Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tra Thú Hoàn Lương Ký - Mộc Noãn Chi

Một ngày, mỗ tiên quân nhàm chán nên làm một bài thơ ” tiên gia có thú mới trưởng thành, dưỡng tại tiên phủ ai cũng biết. Trời sinh tính tình khó tiến thủ, một khi hoàn lương tại canh quân, ngoái đầu nhìn lại cười si tình, tam giới thần thú không mặt mũi”. Mỗ thú đang nhai xương gà, kinh sợ hỏi ” đứa nhỏ nhà ai lại làm thơ sứt sẹo như thế?”. Một ngày, tới phiên mỗ thú nhàm chán mà làm thơ ” tiên gia có thú mới trưởng thành, dưỡng tại tiên phủ luyện dạng chân. Thiên sinh lệ chất khó tiến thủ, một khi bị quải tại canh quân. Ngoái đầu nhìn lại cười gà nướng, tam giới thần thú ai dám tranh?”. Mỗ tiên quân cười nhếch mép ” thơ hay, vì tác phẩm xuất sắc này, bản tôn quyết định thưởng cho ngươi mười năm không được ăn gà nướng”. *** Ta gọi là Cốc Nhiễm, thực ra ta vốn họ Phó nhưng lúc ta mới được sinh ra, có vị đạo sĩ thọt chân đi vào nhà ta, nói ta đời này sẽ gặp phải tai kiếp, để tránh kiếp nạn, hắn nói phụ thân ta nên giao ta cho hắn, để hắn mang ta vào núi tu đạo. Ta là con trai độc nhất của Phó gia, tu đạo có khác nào là xuất gia, vậy thì hương hỏa sau này của Phó gia sẽ ra sao? Cha mẹ ta suy nghĩ suốt một đêm, cuối cùng không có nhận lời vị đạo sĩ kia. Vị đạo sĩ thọt chân cứ liên tục thở dài làm phụ thân ta cũng chột dạ, vội hỏi xem có cách nào giúp ta hóa giải tai kiếp không, vị đạo sĩ liền nói ta không nên mang họ Phó nữa, đổi sang tên khác cũng xem như là một cách xuất gia, nói xong liền sai người mang bút mực tới, viết xong hai từ “ Cốc Nhiễm” thì vị đạo sĩ cũng biến mất trước mắt mọi người. Vì thế từ đó ta được gọi là Cốc Nhiễm. Ngay từ đầu, phụ thân rất cẩn thận trông chừng ta, sợ ta xảy ra sơ suất, bắt ta ở nhà đọc sách viết chữ, một bước cũng không ra khỏi nhà. Ta cũng vượt qua hai mươi năm bình an, phụ thân cũng dần dần lơi lỏng cảnh giác, lại thêm ta luôn tìm cách năn nỉ, hắn rốt cuộc cũng gật đầu cho ta rời nhà đi thì, tìm kiếm công danh. Thực ra đi thi là giả, du ngoạn mới là mục đích thật sự. Không ngờ, lần đi xa này mới là bắt đầu cho tai kiếp của cuộc đời ta. Trên đường từ kinh thành về nhà, ta gặp phải mưa to trong rừng, đường sá lầy lội làm xe ngựa của ta không cách nào nhúc nhích, trước không nhà, sau không đường, ta vài tên gia nô đành mạo hiểm tìm gốc cây cổ thụ để làm chỗ tránh mưa. Khi đó ta vẫn cho rằng mấy cái cây to sẽ là chỗ chắn mưa tốt nhất. Mưa vẫn rơi, không khí toàn mùi bùn đất ẩm ướt. Màn đêm buông xuống, mưa càng to hơn, nơi chân trời lóe lên những tia chớp chói mắt, gia nô ôm lại thành một đoàn, cả người run lên vì lạnh và