Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Bổn Chuột Ở Tu Chân Giới Cùng Rồng Lăn Lộn

Thể loại: Xuyên Không, Dị Giới, Cổ Đại, Đam Mỹ, Điền Văn, Tiên Hiệp, Huyền Huyễn Giới thiệu: Garnet là một chú chuộc nhỏ gặp sự cố khi thử thách mình mà nhảy dù ở Tượng Thú phải là chết, không phải bị thương, mà là xuyên qua thế giới khác tên Đồ Thiên. Vừa xuyên qua lại rơi trúng hang của một con rồng vừa độ kiếp. Rồng trắng Bạch Dữ nhìn sinh vật vừa rơi vào nơi trú ngụ của mình, khó hiểu hỏi. "Ngươi là thứ gì? Xấu như vậy?" - Bạch Dữ chân đạp đuôi tiểu chuột "người gặp người thương, thú gặp thú thích" mà hỏi. Ta không xấu! - Tiểu chuột trong lòng gào thét. *** Ầm ầm ầm...1 Trên bầu trời mây đen cuồn cuộn, từng tia lôi điện chớp loé bên trong. Uy áp không ngừng ép xuống ngọn núi bên dưới, xung quanh trăm dặm vắng lặng dị thường. Nhưng nó nhanh chóng tan đi, trả lại bầu trời trong sáng cho nơi này. Bên trong ngọn núi, một đứa bé trai trắng nõn béo múp ngồi trong đống quần áo cháy đen hỗn loạn. Biểu tình đầy bất đắc dĩ nói không nên lời, rồi lại hoá thành một tiếng thở dài bay đi. Đứa nhỏ dù chỉ khoảng năm tuổi nhưng ngũ quan tuyệt đẹp. Mắt phượng, mày ngài. Sống mũi cao thẳng. Môi hồng đầy đặn lúc này đang mím lại đầy buồn bực nhưng vẫn khiến người thấy đáng yêu. Ba ngàn bạch phát như thủy xoã tung phía sau cùng song đồng màu lưu ly như ngọc châu ngâm trong nước, ai nhìn cũng bị hút sâu vào đó, dứt không ra được. Bộp. Giữa lúc nó đang nhăn nhó thì một vật lạ rớt bộp lên đầu khiến nó đơ ra vài giây. Vật lạ kia sau khi rớt xuống đầu nó lại bị nảy lên, rồi rớt tiếp xuống đất. "Chít..." Một tiếng kêu thảm thương vang lên, trên đất nằm một con chuột toàn thân màu trắng nhưng lỗ tai cùng bốn chân lại là màu đen. Nó bẹp ra đó nhỏ giọng kêu loạn, có vẻ cũng buồn bực không kém đứa bé kia chút nào. "Ngươi là con gì?"1 Đương lúc chuột nhỏ đang bi thương thì một giọng nói rõ ràng là non nớt, nhưng lại chứa đầy mùi vị nguy hiểm khó lường vang lên làm nó giật cả mình. Bạch Dữ nhìn vật nhỏ trên đất bởi vì lời của mình mà run lên thì cảm thấy nó là đang chột dạ, mày ngài hơi nhíu lại. Nơi này của hắn là một trong những ngọn núi cao nhất Long giới không nói, xung quanh còn có trận pháp phòng vệ. Bất cứ sinh vật nào vô tình chạm vào màn chắn cũng sẽ bị đánh bay đi, không thể vào được. Trừ khi trên người có tín phù của chủ nhân là hắn mới có thể vào, nhưng lúc đi vào cũng sẽ báo cho hắn biết. Nhưng vật nhỏ này...!Bạch Dữ đưa mắt nhìn nó, quá nhỏ, chỉ bằng một nắm tay trẻ con. Toàn thân là lông mao ngắn ngủn, cũng không thấy có cái gì là tín phù hay pháp bảo lợi hại nào. Vậy làm sao nó vô thanh vô tức mà chui vào nơi này, còn từ trên đầu hắn rớt xuống? Chưa kể, Bạch Dữ nhìn lên bầu trời trên đầu vừa mới nãy vẫn còn là mây đen quần vũ, điện quang cuồng bạo, biểu tình càng thêm khó hiểu. Giữa lúc hắn đang không rõ nguyên do, vật nhỏ trên đất lò dò bò dậy, giơ chân chạy đi. Bộp. "Chít!" Vật nhỏ bị người đạp đuôi mà chít lên một tiếng thê lương lại đầy ủy khuất.1 Bạch Dữ chân nhỏ đạp đuôi chuột, đối với tiếng kêu không hiểu tại sao lại chui tận vào tim, khiến hắn chỉ nghe là hiểu nó đang cảm thấy thế nào thì càng thêm kinh dị. Con vật nhỏ bị hắn đạp đuôi, lúc này đang dùng hai cái móng nhỏ của mình đi đào cái đuôi nhỏ đáng thương của nó ra, đôi mắt còn lóng lánh nước. Bạch Dữ nhíu chặt mày. "Không chuẩn chạy, vật nhỏ xấu xí!"1 Bạch Dữ nguy hiểm nhìn nó cảnh cáo, đồng thời nhấc chân nhỏ của mình lên, buông tha cho cái đuôi nhỏ kia. "Chít..." Con vật nhỏ mắt ngân ngấn nước ôm cái đuôi của mình cuộn tròn thành một cục đầy đáng thương. Nó giấu hết mọi thứ lòi ra trên người mình xuống dưới bụng, đầu cũng dúi vào. Nếu không phải lỗ tai nó ở quá xa, có khi nó cũng giấu vào luôn, lúc này đang rung động không ngừng.1 Bạch Dữ mày lại càng nhíu chặt, nơi trái tim ẩn ẩn chút tâm tình không rõ, nhưng nhất định không phải của hắn. Này là sao!? Con vật nhỏ này đang ảnh hưởng đến hắn!? Vật nhỏ kia sau khi cuộn lại cũng không động đậy gì nữa. Thế nhưng, cảm xúc thương tâm cứ không ngừng tràn ra, chuẩn xác mà truyền đến tim hắn, còn trấn động cả long châu. Bạch