũng nên báo đáp rồi. "Bùi Dịch" "Anh điên rồi" Bùi Dịch khẽ cong miệng đem Thi Thi ném lên giường, một bên kéo cà vạt một bên đến gần cô: "Điên sao? Được lắm, tôi sẽ cho em biết thế nào là kẻ điên ngôn tình sắc" *** Bên ngoài "Thi Dịch", đường phố trống không. Hai bên đèn đường sáng tỏ lẻ loi đơn độc lại có chút sâu xa phát ra ánh sáng lạnh, có vẻ trống vắng lại rét lạnh. Hồng Cầm sợ run cả người, nghi hoặc đi đến phòng bảo vệ ở cửa hỏi thăm bảo an một chút, lại biết được một cái tin tức kinh người. Đoàn Ngọc Tường bị một người phụ nữ tới đón đi rồi! "Quả nhiên là có âm mưu! Không cần nghĩ cũng biết là mẹ con bọn họ giở trò quỷ." Hồng Cầm sắc mặt băng lãnh, không nhiều lời liền đi tìm Nhậm Tiếu Vi báo cáo tin tức rồi. Bà ta vừa rời đi, quản gia cũng đến chỗ cửa, cũng hỏi tin tức Đoàn Ngọc Tường. "Bị người dẫn đi rồi? Thấy rõ ràng người kia sao?" Người quản gia nghĩ đến đầu tiên cũng là Phương Thanh Hoa, Đoàn phu nhân trước kia. Nhưng ông ta vẫn sợ là người khâc, nên vẫn để cho bảo an mở băng theo dõi xem thử. "Người phụ nữ này nhìn không giống như là Đoàn phu nhân?" Quản gia nhìn đến hình ảnh theo dõi, vẻ mặt rùng mình. Trên hình ảnh, người phụ nữ kia dùng khăn trùm đầu che khuất diện mạo, hiển nhiên là không muốn để cho người ta nhìn thấy rõ khuôn mặt thật của mình. Nhưng người phụ nữ này cao khoảng 1m7, mà Phương Thanh Hoa chỉ có 1m65, dựa vài thân hình này tuyệt đối không có khả năng là Phương Thanh Hoa. Ryeo:Đố mọi người biết là ai nè ???????????????????? Quản gia không dám sơ ý, một bên phái người đi thăm dò tung tích Đoàn Ngọc Tường, một bên khẩn trương đi báo cáo nhanh cho Bùi Dịch. ... Mời các bạn đón đọc Chú À Đừng Nên Thế của tác giả Trần Mạc Tranh.
Thiên Nguyệt Chi Mị - Tử Sắc Mộc Ốc
Truyện Thiên Nguyệt Chi Mị thuộc thể loại tiểu thuyết cổ đại, nói về một người con trai hết lòng yêu thương hắn, mặc dù bị người đời nói tiếng xấu nhưng anh vẫn bất chấp yêu mù quáng nhưng đổi lại chỉ là lời sỉ vả của hắn. Nhiều năm trước hai người gặp nhau trong một dịp tình cờ trên phố, chính hắn ta là người quyến rũ tôi trước nên anh mới quyết định tiến tới với hắn. Ai ngờ hắn ngay cả nam và nữ đều muốn chiếm đoạt không tha cho ai hết. Hắn chỉ vì tham vọng tình cuồng dục của mình mà làm tổn thương trái tim của tôi, uổng công tôi đã yêu thương hắn thậm chí có thể hi sinh vì hắn.  *** Chuẩn bị tốt mọi thứ, mấy người liền tụ tập trong phòng dưới lòng đất của Mạn La các. Phòng dưới đất dần dần truyền hơi thở hỗn loạn, bóng dáng mọi người trở nên mơ hồ, cảnh sắc chung quanh bay nhanh mà qua, lần nữa mở mắt cảnh vật đã đổi khác, linh tử lưu động dày đặc xung quanh khiến mọi người sửng sốt. "Nơi này là Thần cung." Thần cung, cung điện của Quang Minh thần tử, Thiên Nguyệt Triệt nói tiếp, "Lôi, ngươi đi ra ngoài, bảo thị vệ Thần tộc tìm chung quanh, có tin tức gì của nhóm người nhị ca không, ca, Liệt La Đặc, các ngươi cũng quen thuộc tình huống của nơi này, tìm kiếm xung quanh một chút." Nói xong, Thiên Nguyệt Triệt vươn tay trái ra, lòng bàn tay xuất hiện quang mang hoàng sắc, sau đó tia sáng biến mất, xuất hiện trong tay Thiên Nguyệt Triệt là một khối lệnh bài màu vàng. Lệnh bài này là Quang Minh thần tử làm ra: "Ngũ thần tướng sống lại trong thân thể các ngươi, thị vệ không thể thấy rõ linh hồn của bọn hắn, cầm lấy lệnh bài, dễ dàng tìm kiếm, nhưng nhớ cho kỹ, Thần tộc đã không còn ngũ thần tướng, bọn ngươi là phụng mệnh bổn điện." "Vâng." Mọi người trăm miệng một lời nói, ý của Thiên Nguyệt Triệt bọn họ rõ ràng. Quang Minh thần tử sống lại ở nhân tộc, vì lúc trước Tinh Linh hoàng và Quang Minh thần tử là song sinh, thống lĩnh Thần tộc quá nhiều năm, nếu chuyện này bị truyền đi, không chỉ Thần tộc loạn, đồng dạng Tinh Linh tộc, Ám Dạ chi tộc còn có Ma tộc cũng sẽ loạn. ... Mời các bạn đón đọc Thiên Nguyệt Chi Mị của tác giả Tử Sắc Mộc Ốc.