Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

eBook Động Cơ Tàn Khốc - Mâu Quyên full prc, pdf, epub [Ngôn Tình]

Tên eBook: Động cơ tàn khốc (full prc, pdf, epub) Tác giả: Mâu Quyên Thể loại: Hiện đại, Ngôn tình, Tình cảm, Văn học phương Đông   Người dịch: Hoàng Phương Anh   Kích thước: 13 x 20.5 cm   Số trang: 360   Ngày xuất bản: 24/11/2014   Giá bìa: 95.000 ₫   Công ty phát hành: Cẩm Phong Books   Nhà xuất bản: NXB Lao Động   Nguồn sách: Waiting4Liuchuan   Chụp pic: sundaefruit   Type: ha vong, s2.keosua, Sư tỷ tự kỷ    Beta: saral   Tạo prc: Dâu Lê   Nguồn: luv-ebook.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ's eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Động Cơ Tàn Khốc   Giới thiệu: Cô, một nữ tiến sĩ khoa học, thông minh, xinh đẹp với tương lai rộng mở. Anh, một tên trộm, một người lính, lớn lên trong chiến tranh, loạn lạc, sống giữa những xấu xa nhơ nhớp. Trong các nhiệm vụ của mình, anh chưa từng thất bại, lần này cũng thế, cướp lấy công trình nghiên cứu quan trọng bậc nhất trong quân đội mà cô phụ trách cũng đồng thời cướp luôn cả trái tim của cô. Cô vừa yêu vừa hận anh, vừa giằng xé giữa nghĩa và tình, song con tim bao giờ cũng có lý lẽ riêng của nó… Ai chẳng khao khát một tình yêu mãnh liệt, chẳng qua có người chịu thỏa hiệp với hiện thực, có người lại không chịu mà thôi. Tác giả Mâu Quyên: Tên thật: Kỷ Viện Viện Sinh năm: 198X Chòm sao: Bọ Cạp Người Thẩm Dương Chị vốn là phiên dịch tiếng Pháp chuyên nghiệp. Tính cách phóng khoáng, thoải mái, thích rượu ngon, thuốc lá vị nhạt, luôn mơ mộng. Xuân, hạ, thu đi công tác, du lịch, mùa đông thì ở nhà viết văn, giải trí. Trong những câu chuyện của chị có nước mắt, có tiếng cười, có sự chín chắn cũng như những nông nổi cuồng nhiệt của tuổi trẻ. Chồng của Mâu Quyên: Jean Paul, người Pháp, chính là nhân vật chính trong cuốn "Đấu trí". Các tác phẩm của Mâu Quyên sắp được Cẩm Phong ra mắt bạn đọc: - Đấu trí - Vị Vương gia cuối cùng Mời các bạn đón đọc Động cơ Tàn khốc của tác giả Mâu Quyên.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Vì Vợ Là Vợ Anh!
Giới hạn độ tuổi: 22+ Không thích hợp với teen, mình khuyên teen đừng đọc. Bộ này gồm tuyển tập những điều bình thường nhất trong cuộc sống, rất nhẹ và giản dị thôi, không có đao to búa lớn gì cả, chuyện gia đình, hôn nhân, phản bội, ngoại tình, quanh đi quẩn lại có ông chồng bà vợ, mấy bóng hồng xung quanh, vài việc lặt vặt, vài người xung quanh. Hai vợ chồng nhà anh chị này, anh chồng không phải rau sạch nhé, cũng có lúc trái tim rung động trước cám dỗ như bao người đàn ông khác. Chị vợ thì cổ hủ lạc hậu khỏi nói luôn. Mỗi lần nhím kể sẽ là một chuyện nhỏ nhặt thôi, nên các nàng đừng thắc mắc vì sao chap ngắn nhé. Cái này thuộc thể loại tâm sự tản mạn gia đình xã hội, không thích hợp với những người yêu phong cách sôi động, cuồng nhiệt nồng cháy hoặc trẻ trung chưa lập gia đình. Viết ONGOING và viết theo cảm xúc cho nên không có thời gian ra chap cụ thể, có thể ba ngày, một tuần, cũng có lúc bế tắc thì cả tháng. Các bạn cân nhắc trước khi nhảy hố. P/S: Lan Rua’s Story ~ Porcupine & Duck Family. *** Mỗi tình yêu đều có một con đường