Dữ dù không hiểu làm sao nhưng cũng không thể bỏ mặc chuyện này, hắn muốn chứng thực cho ra nhẽ. Hắn đưa bàn tay mũm mĩm của mình ra, nắm con vật nhỏ kia lên. "Chít chít chít!!" Con vật nhỏ hoảng loạn quơ quào mấy cái móng của mình, muốn thoát khỏi tay đối phương. Nhưng nó làm sao cũng không thoát ra được, nước mắt xoạt xoạt mà rơi xuống.1 "Không khóc!" Bạch Dữ cảm thấy mấy giọt nước mắt kia giống như độc dược nhỏ vào tim mình, hắn lạnh giọng quát lên. Vật nhỏ bị hắn quát đến nước mắt lưng tròng, rớt không được mà cứ động ở đó, nôm còn đáng thương hơn. Bạch Dữ thấy nó nghe hiểu thì có chút bất ngờ. Nhưng chưa đợi hắn thở phào nhẹ nhõm vì ngăn được cảnh trái tim mình lủng lỗ chỗ, thì vật nhỏ trước mặt kia lại xoạt xoạt xoạt mà nước mắt như mưa. Nó trực tiếp khiến cho long châu còn chưa ổn định vì trận độ kiếp mới nãy chấn động dữ dội. "Được rồi. Đừng khóc nữa." Bạch Dữ toàn thân trên dưới đều đau, cầm con vật bỏ lên bàn tay nhỏ của mình, nhẹ giọng hống. Con vật nhỏ dùng hai móng trước lau lau đôi mắt đậu đen của mình, ủy khuất thê thảm vô cùng.1 Bạch Dữ nhìn mà cũng cảm thấy bản thân tội ác tày trời. Hắn thở dài, miệng lẩm nhẩm. Bộ áo bào màu trắng viền đen dưới chân bay lên, lấy mắt thường có thể thấy mà biến nhỏ lại. Nó tự động mặc vào người hắn, che lại thân thể nhỏ nhắn trắng nõn như ngó sen của mình. Bưng con vật nhỏ đang mở to mắt kinh ngạc kia đứng dậy, rời khỏi nơi độ kiếp. Ngọn núi lớn hắn đang ở chia làm hai khu vực, một là đỉnh độ kiếp này, hai là động phủ của Bạch Dữ. Đỉnh độ kiếp so với động phủ cao hơn chục mét, Bạch Dữ chân không chạm đất đi ra ngoài cửa động, thả người rời khỏi ngọn núi. Con vật nhỏ đang kinh ngạc cũng giật mình hoảng sợ mà bấu chặt vào tay Bạch Dữ. Tầm mắt nó nhìn đến núi non hùng vĩ bên ngoài lại càng thêm chấn động. Trong lòng nó tự hỏi, bản thân đã rớt xuống nơi nào? Không phải chỉ là chơi ngu nhảy tượng thú thần thôi sao? Cùng lắm là ngã xuống đất bẹp dí, sao chớp mắt một cái lại đến nơi xa lạ? Còn có, đứa nhỏ xinh đẹp nhưng xấu xa, hết đạp đuôi nó còn mắng nó xấu nữa...!A Bà không phải nói nó rất dễ thương, tuy không trắng muốt như a thúc cùng a Bà, nhưng cũng là thú gặp thú thích hoa gặp hoa nở hay sao?1 Hu hu...!Nó muốn về nhà, bay cái gì đó nó không muốn nữa, nó chỉ muốn người nhà yêu thương nó thôi...! Bạch Dữ không biết con vật nhỏ kia nghĩ gì mà trên thân tràn ngập bi thương, hối hận, nhớ nhung...!Thật nhiều cảm xúc không ngừng lan toả vào tim hắn, khiến hắn không thể bỏ qua nó được, còn có xúc động muốn dỗ dành nó...!Bạch Dữ bị suy nghĩ này làm cho ngã đảo lảo khi chân vừa đáp xuống cửa động phủ. Bạch Dữ hắn là ai? Bản thân là một thành viên của Long tộc, nguyên thân còn là một con Bạch long thuần huyết. Hắn vừa sinh ra đã là cấp bảy, năm tuổi đã có thể dựa vào tự thân mà hoá hình, bảy tuổi đến cấp tám. Năm nay hắn hai mươi lăm tuổi nhưng đã là cấp chín đỉnh phong, lúc này thì...!Cấp mười sơ cấp. Cấp bậc của yêu tộc không phức tạp rắc rối như của tu chân giả loài người, nhưng cũng chia làm mười hai cấp. Mỗi cấp gồm bốn tiểu cảnh giới hạ, trung, hậu, đỉnh phong. Từ cấp một mở linh trí có yêu hạch tới cấp sáu là sơ cấp yêu thú, từ bảy đến chín là trung cấp yêu thú, từ mười đến mười hai là cao cấp yêu thú, trên nữa thì được xưng là vương thú. Ở trên tất nhiên là còn nữa nhưng trước không nói, hắn bây giờ đã là cao cấp Long tộc. Trong Long giới này cũng chỉ có hơn năm mươi tộc nhân đạt đến cảnh giới này, mà hắn còn là người trẻ tuổi nhất, tinh anh đứng đầu của Long tộc. Người như hắn kiêu ngạo lãnh đạm lại đã hạ mình dỗ dành ai bao giờ? Lúc này lại có xúc động muốn hống con vật nhỏ không rõ lai lịch chẳng biết rớt từ đâu ra, lại có thể ảnh hưởng đến long châu của hắn đây? Thời thế đúng là biến đổi khôn lường, Long tộc kiêu ngạo cũng có ngày xúc động muốn đỡ trán.1 Kéo lại dòng suy nghĩ, Bạch Dữ đăm chiêu nhìn con vật nhỏ trên tay. Con vật nhỏ bị hắn nhìn chằm chằm thì cũng mở to hai mắt đậu đen kinh hoảng nhìn hắn, hai thú bốn mắt nhìn nhau.1 "Haizz..." Bao nhiêu tâm tình quái dị cũng chỉ hoá thành tiếng thở dài bất lực. Mời các bạn mượn đọc sách Nhật Ký Thú Cưng II_ Bổn Chuột Ở Tu Chân Giới Cùng Rồng Lăn Lộn của tác giả  Nguyệt Cầm Ỷ Mộng.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Kế Hoạch Yêu Chồng Của Tổng Tài Bá Đạo
