Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tổng Giám Đốc Rất Sủng Cục Cưng Bé Nhỏ - Vũ Cô Nương

Bọn họ, ngay từ khi bắt đầu vốn là anh em yêu thương thân thiết trong mắt mọi người, thấu hiểu lẫn nhau, lại cùng có bí mật không thể lộ ra trước người khác. Bọn họ, bởi vì tình yêu mà đến gần nhau, nhưng cũng bởi vì thù hận mà tách rời. . . .  *** "Tôi muốn so đo đó, như thế nào? Cô coi như là con cháu, quy tắc của nhà chúng tôi cô có quyền khoa tay múa chân sao? Tôi thấy tốt nhất là cô từ đâu chạy đến thì về chỗ đó đi, đừng cho tôi thấy mặt cô!" Lời nói bắt bẻ của Lạc Văn Huy khiến Bùi Nhã Phi nhất thời không đất dung thân. Cô còn có thể nói gì, rõ ràng người ta đã nói không muốn gặp cô rồi. Vì vậy Bùi Nhã Phi nhón chân lên từ từ trở về bên cạnh Lạc Thiểu Trạch, cố gắng cầu viện anh. Mắt thấy cánh tay của Bùi Nhã Phi sắp khoác vào cánh tay của con trai mình, Khương Ngọc Trân một phát bắt được con trai mình kéo đến bên cạnh mình, nghễnh đầu ra uy với Bùi Nhã Phi. Lạc Thiểu Trạch đứng ở bên cạnh lại không thể nói gì, vì vậy nhất thời Bùi Nhã Phi bị cô lập. "Thiểu Trạch, anh mặc kệ em như vậy sao, nhanh nói chuyện giúp em đi. . . . . ." Bùi Nhã Phi vừa lắc lắc thân thể làm nũng, vừa nháy mắt phóng điện với Lạc Thiểu Trạch. Nhưng, tất cả hành động bị Lạc Văn Huy thu hết vào trong mắt. "Cô không cần ở chỗ này mê hoặc con tôi, ban đầu chính là cô hại Thiểu Trạch thành cái bộ dạng kia, hôm nay cô lại tới đây dây dưa, đến tột cùng cô muốn làm gì? Có phải cô muốn hại Thiểu Trạch thảm hơn nữa cô mới chết tâm!" Lời nói Lạc Văn Huy, Bùi Nhã Phi không thể không để ở trong lòng. Lúc đầu cô đã tưởng tượng qua tình cảnh gặp ba của Thiểu Trạch, nhưng khi đó ít nhất cô còn ôm lấy một đường hi vọng với Lạc Thiểu Trạch, nhưng bây giờ nhìn lại, thì ra những thứ lệ thuộc kia cũng đã trở thành một yêu cầu xa vời. Lạc Thiểu Trạch cứ đứng nghiêm ở bên cạnh mẹ mình như vậy, không có ý muốn giúp đỡ cô. Nhưng mà, Bùi Nhã d.d;lq;d Phi sẽ không khuất phục, thật vất vả cô mới có được những thứ này, không thể nào bởi vì mấy câu không xuôi tai mà từ bỏ những thứ này đi, thứ cô muốn, vẫn chưa hoàn toàn lấy được. Bản thân Bùi Nhã Phi vẫn hiểu, cô biết, khi cô cùng người già trong nhà này tranh chấp, mình sẽ không thắng được, không bằng nghĩ thoáng nhịn xuống, chờ cơ hội tốt lại nói. Vì vậy, dưới con mắt mọi người, Bùi Nhã Phi cầm tất cả bao lớn bao nhỏ hàng hóa mua được đi về phía cầu thang, ngay cả chào hỏi cũng không có. Lần này, Lạc Văn Huy tức giận hoàn toàn. Ông thở phì phò đi tới trước mặt Lạc Thiểu Trạch, chỉ bóng lưng Bùi Nhã Phi trên cầu thang nói, "Lạc Thiểu Trạch, người phụ nữ này ba không thừa nhận, con từ nơi nào có được thì kéo về chỗ đó ngay, không cho cô ta ở lại Lạc gia. Còn nữa, tìm Lạc Mật Mật trở về nhanh lên. Ba muốn thấy Mật Mật." Đứng ở khúc quanh lầu, Bùi Nhã Phi nghe thấy rõ ràng. Đúng vậy, cô không được các người chào đón, nhưng các người đã cho cô cơ hội sống chung không? Bất kể là Lạc Thiểu Trạch hay là hai người già này, đến cuối cùng tất cả đều nghĩ tới Lạc Mật Mật, Lạc Mật Mật tựa như một con con ruồi, mỗi một lần xuất hiện lại gây uy hiếp với cô. Tốt, nếu là như vậy, tôi giúp các người đi tìm Lạc Mật Mật, nhưng từ này về sau, cô ta cũng đừng mơ tưởng trở về nữa. Bùi Nhã Phi để bao xuống, giơ tay cầm túi xách cùng chìa khóa xe lao xuống lầu, đi thẳng ra ngoài cửa, căn bản không có để ý tới người trong nhà. Lạc Thiểu Trạch ngồi ở bên cạnh bàn ăn thấy Bùi Nhã Phi, tiến lên giữ cô lại, "Nhã