Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Bạch Bích Vi Hà

Tống Tích vẫn còn nhớ rõ ngày ấy, một bóng người đẹp tựa viên ngọc trai tinh khiết xuất hiện. Ngón tay hằn rõ những khớp xương của chàng chậm rãi tháo mũ xuống, lộ ra mái tóc đen nhánh. Đó là một ngày mưa, sương mù giăng kín thôn. Hàng mày của chàng xanh đen tựa núi, đôi mắt như sương vấn vương màu khói… *** Mùa mưa, mưa phùn mù mịt, sắc xuân đượm vườn. Tống Tích ngồi dưới mái hiên, hai tay ôm lấy đầu gối của mình. Nàng chán chường nhìn mưa rơi tí tách trên cành lựu mảnh mai, giọt mưa làm cong những khóm hoa son sắc, sau đó không quỹ đạo rơi xuống đất. Một bóng người ăn mặc thanh tú xuất hiện. Dáng vẻ của chàng tinh khiết như ngọc, chậm rãi bước ra khỏi màn mưa bụi. “Tiên… sinh…” Đáy mắt của Tống Tích lộ ra sự hoảng sợ. Nàng vội đứng dậy, núp đằng sau cây cột mà lén lút ló đầu nhìn ra. Ngón tay hằn rõ những khớp xương của chàng kẹp lấy vành nón tre, sau đó cởi chiếc nón đã ướt mưa xuống. Trên đầu của chàng là một búi tóc được cố định bằng trâm ngọc phỉ thuý, mái tóc đen dài bên má tuỳ ý phiêu đãng theo gió mưa. “Bùi tiên sinh, sao ngài lại tới đây?” Dưới mái hiên, Tống Kiêu vội buông dây cỏ đang bện rồi chà xát hai tay, đi ra đón chàng. Bùi Tu Vân đi tới, sau đó lấy từ trong áo choàng ra một tập giấy Tuyên Thành trắng bóc. Ngón tay của Tống Tích gãi gãi lên cây cột. Nàng vừa bất an, vừa thấp thỏm nhìn chằm chằm theo Bùi Tu Vân. Bàn tay của chàng sạch sẽ mà trắng nõn, móng tay màu hồng nhạt được cắt tỉa gọn gàng. Tập giấy Tuyên Thành trong tay chàng bị gió thổi lất phất, lộ ra một góc chữ viết đẹp đẽ. Tống Kiêu xấu hổ gãi đầu, “Là Tích Nhi nhà ta lại nghịch ngợm sao?” Chàng khẽ lắc đầu, “Vì mấy hôm trước, cơ thể của ta mắc bệnh nhẹ, đã tạm hoãn dạy học. Hôm nay chấm xong bài của nàng nên ta thuận đường đưa tới thôi.” “Nào có? Tiên sinh mắc bệnh thì cứ để Tích Nhi tới học đường [1] lấy là được, đỡ phiền tiên sinh phải đi một chuyến.” Tống Kiêu kính cẩn nhận lấy tập giấy Tuyên Thành. Sau đó, ông quay đầu, cao giọng hô một tiếng, “Tích Nhi, còn không ra chào hỏi tiên sinh!” Nghe vậy, cả người Tống Tích cứng đờ. Nàng đi ra từ sau cây cột, dáng vẻ cực kỳ không tình nguyện. “Tiên sinh…” Tống Tích ngập ngừng nói. “Gần đây cơ thể của con khoẻ không?” Đồng tử đen láy của Bùi Tu Vân gợn sóng rõ ràng. “Khoẻ… khoẻ ạ.” Tống Tích vội đáp, sắc mặt ngại ngùng. Mấy ngày trước, nàng nhất thời quá thích bài thơ cổ 《Ngồi xem Ngưu Lang Chức Nữ》 [2] nên đã chạy lên đỉnh núi để ngắm bầu trời cả một đêm. Không ngờ trời đêm mênh mông đen thui như mực, đã không trăng còn chẳng có sao, hại nàng hôm sau đã ngủ gật trong lớp. Mà Bùi tiên sinh, không những không thèm gọi nàng dậy mà chàng còn cố tình đè thấp giọng trong lúc giảng Tứ thư ngũ kinh [3] cho cả lớp. Mỗi khi nhớ lại chuyện này, Tống Tích chỉ hận không thể tát vào mặt mình. “Con bé này khoẻ như trâu ấy mà, có thể xảy ra chuyện gì chứ?” Tống Kiêu cao giọng nói. “Cha!” Tống Tích lập tức quay phắt đầu lại. Nàng cắn chặt môi, sắc mặt không vui nhìn Tống Kiêu. “Tiên sinh, ngài xem, nói nó trâu bò nó còn không thích nghe!” Tống Kiêu cười. “Khoẻ mạnh là