Đường đường là một tổng tài của một công ty lớn đẹp trai, độc thân, tốt nghiệp một trường nổi tiếng ở nước ngoài.Lê Cẩn là kim cương vương lão ngũ có danh tiếng của tập đoàn Lê Thị thậm chí là của cả giới kinh tế tài chính.Ai cũng muốn được trở thành vợ của hắn nhưng thật ra hắn đã kết hôn bí mật với một người là nhân viên trong công ty của hắn , người mà sẽ không ai nghĩ ra là hắn sẽ lấy. Liệu người đó là ai mời các bạn đón xem. *** Một trong những truyện đam mỹ có nội dung hài hước và thích hợp đọc giải trí nhất chính là bộ này. Truyện cực sủng, chủ yếu là vị tổng tài vạn người yêu lạnh lùng băng lãnh trong mắt người khác công lược vợ của hắn. Kỳ thực, chuyện hôn nhân của Lê Cẩn với Tiêu Dĩ Thư bắt nguồn từ một trận lừa gạt. Thế nhưng chị em hãy quên cái chuyện một thiếu nam nhà nghèo lừa tổng tài lên giường để kết hôn đi, trên thực tế là vị tổng tài mặt dày này chớp cơ hội đi lừa gạt thiếu nam nhà nghèo kết hôn mới phải. Chuyện bắt nguồn từ lúc gia đình Lê Cẩn và một gia tộc khác có hôn ước, nhưng cô gái kia đúng thật là hạng người chẳng ra gì, và Lê Cẩn thì đã trót đem lòng yêu Tiêu Dĩ Thư từ hồi còn học trung học. Thậm chí anh không tiếc thủ đoạn, lừa bạn trai cũ của Tiêu Dĩ Thư đi cưới vợ, nhân đó cưới Tiêu Dĩ Thư. Lúc mới đọc truyện, mình phải cảm thán rằng da mặt của nam nhân này đúng là dày thấy ớn luôn, nhưng càng đọc lâu, thấy tình cảm của anh ấy dành cho Tiêu Dĩ Thư không một tạp chất mình lại dần bị nam nhân này cảm động. Anh ta ở trên thương trường có thể hô mưa gọi gió, nhưng bao giờ cũng muốn đứng bên cạnh bảo bọc và yêu thương Tiêu Dĩ Thư. Tiêu Dĩ Thư có người nhà chẳng ra gì, là anh đứng ra giải quyết, Tiêu Dĩ Thư bị người vu oan, anh không tiếc đắc tội người có thâm niên trong công ty bảo vệ cậu ấy. Tình yêu của anh thầm lặng, mặt dày hơn tường thành nhưng trong lúc không tự chủ, ai đó cũng bị anh câu đi. Tiêu Dĩ Thư lúc đầu vốn là không thích Lê Cẩn. Cậu vẫn luôn ý thức được đây là một cuộc hôn nhân hợp đồng. Nhưng tình cảm Lê Cẩn giống như rượu vậy, càng uống càng say. Bên cạnh Lê Cẩn không lúc nào thiếu đi bóng hồng, Tiêu Dĩ Thư lúc đầu thật xem nhẹ, chỉ là đến một lúc không chịu nổi, không muốn mất Lê Cẩn mà nhận ra hình bóng người ấy từ sớm đã xuất hiện trong lòng mình. Tình cảm của hai người này đúng thật là rất dễ thương, trung thành và si tâm tuyệt đối, nên cũng chẳng có những tình khúc lên cao xuống thấp gì, vì ai cũng hướng về nhau nên cũng chẳng dễ gì bị lừa gạt, số phận của họ là phải ở bên nhau hạnh phúc cả đời rồi. Đánh giá riêng là truyện rất đáng đọc, kiểu để giải trí thôi, nếu có yêu cầu quá cao ở nội dung hoặc không thích nam nhân mặt dày bỉ bựa thì đừng lọt hố nhé. Thuộc tính của Lê Cẩn thực sự làm những người công mặt than, lạnh lùng ngầu phải khóc thét đấy! *** Tiêu Dĩ Thư vốn là một nhân viên trí thức nhỏ của một công ty nhỏ, gần đây mới chuyển sang làm việc ở tổng công ty của tập đoàn Lê Thị, vẫn làm nhân viên trí thức nhỏ. Có điều cùng là nhân viên trí thức, tiền lương ở hai công ty lại chênh lệch rất lớn, tiền lương ở Lê Thị của cậu phải gấp ba lần ở chỗ cũ. Tập đoàn Lê Thị chủ yếu làm về dịch vụ chăm sóc trẻ em và người già tại nhà, thêm cả các loại mặt hàng dệt may, thẩm mỹ viện, mặt khác còn có các sản phẩm về đồ ăn thức uống tăng cường sức khỏe. Tập đoàn Lê Thị đã thành lập được hơn ba mươi năm, có điều trước khi Lê Cẩn là người đảm nhiệm các quyết sách, Lê Thị chỉ là một công ty nhỏ. Lê Cẩn tiếp nhận công ty vào năm 19 tuổi, sau đó công ty dần lớn mạnh, hơn nữa còn thu mua rất nhiều những xí nghiệp có cùng loại hình. Năm nay anh 28 tuổi, tập đoàn Lê Thị đã nằm trong danh sách năm trăm xí nghiệp siêu lớn hàng đầu thế giới. Tổng công ty Lê Thị được xây dựng ở thành phố A, hơn mười công ty chi nhánh ở cả trong và ngoài nước, cũng có cả chín trung tâm nghiên cứu phát triển, hai cái trong số đó là ở trong nước, còn lại đều ở nước ngoài. Mời các bạn đón đọc Kế Hoạch Yêu Chồng Của Tổng Tài Bá Đạo của tác giả Oa Qua Oa.