Phi, cô đi đâu vậy?" "Ai cần anh lo." Bùi Nhã Phi nhìn cũng không nhìn Lạc Thiểu Trạch, mắt trợn trắng lên nhìn về phía cha chồng ngồi trong phòng khách, "Nếu trong nhà này đã không chứa em, vậy còn không cho phép em đi ra ngoài than vãn sao? Chuyện cười!" Lời này rõ ràng là nói cho Lạc Văn Huy cùng Khương Ngọc Trân nghe, trong lòng hai người biết rất rõ ràng. Vì vậy, trợn mắt nhìn thẳng vào cô, Bùi Nhã Phi đường hoàng sải bước đi ra biệt thự. Ở trong mắt của Bùi Nhã Phi, những người già này đáng tôn trọng thì mới đi tôn trọng, nếu bọn họ không thích cô, vậy cô cũng không phí hơi sức để ý bọn họ. Cho nên, bây giờ Bùi Nhã Phi căn bản không để bọn họ ở trong mắt. Bùi Nhã Phi đi tới bên cạnh xe Audi, tiện tay mở khóa xe ngồi xuống. Sau đó, cầm điện thoại gọi Thuộc Oái Nương, "Này, Thuộc tổng, các người ở nơi nào?" "Cô có chuyện gì sao?" Giọng nói bên kia điện thoại vô cùng lạnh nhạt. "À, tôi muốn hỏi một chút Lạc Mật Mật ở chỗ của bà sao? Bà chuẩn bị làm gì?" Thuộc Oái Nương cười lạnh, "Dĩ nhiên ở chỗ của tôi, tôi đang làm tốt bổn phận của tôi." "Nhưng . . . . . Không được, tôi muốn gặp bà một lần, bà ở đâu? Tôi đi tìm bà." Thuộc Oái Nương cũng không nói lời nào, im lặng không lên tiếng đứng ở nơi đó. Nhưng, trước khi cúp điện thoại, Bùi Nhã Phi nghe được âm thanh quảng cáo trong đại sảnh bệnh viện. "Muốn lừa gạt tôi sao? Không dễ dàng như vậy. Bây giờ bà muốn thoát khỏi bàn tay của tôi sao, tựa hồ có chút có chút tự đắc rồi." Khóe miệng Bùi Nhã Phi nhấc lên một nụ cười tà ác, khởi động xe xông ra ngoài. Xe Audi chạy nhanh trên đường cao tốc, tựa như một con mãng xà không chút kiêng kỵ, không ngừng luồn lách, không cho người chung quanh thời gian phản ứng, cứ như vậy điên cuồng chạy trên đường. Rất nhanh, Bùi Nhã Phi đã đến cửa bệnh viện. Xuống xe, đã là ban đêm, nói vậy lúc này rất nhiều người đã tan việc hoặc là đi ăn cơm tối, một mình Bùi Nhã Phi vẫn muốn đến phòng bệnh thử vận khí, xem có thể nhìn thấy người mình cần tìm hay không. Đi tới đại sảnh bệnh viện, quả thật người rất thưa thớt, nhưng trước sảnh còn có một y tá xinh đẹp đang bận rộn, vì vậy, Bùi Nhã Phi mỉm cười đi đến. "Cô y tá, xin chào, xin hỏi ở nơi này có phải có một bệnh nhân tên là Lạc Mật Mật hay không, là vì sanh non." Cô y tá mặt đầy nụ cười, cung kính đáp trả cũng bắt đầu kiểm tra ghi chép. Bùi Nhã Phi cũng rất có kiên nhẫn chờ đợi. Nhưng, lúc này, một giọng nói phụ nữ từ sau lưng Bùi Nhã Phi truyền đến. "Bùi Nhã Phi, tại sao cô ở chỗ này? Tại sao cô tìm được nơi này?" Nghe giọng nói này, Bùi Nhã Phi đầu tiên là sửng sốt, nhưng rất nhanh liền khôi phục nụ cười, từ từ quay người lại nhìn Thuộc Oái Nương đang xách theo nước nóng cùng thức ăn. "Ha ha, tôi muốn tìm các người quả thật không dễ dàng." Bùi Nhã Phi nhìn đồ trong tay Thuộc Oái Nương, không khỏi nhếch cái miệng nhỏ nhắn lên, "Ơ, có tiền như vậy còn để cho con gái bà ăn thứ đồ ăn này, hơn nữa điều kiện bệnh viện này cũng không khỏi. . . . . ." Bùi Nhã Phi giương mắt nhìn chung quanh một chút, tất cả thiết bị được treo cũng mang hơi thở cũ kỹ, loại bệnh viện này cũng không có cấp bậc gì, nhiều lắm chính là một bệnh viện quận tiêu chuẩn. Nhưng, cô không hiểu. Thuộc Oái Nương mang Lạc Mật Mật tới nơi này, nguyên nhân chủ yếu nhất là không cho người khác tra ra nơi này, hơn nữa bác sĩ phụ khoa nơi này là người quen của bà, tay nghề còn là hạng nhất. Muốn Lạc Mật Mật an toàn cùng người Lạc gia không thể tìm được, nơi này là một chỗ tốt vô cùng. Nhưng cuối cùng vẫn khiến