sợ, mà t a lại hưng trí bừng bừng chờ xem giông tố. “Ầm vang ——” mấy tiếng sấm vang lên liên tục, tia chớp lóe lên không ngừng, mắt ta bị nước mưa tạt vào làm hơi rát, ngay lúc ta nhắm lại thì một đạo ánh sáng chói mắt bổ nhào về phía chúng ta đang tránh mưa, gia nô la hét, ta còn chưa kịp phản ứng thì tia chớp đã đánh tới. Trốn không thoát, ta chỉ đành hít sâu một hơi, trong đầu nhớ lại chuyện tai kiếp vị đạo sĩ đã nói trước kia, có lẽ chính là lúc này? ... Mời các bạn đón đọc Tra Thú Hoàn Lương Ký của tác giả Mộc Noãn Chi.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Nho Đạo Chí Thánh
Đây là thế giới mà người đọc sách nắm giữ lực lượng của thiên địa. Trong thân có tài khí, thơ cũng có thể giết địch, từ có thể diệt quân, văn chương bình thiên hạ. Tú tài nhấc bút, chỉ thượng đàm binh, Cử nhân giết địch, xuất khẩu thành thơ, Tiến sĩ giận dữ, thần thương thiệt kiếm. Thánh nhân giá lâm, dùng ngòi bút làm vũ khí, có thể phạt người, có thể phê phán thiên tử vô đạo, dùng sức một người địch cả nước. Lúc này, Thánh viện lũng đoạn văn vị, vua nắm giữ quan chức, mười nước tranh chấp, Man tộc thèm thuồng, Yêu tộc làm loạn. Lúc này, không có thơ Đường rầm rộ, không có từ Tống cường thịnh, không có văn chương cách tân, đã trăm năm không có vị Thánh mới. Một con cháu bần hàn không có tiếng tăm gì, sau khi bị đập đầu, cắp thơ từ truyền thế, viết kinh thánh văn chương, đạp vào con đường Chí Thánh. *** Thánh Nguyên Đại lục, Cảnh quốc, Giang Châu, Đại Nguyên phủ, Tế huyện. Bầu trời xanh biếc, ánh nắng tươi sáng, chim chóc kêu hót vui đùa, sau cơn mưa đêm qua trên mặt đất rơi đầy những lá cây cùng cánh hoa, xuân ý dồi dào. Cả người Phương Vận lạnh run khiến hắn bừng tỉnh dậy, mờ mịt mở mắt quan sát xung quanh. Phương Vận phát hiện mình đang nằm trên một bàn đá xanh trong một con hẻm nhỏ, mắt đất thì ướt nhẹp. Hắn vội vàng vịn tường đứng lên, đồng thời cảm thấy toàn thân đau nhức.nóng hừng hực. “Ta nhớ rõ ràng thư viện bị cháy, sau đó ta nhảy lầu chạy trốn, tại sao bây giờ lại xuất hiện ở chỗ này? Đây là nơi nào?" Phương Vận nghi hoặc nghĩ thầm. Đôi mắt Phương Vận chợt phát hiện ra quần áo trên người mình cũng không đúng, sau khi cúi đầu xem liền sợ hãi cực kỳ, không ngờ trên người mình lại đang mặc áo vải thô của thời cổ đại, trên quần áo dính nước bùn và vết máu, cánh tay của mình lại còn vừa dài vừa nhỏ. Phương Vận cúi đầu nhìn xuống một vũng nước nhỏ ở bên cạnh, vũng nước phản chiếu ra gương mặt của hắn. “Đây không phải là hình dáng của mình lúc mới mười bốn, mười lăm tuổi sao?” ... Mời các bạn đón đọc Nho Đạo Chí Thánh của tác giả Vĩnh Hằng Chi Hỏa.