Bản Sắc Lưu Manh
Văn án. Hắn bị cừu gia của cha già đã chết đuổi giết cả người đều bị thương, thảm hại không chịu nổi, mà ngay lúc hắn đang liên mồm văng tục, lại có người chủ động đi đến quan tâm hắn!? Nhưng hãy nhìn con gà quê nhãi nhép đã cứu hắn này mà xem, đầu tóc rối bù, đeo cái kính đen thật buồn cười, mặc quần áo trông không khác gì cái bao tải, ăn đồ ăn keo kiệt đến không chịu nổi, còn ở cái nơi quỷ quái rách nát muốn chết này! Nhưng mà… Cảm giác khi sờ vào làn da non mềm của cậu ta cũng không tồi, càng làm hắn bất ngờ chính là, bỏ đi đôi kính ngu xuẩn kia lại là một khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo, cùng với thân thể tinh tế vô cùng mê người dưới lớp quần áo. Xem ra, hắn đã nhặt được vật quý rồi… Tác phẩm liên quan đến Kiền sài liệt hỏa chính thức ra mắt! *** Trong một ngõ nhỏ có rất ít người đi qua, một tên thiếu niên cả người đầy vết thương. Thiếu niên ngồi trên mặt đất dơ bẩn, lưng dựa vào vách tường loang lổ, một cái chân thon dài co lại, một chân khác duỗi thẳng trên mặt đất. Trên khóe miệng còn rõ ứ máu phì phèo một điếu thuốc lá, tay phải buông thõng xuống bên người, tay trái vô lực khoác lên chân, bàn tay với những khớp xương rõ ràng đầm đìa máu tươi, máu mầu đỏ thẫm theo đầu ngón tay chảy ồ ồ xuống. Thiếu niên có bả vai rộng lớn, chân tay thon dài to lớn, một đôi mắt dã tính lợi hại, ngũ quan với những đường cong rõ ràng. Tai phải của hắn đeo một bông tai bạch kim hình một con vật kỳ quái, mái tóc nhuộm thành màu đỏ sậm hỗn độn phủ ở trên trán, càng làm hiện ra dung mạo dã tính mười phần của hắn. Hắn lười biếng ngồi ở chỗ kia, khuôn mặt bị thương lại vẫn tao nhã như cũ giống một con báo săn mồi, điếu thuốc ngậm ở khóe miệng bởi vì đau đớn mà nghiêng lệch, khiến cho biểu tình trên mặt hắn thoạt nhìn có chút dữ tợn. “Mẹ kiếp!” Từ đôi môi mỏng cong cong sắc bén của hắn truyền ra một tiếng văng tục, lúc mắng trong ánh mắt của thiếu niên có vẻ hung dữ mà lại ngoan độc. Mời các bạn đón đọc Bản Sắc Lưu Manh của tác giả Lãnh Hương Trần.
Trong Bụng Tên Khốn Kiếp Này Có Con Của Hắn
Edit: JuneClover Thể loại: đam mỹ, hiện đại, 1×1, cường công cường thụ, ngược công, sinh tử văn, HE. Nhân vật chính: Tần Thiệu (Diệp Lâm) x Đoạn Tình (Ấu Đường) Đoàn Tình mang trong mình đứa con của Tần Thiệu nên hắn đã cố gắng cảnh cáo chính mình phải bình tĩnh không đi đánh cậu. Trong bụng cậu có đứa con của hắn, Mặc dầu hai người đều chán ghét đối phương. Nhưng cả hai không thể thay đổi sự thực, sự thật này long trời lở đất, người khác khó có thể tin, chấp nhận được. Một nam nhân sinh hài tử khiến mọi người cũng không thể tưởng tượng được. Lạnh lùng như Tần Thiệu, lãnh huyết như Đoàn Tình. Hai người mới nãy còn đánh nhau thiếu sống thiếu chết đã bị tin này làm cho hoàn toàn chấn động. Spoil  Công là Tần Thiệu, thụ là Đoàn Tình. Tần Thiệu yêu anh trai của Đoàn Tình là Đoàn Huyên còn Đoàn Tình thì yêu em gái của công là Diệp Hoa. Ngày sinh nhật em gái công thì thụ bị hiểu lầm là bỏ thuốc vào rượu Diệp Hoa nên Tần thiệu tức quá định hù em nó tí ai ngờ làm thiệt:v Mấy tháng sau hai người ra đánh nhau thì mới phát hiện Đoàn Tình có thai, không phá được do thể chế đặc biệt. Sau đó tất nhiên công phải chịu trách nhiệm. ……………………… *** Review: Tóm tắt trước: Tần Thiệu là anh họ của Đoàn Tình, ổng yêu thầm anh Đoàn Tình là Đoàn Huyên rất lâu. Còn Đoàn Tình thì yêu thầm em gái ổng. Trong một lần hiểu lầm Đoàn Tình giở trò với em gái, Tần Thiệu đè Đoàn Tình ra rape @.@ Bộ này không phải hay nhất mình đọc, và cực kỳ cẩu huyết (nhân vật không não tàn) nhưng là bộ làm mình có nhiều suy nghĩ, buộc phải phân tích logic cũng giống như cái series của Yên Tử. Điều không vừa ý trước, mình thấy không thoải mái nhất với tình đơn phương Tần Thiệu dành cho Đoàn Huyên, mình đã hy vọng tác giả cho Tần Thiệu đoạn tuyệt hoàn toàn với Đoàn Huyên luôn, nhưng không. Có lẽ việc Tần Thiệu yêu đơn phương Đoàn Huyên đã trở thành một thói quen, hoặc theo quan điểm của mình thì Tần Thiệu ngộ nhận những tình cảm đó là yêu và họ còn tình nghĩa bạn bè mấy mươi năm. Mình luôn muốn tình cảm trong truyện phải rạch ròi như 1+1=2, chỉ có yêu hay không yêu, nhưng đã là tình cảm mấy khi rạch ròi được, nên cũng không thể trách Tần Thiệu. Đó là hiện thực thôi. Tính cách Tần Thiệu rất mâu thuẫn, giống như mấy ông bạn của ổng bảo ấy, vì mẹ của Thiệu theo đạo Phật, giáo dục ổng theo Phật học nên làm ổng phân liệt, giữa đạo đức