Bùi Nhã Phi tìm được, cái người mà Thuộc Oái Nương cùng Lạc Mật Mật không muốn gặp nhất. "Cô có chuyện gì sao?" Thuộc Oái Nương cũng không nghĩ trả lời vấn đề của Bùi Nhã Phi, sau khi hít sâu một hơi không chút để ý hỏi. Bùi Nhã Phi sửa sang lại áo khoác của mình, nói lưu loát, "Tôi tới để gặp Lạc Mật Mật, chắc bà sẽ không nói cô ta không ở nơi này đi?" "Cô có lòng tốt đến gặp Mật Mật sao? Thôi đi, thu hồi giả mù sa mưa của cô đi, chúng tôi không cần!" Nhìn cách Thuộc Oái Nương xem thường Bùi Nhã Phi, ngược lại cô nở nụ cười thật tươi, "Chúng tôi? Ý của bà là bà đã xác nhận cô ta chính là con gái của bà rồi hả ?" "Lời này của cô có ý gì? Cô nên trở về đi thôi, nơi này không hoan nghênh cô." Thuộc Oái Nương rất là chán ghét trừng mắt với Bùi Nhã Phi. Nhưng Bùi Nhã Phi cũng không thèm để ý, "Bà kêu tôi đi tôi liền đi sao, tôi còn muốn đi gặp Lạc Mật Mật, đã đến nơi này một chuyến cũng không thể không có chút ích lợi gì đúng không?" Nói xong, Bùi Nhã Phi đi tới cầu thang. Thuộc Oái Nương làm sao để cho cô tùy ý muốn làm cái gì thì làm cái đó, bà bước nhanh đuổi theo Bùi Nhã Phi, dùng sức kéo bả vai Bùi Nhã Phi, không chút khách khí nói, "Cô đi làm cái gì? Chẳng lẽ còn muốn kích thích con tôi hay sao? Trước kia tôi không biết Mật Mật là của con gái của tôi, cho nên rất nhiều chuyện cũng do cô làm xằng làm bậy, nhưng hiện tại, Mật Mật là con gái của tôi, tôi không cho phép cô làm chuyện không tốt đối với nó nữa!" Bùi Nhã Phi cười lạnh, "Bà hung dữ làm gì, trước kia cũng chưa từng thấy bà khẩn trương như vậy nha, chẳng lẽ mấy ngày Lạc Mật Mật đã thu phục bà rồi sao?" "Hồ đồ, đó là con gái của tôi, cô nói chuyện có thể bình thường một chút hay không, còn nữa, chuyện đứa cháu của tôi, tôi sẽ không bỏ qua cho cô, cô chờ đó cho tôi." Giọng nói của Thuộc Oái Nương càng lúc càng lớn, cũng càng ngày càng tức giận, "Đến tột cùng cô muốn làm gì?" "Tôi tới kiểm tra công việc, xem bà có khống chế tốt Lạc Mật Mật hay không, đừng có không chú ý mà để cô ta chạy trốn. Nếu là như vậy, còn không bằng tự tôi đi ‘ chăm sóc ’ cô ta. Bà nói coi, đúng không?" Bùi Nhã Phi lạnh lùng liếc mắt nhìn, cười lạnh đi tới cầu thang. Thuộc Oái Nương dĩ nhiên sẽ không vì vậy bỏ qua, chạy chậm tiến lên, tiếp tục cùng cô lý luận. Thế nhưng tất cả đều bị Lạc Mật Mật núp ở đầu hành lang nghe thấy rất rõ ràng. Rốt cuộc cũng biết con của mình là bị người nào hại chết, bây giờ trong lồng ngực Lạc Mật Mật giống như là dấy lên ngọn lửa vạn trượng, không cách nào nhịn được. Nhưng, bây giờ thân thể Lạc Mật Mật còn suy yếu vô cùng, đứng ở góc tường cũng phải dùng sức dựa mới có thể chống đỡ nổi thân thể, bây giờ coi như cô liều mạng đi ra, đoán chừng cũng sẽ không có tác dụng gì. "Đến tột cùng cô muốn làm gì, tôi sẽ không để cho cô tổn thương Mật Mật nữa!" Thuộc Oái Nương ngăn cản Bùi Nhã Phi, tức giận nói. Ngược lại Bùi Nhã d.;d;l;qd Phi rất là bình tĩnh, đưa tay sửa sang lại túi xách, mặt mày vừa nhấc, rất là khó chịu, "Bà nói tôi sẽ làm gì, bà không quản được, tôi liền thay bà tới trông nom. Để cho bà ở chỗ này sớm muộn cũng sẽ gieo họa, cho nên, tôi có thể giúp bà chăm sóc cô ta." Những thứ này cũng bị Lạc Mật Mật nghe được rất rõ ràng. Bây giờ bộ dạng mình như vậy, giống như là miếng thịt trên tấm thớt mặc người chém giết. Thay vì ở chỗ này chờ người khác tới "Dọn dẹp", còn không bằng mình đi trước thì tốt hơn. Lạc Mật Mật dùng sức di chuyển bước chân của mình, từng bước đi tới cửa sau, vừa mở cửa sau, gió lạnh xông tới mặt. Nhưng Lạc