nhỏ để đi, nếu trên quãng đường ấy, một trong hai người có vô tình rẽ lạc, thì tình yêu này sẽ đưa họ trở về với nhau. Có một câu châm ngôn khá nổi tiếng như thế này: “Đằng sau sự thành công của đàn ông luôn có bóng dáng người phụ nữ.” Đó là người phụ nữ chấp nhận đánh đổi thanh xuân của mình cho cuộc tình nồng, chấp nhận lui về phía sau làm hậu phương vững chắc. Bởi khi yêu, phụ nữ thường sẵn sàng làm nhiều thứ, thường sẵn sàng cho đi nhiều thứ. Thậm chí, họ có thể ngay lập tức mang tặng bạn cả thế giới, cả vũ trụ bao la, chỉ cần đổi lại, bạn cho họ một tình yêu thật lòng. “Vì Vợ Là Vợ Anh” – cuốn tiểu thuyết viết lên câu chuyện tình yêu như thế! Câu chuyện về hạnh phúc được vẽ bằng màu của bình yên và thấu hiểu. Thứ hạnh phúc diệu kì mang sắc tím của loài hoa oải hương nhẹ nhàng, tinh khiết. Thứ hạnh phúc phải đánh đổi quá nhiều, phải dùng biết bao phép thử của cuộc sống trớ trêu mới có được. Họ đến với nhau bằng lời hẹn thề của cha mẹ, sống với nhau bằng trách nhiệm và sự trân trọng, nâng niu. Họ cùng xây lên một mái nhà ấm êm cùng hai cô công chúa nhỏ, xinh xắn nhưng lại thiếu tình yêu, thiếu sự thấu hiểu và chia sẻ.Cho đến khi vợ rời khỏi cuộc đời anh, để lại trong lòng anh những khoảng trống khó thể lấp đầy, những chuỗi ngày khổ đau, thậm chí là tuyệt vọng. Lúc ấy, anh mới hiểu vợ quan trọng đến nhường nào. Lúc ấy, anh mới biết đâu là tình yêu thực sự của đời mình. Suy cho cùng, mỗi cô gái trên đời này không mong cầu điều gì to lớn. Điều duy nhất cô ấy mong cầu chính là tìm được một người trở thành bến đỗ vững chắc cho cuộc đời mình. Một người đàn ông mà không bao giờ để cô ấy phải một mình chống chọi với cuộc sống khắc nghiệt. Một người đàn ông luôn tâm niệm một điều “Vì Vợ Là Vợ Anh”. *** Review Nâu:   Đã bao giờ bạn nghĩ yêu và cưới nhau chỉ là vì trách nhiệm? Một mối tình mà không có hạnh phúc là nền tảng, chắc chắn bạn sẽ rơi vào hoàn cảnh giống như Hà. Hậu và Hà đến với nhau chỉ là do sự gán ghép từ hai gia đình, và cũng là do sự thiếu hụt tình cảm từ hai phía. Hậu luôn cho rằng trách nhiệm của một người chồng, một người đàn ông là phải nuôi nấng và chăm lo cho gia đình, nhưng anh chưa bao giờ quan tâm đến cảm xúc của Hà. Anh cho là Hà không có tình cảm với mình, anh vì người khác mà bỏ lơ cảm xúc và nghi ngờ cả luôn vợ mình... Chỉ khi Hà rơi vào cảnh thập tử nhất sinh và Hậu nhận ra bộ mặt thật của người yêu cũ, Hậu mới như chợt bừng tỉnh, như chợt nhận ra lỗi lầm... và may mắn rằng, Lan Rùa vẫn cho gia đình này một kết cục vô cùng đẹp. Lột tả từng lớp nhân vật sâu sắc, bộc lộ rõ nội tâm của từng nhân vật một cách chi tiết và sắc xảo là cái hay và tài tình của Lan Rùa. Từ đó, tác giả muốn lồng ghép vào tác phẩm một câu chuyện buồn, để nói lên tấm bi kịch của người phụ nữ, nói về phận làm dâu và sự hờ hững của người đàn ông trong gia đình. Một sự hờ hững suýt trở thành một tấm bi kịch cho cả gia đình. Và tôi nghĩ rằng: "Cưới một ai đó thì hãy vì tình cảm xuất phát từ tận sâu thẳm trái tim, che chở cho ai đó đừng là vì trách nhiệm và đừng để miệng lưỡi thế gian ảnh hưởng đến hạnh phúc gia đình".   Mời các bạn đón đọc Vì Vợ Là Vợ Anh! của tác giả Lan Rùa.
Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân
Sau một trận nổ, Du Tiểu Mặc bỗng chốc trờ thành đệ tử dưới danh của phái Thiên Tâm, hơn nữa tư chất rất kém. Ngay lúc hắn chuẩn bị thích ứng với hoàn cảnh, hắn nghe được một tin dữ, nếu như trong vòng nửa năm không thể luyện chế ra thành phẩm đã được chỉ định và trở thành đệ tử chính thức của phái Thiên Tâm, hắn sẽ bị đuổi khỏi phái… Vì thế, Du Tiểu Mặc đang cố gắng kiếm tiền để gặp tên Lăng Tiêu khoác da người, về sau hắn mới sững sờ nhận ra, tên này thật sự khoác một lớp da người… Thuộc tính của Lăng Tiêu: giả nhân giả nghĩa, phúc hắc. *** Du Tiểu Mặc sau khi bị tai nạn tan xác liền xuyên đến một thế giới khác mà tại đây con người có những khả năng siêu phàm, vượt trội về sức mạnh. Và điều đấy không thể ngăn cản được sự thật là em có tài phú hơn người, người ta tu luyện chân chính méo bằng em biết nửa tiếng trước. Rồi như định mệnh, anh công xuất thân từ phố đại gia xuống xóm nhà lá tìm người liền thấy hứng thú với em. Và sau đấy thì khỏi đoán, em chính là X-men mà anh đang cần tìm. Sau đấy thì hai đứa hai thiên phú trời ban thống trị từ ngõ này đến phường kia, cứ thằng nào khoẻ hay con ông cháu bà không thành bạn thì cũng có ân tình cần đáp, thằng nào phản diện ấy hả, khoẻ đến mấy thì cứ đợi chục chương là cũng phải chết thôi. Cả một bộ truyện dài đều nói về quá trình hai đứa phấn đấu từ tổ trưởng khu phố đến chủ tịch thành phố và cuối cùng đã thành công giành vị trí chủ tịch nước thống trị thế giới. Sau đây là một ít về thân thế của hai đứa. Du Tiểu Mặc sinh tại trái đất, vi diệu là ở đây cũng có những người tu chân các thứ [Xin đừng hoang mang mình có phải người trái đất không :]]] Gia tộc em chính là một thế lực lớn TẠI TRÁI ĐẤT về phương diện này. Lúc em sinh ra thì phụ huynh phát hiện em không có thiên phú vì mấy cái thử nghiệm rởm đời dẫn đến em méo biết đến cái gì mà chết tức tưởi và cuộc đời quay 180 độ sang màu hồng rực rỡ [Tác giả tuyệt đối không rủ rê tự vẫn :]]] Sau đấy thì như đã nói, em như một vị thần và trèo lên đỉnh thế giới. Còn về Lăng Tiêu thì từ lúc sinh ra đã éo le, mẹ anh thực ra không phải mẹ anh, bố anh không hoàn toàn là bố anh. Vì nhiều lí do mà bố mẹ anh hợp tác với nhau để có được đứa con xuất chúng dị hợp tử như anh. Người chân chính mang thai anh và trao nốt cho anh phần còn thiếu để anh trở nên bá cmn đạo là..... bố thứ hai anh. Và với một hệ gen biến dị vô cùng phong phú Lăng Tiêu đã thành công trong công tác chọn giống và tiến hoá trở thành bá chủ thế giới. Quá trình thì xin được lược bỏ vì quá nhiều thứ lảm nhảm. Đọc truyện để biết thêm cái kết HE như thế nào. Đánh giá Khá. Có đôi khi hơi sa đà quá. Nhiều thứ lảm nhảm mà hoàn toàn có thể cắt bớt đi, thay vì làm phim Ấn Độ với mỗi cái hít thở cũng phải viết để truyện nó dài ngoằng ra như vậy. Bàn tay vàng cũng hơi vi diệu. Quá phân biệt đối xử, nhân vật phản diện được gây dựng hoành tráng như vậy mà đánh tầm 50 chương đã đi ngỏm củ tỏi. Mỗi đứa phản diện xuất hiện như một vị thần và sau khi hết đất liền bị đá khỏi sân khấu không thương tiếc, chưa kịp chào khán giả một câu liền đi khỏi màn hình. Bất mãn cuối, đây là con trai đó, ngưng bánh bèo. Càng về cuối lại càng bánh bèo là