và con người thật của ổng. Tần Thiệu theo mình nghĩ là một người ích kỷ, tự cao tự đại, gia trưởng. Cuộc đời Tần Thiệu luôn rất bình lặng, không quá vướng bận tiền bạc, việc học việc kinh doanh bằng phẳng, chưa bao giờ làm gì sai đến nỗi không thể cứu vãn, tình cảm gọi là đơn phương với Đoàn Huyên cũng trong mức khống chế được, nhưng rồi vì một chuyện bất đắc dĩ với Đoàn Tình mà mọi thứ đảo ngược 180 độ. Đoàn Tình xông thẳng vào đời Tần Thiệu bằng một cách cực đoan nhất, hệt như tính cách của cậu. Không cho Tần Thiệu bất cứ cơ hội nào, làm Tần Thiệu cảm nhận rõ cái gì là sự tuyệt vọng khi đặt quá nhiều tình cảm cho một người không yêu mình. Và đó mới là thứ mình nghĩ là yêu. Cái tình yêu tuyệt vọng của Tần Thiệu dành cho Đoàn Tình nó rất rất đáng thương. So với mấy mươi năm bằng phẳng của Tần Thiệu, cuộc đời khi có Đoàn Tình chắc sánh ngang với bão cấp 30 cmnr. Mình thấy buồn cười khi Tần Thiệu chưa thừa nhận tình cảm với Đoàn Tình nhưng lại thích thân thiết, skinship với Đoàn Tình mọi lúc mọi nơi, tự cho rằng hai người là vợ chồng. Cũng đáng thương khi Tần Thiệu bị cha đánh xém chết trong bệnh viện, chỉ hy vọng thấy mặt Đoàn Tình và con lần cuối. Đoạn phụ huynh hai bên mang con hai người đi xét nghiệm hay Đoàn Tình ôm con bỏ đi, Tần Thiệu muốn điên luôn.Mình đã cố phân tích xem Tần Thiệu yêu Đoàn Tình đậm sâu như vậy vào lúc nào, có phải là trước cái đêm Tần Thiệu rape Đoàn Tình, hay sau cái đêm đó, hay là sau khi Đoàn Tình mang thai. Nhưng luôn không có câu trả lời chắc chắn. Có lẽ là sau đêm đó như Tần Thiệu nói. Nhưng nếu lúc trước không yêu sau lại rape được =)) Bỏ đi vậy. Thật ra lý do mình đọc truyện này, vì quá nhiều cmt bảo ngược Tần Thiệu, ổng khổ sở, đau đớn ra sao, nên mình tò mò, Tần Thiệu đã phạm tội lỗi gì mà phải gánh chịu những điều đó? Nhưng sau khi đọc truyện, những gì Tần Thiệu phải chịu là trách nhiệm, là kết quả sai lầm của ổng, không gì có thể bào chữa cả, được HE đã là phước đức mấy kiếp rồi. Sai lầm của Tần Thiệu không phải là thứ chỉ tam quỳ nhất bái 1000 lần hay bị chính cha ruột đánh xém chết (theo nghĩa đen) mà có thể giải quyết được, nó sẽ đi theo Tần Thiệu cả cuộc đời, dù cả khi hạnh phúc bên cạnh Đoàn Tình, thì Tần Thiệu vẫn không thể chối bỏ. Mình không có giận hờn hay chán ghét nhân vật này đâu, Tần Thiệu đã trả giá cho sai lầm của chính ổng, và nói cho cùng Tần Thiệu cũng không phải một người ác độc, chuyên làm điều xấu, ổng cũng chỉ là con người bình thường thôi, đến từ một gia đình thất bại. Ổng có hỉ nộ ái ố, có sai có đúng, không cực tốt mà không cực ác, mang trong mình những mâu thuẫn rất con người. Đoàn Tình cũng là một nhân vật rất ấn tượng, có nhiều cmt mắng cậu tuyệt tình quá, cậu tiêu cực quá, cứng đầu ngang bướng quá nhưng không ai nhớ đến Đoàn Tình đã sinh ra trong gia đình thế nào, đã chịu nền giáo dục thế nào, những gì Tần Thiệu làm với cậu và quan trọng cậu chỉ mới 18 tuổi. Sản phẩm của một gia đình thất bại thì sao có thể lấy chuẩn mực người thường để đánh giá chứ. Dĩ nhiên Đoàn Tình không phải người chuyên làm điều xấu, cậu chỉ là một đứa trẻ mạnh mồm, thiếu thốn tình thương thôi. Đoàn Tình luôn cố bày ra một mặt gai góc để tránh bị tổn thượng, nhưng đứa trẻ này lại là người dễ tổn thương nhất. Có một đoạn Đoàn Tình ngồi vào lòng ba mình, và khóc, mình đã nghĩ, à thằng nhóc này chỉ mới 18 tuổi thôi, nếu mình gặp những chuyện giống nó, có lẽ mình đã tự tử mấy lần rồi. Đoàn Tình rất đáng thương, cực đoan cũng chỉ là cách để cậu thấy mình đỡ thảm hại hơn. Và để bù lại cho 18 năm đau khổ đó, Đoàn Tình có được Tần Thiệu. Cách khởi đầu của hai người khá cực đoan, quá trình trúc trắc, đau đớn trăm bề nhưng nhờ thế hạnh phúc mới đáng quý. Nhờ thế Tần Thiệu mới lún sâu tới vậy, mới không thể cũng không muốn buông tay Đoàn Tình, dùng cả đời mình để chăm sóc, yêu thương cậu. Hai đứa con của hai gia đình thất bại, một thiếu thốn tình thương một sinh ra vì lợi ích, đến với nhau, tạo ra một gia đình trọn vẹn. Đó hẳn là kết thúc đẹp nhất rồi. Có rất nhiều chi tiết mà mình lười nhắc đến, như mối quan hệ của cả hai gia tộc, Tần Thiệu đã hy sinh nhiều bao nhiêu, đánh đổi những gì, là một người trách nhiệm ra sau, hay Đoàn Huyên yêu chính em ruột mình, sai lầm không thể cứu vãn của Tần Thiệu là gì, nhưng đâu cần phải kể ra hết nhỉ. Quan trọng là ai cũng có một HE cho mình. Mời các bạn đón đọc Trong Bụng Tên Khốn Kiếp Này Có Con Của Hắn - Bạch Y Nhược Tuyết.