chuyện tốt,” Bùi Tu Vân chợt cuộn chặt tay lại và che lên đôi môi tái nhợt, ho khan vài tiếng, “Khụ khụ!” “Tiên sinh, ngài không sao chứ?” Tống Kiêu lo lắng hỏi. “Không sao, bệnh cũ thôi.” Chàng xua tay, ống tay áo trống rỗng hoà vào màn mưa mờ ảo. “Sức khoẻ của ngài chưa bình phục hẳn còn phải mang bài tập cho Tích Nhi nhà ta một chuyến, hay là ngài ở lại dùng bữa với nhà ta được không?” Bàn tay thô ráp của Tống Kiêu túm chặt ống tay áo của chàng. Bùi Tu Vân nhíu mày, hơi rụt tay về một chút nhưng không cử động mạnh. “Tiên sinh, ngài đừng khách sáo như vậy. Đối với nhà ta càng không cần phải khách sáo.” Tống Kiêu lôi kéo Bùi Tu Vân vào nhà. Sắc mặt của chàng rất bất đắc dĩ, nhưng vì tay áo của mình vẫn còn trong tay người ta nên chàng cũng hết cách, đành phải nhận lời. “Tích Nhi, con chăm sóc tiên sinh đấy.” Tống Tiêu nói xong thì quay người đi vào bếp. Tống Tích đi tới bên cạnh Bùi Tu Vân. Dáng người của thiếu niên cao gầy, nàng chỉ đứng tới cằm chàng. Nàng giơ tay đặt lên dây cột áo choàng của Bùi Tu Vân, sau đó nghiêm túc cởi xuống. Hơi thở của chàng thực nhẹ, phảng phất mùi hương của hoa Phong Lan, ấm áp phủ lên mu bàn tay của nàng. “Tại sao lần trước lại ngủ gật trong lớp?” Giọng nói của chàng từ trên cao vọng xuống. Động tác trên tay Tống Tích khựng lại, “Thật ra… con đã lên núi ngắm sao một đêm. Người xưa toàn là lừa đảo, làm gì có sao Ngưu Lang Chức Nữ chứ?” Khoé miệng của Bùi Tu Vân hơi cong lên, “Người xưa không nói sai, là do đêm con lên núi gặp trời đầy mây thôi.” “Èo…” Lông mày của Tống Tích hơi cau lại, “Chẳng lẽ con phải lên núi ngắm thêm đêm nữa?” Khuôn mặt nhỏ xíu của nàng nhăn thành quả mơ khô, sắc mặt vô cùng rầu rĩ. “Lần sau vi sư dẫn con đi.” Thiếu niên cởi áo choàng dày nặng trên người xuống, lộ ra thân hình cao gầy. “Không cần, con không lên núi nữa, con nghe người giảng là đủ lắm rồi.” Sau khi nhỏ giọng lèm bèm xong, bấy giờ Tống Tích mới nhận ra nói như vậy là không tôn trọng chàng. Nàng vội che miệng, may là Bùi Tu Vân không để ý lắm. Chàng chỉ vén vạt áo qua rồi ngồi xuống chiếc ghế tre hơi ẩm. Bên ngoài, mưa phùn tầm tã. Trời đất phân giữa tầng sương mù dày đặc, những ngọn núi đằng xa vẽ nên hình cung mờ nhạt nơi chân trời thuỷ mặc. Bùi Tu Vân ngồi rất thẳng lưng, tay chàng đặt trên đầu gối, mặt hướng ra khung cảnh bên ngoài. Tống Tích ngồi đối diện chàng, hai chân đung đưa trong không trung, tay thì nghịch vạt áo của mình. Nàng lén ngẩng đầu, trộm ngắm Bùi Tu Vân mấy lần. Mà chàng lại bất động hệt như một khối thạch điêu khắc. “Tiên sinh, người không chán ạ?” Tống Tích bĩu môi. Bùi Tu Vân thu lại ánh mắt, khẽ lắc đầu. “Nhưng con thì chán muốn chết.” Tống Tích nhảy xuống ghế dựa, chạy hai bước lớn tới cạnh Bùi Tu Vân. “Sao thế?” Chàng hơi ngửa mình ra sau nhưng vẫn không tránh được nanh vuốt nhỏ của Tống Tích. “Tiên sinh, con thấy sen trong hồ Đông đã nở rồi. Người cho con đi hái sen đi mà.” Nàng túm cổ tay của Bùi Tu Vân rồi kéo ra ngoài. Bùi Tu Vân lảo đảo một cái mới đứng vững được. “Đừng kéo.” Chàng nghiêm mặt nói. Tống Tích rầu rĩ rút tay về. Nàng bước ra cửa, cầm lấy một cây dù giấy treo dưới hiên rồi căng ra trong