Mật Mật sao có thể quản được nhiều như vậy, chuyển bước chân của mình bước nhanh đi về phía trước. Trong đêm đen tràn đầy tiếng động sợ hãi, khắp nơi vang lên tiết tấu khẩn trương. Lạc Mật Mật ôm bụng khó chịu không thôi, nhưng vẫn không thể dừng bước chân của mình lại, rốt cuộc chạy ra khỏi đại viện bệnh viện, đi tới ngã tư đường đen ngòm, nhưng không thấy một chiếc xe nào. Lúc này Lạc Mật Mật hy vọng dường nào có người có thể cứu mình. Cô phải về Lạc gia, muốn gặp cha mẹ, muốn gặp Lạc Thiểu Trạch ngày đêm cô thương nhớ. Mấy ngày nay không thấy anh, cũng không biết anh đang làm những gì. Bây giờ không có điện thoại di động, trên tay cũng không có một phân tiền, hơn nữa thân thể suy yếu, Lạc Mật Mật cảm giác mình kêu trời trời không lên tiếng kêu đất dất không đáp lại. Chợt, trong bóng đêm rốt cuộc xuất hiện ánh đèn một chiếc xe hơi, từ nơi xa nhanh chóng mà đến. Trong lòng Lạc Mật Mật thật là hưng phấn không thôi, thò đầu ra liên tiếp khoát tay. Mắt thấy xe hơi dần dần đến gần, lòng của Lạc Mật Mật cũng khẩn trương theo. Rốt cuộc có thể tìm được xe đến Lạc gia rồi. Nhưng, ở ngã tư đường này, đèn đỏ hiện lên, xe hơi màu đen cách mười mét ở phía xa lặng lẽ dừng lại. Trong lòng Lạc Mật Mật đang rất khẩn trương, nhưng, trong lúc vội vàng, Lạc Mật Mật không khỏi nhìn kỹ lại, người trong xe hình như rất quen thuộc. Người trong xe là một phụ nữ xinh đẹp, bóng dáng ấy từ từ hiện rõ ra trong mắt Lạc Mật Mật, Lạc Mật Mật không khỏi kinh ngạc. Là Bùi Nhã Phi. Khuôn mặt thon dài ở trong bóng tối được ánh đèn hắc lên càng tăng nét quyến rũ, nhưng ánh mắt của cô ta cũng trở nên cứng rắn, ánh sáng lạnh lùng thẳng tắp bắn về phía Lạc Mật Mật. Vẻ sát khí này Lạc Mật Mật chưa từng thấy qua, nhưng lần này lại hoàn toàn đánh sụp mọi hi vọng của Lạc Mật Mật. Cả người Lạc Mật Mật tràn đầy lạnh lẽo, không kịp phản ứng, đèn xanh sáng lên, xe hơi màu đen đối diện liền đạp chân ga vọt lên. Tất cả xảy ra trước mắt, Lạc Mật Mật bị hù dọa trở nên bối rối, trong đầu trống rỗng, dưới chân giống như đổ cát vào, muốn nâng nhưng bất động. Gió lạnh theo xe hơi vù vù xông tới mặt, Lạc Mật Mật trừng to mắt nhìn đèn xe không ngừng lái tới, cái gì cũng không nghĩ ra được, mắt thấy xe hơi sắp đụng vào mình, chỉ nghe được một tiếng vang thật lớn, thân thể của cô bị người khác kéo đến trên cỏ. Khi Lạc Mật Mật mở mắt, định thần lại, tất cả trước mắt là cô choáng váng mắt. Chỉ thấy một chiếc xe BMW màu trắng vọt tới buồng lái xe Audi, đập vào thật sâu, hai chiếc xe kịch liệt đụng vào nhau. Mà người trong buồng lái đều bỏ mạng tại chỗ. Bùi Nhã Phi chết rồi, từ kính thủy tinh bể tan tành nhìn vào, cô ta bị nghiền nát, máu chảy thành sông. Nhưng người trong xe thể thao màu trắng là ai? Lạc Mật Mật trợn to hai mắt, nhìn người đàn ông đang hoảng sợ bên cạnh, là Lạc Thiểu Trạch. Không biết từ lúc nào xuất hiện ở nơi này. Nhưng, Lạc Mật Mật không kịp hỏi anh, từ từ đứng lên nhìn về phía trong xe, bởi vì có một cảm giác chẳng lành ập vào lòng, cô chậm rãi tới gần người phụ nữ gục trên tay lái. "Mẹ, mẹ. . . . . . Là người sao?" Lạc Mật Mật đi lại gần, khi thấy gò má Thuộc Oái Nương đầy máu thì nhất thời tim cô như chết lặng. "Sẽ không, mẹ, làm sao người lại ở chỗ này? Sẽ không!" Lạc Mật Mật tê tâm liệt phế kêu gào, không tin tất cả trước mắt, lại càng không hiểu tại sao tất cả mọi chuyện tới nhanh như vậy biến mất nhanh như vậy. Thuộc Oái Nương vì cứu Lạc Mật Mật mà đồng quy vu tận cùng Bùi Nhã Phi. Cái hiện thực này xuất hiện trong thế