thế nào??!!! H đầu truyện rất nhàm, may mà về cuối đã ổn hơn nhiều, tiến triển tốt...... cắt ngắn H đi. *** Vừa đọc xong truyện này, bây h lại còn đúng 00:12 nữa chứ, mình muốn review luôn cho nóng. Thực sự thì mình bắt đầu nản ở tầm chương 250 nhưng mình lại chợt nghĩ lại mục đích mình bắt đầu đọc, chính là tìm một câu chuyện ấm áp hài hước ngọt ngào an ủi cho tâm hồn sau khi đọc một truyện hết sức nặng nề đau đớn nên mình lại tiếp tục. Và bởi vì mình đã không còn cái nhiệt huyết lúc mới đọc ngôn tình, lúc nào cũng sẵn sàng đọc những truyện dài đến cả 400, 500 chương nên con số 713 và 18 phiên ngoại thực sự là sự thử thách rất lớn. Vì truyện này mình nghĩ đã quá nổi tiếng quá kinh điển rồi nhỉ, công thụ quen nhau bên nhau yêu nhau rất tự nhiên và đáng yêu. Đoạn đầu truyện anh công rất thần bí, trí lực lại kinh người, bảo vệ em thụ không sai một chút nào. Sau đó là cả quá trình thu phục yêu thú và tiểu đệ cũng như đánh quái đánh háo hôi của 2 người, từng bước tạo nên 1 truyền thuyết. Điểm trừ của truyện là có vài chỗ hơi bị hở hoặc tác giả quên không làm sáng tỏ (cũng có thể tác giả làm mập mờ rồi nhưng mình vẫn không hiểu) ví dụ như rốt cuộc âm mưu của Lâm Tiếu là gì, đã làm gì mà khiến cho Lăng Tiêu lại thức dậy? Nhưng cũng chỉ là vài điểm nhỏ ở đấy thôi, tổng thể thì câu truyện vẫn rất hay, logic, có sức hút cao. Công lao lớn nhất ở đây chắc chắn là ở người edit rồi, edit rất hay rất thuần lại còn tự nhiên nhưng có điều mình băn khoăn mãi là về vấn đề giờ giấc. Bởi vì 1 canh giờ là 2 tiếng cho nên mình không biết canh giờ ở trong truyện là rốt cuộc là giờ chuẩn hay người edit của để vậy cho có phong thái cổ xưa và dễ hiểu. Còn một vấn đề nữa mình không biết là tại người edit hay nguyên tác tiếng Trung đã thế nhưng mà ngôn ngữ nói có hơi nhiều quá, nhiều đoạn cảm thấy thật hơi chối. Các cặp đôi phụ cũng rất đáng yêu, có điều tác giả chẳng chú tâm gì mấy, nuối tiếc nhất của mình là không được thấy đôi sư đồ Phó Thương Khung và Vệ Bạch chính thức từ ái đồ trở thành thê tử. Còn nữa, có một vấn đề chỉ nằm ở ngoại truyện, vấn đề này chính là nam phụ. Cũng vì một vài ảnh hưởng tâm lý trong cuộc sống hiện tại của mình và đặc biệt là sở thích cá nhân, mình có phần chướng mắt cái thứ tình cảm của em trai Tiểu Mặc dành cho Tiểu Mặc, cũng hơi chướng mắt cái cách đối xử và suy nghĩ của Tiểu Mặc về cái phần tình cảm không đơn thuần đấy. Đến bản thân em thụ còn thấy chột dạ khi nhắc đến mối quan hệ của em và em trai trước công thì chứng tỏ em thụ cũng đã có nhận thức về phần tình cảm ấy rồi nhưng mà thụ vẫn tình nguyện nghĩ rằng tình cảm ấy chỉ hơi đặc biệt hơn tình anh em chút xíu thôi. Nói thật thì khi thấy đoạn em trai Tiểu Mặc ghen với Lăng Tiêu mình còn thấy phẫn nộ và uất ức thay cho Lăng Tiêu. Nam phụ à, anh có quyền gì? Anh có quyền gì chứ? Mình lan man dài dòng về cái tiểu tiết này quá rồi, tốt xấu gì Lăng Tiêu cũng là chúa tể, cái phần tâm tư nhỏ nhoi lại còn vướng (cũng như chính là cái cớ để gần gũi) tầng quan hệ anh em này, sẽ giải quyết rất dễ dàng rồi. Nói chung thì bộ này rất hay và đáng đọc chỉ là nó có chút hơi dài quá. Mời các bạn đón đọc Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân của tác giả Doãn Gia.