màn mưa. “Tiên sinh, người tới đây nhanh lên!” Nàng lại muốn túm cổ tay của Bùi Tu Vân, may là chàng nhanh tay lẹ mắt, vội giấu tay mình dưới lớp áo dày rộng, không để nàng túm được. Thế là Tống Tích dứt khoát đi bên cạnh chàng, hai tay giơ cao cây dù. Cây dù của Tống Tích đung đưa theo gió, thoạt nhìn cứ như nó có thể bị thổi bay bất cứ lúc nào. “Tiên sinh, người cao quá!” Mặc dù Tống Tích đã giơ cây dù cao hết mức, nhưng cây trâm ngọc phỉ thuý của chàng vẫn đụng phải cán dù, vang lên tiếng động thanh thuý. “Ừm.” Bùi Tu Vân nâng tay cầm dù, Tống Tích cũng buông tay ra. Giữa mưa và gió, cây dù trong tay chàng vững chãi cực kỳ. Bóng người cao gầy đi vào màn mưa, lại thấy người đằng sau vẫn chưa đuổi kịp, chàng liền dừng bước, quay người vẫy tay với nàng. “Tới đây ạ.” Tống Tích vén váy lên rồi nhảy qua vũng nước, khiến vài giọt nước hắt lên vạt áo khô ráo của chàng. Tống Tích ôm lấy cánh tay của Bùi Tu Vân, cười nói: “Con biết tiên sinh tốt với con nhất mà.” “Tốt chỗ nào?” Trên đỉnh đầu vang lên giọng nói rất lạnh lùng, dường như còn mang theo một chút tức giận. “Ài, thì từ sau khi con ngủ gật ở lớp đó, con sợ bị người phạt muốn chết.   Mời các bạn đón đọc Bạch Bích Vi Hà của tác giả Nam Nguyệt Tích.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Hoàng cung cẩm tú - Văn Tình Giải Bội
Tên eBook: Hoàng cung cẩm tú (full prc, pdf, epub) Tác giả: Văn Tình Giải Bội Thể loại: Cổ đại, Ngôn tình, Văn học phương Đông   Công ty phát hành: Sách Việt   Nhà xuất bản: NXB Văn Học   Ngày xuất bản: 09/2014   Số trang: 495 trang   Kích thước: 16 x 24 cm   Giá bìa: 129.000 VNĐ   Hình thức: bìa mềm   Chủ dự án: Phi Phi Yên Vũ   Chụp pic: Gomu Gomu   Type: Viễn Ảnh, Annabelle Tran, Dandelion, Nyo   Beta: Ca Tẫn Đào Hoa   Tạo prc: Annabelle Tran   Nguồn: Hội chăm chỉ làm eBook free   Ebook: Đào Tiểu Vũ's eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Hoàng cung cẩm tú Giới thiệu: Phó gia có bốn người con gái "Cẩm Kỳ Thư Họa": Phó Tố Cầm, Phó Tắc Kỳ, Phó Nhan Thư, Phó Cẩm Họa, nhưng chỉ có Phó Cẩm Họa là thông minh nhất. Nàng vốn cho rằng cứ mặc theo dòng đời mới là thượng sách để bản thân không cần tranh giành với đời, nhưng lại bị Tế Dương Vương dùng sự vinh nhục của nhà họ Phó uy hiếp, bắt nàng tham dự vào những tranh đấu quyền mưu. Chàng nói: "Khi nào thành sự ta sẽ xây cho nàng một tòa cung điện cẩm tú, để nàng trở thành người phụ nữ tôn quý nhất thiên hạ." Mới vào cung, Phó Cẩm Họa bị bắt cóc tới biên cương đại mạc. Tế Dương Vương tôn quý vô song, Ngu tướng quân ôn tồn như ngọc, Hoàng tử địch quốc âm hiểm bá đạo, ai mới là kẻ chủ mưu phía sau, ai mới là người có trái tim chân thành? Một cuộc mưu đồ điên đảo càn khôn, nàng giúp chàng ngồi lên ngôi vị cửu ngũ chí tôn. Khi nàng quyết ý quay lưng, chàng mới cảm thấy trái tim như kim châm đau nhói, lẽ nào chàng đã yêu con cờ mà mình muốn lợi dụng? Mỹ nhân cung tâm kế, loạn thế khuynh thành lệ, số mệnh xa xôi chẳng thể nào đoán định. Nếu có thể làm lại từ đầu, điều chàng muốn là giang sơn cẩm tú hay nắm tay người đẹp đi tới tận chân trời? Mời các bạn đón đọc Hoàng cung cẩm tú của tác giả Văn Tình Giải Bội.