giới cô vô cùng đột ngột. Cô không muốn gặp lại hai người kia, nhưng không nghĩ họ sẽ chết như vậy. Tất cả tất cả tới vô cùng đột nhiên, biến mất quá mức nhanh chóng. Lạc Thiểu Trạch bước nhanh tới bên cạnh Lạc Mật Mật, một tay kéo cô vào trong ngực. Anh không cho phép cô đến gần xe hơi nữa, không cho phép cô bị thương tổn nữa. "Tại sao? Tại sao mẹ phải như vậy nha, mẹ? Con còn không kịp trò chuyện với mẹ mà, con còn chưa cho mẹ cơ hội bồi thường cho con, con còn chưa nói lời xin lỗi với mẹ! Mẹ không thể như vậy, không thể như vậy." Lạc Mật Mật cong người không ngừng kêu khóc, Lạc Thiểu Trạch chỉ có thể dùng sức bắt lấy cô không để cho cô mất thăng bằng. Nhưng, ở trong mắt Lạc Thiểu Trạch, nước mắt đã sớm không nghe sai bảo ào ào chảy xuống. Mercedes màu đen đã nát không chịu nổi, nhưng Lạc Thiểu Trạch vẫn không nhịn được liếc mắt nhìn bóng lưng Bùi Nhã Phi. Người đó đã từng là người phụ nữ mà anh cực kỳ quan tâm, hôm nay cứ như vậy mà đi, mà anh lại không thể tiến lên liếc mắt nhìn lần cuối, đối với Lạc Thiểu Trạch mà nói, là một việc buồn cười mà bi thương. Bất kể từng làm qua những thứ gì, ở trước mặt sinh mệnh, nhưng tựa hồ mọi chuyện cũng không nên nghiêm trọng như vậy. Ông trời xử phạt vô cùng nghiêm minh, cũng không cho cơ hội cho những người biết sai muốn sửa lại, chuyện như vậy làm cho người ta không biết làm sao, lại làm cho người ta bi thương. Khi xe cảnh sát xuất hiện, Lạc Thiểu Trạch đã xử lý tốt tất cả trước mắt, quay đầu lại nhìn Lạc Mật Mật thì cả người Lạc Mật Mật đã ngớ ngẩn ra. Ngồi ở bên lề đường không d;d;l[qd nói tiếng nào, một tia phản ứng cũng không có. Từ đó về sau, Lạc Thiểu Trạch một tấc cũng không rời chăm sóc Lạc Mật Mật. Dù sao đã trải qua quá nhiều chuyện, đối với một cô gái mới hai mươi tuổi mà nói, ý nghĩa của sinh mạng vô cùng nặng nề. Cũng bởi vì chuyện này, Lạc Mật Mật hoàn toàn trầm lặng, cả ngày đăm đăm nhìn ngoài cửa sổ, bất kể người nào đến gần cô, cô đều không nói câu nào. Thật ra thì, từ đầu tới cuối Lạc Thiểu Trạch vẫn luôn dõi theo mọi hành động của Bùi Nhã Phi. Anh kêu Mạc Triết Hiên âm thầm điều tra, đã sớm biết rõ mánh khóe của Bùi Nhã Phi. Đêm đó, khi anh thấy Bùi Nhã Phi tức giận rời khỏi, liền lái xe bám theo. Cuối cùng, không nghĩ tới anh vẫn tới chậm một bước, Lạc Mật Mật đã sớm trốn khỏi bệnh viện. Vì vậy anh điên cuồng chạy đi tìm kiếm, trong gió lạnh tìm kiếm bóng dáng Lạc Mật Mật. Bất kể như thế nào, mất đi đứa bé đã làm trái tim anh đau đớn tột cùng, nếu như mất đi Lạc Mật Mật lần nữa, Lạc Thiểu Trạch sẽ buông tha sinh mạng đi theo cô. May mắn thay, trời cao còn mở mắt. Lúc Lạc Mật Mật cực kỳ nguy hiểm, Lạc Thiểu Trạch kịp vọt tới bên cạnh Lạc Mật Mật, ôm cô thật chặt vào trong ngực, tránh thoát một kiếp này. Thật ra thì, người lớn Lạc gia cũng không phải không thông tình đạt lý. Khi Lạc Thiểu Trạch thẳng thắn cùng hai người lớn, hai người rất nhanh liền quẹo qua ngõ rẽ, đồng ý cho Lạc Thiểu Trạch ở chung một chỗ với Lạc Mật Mật. Nhưng, Lạc Mật Mật vẫn không chịu nói lời nào làm mọi người rất đau lòng. Điều làm Lạc Thiểu Trạch không có nghĩ tới nhất, anh cứ tưởng thái độ của ba mẹ là trở ngại lớn nhất, kết quả lại là đơn giản nhất. Anh cho rằng Bùi Nhã Phi chỉ là nhạc đệm nhỏ nhoi, kết quả lại thành trở ngại lớn nhất. Mọi chuyện trên đời này chính là trêu cợt người như vậy, để cho ngươi không hiểu nổi, đoán không ra. Sau cùng Lạc Thiểu Trạch đưa Lạc Mật Mật đến nước Pháp, vì cho Lạc Mật Mật thay đổi hoàn cảnh, cũng vì phần hạnh phúc xa xôi này có thể tới gần hơn một chút. Mời các bạn đón đọc Tổng Giám Đốc Rất Sủng Cục Cưng Bé Nhỏ của tác giả Vũ Cô Nương.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Thái Tử Phi thăng chức ký Tập 1 - Tiên Chanh