Châm Phong Đối Quyết
Văn án Câu chuyện về một phúc hắc thúc thụ cùng một gã kiêu binh công. Từ khóa: nhân vật chính: Cố Thanh Bùi, Nguyên Dương —————— Tấn giang biên tập đánh giá Tân quan thượng nhâm tam bả hỏa*, chuyện khó thứ nhất của tổng tài mới nhậm chức Cố Thanh Bùi chính là dạy đứa con phản nghịch bạo gan của ông chủ – Nguyên Dương! *Lấy từ điển tích Gia Cát Lượng sau khi trở thành quân sư cho Lưu Bị, trong một thời gian rất ngắn đã ba lần hỏa công quân Tào: mang nghĩa quan viên mới nhậm chức cần phải làm những việc tỏ rõ tài cán, đánh đòn phủ đầu, khiến cho thủ hạ tâm phục khẩu phục Cố tổng tháo vát trăm từ ngàn chối mà không được, đành phải vừa đấm vừa xoa bắt đầu thu phục vị thái tử gia tính tình nóng nảy này. Nguyên Dương là một gã lính vô lại không muốn kinh doanh làm giàu, cực kỳ không vừa mắt bộ dạng tinh anh của Cố Thanh Bùi, Lại càng không cam chịu bị hắn kiềm chế, khắp chốn đều đối nghịch, cuối cùng lại rơi vào thế hạ phong. Ngẫu nhiên, Nguyên Dương biết được bí mật của Cố Thanh Bùi, vì thế liền lập kế trong đầu. . . . . . Chính là không ai nhường ai, đối chọi đến gay gắt. Thương giới tinh anh Cố tổng gặp phải Nguyên Dương côn đồ kiêu ngạo không khoan nhượng, là một hồi đấu chinh phục cùng đối kháng. Cố Thanh Bùi, chín chắn nho nhã, chính trị sự nghiệp bao năm dựng xây thành công, cùng Nguyên Dương tuổi trẻ khí thịnh có tư tưởng khác biệt không thể vượt qua. Xung đột tình cảm bùng nổ kịch liệt, tình tiết chặt chẽ cao trào liên tiếp xuất hiện. Mà tâm lý nhân vật chính lại được miêu tả biến chuyển chầm chậm, đẹp đẽ tinh tế, không hề dây dưa kéo dài. Câu chuyện cũng có những khoảng nghỉ tạo nên sự cân bằng. ————— Review (almostbl.wordpress.com) Thể loại: đô thị tình duyên, thương trường, niên hạ, lưu manh nít ranh công x trầm ổn tổng tài thụ. Nội dung: (theo cách lý giải của Sút, sẽ spoil sạch nội dung, ai ko muốn bị spoil hãy pass) Công vì quá lêu lổng sau khi xuất ngũ không có việc làm, được bố mình gửi đến công ty thụ để thụ uốn nắn. Hai người chiến tranh ngầm xem ai hơn ai, ai chịu thua trước. Rồi qua hơn hai chục chương, công bỏ thuốc thụ, cường thủ hào đoạt một đêm tình. Sau đó công cảm thấy nghiện thụ nên quyết định cùng thụ làm friends with benefit. Lại qua tầm hai chục chương nữa, sau một thời gian làm bạn tình sống chung, cả hai đều thích nhau nhưng cứ nghĩ đối phương không thích mình. Công vì quá nít ranh nên vẫn cho là mình đang thi lì với thụ thôi, mình ghét ổng mà. Thụ lòng tự tôn cao, thích nhưng vẫn giả đò bất cần, bạn tình có cũng được mà không có cũng chẳng sao. Thế là hai người (tự) ngược tâm một hồi quằn cmn quại. Thêm hai chục chương nữa, bố công phát hiện ra chuyện tình hai người, bắt đầu màn cha mẹ cấm đoán kinh điển trong mọi bộ phim truyền hình cho các thím nội trợ. Bố công bắt thụ nghỉ việc, còn phát tán ảnh giường chiếu của hai đứa (đã làm mờ mặt công) để hạ gục thụ. Thụ quyết định cùng anh công pháo hôi ra nước ngoài 2 năm. Hai năm sau, nít ranh công đã bớt nít ranh hơn, trưởng thành để có thể bảo vệ thụ. Công còn có cô người yêu danh nghĩa bạch phú mỹ (aka gái vừa giàu vừa đẹp) cũng chả hiểu là để làm cảnh hay để làm mắm mà công vẫn đè thụ ra làm rất nhiệt tình. Thụ sau cả trăm chương đột nhiên nhận ra toàn là công làm vì mình chứ mình chưa làm gì được cho công nên tình nguyện đánh cược tiền bạc & sự nghiệp một phen lao theo dự án của công. Sau đó bố công cũng đồng ý hai thằng quen nhau, ổng không quản nữa. Hai nam chính cũng thừa nhận tình cảm, cô người yêu chỉ có 1 câu giải thích là quan hệ lợi dụng trong thương nghiệp mà thôi. Anh công pháo hôi có vẻ tự động bị tác giả lược bỏ =))))) Thực ra tui đã vừa đọc vừa chửi tác giả lẫn công thụ, vì nếu tụi nó sau khi có tình cảm với nhau, đừng cái kiểu ‘tình trong như đã mặt ngoài còn e’ để tự ngược nhau thì truyện đã kết