Nhất Đao Phách Khai Sinh Tử Lộ
Một đao bổ ra sinh tử đường, hai chân bước ra thị phi môn! Phàm nhân nắm giữ hủy thiên diệt địa Siêu Phàm súng đạn; Võ giả tu luyện tồi thành diệt quốc bí truyền võ đạo; Đó là một kẻ yếu không phải con sâu cái kiến, cường giả không phải Thượng đế thế giới. Một cái tê liệt ở giường, đầy cõi lòng oán hận không cam lòng thanh niên, như vậy vượt qua giới trùng sinh! ***   Quần tình sôi trào, người người cảm thấy bất an tình huống cấp tốc lắng xuống. Hơn mười vị chúa tể cấp bậc tồn tại nhiều hứng thú đánh giá lồng giam không gian bên trong mấy tên nhân vật, tựa hồ đang quan sát cái gì, mà chư thiên văn minh cường giả tại yên tĩnh qua đi lại lần nữa sôi trào: "Đáng chết, đáng chết a!" "Hảo hảo thẩm vấn thẩm vấn mấy người này, xem bọn hắn đến cùng biết bao nhiêu!" "Nghĩ không ra, Khởi Nguyên giới vậy mà lặng yên không tiếng động ở tại chúng ta bên người chôn xuống cái đinh, khinh người quá đáng!" ... Mời các bạn đón đọc Nhất Đao Phách Khai Sinh Tử Lộ của tác giả Dạ Dữ Tuyết.
Ngã Đích Nữ Vu Muội Muội Môn
La Đường xuyên qua đến một cái thế giới xa lạ, thành một cái trấn nhỏ lĩnh chủ. Trấn nhỏ bên cạnh trong sông chẳng những có cá tôm, còn có thủy yêu, rừng rậm chẳng những có dã thú, còn có nữ phù thủy, yêu quái, cự long. . . Cũng may còn có một ít đáng yêu nữ phù thủy, mời chào nữ phù thủy, phát triển lãnh địa, thú vị nữ phù thủy làm ruộng văn. Ma thú chà đạp, cự long gầm thét, phù thuỷ nguyền rủa, ma pháp ánh sáng sáng chói chiếu sáng kiến thức hải đăng! *** Oanh tạc sau này, La Đường trong mắt có một màn hào quang, Diarra đứng ở bên trong, chỉ là những người khác, cũng đã chết. Trong này có một ít người là bị Meve bọn họ ma pháp đánh chết, còn có một chút, là bị Diarra hút khô lực lượng, thậm chí là sinh mệnh lực của bọn họ. "Rất tốt, các ngươi cái này vu thuật ta rất thích. Bất quá bây giờ, các ngươi lực lượng vậy đã tiêu hao hết chứ ? Như vậy ngày hôm nay, thì phải ngươi là ta Vu Sư hiệp hội chôn theo!" Diarra cũng sắp giận điên lên, mấy chục người à, nàng thật vất vả hội tụ nổi lên mấy chục người, dự định từ Mê Thất rừng rậm đi ra, xông ra một phiến thiên địa. ... Mời các bạn đón đọc Ngã Đích Nữ Vu Muội Muội Môn của tác giả Cùng Tứ.
Kỳ Lân Thần Ấn
Ở địa cầu, nơi có Chân Vũ ngự trị, kiếp nạn luôn sẵn sàng xảy ra. Vũ trụ rộng lớn, bao la, có rất nhiều chủng tộc sinh sống. Những tinh vực không có điểm dừng này là mục tiêu mà rất nhiều sinh linh phấn đấu cả đời. Hãy xem cậu bé này sẽ làm gì khi dắt tay Thần thú Kỳ Lân vương, từ lục địa Di Thất cằn cỗi mà ra. Cậu ấy sẽ làm rung chuyển Chân Vũ, chiến đấu với Ma tộc, chinh phục các tinh vực và làm chủ thế giới! *** Nhìn cả người có chút rách mướp dị ma vương, Nam Cung Thích lại là khẽ mỉm cười, nói: “Đã như vậy, vậy thì mời dị ma vương các hạ, cố gắng hưởng thụ một chút, bản phủ kế tiếp cho ngươi chuẩn bị thịnh yến a!”    Nam Cung Thích tiếng nói vừa dứt, trên người tử kim ánh sáng, nhất thời đột nhiên bắn ra, tử kim ánh sáng nơi đi qua, đều là trực tiếp xuyên thủng hư không, cái kia vô biên ma khí, từ từ 1 đụng chạm, chính là bị trực tiếp đánh tan ... Mời các bạn đón đọc Kỳ Lân Thần Ấn của tác giả Lý Gia Khải Thiếu.