Tiếu Diện Vương Gia, Lãnh Đạm Vương Phi
Tà Vương Phúc Hắc Sủng Cuồng Phi
 Nàng là Dạ Sát, Hắc Ám Chi Vương, tính tình cuồng vọng bá đạo không tim không phổi, gian xảo phúc hắc lại cực kì bao che khuyết điểm của bản thân, không ngờ một khi xuyên qua lại trở thành phế vật tiểu thư háo sắc của phủ tướng quân. Bị tỷ tỷ ác độc đánh, đại nương tính kế gả cho tên ngốc. Sống lại lần nữa, lại nhìn thấy một đôi mắt hồn nhiên ngây thơ. Hắn, Vương gia si ngốc của vương triều Thiên Thần, không nghĩ tới, sự ngu dại chỉ là mặt nạ của hắn. hắn chân chính, thị huyết lạnh lùng, cuồng vọng bá đạo, lại cả đời độc sủng duy nhất một mình nàng. Nàng muốn giết người, hắn liền bao vây chỗ đó; nàng muốn chỉnh Thái tử, hắn liền chặn tất cả đường sống của thái tử. Vì hắn, hai tay nàng dính đầy máu tươi; vì hắn, nàng gặp Phật giết Phật; gặp thần giết thần; vì hắn, nàng nguyện ý thu lại mạnh mẽ cả đời cam nguyện trở nên nhu hòa; vì hắn, nàng nguyện hóa thành ác ma cùng hắn đồng khởi chém giết thiên hạ. Vì nàng, hắn cũng bỏ hết tất cả, không cần giang sơn, không cần tính mạng, có thể buông tha huyết hải thâm thù; vì nàng trả giá tất cả, một người tuyệt đại phong nhã. Nguyên văn sủng văn nữ cường, nam cường nữ càng mạnh hơn, có phần khôi hài, có phần phúc hắc, có phần JQ, sủng văn vô ngược, quá trình một chọi một, kết cục một chọi một. Đoạn ngắn đặc sắc một: “Nương tử, bọn họ khi dễ ta.” Mỗ nam lộ ra vẻ mặt ủy khuất, hốc mắt rưng rưng, vô tội nhìn mỗ nữ. “Cái gì, là ai khi dễ ngươi, lão nương báo thù cho ngươi.” Mỗ nữa tức giận nói, tốt lắm, ngay cả nam nhân của nàng cũng dám khi dễ, muốn chết. Mà lúc này, nguyên bản ủy khuất trong mắt người nam nhân nhanh chóng hiện lên một tia sáng thoáng qua, muốn đoạt nữ nhân cùng Bổn vương, các ngươi vẫn còn non. Đoạn ngắn đặc sắc hai: “Nương tử, tại sao ta cảm thấy toàn thân mình khô nóng.” Mỗ nam nhân cực kì vô tội nói, hai mắt nhìn chằm chằm vào cổ áo mỗ nữ. trên trán mỗ nữ đầy hắc tuyến, có chút xấu hổ nói: “Tiểu Hiên Hiên, đây là ngươi bị cảm mạo phát sốt, phải hạ hỏa.” “Phải hạ hỏa, như thế nào mới có thể hạ hỏa được?” Người nào đó tiếp tục phát huy tinh thần không ngại học hỏi kẻ dưới của mình. Khóe miệng mỗ nữ run rẩy, quả nhiên chỉ cần một lời nói dối thì sẽ có nhiều lời nói dối khác kéo tới: “Tiểu Hiên Hiên, ngoan, đi lắm nước lạnh thì sẽ không còn nóng nữa.” Trong lòng người nam nhân nào đó vô cùng tức giận, nữ nhân đáng chết, cư nhiên kêu hắn đi tắm nước lạnh. Đoạn ngắn đặc sắc ba: “Chủ nhân, Vương phi ở Yên Vũ các bán đấu giá Thái tử.” Thị vệ nào đó hoảng hốt chạy tới. “Phái người đi bảo vệ hiện trường, ai dám ngăn cản Vương phi bán đấu giá Thái tử, giết không tha.” Mỗ nam cuồng vọng nói, cho dù nữ nhân của hắn muốn đầu Hoàng đế, hắn cũng sẽ bảo vệ tới cùng. Trích lời kinh điển Nam