Thất Dạ Đàm - Thập Tứ Khuyết
Tên eBook: Thất Dạ Đàm (full prc, pdf, epub, azw3) Tác giả : Thập Tứ Khuyết Thể loại: Huyền huyễn, Lãng mạn, Ngôn tình, Văn học phương Đông   Hình thức: Bìa Mềm   Giá bìa: 70.000 ₫   Công ty phát hành: Hương Giang   Nhà xuất bản: NXB Văn Học   Trọng lượng vận chuyển: 500 g   Kích thước: 13 x 20.5 cm   Số trang: 308   Ngày xuất bản: 11/2012   Nguồn: waka.vn   Ebook: Đào Tiểu Vũ's eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Thất Dạ Đàm Giới thiệu: “Thất Dạ Đàm” nghĩa là, nói chuyện bảy đêm. Bảy đêm là bảy câu chuyện tình kỳ lạ, khắc cốt ghi tâm, đượm màu sắc liêu trai, tất cả đều là những mối tình chung thủy ngàn năm, bảy câu chuyện khác nhau được khéo léo xâu chuỗi bằng một nhân vật siêu thực, để chuyển đến bạn đọc thông điệp của tác giả: “Có lẽ, hạnh phúc cuối cùng mà chúng ta mong đợi nhất, chỉ là cùng với người mình yêu sớm sớm chiều chiều bên nhau, mãi mãi, trọn đời.” Đó là những câu chuyện tình kinh điển mà kỳ lạ, đầy xúc động và bất ngờ. Đêm thứ nhất: một chàng trai yêu sâu nặng cô em nuôi, nhưng không thể lấy nàng bởi tiểu đệ của mình cũng yêu nàng. Do luôn nghĩ đến món nợ ân tình của mẹ tiểu đệ nên chàng quyết định nhường người yêu cho em. Cô tiểu thư nhà họ Liễu không lấy được người mình yêu nên đã quyên sinh, trước cái chết của nàng, Thẩm Nhược đau đớn và uống rượu cho tới chết để được cùng nàng bầu bạn. Cho dù thời gian có trôi, hai người vẫn sớm sớm chiều chiều bên nhau tại ngôi lầu hoang vắng đó. Đêm thứ hai: câu chuyện tình của chàng Cung Thất (em trai hoàng hậu) với nàng Châu Hạnh tuy bị mù nhưng lại giỏi cầm ca, hai người vượt qua bao khó khăn để đến với nhau thì trong đêm tân hôn Châu Hạnh mất tích. Sau bảy năm, cô gái đó lại xuất hiện nhưng sự thực lại là một sát thủ xuất sắc nhất Dạ Minh bang lại có dung nhan giống như Châu Hạnh được thuê đến để đầu độc Cung Thất. Nhưng sau cô gái nảy sinh tình cảm đã không cầm lòng hạ độc thủ nên chàng đã cho cô biết sự thật rằng Châu Hạnh đã chết và mọi kế hoạch hạ thủ của cô chàng đều rõ, cô định bỏ cuộc vì cô cho rằng đôi bàn tay mình đã đẫm máu nhưng chính Cung Thất đã kéo cô ra và giúp cô làm lại cuộc đời. Đêm thứ ba: chuyện xảy ra từ thời Tây quốc, có một mỹ nhân nổi tiếng tên Đồng Đồng, hoàng tử của Thị quốc cầu hôn không thành, nước mất nhà tan cô đã tự vẫn khiến cho hoàng tử Thị quốc ngày đêm thương nhớ rồi lâm trọng bệnh. Lại nói, khi chết hồn cô không xiêu thoát nên vất vưởng chốn nhân gian để báo