  AudioBook Thái Tử Phi thăng chức ký Giả sử bạn là một chàng trai, một chàng trai rất bình thường thôi. Nhưng đến một ngày đẹp trời, không hiểu vì lý do gì mà bạn lại được du lịch đến địa phủ. Thần kì hơn, bạn vinh dự được hẳn Ti Mệnh Tinh Quân “cướp ngục”, đồng thời cho bạn một thân xác mới xem như trả ơn cho một việc nào đó mà bạn đã giúp từ đời thủa nào rồi! Thế là đùng một cái, bạn - một linh hồn “đàn ông” trong hai mươi mấy năm trời - trở thành một cô gái, mà lại còn là một phụ nữ đã có chồng, một Thái tử phi chính hiệu. Chỗ trước đây bằng phẳng đầy nam tính thì nay lại nhô ra thể hiện vẻ hấp dẫn nữ tính, cái gì trước đây hiển nhiên có bây giờ lại biến mất… Ôi, chuyện quái gì thế này????? Ai mà chẳng biết Thái tử Phi là nghề khó làm nhất trên đời: Thứ nhất, con đường thăng quan tiến chức không lấy gì làm tốt đẹp. Từ Thái Tử Phi, lên Hoàng Hậu, rồi lên Thái Hậu, đúng là khó chẳng khác gì lên trời! Bạn đã bao giờ thấy một thái tử phi chịu đựng được cho đến lúc lên ngôi thái hậu chưa? Thứ hai, lao động không có bảo đảm, bảo hiểm thất nghiệp, bảo hiểm lúc về hưu, bảo hiểm ốm đau lẫn các loại tích lũy khác đều không có, lúc nào cũng có thể bị thôi việc, hơn nữa còn không cho tìm việc khác. Thứ ba, tính chất công việc nguy hiểm, bất kỳ lúc nào cũng có khả năng mất mạng. Nếu thái tử không được làm hoàng đế, thái tử phi đương nhiên cũng chịu phận đen theo thái tử; nếu thái tử lên làm hoàng đế, vậy thì lại càng phải chú ý đề phòng với sự rủi ro của chính mình. Thứ tư, đây lại là công việc có tính chất kiêm nhiệm, tuy cường độ lao động không lớn lắm, nhưng đối tượng phục vụ thì... Haizz! Tóm lại, cái việc làm Thái tử Phi này thực sự không phải loại nghề nghiệp tốt đẹp gì, không tiền đồ, áp lực lớn, cạnh tranh khốc liệt... Điểm tốt duy nhất có lẽ chỉ là môi trường làm việc tốt, đến đâu cũng có thể dưỡng mắt bằng vô số người đẹp. Mời các bạn đón đọc Thái Tử Phi thăng chức ký của tác giả Tiên Chanh.
Tuyệt Sắc Khuynh Thành - Phi Yên
Sách Nói Tuyệt Sắc Khuynh Thành   Tên ebook: Tuyệt Sắc Khuynh Thành Tác giả: Phi Yên Thể loại: Lãng mạn, Ngôn tình, Văn học phương Đông Dịch giả: Cẩm Ninh (Jini) Số trang: 544 Kích thước: 16 x 24 cm Ngày xuất bản: 31-08-2012 Giá bìa: 119.000 VNĐ Công ty phát hành: Quảng Văn Nhà xuất bản: NXB Văn Học Chụp và tách pic: Mira Gem Type: Vu Dinh, Lizzy FtKat, Van Do, Hoàng Hạnh Phan, Minh Tran Beta : Tiểu Phương Phương Làm ebook: Dâu Lê Nguồn: luv-ebook.com Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Bìa sách Tuyệt Sắc Khuynh Thành - Phi Yên   Giới thiệu:   Tuyệt Sắc Khuynh Thành là một câu chuyện giàu tình tiết hấp dẫn, với những diễn biến nội tâm phong phú và một giọng văn giàu xúc cảm. Giọng văn của Phi Yên có lúc nhẹ nhàng sâu lắng, lúc thấm đẫm bi thương. Những đoạn xuất sắc nhất của Phi Yên là những đoạn miêu tả nội tâm nhân vật, có thể thấy tác giả đã dồn rất nhiều tâm huyết cũng như tình cảm của bản thân vào từng câu chữ. Vì vậy khi đọc văn của Phi Yên người ta rất dễ dàng đồng cảm.   