sủng nữ: “Chủ nhân, trên yến hội, những người kia đều nhìn chằm chằm vào Vương phi.” “Chứng thực tên, tất cả đều thiến cho ta.” “Chủ nhân, hôm nay Vương phi đi uống trà chiều cùng trang chủ Minh Nguyệt sơn trang ở Tụ Hiền các.” “đi nói cho Vương phi, Bổn vương bị người đánh.” Người nào đó vừa nghe xong, vội vàng chạy về Vương phủ. “Chủ nhân, Yến Vũ các đối diện cướp đoạt việc làm ăn của chúng ta.” “Cái gì, dám âm thầm cướp đoạt cửa làm ăn của ta, muốn chết đúng không, nói một chút xem, chủ nhân của Yên Vũ các là ai.” “Hồi chủ nhân, là Vương phi.” “Hả, vậy thì để cho Vạn Hoa lâu đóng cửa không buôn bán nữa, đừng đoạt việc làm ăn của Vương phi.” “Chủ nhân, không tốt, Vương phi lấy hết bạc của Vương phủ đem đi rồi.” “không có việc gì, đi nói với Vương phi, của Bổn vương chính là của nàng, không cần khách khí, tùy tiện lấy.” Vị hộ vệ nào đó rối như tơ vò. hắn rốt cuộc đã biết vì sao người đời luôn nói tình yêu khiến cho người ta trở thành tên ngốc, quả thực không phải ngốc bình thường. Nữ sủng nam: “Nương tử, ta sợ bóng tối, ngươi ngủ cùng ta.” “Được.” “Nương tử, quản gia nói, chỉ cần động phòng thì ngươi sẽ không thể rời khỏi ta rồi. Chúng ta tới động phòng có được hay không?” “Được.” “Nương tử, bọn hắn nói ta là kẻ ngu ngốc, không xứng với ngươi.” “Ai nói, lão nương giết hắn.”​ *** “Nương tử, nương tử ta có thể bú sữa mẹ được hay không?” Giọng nam đáng yêu mang theo mười phần tò mò, người nghe được cảm thấy ngại ngùng, rõ ràng là câu nói đầy ái muội, nhưng phát ra từ miệng của một nam nhân với chỉ số thông minh dừng lại ở mức năm tuổi, thì nghe thấy có chút khôi hài. Đau đớn kịch liệt cùng với sự không cam lòng xông thẳng tới đầu óc, trên giường, Dạ Sát đang mặc bộ hỉ phục bỗng nhiên mở mắt ra, lại thấy một đôi mắt hồn nhiên trong sáng. Dạ Sát nhíu mày? Đây là chỗ nào, cả căn phòng treo đầy màu đỏ lại tràn ngập mùi hương cổ xưa. Nàng nhớ rõ bản thân mình đang ở Alaxka làm nhà cái, tại sao sau khi kết thúc một ván bài, lại thấy mình nằm ở trên giường chứ. Sau khi mê mang trong chốc lát, một luồng trí nhớ xa lạ dũng mãnh nhập vào trong đầu, Dạ Hi, đích nữ của Thiên Thần Đại Tướng quân Dạ Viễn Thiên, phế vật tiểu thư háo sắc. Phụ thân không đau ngoại tổ mẫu không thương, còn thường xuyên bị tỷ tỷ ức hiếp, thậm chí ngay cả hạ nhân cũng có thể coi thường nàng. Không những vậy, ba ngày trước, Tướng quân phu nhân Âu Quý Tình còn ngấm ngầm tính kế nàng, gả Dạ Hi cho Vương gia si ngốc tiếng tăm lừng lẫy ở Thiên Thần là Quân Mặc Hiên. Khi biết được tin này, Dạ Hi liều mạng phản kháng, nhưng mà vẫn không chống lại được sự an bài của vận mệnh. Ngay ngày đại hôn, trong hỉ phòng của bọn họ, Dạ Hi nghĩ không thoáng không vượt qua được trở ngại trong lòng lập tức tự sát. Sau khi tỉnh lại lần nữa, nàng đã không phải là Dạ Hi