thù cho cha mẹ, nhưng cuối cùng cô nhận ra tình cảm chân thành mà hoàng tử Thị quốc dành cho mình, cũng như rõ được nguyên nhân tại sao khiến cô lại hành động như vậy. Cuối cùng, cô tiểu thư này đi theo Kinh Trần (đại phu) để cứu giúp những người dân nghèo. Đêm thứ tư: Một cô gái bình dân ngưỡng mộ Cửu hoàng tử (người đã dám đứng trước mặt quần thần xin xông pha sa trường khi mới lên 16). Cô dùng đôi bàn tay khéo léo độc nhất vô nhị của mình để thêu bức tranh dâng lên hoàng thượng, khi hoàng thượng hỏi “muốn ban thưởng gì?” thì cô đáp “cô muốn lấy Cửu hoàng tử”. Tần vương không đồng ý thế là cô gái về đổ bệnh rồi qua đời. Tuy đã chết nhưng hồn cô vẫn quanh quẩn bên Cửu hoàng tử, khi Cửu hoàng tử bị bệnh quá nặng, trước lúc chết chàng có ý nguyện trở về Bắc ải nơi chàng đã bao năm chinh chiến và cũng chính là trở lại để cảm ơn người con gái đã cứu mình năm đó. Lại một lần nữa cô gái cứu vị hoàng tử đó khỏi bàn tay của tử thần. Đêm thứ năm: mối tình của Chân Cơ và Trang Duy, họ vượt qua định kiến xã hội để đến với nhau nhưng trong một lần cô gái lên núi hái đay để dệt áo cho phu quân thì đã bị con hồ ly mẹ đang lúc trở dạ ăn thịt. Khi chết hồn cô gái không siêu thoát vẫn vương vấn chốn nhân gian, sau đó cô gái gặp được tiểu hồ ly, được sự giúp đỡ của Ly Hi (tiểu hồ ly) cô vẫn tiếp tục đan áo cho Trang Duy, âm thầm ngắm nhìn chàng. Một lần bảo vệ tiểu hồ ly mà hồn phách cô bị thiêu rụi trong ngọn lửa. Sau này nhờ Đào Cơ mà Chân Cơ có thể kết mối lương duyên còn dang dở với Trang Duy. Đêm thứ sáu và Đêm thứ bảy tác giả dần dần tháo gỡ những nút thắt của câu chuyện. Thực ra, bảy câu chuyện tình lãng mạn này tưởng chừng không hề liên quan tới nhau nhưng cuối cùng nó đều liên quan đến một nhân vật Đào Cơ – cô gái đã đứng dưới gốc cây đào chờ đợi chàng trai có tên Phương Chung đã rất rất lâu... Để có thể tiếp tục tồn tại Đào Cơ đã đến rất nhiều nơi, từ tư gia của Liễu Tịch, Chân Cơ, Tần Nhiễm, Đồng Đồng, Cung Thất. Vì ở đó có tình cảm sâu nặng nhất, chân thành nhất, có những mối tương tư khắc cốt ghi tâm nhất của con người. Cô hút lấy những tình cảm, tương tư đó của họ cuối cùng thành linh khí. Chính vì vậy Đào Cơ mới có thể tồn tại suốt gần một ngàn năm, còn hiện tại cô là Thập Tứ Khuyết và đang tường thuật lại bảy mối tình khắc cốt ghi tâm mà cô đã chứng kiến suốt bảy đêm, chính cô cũng đang kiếm tìm, đợi chờ Phương Chung trong vòng xoáy luân hồi. Mời các bạn đón đọc Thất Dạ Đàm của tác giả Thập Tứ Khuyết.