Điểm thành công nhất của Phi Yên là đã xây dựng được những nhân vật vô cùng hấp dẫn, có một đời sống nội tâm rõ nét và nổi bật. Đọc Tuyệt Sắc Khuynh Thành có thể thấy tình cảm sâu sắc của tác giả dành cho những số phận éo le đặc biệt là số phận của những người phụ nữ. Như một ý trong tác phẩm chị đã viết: Đứng trước những người đàn ông, xét cho đến cùng phụ nữ luôn là phái yếu, rất dễ dàng bị tổn thương, nhưng đứng trước xã hội, đứng trước cuộc đời, họ lại phải chịu những gánh nặng trách nhiệm ngang bằng thậm chí có khi còn lớn hơn của nam giới.     Với Lục Vị Hy – cô tiếp viên của hộp đêm Tuyệt Sắc Khuynh Thành, cuộc sống chỉ gồm ba phần: Một phần ba thời gian chịu sự sỉ nhục, một phần ba thời gian chờ đợi sự sỉ nhục, một phần ba còn lại dùng để hóa giải những tổn thương do sỉ nhục gây ra.   Năm cô hai mươi mốt tuổi, bàn tay số phận bắt đầu chạm đến. Không phải câu chuyện lãng mạn về một con chim sẻ hóa thành phượng hoàng, cô quay về thế giới thượng lưu mình đã từng rời bỏ, ân oán tình thù chồng lấp lên nhau, mưu toan bẫy rập cuối cùng cũng vô hiệu trước sự nghiệt ngã của thời gian và số mệnh. Chỉ còn tình yêu ở lại, “Phải nhớ rằng bản thân sự sinh tồn cũng chính là một loại thắng lợi, anh đợi em ở đây…”. Phi Yên   Là tác giả best seller của Trung Quốc, Phi Yên cô độc lang thang trong rừng câu chữ, cô đơn dựng nên những giấc mộng đổ nát. Tiểu thuyết của Phi Yên miêu tả những quãng đời bi thương nhất của con người, chạm đến những cảm xúc đau buồn nhất, tuy nhiên Phi Yên cũng luôn dùng con mắt trong sáng và trái tim yêu thương để lắng nghe cuộc sống, khám phá thế giới, tìm ánh sáng trong bóng tối, cho hy vọng rực lên giữa chốn hoang tàn.   Mời các bạn đón đọc Tuyệt Sắc Khuynh Thành của tác giả Phi Yên.
Chạy Đâu Cho Thoát - Minh Nguyệt Thính Phong
Tên ebook: Chạy Đâu Cho Thoát (full prc, pdf, epub) Tác giả: Minh Nguyệt Thính Phong   Thể loại: Hài hước, Hiện đại, Ngôn tình, Văn học phương Đông   Editor: Pim   Nguồn: pimshtt.wordpress.com   Ebook: http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Chạy Đâu Cho Thoát - Minh Nguyệt Thính Phong Giới thiệu: Trong trái tim mỗi người đàn ông đều có một đứa bé, dù là người đàn ông đặc biệt thế nào cũng không ngoại lệ. Cô điên cuồng theo đuổi anh - Anh dùng sự im lặng để từ chối cô. Anh là người đã nói và chứng minh cho cô thấy: cô và anh chỉ có thể làm bạn - Cô nỗ lực, cẩn trọng, cố gắng đặt anh vào vị trí của một người bạn. Vậy mà bỗng một tối đẹp trời, anh ép chặt cô vào góc tường nơi quán bar ấy và hôn cô bằng một nụ hôn-không-cho-phép-chối-từ. Anh nói: "Tôi muốn làm bạn trai em!". Không thể nào, không thể nào, không thể nào… Cả thế giới đều biết anh thích mẫu phụ nữ cao ráo xinh đẹp. Mối tình đầu của anh quật cường háo thắng, mối tình hai, ba của anh thì khôn khéo đoan trang. Bất kể là ngoại hình hay tính cách, đều không dính dáng gì tới cô cả. Đó là chưa kể, anh là tiên sinh 'vườn đào', anh có rất nhiều rất nhiều hoa đào, còn cô chẳng qua chỉ là một cành cây dập… Không, cô không tin, không tin, không tin anh. Nhưng… cô có thể chạy thoát sao? Hóa ra trái tim người đàn ông cũng giống trái tim phụ nữ, dù oán hận đến mức nào, dù thời gian có qua bao lâu, thì hình bóng người đã từng in sâu trong lòng vẫn sẽ có ảnh hưởng tới mình. … “Bác sĩ Mạnh, tôi đang đi xem mặt, chứng sợ trưởng bối của tôi lại phát tác rồi, tôi cần cổ vũ.” “Trần Nhược Vũ, giờ cô đang ở đâu?” “Phòng vệ sinh của nhà hàng. Chỉ còn mỗi chỗ này để tôi bình tĩnh thôi.” “Sao mãi mà cô không khá lên được thế?” “Vậy làm thế nào bây giờ?” “Cô gọi điện cho tôi cũng có tác dụng gì đâu.” “Anh cũng không giúp được tôi đâu. Anh mà đứng trước mặt mẹ tôi nói tôi đăng ký khám ở khoa Thần kinh,chắc bà ấy cho tôi đổ máu tại trận luôn đấy.” “Một chiêu đó sao