ban đầu, mà là Hắc Ám Chi Vương, Dạ Sát. Nàng là người đứng đầu trong sáu mươi triệu người, là người đã từng đạp qua vô số thi thể mà kiên cường đi lên, hừ, những người trước kia khi dễ nàng, chờ đó, nàng sẽ chậm rãi đùa chết một đám người bọn họ. Sững sờ một lúc Dạ Hi đã hiểu được tình cảnh của chính mình. Kiểm tra sơ qua thân thể mình, tuy thân thể hơi nhỏ, nhưng hẳn cũng là một mỹ nữ. Khiến Dạ Hi bất ngờ chính là, vòng tay bảo bối của nàng cũng đi theo cùng, phải biết rằng, không có nó, an toàn của nàng sẽ bị giảm đi một nửa đấy. Nhưng mà, trong lúc Dạ Hi tiếp nhận toàn bộ việc này, xoay người chuẩn bị xuống giường nhìn xem diện mạo bây giờ của bản thân, lại phát hiện, bên cạnh có một nam tử mặc hỉ phục vẻ mặt chờ mong nhìn mình. Đây chính là trượng phu của mình, Hiên vương Quân Mặc Hiên nhỉ. Một người ngu ngốc nhưng lại có một đôi mắt trong veo tinh khiết như thế, ở trong thế giới phù phiếm này, vẻ mặt hồn nhiên thoáng qua như vậy tựa một dòng nước ấm chảy vào trong lòng Dạ Hi. “Nương tử, nương tử, ta muốn uống sữa mẹ!” Quân Mặc Hiên truy hỏi, một cặp mắt to tròn đáng yêu đánh giá Dạ Hi. Dạ Hi, hoa si (háo sắc) ở Thiên Thần, tại sao hắn lại cảm thấy không giống, nhưng lại không thể nói được là không giống ở chỗ nào, trong lòng Quân Mặc Hiên vô cùng nghi ngờ, nhưng trên mặt vẫn là vẻ ngây thơ hồn nhiên. Khuôn mặt nhỏ nhắn của Dạ Hi ửng hồng, nổi giận nói: “Uống sữa em gái ngươi, ngươi bao nhiêu tuổi rồi, mà còn bú sữa mẹ.” Quân Mặc Hiên ủy khuất, nhút nhát nói: “Nhưng quản gia nói, không uống thì sẽ không cho Hiên nhi ăn cơm.” Nghe vậy, khóe miệng Dạ Hi hung hăng run rẩy, tên quản gia rách nào vậy, lại đi dạy những thứ loạn thất bát tao, đây là việc mà tiểu hài tử nên biết sao? Dạ Hi oán thầm trong lòng. Nhưng mà, nàng quên mất tuy chỉ số thông minh của người ngồi trước mặt chỉ dừng lại ở năm tuổi nhưng thân thể này thì đúng là của một nam nhân đường đường chính chính. “Ngươi ngoan nha, quản gia nói lung tung, ngươi là một đại hài tử không thể bú sữa mẹ nữa, một lát nương tử mang ngươi đi ăn cơm, ngươi trước đi lấy một cái gương đồng lại đây cho ta.” Dạ Hi nhẹ giọng dụ dỗ. Dạ Hi nàng giết người phóng hỏa cái gì cũng đã từng làm qua, nhưng mà việc dụ dỗ tiểu hài tử hay làm một đại cô nương lên kiệu thì là lần đầu tiên gặp phải. “Không được, quản gia nói, hôm nay chúng ta còn phải động phòng, Hiên nhi đợi rất lâu, không dễ gì nương tử mới tỉnh lại, nhất định phải động phòng trước.” Vẻ mặt Quân Mặc Hiên kiên định nói. Dạ Hi 囧, hay cho một tên quản gia, lại dám dạy Tiểu Mặc động phòng phải không, ngày mai nàng sẽ tìm mười bảy mười tám con heo cái đưa tới trên giường quản gia, để cho hắn động phòng một lần, động đủ mới thôi.   Mời các bạn đón đọc Tà Vương Phúc Hắc Sủng Cuồng Phi của tác giả Nạp Lan Dạ Anh.