Hỗn Tại Tam Quốc Làm Quân Phiệt - Tịch Mịch Kiếm Khách
Tác giả: Tịch Mịch Kiếm Khách Nguồn: 4vn.eu, vip.vandan.vn Thể loại: Xuyên không, Lịch sử, Quân sự, Kiếm hiệp, Văn học phương Đông Ebook: Kayako Saeki   Lời nói đầu:   Đây là bản mình làm lại, khi bắt đầu đọc bản ebook Wezneither thì ngôn từ dịch ra vẫn còn nhiều hạt sạt, đọc khó hiểu làm mình khó chịu, mặc dù đã lâu rồi nhưng mình quyết định làm lại ebook sưu tầm của bên e4vn, và các nguồn khác, có vài chục chương của Wezneither, còn lại của các dịch giả khác.   Giới thiệu:   Nhân vật chính có tên là Mã Dược, trên đường đi du lịch Tây tạng thì bị trở về thời Tam Quốc. Tại đây hắn muốn gia nhập quan quân nhưng lại trở thành một tên giặc Hoàng cân bị sĩ phu thiên hạ phỉ nhổ. Để tồn tại hắn tự kiến tạo cho mình một chi kỵ binh hổ lang chi sư để chinh chiên thiên hạ, chiếm đất công thành.
Hậu cung Chân Hoàn truyện - Lưu Liễm Tử
Tên ebook: Hậu cung Chân Hoàn truyện (full prc, pdf, epub) Tác giả: Lưu Liễm Tử Thể loại: Cổ trang, Tình cảm, Văn học phương Đông Tên Online: Hậu cung chân huyen truyện Dịch giả: Hồ Thanh Ái Kích thước: 14.5 x 20.5 cm Số trang: 496 Ngày xuất bản: 03/2014 Giá bìa: 119.000 ₫ Công ty phát hành: Đinh Tị Nhà xuất bản: NXB Văn Học Chụp pic: sundaefruit Type: undead_nd, intheend, sagelc91, rainydaysdiary Beta: Jaejoong Tạo prc: Dâu Lê Nguồn: luv-ebook.com,  olasontrang.wordpress.com​ Ebook:  http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Hậu cung Chân Hoàn truyện - Lưu Liễm Tử     Giới thiệu:   Hậu Cung Chân Hoàn Truyện xoay quanh những đấu đá của các phi tần nơi hậu cung. Chân Hoàn là một thiếu nữ tài sắc vẹn toàn nên được Hoàng thượng nhất mực yêu mến. Cũng vì thế, cô trở thành cái gai trong mắt Hoàng hậu. Tuy nhiên, bằng sự thông minh của mình, Chân Hoàn đã vượt qua mọi trò hãm hại của Hoàng hậu và dần khẳng định quyền lực của mình chốn hậu cung.   Nếu không có tình yêu, sủng hạnh của đế vương cũng chẳng bền hơn giấy mỏng là bao. Nhưng tình yêu của bậc đế vương là thứ hiếm hoi nhất, thiếu thốn nhất trong hậu cung rộng lớn. Nữ nhân trong cung sẵn sàng vì địa vị, vinh hoa, ân sủng đi lấy lòng Hoàng đế, nhưng vì tình yêu thì... có ai nghe nói đến hay chưa...?   Tác giả Lưu Liễm Tử:   Tên thật: Ngô Tuyết Lam   Người Hồ Châu, Chiết Giang.   Sinh năm: 1984   Nghề nghiệp: giáo viên, tác giả văn học mạng.    Cuối năm 2005 bắt đầu sự nghiệp viết văn với một số tiểu thuyết và tản văn được đăng trên các tạp chí lớn.   Tháng 2 năm 2007, 3 tập đầu của bộ tiểu thuyết Hậu cung Chân Hoàn truyện được nhà xuất bản Văn nghệ Hoa Sơn chính thức xuất bản. Bộ tiểu thuyết đã thu hút được sự chú ý của rất nhiều cơ quan truyền thông trong nước.   Các tác phẩm đã xuất bản của Tủ sách Văn học Amun:   - Trọng Tử - tải eBook   - Mệnh phượng hoàng - tải eBook   - Thâu thiên cung (Minh tướng quân hệ liệt) - tải eBook   - Phá Lãng trùy (Minh tướng Quân hệ liệt) - tải eBook   - Thiết Hồn ảnh (Minh tướng quân hệ liệt) - tải eBook … Mời các bạn đón đọc Hậu Cung Chân Hoàn truyện của tác giả Lưu Liễm Tử.