thúc với khoảng bảy chục chương chứ chẳng phải gần một trăm hai chục chương. Và tui cũng không thích cái màn gia đình cấm đoán vì quá mức mô-típ, ngôn tình đã xài chán chê rồi. Cảm giác tác giả muốn bôi ra cho truyện thêm phần kịch tính và cẩu huyết vậy. Tuy mấy cái tình tiết chả có gì mới mẻ, nhưng giọng văn của tác giả lại rất được, ngược tâm cũng khá day dứt. Nếu được cải thiện về nội dung thì có lẽ truyện sẽ rất hay. ————— Spoil (by Long Trần) phúc hắc ngạo kiều Thụ x ngạo kiều lưu manh Công, giới kinh doanh Công ban đầu là trai thẳng còn Thụ ban đầu là Công: v Công là người không thích làm kinh doanh suốt thích ở trong quân đội hoặc sống tự do tự tại thôi. Đến lúc bà của Công mất thì muốn Công về cty của ba y mà làm kinh doanh (ba Công là chủ), Công vì bà mình nên về cty làm, tính tính Công vốn cứng đầu nên ba Công mới giao Công cho tổng giám đốc cty quản lý, dạy dỗ. Và Thụ chính là ông tổng giám đốc ấy, hai người luôn đối nghịch,đấu võ mồm với nhau, Thụ luôn chọc tức Công này nọ các thứ để Công từ bỏ việc và Thụ không cần quản lý Công. Làm mọi thứ vẫn không được cuối cùng Thụ mới xúi ba Công ngưng chi tiền cho Công, Công hết tiền phải ăn bám với Thụ này nọ. Rồi Công biết chuyện nên lập kế trả thù, Công cùng với thằng bạn thân thuê MB lên giường với Thụ để quay phim lại làm mất mặt Thụ, nhưng thằng MB kia nhát quá mới làm cho Thụ trúng xuân dược xong thì bỏ chạy, Công thấy lo lắng gì đấy nên mới chạy qua bên Thụ xem tình hình thấy Thụ đang trúng xuân dược nên đè ra xxx luôn, lúc đó máy quay chuẩn bị trước đó đang ghi hình luôn, Công lấy đoạn phim đó là kỷ niệm, từ lúc đó Thụ mới hận Công, càng ngày càng đối nghịch, Công thì mặt dày đòi ở chung nhà với Thụ để xxx Rồi có hôm nhà bị trộm, trộm đúng máy tính xách tay của Công, thằng ăn trộm biết Công nhà giàu nên chụp hình đoạn phim gửi cho ba Công, xong ba Công muốn hai người chia cách. Mãi mà hai người không cách nhau được, Thụ càng muốn xa thì Công càng dính. Ba Công hết cách nên đăng ảnh đó lên web của cty cho toàn bộ nhân viên thấy, sau đó Thụ từ chức rồi qua làm cho cty của người khác, Công ghen nên ép Thụ từ chức ở đó. Sau đó Thụ sang Singapore công tác hai năm, khi trở về Công trở thành ông chủ của một tập đoàn lớn… Rồi Thụ cũng tự mở cty nhưng bị thiếu hụt vốn, Công đứng ra cho Thụ mượn một nửa tiền, hai người hợp tác với nhau kiếm thêm nửa còn lại thì bị ba Công phá. Thụ lúc đó mới đứng trước mặt ba Công mà đảm bảo sẽ toàn tâm toàn ý lấy hết tiền bạc, của cải, dự án. Vvv mà y tích góp suốt hơn mười năm ra giúp Công. Hai người giành được cồ phần và có tiền. Sau đó ba Công mới tin Thụ toàn tâm toàn ý thật lòng với Công nên chấp nhận hai người… Mấy chương cuối là những tháng ngày hạnh phúc cùng xôi thịt và HE Hết!!! *** Tiểu thuyết đam mỹ – CHÂM PHONG ĐỐI QUYẾT Tác giả: Thủy Thiên Thừa Thể loại: đô thị tình duyên, thương trường, niên hạ, lưu manh nít ranh công x trầm ổn tổng tài thụ. Nội dung: (theo cách lý giải của Sút, sẽ spoil sạch nội dung, ai ko muốn bị spoil hãy pass) Công vì quá lêu lổng sau khi xuất ngũ không có việc làm, được bố mình gửi đến công ty thụ để thụ uốn nắn. Hai người chiến tranh ngầm xem ai hơn ai, ai chịu thua trước. Rồi qua hơn hai chục chương, công bỏ thuốc thụ, cường thủ hào đoạt một đêm tình. Sau đó công cảm thấy nghiện thụ nên quyết định cùng thụ làm friends with benefit. Lại qua tầm hai chục chương nữa, sau một thời gian làm bạn tình sống chung, cả hai đều thích nhau nhưng cứ nghĩ đối phương không thích mình. Công vì quá nít ranh nên vẫn cho là mình đang thi lì với thụ thôi, mình ghét ổng mà. Thụ lòng tự tôn cao, thích nhưng vẫn giả đò bất cần, bạn tình có cũng được mà không có cũng chẳng sao. Thế là hai người (tự) ngược tâm một hồi quằn cmn quại. Thêm hai chục chương nữa, bố công phát hiện ra chuyện tình hai người, bắt đầu màn cha mẹ cấm đoán kinh điển trong mọi bộ phim truyền hình cho các thím nội trợ. Bố công bắt thụ nghỉ việc, còn phát tán ảnh giường chiếu của hai đứa (đã làm mờ mặt công) để hạ gục thụ. Thụ quyết định cùng anh công pháo hôi ra nước ngoài 2 năm.  