dùng mãi được.” “Thế anh còn cách gì nữa?” “Tôi có thể bảo là con đói rồi,em về nhà cho nó bú đi.” … Luận về da mặt dày, anh thắng! Luận về độc mồm độc miệng, anh thắng! Luận về tính tình nóng nảy, anh thắng! Luận về giở trò lưu manh, anh cũng thắng! Thế mà cô lại đi ưng người ta thật? Trần Nhược Vũ phải làm thế nào đây? Cô thực sự phiền não! Nếu ai đã từng đọc và yêu thích Minh Nguyệt Thính Phong qua những tác phẩm như: bộ tiểu thuyết ba tập "Heo yêu Diêm Vương", cuốn tiểu thuyết "Này chớ làm loạn"... thì chắc chắn sẽ không thể bổ qua bộ tiểu thuyết 2 tập cùng tác giả này sắp được BachvietBooks xuất bản. Bộ tiểu thuyết có tên "Chạy đâu cho thoát" gồm 2 tập kể về mối tình oan gia giữa anh chàng bác sĩ Mạnh Cổ tính tình "đanh đá" cùng cô nàng cá tính Trần Nhược Vũ. Mối tình giữa cặp đôi trái ngước này bắt đầu cũng rất ngược đời, khi mà chính cô gái có tên Nhược Vũ lại là người theo đuổi anh chàng Mạnh Cổ trước thay vì quy luật "trâu - cọc" như bình thường. Là người theo đuổi trước nhưng sau đó, chính Nhược Vũ lại là người "chạy đằng trời cũng không thoát" khỏi lưới tình của Mạnh Cổ khi mà cô đã quyết định từ bỏ hy vọng với tình yêu đơn phương này. Cô theo đuổi anh nhưng tất cả những gì cô nhận lại chỉ là thái độ bàng quan của anh. Cô ôm mối tương tư, gạt bỏ tất cả tự trọng chạy theo anh nhưng anh lại chỉ cho cô thấy khoảng cách quá xa giữa thế giới của hai người. Thế nhưng, khi Nhược Vũ quyết định từ bỏ tình cảm cô dành cho Mạnh Cổ, thì cũng là lúc anh chàng bác sĩ này bắt đầu chiến dịch "giăng lưới" với cô. Hóa ra, không biết từ lúc nào mà cô gái ngốc nghếch mà luôn cố tỏ ra mạnh mẽ như cô đã vô thức đi sâu vào lòng anh khiến anh cảm thấy muốn "túm" cô lại để "nâng niu" và "bảo vệ". Kết cục của câu chuyên oan gia này chắc hẳn các bạn đều có thể đoán được, nhưng rốt cuộc thì cô nàng Nhược Vũ của chúng ta đã bị "mắc lưới" trở lại như thế nào? Và với bản tính mạnh mẽ của mình, cô đã phản kháng ra sao?  Câu trả lời sẽ có trong Chạy đâu cho thoát của tác giả Minh Nguyệt Thính Phong. Tác giả: Minh Nguyệt Thính Phong  là một trong những tác gia lớn nhất của mạng văn học Tấn Giang. Cô rất thích kể chuyện, uống trà, ăn hoa quả, hạt dưa và tất cả các hoa quả khô. Cô đam mê phim ảnh và làm đồ thủ công. Thính Phong luôn viết theo phương châm “Ba không, ba có”: không độc ác, không yêu nhiều người, không bất hạnh, có tình cảm, có đam mê, có kịch tính. Tác phẩm được BachvietBooks xuất bản: - Heo yêu Diêm Vương (tải eBook) - Chạy đâu cho thoát  (tải eBook) - Bài học yêu của Tiểu Diêm Vương  (tải eBook)
Dám Kháng Chỉ!? Chém! - Lam Ngả Thảo
AudioBook Dám Kháng Chỉ? Chém!   Một vị vua ăn sung mặc sướng ngày nào giờ chỉ vì một cái đùi gà mà bị tống giam. Một tướng quân oai dũng ngày nào giờ một người đi đôi giày cỏ hở cả ngón chân, mặc chiếc áo choàng vá chằng vá chịt. Giang sơn đổi chủ, cuối cùng thì "chàng tướng quân" ấy cũng rũ bỏ được lớp vỏ nam nhi, trở lại nguyên hình là một nữ tử thiếu nữ tính. Là trọng phạm của triều đình, nàng dắt theo ông vua con trốn đông trốn tây. Trốn một hồi tưởng chết đến nơi thì chẳng hiểu sao lại đứng trước long sàng của tân hoàng rồi? "Ngươi cũng chẳng phải lần đầu ngủ trên giường của trẫm, còn không mau qua đây?" “Bệ hạ, tội thần không phải phi tần hậu cung của người, không có nghĩa vụ thị tẩm!” “Ồ vậy sao... An Dật quả là rất có khí tiết mà! Nếu đã không muốn thị tẩm, dám kháng chỉ, vậy lôi ra ngoài chém!” Mời các bạn đón đọc Dám Kháng Chỉ!? Chém! của tác giả Lam Ngả Thảo.