Hai năm sau, nít ranh công đã bớt nít ranh hơn, trưởng thành để có thể bảo vệ thụ. Công còn có cô người yêu danh nghĩa bạch phú mỹ (aka gái vừa giàu vừa đẹp) cũng chả hiểu là để làm cảnh hay để làm mắm mà công vẫn đè thụ ra làm rất nhiệt tình. Thụ sau cả trăm chương đột nhiên nhận ra toàn là công làm vì mình chứ mình chưa làm gì được cho công nên tình nguyện đánh cược tiền bạc & sự nghiệp một phen lao theo dự án của công. Sau đó bố công cũng đồng ý hai thằng quen nhau, ổng không quản nữa. Hai nam chính cũng thừa nhận tình cảm, cô người yêu chỉ có 1 câu giải thích là quan hệ lợi dụng trong thương nghiệp mà thôi. Anh công pháo hôi có vẻ tự động bị tác giả lược bỏ =))))) Thực ra tui đã vừa đọc vừa chửi tác giả lẫn công thụ, vì nếu tụi nó sau khi có tình cảm với nhau, đừng cái kiểu ‘tình trong như đã mặt ngoài còn e’ để tự ngược nhau thì truyện đã kết thúc với khoảng bảy chục chương chứ chẳng phải gần một trăm hai chục chương. Và tui cũng không thích cái màn gia đình cấm đoán vì quá mức mô-típ, ngôn tình đã xài chán chê rồi. Cảm giác tác giả muốn bôi ra cho truyện thêm phần kịch tính và cẩu huyết vậy. Tuy mấy cái tình tiết chả có gì mới mẻ, nhưng giọng văn của tác giả lại rất được, ngược tâm cũng khá day dứt. Nếu được cải thiện về nội dung thì có lẽ truyện sẽ rất hay. *** [Review 9 điểm] Châm Phong Đối Quyết - Thuỷ thiên thừa Thể loại : Đô thị tình duyên , cường công cường thụ , niên hạ công , ngược luyến tình thâm , tương ái tương sát , thương chiến , 1 vs 1, HE . Cp : Cố Thanh Bùi - Nguyên Dương Cố Thanh Bùi thành thục nho nhã , chính trực sự nghiệp thành công ba mươi . Mới vừa lên chức tổng giám đốc , được phó thác dạy dỗ thằng con trai phản nghịch coi trời bằng vung , coi thúng bằng nia của ông chủ- Nguyên Dương ! Khôn khéo như Cố tổng mọi cách thoái thác mà không được , đành phải vừa đấm vừa xoa mà bắt đầu thu phục thằng thái tử gia này . Nguyên Dương tuổi trẻ khí thịnh , từ quân đội ra thô tháo càn quấy , ghét nhất bộ dạng tinh anh dày da của Cố tổng ! Càng không phục bị hắn kiềm chế , nơi chốn cùng Cố Thanh Bùi đối nghịch , nhưng đều rơi xuống hạ phong ! Ngẫu nhiên biết được Cố Thanh Bùi là gay , nguyên dương vô cùng khinh bỉ , chờ chộp tới thằng MB lừa Cố Thanh Bùi lên giường , quay mấy chục GB video . Hắc hắc ... đến lúc ý Nguyên Dương ta chỉ đằng tây , Cố Thanh Bùi kia nhất định không dám đi hướng đông . Nào ngờ gan của thằng MB bé quá , chuốc thuốc Cố Thanh Bùi xong chạy mất dép . Thằng cha Cố Thanh Bùi kia nơi chốn làm khó dễ hắn , một cái miệng nhả lời vàng vài câu có thể tức trước Nguyên Dương hắn mà thằng MB kia cũng có thể thượng thì mịa nó ... cảm giác này khác nào đối thủ đánh ngang hàng vs ta lại bị thằng vô danh tiểu tốt nào dễ dàng giết chết . Tức giận biết nhường nào . ... Thế là bách lý đào hoa một thằng trai thẳng k thể thẳng hơn -Nguyên Dương xông pha , quyết định thượng luôn thằng cha Cố Thanh Bùi kia ! Mà k thượng thì thôi, lên là nghiện . Bỏ k đc tư vị soảng này ! Tổ nghiệp quật không trượt phát nào ... Nguyên Dương xa vào lưới tình r !!! Cố Thanh Bùi cũng đau đầu , bị thằng nhãi con kém 11 tuổi thượng . Ném cũng ném không ra , bị độ thô bỉ của tiểu chó săn - Nguyên Dương dần dần thành quen . Cuối cùng niết chuẩn bài thuận tay sai sử được tiểu chó săn kia . Phải nói bộ này quy tụ hết tinh hoa của Thuỷ Thiên Thừa , tuyến nhân vật có muối , cảm tình xung đột bùng nổ kịch liệt , tình tiết chặt chẽ cao trào thay nhau nổi lên . Không đọc phí cả sự nghiệp tu đam . Nói chung là đề cử !! Mời các bạn đón đọc Châm Phong Đối Quyết của tác giả Thủy Thiên Thừa.